• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Tiên võ đế vương (2 Viewers)

  • Chương 757-760

Chương 757: Tạo hoá của nhà họ Tư Đồ

Không biết từ bao giờ tiếng gào thét thê thảm của Tư Đồ Nam mới tắt lịm.

Linh khí của trời đất nhanh chóng ngưng tụ lại, hình thành nên một vòng xoáy linh khí khổng lồ, ngấm vào trong cơ thể Tư Đồ Nam thông qua từng lỗ chân lông trên cơ thể hắn, cơ thể hắn giống như một hang động không thấy đáy, liên tục hấp thu linh khí của đất trời.

Đúng là có thể được kìa!

Nhóm người phía Tư Đồ Long Sơn tỏ ra vô cùng kinh ngạc. Là những người có kinh nghiệm, sao bọn họ có thể không biết tới ý nghĩa của vùng đan hải là gì chứ, đó chẳng phải là vùng mà chỉ có tu sĩ ở cảnh giới Không Minh mới có thể mở ra sao.

Cảnh giới Linh hư và cảnh giới Không Minh chỉ cách nhau một tầng cảnh giới nhưng khoảng cách về thự lực lại vô cùng lớn, cũng vì vùng đan hải và dung lượng của đan hải rộng lớn hơn rất nhiều so với vùng đan điền.

Hiện giờ Tư Đồ Nam mở ra được vùng đan hải khi mới ở cảnh giới Linh Hư, thực lực nhất định sẽ tăng vọt, lại thêm hắn vốn dĩ đã có khả năng đánh đấm vượt trội nên khi vùng đan hải được khai mở thì rõ ràng Tư Đồ Nam như hổ mọc thêm cánh.

“Giỏi quá”, sau khi thu lại ánh mắt từ Tư Đồ Nam, Tư Đồ Long Sơn lại nhìn sang Diệp Thành tỏ vẻ kinh ngạc.

“Chuyện nhỏ thôi ạ”, Diệp Thành vuốt vuốt tóc đáp lời.

Phía này, hình thái của Tư Đồ Nam đã thay đổi, toàn thân khí huyết sục sôi giống như có ngọn lửa đang thiêu đốt, khí thế của hắn tăng lên mười mấy lần, xung quanh có thần quang di chuyển lấp lánh ánh sáng, giống như thể hắn đã thay đổi thành một người hoàn toàn khác vậy.

“Tiếp tục”, Diệp Thành lại triệu gọi theien lôi giúp Tư Đồ Nam tôi luyện linh hồn còn tiên hoả giúp hắn mở ra vùng đan hải.

“Được, được lắm”, nhìn sự thay đổi của Tư Đồ Nam, Tư Đồ Long Sơn cảm kích không thôi, ông ta thầm nhủ nhà họ Tư Đồ có người kế cận thật rồi.

“Tiền bối, lần này con tới đây là muốn bàn việc chính”, phía này Diệp Thành cắn một miếng linh quả rồi nhìn sang Tư Đồ Long Sơn.

“Xin tiểu hữu cứ nói”, Tư Đồ Long Sơn mỉm cười, nếu luận về vai vế thì ông ta là tiền bối của Diệp Thành nhưng nếu luận về thân phận, Diệp Thành là Viêm Hoàng Thánh Chủ, ông ta là lão tổ của nhà họ Tư Đồ, hai bên coi như ngang hàng nhau.

“Con tin là thực lực của chúng con thế nào thì chư vị tiền bối cũng đã nắm được, lần này con tới dây là muốn kết liên minh với nhà họ Tư Đồ”, Diệp Thành không vòng vo, cứ thế nói thẳng vào vấn đề: “Không biết chư vị tiền bối có muốn kết liên minh với bên con không?”

“Đương nhiên rồi”, Tư Đồ Long Sơn không nghĩ gì cứ thế lên tiếng”.

Đó là sát thần Tần Vũ, là Đan thánh Diệp Thành, là Viêm Hoàng Thánh Chủ, lấy bất cứ thân phận nào của hắn ra để nói thì cũng vô cùng có giá trị, huống hồ ba thân phận này lại thuộc về cùng một người.

Vốn dĩ nhà họ Tư Đồ ở Tây Vực là gia tộc có mối quan hệ tốt đẹp với Hằng Nhạc Tông nhưng Hằng Nhạc Tông lại xảy ra biến cố, Doãn Chí Bình nguông cuồng ngạo mạn yêu cầu bọn họ dần dần ra khỏi Hằng Nhạc Tông.

Từ đó trở đi, tình hình của nhà họ Tư Đồ không còn lạc quan nữa, một mặt bị Hằng Nhạc Tông chèn ép, một măt bị các gia tộc khác ở Tây Vực bài trừ, bọn họ không thể không tìm cách kết liên minh với một thế lực mạnh khác.

Hiện giờ Viêm Hoàng mà Diệp Thành dẫn dắt là sự lựa chọn tốt nhất, Viêm Hoàng Thánh Chủ đã đích thân đến đây là vinh hạnh của bọn họ.

Vả lại thêm nữa là mối quan hệ thân tình giữa Diệp Thành và Tư Đồ Nam cùng với thân phận của Diệp Thành nên sau khi kết liên minh thì tình hình sẽ khác.

Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là cách chủ trì đại cục của Diệp Thành hơn hẳn Doãn Chí Bình.

“Tiền bối thật là người hào phóng”, Diệp Thành mỉm cười, việc này tiến hành thuận lợi như vậy khiến hắn thật sự rất vui mừng.

“Có gì đâu, đó là vinh hạnh của chúng ta”.

“Đã vậy thì Viêm Hoàng sẽ nhanh chóng phái người tới giúp nhà họ Tư Đồ đả thông thông đạo không gian Truyền Tống Trận với nhà họ hùng, chín phân điện của Hằng Nhạc Tông và cổ thành Thiên Thu, bất cứ bên nào gặp nạn chúng ta đều hỗ trợ lẫn nhau.

“Cứ quyết định vậy đi”.

“Vậy thì phiền tiền bối tập hợp những người chưa được mở vùng đan hải ở gia tộc lại, con giúp bọn họ mở ra vùng đan hải”, Diệp Thành mỉm cười, đã là đồng minh thì hắn đương nhiên không phải dè dặt điều gì.

“Tiểu hữu đồng ý mở vùng đan hải cho đệ tử của nhà họ Tư Đồ ta sao?”, Tư Đồ Long Sơn còn kích động hơn nhiều so với tưởng tượng của Diệp Thành.

“Chuyện này trong lòng bàn tay thôi ạ”, Diệp Thành mỉm cười, “chúng ta sắp là đồng minh rồi, chuyện này con có thể giải quyết được”.

“Tốt, tốt quá rồi”, Tư Đồ Tấn vô cùng cảm kích, ông ta vội chạy ra ngoài, “ta đi gọi người”.

Sau khi Tư Đồ Tấn chạy đi chưa lâu, Tư Đồ Nam đã tỉnh lại, khuôn mặt hắn thần thái rõ rệt, vô cùng hưng phấn, sinh lực dồi dào, toàn thân tràn đầy sức sống.

“Tiểu tử, cảm ơn đệ”, Tư Đồ Nam mỉm cười, “lần này tới thành cổ Thiên Thu lại có thể lên mặt rồi, ta phải xử tên béo Hùng Nhị trước”.

Nghe câu này, không chỉ Diệp Thành mà đến cả Tư Đồ Long Sơn cũng phải giật giật khoé miệng ái ngại.
Chương 758: Quý nhân của nhà họ Tư Đồ

“Không lâu sau đó, bên ngoài đại điện có rất nhiều người tụ tập lại, phần lớn đều dụi mắt, có những đệ tử trẻ tuổi, cũng có nhưng trưởng lão với tu vi vừa phải nhưng đều là những người chưa được mở vùng đan hải.

“Thúc tổ, nửa đêm gọi chúng con tới đây là có việc gì ạ?”, một đệ tử trẻ tuổi trông khá giống Tư Đồ Nam ngáp dài lên tiếng.

“Nhiều lời thế nhỉ?”, Tư Đồ Tấn lên tiếng mắng mọt câu sua đó lần lượt chỉ vào từng người: “Ngươi, ngươi, cả ngươi nữa, xếp hàng vào đại điện, những người khác ngoan ngoãn đứng ngoài đợi cho ta, đừng chạy loạn”.

Thế rồi từng bóng người đứng thành hàng, hình thành nên cả một đội tuần tự đi vào đại điện.

Bên trong đại điện, Diệp Thành đeo mặt nạ quỷ minh lên, thân phận của hắn không tiện để nhiều người biết, thận trọng một chút vẫn hơn, đợi tới khi đánh bại được Hằng Nhạc Tông thì hắn sẽ tiết lộ thân phận.

“Tần Vũ?”, khi thấy Diệp Thành đứng sừng sững trong đại điện, những đệ tử trẻ tuổi của nhà họ Tư Đồ bất giác sững người.

“Đừng nói thêm gì nhiều, mau khoanh chân ngồi xuống”, Tư Đồ Tấn lại lên tiếng mắng mỏ.

“Nào ,nào, mỗi người một cái, ngậm vào miệng đi”, Diệp Thành lấy ra một cái túi gai, hắn phát cho từng người, mỗi người một cây gậy sắt nhỏ.

Các đệ tử của nhà họ Tư Đồ có vẻ bất ngờ nhưng vẫn phối hợp ngậm gậy sắt vào miệng, còn Tư Đồ Nam ở bên thì ho hắng, hắn tự giác lấy hai miếng bông trong ngực áo sau đó nhét vào tai giống như thể biết trước sắp có chuyện gì xảy ra vậy.

Bắt đầu nhé.

Diệp Thành nở nụ cười để lộ ra hai hàm răng trắng tinh sau đó tế gọi ra tiên hoả, phân thành hàng trăm đạo tiếp đó là đẩy vào vùng đan hải của các đệ tử nhà họ Tư Đồ.

A…!

A….!

Thế rồi bên trong đại điện liên tiếp vang lên từng tiếng gào thét, vả lại không chỉ một người mà cả đám người cùng gào thét.

“Bên trong xảy ra chuyện gì vậy chứ?”, người của nhà họ Tư Đồ ở bên ngoài đều thẫn thờ, bọn họ ngó đầu cố rướn nhìn vào trong nhưng chắc chắn bọn họ chẳng thể thấy được gì vì toàn bộ đại điện đều đã bị bao trùm bởi kết giới.

“Nhịn cho ta, cố nhịn cho ta”, trong đại điện, nhóm người phía Tư Đồ Tấn gằn giọng.

Nên biết rằng đây chính là khai mở vùng đan hải, nhưng sau khi vượt qua được thì tuyệt đối có tác dụng không ngờ.

Hự…!

Hự…!

Từng người, từng người mặt mày tái mét, bọn họ cố gắng nhẫn nhịn.

Mãi cho tới lúc này bọn họ mới thực sự hiểu vì sao Diệp Thành lại đưa cho mình cây gậy sắt, mẹ kiếp nó quá đau đớn.

Không biết mất bao lâu, tiếng gào thét mới dần dần tắt đi, tiếp đó, linh khí bắt đầu trỗi dậy.

Còn phía Tư Đồ Long Sơn cũng đã cho ngưng tụ trận của nhà họ Tư Đồ tản đi, binh khí dồi dào tạo thành vòng xoáy bao trùm cả đại điện để các đệ tử có thể hấp thu.

Đan hải! Đây chính là Đan Hải.

Thế rồi những tiếng trầm trồ mừng rỡ vang lên khắp đại điện, sau khi vượt qua, từng khuôn mặt hào hứng hiện lên rõ mồn một, bọn họ cảm nhận được sức mạnh dồi dào bên trong cơ thể và khí huyết sục sôi, tất cả đều vui mừng thấy rõ.

“Các ngươi, vào trong đại điện”, Tư Đồ Tấn hạ lệnh cho những đệ tử đang mừng quýnh lên của nhà họ Tư Đồ lần lượt vào trong đại điện vì đạo thân và thiên lôi của Diệp Thành đang ở trong đó đợi, chuẩn bị tôi luyện linh hồn cho bọn họ.

Bên ngoài đại điện, một nhóm đệ tử xếp hàng đi vào, tiếp đó, tiếng kêu gào thảm thiết lại hình thành nên cả một làn sóng.

“Tạo hoá, là tạo hoá”, nhìn từng vùng đan hải được mở ra rồi lại nhìn từng đệ tử của nhà họ Tư Đồ được tôi luyện linh hồn, lão tổ Tư Đồ Long Sơn vô cùng cảm kích vì khả năng chiến đấu của nhà họ Tư Đồ đã tăng lên rất nhiều sau khi những người này được mở ra vùng đan hải và được tôi luyện linh hồn.

Mọi thứ đều nhờ có Diệp Thành.

Nghĩ tới đây, Tư Đồ Long Sơn bất giác nhìn sang Diệp Thành, trong đôi mắt ông ta hiện rõ nét cảm kích, trầm trồ và kinh ngạc, người thanh niên trước mặt như là món quà mà thượng đế ban tặng và như là quý nhân của nhà họ Tư Đồ vậy.
Chương 759: Tiểu Long Sơn

A….!

A….!

Trong đại điện của nhà họ Tư Đồ, tiếng gào thét thảm thiết vẫn vang lên liên tiếp, từng nhóm từng nhóm người xếp hàng vào trong được mở ra vùng đan điền, tiếp đó bọn họ được tôi luyện cơ thể và linh hồn.

Các lão bối của nhà họ Tư Đồ mừng ra mặt, rất nhiều trưởng lão bế quan cũng phải xuất quan ra ngoài.

Đêm nay được định là thời khắc chuyển bước của nhà họ Tư Đồ, bao nhiêu người được mở vùng đan điền và tôi luyện cơ thể cũng như linh hồn, khả năng chiến đấu của bọn họ không cần nói cũng biết mạnh tới mức nào.

“Đây, Long Tuyền Kiếm, cho huynh đấy”, khi tất cả mọi người đang bận rộn thì Diệp Thành đưa một thanh sát kiếm xung quanh có thần quang bao quanh cho Tư Đồ Nam.

Ồ!

Đôi mắt Tư Đồ Nam chợt sáng hẳn lên.

Thanh kiếm này thực sự bất phàm!

Ở bên, nhóm người phía Tư Đồ Long Sơn trông cũng vô cùng bất ngờ, với khả năng quan sát của bọn họ thì đương nhiên có thể nhìn ra sự bá đạo của thanh Long Tuyền Kiếm, đó chắc chắn là món thượng phẩm vô giá.

“Còn những thứ này, huynh tự chọn đi”, với huynh đệ của mình, Diệp Thành vẫn luôn phóng khoáng, hắn phất tay lấy ra từng bộ mật pháp đặt trên mặt đất khiến những con mắt của nhóm người phía Tư Đồ Long Sơn phải trố ra nhìn.

“Cái này hay đấy, hi hi hi”, Tư Đồ Nam không tỏ ra khách khí, mắt hắn sáng hẳn lên, chỉ cần nhìn thấy mật thuật thần thông thì hắn sẽ không chần chừ gì mà cất vào trong túi.

“Này, nhóm Hùng Nhị và Tạ Vân đều có nên huynh đương nhiên cũng sẽ có”, Diệp Thành lại lấy ra một cái túi đựng đồ, bên trong đương nhiên toàn là linh đan, từ một vân đến năm vân đều có.

Woa!

Kể cả là thiếu chủ của nhà họ Tư Đồ thì Tư Đồ Nam cũng không khỏi kinh ngạc.

Lại nhìn sang nhóm Tư Đồ Long Sơn, bọn họ bất giác nuốt nước miếng, không hổ là đan thánh, ra tay cũng thật hào phóng.

Lúc này, nhóm lão bối của một điện đều đưa mắt nhìn nhau giống như thể bọn họ có hể nhìn ra được nét phấn khởi trong mắt của nhau vậy. Sự phóng khoáng của Diệp Thành khiến ai nấy đều phải bất ngờ, thủ đoạn của hắn lại càng khiến người ta kinh ngạc.

Lúc này, tất cả mọi người đều ý thức được rằng bọn họ đã lên một con thuyền chứa đầy bảo bối, từ ngày hôm nay, nhà họ Tư Đồ sẽ bước đi trên một con đường rộng lớn.

Khi trời gần sáng, một nhóm người lảo đảo đi vào trong nhà họ Tư Đồ, dẫn đầu là hai lão bối trông vô cùng giảo hoạt.

Hai người này không cần nói cũng biết đó chính là Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân.

Bọn họ là hai người thông thạo trận pháp còn những người mà bọn họ dẫn tới đây về cơ bản đều là những người giỏi về việc tạo trận pháp, mục đích bọn họ tới đây đương nhiên là vì giúp nhà họ Tư Đồ đả thông thông đạo không gian tới nhà họ Hùng, cổ thành Thiên Thu và chín phân điện của Hằng Nhạc Tông.

“Cổ…Cổ tiền bối”, Cổ Tam Thông vừa đi vào, Tư Đồ Long Sơn sững người.

“Tiểu Long Sơn, sao lại già như thế này rồi”, Cổ Tam Thông liếc nhìn Tư Đồ Long Sơn từ đầu tới chân.

“Tiểu…Tiểu Long Sơn?”, nghe câu này, người nhà họ Tư Đồ đều tỏ vẻ khó hiểu, đó là lão tổ nhà bọn họ đấy, thế mà trong mắt Cổ Tam Thông lại như một đứa trẻ sao.

Lúc này, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt nhìn Cổ Tam Thông, lão già này dung mạo chẳng ra sao, thậm chí trông còn có phần giảo hoạt thế nhưng vai vế lại chẳng vừa.

“Trông có vẻ như hai người quen biết nhau?" Diệp Thành ngỡ ngàng nhìn Cổ Tam Thông và Tư Đồ Long Sơn.

“Biết, biết chứ”, Tư Đồ Long Sơn kích động vô cùng, ông ta không hề tỏ ra tức giận với cách gọi của Cổ Tam Thông, ngược lại nét mặt lại hào hứng hồ hởi: “Khi ta còn trẻ từng chu du khắp Đại Sở, may mắn được Cổ tiền bối chỉ dạy nên mới có được thành tựu ngày hôm nay, ân tình này Long Sơn ta không bao giờ quên.

“Ừm, coi như ngươi có chút lương tâm”, nghe được câu nói cung kính như vậy, Cổ Tam Thông tự hào vuốt râu, mang theo phong thái của một bậc cao nhân khiến Diệp Thành nhìn mà suýt chút nữa không nhịn được muốn cho ông ta hai cái đạp.

“Tiểu tử, ông ta cũng là người của Viêm Hoàng sao?”, ở bên, Tiêu Tương bất giác kéo vạt áo Diệp Thành.

“Đương nhiên rồi ạ”, Diệp Thành mỉm cười.

Nghe Diệp Thành đáp vậy, các lão bối của nhà họ Tư Đồ đều tặc lưỡi, đến cả một tu sĩ mạnh như Cổ Tam Thông mà cũng là người của Viêm Hoàng thì tiền đồ khi kết liên minh với Viêm Hoàng sẽ sáng lạn thế nào chứ.

“Ta nói này, các người không định cho chúng ta ăn gì sao?”, Vô Nhai Đạo Nhân nãy giờ bị ngó lơ gãi tai lên tiếng.

“Ôi xem cái đầu ta này”, Tư Đồ Long Sơn vỗ đầu, ông ta lập tức căn dặn: “Người đâu, bày tiệc rượu”.
Chương 760: Đòn tấn công bất ngờ

Thế rồi mùi hương rượu thơm ngào ngạt bay khắp nhà họ Tư Đồ, phải nói là Cổ Tam Thông vô cùng uy ín, vì nhờ có Cổ Tam Thông mà nhà họ Tư Đồ mới tiếp đãi Cổ Tam Thông và phía Diệp Thành với buổi lễ hết sức nồng hậu.

Phía này, mọi người uống say chếnh choáng nhưng tiếng gào thét bên trong đại điện của nhà họ Tư Đồ từ đầu tới cuối lại không hề dứt, muốn mở vùng đan hải cho những người có cảnh giới dưới tu vi Không Minh thì phải cần có thêm thời gian.

Sau buổi tiệc, Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân cũng không nhàn rỗi, bọn họ bắt đầu làm việc, bắt đầu khắc hoạ những trận văn bên trong địa cung của nhà họ Tư Đồ, những trưởng lão tinh thông trận pháp của nhà họ Tư Đồ lần lượt tham gia nhưng về cơ bản chỉ là góp chút sức mọn mà thôi.

“Diệp Thành tiểu hữu, Viêm Hoàng hiện giờ đúng là ngoạ hổ tàng long”, Tư Đồ Long Sơn tặc lưỡi lên tiếng: “Đến cả Cổ tiền bối mà cũng gia nhập Viêm Hoàng, khả năng triệu gọi của Viêm Hoàng thật lớn mạnh”.

“Con đang tính lúc nào đó mời tiền bối Độc Cô Ngạo gia nhập vào, như vậy lại thêm hay hơn”, Diệp Thành mỉm cười.

“Cái này thì hơi khó”, Tư Đồ Long Sơn lắc đầu, “mặc dù ta chưa từng gặp Độc Cô tiền bối nhưng đã từng nghe nói tới tính cách của ông ấy, ông ta cao ngạo, những việc tranh đấu giữa các môn phái trước nay ông ta đều không tham gia”.

“Không có chuyện gì là tuyệt đối cả”, Diệp Thành mỉm cười: “Có lẽ tiền bối không biết rồi, Cổ Tam Thông tiền bối còn là sư huynh của Độc Cô Ngạo tiền bối”.

“Còn có chuyện này nữa sao?”, Tư Đồ Long Sơn kinh ngạc, thông qua ánh mắt và ngữ khí của ông ta, rõ ràng ông ta không hề biết việc này trước đó.

“Cho nên chỉ cần công phu hơn một chút thì chuyên gì cũng có thể làm được”.

“Cái này thì ta tin”.

“Được rồi, việc hư không Truyền Tống Trận giao cho bọn họ, chúng ta đi thôi”, Diệp Thành vươn vai.

“Cảm hơn tiểu hữu đã mở vùng đan hải cho các đệ tử nhà họ Tư Đồ”.

“Chút việc nhẹ nhàng thôi ạ”, Diệp Thành mỉm cười, nói rồi hắn sải bước vào hư không, tiên hoả và thiên lôi trong đại điện cũng rẽ ngang bầu trời sau đó len lỏi vào trong cơ thể Diệp Thành.

“Vậy là đi sao?”, Tư Đồ Tấn đi tới, ánh mắt nhìn theo mãi tới khi Diệp Thành đi xa dần.

“Ta có thể cảm nhận được Nam Sở sắp có bước chuyển mình rồi”, nhìn bóng hình Diệp Thành rời đi, Tư Đồ Long Sơn hít vào một hơi thật sâu, trông thần thái trẻ ra nhiều, vẻ mặt của ông ta cũng mang theo sự mong chờ.

Phía này, Diệp Thành đã bay ra khỏi nhà họ Tư Đồ.

Làn sóng trói người vẫn đang tiếp diễn thế nhưng không kịch liệt như trước đó nữa, vì Nam Sở về cơ bản rất khó có thể gặp được tu sĩ trẻ ra ngoài đi dạo, đến cả tu sĩ lão bối với tu vi chưa đạt tới cảnh giới Không Minh cũng không dám ra ngoài.

Có lẽ là đây là những ngày nguy hiểm nhất của Đại Sở cả chục năm trở lại đây, ngoài những người bắt cóc ra thì rất khó có thể trông thấy những bóng người đi dạo.

Cả chặng đường đi, trông thấy cảnh này khiến Diệp Thành bất giác ho hắng.

Tình thế hiện giờ thực sự hắn chưa từng nghĩ đến, vốn dĩ vì để quấy nhiễu tầm nhìn của tam tông nào ngờ lại thành ra thế này.

“Đúng là tạo nghiệp”, Diệp Thành ho hắng, tốc độ nhanh hơn thấy rõ.

Hắn thông qua mười mấy Truyền Tống Trận quay về cổ thành, đứng trước cửa của tiểu viên.

Không biết vì sao khi quay lại nơi này lòng Diệp Thành lại chộn rộn vì trước khi rời đi, hắn đã hạ quyết tâm khi quay về phải phế đi Cơ Tuyết Băng, hiện giờ hắn quay về rồi, việc này cũng nên có kết quả thôi.

Haiz!

Nghĩ vậy, Diệp Thành sải bước vào trong tiểu viên.

Ập vào mắt hắn là nhóm Chu Ngạo và Lý Tinh Hồn, khác biệt là tất cả mọi người đều ngồi khoanh chân trong tiểu viên, lưng thẳng tắp bất động, trông chẳng khác gì từng phiến đá.

Gì thế này?

Diệp Thành ngơ ngác nhìn đám người.

Có điều vấn đề là hắn không nhận được câu trả lời, nhóm Chu Ngạo đảo mắt qua lạ giống như muốn nói với Diệp Thành chuyện gì đó.

Diệp Thành thẫn thờ, hắn cảm thấy khó hiểu nên sải bước về phía trước.

Thế nhưng đúng lúc này, một cơn gió mạnh thổi bạt tới mang theo uy lực mạnh mẽ.

Không ổn!

Diệp Thành giật mình, hắn chợt quay người, khi hắn còn chưa kịp phản ứng lại thì một đạo đại ngọc ấn đã giáng xuống.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

TIÊN VÕ ĐẾ TÔN
  • Lục Giới Tam Đạo
Tiên Võ Truyền Kỳ convert
  • 4.80 star(s)
  • Lục Giới Tam Đạo
Link Dịch
Y Tiên
  • Một miếng ngói xanh

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom