• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Tiên võ đế vương (2 Viewers)

  • Chương 1021: Bát Vương lâm thế

“Đó…đó không phải là con trai trưởng của vị Hoàng nào chứ?”, nhìn ông lão cao tuổi đó, Thiên Tông Lão Tổ vẫn giữ vẻ điềm tĩnh bất giác lên tiếng.

“Con trai của Thiên Táng Hoàng, Đế Phạn”, Tiêu Thần lại lần nữa lên tiếng.

“Sao…sao ta lại thấy kì lạ thế nhỉ?”, Gia Cát Vũ giật giật khoé miệng nhìn sang Đế Phạn rồi lại vô thức nhìn Thiên Táng Hoàng bên trong biển thiên lôi, nhìn dáng vẻ của Đế Phạn thì ông ta có thể là gia gia tổ của Thiên Táng Hoàng rồi.

“Ông ấy giống như chúng ta, năm xưa cũng bị phụ hoàng của mình phong ấn”, Tiêu Thần chậm rãi lên tiếng, “có điều điểm khác so với chúng ta đó là phong ấn của ông ta gặp sự cố khiến tinh khí thoát ra ngoài, biến thành bộ dạng dở sống dở chết”.

“Nếu vậy thì ông ta cũng mạnh đến kinh người”, Đao Hoàng nãy giờ cuồng bạo nhưng khi nhìn thấy Đế Phạn bước tới với những bước đi run rẩy thì cũng tỏ vẻ kiêng dè.

“Khả năng chiến đấu của ông ta có thể so sánh với Pháp Luân Vương”, Tiêu Thần nói rồi trong đôi mắt còn hiện lên vẻ kinh ngạc và kính nể.

“Ngặt nỗi lại già rồi”, Thiên Tông Lão Tổ thở dài.

“Con trưởng của Viêm Hoàng và Thần Hoàng không phải lạc đường rồi chứ?”, phía này, Gia Cát Vũ vô thức nhìn tứ phía.

“Hai vị Hoàng còn chưa thành thân, lấy đâu ra con trưởng?”, Độc Cô Ngạo lên tiếng.

“Còn có chuyện này sao?”

“Phụ Hoàng”, khi mọi người đang nói chuyện thì Đế Phạn đã dừng bước, ông ta nhìn Thiên Táng Hoàng rồi chợt trào nước mắt, cơ thể run lên.

Không biết vì sao khi nhìn thấy cơ thể run rẩy của Đế Phạn, trong lòng mọi người có mặt đều cảm thấy thê lương.

Nỗi thê lương này không chỉ với Đế Phạn mà còn có các vị trưởng nam trưởng nữ của các vị Hoàng.

Phụ thân và mẫu thân của bọn họ từng là những vị Hoàng của vùng đất này, là sự tồn tại chí cao vô thượng nhưng vì những nguyên do khác nhau mà bọn họ không thể không phong ấn con cái của mình.

Lúc này, tất cả mọi người đều có thể tưởng tượng được giây phút phong ấn bị phá, Tiêu Thần và Nam Minh Ngọc Thu cảm thấy hoang mang và cô đơn thế nào. Một lần phong ấn như một giấc mơ, sau cơn mở tỉnh lại là những tháng ngày dài đằng đẵng chỉ một mình trơ trọi lại giữa bể dâu.

“Một người không dễ đụng vào xuất hiện”, trong lúc này, lớp sương mờ trong tầm mắt phía Chu Thiên Dần và Tiêu Thần tản đi, ánh mắt bọn họ nhất loạt nhìn về một hướng.

Phía đó có lớp sương màu đen hiện lên, khí thế ma sát sục sôi cuộn tới mảnh đất khô cằn nhuốm đỏ máu, trong lúc này người ta có thể nhìn thấy huyết hải sục sôi và thây xác chất thành núi cùng những vì sao tịch diệt.

Rầm!

Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, một tiếng động rầm trời vang lên, một bóng hình vững chãi mơ hồ xuất hiện trong tầm mắt.

Người đó giống như một vị vua, toàn thân khoác bộ chiến giáp lạnh băng, mái tóc màu máu tung bay, đôi mắt đỏ au hiện lên ánh nhìn đầy ma tính, khí thế của người này rất mạnh mẽ, có thể nuốt trọn sơn hà, có thể trấn áp núi non sừng sững.

Ma Vương Quỳ Vũ Cương!

Tiêu Thần lên tiếng, vô thức nắm chặt chiến vương kích trong tay.

“Ông ta chính…chính là Ma Vương của Ma Vực?”, giọng Tiêu Thần mặc dù nhỏ nhưng lại khiến tất cả mọi người phải xôn xao.

“Ma Vương của Ma Vực”, lúc này, đặc biệt là người của Viêm Hoàng giọng nói đều run rẩy, tất cả đều phải chịu áp lực kinh người của Quỳ Vũ Cương”, tiền bối Viêm Hoàng năm xưa đối đầu với người thế này sao?”

“Viêm Hoàng, đừng gây sự”, thấy từng tiếng kinh ngạc vang lên, Quỳ Vũ Cương như không nghe thấy gì, ánh mắt ông ta nhìn Viêm Hoàng trong biển thiên lôi, ông ta chợt có phần thất thần, đôi mắt rõ vẻ phức tạp mang theo nỗi uất hận, thê lương và mê man.

Năm xưa ông ta bại dưới tay người đó, mới chớp mắt đã cả vài vạn năm trôi qua.

Hiện giờ đại địch cái thế Viêm Hoàng đã quy tịch còn ông ta vẫn đang sống tạm qua ngày chỉ vì sự bất cam và nỗi oán thán trong lòng.

“Quỳ Vũ Cương, đây không phải là tác phong của ông”, khi Quỳ Vũ Cương còn đang tưởng nhớ chuyện khi xưa thì một giọng nói vang lên không rõ từ ai, giọng nói mặc dù nhỏ nhưng lại như tiếng sấm rền vang vọng.

“Quỷ Điện, ngươi vẫn khiến người ta phải ghét bỏ như vậy”, Quỳ Vũ Cương không liếc mắt nhìn quanh, giọng nói như có như không.

“Ngươi có biết rồi sẽ có một ngày ngươi sẽ phải trả giá cho câu nói này của mình không?”, sau giọng nói u ám này vang lên, một bóng người ma quỷ xuất hiện trong hư không phía đối diện Quỳ Vũ Cương, hai hàm răng trắng bóc hiện lên vô cùng nham hiểm, đôi mắt tử tịch với ánh nhìn tàn nhẫn. Người này không phải ai khác mà chính là Quỷ Vương năm xưa trấn áp Thiên Táng Hoàng.

“Hôm nay đúng là náo nhiệt”, phía sau Quỷ Vương, ba bóng hình ma quỷ liên tiếp xuất hiện, mặc dù có thể nhìn thấy người nhưng lại không thể tìm được khí tức của người này.

“Vu chú tộc, Vu Chú Vương”.

“Huyết tộc, Huyết Vương”.

“Phệ hồn tộc, Phệ Hồn Vương”.

“Hôm nay đáng để ghi nhớ”, phía sau Phệ Hồn Vương, bầu hư không ở phía đông với yêu khí ngút trời, có biển yêu khí ngưng tụ sục sôi, trong đó có một con giao long màu vàng kim, yêu vương của yêu tộc cũng tới.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

TIÊN VÕ ĐẾ TÔN
  • Lục Giới Tam Đạo
Tiên Võ Truyền Kỳ convert
  • 4.80 star(s)
  • Lục Giới Tam Đạo
Link Dịch
Y Tiên
  • Một miếng ngói xanh

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom