Nguyễn Phương Bin
ღ Kim Nguyệt Dạ, bin yêu anh ღ
-
Cuộc gặp gỡ định mệnh
Giới thiệu nhân vật
Tên: Trang Nhật Minh Hoàng . Giới tính:nam
Tuổi : 15
Ngoại hình: Đẹp trai, ít nói, lạnh lùng, điều anh quan tâm là Kiều Anh và siêu xe. Tóc nâu, khuôn mặt thanh tú, cao 1m80. Hoàng sở hữu nụ cười làm tan chảy trái tim của hàng ngàn cô gái.
Gia đình giàu về mọi mặt đặc biệt là các loại đá quý. Là người thừa kế của tập đoàn Tranh Nhật. Được rèn luyện từ nhỏ và thành thạo súng đặc biệt rất giỏi võ.
__________________________________________________________
Tên: Hoàng Bảo Nam Giới tính: Nam
Tuổi:15
Ngoại hình: Đẹp trai, rất ít nói chuyện với người lạ, nam tính. Tóc nâu, khuông mặt thanh tú, cao 1m80. Nam là bạn thân của Hoàng nhưng lại luôn gây sự chú ý của mọi người với hành động với các cô gái trong trường.
Gia đình giàu có, là người thừa kế của tập đoàn họ Hoàng. Được rèn luyện với Hoàng từ nhỏ.
____________________________________________________________
Tên: Đỗ Cao Minh Tuấn Giới tính:Nam
Tuổi 15
Ngoại hình: Đẹp trai, hòa đồng nhất trong ba người, nam tính. Tóc đen, cao 1m80. Tuấn là bạn thân của Hoàng và Nam. Cực thu hút các cô gái bởi độ mê thể thao và phong cách ăn mặc bụi bặm, thù cực giai.
Gia đình giàu có (tập đoàn Đỗ thị), Gia đình cậu sáng lập ra trường Minh Đức. Được rèn luyện từ nhỏ cùng Hoàng và Nam.
__________________________________________________________
Tên:Nguyễn Nguyệt Kiều Anh- tôi Giới tính:nữ
Tuổi:15
Ngoại hình: xinh đẹp với vẻ cá tính. Tóc dài, đuôi xoăn nhẹ màu nâu. Là người tình trong mộng của biết bao chàng trai trong trường.
---------------------------------------------------------------------------------------------------
Tên:Trương Mĩ Bảo Nhi - Nữ
Tuổi 15
Ngoại hình: xinh đẹp với vẻ nhí nhảnh, dễ thương nhưng không nổi tiếng bằng Kiều Anh. Tóc dài, thẳng ngang vai.
Gia đình: thuộc loại khá giả, Nhi được bố mẹ hết sức yêu thương nhưng tính tình lại không nhõng nhẽo như những cô tiểu thư khác.
-------------------------------------------------------------------------------------------------Tên: Nguyễn Ngọc Thảo Trang - Nữ
Tuổi 15
Ngoại hình: xinh đẹp theo kiểu thùy mị nết na nhưng tính cách thì không như thế đâu mà rất đanh đá khi có người đá đểu mình. Nhưng đối với Anh và Nhi thì luôn quan tâm.
Gia đình: thuộc loại khá giả, bố là trưởng phòng của công ti họ Đỗ, mẹ là hiệu trưởng trường Minh Đức- trường cô theo học.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Nhà dì Kiều Anh:
-Dì... dì ơi...- Tôi gọi dì Hương bằng giọng ngái ngủ.
- Kiều Anh, con gọi dì có việc gì thế?- Dì Hương đang nấu bữa sáng nói vọng lên.
- Dì ơi, mấy giờ rồi ạ? - Tôi tiếp tục nói.
- Sáu giờ rồi con.- Dì Hương đáp.
- Ồ, vẫn còn sớm chán.- Tôi nói bằng giọng thích thú.
Bỗng ngoài cửa tiếng Thảo Trang vọng vào:
- Kiều Anh, nhanh lên, muộn giờ rồi.
Tôi nghe thấy Trang nói tỏ vẻ bỡ ngỡ chạy ra cửa. Tôi nói:
- Ơ, mới sáu giờ mà, trường mình bảy giờ mới vào lớp, còn lâu.
Trang nói bằng giọng trách móc:
- Ôi! Con lạy mẹ, mẹ không nhớ là hôm nay chúng ta phải đến sớm à? Sáu giờ mười ...
Trang chưa nói hết câu tôi đã chạy như tên lửa lên phòng.
Chưa đầy năm phút sau, tôi đã xuống đến nơi. Trang trêu trọc:
- Ồ, đúng là Kiều Anh có khác sau bao năm vẫn không thay đổi.
Tôi cười ngượng rồi cùng Trang đi đến trường. Đến cổng, tôi chợt nhận ra hôm nay có gì đó khá lạ. Các học sinh và phóng viên tụ tập đông nghịt dưới cổng trường, còn có cả cô hiệu trưởng nữa. Tôi hỏi Trang:
- Trang ơi, đón học sinh mới thôi mà sao mà nồng nhiệt thế?
Trang nhìn tôi với ánh mắt khâm phục, cô nói:
- Mày vẫn là mày Anh ạ.
Tôi chẳng hiểu nhỏ nói gì, hỏi lại:
- Mày làm sao thế, tao tất nhiên là Nguyễn Nguyệt Kiều Anh rồi.
- Thôi, chẳng chấp nhặt gì với mày nữa. Hôm nay không phải đón học sinh bình thường mà là Đỗ Cao Minh Tuấn- chủ của trường này; Hoàng Bảo Nam- hotboy nổi tiếng ga lăng; và...- giọng Trang bỗng ngập ngừng, Trang nhìn tôi đầy lo lắng nói:
- Và Trang Nhật Minh Hoàng- người đã hại mày không thể đi du học hồi đầu năm lớp chín.
Tim tôi như ngừng đập. Ôi không, cái tên chết tiệt ấy đã làm rơi giấy nháp của tôi hại tôi không thể trả lời được câu hỏi và bị loại. Từ đó tôi ghét cay ghét đắng tên Hoàng kia, mỗi khi tôi tức giận là tôi lại đem hình của hắn ra để bắn phi tiêu hay chửi rủa. Tôi quay sang nhìn Trang với ánh mắt hình viên đạn. Trang sợ hãi, mặt tái mét lắp bắp nói:
- Kh...ông phải mình không nói mà là Anh không muốn nghe, bà nói bà biết rồi mà.
Quá khứ dần trở về vài ngày trước đây:
- Kiều Anh, bà có biết tin gì mới không?- Thảo Trang và Bảo Nhi khuôn mặt hớn hở chạy vào lớp nói với tôi.
Không thấy tôi trả lời, Trang và Nhi lại nói :
- Kiều Anh! Bà định phớt lờ tụi này à?
Tôi nghe những lời nói ấy mà tóc gáy cứ rựng lên, một giọt mồ hôi to tướng đang rơi trên trán.
Tôi lắp bắp đáp:
- À...Mình nghe rồi. Thế có chuyện gì?
Nhi mặt hí hửng nói:
- Thì sắp có ba bạn hot boy vào trường mình học.
Trang liền hùa theo:
-Trời ơi! Nghe nói họ đẹp trai lắm ớ...
Trang chưa nói hết câu thì tôi liền chặn đứng nhỏ, tôi nói:
- À, tôi biết rồi bà không phải kể nữa ra cho tôi học.
Thế mà hai đứa nó tin thật liền kéo nhau ra một chỗ nói chuyện. Tôi nói thế nhưng thật ra tôi có biết gì đâu, nói đại cho chúng nó đi. Chứ để chúng nó nói thì chắc đến sáng mai cũng không xong. Thôi rồi, người ta nói đâu có sai "Gieo nhân nào gặt quả ấy".
Cô Thủy từ trong đám đông bươc ra đưa cho tôi một bó hoa và nói:
- Hoa đây, lát em nhớ mang ra tặng Hoàng nhé!
Mặt tôi hiện lên một chữ "sốc" to đùng. Trời ạ, sao tôi lại không nhớ tới lần trước tôi đã nhận lời tặng hoa chứ. Sao ông trời cứ thích trêu Kiều Anh này chứ? Tôi đang nảy ra ý định đánh bài chuồn thì ba chiếc xe ô tô loại sang đã đến, đậu trước mắt tôi. Bước ra là ba chàng trai mặc đồng phục trường và trong đó có cả tên mà tôi ghét nhất Trang Nhật Minh Hoàng.
Bọn con gái xung quanh nhìn thấy ba người họ liền hét ầm ĩ làm tôi điếc tai vô cùng, khiến tôi mới gặp đã không có thiện cảm với hai người còn lại. Thôi, đành vậy ném lao thì phải theo lao, cứ nhắm mắt ra mang bó cho hắn. Tay tôi cầm bó hoa mang ra cho hắn với gương mặt hết sức "vui mừng" có vẻ hắn cũng nhận ra tôi. Cũng phải, lúc sau tôi nói hắn như vậy cơ mà không nhớ mới lạ. Hắn nở một nụ cười nửa miệng như muốn thách thức nhưng sao có thể làm cho Kiều Anh đây tỏ vẻ giận giữ trước nhiều người được. Tôi đã học cách nhẫn nhịn nhiều năm rồi sao có thể không chịu được cái nụ cười của hắn.
Tên: Trang Nhật Minh Hoàng . Giới tính:nam
Tuổi : 15
Ngoại hình: Đẹp trai, ít nói, lạnh lùng, điều anh quan tâm là Kiều Anh và siêu xe. Tóc nâu, khuôn mặt thanh tú, cao 1m80. Hoàng sở hữu nụ cười làm tan chảy trái tim của hàng ngàn cô gái.
Gia đình giàu về mọi mặt đặc biệt là các loại đá quý. Là người thừa kế của tập đoàn Tranh Nhật. Được rèn luyện từ nhỏ và thành thạo súng đặc biệt rất giỏi võ.
__________________________________________________________
Tên: Hoàng Bảo Nam Giới tính: Nam
Tuổi:15
Ngoại hình: Đẹp trai, rất ít nói chuyện với người lạ, nam tính. Tóc nâu, khuông mặt thanh tú, cao 1m80. Nam là bạn thân của Hoàng nhưng lại luôn gây sự chú ý của mọi người với hành động với các cô gái trong trường.
Gia đình giàu có, là người thừa kế của tập đoàn họ Hoàng. Được rèn luyện với Hoàng từ nhỏ.
____________________________________________________________
Tên: Đỗ Cao Minh Tuấn Giới tính:Nam
Tuổi 15
Ngoại hình: Đẹp trai, hòa đồng nhất trong ba người, nam tính. Tóc đen, cao 1m80. Tuấn là bạn thân của Hoàng và Nam. Cực thu hút các cô gái bởi độ mê thể thao và phong cách ăn mặc bụi bặm, thù cực giai.
Gia đình giàu có (tập đoàn Đỗ thị), Gia đình cậu sáng lập ra trường Minh Đức. Được rèn luyện từ nhỏ cùng Hoàng và Nam.
__________________________________________________________
Tên:Nguyễn Nguyệt Kiều Anh- tôi Giới tính:nữ
Tuổi:15
Ngoại hình: xinh đẹp với vẻ cá tính. Tóc dài, đuôi xoăn nhẹ màu nâu. Là người tình trong mộng của biết bao chàng trai trong trường.
---------------------------------------------------------------------------------------------------
Tên:Trương Mĩ Bảo Nhi - Nữ
Tuổi 15
Ngoại hình: xinh đẹp với vẻ nhí nhảnh, dễ thương nhưng không nổi tiếng bằng Kiều Anh. Tóc dài, thẳng ngang vai.
Gia đình: thuộc loại khá giả, Nhi được bố mẹ hết sức yêu thương nhưng tính tình lại không nhõng nhẽo như những cô tiểu thư khác.
-------------------------------------------------------------------------------------------------Tên: Nguyễn Ngọc Thảo Trang - Nữ
Tuổi 15
Ngoại hình: xinh đẹp theo kiểu thùy mị nết na nhưng tính cách thì không như thế đâu mà rất đanh đá khi có người đá đểu mình. Nhưng đối với Anh và Nhi thì luôn quan tâm.
Gia đình: thuộc loại khá giả, bố là trưởng phòng của công ti họ Đỗ, mẹ là hiệu trưởng trường Minh Đức- trường cô theo học.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Nhà dì Kiều Anh:
-Dì... dì ơi...- Tôi gọi dì Hương bằng giọng ngái ngủ.
- Kiều Anh, con gọi dì có việc gì thế?- Dì Hương đang nấu bữa sáng nói vọng lên.
- Dì ơi, mấy giờ rồi ạ? - Tôi tiếp tục nói.
- Sáu giờ rồi con.- Dì Hương đáp.
- Ồ, vẫn còn sớm chán.- Tôi nói bằng giọng thích thú.
Bỗng ngoài cửa tiếng Thảo Trang vọng vào:
- Kiều Anh, nhanh lên, muộn giờ rồi.
Tôi nghe thấy Trang nói tỏ vẻ bỡ ngỡ chạy ra cửa. Tôi nói:
- Ơ, mới sáu giờ mà, trường mình bảy giờ mới vào lớp, còn lâu.
Trang nói bằng giọng trách móc:
- Ôi! Con lạy mẹ, mẹ không nhớ là hôm nay chúng ta phải đến sớm à? Sáu giờ mười ...
Trang chưa nói hết câu tôi đã chạy như tên lửa lên phòng.
Chưa đầy năm phút sau, tôi đã xuống đến nơi. Trang trêu trọc:
- Ồ, đúng là Kiều Anh có khác sau bao năm vẫn không thay đổi.
Tôi cười ngượng rồi cùng Trang đi đến trường. Đến cổng, tôi chợt nhận ra hôm nay có gì đó khá lạ. Các học sinh và phóng viên tụ tập đông nghịt dưới cổng trường, còn có cả cô hiệu trưởng nữa. Tôi hỏi Trang:
- Trang ơi, đón học sinh mới thôi mà sao mà nồng nhiệt thế?
Trang nhìn tôi với ánh mắt khâm phục, cô nói:
- Mày vẫn là mày Anh ạ.
Tôi chẳng hiểu nhỏ nói gì, hỏi lại:
- Mày làm sao thế, tao tất nhiên là Nguyễn Nguyệt Kiều Anh rồi.
- Thôi, chẳng chấp nhặt gì với mày nữa. Hôm nay không phải đón học sinh bình thường mà là Đỗ Cao Minh Tuấn- chủ của trường này; Hoàng Bảo Nam- hotboy nổi tiếng ga lăng; và...- giọng Trang bỗng ngập ngừng, Trang nhìn tôi đầy lo lắng nói:
- Và Trang Nhật Minh Hoàng- người đã hại mày không thể đi du học hồi đầu năm lớp chín.
Tim tôi như ngừng đập. Ôi không, cái tên chết tiệt ấy đã làm rơi giấy nháp của tôi hại tôi không thể trả lời được câu hỏi và bị loại. Từ đó tôi ghét cay ghét đắng tên Hoàng kia, mỗi khi tôi tức giận là tôi lại đem hình của hắn ra để bắn phi tiêu hay chửi rủa. Tôi quay sang nhìn Trang với ánh mắt hình viên đạn. Trang sợ hãi, mặt tái mét lắp bắp nói:
- Kh...ông phải mình không nói mà là Anh không muốn nghe, bà nói bà biết rồi mà.
Quá khứ dần trở về vài ngày trước đây:
- Kiều Anh, bà có biết tin gì mới không?- Thảo Trang và Bảo Nhi khuôn mặt hớn hở chạy vào lớp nói với tôi.
Không thấy tôi trả lời, Trang và Nhi lại nói :
- Kiều Anh! Bà định phớt lờ tụi này à?
Tôi nghe những lời nói ấy mà tóc gáy cứ rựng lên, một giọt mồ hôi to tướng đang rơi trên trán.
Tôi lắp bắp đáp:
- À...Mình nghe rồi. Thế có chuyện gì?
Nhi mặt hí hửng nói:
- Thì sắp có ba bạn hot boy vào trường mình học.
Trang liền hùa theo:
-Trời ơi! Nghe nói họ đẹp trai lắm ớ...
Trang chưa nói hết câu thì tôi liền chặn đứng nhỏ, tôi nói:
- À, tôi biết rồi bà không phải kể nữa ra cho tôi học.
Thế mà hai đứa nó tin thật liền kéo nhau ra một chỗ nói chuyện. Tôi nói thế nhưng thật ra tôi có biết gì đâu, nói đại cho chúng nó đi. Chứ để chúng nó nói thì chắc đến sáng mai cũng không xong. Thôi rồi, người ta nói đâu có sai "Gieo nhân nào gặt quả ấy".
Cô Thủy từ trong đám đông bươc ra đưa cho tôi một bó hoa và nói:
- Hoa đây, lát em nhớ mang ra tặng Hoàng nhé!
Mặt tôi hiện lên một chữ "sốc" to đùng. Trời ạ, sao tôi lại không nhớ tới lần trước tôi đã nhận lời tặng hoa chứ. Sao ông trời cứ thích trêu Kiều Anh này chứ? Tôi đang nảy ra ý định đánh bài chuồn thì ba chiếc xe ô tô loại sang đã đến, đậu trước mắt tôi. Bước ra là ba chàng trai mặc đồng phục trường và trong đó có cả tên mà tôi ghét nhất Trang Nhật Minh Hoàng.
Bọn con gái xung quanh nhìn thấy ba người họ liền hét ầm ĩ làm tôi điếc tai vô cùng, khiến tôi mới gặp đã không có thiện cảm với hai người còn lại. Thôi, đành vậy ném lao thì phải theo lao, cứ nhắm mắt ra mang bó cho hắn. Tay tôi cầm bó hoa mang ra cho hắn với gương mặt hết sức "vui mừng" có vẻ hắn cũng nhận ra tôi. Cũng phải, lúc sau tôi nói hắn như vậy cơ mà không nhớ mới lạ. Hắn nở một nụ cười nửa miệng như muốn thách thức nhưng sao có thể làm cho Kiều Anh đây tỏ vẻ giận giữ trước nhiều người được. Tôi đã học cách nhẫn nhịn nhiều năm rồi sao có thể không chịu được cái nụ cười của hắn.
Bình luận facebook