• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Tiên Đế Trùng Sinh - Diệp Thành (25 Viewers)

  • Chương 1007 Đúng là thiếu khôn ngoan…”

“Tên nhóc đừng có không biết điều như vậy, đầu tiên không nói đến tinh vực chứa mạch khoáng Kim Ô Môn kia, mà chỉ cần giữ lại tính mạng của cả môn cũng đủ để thể hiện các giáo của chúng ta đã miễn tội khai ân rồi. Nếu không với rất nhiều tội lớn đã phạm phải thì có huyết tẩy cả tinh vực này cũng không đủ!”





Ông lão to lớn nhắc nhở nói.








“Đúng vậy!”. Mấy vị Thái thượng trưởng lão khác cũng gật đầu.





Diệp Thành đã giết biết bao nhiêu Thần Tử, huyết tử quân viễn chinh của các đại thần giáo, mặc dù những trưởng lão Kim Đan bình thường đó căn bản không được các Bán Chân Tiên coi trọng, nhưng một vài Thần Tử vẫn có chút giá trị. Nếu không phải thấy tốc độ tu hành của Diệp Thành quá mức kỳ lạ, nói không chừng trong đất tiên đã đạt được bí pháp nào đó, thì bọn họ đã ra một chưởng đánh chết anh từ lâu rồi.





“Chẳng thế nào cả!”



VietWriter






Nhưng Diệp Thành lại thản nhiên nói một câu, sau đó giẫm một chân xuống.





“Phù phù!”





Vân Lam đang cảm thấy may mắn tìm được đường sống trong chỗ chết, lúc này ngay cả thần hồn và cả thể xác đều bị Diệp Phàm một chân giẫm xuống như một cái bánh thịt, máu tươi bắn tung toé khắp nơi. Cả trời đất tĩnh mịch, mà vẻ mặt tươi cười của ông lão mặc đồ vải cũng lập tức cứng ngắc.





Ông lão mặc đồ vải, được phong hào là Kháo Sơn Vương của Kim Ô Môn, thất hoàng tử Vân Cực, ban đầu vẻ mặt tươi cười nhưng lúc này sắc mặt lập tức cứng đờ, nụ cười cứng ngắc trên mặt, trơ mắt nhìn Diệp Thành giẫm mạnh chân vào người hậu duệ đời thứ bảy mươi ba của ông ta thành đống thịt vụn.





Mà Thái thượng trưởng lão của Vạn Yêu Môn cao to lực lưỡng thì lại hơi nheo mắt.





Mấy vị Thái trưởng lão các đại giáo khác đều có chút kinh ngạc nhìn Diệp Thành, dường như không nghĩ tới anh lại kiên quyết như vậy. Ngược lại, mọi người trên Địa Cầu trong lòng đều trùng xuống.





“Chân Tiên Diệp sao lại thiếu khôn ngoan như vậy. Vân Lam này không chết thì cũng giống như có con tin trong tay, hoàn toàn có thể dựa vào đó rồi từ từ nói chuyện với Kim Ô Môn cùng với các đại chân tiên đạo thống khác mà, làm gì phải một chân giẫm chết như vậy chứ? Hoàn toàn cắt đứt hy vọng thương lượng rồi!”





Có Nguyên Anh ngoại vực nắm cổ tay nói.





“Đúng vậy, Kháo Sơn Vương Vân Cực đó lại muốn dùng một ngôi sao để trao đổi, giọng điệu ông ta cũng chân thành, thành thật, không giống với đám người Vân Lam, chẳng phải người muốn động tay động chân, rõ ràng là muốn nói đạo lý, có thể từ từ thương lượng được mà”.





Một vị Bạch Phượng Thiên Quân khác cũng lắc đầu thở dài.





“Đúng, đúng vậy, đúng là thiếu khôn ngoan…”



Rất nhiều tu sĩ đến từ thiên ngoại, như mấy người Thiên Huệ Thiên Quân đều lặng lẽ tiếc hận.


Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.me khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!


Hãy Đọc tại website Tamlinh247.me để đọc được đầy đủ nội dung truyện.


Hãy đọc truyện tại Website Tam Linh 247 để chúng tôi có động lực tiếp tục ra truyện tiếp tục.


Xin chân thành cảm ơn !!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom