Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 58: Kết quả trúng thầu
Khuôn mặt của Hạ Chí Tài tái xanh vì tức giận, nhưng đồng thời, trong lòng lão càng trở nên bất an.
Để có tiền đặt cọc cho đợt đấu thầu này, lão đã cắn răng bán đi hai công ty con đang rất có lãi của tập đoàn Hạ Thị.
Nếu có điều gì ngoài ý muốn xảy ra, cũng giống như việc xẻo một miếng thịt lớn đối với lão và cả nhà họ Hạ vậy.
"Đã có kết quả trúng thầu rồi!"
Lúc này, trong đại sảnh đột nhiên có người kêu lên.
Đồng thời, trên màn hình lớn trực tiếp trước sảnh đấu thầu, bảng xếp hạng kết quả đấu thầu đã hiện ra.
Trong hội trường nhất thời vang lên một tràng âm thanh tiếc nuối, lần này có hơn một trăm người tham gia đấu thầu, nhưng chỉ có một người trúng thầu, tỷ lệ bị loại rất cao.
Tuy nhiên, những người này chỉ cảm thấy hơi mất mát mà thôi, dù sao cuộc đấu thầu lần này tỉ lệ cạnh tranh cũng rất lớn, đa số đều chuẩn bị tâm lý cho việc thử sức mà thôi, trên thực tế họ cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi.
Tuy nhiên, cả nhà họ Hạ đều sững sờ, như bị sét đánh, nhất thời không nói nên lời.
Màn hình lớn cho thấy người trúng thầu là một công ty nhỏ không hề nổi tiếng, về phần tập đoàn Hạ Thị, thậm chí còn không lọt nổi vào top 20.
"Toang rồi, lần này toang thật rồi!"
Hạ Chí Tài nhìn chằm chằm vào màn hình lớn, không tự chủ được mà quay người lại.
"Ông nội……"
Hạ Tuyết Cầm vừa mở miệng, đột nhiên nghe thấy một tiếng bốp, Hạ Chí Tài không nói không rằng đã tát thẳng vào mặt cô ta một cái, tức giận nói: "Không phải mày nói lần này nhất định trúng thầu sao!"
"Không phải mày nói cậu Trình Phi là bạn trai của mày sao? Mày có biết tao đã trả giá bao nhiêu cho lần đấu thầu này không? Tao đánh chết mày, đồ tán gia bại sản!"
Hạ Chí Tài trút tất cả lửa giận lên đầu Hạ Tuyết Cầm, túm tóc đối phương rồi tát liên tiếp, như đánh kẻ thù không đội trời chung vậy.
Hạ Tuyết Cầm bị đánh kêu gào thảm thiết, nhưng cô ta cũng không hiểu tại sao họ lại không phải là người trúng thầu, Trình Phi rõ ràng trước đó đã vỗ ngực cam đoan với cô ta rồi cơ mà!
Lúc này, ánh mắt của Hạ Tuyết Cầm bắt gặp Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc đang đứng cách đó không xa, đột nhiên vùng ra khỏi Hạ Chí Tài, phóng tới đó như điên.
"Hạ Huyền Trúc, đồ tiện nhân, tất cả có phải đều do cô làm không? Tại sao người trúng thầu không phải là chúng tôi? Hôm nay cô phải giải thích rõ ràng vấn đề cho tôi, nếu không.."
Hạ Tuyết Cầm chỉ vào mũi của Hạ Huyền Trúc chửi bới, tóc tai bù xù, khuôn mặt thì bị Hạ Chí Tài đánh cho sưng vù lên, chẳng khác gì một con chó điên lên cơn dại.
Diệp Vĩnh Khang không có nhiều kiên nhẫn khi đối đãi với một con chó điên, vì vậy anh đã giơ chân lên đá cho con mụ điên này ngã lăn ra đất.
“Đơn vị đấu thầu chả dại gì mà giao dự án cho một đám chó điên làm cả”.
Diệp Vĩnh Khang giễu cợt nói, ngoài miệng không hề khách sáo, trực tiếp mắng toàn bộ nhà họ Hạ.
Người nhà họ Hạ rất tức giận, định chạy tới chỗ Diệp Vĩnh Khang để tính sổ thì đột nhiên có một giọng nói khó hiểu vang lên từ đại sảnh: "Không đúng. Tài liệu đấu thầu do công ty chúng tôi gửi đến còn không có con dấu chính thức. Sao mà trúng thầu được?"
Người nói là một người đàn ông trung niên, vóc người hơi mập, là chủ công ty xây dựng đứng đầu trên màn hình.
Hạ Chí Tài sửng sốt khi nghe thấy vậy, nhanh chóng hỏi: "Cậu có chắc là các cậu không đóng dấu không?"
Người đàn ông trung niên gật đầu nói: "Chúng tôi chỉ là một công ty nhỏ, cơ bản là không hy vọng gì cả".
"Mục đích đấu thầu này là để lộ diện, cho nên tài liệu đấu thầu đều làm bừa, ngay cả con dấu cũng không đóng, hệ thống nhất định là bị lỗi rồi, có thế nào thì chúng tôi cũng không thể trúng thầu được... "
Lúc này bên cạnh có người lẩm bẩm nói: "Đúng vậy, tôi cũng nghĩ hệ thống trục trặc rồi. Với thực lực của công ty chúng tôi, làm sao có thể xếp thứ ba được".
Sau đó, một người nào đó tiếp lời: "Đúng vậy, tài liệu đấu thầu của công ty chúng tôi thậm chí còn không ký tên, thế mà lại đứng thứ hai. Hệ thống hẳn đã bị trục trặc rồi".
"Những gì mấy người nói là sự thật à!"
Hạ Chí Tài trợn to hai mắt, như bắt được cọng rơm cứu mạng: "Mau nộp đơn khiếu nại lên ban tổ chức, hệ thống hẳn là bị lỗi rồi!"
Lúc này, một nhân viên đột nhiên vội vàng bước xuống lầu, lí nhí giải thích với mọi người: "Xin lỗi mọi người, vừa rồi hệ thống có vấn đề. Bảng xếp hạng này không đúng. Hiện tại đang được chỉnh sửa. Xin mọi người chờ trong giây lát".
Sau khi nói xong, liền nhanh chóng chỉnh lỗi hệ thống với một số kỹ thuật viên khác.
Khoảng mười phút sau, hệ thống cuối cùng cũng được sửa xong. Màn hình lớn chuyển sang màu đen trong giây lát, rồi từ từ bật lại.
Nhưng lần này bảng xếp hạng không hiện toàn bộ mà chạy từ dưới lên, đơn vị đứng thứ 20, rồi lần lượt tiến lên.
Nhân viên cười giải thích: "Xin lỗi mọi người, hệ thống đã được sửa chữa xong nhưng có hơi chậm, xin chờ một chút, nhưng lần này xếp hạng sẽ không sai sót đâu".
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào màn hình lớn.
Từ dưới lên trên, mỗi khi tên một công ty xuất hiện, cả hội trường lại vang lên tiếng thở dài.
Bởi vì chỉ có đơn vị xếp hạng nhất mới là đơn vị trúng thầu cuối cùng, nếu hiện tại xuất hiện nghĩa là đã bị loại.
Hạ Chí Tài càng nắm chặt tay hơn, khuôn mặt căng ra, trán đầy mồ hôi, đôi chân hơi run lên vì căng thẳng.
Cuối cùng, sau khi vị trí thứ hai được hiển thị, đơn vị cuối cùng bắt đầu hiện ra.
Tuy nhiên, hệ thống lại bị lỗi vào lúc này. Khi đơn vị cuối hiện ra, chữ ghi trên đó rất mờ, không nhìn rõ là công ty nào.
Tuy nhiên, tại cột người đại diện theo pháp luật của đơn vị trúng thầu lại có một chữ hiển thị rất rõ ràng.
Đó là chữ "Hạ".
Sau vài giây im lặng, Hạ Chí Tài vô cùng phấn khích: "Là Hạ, chúng ta thắng rồi, chúng ta đã thắng thầu rồi, hahahaha, chúng ta thắng rồi, chúng ta đã thắng rồi!"
Những người còn lại trong nhà họ Hạ cũng cao hứng khua chân múa tay, cười nói trong hội trường, giống như một nhóm người điên.
"Tuyết Cầm, cháu thật tuyệt vời. Cháu quả là cháu gái tuyệt vời của ông nội, là người hùng số một của nhà họ Hạ. Ông sẽ tổ chức ngay đại tiệc ăn mừng vì cháu và vì cả nhà họ Hạ nữa!"
Hạ Chí Tài kích động nắm lấy hai vai Hạ Tuyết Cầm, hận không thể quỳ xuống trước đối phương, như thể đã hoàn toàn quên mất việc mình đã đánh Hạ Tuyết Cầm lúc trước.
"Cháu muốn hoàn toàn phụ trách về dự án này, ông phải chia cho cháu thêm 5% cổ phần trong công ty nữa!"
Hạ Tuyết Cầm vừa rồi bị đánh, đương nhiên bây giờ phải lấy lại phong độ rồi.
"Hahaha, không vấn đề, theo cháu, tất cả đều theo cháu hết, cháu là người hùng số một của nhà họ Hạ chúng ta!"
Hạ Chí Tài vô cùng phấn khích, sau đó hét lên với mọi người trong hội trường: "Mọi người, hôm nay là ngày vui của nhà họ Hạ chúng tôi. Để cảm ơn mọi người đã chiếu cố trước giờ, mời cùng tôi đến sơn trang Ba Thục. Hôm nay, Chí Tài tôi nhất định phải uống với mọi người vài ly!"
Sơn trang Ba Thục là một nhà hàng lẩu đặc biệt nổi tiếng ở Giang Bắc, lúc này Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc đang ngồi ở một cái bàn nhỏ gần góc, đun nước lẩu.
Cả hai nói chuyện cười đùa, không hề quan tâm đến kết quả đấu thầu.
Như Hạ Huyền Trúc đã nói, điều cô quan tâm là quy trình, đối với lần đấu thầu này, cô đã làm tăng ca và thức đêm cùng nhân viên công ty, coi như đã làm hết sức mình nên không còn gì để tiếc.
Mà ngay từ đầu Hạ Huyền Trúc chưa bao giờ nghĩ đến việc trúng thầu, lần này có hơn 100 đơn vị tham gia đấu thầu, trong đó có rất nhiều công ty xây dựng lớn mạnh và được thành lập đã lâu năm.
Công ty của Hạ Huyền Trúc vừa được thành lập, cô không hề ngây thơ ảo tưởng về việc cạnh tranh với những công ty lâu đời này.
Cả hai đang trò chuyện vui vẻ thì một nhóm người rất đông bất ngờ từ cửa bước vào.
Hạ Chí Tài đi đầu, vung tay lên, tự hào nói: "Phục vụ, hôm nay tôi bao hết bàn ở đây, xếp tất cả bàn còn trống cho tôi. Tôi cũng sẽ thanh toán cho bữa ăn của tất cả những người ở đây nữa!"
Lúc này không phải là giờ ăn cơm nên có rất ít người đang dùng bữa, nghe thấy lời của Hạ Chí Tài thì mừng rỡ nhao nhao hoan hô.
Lúc này, Hạ Tuyết Cầm đột nhiên nhìn thấy Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc đang ngồi trong góc tán gẫu, cất giọng the thé nói: "Sao các người lại ở đây? Có ai mời các người à? Da mặt dày thật đấy, cút ra bên ngoài đi!"
Để có tiền đặt cọc cho đợt đấu thầu này, lão đã cắn răng bán đi hai công ty con đang rất có lãi của tập đoàn Hạ Thị.
Nếu có điều gì ngoài ý muốn xảy ra, cũng giống như việc xẻo một miếng thịt lớn đối với lão và cả nhà họ Hạ vậy.
"Đã có kết quả trúng thầu rồi!"
Lúc này, trong đại sảnh đột nhiên có người kêu lên.
Đồng thời, trên màn hình lớn trực tiếp trước sảnh đấu thầu, bảng xếp hạng kết quả đấu thầu đã hiện ra.
Trong hội trường nhất thời vang lên một tràng âm thanh tiếc nuối, lần này có hơn một trăm người tham gia đấu thầu, nhưng chỉ có một người trúng thầu, tỷ lệ bị loại rất cao.
Tuy nhiên, những người này chỉ cảm thấy hơi mất mát mà thôi, dù sao cuộc đấu thầu lần này tỉ lệ cạnh tranh cũng rất lớn, đa số đều chuẩn bị tâm lý cho việc thử sức mà thôi, trên thực tế họ cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi.
Tuy nhiên, cả nhà họ Hạ đều sững sờ, như bị sét đánh, nhất thời không nói nên lời.
Màn hình lớn cho thấy người trúng thầu là một công ty nhỏ không hề nổi tiếng, về phần tập đoàn Hạ Thị, thậm chí còn không lọt nổi vào top 20.
"Toang rồi, lần này toang thật rồi!"
Hạ Chí Tài nhìn chằm chằm vào màn hình lớn, không tự chủ được mà quay người lại.
"Ông nội……"
Hạ Tuyết Cầm vừa mở miệng, đột nhiên nghe thấy một tiếng bốp, Hạ Chí Tài không nói không rằng đã tát thẳng vào mặt cô ta một cái, tức giận nói: "Không phải mày nói lần này nhất định trúng thầu sao!"
"Không phải mày nói cậu Trình Phi là bạn trai của mày sao? Mày có biết tao đã trả giá bao nhiêu cho lần đấu thầu này không? Tao đánh chết mày, đồ tán gia bại sản!"
Hạ Chí Tài trút tất cả lửa giận lên đầu Hạ Tuyết Cầm, túm tóc đối phương rồi tát liên tiếp, như đánh kẻ thù không đội trời chung vậy.
Hạ Tuyết Cầm bị đánh kêu gào thảm thiết, nhưng cô ta cũng không hiểu tại sao họ lại không phải là người trúng thầu, Trình Phi rõ ràng trước đó đã vỗ ngực cam đoan với cô ta rồi cơ mà!
Lúc này, ánh mắt của Hạ Tuyết Cầm bắt gặp Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc đang đứng cách đó không xa, đột nhiên vùng ra khỏi Hạ Chí Tài, phóng tới đó như điên.
"Hạ Huyền Trúc, đồ tiện nhân, tất cả có phải đều do cô làm không? Tại sao người trúng thầu không phải là chúng tôi? Hôm nay cô phải giải thích rõ ràng vấn đề cho tôi, nếu không.."
Hạ Tuyết Cầm chỉ vào mũi của Hạ Huyền Trúc chửi bới, tóc tai bù xù, khuôn mặt thì bị Hạ Chí Tài đánh cho sưng vù lên, chẳng khác gì một con chó điên lên cơn dại.
Diệp Vĩnh Khang không có nhiều kiên nhẫn khi đối đãi với một con chó điên, vì vậy anh đã giơ chân lên đá cho con mụ điên này ngã lăn ra đất.
“Đơn vị đấu thầu chả dại gì mà giao dự án cho một đám chó điên làm cả”.
Diệp Vĩnh Khang giễu cợt nói, ngoài miệng không hề khách sáo, trực tiếp mắng toàn bộ nhà họ Hạ.
Người nhà họ Hạ rất tức giận, định chạy tới chỗ Diệp Vĩnh Khang để tính sổ thì đột nhiên có một giọng nói khó hiểu vang lên từ đại sảnh: "Không đúng. Tài liệu đấu thầu do công ty chúng tôi gửi đến còn không có con dấu chính thức. Sao mà trúng thầu được?"
Người nói là một người đàn ông trung niên, vóc người hơi mập, là chủ công ty xây dựng đứng đầu trên màn hình.
Hạ Chí Tài sửng sốt khi nghe thấy vậy, nhanh chóng hỏi: "Cậu có chắc là các cậu không đóng dấu không?"
Người đàn ông trung niên gật đầu nói: "Chúng tôi chỉ là một công ty nhỏ, cơ bản là không hy vọng gì cả".
"Mục đích đấu thầu này là để lộ diện, cho nên tài liệu đấu thầu đều làm bừa, ngay cả con dấu cũng không đóng, hệ thống nhất định là bị lỗi rồi, có thế nào thì chúng tôi cũng không thể trúng thầu được... "
Lúc này bên cạnh có người lẩm bẩm nói: "Đúng vậy, tôi cũng nghĩ hệ thống trục trặc rồi. Với thực lực của công ty chúng tôi, làm sao có thể xếp thứ ba được".
Sau đó, một người nào đó tiếp lời: "Đúng vậy, tài liệu đấu thầu của công ty chúng tôi thậm chí còn không ký tên, thế mà lại đứng thứ hai. Hệ thống hẳn đã bị trục trặc rồi".
"Những gì mấy người nói là sự thật à!"
Hạ Chí Tài trợn to hai mắt, như bắt được cọng rơm cứu mạng: "Mau nộp đơn khiếu nại lên ban tổ chức, hệ thống hẳn là bị lỗi rồi!"
Lúc này, một nhân viên đột nhiên vội vàng bước xuống lầu, lí nhí giải thích với mọi người: "Xin lỗi mọi người, vừa rồi hệ thống có vấn đề. Bảng xếp hạng này không đúng. Hiện tại đang được chỉnh sửa. Xin mọi người chờ trong giây lát".
Sau khi nói xong, liền nhanh chóng chỉnh lỗi hệ thống với một số kỹ thuật viên khác.
Khoảng mười phút sau, hệ thống cuối cùng cũng được sửa xong. Màn hình lớn chuyển sang màu đen trong giây lát, rồi từ từ bật lại.
Nhưng lần này bảng xếp hạng không hiện toàn bộ mà chạy từ dưới lên, đơn vị đứng thứ 20, rồi lần lượt tiến lên.
Nhân viên cười giải thích: "Xin lỗi mọi người, hệ thống đã được sửa chữa xong nhưng có hơi chậm, xin chờ một chút, nhưng lần này xếp hạng sẽ không sai sót đâu".
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào màn hình lớn.
Từ dưới lên trên, mỗi khi tên một công ty xuất hiện, cả hội trường lại vang lên tiếng thở dài.
Bởi vì chỉ có đơn vị xếp hạng nhất mới là đơn vị trúng thầu cuối cùng, nếu hiện tại xuất hiện nghĩa là đã bị loại.
Hạ Chí Tài càng nắm chặt tay hơn, khuôn mặt căng ra, trán đầy mồ hôi, đôi chân hơi run lên vì căng thẳng.
Cuối cùng, sau khi vị trí thứ hai được hiển thị, đơn vị cuối cùng bắt đầu hiện ra.
Tuy nhiên, hệ thống lại bị lỗi vào lúc này. Khi đơn vị cuối hiện ra, chữ ghi trên đó rất mờ, không nhìn rõ là công ty nào.
Tuy nhiên, tại cột người đại diện theo pháp luật của đơn vị trúng thầu lại có một chữ hiển thị rất rõ ràng.
Đó là chữ "Hạ".
Sau vài giây im lặng, Hạ Chí Tài vô cùng phấn khích: "Là Hạ, chúng ta thắng rồi, chúng ta đã thắng thầu rồi, hahahaha, chúng ta thắng rồi, chúng ta đã thắng rồi!"
Những người còn lại trong nhà họ Hạ cũng cao hứng khua chân múa tay, cười nói trong hội trường, giống như một nhóm người điên.
"Tuyết Cầm, cháu thật tuyệt vời. Cháu quả là cháu gái tuyệt vời của ông nội, là người hùng số một của nhà họ Hạ. Ông sẽ tổ chức ngay đại tiệc ăn mừng vì cháu và vì cả nhà họ Hạ nữa!"
Hạ Chí Tài kích động nắm lấy hai vai Hạ Tuyết Cầm, hận không thể quỳ xuống trước đối phương, như thể đã hoàn toàn quên mất việc mình đã đánh Hạ Tuyết Cầm lúc trước.
"Cháu muốn hoàn toàn phụ trách về dự án này, ông phải chia cho cháu thêm 5% cổ phần trong công ty nữa!"
Hạ Tuyết Cầm vừa rồi bị đánh, đương nhiên bây giờ phải lấy lại phong độ rồi.
"Hahaha, không vấn đề, theo cháu, tất cả đều theo cháu hết, cháu là người hùng số một của nhà họ Hạ chúng ta!"
Hạ Chí Tài vô cùng phấn khích, sau đó hét lên với mọi người trong hội trường: "Mọi người, hôm nay là ngày vui của nhà họ Hạ chúng tôi. Để cảm ơn mọi người đã chiếu cố trước giờ, mời cùng tôi đến sơn trang Ba Thục. Hôm nay, Chí Tài tôi nhất định phải uống với mọi người vài ly!"
Sơn trang Ba Thục là một nhà hàng lẩu đặc biệt nổi tiếng ở Giang Bắc, lúc này Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc đang ngồi ở một cái bàn nhỏ gần góc, đun nước lẩu.
Cả hai nói chuyện cười đùa, không hề quan tâm đến kết quả đấu thầu.
Như Hạ Huyền Trúc đã nói, điều cô quan tâm là quy trình, đối với lần đấu thầu này, cô đã làm tăng ca và thức đêm cùng nhân viên công ty, coi như đã làm hết sức mình nên không còn gì để tiếc.
Mà ngay từ đầu Hạ Huyền Trúc chưa bao giờ nghĩ đến việc trúng thầu, lần này có hơn 100 đơn vị tham gia đấu thầu, trong đó có rất nhiều công ty xây dựng lớn mạnh và được thành lập đã lâu năm.
Công ty của Hạ Huyền Trúc vừa được thành lập, cô không hề ngây thơ ảo tưởng về việc cạnh tranh với những công ty lâu đời này.
Cả hai đang trò chuyện vui vẻ thì một nhóm người rất đông bất ngờ từ cửa bước vào.
Hạ Chí Tài đi đầu, vung tay lên, tự hào nói: "Phục vụ, hôm nay tôi bao hết bàn ở đây, xếp tất cả bàn còn trống cho tôi. Tôi cũng sẽ thanh toán cho bữa ăn của tất cả những người ở đây nữa!"
Lúc này không phải là giờ ăn cơm nên có rất ít người đang dùng bữa, nghe thấy lời của Hạ Chí Tài thì mừng rỡ nhao nhao hoan hô.
Lúc này, Hạ Tuyết Cầm đột nhiên nhìn thấy Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc đang ngồi trong góc tán gẫu, cất giọng the thé nói: "Sao các người lại ở đây? Có ai mời các người à? Da mặt dày thật đấy, cút ra bên ngoài đi!"