Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-1088
Chương 1088: Có người biến khéo thành vụng
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Chuyện xảy ra quá mức đột ngột, nhóm người Triệu Ngọc chưa có hề có chuẩn bị gì trước cả. Cho dù Triệu Ngọc đã phát hiện ra có điều bất thường ở chiếc xe hút bể phốt nằm ở góc tường, nhưng không ngờ bên trong tiệm sửa xe lại có kẻ nổ súng!
Nhìn cửa cuốn bị bắn thủng vô số lỗ là có thể biết được người ở bên trong đang cầm một khẩu súng shotgun có uy lực vô cùng lớn. Cận Vạn hoàn toàn chưa kịp phản ứng lại đã bị viên đạn và mảnh vỡ đánh trúng, anh ta bay ra phía sau, ngã ngửa xuống mặt đất...
“A...” Sau khi bị trúng đạn, Cận Vạn bụm mặt lại, hét lên một tiếng đầy thảm thiết!
Triệu Ngọc hoảng sợ, vội rút súng bên hông ra, nhưng còn chưa kịp rút thì phía sau cửa cuốn lại truyền tới một tiếng nổ vang.
Pằng...
Lần này, đạn súng có uy lực to lớn bay thẳng về phía nhóm Triệu Ngọc, Triệu Ngọc phản ứng khá nhanh, Thôi Lệ Châu cũng không chậm, hai người vội khom người cúi đầu xuống, tránh được viên đạn, sau đó chui vào phía sau xe cảnh sát.
Không ngờ, cùng lúc đó, lớp thủy tinh trên tầng hai của tiệm sửa xe bỗng nhiên vỡ vụn, có người vươn nòng súng ra ngoài cửa sổ, bắn về phía Triệu Ngọc và Thôi Lệ Châu!
Pằng... Pằng...
Hai luồng đạn gần như tạo thành một đợt bắn phá, lập tức hủy luôn cửa kính trên xe cảnh sát, mảnh vỡ rơi loảng xoảng xuống đất, trên thân xe đầy vết đạn.
“Á!!!”
Thôi Lệ Châu chưa từng thấy cảnh tượng này bao giờ, ngay lập tức đã bị dọa sợ, phải ôm đầu nằm xuống đất sau chiếc xe cảnh sát.
Chỉ có điều, tuy Thôi Lệ Châu thất thố, nhưng Triệu Ngọc là người từng trải. Bên trong vừa vang lên tiếng súng hì hắn đã lập tức hiểu ra, có lẽ trời xui đất khiến, bọn họ đã gặp phải bọn cướp Khương Khoa rồi!
Đậu xanh rau má, trùng hợp thì thôi, nhưng đậu xanh rau má lại đụng phải cảnh này, đúng là không biết phải nói gì nữa!
Chỉ có điều... hắn đã sơ sẩy quá rồi!
Bởi vì Triệu Ngọc không ngờ phó bản Kỳ Ngộ mà hôm nay mình mở được không chỉ tới tiệm sửa xe, cho nên hắn mới khinh suất như vậy, chỉ cho rằng tìm được Thôi Tiểu Long hỏi chút chuyện là có thể đi rồi.
Nhưng hắn lại hoàn toàn không ngờ rằng tiệm sửa xe của Thôi Tiểu Long lại liên quan tới tên cướp Khương Khoa? Chuyện này đúng là trùng hợp đến mức sắp nghịch thiên rồi! Nếu như Khương Khoa thật sự dùng cống thoát nước để vận chuyển thuốc lá thì điểm cuối của cống thoát nước rất có thể là bên trong tiệm sửa xe này, mà nơi này rất có thể chính là hang ổ của bọn chúng!
Chậc chậc...
Triệu Ngọc chỉ có thể tự trách mình, nếu như hắn có thể phán đoán được đôi điều về chuyện này, rồi sử dụng một cái máy thăm dò tàng hình thì e rằng bọn họ sẽ không bị động đến mức này!
Quả thực là không ngờ...
Chỉ có điều... Triệu Ngọc lén nhìn một cái, lẩm bẩm trong lòng, hình như bây giờ vẫn chưa quá muộn đúng không?
Vừa nghĩ đến đây, hắn liền mở hệ thống đạo cụ ra, chọn mặc áo chống đạn tàng hình vào cho mình và Thôi Lệ Châu, thậm chí cả Cận Vạn đã trúng đạn.
Dưới mưa bom bão đạn, hắn phải bảo đảm an toàn cho mình và các đồng đội. Cũng may mà hắn đã tích góp trong một thời gian dài, đến bây giờ đã dự trữ được ba cái áo chống đạn, vừa đủ cho ba người, mỗi người một cái.
Sau khi mặc áo chống đạn vào, trong lòng Triệu Ngọc rõ ràng đã kiên định hơn nhiều. Đầu tiên, hắn kéo lại Thôi Lệ Châu, bảo cô ta mau chóng đi tìm tiếp viện, còn mình thì rút súng lục ra, chuẩn bị tấn công lại bọn cướp.
Pằng...
Ầm...
Lúc này, từ bên trong tiệm sửa xe lại có ba luồng đạn bắn về phía hắn, đạn bắn lên xe cảnh sát, đèn xe bị bắn nát, thân xe cũng lắc lư theo, Thôi Lệ Châu bị dọa sợ, quỳ rạp xuống đất lần thứ hai, miệng lại không ngừng gọi mẹ.
Chết tiệt!
Triệu Ngọc lại mắng một câu, ngay lập tức kéo chốt bảo vệ khẩu súng ra, nã một phát về phía kẻ địch trên tầng.
Pằng...
Một phát súng vừa bắn ra, mặc dù không bắn trúng nhưng vẫn khiến đối phương phải kiêng dè một chút, kẻ bắn đang đứng trước cửa sổ tầng hai vội rụt cổ vào trong.
“Ôi...”
Tiếng súng phía trước yếu dần, Triệu Ngọc liền nghe thấy tiếng rên rỉ của Cận Vạn, nhìn dáng vẻ đau đớn của anh ta, hẳn là đã bị thương rất nặng rồi, nếu không cứu chữa kịp thời thì chỉ sợ sẽ nguy hiểm đến tính mạng!
Đậu xanh rau má!
Lẽ ra, lúc này hắn nên cứu người trước mới đúng. Nhưng Triệu Ngọc lại nghĩ, từ khi có áo chống đạn thì hoàn toàn không còn gì đáng lo nữa, vậy thì cần gì phải sợ bọn chúng chứ? Cứ vọt qua cửa cuốn vào trong, tặng cho bọn chúng một ngạc nhiên không phải càng thoải mái hơn sao?
Nghĩ đến đây, hắn liền hít một hơi thật sâu, đang định diễn một màn đánh úp bất ngờ.
Không ngờ, ngay khi hắn lấy hơi xong, đang định vọt ra thì trong tiệm sửa xe lại chợt truyền đến một tiếng nổ rất to. Tiếng nổ vang này rõ ràng không phải là tiếng súng, cũng không phải tiếng nổ của cái gì đó mà càng giống như là có một loại máy móc loại to nào đó bị người ta khởi động, cả một khu vực dường như đều rung lên, giống như đang có động đất vậy...
Rừm...
Âm thanh kia càng ngày càng lớn, càng ngày càng nhanh, Triệu Ngọc không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cho nên hắn vội chọn cái máy nhìn thấu tàng hình, chĩa về hướng bên trong cửa cuốn.
Vừa nhìn một cái thì hắn càng hoảng sợ hơn, không ngờ bên trong tiệm sửa xe còn có hai chiếc xe bồn chở dầu loại lớn!!!
Vào lúc này, hai chiếc xe bồn chở dầu đều đã được khởi động, có mấy tên cầm súng lập tức nhảy vọt lên xe. Hình như hai chiếc xe này sẽ lao nhanh từ bên trong ra.
Hỏng rồi!
Triệu Ngọc áp sát tới bên cạnh để nhìn, thấy Cận Vạn đã trúng đạn đang nằm trước cửa, nếu như chiếc xe bồn chở dầu kia phá cửa lao ra, anh ta ắt hẳn sẽ bị nghiền nát dưới bánh xe!
Rừm... rừm...
Lúc này, chiếc xe bồn bên trong càng phát ra âm thanh lớn hơn, mắt thấy xe sắp lao ra. Triệu Ngọc thấy không ổn, chỉ có thể bỏ kế hoạch thứ nhất đi, lập tức xông đến trước mặt Cận Vạn, dùng sức kéo lấy anh ta sang bên cạnh.
“Sếp ơi... Anh... hãy cẩn thận...” Thôi Lệ Châu mặc dù sợ hãi nhưng vẫn thấy hành động dũng cảm của Triệu Ngọc, liền lên tiếng nhắc nhở.
Kết quả, Thôi Lệ Châu vừa mới kêu một tiếng thì chiếc xe bồn bên trong đã bất ngờ tăng tốc độ, một tiếng nổ vang lên, chiếc xe tông bay cánh cửa cuốn, lao thẳng từ bên trong ra...
Đầu xe to lớn gần như điên cuồng lao từ bên trong tiệm sửa xe ra, sau đó lập tức tông hất mấy chiếc xe con đang cản đường trước cửa, xe con bị lật đầy đất, có một chiếc Jeep cũng bị đâm trúng, trượt thẳng về phía Triệu Ngọc...
“Á!!! Đừng!!!!”
Thôi Lệ Châu bị dọa sợ tới mức la lên thất thanh, Triệu Ngọc dùng toàn lực kéo Cận Vạn ra để né tránh. Nhưng mà chiếc xe Jeep đang trượt tới với tốc độ quá nhanh, Triệu Ngọc không thể tránh kịp, lập tức bị chiếc xe cán qua!
“Không!” Thôi Lệ Châu cũng sợ ngây người, cô ta liều lĩnh mà vội vàng vọt tới.
Cùng lúc đó, chiếc xe bồn chở dầu không hề giảm tốc độ mà xông lên đường quốc lộ, rẽ về phía bên phải!
“Triệu Ngọc... Triệu Ngọc...” Khi Thôi Lệ Châu chạy tới chỗ Triệu Ngọc bị xe Jeep đè lên, không ngờ lại thấy được một cảnh tượng kinh người, cô ta nhìn Triệu Ngọc dùng một tay chống lấy bánh xe, cứ thế mà gắng gượng chống đỡ cả một chiếc xe nặng nề.
“Thế này...” Thôi Lệ Châu nhìn mà choáng váng.
“Tiểu Thôi! Mau lên!” Triệu Ngọc vừa chống chiếc xe vừa hô to.
Nghe vậy, Thôi Lệ Châu mới định thần lại khỏi sự khiếp sợ, mau chóng dùng hết sức mình kéo Cận Vạn đang bất tỉnh bên dưới chiếc xe ra.
Người bên này đã được kéo ra, Triệu Ngọc liền lộn một vòng, cũng chui từ dưới đáy xe ra, thân xe nặng nề đập xuống đất, một tiếng rầm vang lên!
“Anh... anh thế nào rồi!” Thôi Lệ Châu vẫn còn cảm thấy mông lung, thật sự không biết nên nói cái gì bây giờ? Đương nhiên cô ta không biết trong giờ phút nguy hiểm vừa rồi, may mà Triệu Ngọc có dùng đạo cụ.
Hóa ra, Triệu Ngọc vừa thấy không thể tránh khỏi liền sử dụng một cái khiên bằng tay tàng hình rồi chống chiếc xe Jeep. Sợ sức mình chưa đủ, hắn còn sử dụng thêm thuốc năng lượng tàng hình, tăng sức lực của mình lên gấp hai...
Nếu không thì chiếc xe Jeep nặng nề kia đã đè hai người họ bẹp dí từ lâu rồi...
Rừm rừm...
Sau khi lại nghe thấy tiếng động cơ khủng khiếp, Triệu Ngọc mới đột nhiên nhớ tới, bên trong còn có một chiếc xe bồn nữa! Ngay lập tức, hắn vội cùng Thôi Lệ Châu kéo Cận Vạn chạy về phía xe cảnh sát.
Kết quả, bọn họ vừa mới trở lại chỗ xe cảnh sát thì chiếc xe bồn thứ hai cũng từ bên trong tiệm sửa xe phá cửa mà lao ra!
Oành...
Chiếc xe bồn lao ra từ bên trong vừa lúc phải ngoặt qua bên cạnh xe cảnh sát. Lúc này, một tên côn đồ ngồi bên cạnh ghế lái trên xe bồn vừa nhìn thấy nhóm Triệu Ngọc thì lập tức vươn nửa người ra cửa kính xe, sau đó dùng khẩu súng shotgun đang cầm trong tay, nã một băng đạn về phía nhóm Triệu Ngọc...
Á!!!
Thôi Lệ Châu bị dọa sợ ngây người, chỉ cho rằng mình chết chắc rồi, lập tức nhắm hai mắt lại. Nhưng mà Triệu Ngọc lại biết rõ chuyện gì đang xảy rõ, hắn lập tức xoay người, ngẩng đầu ưỡn ngực nâng súng lục của mình lên mà đấu súng với tên côn đồ...
Đoàng đoàng đoàng...
Cho dù kỹ thuật bắn súng của Triệu Ngọc không được tốt, nhưng với cự ly gần như vậy, muốn bắn trượt cũng rất khó. Kết quả, khi hắn đoàng đoàng đoàng bắn ra phát súng thứ ba, một vũng máu bắn tung tóe lên cửa sổ xe bồn, thì ra tên côn đồ vừa nổ súng đã bị Triệu Ngọc bắn nát đầu!
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Nhìn cửa cuốn bị bắn thủng vô số lỗ là có thể biết được người ở bên trong đang cầm một khẩu súng shotgun có uy lực vô cùng lớn. Cận Vạn hoàn toàn chưa kịp phản ứng lại đã bị viên đạn và mảnh vỡ đánh trúng, anh ta bay ra phía sau, ngã ngửa xuống mặt đất...
“A...” Sau khi bị trúng đạn, Cận Vạn bụm mặt lại, hét lên một tiếng đầy thảm thiết!
Triệu Ngọc hoảng sợ, vội rút súng bên hông ra, nhưng còn chưa kịp rút thì phía sau cửa cuốn lại truyền tới một tiếng nổ vang.
Pằng...
Lần này, đạn súng có uy lực to lớn bay thẳng về phía nhóm Triệu Ngọc, Triệu Ngọc phản ứng khá nhanh, Thôi Lệ Châu cũng không chậm, hai người vội khom người cúi đầu xuống, tránh được viên đạn, sau đó chui vào phía sau xe cảnh sát.
Không ngờ, cùng lúc đó, lớp thủy tinh trên tầng hai của tiệm sửa xe bỗng nhiên vỡ vụn, có người vươn nòng súng ra ngoài cửa sổ, bắn về phía Triệu Ngọc và Thôi Lệ Châu!
Pằng... Pằng...
Hai luồng đạn gần như tạo thành một đợt bắn phá, lập tức hủy luôn cửa kính trên xe cảnh sát, mảnh vỡ rơi loảng xoảng xuống đất, trên thân xe đầy vết đạn.
“Á!!!”
Thôi Lệ Châu chưa từng thấy cảnh tượng này bao giờ, ngay lập tức đã bị dọa sợ, phải ôm đầu nằm xuống đất sau chiếc xe cảnh sát.
Chỉ có điều, tuy Thôi Lệ Châu thất thố, nhưng Triệu Ngọc là người từng trải. Bên trong vừa vang lên tiếng súng hì hắn đã lập tức hiểu ra, có lẽ trời xui đất khiến, bọn họ đã gặp phải bọn cướp Khương Khoa rồi!
Đậu xanh rau má, trùng hợp thì thôi, nhưng đậu xanh rau má lại đụng phải cảnh này, đúng là không biết phải nói gì nữa!
Chỉ có điều... hắn đã sơ sẩy quá rồi!
Bởi vì Triệu Ngọc không ngờ phó bản Kỳ Ngộ mà hôm nay mình mở được không chỉ tới tiệm sửa xe, cho nên hắn mới khinh suất như vậy, chỉ cho rằng tìm được Thôi Tiểu Long hỏi chút chuyện là có thể đi rồi.
Nhưng hắn lại hoàn toàn không ngờ rằng tiệm sửa xe của Thôi Tiểu Long lại liên quan tới tên cướp Khương Khoa? Chuyện này đúng là trùng hợp đến mức sắp nghịch thiên rồi! Nếu như Khương Khoa thật sự dùng cống thoát nước để vận chuyển thuốc lá thì điểm cuối của cống thoát nước rất có thể là bên trong tiệm sửa xe này, mà nơi này rất có thể chính là hang ổ của bọn chúng!
Chậc chậc...
Triệu Ngọc chỉ có thể tự trách mình, nếu như hắn có thể phán đoán được đôi điều về chuyện này, rồi sử dụng một cái máy thăm dò tàng hình thì e rằng bọn họ sẽ không bị động đến mức này!
Quả thực là không ngờ...
Chỉ có điều... Triệu Ngọc lén nhìn một cái, lẩm bẩm trong lòng, hình như bây giờ vẫn chưa quá muộn đúng không?
Vừa nghĩ đến đây, hắn liền mở hệ thống đạo cụ ra, chọn mặc áo chống đạn tàng hình vào cho mình và Thôi Lệ Châu, thậm chí cả Cận Vạn đã trúng đạn.
Dưới mưa bom bão đạn, hắn phải bảo đảm an toàn cho mình và các đồng đội. Cũng may mà hắn đã tích góp trong một thời gian dài, đến bây giờ đã dự trữ được ba cái áo chống đạn, vừa đủ cho ba người, mỗi người một cái.
Sau khi mặc áo chống đạn vào, trong lòng Triệu Ngọc rõ ràng đã kiên định hơn nhiều. Đầu tiên, hắn kéo lại Thôi Lệ Châu, bảo cô ta mau chóng đi tìm tiếp viện, còn mình thì rút súng lục ra, chuẩn bị tấn công lại bọn cướp.
Pằng...
Ầm...
Lúc này, từ bên trong tiệm sửa xe lại có ba luồng đạn bắn về phía hắn, đạn bắn lên xe cảnh sát, đèn xe bị bắn nát, thân xe cũng lắc lư theo, Thôi Lệ Châu bị dọa sợ, quỳ rạp xuống đất lần thứ hai, miệng lại không ngừng gọi mẹ.
Chết tiệt!
Triệu Ngọc lại mắng một câu, ngay lập tức kéo chốt bảo vệ khẩu súng ra, nã một phát về phía kẻ địch trên tầng.
Pằng...
Một phát súng vừa bắn ra, mặc dù không bắn trúng nhưng vẫn khiến đối phương phải kiêng dè một chút, kẻ bắn đang đứng trước cửa sổ tầng hai vội rụt cổ vào trong.
“Ôi...”
Tiếng súng phía trước yếu dần, Triệu Ngọc liền nghe thấy tiếng rên rỉ của Cận Vạn, nhìn dáng vẻ đau đớn của anh ta, hẳn là đã bị thương rất nặng rồi, nếu không cứu chữa kịp thời thì chỉ sợ sẽ nguy hiểm đến tính mạng!
Đậu xanh rau má!
Lẽ ra, lúc này hắn nên cứu người trước mới đúng. Nhưng Triệu Ngọc lại nghĩ, từ khi có áo chống đạn thì hoàn toàn không còn gì đáng lo nữa, vậy thì cần gì phải sợ bọn chúng chứ? Cứ vọt qua cửa cuốn vào trong, tặng cho bọn chúng một ngạc nhiên không phải càng thoải mái hơn sao?
Nghĩ đến đây, hắn liền hít một hơi thật sâu, đang định diễn một màn đánh úp bất ngờ.
Không ngờ, ngay khi hắn lấy hơi xong, đang định vọt ra thì trong tiệm sửa xe lại chợt truyền đến một tiếng nổ rất to. Tiếng nổ vang này rõ ràng không phải là tiếng súng, cũng không phải tiếng nổ của cái gì đó mà càng giống như là có một loại máy móc loại to nào đó bị người ta khởi động, cả một khu vực dường như đều rung lên, giống như đang có động đất vậy...
Rừm...
Âm thanh kia càng ngày càng lớn, càng ngày càng nhanh, Triệu Ngọc không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cho nên hắn vội chọn cái máy nhìn thấu tàng hình, chĩa về hướng bên trong cửa cuốn.
Vừa nhìn một cái thì hắn càng hoảng sợ hơn, không ngờ bên trong tiệm sửa xe còn có hai chiếc xe bồn chở dầu loại lớn!!!
Vào lúc này, hai chiếc xe bồn chở dầu đều đã được khởi động, có mấy tên cầm súng lập tức nhảy vọt lên xe. Hình như hai chiếc xe này sẽ lao nhanh từ bên trong ra.
Hỏng rồi!
Triệu Ngọc áp sát tới bên cạnh để nhìn, thấy Cận Vạn đã trúng đạn đang nằm trước cửa, nếu như chiếc xe bồn chở dầu kia phá cửa lao ra, anh ta ắt hẳn sẽ bị nghiền nát dưới bánh xe!
Rừm... rừm...
Lúc này, chiếc xe bồn bên trong càng phát ra âm thanh lớn hơn, mắt thấy xe sắp lao ra. Triệu Ngọc thấy không ổn, chỉ có thể bỏ kế hoạch thứ nhất đi, lập tức xông đến trước mặt Cận Vạn, dùng sức kéo lấy anh ta sang bên cạnh.
“Sếp ơi... Anh... hãy cẩn thận...” Thôi Lệ Châu mặc dù sợ hãi nhưng vẫn thấy hành động dũng cảm của Triệu Ngọc, liền lên tiếng nhắc nhở.
Kết quả, Thôi Lệ Châu vừa mới kêu một tiếng thì chiếc xe bồn bên trong đã bất ngờ tăng tốc độ, một tiếng nổ vang lên, chiếc xe tông bay cánh cửa cuốn, lao thẳng từ bên trong ra...
Đầu xe to lớn gần như điên cuồng lao từ bên trong tiệm sửa xe ra, sau đó lập tức tông hất mấy chiếc xe con đang cản đường trước cửa, xe con bị lật đầy đất, có một chiếc Jeep cũng bị đâm trúng, trượt thẳng về phía Triệu Ngọc...
“Á!!! Đừng!!!!”
Thôi Lệ Châu bị dọa sợ tới mức la lên thất thanh, Triệu Ngọc dùng toàn lực kéo Cận Vạn ra để né tránh. Nhưng mà chiếc xe Jeep đang trượt tới với tốc độ quá nhanh, Triệu Ngọc không thể tránh kịp, lập tức bị chiếc xe cán qua!
“Không!” Thôi Lệ Châu cũng sợ ngây người, cô ta liều lĩnh mà vội vàng vọt tới.
Cùng lúc đó, chiếc xe bồn chở dầu không hề giảm tốc độ mà xông lên đường quốc lộ, rẽ về phía bên phải!
“Triệu Ngọc... Triệu Ngọc...” Khi Thôi Lệ Châu chạy tới chỗ Triệu Ngọc bị xe Jeep đè lên, không ngờ lại thấy được một cảnh tượng kinh người, cô ta nhìn Triệu Ngọc dùng một tay chống lấy bánh xe, cứ thế mà gắng gượng chống đỡ cả một chiếc xe nặng nề.
“Thế này...” Thôi Lệ Châu nhìn mà choáng váng.
“Tiểu Thôi! Mau lên!” Triệu Ngọc vừa chống chiếc xe vừa hô to.
Nghe vậy, Thôi Lệ Châu mới định thần lại khỏi sự khiếp sợ, mau chóng dùng hết sức mình kéo Cận Vạn đang bất tỉnh bên dưới chiếc xe ra.
Người bên này đã được kéo ra, Triệu Ngọc liền lộn một vòng, cũng chui từ dưới đáy xe ra, thân xe nặng nề đập xuống đất, một tiếng rầm vang lên!
“Anh... anh thế nào rồi!” Thôi Lệ Châu vẫn còn cảm thấy mông lung, thật sự không biết nên nói cái gì bây giờ? Đương nhiên cô ta không biết trong giờ phút nguy hiểm vừa rồi, may mà Triệu Ngọc có dùng đạo cụ.
Hóa ra, Triệu Ngọc vừa thấy không thể tránh khỏi liền sử dụng một cái khiên bằng tay tàng hình rồi chống chiếc xe Jeep. Sợ sức mình chưa đủ, hắn còn sử dụng thêm thuốc năng lượng tàng hình, tăng sức lực của mình lên gấp hai...
Nếu không thì chiếc xe Jeep nặng nề kia đã đè hai người họ bẹp dí từ lâu rồi...
Rừm rừm...
Sau khi lại nghe thấy tiếng động cơ khủng khiếp, Triệu Ngọc mới đột nhiên nhớ tới, bên trong còn có một chiếc xe bồn nữa! Ngay lập tức, hắn vội cùng Thôi Lệ Châu kéo Cận Vạn chạy về phía xe cảnh sát.
Kết quả, bọn họ vừa mới trở lại chỗ xe cảnh sát thì chiếc xe bồn thứ hai cũng từ bên trong tiệm sửa xe phá cửa mà lao ra!
Oành...
Chiếc xe bồn lao ra từ bên trong vừa lúc phải ngoặt qua bên cạnh xe cảnh sát. Lúc này, một tên côn đồ ngồi bên cạnh ghế lái trên xe bồn vừa nhìn thấy nhóm Triệu Ngọc thì lập tức vươn nửa người ra cửa kính xe, sau đó dùng khẩu súng shotgun đang cầm trong tay, nã một băng đạn về phía nhóm Triệu Ngọc...
Á!!!
Thôi Lệ Châu bị dọa sợ ngây người, chỉ cho rằng mình chết chắc rồi, lập tức nhắm hai mắt lại. Nhưng mà Triệu Ngọc lại biết rõ chuyện gì đang xảy rõ, hắn lập tức xoay người, ngẩng đầu ưỡn ngực nâng súng lục của mình lên mà đấu súng với tên côn đồ...
Đoàng đoàng đoàng...
Cho dù kỹ thuật bắn súng của Triệu Ngọc không được tốt, nhưng với cự ly gần như vậy, muốn bắn trượt cũng rất khó. Kết quả, khi hắn đoàng đoàng đoàng bắn ra phát súng thứ ba, một vũng máu bắn tung tóe lên cửa sổ xe bồn, thì ra tên côn đồ vừa nổ súng đã bị Triệu Ngọc bắn nát đầu!
Bình luận facebook