• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang (3 Viewers)

  • Chương 590: Kế hay

“Vĩnh Khang, anh có cách gì không?”

Hạ Huyền Trúc nhìn Diệp Vĩnh Khang bằng ánh mắt cầu giúp đỡ, cho dù mỗi lần gặp chuyện khó khăn đến mức nào thì Diệp Vĩnh Khang đều có thể xoay chuyển tình thế một cách thần kỳ.

Lần này Diệp Vĩnh Khang không tỏ ra lo lắng mà khẽ xoa cằm như đang suy nghĩ điều gì.

Thật ra với năng lượng của anh thì chỉ cần một cú điện thoại hoặc một tin nhắn là không còn chuyện gì lớn nữa, đừng nói là đề cử trang web video lớn gì đó, dù là mua ba trang web cùng một lúc cũng chẳng phải là chuyện gì khó nhằn.

Nhưng nếu không phải quá bế tắc thì Diệp Vĩnh Khang không muốn làm thế.

Lý do là vì anh rất hiểu Hạ Huyền Trúc, cô là một người phụ nữ có khát vọng và lý tưởng lớn, những việc hôm nay cô làm không chỉ là để kiếm tiền.

Nguyên nhân sâu xa là cô chỉ muốn thực hiện lý tưởng cuộc đời và giá trị nhân sinh của mình bằng cách này thôi.

Nếu chuyện này cũng dựa vào việc lợi dụng quyền lực thì mọi việc cô làm cũng càng cách xa khát vọng ban đầu của mình.

Thế nên lần này Diệp Vĩnh Khang quyết định giải quyết chuyện này bằng thân phận người bình thường.

Nhưng bây giờ chỉ còn chưa đầy nửa tiếng nữa là phim chính thức lên sóng, anh còn có thể làm được gì đây?

Bỗng nhiên Diệp Vĩnh Khang lóe lên một suy nghĩ bèn nhìn sang Tiền Tử Mạn: “Tử Mạn, cô lau nước mắt trước đi, tôi hỏi cô một việc”.

Tiền Tử Mạn vội lau nước mắt, hơi khó hiểu nói: “Chuyện gì?”

Những người khác cũng ngờ vực, ngoài Hạ Huyền Trúc ra thì tất cả mọi người đều không biết thân phận trước kia của Tiền Tử Mạn và những chuyện từng xảy ra giữa cô ta và hai vợ chồng Diệp Vĩnh Khang, Hạ Huyền Trúc.

Thế nên lúc này họ cũng không rõ tại sao Diệp Vĩnh Khang bỗng nói với Tiền Tử Mạn.

“Cô có cách nào hay có thể xoay chuyển tình hình không?”

Diệp Vĩnh Khang bình tĩnh hỏi,

Nghe anh nói thế mọi người đều thầm nghĩ có phải hôm nay anh Diệp sốt ruột đến mức ngu người luôn rồi không? Mặc dù bình thường Tiền Tử Mạn rất thông minh nhưng dù sao cũng là một diễn viên, cô ta có thể có cách gì được?

Hạ Huyền Trúc mới đầu cũng sửng sốt nhưng sau khi phản ứng lại thì ánh mắt lập tức lóe lên ánh sáng, phút chốc đã đoán được ý của Diệp Vĩnh Khang.

Nhưng Tiền Tử Mạn lại như không hiểu được hàm ý của Diệp Vĩnh Khang, chỉ ngơ ngác nhìn đối phương, thầm nghĩ cô ta có thể có cách gì được, nếu có cách thì cô ta đã chủ động nói từ lâu rồi còn phải đợi đến tận giờ à?

Diệp Vĩnh Khang nhìn ra suy nghĩ của đối phương bèn khẽ cười nói: “Đừng căng thẳng, tôi chỉ hỏi bừa thôi, nhưng trước khi cô trả lời câu này thì tôi sẽ kể cho cô một câu chuyện trước”.

“Câu chuyện này là con gái tôi kể cho tôi nghe, chuyện là trong rừng sâu có một con sói xám rất hung dữ, thường ỷ vào móng vuốt và răng nanh sắc nhọn của mình để bắt nạt những động vật nhỏ khác”.

“Các động vật nhỏ trong rừng khổ sở không nói nên lời, nhưng cuối cùng chúng lại lấy sự chân thành và thân thiện của mình để khiến sói xám cảm động”.

“Sói xám bỗng chốc tỉnh ngộ, định đi cắt móng và răng nanh của mình đi, muốn làm một con sói hiền lành, ngoan ngoãn, không bắt nạt người khác nữa”.

“Nhưng nó lại bị một con dê hiền lành ngăn lại, dê nói trước đây cậu bắt nạt người ta là vì lòng cậu chứ không liên quan gì đến răng và móng vuốt cả”.

“Bây giờ lòng cậu đã thay đổi, răng và móng vuốt của cậu sẽ không dùng để bắt nạt chúng tôi nữa, hơn nữa khi chúng tôi gặp nguy hiểm, cậu vẫn có thể bảo vệ chúng tôi”.

“Sói xám nghe nói thế cũng cảm thấy dê nói rất có lý bèn bỏ ý nghĩ cắt móng vuốt và răng của mình đi”.

“Quả nhiên chuyện xảy ra sau đó đúng như dê đã nói, mỗi khi có động vật khác đến bắt nạt những động vật nhỏ này thì đều bị móng vuốt và răng của sói xám đánh cho bỏ chạy”.

“Móng vuốt và răng từng khiến những động vật nhỏ này sợ hãi bây giờ lại trở thành một cây kim an thần khiến chúng yên tâm, câu chuyện này đến đây là hết”.

Đạo diễn có râu và đám người Tô Tô ở bên cạnh nghe nói câu chuyện này đều ngơ ngác không hiểu gì, thầm nghĩ hôm nay anh Diệp làm sao thế, đang yên đang lành tự dưng kể chuyện cổ tích?

Thế nhưng vẻ mặt Tiền Tử Mạn bỗng trở nên nghiêm túc, hai hàng mày nhíu chặt lại, một chốc sau lập tức bừng tỉnh.

“Anh Diệp, tôi hiểu rồi, cho tôi năm phút”.

Nói rồi Tiền Tử Mạn một mình đi đến cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài, rơi vào im lặng.

Đám người Tô Tô bên cạnh hoàn toàn ngơ ngác, vừa định nói gì đó thì thấy Diệp Vĩnh Khang làm động tác im lặng, tỏ ý họ đừng quấy rầy Tiền Tử Mạn.

Chỉ có Hạ Huyền Trúc biết rõ sự thật quay đầu sang ăn ý nhìn Diệp Vĩnh Khang cười.

Tiền Tử Mạn từng là cô hai nhà họ Tiền, mặc dù cô ta có vẻ ngoài hơi ngây thơ vô hại.

Nhưng một mặt khác của cô ta lại là một bụng đen tối, lắm mưu nhiều kế, đầy mô mưu xảo quyệt.

Thứ cô ta giỏi nhất là tính toán đủ mọi âm mưu, thủ đoạn, thậm chí ngay cả Diệp Vĩnh Khang cũng phải chịu thua cô ta.

Nhưng từ sau khi cô ta thay đổi trở thành một người hiền lành thì những mưu kế thủ đoạn trước kia cũng bị cô ta vô thức giấu đi.

Cho dù gặp phải chuyện gì, cô ta cũng sẽ không động đến suy nghĩ tính kế hại người kia nữa, bây giờ cô ta chỉ là một cô gái chân thành, hiền lành.

Nhưng câu chuyện lúc nãy của Diệp Vĩnh Khang lại đang nhắc nhở cô ta, có lẽ mưu kế thủ đoạn không phải là từ mang nghĩa xấu, nó giống như vũ khí, sử dụng với mục đích ác thì vũ khí sẽ trở thành hung khí.

Nhưng nếu sử dụng với mục đích chính nghĩa thì nó sẽ trở thành vật bảo vệ cho mình và người khác.

Tiền Tử Mạn đang từng chút kích hoạt lại con người xấu xa bên trong cô ta.

Cô ta bắt đầu suy nghĩ cách giải quyết chuyện này bằng những ý nghĩ xấu xa trước kia.

Khoảng năm phút sau, Tiền Tử Mạn bỗng nói: “Tôi nghĩ ra rồi”.

Tiền Tử Mạn quay đầu sang mừng rỡ nói: “Anh Diệp, tôi nghĩ ra cách rồi, nhưng chuyện này cần sếp Quách giúp một tay”.

Diệp Vĩnh Khang cười nói: “Bắt đầu từ bây giờ tất cả những người có mặt ở đây, kể cả tôi và Hạ Huyền Trúc đều cho cô tùy ý sai bảo”.

Quách Thụy Hoa ngơ ngác: “Tử Mạn, cô muốn tôi giúp gì?”

Tiền Tử Mạn nhìn Quách Thụy Hoa nói: “Sếp Quách, bây giờ tôi cần ông lấy hết tài nguyên có trong tay để rêu rao bộ phim này của chúng ta, hơn nữa phải để nó nhanh chóng lên men”.

Nghe xong Quách Thụy Hoa nhíu mày nói: “Bây giờ chỉ còn chưa đến hai mươi phút nữa là lên sóng, dù tôi có dâng mạng già này của mình ra cũng không thể làm gì được”.

Tiền Tử Mạn cười lắc đầu nói: “Ý tôi không phải là tuyên truyền cho bộ phim này của chúng ta như thế nào”.

“Ý tôi là nói ông lập tức phát động những hotgirl mạng, tài khoản VIP mà ông quen cùng tấn công vào bộ phim của chúng ta”.

“Trước đó chẳng phải công ty điện ảnh và truyền hình Kiều Tuyên tố cáo chúng ta đạo nhái sao? Bây giờ lại lật chuyện này ra cho lớn lên”.

“Để họ cùng tấn công chúng ta, cứ nói lúc đầu quả thật chúng ta đạo nhái, chỉ là thông qua các mối quan hệ chúng ta mới giải quyết được chuyện này”.

“Sau đó bảo đám thủy quân liều mạng mắng chúng ta, mắng càng khó nghe càng tốt”.

Đám người bên cạnh nghe thế cũng há hốc miệng, hoàn toàn không hiểu Tiền Tử Mạn đang nói gì.

“Tử Mạn, có phải cô sốt ruột đến mức ngu người rồi không? Tình hình hiện giờ đã nát lắm rồi, cô còn…”

Lý Hiểu Đan khó hiểu hỏi.

“Khoan đã!”

Không để Lý Hiểu Đan nói hết, sắc mặt Quách Thụy Hoa bỗng thay đổi, trầm ngâm một chốc, hai mắt ông ta lóe lên ánh sáng, mừng rỡ nói: “Hay lắm, đúng là kế hay, tôi đi sắp xếp ngay, hay, hay quá”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom