• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (6 Viewers)

  • cuong-tham-584.html

Chương 584: Thu hoạch ngoài ý muốn




72155.png
Có điều... Chính vì điều này, Triệu Ngọc mới phát hiện ra, có khả năng đám thuốc kia vô cùng quan trọng với Thôi Lệ Châu, cho nên cô ta mới làm ra chuyện này trái nguyên tắc thế này.



Từ sau khi đạt thành hiệp nghị với Mã Lão Đán, mãi cho đến 10 giờ tối, Mã Lão Đán gần như đã dẫn Triệu Ngọc đi khắp tất cả những chỗ Thôi Lệ Châu có khả năng sẽ tới. Thế nhưng cũng nằm trong dự liệu, hoàn toàn không thấy tung tích của Thôi Lệ Châu.



Mặc dù Thôi Lệ Châu đã làm ăn nhiều năm ở Tấn Bình, thế nhưng có rất ít bạn bè, ngày thường cũng chỉ ở trong nhà không ra ngoài, rất khó tìm ra.



“Anh cảnh sát ơi.” Mã Lão Đán khổ cực nói: “Anh cũng nhìn thấy rồi2đó, tôi cũng thật tâm thực lòng muốn giúp anh mà! Hơn nữa, tôi cũng muốn tìm ra cha tôi! Thế nhưng bọn họ đều là người trong nghề trộm đồ, ẩn nấp hành tung của mình là chuyện hạ bút thành văn, tôi thấy, tôi đã không thể ra sức nữa!”



Triệu Ngọc trầm tư nửa ngày, đành phải thở dài một hơi, nói: “Được rồi, nếu cách của cậu mất linh, vậy thì thử cách của tôi chút đi! Đi, đi đến chỗ này tìm với tôi!”



Ai ngờ, Triệu Ngọc lái xe hơi, trực tiếp đi đến nhà Thôi Lệ Châu, chính là căn nhà nhỏ hai tầng- chỗ đêm đó bọn người Bàng Dũng đùa giỡn Thôi Lệ Châu.



“Anh hai à, đừng nói giỡn!” Mã Lão Đán lắc đầu như trống bỏi: “Đây là nhà của Thôi Lệ Châu, sao cô7ta có thể ngu ngốc về nhà chứ?”



“Đương nhiên!” Triệu Ngọc tự tin trả lời: “Thôi Lệ Châu không thể nào về nhà, nhưng bởi vì cô ta không dám về nhà nên có thể nơi này sẽ còn sót lại đầu mối gì đó!”



Nói xong, Triệu Ngọc đi vào cầu thang thông lên lầu hai, sau đó để Mã Lão Đán cạy mở cửa nhà Thôi Lệ Châu. Từ thủ pháp điêu luyện của Mã Lão Đán mà xem, chắc chắn tên này cũng là một tên trộm có kỹ thuật không tệ.



Sau khi bật đèn lên thì thấy trong nhà Thôi Lệ Châu một mảnh hỗn độn, vẫn giữ nguyên hiện trường như hôm đi khỏi. Triệu Ngọc dạo qua một vòng trong nhà cô ta, muốn tìm ra một chút manh mối bị bỏ sót.



Căn nhà nhỏ của Thôi Lệ9Châu là căn phòng giản dị dùng thép tấm để dựng lên, bên trong chẳng những vô cùng đơn sơ, không gian cũng rất nhỏ hẹp.



Lần đầu tiên tới nơi này, Triệu Ngọc đã có một nghi ngờ. Hắn cho rằng bằng thân thủ của Thôi Lệ Châu sẽ không ở loại phòng ốc đơn sơ thế này.



Đến bây giờ, sau khi hắn hiểu rõ tình huống của Thôi Lệ Châu, nghi vấn này càng ngày càng nặng hơn. Hắn luôn cảm thấy, chắc chắn Thôi Lệ Châu phải có chỗ ở tốt hơn mới đúng, nơi này chỉ là một trụ sở tạm thời của cô ta thôi!



Có lẽ, lúc ấy bởi vì trên người cô ta dính nước hoa mùi heo, cô ta nóng lòng tắm rửa, cho nên mới tới đây?



Tắm rửa...



Nghĩ đến chỗ này, Triệu Ngọc vào nhà vệ5sinh nhìn thử thì thấy bộ quần áo đi đêm Thôi Lệ Châu mặc lúc ấy còn rơi trên sàn nhà vệ sinh. Hơn nữa, bộ quần áo đó còn hơi tản ra mùi hôi thối của nước hoa mùi heo.



“Cậu...” Triệu Ngọc chỉ huy Mã Lão Đán: “Cậu đi xem xem trong quần áo của cô ta có cái gì không?”



Mã Lão Đán không rõ tình huống, đành phải làm theo, chờ đến lúc gã cầm quần áo của Thôi Lệ Châu lên xong thì suýt nữa đã nôn ra. Có điều, quần áo đi đêm của Thôi Lệ vốn không có túi, đương nhiên cũng không có vật gì có giá trị.



Chậc chậc...



Triệu Ngọc vừa cẩn thận quan sát một vòng, không biết tại sao, hắn luôn cảm thấy ở nơi này hẳn là còn sót lại đầu mối gì, thế3nhưng trong lúc nhất thời lại không cách nào tìm ra.



“Đừng nói.” Mã Lão Đán tranh thủ thời gian rửa tay một cái, nói: “Tôi còn chưa từng tới nơi này lần nào! Từ lúc cô Thôi gia nhập chúng tôi thì rất được cha tôi yêu thích! Cho nên ở chỗ chúng tôi không ai dám động vào cô ta cả, ngay cả tôi cũng không được! Có điều, cô ta sống ở chỗ thảm như vậy, đúng là tôi nghĩ không ra! Có lẽ, nơi này chỉ là một điểm dừng chân lâm thời của cô ta thôi nhỉ?”



Chuyện Mã Lão Đán nói giống hệt suy nghĩ của Triệu Ngọc.



Có điều, đương nhiên Triệu Ngọc nghĩ nhiều hơn một chút, hắn luôn cảm thấy, Thôi Lệ Châu lựa chọn chỗ đặt chân đơn sơ như thế này, sẽ có nguyên nhân đặc biệt nào đó. Đối với nữ phi tặc vừa có tay nghề, lại còn có vẻ ngoài xinh đẹp như cô ta, sao có thể không có chút đề phòng chứ?



Không biết là do nơi này cất giấu thứ gì, hay là cất giấu một căn cứ bí mật khác? Đây là lầu hai, lầu một nhìn qua giống như để đó không dùng, vậy có phải nơi đó còn một chỗ ẩn thân nữa không?



Bất thình lình, Triệu Ngọc nhớ lại chuyện phát hiện phòng tập thể thao lừa đảo ở Tần Sơn trước kia, lần đó là hắn sử dụng máy dò xét tàng hình nên phát hiện ra.



Cho nên, bây giờ sao mình không sử dụng cái máy đó dò xét thử một chút nhỉ? Nếu như nơi này thật sự có đường hầm hay cửa ngầm gì đó, vậy có phải Thôi Lệ Châu cũng sẽ lắp đặt máy báo động, hoặc camera linh tinh không?



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc lập tức sử dụng một cái máy dò xét tàng hình.



Hả?



Kết quả, vừa mới bật máy dò xét thì thình lình bắt được một thiết bị điện tử dễ thấy!



Theo như biểu hiện của màn hình trong đầu thì trong góc Đông Nam của gian phòng có một thiết bị quay phim và nghe trộm.



Hửm?



Kỳ lạ, Triệu Ngọc lập tức nhíu mày, hoặc là camera, hoặc là máy nghe trộm, vì sao còn hiện ra vừa quay phim lại vừa nghe trộm nhỉ?



Bởi vì có camera, Triệu Ngọc vì tránh cho đánh cỏ động rắn nên không nhìn đến đó, mà làm bộ tìm kiếm những vật khác, len lén liếc một chút.



Hóa ra, ở góc Đông Nam có một cái tủ lạnh nhỏ đứng thẳng, ngay trên tủ lạnh có một con búp bê đồ chơi, bởi vì chỗ đó còn chất đống rất nhiều thứ, con búp bê đồ chơi này không bắt mắt chút nào.



Theo vị trí chính xác mà máy dò xét thì, thiết bị quay phim và nghe trộm này hẳn là giấu trong con búp bê đồ chơi đó.



Nhìn thấy tình hình này, Triệu Ngọc quay người đi đến tủ lạnh, sau đó mở cửa tủ lạnh ra, làm bộ xem xét đồ vật bên trong. Máy dò xét nhanh chóng đưa ra tin tức cụ thể của thiết bị.



“Camera ngụy trang Amip hình thức op, tự mang công năng nghe trộm, camera có thể xoay tròn, điều khiển bằng vô tuyến, nhận thức...”



Đờ mờ?



Tân tiến như vậy?



Nhìn thấy cái camera này xong, Triệu Ngọc nghĩ theo bản năng rằng, thứ này chắc là do Thôi Lệ Châu đặt! Giờ phút này, rất có khả năng cô ta đang trốn ở đâu đó, nhìn chăm chú vào mình!



Thế nhưng... Đến cùng cô ta trốn ở chỗ nào vậy?



Máy dò xét tàng hình của Triệu Ngọc có thể dò xét ra phạm vi thu hình và nghe lén của camera. Triệu Ngọc làm bộ vào phòng tắm lục soát, chờ đến lúc ra khỏi phạm vi của nó mới tranh thủ thời gian nhắn tin cho Tăng Khả, một mặt nói phát hiện của hắn cho Tăng Khả biết, một mặt trưng cầu ý kiến của cậu ta, có thể thông qua camera tìm ra vị trí của người giám sát hay không?



Hiệu suất của Tăng Khả cực cao, gần như trả lời trong vài giây: “Đờ mờ, tổ trưởng, có phải anh đang đùa tôi không? Loại amip op này là thiết bị chuyên dụng của FBI nước Mỹ, vốn không mua được tên Taobao! Cô nữ phi tặc này trộm đồ của đặc công nước Mỹ sao?”



What?



Triệu Ngọc thấy ngoài ý muốn.



Đặc vụ nước Mỹ?



Làm cái lông gì vậy?



“Tổ trưởng, loại camera này gửi thông tin qua mạng wireless, hơn nữa còn sử dụng con đường mã hóa, người giám sát có thể ở bất kì góc xa xôi hẻo lánh nào trên Trái đất quan sát anh! Có điều, tôi cũng có cách tìm ra đầu nguồn của nó, anh phát vị trí của anh cho tôi đi, tôi mang thiết bị qua đó!”



À...



Vậy là tốt rồi!



Triệu Ngọc nhanh chóng sao chép vị trí của mình, chuẩn bị gửi cho cậu ta.



Thế nhưng, ngay lúc sắp gửi đi, đột nhiên hắn nghĩ tới điều gì.



Không...



Không đúng!



Đột nhiên hắn nghĩ đến, lúc Thôi Lệ Châu bị Bàng Dũng bắt trong phòng, cô ta đã từng đụng vào tủ lạnh, chẳng những tủ lạnh sai lệch, hơn nữa bên trên còn rơi xuống rất nhiều thứ.



Thế nhưng... Bây giờ tủ lạnh lại đứng thẳng, mà phía dưới cũng không có đồ vật rơi vãi, chuyện này... Chẳng lẽ...



Bất thình lình, cả người Triệu Ngọc nổi da gà.



Bà nội gấu của tôi!



Chẳng lẽ... cái camera này, không phải do Thôi Lệ Châu đặt?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom