Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-231.txt
Chương 231: ĐOẠN BĂNG GHI HÌNH VÔ CÙNG QUAN TRỌNG
Lúc Địch Lâm Lâm nhắc đến Hầu Mãnh, Triệu Ngọc khẽ rùng mình một cái, một ý nghĩ chợt loé lên trong đầu.
Ừ nhỉ!?
Xém chút nữa thì quên mất, hôm nay mình mở được quẻ “Chấn Cấn”. Sự xuất hiện của quẻ Cấn cũng đồng nghĩa2với việc vụ án có tiến triển mà!?
Tuy rằng vụ án Miên Lĩnh đã kết thúc rồi, nhưng vụ án Khúc Bình bị giết hại thì vẫn chưa xong!
Do sử dụng máy phát hiện nói dối nên Triệu Ngọc đã biết được vụ án Khúc Bình8bị giết hoàn toàn không liên quan đến vụ án Miên Lĩnh. Hơn nữa, hung thủ thật sự cũng không phải Hầu Mãnh!
Bây giờ Địch Lâm Lâm đột nhiên nhắc đến Hầu Mãnh khiến Triệu Ngọc giật nảy mình, vội vàng chú ý nghe ngóng tin6tức.
“Vợ à, em đang nói gì vậy?” Chồng Địch Lâm Lâm nói với vẻ khó chịu: “Em đang nói đùa phải không? Cái gì Mãnh chứ, nghe không hiểu gì cả!”
“Không phải!” Địch Lâm Lâm khẳng định chắc nịch: “Anh quên rồi à? Em có một3người hàng xóm quen từ bé tên là Hầu Mãnh đấy. Lúc nhà chúng ta mua máy vi tính hay mua xe đều tìm đến anh ta đấy thôi? Sau đó anh nói anh ta háo sắc, cứ nhìn chằm chằm vào đùi em mãi, còn5suýt cãi nhau với anh ta nữa!”
“Ồ...” Ông chồng đột nhiên tỉnh ngộ, vội nói: “Vợ à, em mau xem thử xem có phải xe nhà mình bị tên này làm trầy không?”.
“Trời ơi!” Địch Lâm Lâm nói với vẻ buồn bực: “Anh không thấy sao? Hầu Mãnh đã bị người ta đánh ngất xỉu, lại còn bị nhét vào trong xe! Em nghe nói hình như mấy ngày trước anh ta phạm tội gì đó, còn là tội giết cảnh sát đấy! Kì lạ thật, sao anh ta lại xuất hiện ở đây chứ!”
“Hừ!” Ông chồng nói một cách gấp gáp: “Kệ gã đi! Chắc em nhìn nhầm đấy! Được rồi, em đừng có lo chuyện bao đồng nữa, mau xem xe nhà mình sao lại bị trầy đi!”
“Không có nhìn nhầm đâu! Đây là camera hành trình siêu nét mà! Người này chắc chắn là Hầu Mãnh!” Địch Lâm Lâm khẳng định chắc nịch: “Kì lạ thật, chẳng lẽ tên này vượt ngục rồi sao?”
Nghe đến đây, Triệu Ngọc đã nhận ra là mình không thể chần chừ thêm nữa. Bây giờ hắn phải lập tức chạy đến nhà Địch Lâm Lâm để lấy đoạn băng ghi hình đó về.
Nếu như người trong đó thật sự là Hầu Mãnh, vậy thì chắc chắn đoạn băng này sẽ trở thành manh mối mấu chốt để phá án.
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc vội vàng chạy ra khỏi phòng làm việc. Nào ngờ khi hắn chạy ngang qua phòng làm việc của tổ B thì đột nhiên nhớ ra một chuyện. Nếu như bây giờ hắn ra ngoài tìm manh mối, vậy thì rất có thể sẽ không chạy về kịp để đi ăn bữa cơm của Miêu Anh!
Không được!
Tôi không được ăn thì người khác đừng hòng được ăn!
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc liền chạy vào trong phòng làm việc của tổ B, vọt đến trước bàn làm việc của Miêu Anh. Lúc này cô đang xử lí hồ sơ, đột nhiên nhìn thấy tên ôn thần Triệu Ngọc vọt đến liền đưa tay cầm ống đựng bút lên, chuẩn bị phản kích.
Triệu Ngọc vội cúi người xuống, nói cho cô biết về thông tin mình mới lấy được lúc nãy.
Lần này, vì để tiếp tục tạo dựng uy thế và để cho Miêu Anh không thể nhìn thấu được mình, Triệu Ngọc cũng không nói vòng vo gì nữa. Hắn bảo luôn rằng đám bạn thần tiên của mình mới báo tin, nói là ở trong camera hành trình của một chiếc xe nào đó có ghi lại manh mối quan trọng của vụ án Khúc Bình bị giết hại. Bây giờ tôi sẽ đi thu thập manh mối, sao nào, cô có muốn đi chung không?
Mới đầu Miêu Anh còn nghĩ là Triệu Ngọc lại nói lung tung nữa. Nhưng sau khi suy nghĩ kĩ lại, nếu hắn đã có thể bắt được Hách Cương một cách thần kì như thế, có khi hắn thật sự có bản lĩnh đặc biệt gì đó cũng nên.
Nếu như thật sự tìm được manh mối vụ Khúc Bình bị giết, nói không chừng sẽ có được bước đột phá quan trọng. Bên cạnh đó, còn có một điều nữa là Miêu Anh không muốn bị Triệu Ngọc xem thường.
Vì thế, sau vài giây suy nghĩ, cô quyết định sẽ đi chung với hắn, để xem có phải hắn đang làm bộ làm tịch không? Nếu như hắn dám gạt mình, mình nhất định phải đánh cho hắn tơi bời mới được!
Triệu Ngọc vốn tưởng là bây giờ đã đến giờ cơm tối rồi, mà Miêu Anh lại phải đi điều tra án chung với mình. Vậy thì việc cô mời ăn cơm ở Sơn Trại Lão Tần coi như bị huỷ.
Vì thế, tôi không được ăn thì người khác cũng đừng hòng ăn được!
Tuy nhiên, thái độ của Miêu Anh lại trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ của Triệu Ngọc. Cô nói với đám người Trương Diệu Huy là mình có một vụ án quan trọng phải điều tra, bảo họ đi đến nhà hàng để ăn cơm trước. Cô nói họ muốn gọi gì thì gọi, ăn uống no say là được, mình không về kịp cũng không sao!
Trương Diệu Huy nghe xong thì ngây người ra. Sao có thể làm thế được? Làm gì có chuyện mời người ta ăn cơm mà chủ xị không tới, khách mời gọi món lung tung chứ?
Miêu Anh cười khẽ, nói là không sao đâu, mọi người cứ gọi thoả thích, muốn ăn món gì thì gọi, tôi có thẻ bạch kim của Sơn Trại Lão Tần, mọi người không cần lo lắng về giá cả!
Vì thế các đồng nghiệp trong tổ B lại càng sửng sốt hơn. Bọn họ đều không biết là ngoại trừ giỏi võ, Miêu Anh còn rất giàu có...
Triệu Ngọc cũng cạn lời, không còn gì để nói. Sau khi ngồi lên chiếc xe Pheaton của Miêu Anh rồi, hắn lập tức liên lạc với Diêu Giai để lấy số điện thoại của Địch Lâm Lâm. Sau đó, hắn gọi điện thoại cho Địch Lâm Lâm, nói là phía cảnh sát cần camera hành trình trên xe của cô ta vì trong đó có manh mối quan trọng. Hắn bảo cô ta giữ cho kĩ, đợi bọn họ đến lấy. Cuối cùng, hắn còn cảnh cáo rằng nếu lỡ làm mất chứng cứ, thì vợ chồng họ sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự!
Hai vợ chồng Địch Lâm Lâm bị dọa đến xanh mặt. Bọn họ không tài nào nghĩ ra được tại sao phía cảnh sát lại biết trong camera hành trình của họ có chứng cứ?
Vì thế, khi Triệu Ngọc vừa đến nơi, hai người lập tức ngoan ngoãn giao thẻ nhớ của camera hành trình cho hắn. Mà càng thú vị hơn là Triệu Ngọc còn chưa kịp lên tiếng hỏi thì Địch Lâm Lâm đã nói hết cho hắn nghe về thời gian và địa điểm quay của đoạn băng có liên quan đến Hầu Mãnh.
Triệu Ngọc nghe xong, đột nhiên cảm thấy phấn khích vô cùng!
Thì ra thời gian quay đoạn băng này chính là vào cái đêm Khúc Bình xảy ra chuyện. Còn địa điểm thì chính là cái quán bar nơi Hầu Mãnh bị ngất xỉu!
Trùng hợp quá đi mất!
Nếu hắn không đoán sai thì cảnh quay trong đoạn clip chính là quá trình Hầu Mãnh bị người ta hãm hại. Nếu thật sự là như thế thì chẳng phải đã có thể biết được tên hung thủ thật sự đã giết chết Khúc Bình là ai ư?
Triệu Ngọc biết rằng manh mối này rất quan trọng, vì thế lập tức cảnh cáo vợ chồng Địch Lâm Lâm, bảo họ giữ kín chuyện này, không được nói với ai khác. Hai người họ vội gật đầu đồng ý, không dám có ý kiến gì cả.
Sau khi lấy được đoạn băng, vì lý do an toàn nên Miêu Anh cho xe chạy đến một góc đường hẻo lánh. Sau đó hai người mới bật xem đoạn băng đó trên máy tính bảng.
Kết quả là, sau khi xem xong đoạn băng, cả hai người đều bỗng rùng mình!
Trong đoạn băng, Hầu Mãnh bị hai người kéo đến phía sau một chiếc xe màu đen, sau đó bị nhét vào cốp xe.
Cả quá trình đó chỉ tốn chưa đầy mười giây. Qua đoạn băng này, có thể thấy rằng Hầu Mãnh đang ở trong trạng thái hôn mê, đã không còn tỉnh táo nữa rồi.
Còn hai người kéo gã lên xe thì mặc một bộ đồ thể thao màu đen. Bọn họ không những trùm cả mũ áo lên mà bên trong còn đội thêm một cái mũ lưỡi trai nữa. Vì vậy, khuôn mặt của họ đều bị che kín hết, căn bản không nhìn ra được mặt mũi bọn họ thế nào.
Xét theo chiều cao và vóc dáng thì có thể đoán ra được sơ sơ. Đây là hai người đàn ông khá cao, thân hình khá vạm vỡ.
Do đoạn băng này chỉ được quay từ một góc, mà góc quay của camera không quay trúng được biển số của chiếc xe đó. Vì vậy, chỉ có thể loáng thoáng thấy được rằng đó là một chiếc xe bảy chỗ màu đen.
Triệu Ngọc khá rành về các loại xe hơi. Thông qua đặc điểm của phần đuôi xe, hắn có thể nhìn ra được đây là một chiếc Toyota Camry.
Có thể nói rằng loại xe Camry màu đen này là kiểu đại chúng, chỗ nào cũng nhìn thấy. Sở dĩ bọn tội phạm dùng loại xe này để gây án chính là để tránh tai mắt người khác.
Từ đó có thể thấy được, đám người vu oan cho Hầu Mãnh chắc là vô cùng chuyên nghiệp.
Triệu Ngọc đột nhiên nhớ đến báo cáo khám nghiệm tử thi của Khúc Bình. Chị ta bị đâm một nhát chí mạng từ phía sau, kẻ ra tay vô cùng chuyên nghiệp. Bên cạnh đó, máy phát hiện nói dối cũng đã chứng minh được rằng đám người hợp tác giết chết chị ta ít nhất phải có năm người trở lên!
Vì thế, Triệu Ngọc lại càng cảm thấy cái chết của Khúc Bình quá đỗi kỳ quặc. Dường như có bí mật tày trời gì đó ẩn giấu đằng sau vụ án này...
“Triệu Ngọc, tôi không hiểu!” Khi phát hiện thật sự có manh mối quan trọng trong đoạn băng này, tâm trí Miêu Anh đã sắp rối loạn luôn rồi. Cô vội hỏi Triệu Ngọc: “Tại sao anh lại biết được chuyện này? Không thể nào như thế được? Anh cũng mới xem đoạn băng này lần đầu thôi mà, nhưng... sao anh biết... Camera trên xe bọn họ... Không... Không thể nào như thế...”
“Thiên linh linh địa linh linh, Thái Thượng Lão Quân hiển linh...” Triệu Ngọc bắt đầu niệm chú: “Các huynh đệ thần tiên, cám ơn nhiều...”
Lúc Địch Lâm Lâm nhắc đến Hầu Mãnh, Triệu Ngọc khẽ rùng mình một cái, một ý nghĩ chợt loé lên trong đầu.
Ừ nhỉ!?
Xém chút nữa thì quên mất, hôm nay mình mở được quẻ “Chấn Cấn”. Sự xuất hiện của quẻ Cấn cũng đồng nghĩa2với việc vụ án có tiến triển mà!?
Tuy rằng vụ án Miên Lĩnh đã kết thúc rồi, nhưng vụ án Khúc Bình bị giết hại thì vẫn chưa xong!
Do sử dụng máy phát hiện nói dối nên Triệu Ngọc đã biết được vụ án Khúc Bình8bị giết hoàn toàn không liên quan đến vụ án Miên Lĩnh. Hơn nữa, hung thủ thật sự cũng không phải Hầu Mãnh!
Bây giờ Địch Lâm Lâm đột nhiên nhắc đến Hầu Mãnh khiến Triệu Ngọc giật nảy mình, vội vàng chú ý nghe ngóng tin6tức.
“Vợ à, em đang nói gì vậy?” Chồng Địch Lâm Lâm nói với vẻ khó chịu: “Em đang nói đùa phải không? Cái gì Mãnh chứ, nghe không hiểu gì cả!”
“Không phải!” Địch Lâm Lâm khẳng định chắc nịch: “Anh quên rồi à? Em có một3người hàng xóm quen từ bé tên là Hầu Mãnh đấy. Lúc nhà chúng ta mua máy vi tính hay mua xe đều tìm đến anh ta đấy thôi? Sau đó anh nói anh ta háo sắc, cứ nhìn chằm chằm vào đùi em mãi, còn5suýt cãi nhau với anh ta nữa!”
“Ồ...” Ông chồng đột nhiên tỉnh ngộ, vội nói: “Vợ à, em mau xem thử xem có phải xe nhà mình bị tên này làm trầy không?”.
“Trời ơi!” Địch Lâm Lâm nói với vẻ buồn bực: “Anh không thấy sao? Hầu Mãnh đã bị người ta đánh ngất xỉu, lại còn bị nhét vào trong xe! Em nghe nói hình như mấy ngày trước anh ta phạm tội gì đó, còn là tội giết cảnh sát đấy! Kì lạ thật, sao anh ta lại xuất hiện ở đây chứ!”
“Hừ!” Ông chồng nói một cách gấp gáp: “Kệ gã đi! Chắc em nhìn nhầm đấy! Được rồi, em đừng có lo chuyện bao đồng nữa, mau xem xe nhà mình sao lại bị trầy đi!”
“Không có nhìn nhầm đâu! Đây là camera hành trình siêu nét mà! Người này chắc chắn là Hầu Mãnh!” Địch Lâm Lâm khẳng định chắc nịch: “Kì lạ thật, chẳng lẽ tên này vượt ngục rồi sao?”
Nghe đến đây, Triệu Ngọc đã nhận ra là mình không thể chần chừ thêm nữa. Bây giờ hắn phải lập tức chạy đến nhà Địch Lâm Lâm để lấy đoạn băng ghi hình đó về.
Nếu như người trong đó thật sự là Hầu Mãnh, vậy thì chắc chắn đoạn băng này sẽ trở thành manh mối mấu chốt để phá án.
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc vội vàng chạy ra khỏi phòng làm việc. Nào ngờ khi hắn chạy ngang qua phòng làm việc của tổ B thì đột nhiên nhớ ra một chuyện. Nếu như bây giờ hắn ra ngoài tìm manh mối, vậy thì rất có thể sẽ không chạy về kịp để đi ăn bữa cơm của Miêu Anh!
Không được!
Tôi không được ăn thì người khác đừng hòng được ăn!
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc liền chạy vào trong phòng làm việc của tổ B, vọt đến trước bàn làm việc của Miêu Anh. Lúc này cô đang xử lí hồ sơ, đột nhiên nhìn thấy tên ôn thần Triệu Ngọc vọt đến liền đưa tay cầm ống đựng bút lên, chuẩn bị phản kích.
Triệu Ngọc vội cúi người xuống, nói cho cô biết về thông tin mình mới lấy được lúc nãy.
Lần này, vì để tiếp tục tạo dựng uy thế và để cho Miêu Anh không thể nhìn thấu được mình, Triệu Ngọc cũng không nói vòng vo gì nữa. Hắn bảo luôn rằng đám bạn thần tiên của mình mới báo tin, nói là ở trong camera hành trình của một chiếc xe nào đó có ghi lại manh mối quan trọng của vụ án Khúc Bình bị giết hại. Bây giờ tôi sẽ đi thu thập manh mối, sao nào, cô có muốn đi chung không?
Mới đầu Miêu Anh còn nghĩ là Triệu Ngọc lại nói lung tung nữa. Nhưng sau khi suy nghĩ kĩ lại, nếu hắn đã có thể bắt được Hách Cương một cách thần kì như thế, có khi hắn thật sự có bản lĩnh đặc biệt gì đó cũng nên.
Nếu như thật sự tìm được manh mối vụ Khúc Bình bị giết, nói không chừng sẽ có được bước đột phá quan trọng. Bên cạnh đó, còn có một điều nữa là Miêu Anh không muốn bị Triệu Ngọc xem thường.
Vì thế, sau vài giây suy nghĩ, cô quyết định sẽ đi chung với hắn, để xem có phải hắn đang làm bộ làm tịch không? Nếu như hắn dám gạt mình, mình nhất định phải đánh cho hắn tơi bời mới được!
Triệu Ngọc vốn tưởng là bây giờ đã đến giờ cơm tối rồi, mà Miêu Anh lại phải đi điều tra án chung với mình. Vậy thì việc cô mời ăn cơm ở Sơn Trại Lão Tần coi như bị huỷ.
Vì thế, tôi không được ăn thì người khác cũng đừng hòng ăn được!
Tuy nhiên, thái độ của Miêu Anh lại trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ của Triệu Ngọc. Cô nói với đám người Trương Diệu Huy là mình có một vụ án quan trọng phải điều tra, bảo họ đi đến nhà hàng để ăn cơm trước. Cô nói họ muốn gọi gì thì gọi, ăn uống no say là được, mình không về kịp cũng không sao!
Trương Diệu Huy nghe xong thì ngây người ra. Sao có thể làm thế được? Làm gì có chuyện mời người ta ăn cơm mà chủ xị không tới, khách mời gọi món lung tung chứ?
Miêu Anh cười khẽ, nói là không sao đâu, mọi người cứ gọi thoả thích, muốn ăn món gì thì gọi, tôi có thẻ bạch kim của Sơn Trại Lão Tần, mọi người không cần lo lắng về giá cả!
Vì thế các đồng nghiệp trong tổ B lại càng sửng sốt hơn. Bọn họ đều không biết là ngoại trừ giỏi võ, Miêu Anh còn rất giàu có...
Triệu Ngọc cũng cạn lời, không còn gì để nói. Sau khi ngồi lên chiếc xe Pheaton của Miêu Anh rồi, hắn lập tức liên lạc với Diêu Giai để lấy số điện thoại của Địch Lâm Lâm. Sau đó, hắn gọi điện thoại cho Địch Lâm Lâm, nói là phía cảnh sát cần camera hành trình trên xe của cô ta vì trong đó có manh mối quan trọng. Hắn bảo cô ta giữ cho kĩ, đợi bọn họ đến lấy. Cuối cùng, hắn còn cảnh cáo rằng nếu lỡ làm mất chứng cứ, thì vợ chồng họ sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự!
Hai vợ chồng Địch Lâm Lâm bị dọa đến xanh mặt. Bọn họ không tài nào nghĩ ra được tại sao phía cảnh sát lại biết trong camera hành trình của họ có chứng cứ?
Vì thế, khi Triệu Ngọc vừa đến nơi, hai người lập tức ngoan ngoãn giao thẻ nhớ của camera hành trình cho hắn. Mà càng thú vị hơn là Triệu Ngọc còn chưa kịp lên tiếng hỏi thì Địch Lâm Lâm đã nói hết cho hắn nghe về thời gian và địa điểm quay của đoạn băng có liên quan đến Hầu Mãnh.
Triệu Ngọc nghe xong, đột nhiên cảm thấy phấn khích vô cùng!
Thì ra thời gian quay đoạn băng này chính là vào cái đêm Khúc Bình xảy ra chuyện. Còn địa điểm thì chính là cái quán bar nơi Hầu Mãnh bị ngất xỉu!
Trùng hợp quá đi mất!
Nếu hắn không đoán sai thì cảnh quay trong đoạn clip chính là quá trình Hầu Mãnh bị người ta hãm hại. Nếu thật sự là như thế thì chẳng phải đã có thể biết được tên hung thủ thật sự đã giết chết Khúc Bình là ai ư?
Triệu Ngọc biết rằng manh mối này rất quan trọng, vì thế lập tức cảnh cáo vợ chồng Địch Lâm Lâm, bảo họ giữ kín chuyện này, không được nói với ai khác. Hai người họ vội gật đầu đồng ý, không dám có ý kiến gì cả.
Sau khi lấy được đoạn băng, vì lý do an toàn nên Miêu Anh cho xe chạy đến một góc đường hẻo lánh. Sau đó hai người mới bật xem đoạn băng đó trên máy tính bảng.
Kết quả là, sau khi xem xong đoạn băng, cả hai người đều bỗng rùng mình!
Trong đoạn băng, Hầu Mãnh bị hai người kéo đến phía sau một chiếc xe màu đen, sau đó bị nhét vào cốp xe.
Cả quá trình đó chỉ tốn chưa đầy mười giây. Qua đoạn băng này, có thể thấy rằng Hầu Mãnh đang ở trong trạng thái hôn mê, đã không còn tỉnh táo nữa rồi.
Còn hai người kéo gã lên xe thì mặc một bộ đồ thể thao màu đen. Bọn họ không những trùm cả mũ áo lên mà bên trong còn đội thêm một cái mũ lưỡi trai nữa. Vì vậy, khuôn mặt của họ đều bị che kín hết, căn bản không nhìn ra được mặt mũi bọn họ thế nào.
Xét theo chiều cao và vóc dáng thì có thể đoán ra được sơ sơ. Đây là hai người đàn ông khá cao, thân hình khá vạm vỡ.
Do đoạn băng này chỉ được quay từ một góc, mà góc quay của camera không quay trúng được biển số của chiếc xe đó. Vì vậy, chỉ có thể loáng thoáng thấy được rằng đó là một chiếc xe bảy chỗ màu đen.
Triệu Ngọc khá rành về các loại xe hơi. Thông qua đặc điểm của phần đuôi xe, hắn có thể nhìn ra được đây là một chiếc Toyota Camry.
Có thể nói rằng loại xe Camry màu đen này là kiểu đại chúng, chỗ nào cũng nhìn thấy. Sở dĩ bọn tội phạm dùng loại xe này để gây án chính là để tránh tai mắt người khác.
Từ đó có thể thấy được, đám người vu oan cho Hầu Mãnh chắc là vô cùng chuyên nghiệp.
Triệu Ngọc đột nhiên nhớ đến báo cáo khám nghiệm tử thi của Khúc Bình. Chị ta bị đâm một nhát chí mạng từ phía sau, kẻ ra tay vô cùng chuyên nghiệp. Bên cạnh đó, máy phát hiện nói dối cũng đã chứng minh được rằng đám người hợp tác giết chết chị ta ít nhất phải có năm người trở lên!
Vì thế, Triệu Ngọc lại càng cảm thấy cái chết của Khúc Bình quá đỗi kỳ quặc. Dường như có bí mật tày trời gì đó ẩn giấu đằng sau vụ án này...
“Triệu Ngọc, tôi không hiểu!” Khi phát hiện thật sự có manh mối quan trọng trong đoạn băng này, tâm trí Miêu Anh đã sắp rối loạn luôn rồi. Cô vội hỏi Triệu Ngọc: “Tại sao anh lại biết được chuyện này? Không thể nào như thế được? Anh cũng mới xem đoạn băng này lần đầu thôi mà, nhưng... sao anh biết... Camera trên xe bọn họ... Không... Không thể nào như thế...”
“Thiên linh linh địa linh linh, Thái Thượng Lão Quân hiển linh...” Triệu Ngọc bắt đầu niệm chú: “Các huynh đệ thần tiên, cám ơn nhiều...”
Bình luận facebook