Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-54
Trái Tim Anh Chỉ Có Em - Chương 54
Y Trân mặc một chiếc váy màu đen trên đầu gối một chút, ôm sát cơ thể lộ ra đường cong quyến rũ chết người của cô, mái tóc cô xõa dài đến thắt lưng mang đôi giày cao gót đính đá màu đen thu hút tất cả ánh nhìn của mọi người Bước đến trước cửa phòng VIP, cô nhếch môi cười nhẹ:" Hoắc Vũ Phong! Em thử xem lời đồn nói anh cực kỳ ghét phụ nữ xem có thật không đây"
Cô đẩy cửa bước vào, tất cả ánh mắt bên trong căn phòng đều hướng về phía cô, Thiên Đông vuốt cằm khen không ngớt:" Trời ơi! Cô gái này là ai vậy xinh đẹp quá thân hình cũng quyến rũ chết người"
Y Trân nhướng mày rồi nháy mắt với Khả Hân, Yên Nhi, Hân Vy ba người các cô cười mỉm, nhướng mày lại ngồi xem trò vui
Y Trân bước đến ngồi xuống cạnh Vũ Phong, tay câu cổ của anh vẻ mặt đầy sự tinh ranh, nghịch ngợm Ba người bạn của cô cố gắng nhịn cười đến đỏ cả mặt, sắc mặt của Vũ Phong đen như đít nồi, căn phòng đột nhiên trở nên lạnh lẽo vô cùng, Dư Đoàn, Tư Hoàng nuốt nước bọt, run người lắc đầu than thầm:" Lại thêm một cô gái không biết sống chết là gì"
Vũ Phong hất mạnh cô ra, cô đứng dậy chỉ thẳng vào mặt anh quát lớn:
" Hoắc Vũ Phong! Anh có biết thương hoa tiếc ngọc là gì không hả? Cái gì mà cực ghét phụ nữ tôi khinh Chẳng phải lúc trước anh còn đi tán tỉnh một đứa trẻ mới 13 tuổi sao?"
Lăng Kỳ, Dư Đoàn, Tư Hoàng đồng loạt dồn ánh mắt vào anh, Tư Hoàng hỏi nhỏ Dư Đoàn:" Lão đại đi tán tỉnh một đứa trẻ 13 tuổi thật sao?"
Dư Đoàn lắc đầu nói nhỏ:" Tôi cũng không biết nhưng tôi chỉ biết một điều cô gái đó sắp đi chầu diêm vương rồi"
Hai người nhìn nhau gật đầu, ớn lạnh hết cả người chuẩn bị lôi cô ra ngoài, Vũ Phong nhìn chăm chú vào cô, mắt anh bỗng sáng rực lên khi nhìn thấy sợ dây chuyền đeo trên cổ của cô, cô bề ngoài giận dỗi nhưng thật chất cô không hề giận cô chỉ là đang trêu anh, cô chóng nạnh nói lớn:" Cái gì mà đợi, cái gì mà thích chỉ mới hơn bốn năm mà đã không nhận ra"
Y Trân thầm nói trong lòng ngay cả cô cũng không nhận ra chính cô đã thay đổi đến nỗi bản thân còn chẳng nhận ra huống chi là ai, vừa nói xong Vũ Phong đã ôm chặt lấy cô khiến mọi người ở đó ngoại trừ Khả Hân, Hân Y cùng Yên Nhi đều ngơ ngác, đóng băng há hốc mồm Dư Đoàn huýt vào bụng của Tư Hoàng không tin vào mắt mình:" Lão đại đang ôm cô gái đó sao? Tôi không bị hoa mắt đúng không?"
Tư Hoàng nuốt một ngụm nước bọt:" Không cậu không bị hoa mắt tôi cũng nhìn thấy, chuyện này thật là ngoài sức tưởng tượng của tôi bây giờ từ trên trời rơi xuống bom, đạn còn khiến tôi tin hơn là tôi nhìn thấy lão đại đang ôm con gái"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Y Trân mặc một chiếc váy màu đen trên đầu gối một chút, ôm sát cơ thể lộ ra đường cong quyến rũ chết người của cô, mái tóc cô xõa dài đến thắt lưng mang đôi giày cao gót đính đá màu đen thu hút tất cả ánh nhìn của mọi người Bước đến trước cửa phòng VIP, cô nhếch môi cười nhẹ:" Hoắc Vũ Phong! Em thử xem lời đồn nói anh cực kỳ ghét phụ nữ xem có thật không đây"
Cô đẩy cửa bước vào, tất cả ánh mắt bên trong căn phòng đều hướng về phía cô, Thiên Đông vuốt cằm khen không ngớt:" Trời ơi! Cô gái này là ai vậy xinh đẹp quá thân hình cũng quyến rũ chết người"
Y Trân nhướng mày rồi nháy mắt với Khả Hân, Yên Nhi, Hân Vy ba người các cô cười mỉm, nhướng mày lại ngồi xem trò vui
Y Trân bước đến ngồi xuống cạnh Vũ Phong, tay câu cổ của anh vẻ mặt đầy sự tinh ranh, nghịch ngợm Ba người bạn của cô cố gắng nhịn cười đến đỏ cả mặt, sắc mặt của Vũ Phong đen như đít nồi, căn phòng đột nhiên trở nên lạnh lẽo vô cùng, Dư Đoàn, Tư Hoàng nuốt nước bọt, run người lắc đầu than thầm:" Lại thêm một cô gái không biết sống chết là gì"
Vũ Phong hất mạnh cô ra, cô đứng dậy chỉ thẳng vào mặt anh quát lớn:
" Hoắc Vũ Phong! Anh có biết thương hoa tiếc ngọc là gì không hả? Cái gì mà cực ghét phụ nữ tôi khinh Chẳng phải lúc trước anh còn đi tán tỉnh một đứa trẻ mới 13 tuổi sao?"
Lăng Kỳ, Dư Đoàn, Tư Hoàng đồng loạt dồn ánh mắt vào anh, Tư Hoàng hỏi nhỏ Dư Đoàn:" Lão đại đi tán tỉnh một đứa trẻ 13 tuổi thật sao?"
Dư Đoàn lắc đầu nói nhỏ:" Tôi cũng không biết nhưng tôi chỉ biết một điều cô gái đó sắp đi chầu diêm vương rồi"
Hai người nhìn nhau gật đầu, ớn lạnh hết cả người chuẩn bị lôi cô ra ngoài, Vũ Phong nhìn chăm chú vào cô, mắt anh bỗng sáng rực lên khi nhìn thấy sợ dây chuyền đeo trên cổ của cô, cô bề ngoài giận dỗi nhưng thật chất cô không hề giận cô chỉ là đang trêu anh, cô chóng nạnh nói lớn:" Cái gì mà đợi, cái gì mà thích chỉ mới hơn bốn năm mà đã không nhận ra"
Y Trân thầm nói trong lòng ngay cả cô cũng không nhận ra chính cô đã thay đổi đến nỗi bản thân còn chẳng nhận ra huống chi là ai, vừa nói xong Vũ Phong đã ôm chặt lấy cô khiến mọi người ở đó ngoại trừ Khả Hân, Hân Y cùng Yên Nhi đều ngơ ngác, đóng băng há hốc mồm Dư Đoàn huýt vào bụng của Tư Hoàng không tin vào mắt mình:" Lão đại đang ôm cô gái đó sao? Tôi không bị hoa mắt đúng không?"
Tư Hoàng nuốt một ngụm nước bọt:" Không cậu không bị hoa mắt tôi cũng nhìn thấy, chuyện này thật là ngoài sức tưởng tượng của tôi bây giờ từ trên trời rơi xuống bom, đạn còn khiến tôi tin hơn là tôi nhìn thấy lão đại đang ôm con gái"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook