• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (23 Viewers)

  • cuong-tham-565.html

Chương 565: Hung thủ thực sự lộ diện




71833.png
Tuy Thôi Lệ Châu bị trói lại, có vẻ cực kì lạ, nhưng những nhân viên cảnh sát này không có ai dám dò hỏi kỹ lưỡng.



Đợi đến khi Triệu Ngọc đưa cô ta vào văn phòng, lúc này rốt cuộc mới có một chàng trai bộ dạng thanh tú hỏi một câu: “Tổ trưởng, anh đây là…”



“Trước tiên khoan hãy nói mấy cái này.” Sau khi bước vào văn phòng, Triệu Ngọc để Thôi Lệ Châu ngồi ở ghế bên cạnh, sau đó nhanh chóng đến trước mặt Tăng Khả, hỏi: “Thế nào rồi? Manh mối mà cậu nói đâu?”



“À…” Tăng Khả vội vàng mở máy tính của mình, nói với Triệu Ngọc: “Tổ trưởng, em đã điều tra kỹ càng người chết thứ ba, này…” Cậu ta xoay màn hình máy tính đối diện Triệu Ngọc: “Người chết tên Trương2Khải Bân, là phó phòng kiểm tra chất lượng của nhà máy sản xuất thuốc Trương Tân Long Thái, mới được lên chức không lâu.”



“Cả đêm nay, em gần như là đã tra ra hết tám đời tổ tông nhà ông ta.” Tăng Khả phấn chấn nói: “Mối quan hệ xã hội của người này không tệ, đừng nói là ở nhà máy sản xuất thuốc, ngay cả trong cuộc sống cũng cơ bản chưa từng xảy ra mâu thuẫn với người khác.



Nhưng mà, sau khi em điều tra kỹ càng bản lý lịch của ông ta, lại đột nhiên phát hiện có chỗ bất thường!”



Nói xong, Tăng Khả cười thần bí, nói với Triệu Ngọc: “Tổ trưởng, anh xem, Trương Khải Bân là người tốt nghiệp đại học Y ở Chương Châu, ông ta lại học lâm sàng, hoàn toàn không7phải học y dược, còn có… Anh xem, em đã liệt kê toàn bộ bảng điểm thời đi học của ông ta ra, thành tích của ông ta thực sự rất kém, chả trách sau khi ông ta tốt nghiệp không đến bệnh viện làm việc, mà lại đến nhà máy sản xuất thuốc!”



“Ừm…” Triệu Ngọc khó hiểu nhìn Tăng Khả, không biết vì sao cậu ta muốn lấy bảng điểm ra.



“Tổ trưởng, anh xem lại bản lý lịch của ông ta đi.” Tăng Khả vẫn rất phấn chấn như cũ nói: “Trước khi ông ta đảm nhiệm chức phó phòng kiểm tra chất lượng, ông ta được điều từ bộ phận nghiên cứu và phát triển qua. Bởi vì nghiên cứu sản xuất ra một loại thuốc mới bán chạy là Cericlamine, cho nên mới được thăng chức tăng lương!”



“Nhưng mà,9em đã điều tra biên bản ghi chép ở bộ phận nghiên cứu và phát triển của ông ta, ở bộ phận đó, ông ta không có chút tiếng tăm nào, hơn nữa với thành tích thời đi học của ông ta tệ như vậy, đừng nói nghiên cứu sản xuất ra loại thuốc mới, thậm chí ngay cả tư cách để ở trong đội này cũng không có!”



“Ồ! Cericlamine? Tôi có nghe qua!” Ai ngờ, nghe nói như vậy, Thôi Lệ Châu bên cạnh đột nhiên lấy lại tinh thần: “Đây là một loại thuốc tác động đến trạng thái tâm lý hiện nay có tác dụng phụ nhỏ nhất! Hơn năm trăm đồng một hộp đó! Đắt hơn Butyrophenone nhiều!”



“Im miệng, cô không nói chuyện, không ai biết cô bị bệnh tâm thần đâu!” Triệu Ngọc bêu rếu cô ta5một câu.



“Hả? Bệnh tâm thần?” Tăng Khả hoảng sợ, nhìn cô gái xinh đẹp bị trói chéo tay, cậu ta nuốt khan ngụm nước bọt, nói với Triệu Ngọc: “Tổ trưởng, sao không dùng còng tay?”



“Cậu mẹ nó cũng bớt nói mấy câu vô nghĩa đi, mau lên!” Triệu Ngọc vừa chỉ máy tính, quát Tăng Khả một câu.



“À, loại thuốc mới này tuy đắt, nhưng lại rất có thị trường, chỉ cần vừa nghiên cứu phát triển thành công, đơn đặt hàng đều đã đầy, ngay cả ở nước ngoài cũng không ngoại lệ!” Tăng Khả nhanh chóng nói: “Lần này Trường Tân Long Thái có thể xuất hiện trên thị trường nước ngoài, loại thuốc mới này cũng là một trong những hạng mục trọng điểm của họ!”



“Tổ trưởng, chỗ bất thường chính là ở đây. Nghiên cứu và phát3triển loại thuốc tâm thần mới này thường là cả một quá trình cực kì lâu dài, ít nhất là phải trên tám năm!” Tăng Khả chỉ vào bức ảnh của nạn nhân: “Nhưng Trương Khải Bân này làm việc còn chưa đến năm năm! Tuy chỉ là một cái danh, nhưng nghiên cứu sản xuất loại thuốc mới này không giống với luận văn học thuật, đây chính là việc lớn có thể lưu danh thanh sử*, cho nên, em cảm thấy… bên trong nhất định có điều mờ ám!”



*Lưu danh thanh sử: Lưu lại danh tiếng tốt đẹp trong lịch sử.



“Ồ?” Triệu Ngọc suy nghĩ nghiêm túc rồi nói: “Ý của cậu là có người không phục việc tên của Trương Khải Bân được viết trên danh sách nghiên cứu và phát triển thuốc mới, mới bỏ độc giết chết hắn ta?”



“Có thể, còn ghê gớm hơn cái này nữa!” Tăng Khả nói: “Em đã điều tra, ngoài Trương Khải Bân ra, tên của Lục Hiểu Hồng và Bành An Khang cũng có trên danh sách nghiên cứu phát triển!”



“Hả?” Triệu Ngọc chợt hoang mang, Lục Hiểu Hồng và Bành An Khang chính là nạn nhân thứ hai và thứ nhất của vụ giết người thần tốc này. “Nói như vậy… Hung thủ là dựa trên danh sách này…”



Đùng…



Triệu Ngọc mới nói đến đây, cửa văn phòng đột nhiên bị người đẩy ra, chỉ nhìn thấy Ngô Tú Mẫn hùng hùng hổ hổ từ bên ngoài chạy vào: “Tổ trưởng, tổ trưởng, tra được rồi, tôi điều tra được rồi… Ừm…”



Bỗng nhiên, Ngô Tú Mẫn nhìn thấy Thôi Lệ Châu vẻ mặt đờ đẫn, bị trói chéo tay, cô nhất thời run sợ ngay tại chỗ, vừa chăm chú nhìn Thôi Lệ Châu, vừa hỏi: “Đây… là tình huống gì? Người này chính là hung thủ giết người sao?”



“Không phải, một lát nữa tôi giải thích với cô, mau lên, cô lại phát hiện ra điều gì?” Triệu Ngọc vội hỏi.



“Tôi… Ừm…” Ngô Tú Mẫn lúc này mới nhớ ra chuyện chính, vội vàng nói: “Tôi đi điều tra người chết thứ hai Lục Hiểu Hồng, cô ta là kỹ sư hóa nghiệm cấp cao của bộ phận nghiên cứu và phát triển ở nhà máy sản xuất thuốc. Người phụ nữ này mới đến nhà máy sản xuất thuốc làm chưa được một năm, liền được thăng chức làm kỹ sư hóa nghiệm cấp cao, hình như có hơi không bình thường!”



“Cho nên, cả ngày hôm nay tôi đã điều tra mối quan hệ xã hội của cô ta, tôi gần như đã tìm hết một lượt toàn bộ đồng nghiệp của cô ta. Kết quả bị tôi phát hiện ra một bí mật động trời!”



“Không phải chứ?” Tăng Khả kinh ngạc: “Chị Ngô, cảnh sát đã điều tra họ rất nhiều lần rồi, nếu như có bí mật lớn, hẳn là đã biết từ lâu rồi chứ?”



“Ha ha ha…” Ngô Tú Mẫn đắc ý nói: “Đây chính là lúc nhà tâm lý chúng tôi phát huy tác dụng! Lúc điều tra, tôi phát hiện trong số các đồng nghiệp của người chết có vài người phản ứng rất không bình thường. Họ căng thẳng, lo lắng, hoảng hốt, tựa như ngoài cái chết của Lục Hiểu Hồng ra, còn đang hết sức lo lắng cái gì đó!”



“Cho nên, tôi chăm sóc đặc biệt họ một chút, kết quả… Mọi người đoán xem, tôi đã phát hiện được gì?”



Ngô Tú Mẫn úp mở như vậy, nhất thời khơi dậy sự tò mò của mọi người, thậm chí ngay cả Thôi Lệ Châu bên cạnh cũng rướn cổ lắng tai nghe.



“Tôi dùng một mánh khóe bí mật, âm thầm thôi miên một người trong số đó!” Ánh mắt Ngô Tú Mẫn lóe sáng nói: “Trong lúc thôi miên, tuy anh ta nói chuyện lung tung không rõ ràng, nhưng mà… tôi vẫn nghe ra được một số thứ!”



“Thôi miên?” Tăng Khả sửng sốt: “Chị…”



Triệu Ngọc lại hoàn toàn không kinh ngạc, bởi vì trên lý lịch của Ngô Tú Mẫn đã ghi rõ cô có sở trường thôi miên.



“Chuyện nhỏ!” Ngô Tú Mẫn đắc ý nói: “Nghe ý của anh ta, chuyện anh ta lo lắng hẳn là liên quan đến loại thuốc mới nào đó của bộ phận nghiên cứu và phát triển của bọn họ. Hình như… lúc đó nghiên cứu và phát triển thuốc mới vẫn do một vị tiến sĩ nào đó phụ trách, nhưng không biết tại sao, lúc loại thuốc mới sắp thông qua thẩm tra, người đó lại đột nhiên từ chức!”



“Tôi nghi ngờ, vụ án giết người thần tốc rất có thể có liên quan đến chuyện này!” Ngô Tú Mẫn nói: “Tôi đã điều tra một chút tư liệu, phát hiện ngoài Lục Hiểu Hồng ra, hai người chết còn lại, lúc còn sống cũng từng làm việc ở bộ phận nghiên cứu và phát triển! Cho nên…”



“Tiến sĩ? Thuốc mới?” Triệu Ngọc trừng to mắt, cảm thấy mình đã tìm được mấu chốt phá án.



“Nhưng mà, tôi đã điều tra biên bản ghi chép của nhà máy sản xuất thuốc, lại không biết xảy ra nguyên nhân gì.” Ngô Tú Mẫn nhíu mày nói: “Hoàn toàn không tìm thấy tư liệu của vị tiến sĩ nghiên cứu phát triển thuốc mới đó!”



“Chuyện này…” Tăng Khả nói: “Nếu như có thể truy cập vào thiết bị cuối xử lý số liệu của nhà máy sản xuất thuốc, có lẽ em có thể tìm ra được tư liệu của người này!”



Ai ngờ, Tăng Khả vừa mới nói xong, cửa văn phòng một lần nữa bị người khác dùng lực đẩy ra, chỉ thấy Nhiễm Đào hớt ha hớt hải từ bên ngoài chạy vào, thở hồng hộc nói: “Tổ trưởng, tôi nghĩ… tôi đã tìm được hung thủ thực sự rồi!” Nhiễm Đào nuốt nước bọt, gấp gáp nói: “Người này tên Lưu Vũ, là trưởng phòng bộ phận nghiên cứu và phát triển đã bị nhà máy sản xuất thuốc đuổi việc! Vụ án giết người thần tốc này rất có thể đều là do ông ta trả thù!”



“Hả!?”



Mọi người đều kinh ngạc đứng dậy khỏi ghế, nhưng mà, Ngô Tú Mẫn lại khoanh tay, vẻ mặt không phục nói: “Nhiễm Đào, cho dù nói thế nào, cậu đều xếp sau chị, không phải cậu nói muốn theo họ chị sao? Sau này, cứ gọi cậu là Ngô Đào đi!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom