Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 913-920
Chương 913:
“Bệnh nhân lúc trước đã từng trúng độc, thế nhưng trung gian có một đoạn thời gian dùng thuốc ức chế để làm dịu. Tuy thuốc này có thể trì hoãn tốc độ phát tán của chất độc, ức chế độc tố, thế nhưng cứ dùng thời gian dài ngược lại sẽ khiến cho bệnh tình của bệnh nhân nặng thêm”
“Cái gì?”
Lão già Jackson này quả nhiên âm hiểm độc ác, lúc trước cho dù đã hợp tác với anh thì vẫn âm thầm làm khó dễ.
“Nhật Linh hiện giờ thế nào rồi?”
Lâm Quân cực lực đè ép tâm tình của mình khiến cho bản thân giữ vững sự bình tĩnh, thật ra anh rất sợ nhận được tin xấu.
“May mà các cậu kịp thời cho cô ấy dùng thuốc giải, bởi vì độc tố khi trước ứ đọng rất nghiêm trọng, cần có thời gian để thuốc giải tác dụng lên độc tố trong thân thể.
sàn nhà, qua một lúc lâu mới hồi thần.
Trong đầu lặp lại một lượt các sự kiện gần đây, trong lòng khó tránh khỏi xúc động.
Đại khái là vì đè nén lâu lắm rồi thế nên bây giờ đột nhiên thu được tin tức này anh cũng không có kích động như trong tưởng tượng.
Lê Minh Nguyệt võ về Hà Dĩ Phong, thật ra vốn dĩ anh ta cũng không có tức giận, chẳng qua là bởi vì cho rằng Lê Minh Nguyệt chịu ấm ức nên mới không vui.
Bây giờ sau khi nghe Lê Minh Nguyệt giải thích thì anh mới biết mình trách nhầm Lâm Quân, thật ra khi biết được tin tức tốt của Nhật Linh thì hai người họ hạnh phúc hơn bất cứ ai.
Lê Minh Nguyệt cùng anh ta đi về phía Lâm Quân, dáng người cao lớn che lấp cơ thể của Lâm Quân. Lâm Quân nhìn anh ta một cái, trên khuôn mặt mệt mỏi hiện lên một nụ cười vui mừng.
Hà Dĩ Phong cũng cười, anh ta vươn tay, Lâm Quân thuận tay nắm lấy rồi đứng thẳng người lên.
Nắm tay của hai người đụng vào nhau.
Hai thân hình đẹp đế cứ như vậy mà lảng lặng đứng chờ ở bên ngoài phòng cấp cứu.
Khác với phụ nữ, tất cả mâu thuẫn, ấm ức của đàn ông dường như chỉ cần có một ánh mắt ăn ý, một lần đánh lộn, một lần cùng nhau uống rượu là có thể hoàn toàn giải quyết được.
Mà sau một lần mâu thuẫn của phụ nữ thì trong lòng họ sẽ so đo đủ mọi thứ, cuối cùng là cả đời không qua lại với nhau nữa.
Cho dù là hiểu lầm thì cũng sẽ không còn cái gọi là sau này nữa, hơn nữa còn sẽ bôi đen đối phương.
“Vào thăm Nhật Linh thôi”
Lê Minh Nguyệt thấy hai người làm hòa, cô hết sức vui vẻ kéo tay Hà Dĩ Phong, nói một câu với Lâm Quân.
“Vợ chồng son người ta gặp nhau, em đi cùng làm gì chứ?”
Hà Dĩ Phong lôi kéo Lê Minh Nguyệt đi về hướng ngược lại.
“Em… Em cũng muốn thăm Nhật Linh một chút mà!” Lê Minh Nguyệt phồng má, dùng dằng không vui.
Lâm Quân hít sâu một hơi, thật là một cặp “hoan hỉ oan gia” mà.
Anh xoay người nhìn phòng bệnh của Nhật Linh, tảng đá nặng trình trịch trong lòng cuối cùng cũng được thả xuống.
Chương 914
“Em một câu Nhật Linh hai câu Nhật Linh, chồng người ta sẽ nổi máu ghen đấy: “Anh còn đi ghen với cả Nhật Linh đấy à?”
“Không được chắc?”
“Rồi rồi em sai rồi, chú Hàng có phải cũng ở bệnh viện này phải không?”
“Làm gì?
“Làm con cháu, em đương nhiên cũng nên đi thăm bác ấy chứ: Hà Dĩ Phong nhếch mép một cái, từ bao giờ mà Lê Minh Nguyệt lại hiểu chuyện như vậy? Thế nhưng anh vẫn chẳng thể làm gì hơn mà đồng ý: “Được thôi”
Nghĩ đến Hạ Linh vẫn còn đang ở phòng bệnh, Hà Dĩ Phong thật ra có hơi chút không muốn để Lê Minh Nguyệt đi qua, trong lòng thật ra cũng không có ý gì khác, chỉ chẳng qua không muốn tạo thành hai bên đều xấu hổ thôi.
“Sao nào, dáng vẻ của anh trông không tình nguyện lắm”
“Đâu có đâu, đi thôi” Hà Dĩ Phong sợ Lê Minh Nguyệt suy nghĩ nhiều, anh vội vàng lắc đầu, dẫn Lê Minh Nguyệt đi về phía phòng bệnh của Lê Vân Hàng.
Lê Vân Hàng vẫn đang hôn mê, tháo xuống khí thế cường đại ngày trước cùng với sự đề phòng, mặc vào quần áo bệnh nhân, trông ông lúc này chẳng qua cũng chỉ là một người đàn ông bình thường sắp bước chân vào tuổi già mà thôi.
“Sao mọi người lại đến đây?” Hạ Linh trông thấy Hà Dĩ Phong và Lê Minh Nguyệt thì mấp máy môi hỏi. Cô vẫn chưa quen cảnh Hà Dĩ Phong và Lê Minh Nguyệt đi với nhau, mà thật ra đối với bọn họ mà nói cô quả thật cũng chỉ là một người ngoài.
“Chúng tôi tới thăm chú Hàng”
“À” Hạ Linh gật đầu, nhất thời không biết nên nói gì cho phải: “Chị Hạ Linh thế nào rồi?”
“Nhật Linh vẫn ổn, không sao cả. Hiện giờ quan trọng nhất vân là chú Hàng”
Đối với chuyện này thì tình hình hiện tại vẫn chưa tính là rõ ràng lắm, vẫn phải đợi Lê Vân Hàng tỉnh lại thì mới biết được sự phản kích và chứng cứ mà ông nói là cái gì.
Huống chỉ mặc dù Lâm Quân đã lấy được thuốc giải cho Lê Nhật Linh, thế nhưng .Jackson lại yêu cầu anh không được nhúng tay vào cuộc tranh đấu giữa Lê Vân Hàng và lão ta, chữ trên hợp đồng một tháng sau mới có thể loại bỏ, Lê Vân Hàng rơi vào hôn mê không biết lúc nào mới có thể tỉnh lại.
Cứ như vậy, trong một tháng này Jackson hoàn toàn có đầy đủ thời gian để cướp lấy vị trí của Lê Vân Hàng ở LX.
Nếu như Lê Vân Hàng không tỉnh lại, vậy thì tâm huyết nhiều năm của ông sẽ gặp phải nguy hiểm.
Hạ Linh gật đầu không nói, những chuyện xảy ra gần đây cô cũng có nghe loáng thoáng, thế nhưng cô không có cách nào nhúng tay sâu vào chuyện này.
Mặc dù Lê Vân Hàng không có nhiều thời gian để ở bên cô, thế nhưng từ nhỏ cô vẫn luôn được ông che chở mà lớn lên, chưa từng để cô chân chính trải qua sóng to gió lớn gì.
Vốn dĩ cô ấy muốn tự mình tiếp cận Jackson để tìm thuốc giải cho Lê Nhật Linh, thế nhưng mà Lâm Quân cũng đã tự mình lấy được thuốc giải rồi.
Người thân cận nhất đang hôn mê, chú Jackson mà cô tin tưởng nhất vẫn luôn lợi dụng chính mình, người cô yêu nhất thì cũng đã kết hôn rồi, bên cạnh người ấy cũng có người cần bảo vệ rồi.
Cô cũng không biết bản thân còn có thể làm được gì nữa, cô cảm thấy dường như bản thân bị cả thế giới bỏ rơi vậy, đột nhiên cảm thấy rất suy sụp.
“Chớ nghĩ nhiều” Hà Dĩ Phong đưa tay lên muốn vỗ lưng Hạ Linh để an ủi cô một chút, đột nhiên anh ta lại nhớ đến Lê Minh Nguyệt vẫn còn đang ở bên cạnh vì vậy lại lúng túng thả tay xuống.
Chương 915
“Em biết” Viền mắt Hạ Linh đỏ ửng, cô cúi thấp đầu xuống, không muốn để cho Hà Dĩ Phong và Lê Minh Nguyệt thấy dáng vẻ của mình bây giờ.
“Hình như trước đây tôi đã từng gặp chú Hàng ở đâu rồi thì phải?” Lê Minh Nguyệt nhìn Lê Vân Hàng trên giường bệnh, cô cảm thấy người này có chút quen mắt, thế nhưng lại không nhớ rõ rốt cuộc ông là người nào.
Hà Dĩ Phong cũng không nghĩ nhiều, anh ta gật đầu: “Lúc ở trên máy bay, người đắp chăn cho em chính là chú Hàng”
“Trên máy bay?” Lê Minh Nguyệt cau mày suy nghĩ, trên máy bay cô đã ngủ say rồi cơ mà, nào nhìn thấy người đắp chăn cho mình là ai?”
“Nhưng mà..”
“Em chăm sóc cho chú đi, có chuyện gì thì lập tức gọi điện cho bọn anh”
Lê Minh Nguyệt vừa muốn mở miệng đã bị Hà Dĩ Phong đánh gấy, Hà Dĩ Phong vừa nhìn Hạ Linh vừa nói, nói xong thì kéo Lê Minh Nguyệt rời khỏi phòng bệnh, lúc này anh ta mới kịp phản ứng: “Nhưng mà? Nhưng mà cái gì?”
Vừa nãy anh nhìn ra Hạ Linh buồn lòng, Lê Minh Nguyệt không biết quan hệ giữa anh và cô, anh cũng không muốn nói cho Lê Minh Nguyệt để tránh cho cô phải nghĩ nhiều, tốt nhất là vẫn cứ nên tị hiềm một chút, chờ một thời gian nữa trở về Hà Nội là được rồi.
“Không có gì” Lê Minh Nguyệt nhếch miệng, lười nhiều lời với anh. Thế nhưng quả thực Lê Vân Hàng vô cùng quen mắt, lần trước ở nhà Lê Vân Hàng bởi vì cô xấu hổ, hơn nữa lại lo lăng cho Lê Nhật Linh nên chưa kịp nhìn kỹ ông, vì vậy bây giờ mới phát hiện ra.
Lê Minh Nguyệt lắc đầu, cũng không nghĩ nhiều nữa.
Bóng đêm mông lung, người bận rộn cả một ngày cũng dần dần nghỉ ngơi, Jackson ung dung cười, hắn đã nhận được tin tức Lê Vân Hàng đang nằm hôn mê bất tỉnh ở bệnh viện, nếu đã như vậy, vậy thì tất thảy kế hoạch của lão ta cũng có thể bắt đầu được rồi.
LX, lão ta nhất định phải nắm được trong tay.
Jackson nắm chặt năm đấm của mình.
Cũng may không qua bao lâu thì Lê Nhật Linh tỉnh lại, cô nghiêng người là có thể nhìn thấy Lâm Quân ngồi bên giường đang cầm lấy tay mình, trên mặt anh hiện lên mấy phần mệt mỏi.
“Tỉnh rồi à? Có muốn uống chút nước không?” Lâm Quân vừa chuẩn bị đứng dậy, trong khoảng thời gian này, số lần anh vào bệnh viện còn nhiều hơn n về nhà, anh gần như đã quen với mấy chuyện như này rồi.
“Không cần đâu” Lê Nhật Linh kéo anh, trong mắt đều là đau lòng, cô nỗ lực thử ngồi dậy, thế nhưng toàn thân trên dưới đều mềm nhũn không có sức lực.
Lâm Quân vội vàng kê hai cái gối ngang hông cô rồi đỡ cô ngồi dậy.
“Đỡ hơn chút nào không?” Lâm Quân một bên lấy nước một bên nghiêng đầu nhìn Lê Nhật Linh, nước trong tay anh vẫn được kiểm soát tốt, không nóng cũng không lạnh.
Lê Nhật Linh mấp máy môi, nhận cốc nước nhưng không có lên tiếng, cô chăm chú nhìn Lâm Quân, nét mặt nghiêm túc.
“Sao thế? Trên mặt anh có dính gì à?” Lâm Quân sờ mặt mình, anh nhìn Lê Nhật Linh, không biết cô đang nhìn cái gì.
Trong lòng Lê Nhật Linh hơi khó chịu, thế nhưng lại cảm thấy bản thân nhất định phải biết chân tướng ngày hôm nay.
Mấy ngày gần đây cô sinh bệnh nhưng một mực chưa từng hỏi Lâm Quân cái gì, đầu tiên là bởi vì bản thân Lâm Quân không nhắc tới chuyện này với cô, cô cũng biết gần đây xảy ra rất nhiều chuyện nên không muốn anh lại thêm lo lắng vì mình, thứ hai là bởi vì có lẽ bản thân cô cũng hơi sợ cái kết quả này.
Chương 916
“Rốt cuộc là làm sao vậy?” Sắc mặt Lâm Quân cũng trở nên nghiêm túc, biểu tình thấy chết không sờ kia của Lê Nhật Linh làm cho trái tim anh giống như bị hai bàn tay bóp chặt lấy, không cách nào thở nổi.
Lê Nhật Linh ngẩng đầu, con ngươi trong vắt nhìn thẳng vào mắt Lâm Quân, môi nhẹ nhàng mấp máy: “Lâm Quân, rốt cuộc là em bị bệnh gì?”
“Bị bệnh gì?
“Ừm, trong khoảng thời gian này em vẫn luôn cảm thấy thân thể khó chịu, lại nhiều lần hôn mê, thế nhưng anh cứ một mực không nói cho em biết đã xảy ra chuyện gì, em cũng không có hỏi. Thế nhưng bây giờ em nghĩ rằng bản thân em vẫn muốn biết tình huống của mình ra sao, em không muốn bản thân không còn nhiều thời gian nữa mà vẫn không thể ở bên cạnh con” Lê Nhật Linh nghĩ đến Hòa Phong, Hạ Ly và Lâm Cảnh, thanh âm cũng bất giác mà nghẹn ngào lên.
Thân thể của cô ra sao thì tự cô biết, Lâm Quân mỗi ngày đều cho cô uống rất nhiều thuốc, nhìn thấy cô cũng cứ muốn nói lại thôi, mặc kệ là ai cũng sẽ biết mình có chuyện, cô có thể chống đỡ đến bây giờ mới hỏi anh đã coi như là không dễ dàng gì rồi.
“Vậy sao em lại đột nhiên té xỉu? Lê Minh Nguyệt đã nói cho em biết rồi!” Lê Nhật Linh hơi tức giận, Lâm Quân đến giờ còn không muốn tự nói cho cô.
Lâm Quân nhướng mày, Lê Minh Nguyệt đã nói cho cô ấy biết rồi mà cô ấy vẫn hỏi anh như vậy sao? Đây rõ ràng là muốn lừa anh, cô gái nhỏ của anh trở nên thông minh như vậy từ lúc nào rồi?
“Nếu Lê Minh Nguyệt đã nói cho em biết thì anh đây cũng không cần nói nữa” Lâm Quân gật đầu, dáng vẻ như có điều suy nghĩ.
Lê Nhật Linh thở phì phò, biết tâm tư của mình đã bị Lâm Quân nhìn thấu thì tức khắc vừa giận vừa hết cách.
“Lâm Quân!”
“Được rồi” Lầm Quân cười cười, nhận lấy ly nước trong tay Lê Nhật Linh để ở một bên trên bàn, anh giơ tay ra xoa tóc cô: “Em không sao hết, chỉ là trúng chút độc, thế nhưng độc đã được giải hết rồi.
“Trúng độc?” Lê Nhật Linh chau mày, nửa tin nửa ngờ nhìn Lâm Quân: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Lúc em bị Jackson bắt cóc, lão ta đã bỏ chút đồ vào trong thức ăn của em, sau đó độc trong người em phát tác thì lão ta muốn dùng em để ép anh hợp tác với lão.”
“Sau đó thì sao?” Lê Nhật Linh ngẩn người, đây là nguyên nhân Lâm Quân đưa cô rời khỏi nhà Lê Vân Hàng sao? Cô biết dackson là kẻ đê tiện, thế nhưng căn bản không nghĩ tới lão ta sẽ dùng tới thủ đoạn bẩn thỉu như vậy.
“Độc trên người em đã được giải rồi”
“Anh cùng lão ta hợp tác?” Lê Nhật Linh lập tức khẩn trương nói, cô không hề hoài nghỉ địa vị của bản thân trong lòng Lâm Quân, nhưng cùng với Jackson hợp tác thật sự là quá nguy hiểm, việc này không khác nào bảo hổ lột da.
Lâm Quân gật đầu, anh nhìn dáng vẻ khẩn trương của Lê Nhật Linh cảm thấy có chút cảm động.
Chương 917
“Tại sao!”
“Đương nhiên là vì em rồi”
“Sao anh lại ngốc như vậy hả?” Hốc mắt Lê Nhật Linh có chút đỏ.
“Chồng của em giống như một kẻ ngốc sao?”
“Anh đồng ý cùng lão ta hợp tác, nhưng cũng chỉ là chuyển hợp đồng cho lão ta thôi, hơn nữa bản hợp đồng kia không lâu nữa thì sẽ mất hiệu lực”
“Thật sao?”
“Thật mà, em không nên quá lo lắng” Lâm Quân đưa tay ra ôm Lê Nhật Linh vào lòng, không nhịn được thở dài.
Chuyện về Lê Vân Hàng tạm thời vẫn không nên nói cho cô biết, chờ một thời gian nữa rồi tính.
“Lâm Quân!” Hà Dĩ Phong đột nhiên chạy tới, khi nhìn thấy hai người đang ôm nhau cô ấy liền lúng túng ho khan rồi lui nhanh ra ngoài.
Lê Nhật Linh đẩy Lâm Quân một cái, hiểu chuyện nhìn anh nói: “Đi làm chuyện của anh đi”
“Vậy còn em?”
“Em ổn hơn rồi, không cần anh lo lắng” Lê Nhật Linh vừa nói, vừa giơ cánh tay mình lên, tỏ ra mình rất khỏe mạnh, khiến Lâm Quân cảm thấy thích thú.
“Được, anh gọi Lê Minh Nguyệt đến chăm sóc em”
Hà Dĩ Phong lui ra ngoài, vừa định đứng ở hành lang châm điếu thuốc để đứng chờ Lâm Quân thì không ngờ anh lại theo sau anh ta ra ngoài.
“He he đủ rồi đó nha? Tôi từ chối ăn thứ “cơm tró” này!”
“Có gì thì mau nói” Lâm Quân liếc nhìn Hà Dĩ Phong, lười không muốn cùng anh ta chém gió linh tinh “Jackson đang tiến hành triệu tập đại hội cổ đông”
“Lúc nào?” Gân xanh trên trán của Lâm Quân giật một cái, anh không ngờ động thái của tên .Jackson này lại nhanh như vậy?
“Đại khái chính là vì chuyện của hai ngày trước, bây giờ chu Hàng hôn mê bất tình, LX giống như rồng mất đầu, có báo cáo kết quả kiểm tra của Hạ Linh, với bản hợp đồng kia, đây chính là thời cơ thích hợp nhất để lão ta ra tay”
“Tôi biết, nhưng tại sao báo cáo kết quả kiểm tra của Hạ Linh lại xuất hiện ở nhà họ Lê?”
Lâm Quân đột nhiên nghĩ tới điều này, hơn nữa lúc đó khi Lê Vân Hàng nhận được điện thoại của anh đã lập tức chạy đến, ai lại có thể trong thời gian ngắn như vậy làm hết mọi thứ?
Nhất định là người đó mỗi ngày đều giám sát chặt chẽ Lê Vân Hàng.
“Tôi nghi ngờ là tay sai của Jackson”
“Không sai”
Hà Dĩ Phong nhìn Lâm Quân, thở dài nói: “Nhưng hiện tại chữ viết trên bản hợp đồng vẫn chưa biến mất, Jackson chỉ cần nắm giữ được tất cả những thứ này, thì lão ta xem như đã có được LX trong túi mình”
“Chúng ta hình như đã quên chuyện gì đó.”
“Cái gì?”
“Năm đó Hạ Linh cũng à cô nhi, là Lê Vân Hàng tìm cô ấy quay lại, nếu như Hạ Linh không phải con ruột của Lê Vân Hàng, vậy thì năm đó lẽ nào bọn họ không tiến hành giám định?” Đột nhiên Lâm Quân nghĩ đến việc gì đó, trong lòng nảy sinh chút hoài nghi.
Chuyện này có hai khả năng, hoặc là chuyện năm đó của Hạ Linh là do Jackson ra tay, hoặc là kết quả kiểm tra giám định lần thứ nhất có vấn đề.
Nếu như là vế sau, vậy bọn họ chỉ cần dốc toàn lực giúp đỡ Hạ Linh, vị trí chủ tịch của LX chắc hẳn vẫn còn giữ lại được, sau này nó có phát triển lại được hay không thì còn phải xem Lê Vân Hàng có tỉnh lại hay không?
Chương 918
Lâm Quân và Hà Dĩ Phong cùng nhìn nhau, gật đầu một cái, đây chính là kế hoãn binh, nếu như Lê Vân Hàng không tỉnh lại, vậy thì với năng lực của Hạ Linh, LX sớm muộn gì vẫn sẽ bị Jackson đoạt đi.
Hai người bọn họ cũng không thể ở lại nước Pháp này cả đời được.
Bây giờ giúp đỡ Lê Vân Hàng như này cũng xem như là hết tình hết nghĩa rồi.
Đột nhiên Lê Minh Nguyệt vội vàng chạy tới nói: “Hà… Hà…Hà Dĩ Phong!”
“Sao vậy? Sao lại hoảng hốt như vậy?”
“Ký giả… không biết tại sao, đột nhiên có một đám ký giả, xông tới phòng bệnh của bác Hàng”
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
“Jackson bắt đầu ra tay rồi!”
“Chúng ta đến đó trước, Hạ Linh đang ở đó một mình, Hạ Minh Nguyệt, em chăm sóc Nhật Linh đi” Hà Dĩ Phong sắp xếp mọi chuyện.
“Không được! Em cũng muốn tới đó cùng mọi người” Lê Minh Nguyệt đuổi theo.
Hạ Linh ngăn ở ngoài của phòng bệnh, sắc mặt tái nhợt, hai tay cô ấy nắm chặt cánh cửa, không cho đám ký giả đi vào.
phòng bệnh.
Đám ký giả cầm theo máy chụp hình? Khi thấy không có cách nào vào được liền chĩa máy ảnh về phía Hạ Linh.
Không ngừng chụp hình, hỏi những vấn đề mà .Jackson đã sớm chuẩn bị.
“Cô Hạ Linh, nghe nói chủ tịch Hàng đã ngất xỉu, tính mạng đang vô cùng nguy hiểm, điều này là thật sao?”
“Cô Hạ Linh, LX hiện tại giống như rắn không đầu, phó chủ tịch Jackson muốn tạm thời gánh vác dẫn dắt LX vượt qua thời gian khó khăn này, việc này cô có biết không? Xin hỏi cô đối với chuyện này có ý kiến gì không?”
“Cô Hạ Linh, theo như tin đồn thì chủ tịch Hàng vì biết chuyện cô không phải con gái ruột của ông ấy nên bệnh tim tái phát dẫn tới ngất xỉu, điều này cũng là thật sao?”
“Cô Hạ Linh…Cô Hạ Linh…”
Hà Dĩ Phong cùng Lâm Quân đi tới trước cửa phòng bệnh thì nhìn thấy một màn này, Hạ Linh bị năm sáu ký giả chặn ở cửa, sắc mặt tái nhợt không còn một giọt máu, cô ấy yếu ớt mỏng manh như lá bèo đang trôi dạt giữa biển khơi.
Hà Dĩ Phong thấy vậy chân mày liền nhíu lại, anh ta không thể nào nhịn nổi, dù sao, Hạ Linh cũng chỉ là một cô gái, cô ấy không nên phải một mình đối mặt với tất cả những thứ này.
Hà Dĩ Phong chen vào trong đám đông, anh che chở Hạ Linh ở sau lưng, ánh mắt hiện lên tia lạnh lùng hét lớn: “Cút.”
Hơi thở lạnh lẽo trên người Hà Dĩ Phong khiến cho đám ký giả ngẩn người, người đàn ông này là ai, tuy không quen biết nhưng anh ta có vẻ là người không dễ gì động vào?
Nhưng bọn họ dù sao cũng là người do .Jackson thuê đến, Jackson rất nhanh sẽ trở thành chủ tịch LX, mà LX tại thành phố Marseille chính là thủ lĩnh dẫn cân nhắc nặng nhẹ, bọn họ dĩ nhiên vẫn nguyện ý đắc tội với bên này.
Cho dù Hạ Linh trả lời như thế nào, đợi những thứ này hiện lên mặt báo vào ngày mai, giấy trắng mực đen, không có ai sẽ để ý thật giả, thắng làm vua thua làm giặc, Jackson hoàn toàn có thể dựa vào những thứ này để ngồi lên vị trí chủ tịch.
Chương 919
“Anh này là ai thế? Xin anh đừng quấy rầy chúng tôi phỏng vấn được không?” Một ký giả đem máy ghi âm hướng về phía Hà Dĩ Phong nói. Hà Dĩ Phong bị đám ký giả làm cho rất khó chịu, sự u ám trên mặt càng lúc càng hiện rõ.
Anh ta Hất bút ghi âm rơi xuống đất, không thèm quan tâm đến phong thái lịch sự của một quý ông, kéo cổ áo của một nam ký giả nói: “Mẹ kiếp, ông đây đã nói cút rồi mà mấy người vẫn nghe không hiểu sao? Hay là mấy người muốn ở bệnh viện thêm một khoảng thời gian nữa”
Không khí nhất thời yên tĩnh, tất cả mọi người đều bị phản ứng của Hà Dĩ Phong làm cho sợ hết hồn, tôi nhìn anh, anh nhìn tôi một lúc, sau đó không ai dám nói một lời.
Rõ ràng bọn họ đã bị sự tức giận của Hà Dĩ Phong là cho hoảng sợ, Hà Dĩ Phong rất ít khi tức giận, nhưng một khi đã tức giận thì vô đáng sợ, người thường khó có thể chống lại được.
Còn Lê Minh Nguyệt thì không biết đã lặng lẽ rời đi từ lúc nào.
Đám ký giả kéo đến thực ra cũng chỉ là để làm dáng một chút, náo động hiện trường, tác động đến dư luận.
Cho nên sau cùng vẫn bị Lâm Quân và khí thế của Hà Dĩ Phong đuổi đi một cách nhanh chóng.
Chỉ là ba người bị bọn họ làm loạn một hồi, vô cùng vẫn nộ, ngồi thành hàng tại hành lang bệnh viện, cúi đầu có chút ủ rũ.
“Lê Minh Nguyệt đâu?”
Xung quanh yên tĩnh trở lại, Lâm Quân mới kịp thời nhận ra, anh nhìn xung quang phát hiện Lê Minh Nguyệt không ở bên cạnh, vừa rồi náo loạn nên đã quên mất Lê Minh Nguyệt.
” Hà Dĩ Phong “Có lẽ vì vừa rồi quá loạn nên đã rời đi.
Hà Linh mím chặt môi, thực ra lúc Lê Minh Nguyệt rời đi cô ấy đã nhìn thấy, chỉ là không biết trong lòng nghĩ cái gì, lúc đó cô ấy đã không nói gì.
“Tôi đi tìm cô ấy”
“A..” Hạ Linh không hề nghĩ tới, Hà Dĩ Phong lại quan tâm Lê Minh Nguyệt như vậy, một lát không thấy đã không yên tâm, trong lòng cô ấy có tia ghen tức, muốn mở miệng giữ anh ta lại nhưng lại không biết mượn cớ gì, đi theo Hà Dĩ Phong hai bước.
“Hạ Linh” Đột nhiên Lâm Quân mở miệng khiến Hạ Linh dừng bước.
“Ừ?” Hạ Linh thu hồi ánh mắt nhưng vẫn không nói gì với Lâm Quân.
“Em vẫn còn muốn níu kéo với Hà Dĩ Phong phải không?”
Lâm Quân nhìn vào mắt Hạ Linh, mở miệng nói.
“Không có” Hạ Linh bị người khác nhìn thấu tâm tư, nói chuyện dường như không có sức, cô ấy cúi thấp đầu xuống, hai ngón tay căng thẳng quấn chặt lấy nhau.
Chương 920
“Điều kiện của em không tệ, đừng đặt hy vọng gì trên người Hà Dĩ Phong nữa, bây giờ cậu ấy đã có Lê Minh Nguyệt rồi, hai người không thể đến với nhau đâu”
Lời này Lâm Quân thật ra đã muốn nói từ rất lâu rồi, anh và Hạ Linh cũng xem như bạn bè, hơn nữa Lê Minh Nguyệt thật sự là một cô gái tốt, Hà Dĩ Phong và Lê Minh Nguyệt ở bên nhau làm anh ta ngoan ngoãn hơn nhiều, anh hy vọng hai người bọn họ có thể yên ổn ở bên nhau.
“Em nghĩ đây là chuyện riêng của em.”
Hạ Linh bị nói trúng tim đen thẹn quá hóa giận, nói chuyện cũng có chút không vui.
“Bỏ đi, anh cũng chỉ là có lòng tốt nhắc nhở, nói chính sự với em vậy”
“ừ”
Vốn lẽ cũng không có tức giận gì, chỉ bởi vì bị nói trúng tim đen nên Hạ Linh không mấy thoải mái, dù sao Lâm Quân cũng không đuổi cùng giết tận truy hỏi đến cùng, chuyện chính sự bây giờ chắc hẳn là liên quan đến cha, nên Hạ Linh đã sửa đổi thái độ, ôn hòa hơn trước rất nhiều.
“Lâm Quân, Hạ Linh”
Lê Nhật Linh đột nhiên xuất hiện cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người.
“Sao v.
Nhìn thấy Lê Nhật Linh, Lâm Quân vội vàng đứng đón lấy cô, dìu cô ngồi xuống ghế, Hạ Linh nhìn thấy cô cũng lễ phép cười chào hỏi.
“Thấy anh lâu như vậy vẫn không quay lại, em ra ngoài nhìn thì thấy anh với Hạ Linh ở đây nên mới đi tới”
“Cơ thể em bây giờ vẫn còn rất yếu, nên nghỉ ngơi cho khỏe, sao em lại chạy linh tinh vậy” Lâm Quân xoa xoa đầu cô, dạy dỗ.
“Nghỉ ngơi gì nữa, người em sắp mốc lên rồi, bây giờ em cảm thấy tinh thần rất tốt, anh nhìn xem”
Lê Nhật Linh khua tay múa chân giống như con nít trước mặt anh, khiến Hạ Linh ngồi bên cạnh cũng cảm thấy buồn cười.
“Xem ra chị bình phục rất nhanh.”
“Đúng vậy, rất lâu rồi tinh thần tôi không sảng khoái như vậy”
Lâm Quân rất yên tâm, nhìn trạng thái hiện tại của cô anh biết cô không hề nói dối, xem ra không lâu nữa cô có thể hoàn toàn hồi phục.
“Vừa rồi hai người đang nói gì vậy, trò chuyện rất nhập tâm thì phải?” Lê Nhật Linh hỏi.
Hạ Linh nhìn Lâm Quân, không mở miệng nói chuyện.
“Bọn anh đang chuẩn bị nói về chuyện của chú Hàng”
“Có chuyện gì thế?” Đúng rồi, em đặc biệt đến bệnh viện không phải để thăm chị sao?” Lê Nhật Linh nghiêng đầu, cảm thấy có chút kỳ quái, lẽ nào là sức khỏe Hạ Linh không tốt?
“Ờm..”
giác hết sức kỳ lạ mà cô không cách nào lý giải.
“Thật ra cha em không phải bị bệnh!”
“Bệnh nhân lúc trước đã từng trúng độc, thế nhưng trung gian có một đoạn thời gian dùng thuốc ức chế để làm dịu. Tuy thuốc này có thể trì hoãn tốc độ phát tán của chất độc, ức chế độc tố, thế nhưng cứ dùng thời gian dài ngược lại sẽ khiến cho bệnh tình của bệnh nhân nặng thêm”
“Cái gì?”
Lão già Jackson này quả nhiên âm hiểm độc ác, lúc trước cho dù đã hợp tác với anh thì vẫn âm thầm làm khó dễ.
“Nhật Linh hiện giờ thế nào rồi?”
Lâm Quân cực lực đè ép tâm tình của mình khiến cho bản thân giữ vững sự bình tĩnh, thật ra anh rất sợ nhận được tin xấu.
“May mà các cậu kịp thời cho cô ấy dùng thuốc giải, bởi vì độc tố khi trước ứ đọng rất nghiêm trọng, cần có thời gian để thuốc giải tác dụng lên độc tố trong thân thể.
sàn nhà, qua một lúc lâu mới hồi thần.
Trong đầu lặp lại một lượt các sự kiện gần đây, trong lòng khó tránh khỏi xúc động.
Đại khái là vì đè nén lâu lắm rồi thế nên bây giờ đột nhiên thu được tin tức này anh cũng không có kích động như trong tưởng tượng.
Lê Minh Nguyệt võ về Hà Dĩ Phong, thật ra vốn dĩ anh ta cũng không có tức giận, chẳng qua là bởi vì cho rằng Lê Minh Nguyệt chịu ấm ức nên mới không vui.
Bây giờ sau khi nghe Lê Minh Nguyệt giải thích thì anh mới biết mình trách nhầm Lâm Quân, thật ra khi biết được tin tức tốt của Nhật Linh thì hai người họ hạnh phúc hơn bất cứ ai.
Lê Minh Nguyệt cùng anh ta đi về phía Lâm Quân, dáng người cao lớn che lấp cơ thể của Lâm Quân. Lâm Quân nhìn anh ta một cái, trên khuôn mặt mệt mỏi hiện lên một nụ cười vui mừng.
Hà Dĩ Phong cũng cười, anh ta vươn tay, Lâm Quân thuận tay nắm lấy rồi đứng thẳng người lên.
Nắm tay của hai người đụng vào nhau.
Hai thân hình đẹp đế cứ như vậy mà lảng lặng đứng chờ ở bên ngoài phòng cấp cứu.
Khác với phụ nữ, tất cả mâu thuẫn, ấm ức của đàn ông dường như chỉ cần có một ánh mắt ăn ý, một lần đánh lộn, một lần cùng nhau uống rượu là có thể hoàn toàn giải quyết được.
Mà sau một lần mâu thuẫn của phụ nữ thì trong lòng họ sẽ so đo đủ mọi thứ, cuối cùng là cả đời không qua lại với nhau nữa.
Cho dù là hiểu lầm thì cũng sẽ không còn cái gọi là sau này nữa, hơn nữa còn sẽ bôi đen đối phương.
“Vào thăm Nhật Linh thôi”
Lê Minh Nguyệt thấy hai người làm hòa, cô hết sức vui vẻ kéo tay Hà Dĩ Phong, nói một câu với Lâm Quân.
“Vợ chồng son người ta gặp nhau, em đi cùng làm gì chứ?”
Hà Dĩ Phong lôi kéo Lê Minh Nguyệt đi về hướng ngược lại.
“Em… Em cũng muốn thăm Nhật Linh một chút mà!” Lê Minh Nguyệt phồng má, dùng dằng không vui.
Lâm Quân hít sâu một hơi, thật là một cặp “hoan hỉ oan gia” mà.
Anh xoay người nhìn phòng bệnh của Nhật Linh, tảng đá nặng trình trịch trong lòng cuối cùng cũng được thả xuống.
Chương 914
“Em một câu Nhật Linh hai câu Nhật Linh, chồng người ta sẽ nổi máu ghen đấy: “Anh còn đi ghen với cả Nhật Linh đấy à?”
“Không được chắc?”
“Rồi rồi em sai rồi, chú Hàng có phải cũng ở bệnh viện này phải không?”
“Làm gì?
“Làm con cháu, em đương nhiên cũng nên đi thăm bác ấy chứ: Hà Dĩ Phong nhếch mép một cái, từ bao giờ mà Lê Minh Nguyệt lại hiểu chuyện như vậy? Thế nhưng anh vẫn chẳng thể làm gì hơn mà đồng ý: “Được thôi”
Nghĩ đến Hạ Linh vẫn còn đang ở phòng bệnh, Hà Dĩ Phong thật ra có hơi chút không muốn để Lê Minh Nguyệt đi qua, trong lòng thật ra cũng không có ý gì khác, chỉ chẳng qua không muốn tạo thành hai bên đều xấu hổ thôi.
“Sao nào, dáng vẻ của anh trông không tình nguyện lắm”
“Đâu có đâu, đi thôi” Hà Dĩ Phong sợ Lê Minh Nguyệt suy nghĩ nhiều, anh vội vàng lắc đầu, dẫn Lê Minh Nguyệt đi về phía phòng bệnh của Lê Vân Hàng.
Lê Vân Hàng vẫn đang hôn mê, tháo xuống khí thế cường đại ngày trước cùng với sự đề phòng, mặc vào quần áo bệnh nhân, trông ông lúc này chẳng qua cũng chỉ là một người đàn ông bình thường sắp bước chân vào tuổi già mà thôi.
“Sao mọi người lại đến đây?” Hạ Linh trông thấy Hà Dĩ Phong và Lê Minh Nguyệt thì mấp máy môi hỏi. Cô vẫn chưa quen cảnh Hà Dĩ Phong và Lê Minh Nguyệt đi với nhau, mà thật ra đối với bọn họ mà nói cô quả thật cũng chỉ là một người ngoài.
“Chúng tôi tới thăm chú Hàng”
“À” Hạ Linh gật đầu, nhất thời không biết nên nói gì cho phải: “Chị Hạ Linh thế nào rồi?”
“Nhật Linh vẫn ổn, không sao cả. Hiện giờ quan trọng nhất vân là chú Hàng”
Đối với chuyện này thì tình hình hiện tại vẫn chưa tính là rõ ràng lắm, vẫn phải đợi Lê Vân Hàng tỉnh lại thì mới biết được sự phản kích và chứng cứ mà ông nói là cái gì.
Huống chỉ mặc dù Lâm Quân đã lấy được thuốc giải cho Lê Nhật Linh, thế nhưng .Jackson lại yêu cầu anh không được nhúng tay vào cuộc tranh đấu giữa Lê Vân Hàng và lão ta, chữ trên hợp đồng một tháng sau mới có thể loại bỏ, Lê Vân Hàng rơi vào hôn mê không biết lúc nào mới có thể tỉnh lại.
Cứ như vậy, trong một tháng này Jackson hoàn toàn có đầy đủ thời gian để cướp lấy vị trí của Lê Vân Hàng ở LX.
Nếu như Lê Vân Hàng không tỉnh lại, vậy thì tâm huyết nhiều năm của ông sẽ gặp phải nguy hiểm.
Hạ Linh gật đầu không nói, những chuyện xảy ra gần đây cô cũng có nghe loáng thoáng, thế nhưng cô không có cách nào nhúng tay sâu vào chuyện này.
Mặc dù Lê Vân Hàng không có nhiều thời gian để ở bên cô, thế nhưng từ nhỏ cô vẫn luôn được ông che chở mà lớn lên, chưa từng để cô chân chính trải qua sóng to gió lớn gì.
Vốn dĩ cô ấy muốn tự mình tiếp cận Jackson để tìm thuốc giải cho Lê Nhật Linh, thế nhưng mà Lâm Quân cũng đã tự mình lấy được thuốc giải rồi.
Người thân cận nhất đang hôn mê, chú Jackson mà cô tin tưởng nhất vẫn luôn lợi dụng chính mình, người cô yêu nhất thì cũng đã kết hôn rồi, bên cạnh người ấy cũng có người cần bảo vệ rồi.
Cô cũng không biết bản thân còn có thể làm được gì nữa, cô cảm thấy dường như bản thân bị cả thế giới bỏ rơi vậy, đột nhiên cảm thấy rất suy sụp.
“Chớ nghĩ nhiều” Hà Dĩ Phong đưa tay lên muốn vỗ lưng Hạ Linh để an ủi cô một chút, đột nhiên anh ta lại nhớ đến Lê Minh Nguyệt vẫn còn đang ở bên cạnh vì vậy lại lúng túng thả tay xuống.
Chương 915
“Em biết” Viền mắt Hạ Linh đỏ ửng, cô cúi thấp đầu xuống, không muốn để cho Hà Dĩ Phong và Lê Minh Nguyệt thấy dáng vẻ của mình bây giờ.
“Hình như trước đây tôi đã từng gặp chú Hàng ở đâu rồi thì phải?” Lê Minh Nguyệt nhìn Lê Vân Hàng trên giường bệnh, cô cảm thấy người này có chút quen mắt, thế nhưng lại không nhớ rõ rốt cuộc ông là người nào.
Hà Dĩ Phong cũng không nghĩ nhiều, anh ta gật đầu: “Lúc ở trên máy bay, người đắp chăn cho em chính là chú Hàng”
“Trên máy bay?” Lê Minh Nguyệt cau mày suy nghĩ, trên máy bay cô đã ngủ say rồi cơ mà, nào nhìn thấy người đắp chăn cho mình là ai?”
“Nhưng mà..”
“Em chăm sóc cho chú đi, có chuyện gì thì lập tức gọi điện cho bọn anh”
Lê Minh Nguyệt vừa muốn mở miệng đã bị Hà Dĩ Phong đánh gấy, Hà Dĩ Phong vừa nhìn Hạ Linh vừa nói, nói xong thì kéo Lê Minh Nguyệt rời khỏi phòng bệnh, lúc này anh ta mới kịp phản ứng: “Nhưng mà? Nhưng mà cái gì?”
Vừa nãy anh nhìn ra Hạ Linh buồn lòng, Lê Minh Nguyệt không biết quan hệ giữa anh và cô, anh cũng không muốn nói cho Lê Minh Nguyệt để tránh cho cô phải nghĩ nhiều, tốt nhất là vẫn cứ nên tị hiềm một chút, chờ một thời gian nữa trở về Hà Nội là được rồi.
“Không có gì” Lê Minh Nguyệt nhếch miệng, lười nhiều lời với anh. Thế nhưng quả thực Lê Vân Hàng vô cùng quen mắt, lần trước ở nhà Lê Vân Hàng bởi vì cô xấu hổ, hơn nữa lại lo lăng cho Lê Nhật Linh nên chưa kịp nhìn kỹ ông, vì vậy bây giờ mới phát hiện ra.
Lê Minh Nguyệt lắc đầu, cũng không nghĩ nhiều nữa.
Bóng đêm mông lung, người bận rộn cả một ngày cũng dần dần nghỉ ngơi, Jackson ung dung cười, hắn đã nhận được tin tức Lê Vân Hàng đang nằm hôn mê bất tỉnh ở bệnh viện, nếu đã như vậy, vậy thì tất thảy kế hoạch của lão ta cũng có thể bắt đầu được rồi.
LX, lão ta nhất định phải nắm được trong tay.
Jackson nắm chặt năm đấm của mình.
Cũng may không qua bao lâu thì Lê Nhật Linh tỉnh lại, cô nghiêng người là có thể nhìn thấy Lâm Quân ngồi bên giường đang cầm lấy tay mình, trên mặt anh hiện lên mấy phần mệt mỏi.
“Tỉnh rồi à? Có muốn uống chút nước không?” Lâm Quân vừa chuẩn bị đứng dậy, trong khoảng thời gian này, số lần anh vào bệnh viện còn nhiều hơn n về nhà, anh gần như đã quen với mấy chuyện như này rồi.
“Không cần đâu” Lê Nhật Linh kéo anh, trong mắt đều là đau lòng, cô nỗ lực thử ngồi dậy, thế nhưng toàn thân trên dưới đều mềm nhũn không có sức lực.
Lâm Quân vội vàng kê hai cái gối ngang hông cô rồi đỡ cô ngồi dậy.
“Đỡ hơn chút nào không?” Lâm Quân một bên lấy nước một bên nghiêng đầu nhìn Lê Nhật Linh, nước trong tay anh vẫn được kiểm soát tốt, không nóng cũng không lạnh.
Lê Nhật Linh mấp máy môi, nhận cốc nước nhưng không có lên tiếng, cô chăm chú nhìn Lâm Quân, nét mặt nghiêm túc.
“Sao thế? Trên mặt anh có dính gì à?” Lâm Quân sờ mặt mình, anh nhìn Lê Nhật Linh, không biết cô đang nhìn cái gì.
Trong lòng Lê Nhật Linh hơi khó chịu, thế nhưng lại cảm thấy bản thân nhất định phải biết chân tướng ngày hôm nay.
Mấy ngày gần đây cô sinh bệnh nhưng một mực chưa từng hỏi Lâm Quân cái gì, đầu tiên là bởi vì bản thân Lâm Quân không nhắc tới chuyện này với cô, cô cũng biết gần đây xảy ra rất nhiều chuyện nên không muốn anh lại thêm lo lắng vì mình, thứ hai là bởi vì có lẽ bản thân cô cũng hơi sợ cái kết quả này.
Chương 916
“Rốt cuộc là làm sao vậy?” Sắc mặt Lâm Quân cũng trở nên nghiêm túc, biểu tình thấy chết không sờ kia của Lê Nhật Linh làm cho trái tim anh giống như bị hai bàn tay bóp chặt lấy, không cách nào thở nổi.
Lê Nhật Linh ngẩng đầu, con ngươi trong vắt nhìn thẳng vào mắt Lâm Quân, môi nhẹ nhàng mấp máy: “Lâm Quân, rốt cuộc là em bị bệnh gì?”
“Bị bệnh gì?
“Ừm, trong khoảng thời gian này em vẫn luôn cảm thấy thân thể khó chịu, lại nhiều lần hôn mê, thế nhưng anh cứ một mực không nói cho em biết đã xảy ra chuyện gì, em cũng không có hỏi. Thế nhưng bây giờ em nghĩ rằng bản thân em vẫn muốn biết tình huống của mình ra sao, em không muốn bản thân không còn nhiều thời gian nữa mà vẫn không thể ở bên cạnh con” Lê Nhật Linh nghĩ đến Hòa Phong, Hạ Ly và Lâm Cảnh, thanh âm cũng bất giác mà nghẹn ngào lên.
Thân thể của cô ra sao thì tự cô biết, Lâm Quân mỗi ngày đều cho cô uống rất nhiều thuốc, nhìn thấy cô cũng cứ muốn nói lại thôi, mặc kệ là ai cũng sẽ biết mình có chuyện, cô có thể chống đỡ đến bây giờ mới hỏi anh đã coi như là không dễ dàng gì rồi.
“Vậy sao em lại đột nhiên té xỉu? Lê Minh Nguyệt đã nói cho em biết rồi!” Lê Nhật Linh hơi tức giận, Lâm Quân đến giờ còn không muốn tự nói cho cô.
Lâm Quân nhướng mày, Lê Minh Nguyệt đã nói cho cô ấy biết rồi mà cô ấy vẫn hỏi anh như vậy sao? Đây rõ ràng là muốn lừa anh, cô gái nhỏ của anh trở nên thông minh như vậy từ lúc nào rồi?
“Nếu Lê Minh Nguyệt đã nói cho em biết thì anh đây cũng không cần nói nữa” Lâm Quân gật đầu, dáng vẻ như có điều suy nghĩ.
Lê Nhật Linh thở phì phò, biết tâm tư của mình đã bị Lâm Quân nhìn thấu thì tức khắc vừa giận vừa hết cách.
“Lâm Quân!”
“Được rồi” Lầm Quân cười cười, nhận lấy ly nước trong tay Lê Nhật Linh để ở một bên trên bàn, anh giơ tay ra xoa tóc cô: “Em không sao hết, chỉ là trúng chút độc, thế nhưng độc đã được giải hết rồi.
“Trúng độc?” Lê Nhật Linh chau mày, nửa tin nửa ngờ nhìn Lâm Quân: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Lúc em bị Jackson bắt cóc, lão ta đã bỏ chút đồ vào trong thức ăn của em, sau đó độc trong người em phát tác thì lão ta muốn dùng em để ép anh hợp tác với lão.”
“Sau đó thì sao?” Lê Nhật Linh ngẩn người, đây là nguyên nhân Lâm Quân đưa cô rời khỏi nhà Lê Vân Hàng sao? Cô biết dackson là kẻ đê tiện, thế nhưng căn bản không nghĩ tới lão ta sẽ dùng tới thủ đoạn bẩn thỉu như vậy.
“Độc trên người em đã được giải rồi”
“Anh cùng lão ta hợp tác?” Lê Nhật Linh lập tức khẩn trương nói, cô không hề hoài nghỉ địa vị của bản thân trong lòng Lâm Quân, nhưng cùng với Jackson hợp tác thật sự là quá nguy hiểm, việc này không khác nào bảo hổ lột da.
Lâm Quân gật đầu, anh nhìn dáng vẻ khẩn trương của Lê Nhật Linh cảm thấy có chút cảm động.
Chương 917
“Tại sao!”
“Đương nhiên là vì em rồi”
“Sao anh lại ngốc như vậy hả?” Hốc mắt Lê Nhật Linh có chút đỏ.
“Chồng của em giống như một kẻ ngốc sao?”
“Anh đồng ý cùng lão ta hợp tác, nhưng cũng chỉ là chuyển hợp đồng cho lão ta thôi, hơn nữa bản hợp đồng kia không lâu nữa thì sẽ mất hiệu lực”
“Thật sao?”
“Thật mà, em không nên quá lo lắng” Lâm Quân đưa tay ra ôm Lê Nhật Linh vào lòng, không nhịn được thở dài.
Chuyện về Lê Vân Hàng tạm thời vẫn không nên nói cho cô biết, chờ một thời gian nữa rồi tính.
“Lâm Quân!” Hà Dĩ Phong đột nhiên chạy tới, khi nhìn thấy hai người đang ôm nhau cô ấy liền lúng túng ho khan rồi lui nhanh ra ngoài.
Lê Nhật Linh đẩy Lâm Quân một cái, hiểu chuyện nhìn anh nói: “Đi làm chuyện của anh đi”
“Vậy còn em?”
“Em ổn hơn rồi, không cần anh lo lắng” Lê Nhật Linh vừa nói, vừa giơ cánh tay mình lên, tỏ ra mình rất khỏe mạnh, khiến Lâm Quân cảm thấy thích thú.
“Được, anh gọi Lê Minh Nguyệt đến chăm sóc em”
Hà Dĩ Phong lui ra ngoài, vừa định đứng ở hành lang châm điếu thuốc để đứng chờ Lâm Quân thì không ngờ anh lại theo sau anh ta ra ngoài.
“He he đủ rồi đó nha? Tôi từ chối ăn thứ “cơm tró” này!”
“Có gì thì mau nói” Lâm Quân liếc nhìn Hà Dĩ Phong, lười không muốn cùng anh ta chém gió linh tinh “Jackson đang tiến hành triệu tập đại hội cổ đông”
“Lúc nào?” Gân xanh trên trán của Lâm Quân giật một cái, anh không ngờ động thái của tên .Jackson này lại nhanh như vậy?
“Đại khái chính là vì chuyện của hai ngày trước, bây giờ chu Hàng hôn mê bất tình, LX giống như rồng mất đầu, có báo cáo kết quả kiểm tra của Hạ Linh, với bản hợp đồng kia, đây chính là thời cơ thích hợp nhất để lão ta ra tay”
“Tôi biết, nhưng tại sao báo cáo kết quả kiểm tra của Hạ Linh lại xuất hiện ở nhà họ Lê?”
Lâm Quân đột nhiên nghĩ tới điều này, hơn nữa lúc đó khi Lê Vân Hàng nhận được điện thoại của anh đã lập tức chạy đến, ai lại có thể trong thời gian ngắn như vậy làm hết mọi thứ?
Nhất định là người đó mỗi ngày đều giám sát chặt chẽ Lê Vân Hàng.
“Tôi nghi ngờ là tay sai của Jackson”
“Không sai”
Hà Dĩ Phong nhìn Lâm Quân, thở dài nói: “Nhưng hiện tại chữ viết trên bản hợp đồng vẫn chưa biến mất, Jackson chỉ cần nắm giữ được tất cả những thứ này, thì lão ta xem như đã có được LX trong túi mình”
“Chúng ta hình như đã quên chuyện gì đó.”
“Cái gì?”
“Năm đó Hạ Linh cũng à cô nhi, là Lê Vân Hàng tìm cô ấy quay lại, nếu như Hạ Linh không phải con ruột của Lê Vân Hàng, vậy thì năm đó lẽ nào bọn họ không tiến hành giám định?” Đột nhiên Lâm Quân nghĩ đến việc gì đó, trong lòng nảy sinh chút hoài nghi.
Chuyện này có hai khả năng, hoặc là chuyện năm đó của Hạ Linh là do Jackson ra tay, hoặc là kết quả kiểm tra giám định lần thứ nhất có vấn đề.
Nếu như là vế sau, vậy bọn họ chỉ cần dốc toàn lực giúp đỡ Hạ Linh, vị trí chủ tịch của LX chắc hẳn vẫn còn giữ lại được, sau này nó có phát triển lại được hay không thì còn phải xem Lê Vân Hàng có tỉnh lại hay không?
Chương 918
Lâm Quân và Hà Dĩ Phong cùng nhìn nhau, gật đầu một cái, đây chính là kế hoãn binh, nếu như Lê Vân Hàng không tỉnh lại, vậy thì với năng lực của Hạ Linh, LX sớm muộn gì vẫn sẽ bị Jackson đoạt đi.
Hai người bọn họ cũng không thể ở lại nước Pháp này cả đời được.
Bây giờ giúp đỡ Lê Vân Hàng như này cũng xem như là hết tình hết nghĩa rồi.
Đột nhiên Lê Minh Nguyệt vội vàng chạy tới nói: “Hà… Hà…Hà Dĩ Phong!”
“Sao vậy? Sao lại hoảng hốt như vậy?”
“Ký giả… không biết tại sao, đột nhiên có một đám ký giả, xông tới phòng bệnh của bác Hàng”
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
“Jackson bắt đầu ra tay rồi!”
“Chúng ta đến đó trước, Hạ Linh đang ở đó một mình, Hạ Minh Nguyệt, em chăm sóc Nhật Linh đi” Hà Dĩ Phong sắp xếp mọi chuyện.
“Không được! Em cũng muốn tới đó cùng mọi người” Lê Minh Nguyệt đuổi theo.
Hạ Linh ngăn ở ngoài của phòng bệnh, sắc mặt tái nhợt, hai tay cô ấy nắm chặt cánh cửa, không cho đám ký giả đi vào.
phòng bệnh.
Đám ký giả cầm theo máy chụp hình? Khi thấy không có cách nào vào được liền chĩa máy ảnh về phía Hạ Linh.
Không ngừng chụp hình, hỏi những vấn đề mà .Jackson đã sớm chuẩn bị.
“Cô Hạ Linh, nghe nói chủ tịch Hàng đã ngất xỉu, tính mạng đang vô cùng nguy hiểm, điều này là thật sao?”
“Cô Hạ Linh, LX hiện tại giống như rắn không đầu, phó chủ tịch Jackson muốn tạm thời gánh vác dẫn dắt LX vượt qua thời gian khó khăn này, việc này cô có biết không? Xin hỏi cô đối với chuyện này có ý kiến gì không?”
“Cô Hạ Linh, theo như tin đồn thì chủ tịch Hàng vì biết chuyện cô không phải con gái ruột của ông ấy nên bệnh tim tái phát dẫn tới ngất xỉu, điều này cũng là thật sao?”
“Cô Hạ Linh…Cô Hạ Linh…”
Hà Dĩ Phong cùng Lâm Quân đi tới trước cửa phòng bệnh thì nhìn thấy một màn này, Hạ Linh bị năm sáu ký giả chặn ở cửa, sắc mặt tái nhợt không còn một giọt máu, cô ấy yếu ớt mỏng manh như lá bèo đang trôi dạt giữa biển khơi.
Hà Dĩ Phong thấy vậy chân mày liền nhíu lại, anh ta không thể nào nhịn nổi, dù sao, Hạ Linh cũng chỉ là một cô gái, cô ấy không nên phải một mình đối mặt với tất cả những thứ này.
Hà Dĩ Phong chen vào trong đám đông, anh che chở Hạ Linh ở sau lưng, ánh mắt hiện lên tia lạnh lùng hét lớn: “Cút.”
Hơi thở lạnh lẽo trên người Hà Dĩ Phong khiến cho đám ký giả ngẩn người, người đàn ông này là ai, tuy không quen biết nhưng anh ta có vẻ là người không dễ gì động vào?
Nhưng bọn họ dù sao cũng là người do .Jackson thuê đến, Jackson rất nhanh sẽ trở thành chủ tịch LX, mà LX tại thành phố Marseille chính là thủ lĩnh dẫn cân nhắc nặng nhẹ, bọn họ dĩ nhiên vẫn nguyện ý đắc tội với bên này.
Cho dù Hạ Linh trả lời như thế nào, đợi những thứ này hiện lên mặt báo vào ngày mai, giấy trắng mực đen, không có ai sẽ để ý thật giả, thắng làm vua thua làm giặc, Jackson hoàn toàn có thể dựa vào những thứ này để ngồi lên vị trí chủ tịch.
Chương 919
“Anh này là ai thế? Xin anh đừng quấy rầy chúng tôi phỏng vấn được không?” Một ký giả đem máy ghi âm hướng về phía Hà Dĩ Phong nói. Hà Dĩ Phong bị đám ký giả làm cho rất khó chịu, sự u ám trên mặt càng lúc càng hiện rõ.
Anh ta Hất bút ghi âm rơi xuống đất, không thèm quan tâm đến phong thái lịch sự của một quý ông, kéo cổ áo của một nam ký giả nói: “Mẹ kiếp, ông đây đã nói cút rồi mà mấy người vẫn nghe không hiểu sao? Hay là mấy người muốn ở bệnh viện thêm một khoảng thời gian nữa”
Không khí nhất thời yên tĩnh, tất cả mọi người đều bị phản ứng của Hà Dĩ Phong làm cho sợ hết hồn, tôi nhìn anh, anh nhìn tôi một lúc, sau đó không ai dám nói một lời.
Rõ ràng bọn họ đã bị sự tức giận của Hà Dĩ Phong là cho hoảng sợ, Hà Dĩ Phong rất ít khi tức giận, nhưng một khi đã tức giận thì vô đáng sợ, người thường khó có thể chống lại được.
Còn Lê Minh Nguyệt thì không biết đã lặng lẽ rời đi từ lúc nào.
Đám ký giả kéo đến thực ra cũng chỉ là để làm dáng một chút, náo động hiện trường, tác động đến dư luận.
Cho nên sau cùng vẫn bị Lâm Quân và khí thế của Hà Dĩ Phong đuổi đi một cách nhanh chóng.
Chỉ là ba người bị bọn họ làm loạn một hồi, vô cùng vẫn nộ, ngồi thành hàng tại hành lang bệnh viện, cúi đầu có chút ủ rũ.
“Lê Minh Nguyệt đâu?”
Xung quanh yên tĩnh trở lại, Lâm Quân mới kịp thời nhận ra, anh nhìn xung quang phát hiện Lê Minh Nguyệt không ở bên cạnh, vừa rồi náo loạn nên đã quên mất Lê Minh Nguyệt.
” Hà Dĩ Phong “Có lẽ vì vừa rồi quá loạn nên đã rời đi.
Hà Linh mím chặt môi, thực ra lúc Lê Minh Nguyệt rời đi cô ấy đã nhìn thấy, chỉ là không biết trong lòng nghĩ cái gì, lúc đó cô ấy đã không nói gì.
“Tôi đi tìm cô ấy”
“A..” Hạ Linh không hề nghĩ tới, Hà Dĩ Phong lại quan tâm Lê Minh Nguyệt như vậy, một lát không thấy đã không yên tâm, trong lòng cô ấy có tia ghen tức, muốn mở miệng giữ anh ta lại nhưng lại không biết mượn cớ gì, đi theo Hà Dĩ Phong hai bước.
“Hạ Linh” Đột nhiên Lâm Quân mở miệng khiến Hạ Linh dừng bước.
“Ừ?” Hạ Linh thu hồi ánh mắt nhưng vẫn không nói gì với Lâm Quân.
“Em vẫn còn muốn níu kéo với Hà Dĩ Phong phải không?”
Lâm Quân nhìn vào mắt Hạ Linh, mở miệng nói.
“Không có” Hạ Linh bị người khác nhìn thấu tâm tư, nói chuyện dường như không có sức, cô ấy cúi thấp đầu xuống, hai ngón tay căng thẳng quấn chặt lấy nhau.
Chương 920
“Điều kiện của em không tệ, đừng đặt hy vọng gì trên người Hà Dĩ Phong nữa, bây giờ cậu ấy đã có Lê Minh Nguyệt rồi, hai người không thể đến với nhau đâu”
Lời này Lâm Quân thật ra đã muốn nói từ rất lâu rồi, anh và Hạ Linh cũng xem như bạn bè, hơn nữa Lê Minh Nguyệt thật sự là một cô gái tốt, Hà Dĩ Phong và Lê Minh Nguyệt ở bên nhau làm anh ta ngoan ngoãn hơn nhiều, anh hy vọng hai người bọn họ có thể yên ổn ở bên nhau.
“Em nghĩ đây là chuyện riêng của em.”
Hạ Linh bị nói trúng tim đen thẹn quá hóa giận, nói chuyện cũng có chút không vui.
“Bỏ đi, anh cũng chỉ là có lòng tốt nhắc nhở, nói chính sự với em vậy”
“ừ”
Vốn lẽ cũng không có tức giận gì, chỉ bởi vì bị nói trúng tim đen nên Hạ Linh không mấy thoải mái, dù sao Lâm Quân cũng không đuổi cùng giết tận truy hỏi đến cùng, chuyện chính sự bây giờ chắc hẳn là liên quan đến cha, nên Hạ Linh đã sửa đổi thái độ, ôn hòa hơn trước rất nhiều.
“Lâm Quân, Hạ Linh”
Lê Nhật Linh đột nhiên xuất hiện cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người.
“Sao v.
Nhìn thấy Lê Nhật Linh, Lâm Quân vội vàng đứng đón lấy cô, dìu cô ngồi xuống ghế, Hạ Linh nhìn thấy cô cũng lễ phép cười chào hỏi.
“Thấy anh lâu như vậy vẫn không quay lại, em ra ngoài nhìn thì thấy anh với Hạ Linh ở đây nên mới đi tới”
“Cơ thể em bây giờ vẫn còn rất yếu, nên nghỉ ngơi cho khỏe, sao em lại chạy linh tinh vậy” Lâm Quân xoa xoa đầu cô, dạy dỗ.
“Nghỉ ngơi gì nữa, người em sắp mốc lên rồi, bây giờ em cảm thấy tinh thần rất tốt, anh nhìn xem”
Lê Nhật Linh khua tay múa chân giống như con nít trước mặt anh, khiến Hạ Linh ngồi bên cạnh cũng cảm thấy buồn cười.
“Xem ra chị bình phục rất nhanh.”
“Đúng vậy, rất lâu rồi tinh thần tôi không sảng khoái như vậy”
Lâm Quân rất yên tâm, nhìn trạng thái hiện tại của cô anh biết cô không hề nói dối, xem ra không lâu nữa cô có thể hoàn toàn hồi phục.
“Vừa rồi hai người đang nói gì vậy, trò chuyện rất nhập tâm thì phải?” Lê Nhật Linh hỏi.
Hạ Linh nhìn Lâm Quân, không mở miệng nói chuyện.
“Bọn anh đang chuẩn bị nói về chuyện của chú Hàng”
“Có chuyện gì thế?” Đúng rồi, em đặc biệt đến bệnh viện không phải để thăm chị sao?” Lê Nhật Linh nghiêng đầu, cảm thấy có chút kỳ quái, lẽ nào là sức khỏe Hạ Linh không tốt?
“Ờm..”
giác hết sức kỳ lạ mà cô không cách nào lý giải.
“Thật ra cha em không phải bị bệnh!”
Bình luận facebook