• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang (3 Viewers)

  • Chương 381: Động cơ

"Đậu má, đứng dậy đi, Hoàng Thử Lang cũng là anh em của tôi mà!"

Tần Hạc lúc này cũng không nghĩ được nhiều, vội vàng bước vào biệt thự.

Trong biệt thự vẫn còn dấu vết đánh nhau, trên mặt đất có vài xác chết, nhưng không thấy bóng dáng Hoàng Thử Lang và hung thủ đâu.

"Cậu Diệp, cậu Tần!"

Quách Thụy Hoa hai mắt đỏ hoe đi về phía trước: "Hai người cuối cùng cũng đã tới rồi, lần này nhất định phải cứu lão Hoàng, nãy cậu ấy vì bảo vệ tôi mà bảo tôi đi trước, chính cậu ấy lại..."

Quách Thụy Hoa nghẹn ngào kể lại chuyện vừa xảy ra.

"Nam không ra nam nữa không ra nữ, giết người như khiêu vũ?"

Diệp Vĩnh Khang hơi nhíu mày sau khi nghe xong, cảm thấy chuyện này rất quỷ dị.

Tuy nhiên, sau khi Tần Hạc nghe xong, sắc mặt anh ta đột nhiên trầm xuống: "Người mà ông đang nói tới, nam không ra nam nữ không ra nữ, tóc dài và mảnh mai hơn cả nữ, tô son, nói năng nhẹ nhàng, cằm còn để râu, thích mặc quần bó?"

"Đúng, chính là như vậy, cậu Tần cậu biết người đó sao?"

Quách Thụy Hoa nghi ngờ hỏi.

"Đệch, to chuyện rồi!"

Tần Hạc đập mạnh tay vào bức tường bên cạnh, cả khuôn mặt u ám đáng sợ, lông mày cau lại, trông đặc biệt lo lắng.

"Có chuyện gì vậy?"

Diệp Vĩnh Khang vội vàng hỏi.

Tần Hạc hít sâu mấy hơi mới bình tĩnh lại một chút, giọng điệu vô cùng trịnh trọng: "Tuy rằng chưa gặp qua người đàn ông này, nhưng tôi đã nhiều lần nghe danh".

"Tên là Liễu Tiểu Mai, nhưng hắn là một người đàn ông. Không biết học được ở đâu một môn võ cực kì kì quái".

“Bước đi uyển chuyển giống như khiêu vũ, lúc đánh người nhìn cũng rất nhẹ nhàng”.

"Nhưng lại ẩn chứa năng lượng tàn khốc, giết người vô hình!"

"Đáng sợ nhất không phải chuyện này, mà là hắn là tình nhân của Sư Tử Hà Đông, đồng thời là tình nhân Sư Tử Hà Đông yêu nhất!"

"Cái gì, Sư Tử Hà Đông!"

Nghe thấy bốn chữ Sư Tử Hà Đông, Quách Thụy Hoa sợ tới mức lạc cả giọng, đủ để thấy danh tiếng người này trên giang hồ ghê gớm thế nào.

"Sư Tử Hà Đông?"

Diệp Vĩnh Khang sờ nhẹ cằm, cảm thấy cái tên này rất quen.

Nghĩ kỹ lại thì, chuyện Phương Nhất Minh nói vài ngày trước không phải là Sư Tử Hà Đông sao!

Diệp Vĩnh Khang còn định vài ngày nữa sẽ xử lý tên này, không ngờ ông ta lại tự dẫn xác đến.

"Anh Diệp".

Lúc này, Tần Hạc đột nhiên nghiêm mặt nhìn Diệp Vĩnh Khang nói: "Anh Diệp tôi biết anh rất giỏi".

"Nhưng về chuyện này, anh không cần nhúng tay vào đâu, để chúng tôi xử lý là được rồi".

Diệp Vĩnh Khang sững sờ, sau khi phản ứng lại, anh đột nhiên cười nói: "Sao, sợ tôi đánh không lại Sư Tử Hà Đông sao?"

Tần Hạc khẽ thở dài: "Anh Diệp, không phải tôi đây chê anh yếu, mà tên Sư Tử Hà Đông này, mẹ nó, rất khác với những người anh gặp trước đây".

"Haizz, tôi nên nói như nào đây? Chẳng hạn, ngay cả Vua Đông Hải và Vua Tây Hải khi nghe đến cái tên Sư Tử Hà Đông đều phải kiềng ba phần. Tôi đã nói như vậy rồi, chắc hẳn anh đã biết Sư Tử Hà Đông là kiểu. .. "

Diệp Vĩnh Khang nghe xong mỉm cười gật đầu: "Ừm, tôi hiểu rồi, chỉ là một con kiến hơi lớn một chút thôi chứ gì".

"Anh Diệp, cái này..."

Tần Hạc luôn ngưỡng mộ và kính trọng Diệp Vĩnh Khang.

Nhưng lần này, anh ta cảm thấy Diệp Vĩnh Khang có chút khinh địch rồi, so Sư Tử Hà Đông hung tợn với một con kiến, trên đời này chắc chỉ có Diệp Vĩnh Khang mới có thể nói ra lời này.

Diệp Vĩnh Khang cũng không giải thích quá nhiều, Sư Tử Hà Đông hay Mèo Hà Đông trong mắt anh cũng chả có gì khác nhau.

Cũng giống như con giun trong đất vậy, dù có to hay dài bao nhiêu thì vẫn mãi là con giun đất, không bao giờ có thể so sánh với con rồng bay khắp bầu trời, ngay cả tư cách ngưỡng mộ cũng không có.

"Bây giờ đi tìm Lão Hoàng rồi tính tiếp".

Diệp Vĩnh Khang nói: "Trước hết, phải biết tại sao thuộc hạ của Sư Tử Hà Đông lại đột nhiên tới chỗ Lão Hoàng, động cơ là gì? Chẳng nhẽ trước đây họ có khúc mắc với nhau sao?"

"Không thể nào!"

Tần Hạc lắc đầu rất chắc chắn: "Chúng tôi với Sư Tử Hà Đông nước sông không phạm nước giếng, chưa từng gặp mặt nhau bao giờ".

"Cho nên Lão Hoàng không thể có khúc mắc với ông ta được".

"Lạ nhỉ".

Diệp Vĩnh Khang khẽ sờ cằm, không hiểu động cơ của đối phương là gì.

"Đúng rồi, cậu Diệp!"

Lúc này, Quách Thụy Hoa hình như đột nhiên nghĩ tới cái gì, vỗ đùi nói: "Lúc nãy tôi lo quá nên quên mất chuyện này".

"Trước đó tên ái kia nói. Kế hoạch tới Giang Bắc lần này của hắn là tìm Hoàng Thử Lang trước, sau đó là tôi, cuối cùng là cậu, cậu Diệp".

"Hả? Tìm tôi?"

Diệp Vĩnh Khang nghe xong lại càng khó hiểu, hai ngày trước anh cũng mới nghe đến cái tên Sư Tử Hà Đông từ miệng Phương Nhất Minh thôi mà.

Vậy nên anh thật sự không thể tìm ra lý do tại sao bên kia lại muốn tìm mình?

"Hắn nói mục đích tìm tôi là gì không?"

Diệp Vĩnh Khang hỏi lại.

Quách Thụy Hoa cắn môi, nhẹ nhàng lắc đầu: "Không nói cụ thể mục đích tìm chúng ta làm gì".

"Chỉ nói bắt chúng ta nhốt chung một chỗ rồi từ từ hành hạ đến chết".

"Hừm ừm?"

Diệp Vĩnh Khang càng nghe càng cảm thấy không hiểu chuyện này chút nào.

Bản thân chả dính líu gì đến chúng, đang yên đang lành lại muốn giết mình, hơn nữa còn là hành hạ đến chết, như vậy chứng tỏ chúng hận mình nhiều thế nào chứ?

"Chuyện này thật kỳ lạ".

Tần Hạc cũng bối rối: "Anh Diệp, Lão Hoàng, và sếp Quách, chuyện ba người làm chả liên quan gì đến nhau, thế tại sao Sư Tử Hà Đông lại muốn khử cả ba người?"

"Giờ nghĩ mấy thứ này cũng vô ích".

Diệp Vĩnh Khang bình tĩnh nói: "Nguyên nhân cụ thể là gì? Chỉ cần hỏi tên ái kia không phải là được rồi sao".

"Nhưng, chúng ta đi tìm hắn ở đâu bây giờ?"

Quách Thụy Hoa nghi ngờ nói.

Diệp Vĩnh Khang thản nhiên cười: "Không cần lo, hắn sẽ chủ động tới tìm chúng ta".

"Chủ động?"

Quách Thụy Hoa nghi ngờ: "Người đó không ngu đến thế chứ, giờ to chuyện rồi, nếu hắn dám xuất đầu lộ diện, Giang Bắc nhiều anh em như vậy, mỗi người nhổ một bãi nước bọt cũng đủ khiến hắn chết đuối".

Tần Hạc tiến lên vỗ nhẹ vai Quách Thụy Hoa, hít một hơi thật sâu nói: "Anh Diệp nói không sai, nếu không ngoài dự đoán, hôm nay người đó sẽ chủ động tới tìm mấy người".

"Lý do rất đơn giản, hắn là người của Sư Tử Hà Đông, cũng là tình nhân được yêu thích nhất của Sư Tử Hà Đông".

"Trong mắt hắn, chúng ta chỉ là một đám rệp. Ông sẽ từ bỏ kế hoạch chỉ vì một lũ rệp à?"

Diệp Vĩnh Khang thở dài: "Chỉ là Lão Hoàng phải chịu thiệt chút rồi, nếu không cẩn thận bị con trùng đó cắn phải, người tốt tình đến đâu cũng sẽ điên lên cho mà xem".

"Chỉ là từ những gì người đó nói, ít nhất không cần lo lắng về tính mạng của Lão Hoàng. Hắn sẽ không bao giờ lấy mạng Hoàng Thử Lang cho đến khi tìm được chúng ta".

"Chỉ là Lão Hoàng phải chịu thiệt chút rồi, haizzz!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

[Zhihu] Diễm thi trở về
  • Đang cập nhật..
Chương 4 END
[Zhihu] Thiên kim trở về
  • 天格 - Thiên Cách
Phần 3 END
Ngạo Thế: Tiên Đế Trở Về
TRỌNG SINH TRỞ VỀ VỊ TRÍ CŨ
  • Cuồng Thượng Gia Cuồng
Chương 217

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom