Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-264.txt
Chương 264: Sức mạnh của quẻ khôn
“Thưa anh.” Nữ quản lý thấy thẻ cảnh sát thì sợ hãi nói: “Ngoài giám đốc chi nhánh ngân hàng thì hiện nay, tôi chính là người có quyền cao nhất ở đây. Anh có việc gì cần?”
“Bây giờ tôi cần ngân hàng của các chị đưa ra thông tin về chủ sở hữu của các két sắt. Không chỉ ở ngân hàng đường Ngọc Hoa mà cả hai chi nhánh khác nữa.”
“Anh cảnh sát, anh muốn làm gì? Danh sách của chi2nhánh chúng tôi, chúng tôi đã giao đầy đủ cho cảnh sát rồi. Còn thông tin của các ngân hàng khác thì tôi không có quyền làm việc này.” Nữ quản lý khó xử trả lời.
“Vậy được, bây giờ chị đưa danh sách khách hàng ký gửi két sắt tại chi nhánh này cho tôi đi.” Triệu Ngọc đành lùi một bước, yêu cầu chuyện khác.
“Chuyện này... Chuyện này cũng không được.” Nữ quản lý nhíu mày nói: “Cấp trên của chúng tôi8đã quy định rồi, dù là cảnh sát tới điều tra thì cũng phải có sự cho phép của cấp trên mới được. Anh cũng hiểu tầm quan trọng của chuyện này, chúng tôi phải biết được thân phận của anh mới dám đi mời cấp trên tới.”
“Được, vậy phải được sự đồng ý của cấp trên của cô đúng không!” Triệu Ngọc thấy nữ quản lý này cứ chuyện này không được, chuyện kia không xong thì trực tiếp gọi điện thoại6luôn cho ông Đào.
Triệu Ngọc là một tên láu cá, hắn lập tức khoa trương lên, nói về sự quan trọng và khẩn cấp trong chuyện này. Ông Đào nghe hắn nói xong thì lập tức ra lệnh cho nữ quản lý, bảo bà ta phải phối hợp điều tra với hắn, không được chậm trễ kéo dài thời gian.
Ngoài ra, ông Đào còn nói với Triệu Ngọc rằng sẽ nhanh chóng liên lạc với thư ký của mình rồi lập tức đưa3thông tin khách hàng ký gửi két sắt của cả ba ngân hàng cho Triệu Ngọc để hắn điều tra.
Phút cuối, ông Đào còn nói với hắn một câu: “Cảnh sát Triệu, mọi việc đành nhờ vào cậu. Nếu cậu có thể giúp chúng tôi phá vụ án thì chúng tôi nhất định sẽ hậu tạ.”
“Ông nói quá lời rồi.” Mặc dù bên ngoài Triệu Ngọc rất khách sáo nhưng trong lòng lại đang nhảy múa. Xem ra, nếu mình thật sự có5thể giúp ông Đào vượt qua khó khăn này thì có lẽ chuyện tương tự tám triệu lần trước sẽ tiếp tục rơi lên người mình lần nữa.
Ông Đào làm việc đúng là nhanh gọn, Triệu Ngọc còn chưa cúp điện thoại được hai giây thì nữ quản lý đã thông báo với hắn là danh sách khách hàng của cả ba ngân hàng bọn họ đã được gửi vào máy tính, hỏi hắn muốn in ra hoặc copy một bản không.
Triệu Ngọc lại gõ tay lên bàn, nói: “Không cần copy hay in ra, cô giúp tôi tìm xem trong số khách hàng gửi đồ có ai tên là Đông Vân không?”
“Được.” Đương nhiên nữ quản lý biết chuyện về thi thể được tìm thấy và cũng biết két sắt giấu thi thể được đăng ký dưới tên Đông Vân. Nhưng bà ta thật sự không hiểu, vì sao anh cảnh sát này lại muốn tìm tên này trong danh sách khách hàng?
“Tìm nhanh lên đi! Tìm thôi mà cũng không biết à?”
Dưới sự thúc giục của Triệu Ngọc, nữ quản lý chỉ có thể mở khóa tìm tên. Nhưng sau khi tìm kiếm cẩn thận thì bà ta lại kinh ngạc tới sững người.
“Tìm được rồi sao?” Triệu Ngọc vội hỏi.
“Vâng.” Nữ quản lý kinh ngạc gật đầu trong vô thức. Tới khi tỉnh táo lại thì bà ta nhìn thấy bên cạnh mình có vài nhân viên, vội vàng xua tay đuổi họ đi.
“Bao nhiêu?”
“Hai... hai... hai cái.” Giọng nói của nữ quản lý đã run rẩy vô cùng.
Bốp!
Triệu Ngọc vỗ mạnh xuống bàn, suýt chút nữa thì dọa nữ quản lý ngã ngửa.
“Mình đoán đúng rồi...” Triệu Ngọc phấn khích nói: “Nói nhanh lên, ngoài chi nhánh đường Ngọc Hoa của các chị thì còn ở đâu có một khách hàng tên Đông Vân nữa?”
“Chi nhánh ngân hàng Giải... Giải Phóng.” Nữ quản lý run rẩy trả lời.
“Tủ như thế nào?” Triệu Ngọc nhìn bà ta không chớp mắt, hỏi tiếp.
“Cũng là loại tủ lớn nhất.” Nữ quản lý đã sợ tới mức nói cũng không rõ ràng.
“Còn đứng sững ra đó làm gì!?” Triệu Ngọc vội nói: “Gọi điện thoại bảo nhân viên bên kia mở tủ ra nhanh lên!”
“Vâng vâng vâng.” Nữ quản lý vội đi gọi điện thoại.
Tới lúc bà ta nói chuyện xong thì Triệu Ngọc sực nhớ ra chuyện gì đó, vội nói: “Nhanh lên, chị giúp tôi tìm xem có khách hàng tên Cung Tú Trân không?”
“A!?”
Bây giờ nữ quản lý cũng nhận ra chuyện này đã trở nên rất nghiêm trọng, nên vội vàng nghe lời Triệu Ngọc tìm kiếm. Nhưng lần này lại không được như mong muốn, trong danh sách không có khách hàng nào tên Cung Tú Trân.
“Được rồi.” Triệu Ngọc nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi nói: “Vậy chị tìm thử xem có tên Đoàn Đại Thành không?”
Lo lắng sẽ có lỗi về từ ngữ, Triệu Ngọc còn viết tên ra giấy cho nữ quản lý tìm.
Kết quả, sau khi tìm xong thì sắc mặt của nữ quản lý lại tiếp tục thay đổi, ngay cả cơ thể cũng run lên. Không ngờ trên máy tính lại hiện ra hai kết quả, không những thế mà còn đều đăng ký trong ngân hàng của bọn họ.
“Được rồi, giờ tôi sẽ gọi điện cho đội của tôi. Chị cũng đừng tự mình giải quyết, mau chóng báo lên cho Chủ tịch và Ban Giám đốc của ngân hàng đi. Chuyện này không nhỏ đâu.”
Tuy giọng điệu của Triệu Ngọc có vẻ rất nhẹ nhàng bình tĩnh, nhưng thực ra cả người hắn đã sớm ướt đẫm mồ hôi rồi.
Trong nháy mắt, rốt cuộc hắn cũng hiểu ý nghĩa của quẻ Khôn xuất hiện liên tục này. Xem ra mọi việc không hề đơn giản nữa rồi, trong những két sắt của ngân hàng không chỉ có mỗi thi thể của Cung Tú Trân.
Hơn mười phút sau, ông Đào nhận được tin bèn lập tức tới chi nhánh ngân hàng trên đường Ngọc Hoa, sải bước đi như bay vào thẳng kho két sắt.
Mà trước khi ông ta tới thì Miêu Anh, nhóm cảnh sát và cả nhân viên giám định cũng đã tới hiện trường. Dưới sự chỉ dẫn của Vương Phi, nhân viên của Khoa Giám định bắt đầu nghiêm túc thu gom chứng cứ xung quanh đó.
Quả nhiên, trong hai két sắt được đăng ký bằng tên của Đoàn Đại Thành đều phát hiện thi thể, hơn nữa dáng vẻ lúc chết của thi thể đều giống hệt như thi thể của Cung Tú Trân. Hai cơ thể đều bị nhét vào trong túi nylon kín đã bị rút sạch không khí, để trong vali rồi giấu trong két sắt loại lớn nhất.
Theo thông tin thì hai két sắt này đều được mở từ cách đây mấy năm, một cái là từ bảy năm trước, còn cái kia là sáu năm trước. Chúng đã được cất giấu trong này một thời gian rất dài.
Cùng lúc đó, chi nhánh ngân hàng ở đường Giải Phóng cũng truyền tới tin tức. Khi mở két sắt được đăng ký dưới tên Đông Vân ra, bọn họ cũng tìm được một thi thể.
Két sắt này được đăng ký vào năm năm trước, trùng khớp với thời gian Đông Vân mất tích.
Chỉ trong một ngày mà nhận được nhiều tin tức đáng sợ như vậy khiến ông Đào và tất cả cổ đông của ngân hàng Tần Sơn đều cảm thấy vô cũng kinh hãi. Bọn họ chưa từng nghĩ dịch vụ két sắt mà bọn họ khổ cực phát triển bao nhiêu năm lại là công cụ che giấu hoàn hảo giúp cho tội phạm giết người.
Lúc này, nhìn hai thi thể đen như mực vừa được phát hiện, ông Đào càng run hơn, hoàn toàn không biết nên làm gì.
“Ông Đào.” Triệu Ngọc thấy ông ta tới thì lập tức băng qua đám người, đi đến trước mặt ông ta. Hắn dặn dò bằng giọng hết sức trịnh trọng: “Ông Đào, hãy lập tức thông báo cho toàn bộ ngân hàng của các ông, tất cả mọi người trong công ty từ trên xuống dưới đều không được tiết lộ tin tức ra ngoài. Chuyện phát hiện thi thể trong két sắt này, dù thế nào cũng không thể để lọt ra được. Chuyện này rất quan trọng, ông phải nhanh chóng thông báo đi.”
“Được! Được!” Ông Đào vừa lau mồ hôi vừa gật đầu liên tục.
“À, còn nữa.” Triệu Ngọc nói tiếp: “Bây giờ chúng tôi chưa dám chắc rằng trong két sắt của ngân hàng các ông có còn cỗ thi thể nào khác không. Tôi không cần biết các ông dùng cách gì, nhưng nhất định phải điều tra toàn bộ két sắt có kích thước lớn một lần, nhất là những két có thể chứa được thi thể, hiểu không?”
“Tôi hiểu, tôi hiểu, nhất định tôi sẽ nghĩ cách.” Ông Đào không tự chủ được, kéo cánh tay Triệu Ngọc: “Cảnh sát Triệu, dù thế nào cậu cũng phải nhanh chóng phá được vụ án này! Nếu không ngân hàng của chúng tôi sẽ không thể hoạt động được nữa đâu! Nhờ cậu đấy!”
“Ông yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức để phá được vụ án này.”
Triệu Ngọc vừa dặn dò ông Đào xong thì bên kia Miêu Anh cũng lập tức ra lệnh cho tất cả nhân viên cảnh sát trong đội phải giữ bí mật, tuyệt đối không thể để tin tức kinh khủng này lan truyền ra ngoài.
Ngoài ra, cô còn phái người tới các ngân hàng có dịch vụ két sắt ở Tần Sơn, dựa theo những danh tính đăng ký mà bọn họ biết để tiến hành điều tra két sắt ở đó, xem thử có xuất hiện tình huống tương tự hay không.
Nào ngờ, mới chỉ đến 1 giờ chiều hôm đó, từ bên ngân hàng Đồng Xuyên lại truyền đến tin tức khủng khiếp khác. Trong danh sách khách hàng đăng ký két sắt của ngân hàng Đồng Xuyên lại phát hiện thêm một cái tên Đông Vân.
Kết quả, lúc bọn họ mở tủ ra thì lại có thêm một bộ thi thể thứ năm xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.
“Thưa anh.” Nữ quản lý thấy thẻ cảnh sát thì sợ hãi nói: “Ngoài giám đốc chi nhánh ngân hàng thì hiện nay, tôi chính là người có quyền cao nhất ở đây. Anh có việc gì cần?”
“Bây giờ tôi cần ngân hàng của các chị đưa ra thông tin về chủ sở hữu của các két sắt. Không chỉ ở ngân hàng đường Ngọc Hoa mà cả hai chi nhánh khác nữa.”
“Anh cảnh sát, anh muốn làm gì? Danh sách của chi2nhánh chúng tôi, chúng tôi đã giao đầy đủ cho cảnh sát rồi. Còn thông tin của các ngân hàng khác thì tôi không có quyền làm việc này.” Nữ quản lý khó xử trả lời.
“Vậy được, bây giờ chị đưa danh sách khách hàng ký gửi két sắt tại chi nhánh này cho tôi đi.” Triệu Ngọc đành lùi một bước, yêu cầu chuyện khác.
“Chuyện này... Chuyện này cũng không được.” Nữ quản lý nhíu mày nói: “Cấp trên của chúng tôi8đã quy định rồi, dù là cảnh sát tới điều tra thì cũng phải có sự cho phép của cấp trên mới được. Anh cũng hiểu tầm quan trọng của chuyện này, chúng tôi phải biết được thân phận của anh mới dám đi mời cấp trên tới.”
“Được, vậy phải được sự đồng ý của cấp trên của cô đúng không!” Triệu Ngọc thấy nữ quản lý này cứ chuyện này không được, chuyện kia không xong thì trực tiếp gọi điện thoại6luôn cho ông Đào.
Triệu Ngọc là một tên láu cá, hắn lập tức khoa trương lên, nói về sự quan trọng và khẩn cấp trong chuyện này. Ông Đào nghe hắn nói xong thì lập tức ra lệnh cho nữ quản lý, bảo bà ta phải phối hợp điều tra với hắn, không được chậm trễ kéo dài thời gian.
Ngoài ra, ông Đào còn nói với Triệu Ngọc rằng sẽ nhanh chóng liên lạc với thư ký của mình rồi lập tức đưa3thông tin khách hàng ký gửi két sắt của cả ba ngân hàng cho Triệu Ngọc để hắn điều tra.
Phút cuối, ông Đào còn nói với hắn một câu: “Cảnh sát Triệu, mọi việc đành nhờ vào cậu. Nếu cậu có thể giúp chúng tôi phá vụ án thì chúng tôi nhất định sẽ hậu tạ.”
“Ông nói quá lời rồi.” Mặc dù bên ngoài Triệu Ngọc rất khách sáo nhưng trong lòng lại đang nhảy múa. Xem ra, nếu mình thật sự có5thể giúp ông Đào vượt qua khó khăn này thì có lẽ chuyện tương tự tám triệu lần trước sẽ tiếp tục rơi lên người mình lần nữa.
Ông Đào làm việc đúng là nhanh gọn, Triệu Ngọc còn chưa cúp điện thoại được hai giây thì nữ quản lý đã thông báo với hắn là danh sách khách hàng của cả ba ngân hàng bọn họ đã được gửi vào máy tính, hỏi hắn muốn in ra hoặc copy một bản không.
Triệu Ngọc lại gõ tay lên bàn, nói: “Không cần copy hay in ra, cô giúp tôi tìm xem trong số khách hàng gửi đồ có ai tên là Đông Vân không?”
“Được.” Đương nhiên nữ quản lý biết chuyện về thi thể được tìm thấy và cũng biết két sắt giấu thi thể được đăng ký dưới tên Đông Vân. Nhưng bà ta thật sự không hiểu, vì sao anh cảnh sát này lại muốn tìm tên này trong danh sách khách hàng?
“Tìm nhanh lên đi! Tìm thôi mà cũng không biết à?”
Dưới sự thúc giục của Triệu Ngọc, nữ quản lý chỉ có thể mở khóa tìm tên. Nhưng sau khi tìm kiếm cẩn thận thì bà ta lại kinh ngạc tới sững người.
“Tìm được rồi sao?” Triệu Ngọc vội hỏi.
“Vâng.” Nữ quản lý kinh ngạc gật đầu trong vô thức. Tới khi tỉnh táo lại thì bà ta nhìn thấy bên cạnh mình có vài nhân viên, vội vàng xua tay đuổi họ đi.
“Bao nhiêu?”
“Hai... hai... hai cái.” Giọng nói của nữ quản lý đã run rẩy vô cùng.
Bốp!
Triệu Ngọc vỗ mạnh xuống bàn, suýt chút nữa thì dọa nữ quản lý ngã ngửa.
“Mình đoán đúng rồi...” Triệu Ngọc phấn khích nói: “Nói nhanh lên, ngoài chi nhánh đường Ngọc Hoa của các chị thì còn ở đâu có một khách hàng tên Đông Vân nữa?”
“Chi nhánh ngân hàng Giải... Giải Phóng.” Nữ quản lý run rẩy trả lời.
“Tủ như thế nào?” Triệu Ngọc nhìn bà ta không chớp mắt, hỏi tiếp.
“Cũng là loại tủ lớn nhất.” Nữ quản lý đã sợ tới mức nói cũng không rõ ràng.
“Còn đứng sững ra đó làm gì!?” Triệu Ngọc vội nói: “Gọi điện thoại bảo nhân viên bên kia mở tủ ra nhanh lên!”
“Vâng vâng vâng.” Nữ quản lý vội đi gọi điện thoại.
Tới lúc bà ta nói chuyện xong thì Triệu Ngọc sực nhớ ra chuyện gì đó, vội nói: “Nhanh lên, chị giúp tôi tìm xem có khách hàng tên Cung Tú Trân không?”
“A!?”
Bây giờ nữ quản lý cũng nhận ra chuyện này đã trở nên rất nghiêm trọng, nên vội vàng nghe lời Triệu Ngọc tìm kiếm. Nhưng lần này lại không được như mong muốn, trong danh sách không có khách hàng nào tên Cung Tú Trân.
“Được rồi.” Triệu Ngọc nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi nói: “Vậy chị tìm thử xem có tên Đoàn Đại Thành không?”
Lo lắng sẽ có lỗi về từ ngữ, Triệu Ngọc còn viết tên ra giấy cho nữ quản lý tìm.
Kết quả, sau khi tìm xong thì sắc mặt của nữ quản lý lại tiếp tục thay đổi, ngay cả cơ thể cũng run lên. Không ngờ trên máy tính lại hiện ra hai kết quả, không những thế mà còn đều đăng ký trong ngân hàng của bọn họ.
“Được rồi, giờ tôi sẽ gọi điện cho đội của tôi. Chị cũng đừng tự mình giải quyết, mau chóng báo lên cho Chủ tịch và Ban Giám đốc của ngân hàng đi. Chuyện này không nhỏ đâu.”
Tuy giọng điệu của Triệu Ngọc có vẻ rất nhẹ nhàng bình tĩnh, nhưng thực ra cả người hắn đã sớm ướt đẫm mồ hôi rồi.
Trong nháy mắt, rốt cuộc hắn cũng hiểu ý nghĩa của quẻ Khôn xuất hiện liên tục này. Xem ra mọi việc không hề đơn giản nữa rồi, trong những két sắt của ngân hàng không chỉ có mỗi thi thể của Cung Tú Trân.
Hơn mười phút sau, ông Đào nhận được tin bèn lập tức tới chi nhánh ngân hàng trên đường Ngọc Hoa, sải bước đi như bay vào thẳng kho két sắt.
Mà trước khi ông ta tới thì Miêu Anh, nhóm cảnh sát và cả nhân viên giám định cũng đã tới hiện trường. Dưới sự chỉ dẫn của Vương Phi, nhân viên của Khoa Giám định bắt đầu nghiêm túc thu gom chứng cứ xung quanh đó.
Quả nhiên, trong hai két sắt được đăng ký bằng tên của Đoàn Đại Thành đều phát hiện thi thể, hơn nữa dáng vẻ lúc chết của thi thể đều giống hệt như thi thể của Cung Tú Trân. Hai cơ thể đều bị nhét vào trong túi nylon kín đã bị rút sạch không khí, để trong vali rồi giấu trong két sắt loại lớn nhất.
Theo thông tin thì hai két sắt này đều được mở từ cách đây mấy năm, một cái là từ bảy năm trước, còn cái kia là sáu năm trước. Chúng đã được cất giấu trong này một thời gian rất dài.
Cùng lúc đó, chi nhánh ngân hàng ở đường Giải Phóng cũng truyền tới tin tức. Khi mở két sắt được đăng ký dưới tên Đông Vân ra, bọn họ cũng tìm được một thi thể.
Két sắt này được đăng ký vào năm năm trước, trùng khớp với thời gian Đông Vân mất tích.
Chỉ trong một ngày mà nhận được nhiều tin tức đáng sợ như vậy khiến ông Đào và tất cả cổ đông của ngân hàng Tần Sơn đều cảm thấy vô cũng kinh hãi. Bọn họ chưa từng nghĩ dịch vụ két sắt mà bọn họ khổ cực phát triển bao nhiêu năm lại là công cụ che giấu hoàn hảo giúp cho tội phạm giết người.
Lúc này, nhìn hai thi thể đen như mực vừa được phát hiện, ông Đào càng run hơn, hoàn toàn không biết nên làm gì.
“Ông Đào.” Triệu Ngọc thấy ông ta tới thì lập tức băng qua đám người, đi đến trước mặt ông ta. Hắn dặn dò bằng giọng hết sức trịnh trọng: “Ông Đào, hãy lập tức thông báo cho toàn bộ ngân hàng của các ông, tất cả mọi người trong công ty từ trên xuống dưới đều không được tiết lộ tin tức ra ngoài. Chuyện phát hiện thi thể trong két sắt này, dù thế nào cũng không thể để lọt ra được. Chuyện này rất quan trọng, ông phải nhanh chóng thông báo đi.”
“Được! Được!” Ông Đào vừa lau mồ hôi vừa gật đầu liên tục.
“À, còn nữa.” Triệu Ngọc nói tiếp: “Bây giờ chúng tôi chưa dám chắc rằng trong két sắt của ngân hàng các ông có còn cỗ thi thể nào khác không. Tôi không cần biết các ông dùng cách gì, nhưng nhất định phải điều tra toàn bộ két sắt có kích thước lớn một lần, nhất là những két có thể chứa được thi thể, hiểu không?”
“Tôi hiểu, tôi hiểu, nhất định tôi sẽ nghĩ cách.” Ông Đào không tự chủ được, kéo cánh tay Triệu Ngọc: “Cảnh sát Triệu, dù thế nào cậu cũng phải nhanh chóng phá được vụ án này! Nếu không ngân hàng của chúng tôi sẽ không thể hoạt động được nữa đâu! Nhờ cậu đấy!”
“Ông yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức để phá được vụ án này.”
Triệu Ngọc vừa dặn dò ông Đào xong thì bên kia Miêu Anh cũng lập tức ra lệnh cho tất cả nhân viên cảnh sát trong đội phải giữ bí mật, tuyệt đối không thể để tin tức kinh khủng này lan truyền ra ngoài.
Ngoài ra, cô còn phái người tới các ngân hàng có dịch vụ két sắt ở Tần Sơn, dựa theo những danh tính đăng ký mà bọn họ biết để tiến hành điều tra két sắt ở đó, xem thử có xuất hiện tình huống tương tự hay không.
Nào ngờ, mới chỉ đến 1 giờ chiều hôm đó, từ bên ngân hàng Đồng Xuyên lại truyền đến tin tức khủng khiếp khác. Trong danh sách khách hàng đăng ký két sắt của ngân hàng Đồng Xuyên lại phát hiện thêm một cái tên Đông Vân.
Kết quả, lúc bọn họ mở tủ ra thì lại có thêm một bộ thi thể thứ năm xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.
Bình luận facebook