• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (12 Viewers)

  • cuong-tham-548.html

Chương 548: Mặc kệ ông là ai




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
71343.png
Vậy mày bảo tao tới đây là có ý gì? Lẽ nào... Tao vọt vào bây giờ, sau đó nói với tên đàn ông bên trong rằng người anh em, anh mệt mỏi rồi đúng không, chúng ta thay ca đi?



Thế này... thật không có đạo lý mà!?



Haiz! Hai người này cũng thật là, bên ngoài có cả đống nhà nghỉ để đi “tàu nhanh”, sao cứ phải ở đây... cảm thấy nơi này kích thích sao?



Chỉ một thoáng, Triệu Ngọc đứng ở bên ngoài vách ngăn, có vẻ cực kì xấu hổ. Xông vào thì không có đạo lý, rời đi như vậy lại không chiếm được điểm Kỳ Ngộ...



Ai ngờ, Triệu Ngọc đang khó xử thì bên trong toilet nữ bên cạnh bỗng truyền đến một tiếng thét chói tai đầy kinh hãi!



“Á!!!”



Đó là giọng của một người phụ nữ, âm thanh cực kì thê lương, dọa2Triệu Ngọc giật mình một cái.



Rầm rầm, đôi nam nữ đang ở bên trong ngăn toilet cũng hoảng sợ, lập tức vang lên một trận tiếng động lộn xộn liên tục.



Không thể nào?



Triệu Ngọc giờ mới phát hiện, toilet nam nữ chỉ cách một bức tường, chẳng lẽ là mình lầm địa điểm Kỳ Ngộ?



Mặc kệ thế nào, sau khi nghe được tiếng thét chói tai, Triệu Ngọc vẫn dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra, sau đó dũng cảm quên mình mà vọt vào toilet nữ!



Hắn vừa mới đi vào liền rõ ràng nhìn thấy một người phụ nữ trung niên với sắc mặt trắng bệch đang chỉ vào một ngăn toilet nữ, cánh cửa ngăn mở ra, Triệu Ngọc vội vàng xông lên trước, nhìn vào bên trong.



Mới đầu, Triệu Ngọc phán đoán qua trình độ sợ hãi của người phụ nữ, bên trong ngăn toilet tám9phần sẽ có một xác chết! Nhưng mà, lúc này, Triệu Ngọc vẫn xem nhẹ độ sợ hãi của phụ nữ, bởi vì, trong ngăn toilet kia quả nhiên có xác chết, nhưng mà không phải người mà là một - con - chuột - cực - kì - to!



Chết tiệt!



Triệu Ngọc điên cuồng gãi đầu gãi tóc, cũng sắp điên lên rồi. Vài phút trước, hắn lấy tốc độ chạy nước rút mà vọt tới tòa nhà của Tổng cục Hình sự, lại không ngờ rằng cái gọi là Kỳ Ngộ dĩ nhiên là cái dạng này!



“Làm sao vậy? Làm sao vậy? Hả?”



Triệu Ngọc vừa mới buồn bực đến đây, đôi nam nữ bên cạnh cũng hốt hoảng không thôi mà chạy vào, người chạy vào trước là người đàn ông cao to, vừa thấy người phụ nữ kinh hãi chỉ vào ngăn toilet, hắn ta lập tức6vọt vào.



“Trời ạ, định làm cái gì thế? Một con chuột thôi mà, còn chết nữa! Có cần phải phản ứng mạnh đến thế không?” Vừa nói, hắn ta vừa cúi người nắm cái đuôi con chuột, nhấc con chuột lên và đi ra.



“A! A!” Người phụ nữ trung niên thét chói tai lần thứ hai.



“Xùy... Tởm chết đi được!” Cô gái trẻ tuổi còn lại đứng ở cửa có vẻ mặt chán ghét, vừa sửa sang lại quần áo của mình, vừa hô bảo người đàn ông: “Ném đi nhanh lên!”



Người đàn ông cười ha hả, tùy tay ném con chuột vào thùng rác.



“Cậu... Các cậu đi ra ngoài nhanh lên...” Ai ngờ, con chuột vừa mới được giải quyết, người phụ nữ trung niên kia lại xô người đàn ông và Triệu Ngọc ra ngoài. Rất rõ ràng, hẳn bà ta sắp nghẹn chết rồi!



“Hừ! Không lịch0sự gì cả, ngay câu cám ơn cũng không nói!” Người đàn ông mỉm cười với cô gái, đưa tay muốn quàng tay lên bả vai cô gái.



Cô gái lại nhanh chóng nhảy ra tránh né, chán ghét nói: “Thôi dẹp đi Nhiễm Đào, anh thật không vệ sinh gì cả, sẽ nhiễm bệnh dịch đấy!”



“Hừ!” Người đàn ông tên là Nhiễm Đào nhếch khóe miệng lên, khinh thường mà nói: “Một con chuột thôi mà, ông đây làm thực địa nhiều năm như vậy, không biết tiếp xúc qua bao nhiêu thi thể người chết đâu! Thế này tính là gì?”



“Ôi!” Cô gái sửa sang lại tóc, lắc đầu nói: “Rất tởm, vừa rồi anh còn sờ em đấy, kinh quá...”



Nói xong, cô gái luống cuống mà chạy mất.



“Hừ!” Nhiễm Đào chỉ vào bóng lưng cô gái mà khinh thường nói: “Thế mà lại đi làm ở Tổng7cục Hình sự đấy! Bệnh gì thế không biết? ‘Làm’ trong toilet thì được, sờ qua người chết thì không được à?”



Nói xong, hắn ta ngược lại quay về phía Triệu Ngọc, tự chế giễu mà nhún vai: “Làm anh bạn phải chê cười rồi!”



Triệu Ngọc nhìn kĩ tên này, tuổi hắn ta và mình xấp xỉ nhau, chiều cao tương đương, bộ dạng lại cực kì đẹp trai, hình dáng bề ngoài đặc biệt giống Quách Phú Thành trong tứ đại Thiên Vương.



“Được, có phẩm vị lắm!” Triệu Ngọc chỉ chỉ toilet, khen một câu.



Người tên là Nhiễm Đào xoay người, đến bên cạnh bồn rửa tay, đồng thời còn lắc đầu nói: “Có lúc tôi cũng đâu có cách nào khác! Tôi chỉ tới điểm danh mà thôi, cô em kia liền quấn lấy tôi. Tôi đoán chừng cô ta đã nhìn thấy trên lý lịch của tôi có viết kiện tướng khỏe đẹp trường cảnh sát chăng...”



Nhiễm Đào tự nói một mình, Triệu Ngọc đã sớm xoay người rời đi, bây giờ hắn không có một chút hứng thú nghe người này kể lể tâm đắc về việc tán gái như thế nào.



Ai ngờ, Triệu Ngọc vừa mới đi ra toilet, lại nghe thấy cô gái vừa rồi chạy đi đang chào hỏi với người nào đó.



Hắn tò mò mà giương mắt nhìn lại, bỗng nhiên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi lên từ đầu cầu thang.



Trùng hợp như vậy sao?



Hắn liếc một cái liền nhận ra người đang cùng cô gái kia chào hỏi đúng là nữ giám khảo hôm nay đã phỏng vấn hắn.



Ồ?



Thật sự là hoàn toàn không uổng công phu, tôi vốn đang muốn tìm bà đấy!



Triệu Ngọc nhanh chóng bước nhanh đuổi theo, nhưng thấy nữ giám khảo sau khi đi cầu thang lên tầng ba đã lập tức đi vào một văn phòng.



Triệu Ngọc nhìn qua, nhưng thấy biển treo trên cửa văn phòng viết ba chữ “Phòng nhân sự”.



Phòng nhân sự?



Ừm...



Triệu Ngọc vừa mới nhìn đến đây thì rõ ràng nghe được một tiếng gầm lên từ bên trong văn phòng truyền đến: “Giáo sư Vương, bà làm thế là thế nào? Không phải tôi đã nói cho mấy người rằng không thể để Triệu Ngọc trúng tuyển hay sao?”



Hả?



Triệu Ngọc vạn lần không nghĩ tới, trong văn phòng thế mà lại xuất hiện tên mình, hắn nhanh chóng dán lỗ tai lên cửa cẩn thận lắng nghe.



Chỉ nghe nữ giám khảo kia nói: “Trưởng phòng Dương, chúng tôi làm dựa theo ý của ông, gọi cậu ta tiến vào phỏng vấn đầu tiên, hơn nữa cho cậu ta ra một vài đề thi mà người thường căn bản không thể giải đáp! Nhưng mà...” Nữ giám khảo do dự mà nói: “Nhưng mà thí sinh này thật sự rất có tài, đề thi khó khăn như vậy đều không thể làm khó cậu ta. Hơn nữa cách biện luận logic của cậu ta lại mới mẻ, độc đáo, cũng là người giỏi nhất mà chúng tôi từng gặp! Hơn nữa... ngay trong phòng có camera ghi hình, không thể giả vờ được!”



“Làm cái gì chứ?” Trưởng phòng Dương tức giận nói: “Cậu ta chỉ là một cảnh sát nhỏ nhoi, căn bản không hiểu tại sao lại thế! Nếu cậu ta thật sự có tài hoa, vậy các bà chỉ cần cho cậu ta đứng thứ sáu, không phải xong rồi sao?”



“Không!” Cô giáo Vương trịnh trọng nói: “Không phải vấn đề đứng thứ mấy, mà liên quan đến lương tâm của chúng tôi! Ba chúng tôi nhất trí cho rằng nếu không cho cậu ta trúng tuyển thì chúng tôi rất có lỗi với lương tâm của mình!”



“Bà...” Trưởng phòng Dương tức giận nói: “Các ông các bà sao có thể làm như vậy? Tôi không phải đã nói rồi sao? Triệu Ngọc trẻ tuổi, về sau vẫn còn cơ hội! Nhưng nhóm điều tra cao tuổi kia, có người đã đợi cả đời rồi!”



“Trưởng phòng Dương, ngài nói như vậy, chúng tôi cũng không dám gật bừa!” Nữ giám khảo nói rất chính nghĩa: “Mục đích mà chúng ta xây dựng tổ điều tra đặc biệt là gì? Không phải là vì triển khai công tác điều tra hình sự thật tốt sao? Người có năng lực thì được vào, cơ hội là phải để cho những người có năng lực ấy, đâu thể chỉ vì nể mặt nể mặt mũi ai chứ?”



“Bà... Haiz!”



Nhìn thấy trưởng phòng Dương không còn lời nào để nói, nữ giám khảo kia liền tự bỏ ra ngoài. Triệu Ngọc phản ứng nhanh nhẹn, vội vàng đi về phía hành lang khác.



Nữ giám khảo đi ra, liếc nhìn bóng dáng Triệu Ngọc một cái, nhưng chưa phát hiện ra điều gì, nhanh chóng đi dọc theo cầu thang xuống tầng.



Nhìn thấy nữ giám khảo đi mất, Triệu Ngọc vội vàng quay lại, muốn nghe tiếp nhưng ai ngờ có tiếng cửa phòng mở ra, trưởng phòng Dương kia cũng đi từ văn phòng ra.



Triệu Ngọc thấy thật sự không tránh được, đành phải cúi đầu đi qua trưởng phòng Dương. Trưởng phòng Dương tuy rằng nhắc tới tên Triệu Ngọc nhiều lần, nhưng thực sự không quen biết hắn, nên nhất thời cũng không nghi ngờ gì nhiều, mà lập tức đi về phía văn phòng khác ở sâu trong hành lang.



Rất nhanh, ông ta gọi một nhân viên mặc âu phục đi giày da trong văn phòng ra, sau đó hai người thần thần bí bí mà đi vào toilet trên tầng ba.



“Không thể nào, trưởng phòng, làm vậy cũng không thể ngăn anh ta lại sao?”



Trong toilet truyền ra giọng nói kinh ngạc của nhân viên kia.



“Đúng vậy, người này thật đúng là không thể xem thường!” Trưởng phòng Dương cân nhắc một chút, thấp giọng hỏi nói: “Tiểu Lưu, cậu nói xem, bây giờ chúng ta còn cách nào khác để đánh trượt cậu ta không?”



“Ừm... Quá khó, thành tích đã được công bố rồi!” Tiểu Lưu khó xử nói.



“Thế... Như vậy đi, cậu giúp tôi liên hệ với bên đánh giá tâm lý kia một chút, xem là ai phụ trách? Hừ hừ, nếu báo cáo đánh giá tâm lý của cậu ta không đủ tư cách thì tôi có thể nghĩ biện pháp xin đổi người!”



“Như vậy à... thế tôi sẽ gọi điện thoại ngay...”



“Được, phải mau chóng làm!” Trưởng phòng Dương nói: “Nếu trước khi lập tổ mà còn không làm được thì không còn cơ hội nữa...”



Cuộc nói chuyện của hai người này bị Triệu Ngọc bên ngoài toilet nghe thấy rõ ràng. Cuối cùng hắn cũng hiểu được, tại sao ba vị giám khảo lại gây khó khăn cho mình như thế, thì ra đầu sỏ gây ra chuyện liền ở trong này!



Triệu Ngọc hung ác mà nhe răng, sát khí chợt lóe trong mắt.



Đậu xanh rau má!



Tôi mặc kệ ông là thần thánh phương nào, dám chọc vào Triệu Ngọc này, tôi sẽ cho ông xem!



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc nhẹ nhàng hé cánh cửa toilet ra một chút, lặng lẽ nhắm cái mông mình vào ngay bên trong, sau đó bật đạo cụ hệ thống, sử dụng đạn hôi tàng hình, phóng ra.



Loại đạn gây mùi hôi này có công năng giống với chồn hôi, chủ yếu là dùng để chạy trốn, Triệu Ngọc lại dùng ở lúc như thế này.



Sau khi đạn hôi tàng hình thông qua mông mình bắn vào buồng vệ sinh, Triệu Ngọc nhanh chóng đóng cửa cho kĩ, sau đó dùng cây lau nhà có thân bằng kim loại để xuyên qua tay cầm cửa.



Chỉ qua ba giây, trong phòng vệ sinh liền truyền đến tiếng kinh hô rất rõ ràng: “Ủa? Khói ở đâu ra thế? Á! Thối quá!”



“Khụ khụ khụ... Đây là cái thứ gì thế hả? Mau... Mau đi ra...”



Rầm rầm rầm...



Hai người ở bên trong liều mạng phá cửa, nhưng không tài nào đẩy cánh cửa ra nổi...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom