Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 868
Chương 868: Không muốn tiếp tục nữa
Lúc này, có một bóng lưng gầy yếu đang đi trên đường phố náo nhiệt của Thành phố Marseille tại nước Pháp.
Đèn neon sáng rực rỡ, ông già Noel trong tủ kính cửa hàng, còn có những đứa trẻ cướp kẹo đang cười đùa vui vẻ chạy lướt qua c €ô ấy thở dài một hơi, đút hai tay vào túi quần áo của mình, trong lòng cô ấy đau xót khi chợt nhớ về những kỉ niệm mà Hà Dĩ Phong còn ở bên cạnh mình, vui vẻ trải qua từng ngày lễ ấm áp và không cô đơn.
Thời gian qua đi cảnh vật cũng thay đổi, bây giờ anh ấy đã có hạnh phúc mới của chính mình, còn bản thân mình cũng không phải là Hạ Linh trước kia nữa.
Vừa nấy suýt chút nữa thì cô ấy đã phạm sai lầm trên bàn ăn, nhớ đến sự chân thành của Lê Nhật Linh và sự yêu thương của cha, đột nhiên cảm xúc trong lòng cô ấy lẫn lộn.
Lấy điện thoại di động ra, luôn mãi do dự nhưng cuối cùng cô ấy vẫn bấm vào số điện thoại di động quen thuộc.
“Chú nghe đây, Hạ Linh!”
“Chú Jackson, giáng sinh vui vẻ.”
“Giáng sinh vui vẻ, cô nhóc”
“Chú Jackson…”
Lời nói đến bên miệng, muốn nói lại thôi, trong lòng Hạ Linh thì những gì mà chú .Jackson làm cũng đều là vì muốn tốt cho cô ấy, hơn nữa nếu cô ấy bỏ qua cho Lê Nhật Linh thì có nghĩa là cô ấy đã thoải mái chấp nhận sự thật rằng cô là chị của mình, cũng có nghĩa là có thể một ngày nào đó cô ấy sẽ mất đi hết tất cả những gì mình có.
“Sao vậy Hạ Linh? Kết quả xét nghiệm DNA có rồi hay sao cháu?”
“Vâng”
Hạ Linh sờ tờ báo cáo xét nghiệm DNA bị cô ấy gấp lại trong túi quần.
Vốn dĩ cô ấy còn cho rằng chỉ là chú Jackson đang đùa giỡn với mình cho vui thôi, vốn dĩ còn ôm một chút hy vọng, vốn dĩ còn cho rằng tất cả những chuyện này đều không phải là sự thật.
Nhưng khi nhìn thấy kết quả xét nghiệm của bản thân mình và cha, cô ấy vẫn nghẹn ngào.
Bản báo cáo trong tay khẽ rung, giống như tâm trạng đang bị tê dại của cô ấy bây giờ.
Vừa mới ăn xong thì nhận được tin tức của bệnh viện, cô ấy nói dối bọn họ rồi chạy ra ngoài.
Bây giờ gió lạnh đang thổi, bản thân cô ấy như bị Thượng Đế lừa gạt và vứt bỏ trong ngày lễ này, mà bản báo cáo này chính là món quà đáng sợ mà ông ấy dành cho những kẻ bị rưồng bỏ.
Chỉ mới một giờ trước thôi, dưới sự an ủi của Lê Nhật Linh, cô ấy vẫn còn coi mình giống như một trong số bọn họ và đắm chìm trong đó.
“kết quả như thế nào? Chú không có lừa con đúng không!”
Thấy Hạ Linh mãi không nói chuyện, .Jackson bình tĩnh nói thêm một câu.
“Vâng” Giọng nói của Hạ Linh run rẩy, muốn cố gắng hết sức che giấu sự đau khổ trong lòng mình.
“Hạ Linh, không có chuyện gì cả, nếu như đã năm trong dự tính thì cháu nên chấp nhận sự thật này thôi”
“Cháu biết”
“Bây giờ cháu chỉ cần giao bản báo cáo này cho cha cháu, tất cả đều sẽ trở lại như lúc trước, những gì đã là của cháu thì không ai có thể cướp đi được”
Chú Jackson nói đúng, nếu như bản báo cáo này đến tay cha thì cho dù lúc trước ông ấy có cảm tình với Lê Nhật Linh nhưng không phải máu mủ thì ông ấy sẽ tự có chừng mực.
Mà mình vẫn là con gái ruột trong mắt cha, sự yêu thương của ông ấy dành cho mình chỉ có tăng chứ không giảm.
Nhưng khi nghĩ đến lúc Lê Nhật Linh vào trong phòng nói với cô ấy rằng muốn biết cách để có thể làm một chị gái tốt, giọng nói khàn khàn chân thành, còn có đôi mắt tràn ngập sự chờ mong, giống như âm thanh ma thuật làm xao động trái tim của chính mình.
“Hạ Linh, cháu có đang nghe chú nói không?”
“Cháu không muốn tiếp tục nữa!”
Cô ấy nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu rồi nói ra suy nghĩ của mình.
“Cái gì?”
Rõ ràng là Jackson không ngờ được rằng Hạ Linh lại quyết định như vậy, hít điếu xì gà trong tay một hơi thật dài, phả ra làn khói quẩn quanh trước mắt, che khuất khuôn mặt, khiến người ta không thể nhìn rõ vẻ mặt của ông ta lúc này.
Mà đột nhiên cảm xúc của Hạ Linh cũng kích động lên: “Cháu không muốn làm một kẻ phá hoại, chú có biết không?
Lê Nhật Linh vô tội, cha cũng vô tội, khó khăn lắm bọn họ mới gặp được nhau, cháu không nên chia rẽ bọn họ. Như vậy không giống cháu!”
Lúc này, có một bóng lưng gầy yếu đang đi trên đường phố náo nhiệt của Thành phố Marseille tại nước Pháp.
Đèn neon sáng rực rỡ, ông già Noel trong tủ kính cửa hàng, còn có những đứa trẻ cướp kẹo đang cười đùa vui vẻ chạy lướt qua c €ô ấy thở dài một hơi, đút hai tay vào túi quần áo của mình, trong lòng cô ấy đau xót khi chợt nhớ về những kỉ niệm mà Hà Dĩ Phong còn ở bên cạnh mình, vui vẻ trải qua từng ngày lễ ấm áp và không cô đơn.
Thời gian qua đi cảnh vật cũng thay đổi, bây giờ anh ấy đã có hạnh phúc mới của chính mình, còn bản thân mình cũng không phải là Hạ Linh trước kia nữa.
Vừa nấy suýt chút nữa thì cô ấy đã phạm sai lầm trên bàn ăn, nhớ đến sự chân thành của Lê Nhật Linh và sự yêu thương của cha, đột nhiên cảm xúc trong lòng cô ấy lẫn lộn.
Lấy điện thoại di động ra, luôn mãi do dự nhưng cuối cùng cô ấy vẫn bấm vào số điện thoại di động quen thuộc.
“Chú nghe đây, Hạ Linh!”
“Chú Jackson, giáng sinh vui vẻ.”
“Giáng sinh vui vẻ, cô nhóc”
“Chú Jackson…”
Lời nói đến bên miệng, muốn nói lại thôi, trong lòng Hạ Linh thì những gì mà chú .Jackson làm cũng đều là vì muốn tốt cho cô ấy, hơn nữa nếu cô ấy bỏ qua cho Lê Nhật Linh thì có nghĩa là cô ấy đã thoải mái chấp nhận sự thật rằng cô là chị của mình, cũng có nghĩa là có thể một ngày nào đó cô ấy sẽ mất đi hết tất cả những gì mình có.
“Sao vậy Hạ Linh? Kết quả xét nghiệm DNA có rồi hay sao cháu?”
“Vâng”
Hạ Linh sờ tờ báo cáo xét nghiệm DNA bị cô ấy gấp lại trong túi quần.
Vốn dĩ cô ấy còn cho rằng chỉ là chú Jackson đang đùa giỡn với mình cho vui thôi, vốn dĩ còn ôm một chút hy vọng, vốn dĩ còn cho rằng tất cả những chuyện này đều không phải là sự thật.
Nhưng khi nhìn thấy kết quả xét nghiệm của bản thân mình và cha, cô ấy vẫn nghẹn ngào.
Bản báo cáo trong tay khẽ rung, giống như tâm trạng đang bị tê dại của cô ấy bây giờ.
Vừa mới ăn xong thì nhận được tin tức của bệnh viện, cô ấy nói dối bọn họ rồi chạy ra ngoài.
Bây giờ gió lạnh đang thổi, bản thân cô ấy như bị Thượng Đế lừa gạt và vứt bỏ trong ngày lễ này, mà bản báo cáo này chính là món quà đáng sợ mà ông ấy dành cho những kẻ bị rưồng bỏ.
Chỉ mới một giờ trước thôi, dưới sự an ủi của Lê Nhật Linh, cô ấy vẫn còn coi mình giống như một trong số bọn họ và đắm chìm trong đó.
“kết quả như thế nào? Chú không có lừa con đúng không!”
Thấy Hạ Linh mãi không nói chuyện, .Jackson bình tĩnh nói thêm một câu.
“Vâng” Giọng nói của Hạ Linh run rẩy, muốn cố gắng hết sức che giấu sự đau khổ trong lòng mình.
“Hạ Linh, không có chuyện gì cả, nếu như đã năm trong dự tính thì cháu nên chấp nhận sự thật này thôi”
“Cháu biết”
“Bây giờ cháu chỉ cần giao bản báo cáo này cho cha cháu, tất cả đều sẽ trở lại như lúc trước, những gì đã là của cháu thì không ai có thể cướp đi được”
Chú Jackson nói đúng, nếu như bản báo cáo này đến tay cha thì cho dù lúc trước ông ấy có cảm tình với Lê Nhật Linh nhưng không phải máu mủ thì ông ấy sẽ tự có chừng mực.
Mà mình vẫn là con gái ruột trong mắt cha, sự yêu thương của ông ấy dành cho mình chỉ có tăng chứ không giảm.
Nhưng khi nghĩ đến lúc Lê Nhật Linh vào trong phòng nói với cô ấy rằng muốn biết cách để có thể làm một chị gái tốt, giọng nói khàn khàn chân thành, còn có đôi mắt tràn ngập sự chờ mong, giống như âm thanh ma thuật làm xao động trái tim của chính mình.
“Hạ Linh, cháu có đang nghe chú nói không?”
“Cháu không muốn tiếp tục nữa!”
Cô ấy nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu rồi nói ra suy nghĩ của mình.
“Cái gì?”
Rõ ràng là Jackson không ngờ được rằng Hạ Linh lại quyết định như vậy, hít điếu xì gà trong tay một hơi thật dài, phả ra làn khói quẩn quanh trước mắt, che khuất khuôn mặt, khiến người ta không thể nhìn rõ vẻ mặt của ông ta lúc này.
Mà đột nhiên cảm xúc của Hạ Linh cũng kích động lên: “Cháu không muốn làm một kẻ phá hoại, chú có biết không?
Lê Nhật Linh vô tội, cha cũng vô tội, khó khăn lắm bọn họ mới gặp được nhau, cháu không nên chia rẽ bọn họ. Như vậy không giống cháu!”
Bình luận facebook