• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (21 Viewers)

  • cuong-tham-549.html

Chương 549: Chỗ dựa vững chắc của tôi




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
71344.png
“Nếu khi điều tra, anh cần pháp y thì có thể tạm thời chọn tại địa phương ấy!” Trần Trác thành khẩn nói: “Tổ điều tra trung ương tuyệt đối có đặc quyền này! Ừm... Các thành viên khác cũng đã được sắp xếp xong, các thành viên ấy đều căn cứ theo tính chất của tổ để phân phối có mục đích, tư liệu của bọn họ cũng ở trong tay của anh, anh có thể xem qua một chút!”



Triệu Ngọc cúi đầu nhìn hồ sơ trong tay, bởi vì pháp y có hạn, trước mắt chỉ có ba thành viên dưới quyền của hắn. Không ngờ trong số ba người này vậy mà lại có một người Triệu Ngọc quen.



Phụ trách công tác hiện trường của tổ Triệu Ngọc là2một người tên là Nhiễm Đào, người này đúng là anh chàng đẹp trai đa tình mà Triệu Ngọc gặp phải ở toilet lúc trước.



“Ôi chao, thật sự là không ngờ đấy!” Lúc này, Nhiễm Đào vừa hay cũng chạy tới điểm danh, vừa thấy Triệu Ngọc, hắn ta lập tức nhiệt tình vươn tay ra: “Chào tổ trưởng! Đội viên Nhiễm Đào đến điểm danh!”



Triệu Ngọc nhìn tay Nhiễm Đào, không hề cử động.



“Anh yên tâm, tôi đã rửa rồi! Không lẽ tổ trưởng cũng có bệnh sạch sẽ à! Ha ha...”



Nhiễm Đào sang sảng cười to, Triệu Ngọc lúc này mới thoải mái bắt tay với hắn ta. Trên lý lịch viết Nhiễm Đào xuất thân từ đặc công, là người thủ đô, hắn ta am hiểu bắt, xạ kích,9vật lộn, ấy vậy lại thật sự là kiện tướng khỏe đẹp của đội cảnh sát.



Tuy rằng người này nhiều năm công tác ở thực địa, nhưng lại cho Triệu Ngọc cảm giác người này chỉ có sự hào nhoáng bên ngoài. Bởi vì dưới cái nhìn của Triệu Ngọc, một đặc công ưu tú sẽ không cố ý luyện khỏe đẹp. Luyện ra một dáng người khỏe đẹp, hơn phân nửa chỉ là vì trêu hoa ghẹo nguyệt mà thôi. Chuyện ở toilet chính là chứng minh tốt nhất.



Nhưng Triệu Ngọc cũng không phản cảm về tên Nhiễm Đào này, bởi vì chẳng bao lâu sau, Triệu Ngọc còn điên cuồng hơn hắn ta nhiều, toilet mới chỉ là chuyện nhỏ mà thôi...



“Xin hỏi, anh là tổ trưởng Triệu Ngọc phải6không?” Lúc này, một thanh niên với bề ngoài cực kì nhẹ nhàng, thanh lịch chạy đến trước mặt, hỏi Triệu Ngọc: “Em là thành viên trong tổ của anh, tên em là Tăng Khả, phụ trách việc thu thập tình báo!”



Triệu Ngọc quan sát người này, thấy thanh niên này thật sự rất trẻ tuổi, nhìn qua trông giống như một học sinh trung học phổ thông. Hơn nữa, làn da cậu ta trắng nõn, nếu không nhìn thấy hầu kết dưới cổ, còn tưởng rằng đó là một cô gái nữa!



Nhưng trên lý lịch của cậu ta viết cực kì rõ, Tăng Khả này chính là học sinh đã tốt nghiệp học viện cảnh sát với thành tích xuất sắc. Nếu có thể được tổ điều tra đặc biệt lựa0chọn thì cũng không thể là kẻ đầu đường xó chợ.



Sau khi giới thiệu nhau, Triệu Ngọc lại nhìn danh sách lý lịch, bây giờ còn thiếu nhà phân tích tâm lý học kia! Bởi vì tổ Triệu Ngọc chủ yếu phụ trách những vụ án lâu năm chưa phá cấp quốc gia nên độ quan trọng của nhà phân tích tâm lý học này có vẻ càng quan trọng.



Ngô Tú Mẫn?



Triệu Ngọc đọc thấy nhà tâm lý được phân phối cho tổ bọn hắn tên là Ngô Tú Mẫn, chính là một cô gái lớn hơn mình năm tuổi! Người này cũng tốt nghiệp ở học viện cao cấp, luôn làm việc có liên quan đến tâm lý tội phạm ở Cục Cảnh sát.



“Thật ngại quá, tôi đến muộn, đến muộn!”



Khi7Triệu Ngọc buông danh sách lý lịch xuống thì thấy một người phụ nữ mặc quần áo màu vàng xuất hiện trước mắt mình.



Người phụ nữ này không thấp mà còn đi giày cao gót. Cô ấy có một mái tóc dài đen óng ả, bề ngoài cũng xinh xắn, chẳng qua... Lúc này, trên bộ quần áo màu vàng của cô ấy dính đầy bùn, còn có rất nhiều vết rách, hơn nữa giày cao gót bên chân trái còn bị gãy gót, đi lại có vẻ khập khiễng.



“Tôi tên là Ngô Tú Mẫn, đến để điểm danh.” Người phụ nữ mặc quần áo vàng hỏi: “Các cậu... chính là đồng nghiệp mới của tôi phải không?”



“Chị...” Nhiễm Đào cẩn thận quan sát Ngô Tú Mẫn, nghi hoặc hỏi: “Chị thế này là... gặp phải chuyện gì vậy?”



“Ha ha...” Ngô Tú Mẫn mỉm cười, phất hai tay với mọi người mà nói: “Nếu đều là cảnh sát thì mời mọi người suy luận một chút đi! Ai có thể đoán được vừa rồi tôi đã gặp phải chuyện gì?”



“Oa, màn dạo đầu này thú vị thật đấy!” Nhiễm Đào dạo quanh Ngô Tú Mẫn một vòng, nói: “Lúc ăn cơm ở căng tin, bị đổ cơm lên người?”



“Không phải, đây rõ ràng là bùn!” Tăng Khả nghiêm túc phân tích: “Trong cả khu trường học chỉ có thảm cỏ chỗ đang xây dựng mới có nước bùn, cho nên, chị bị ngã ở đó một cái đúng không?”



“Có mắt nhìn lắm!” Ngô Tú Mẫn mỉm cười, ngược lại hỏi Triệu Ngọc: “Còn cậu?”



“Hừ!” Triệu Ngọc hừ lạnh qua lỗ mũi một tiếng, khoanh hai tay trước ngực, sau đó thở dài than: “Tôi cho rằng, nhà tâm lý chỉ nói về đạo lý chứ chưa từng đánh nhau!”



“Cậu? Có ý gì?” Ngô Tú Mẫn sửng sốt, những người khác cũng tò mò.



“Quần áo của chị rõ ràng là bị xé rách, tóc chị cũng có dấu vết bị túm, không phải cùng người ta đánh nhau thì còn có thể là gì nữa?”



“Ấy... Lợi hại thế?” Ánh mắt Ngô Tú Mẫn không khỏi tỏa sáng, đầy hứng thú với Triệu Ngọc.



Trước kia Triệu Ngọc đã gặp nhiều phụ nữ đánh nhau, tự nhiên liếc một cái là có thể nhìn thấu.



“Còn nữa, bùn trên quần áo chị không phải bị dính cả một mảng mà là kiểu bị phun tung toé! Cho nên...” Triệu Ngọc lại nói: “Khi chị đi qua thảm cỏ của khu đang sửa chữa kia, một chiếc ô tô vừa lúc lái qua, bắn tung tóe lên người chị, sau đó chị liền cùng tài xế đánh nhau một trận! Tài xế cũng là nữ, hẳn là không đánh lại chị, chị chiếm ưu thế, lại đang vội, cho nên không dây dưa nhiều!”



“Oa!” Ngô Tú Mẫn trừng to mắt, lẩm bẩm: “Có phải có người quay cảnh ấy lại và phát lên mạng không? Còn gì nữa không? Cậu còn có thể nhìn ra cái gì?”



“Còn nữa...” Triệu Ngọc chỉ chỉ Ngô Tú Mẫn: “Chị sở dĩ muốn cho chúng tôi đoán kỳ thật chính là vì muốn xóa đi sự xấu hổ của chị một chút!”



“Thú vị, còn gì nữa không?” Ngô Tú Mẫn lại hỏi.



“Còn có...” Triệu Ngọc lại nói: “Chị đến nay chưa kết hôn, nhóm máu O, chòm sao Thiên Yết, đeo kính sát tròng...”



“Cậu... sao cậu biết nhiều như vậy, tại sao?” Ngô Tú Mẫn nhanh chóng ngắt lời, không dám để Triệu Ngọc nói tiếp.



“Bởi vì lý lịch của chị ở trong tay tôi, tên tôi là Triệu Ngọc, hoan nghênh chị gia nhập...” Nói xong, Triệu Ngọc thân thiện vươn tay phải ra bắt tay đối phương.



“A, thì ra là ngài tổ trưởng! Tôi đã thất kính rồi!” Ngô Tú Mẫn kịp thời khen tặng một câu.



“Oa! Thật sự là mở rộng tầm mắt!” Nhân viên liên lạc Trần Trác kinh ngạc cảm thán: “Tôi dám cam đoan tổ chúng ta chẳng những có giá trị nhan sắc cao nhất trong tất cả các tổ điều tra đặc biệt, mà chỉ số thông minh cũng nhất định là cao nhất. Tôi gần như có thể dự đoán được anh chị sẽ phấn đấu ra một thành tích lớn đấy!”



“Rất thú vị!” Tăng Khả nói với Ngô Tú Mẫn: “Tổ trưởng đoán đúng đề bài chị đã ra rồi, thế làm nhà tâm lý thì liệu có phải chị nên phản kích một chút hay không? Giống như diễn trong tivi ấy, phân tích ngài tổ trưởng một chút?”



“Đó đều là diễn trong ti vi thôi cậu em, nhà tâm lý chúng tôi cũng không phải là xem tướng! Chúng tôi cũng không khắc nghiệt đáng đánh đòn giống diễn trên tivi như vậy đâu!” Ngô Tú Mẫn cười ha hả mà nói: “Tôi chưa kết hôn, cũng không phải là bởi vì công tác! Nhưng mà...”



Nói xong, Ngô Tú Mẫn nghiêm túc nhìn Triệu Ngọc một cái, nói: “Nhưng mà có một vài điều tôi có thể khẳng định, ngài tổ trưởng của chúng ta khẳng định có chỗ dựa vững chắc ở Tổng cục Hình sự!”



“Tại sao?” Tăng Khả không hiểu.



“Bởi vì, tổ điều tra đặc biệt từ xưa đến nay chưa từng xuất hiện tổ trưởng nào trẻ tuổi như vậy.” Ngô Tú Mẫn nói: “Trước kia tôi có thi vài lần, tổ trưởng toàn là các lão già!”



“Tôi có chút hoài nghi năng lực nghề nghiệp của chị!” Triệu Ngọc lúc này phản bác nói: “Tôi có thể có trách nhiệm mà nói cho chị biết, tôi tuyệt đối không có chỗ dựa vững chắc gì, đều bằng vào thực lực của mình!”



“Ủa? Triệu Ngọc? Cậu ở chỗ này à!” Ai ngờ, Triệu Ngọc vừa dứt lời, một người đàn ông trung niên đi tới chào hỏi với hắn.



“Trưởng phòng Ngưu? Sao ông lại tới đây?” Trần Trác nhanh chóng chào hỏi người này.



Trưởng phòng Ngưu này không phải ai khác, đúng là cậu em vợ của Liêu Cảnh Hiền.



“Thật đúng là giỏi! Thế mà lại lấy được hạng nhất, làm anh rể tôi mặt mày rạng rỡ!” Trưởng phòng Ngưu vỗ vỗ bả vai Triệu Ngọc với vẻ thân thiết: “Chúc mừng, chúc mừng nhé...”



Thế này...



Chỉ nháy mắt, Triệu Ngọc điên cuồng đổ mồ hôi, hắn vừa mới nói không có chỗ dựa vững chắc, giờ đã nhảy ra một ông trưởng phòng là cậu em vợ của người quen, mặt bị đánh bôm bốp thật to!



Ba người Ngô Tú Mẫn nhìn Triệu Ngọc, muốn bật cười rồi lại không dễ bộc phát ra trước mặt lãnh đạo, nhịn cực kì khó chịu.



Nhưng mà hôm nay, sự ngầu lòi của Triệu Ngọc đã nghịch thiên, trưởng phòng Ngưu bên này còn chưa nói xong, bên kia lại truyền đến giọng nói của một người phụ nữ: “Ủa? Sao lại là cậu? Cậu cảnh sát kia, không phải cậu ở Tần Sơn à? Sao cũng ở đây?”



Triệu Ngọc nhìn lại, thấy người nói với hắn đúng là người phụ nữ trung niên mà hắn gặp được ở trạm phục vụ trên đường cao tốc lúc trước.



Là.. bà ấy!?



Sao lại...



Triệu Ngọc còn đang ngây ngẩn không hiểu gì, nhưng trưởng phòng Ngưu và Trần Trác lại hoảng sợ, hai người nhanh chóng đứng nghiêm, miệng cùng kêu lên: “Sở trưởng Tiêu, xin chào bà!”



Nghe thấy xưng hô Sở trưởng, ba người Ngô Tú Mẫn cũng không dám cười, tất cả đều cứng họng mà nhìn Triệu Ngọc, bọn họ dù thế nào cũng không thể tưởng được, chỗ dựa của Triệu Ngọc không ngờ còn quá - lớn!!!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom