• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (16 Viewers)

  • cuong-tham-586.html

Chương 586: Lặp lại chiêu cũ và cục gạch




72157.png
Trong lúc vội vàng, Triệu Ngọc đành phải đè bàn tay xuống cản lại, thế nhưng đối phương thế mạnh sức cũng mạnh, đầu gối đánh vào bụng của hắn. Triệu Ngọc bị đau đến hô lên, lập tức dùng bả vai đụng mạnh về phía trước.



Kết quả, gã mặc áo khoác bị hắn đánh văng ra, nhưng mà dao găm đâm vào cửa toa xe cũng bị gã rút ra ngoài.



Gã mặc áo khoác không rên một tiếng, lập tức cầm dao găm ngược lại, đâm tới Triệu Ngọc lần nữa, chặt đâm bổ gọt, người này sử dụng dao găm đến mức xuất thần nhập hóa, rất là điêu luyện. Nếu không phải phản ứng của Triệu Ngọc nhanh nhẹn hơn người thường chỉ sợ đã bị gã đâm bị thương từ sớm.



Hỏng rồi!



Lúc này Triệu Ngọc2mới nhận ra, kẻ mà mình gặp phải lần này đúng là khó chơi thật!



Gã mặc áo khoác trước mắt nhìn qua không quá bắt mắt, thế nhưng nhìn chiêu thức tấn công của gã lại toàn là những chiêu đoạt mạng, hoặc là đâm vào mặt, hoặc là cắt qua yết hầu, điều này khiến Triệu Ngọc rất là bị động.



Từ khi sau khi xuyên qua, Triệu Ngọc cũng là trải qua không ít lần liều mạng tranh đấu, thế nhưng cảm giác của lần này lại khác với tất cả mọi lần trong quá khứ. Chiêu thức của gã này cũng không giống với lính đặc chủng như Triệu Khánh, cũng khác với cao thủ cận chiến như Lôi Bân. Nói chính xác, gã mặc áo khoác này vốn không có bất kì chiêu thức gì có7thể nói, mỗi một lần tấn công của gã đều khiến Triệu Ngọc không thể đoán trước được.



Cách tấn công của gã sắc bén, động tác mạnh mẽ, chiêu chiêu đoạt mạng, khiến Triệu Ngọc lập tức nghĩ đến một danh từ: sát thủ!



Mẹ nó còn là kẻ chuyên nghiệp nữa chứ!



Không sai!



Người này rất có thể là một sát thủ chuyên nghiệp! Nếu không phải nhờ mình đã có kinh nghiệm trải qua bao cuộc chiến, chỉ sợ giờ đã sớm bị dao của gã đâm chết!



Triệu Ngọc không có vũ khí, đánh rất bị động, hắn kiêng kỵ con dao găm sắc bén kia, cũng không dám làm ra động tác gì quá lớn, đề phòng mình bị đối phương thừa cơ đánh lén.



Trong lúc đánh nhau, hắn chỉ có thể dựa vào không ngừng va chạm9miễn cưỡng quần nhau. Nhưng sau một thời gian, hắn vẫn bị dao găm của đối phương đâm vào cánh tay trái, vẽ ra một đường máu giữa không trung!



Ngay từ lúc đó, cuối cùng gã mặc áo khoác cũng đánh trúng, sĩ khí không khỏi tăng nhiều, tấn công cũng hung hiểm hơn!



Không được, Triệu Ngọc vẫn tự hiểu lấy mình, trong lòng hắn biết rõ ràng, mình vốn không phải đối thủ của người làm nghề sát thủ này.



Mỗi một sơ suất, đều có thể khiến mình mất mạng!



Làm sao bây giờ?



Lúc đầu, Triệu Ngọc vốn định cướp buồng lái của xe hàng, sau đó lái xe chạy trốn. Nhưng mà, ống bô xe đã bị hắn chặn lại, hiển nhiên không thể nào khởi động xe được.



Làm sao bây giờ?



Haizz!



Rơi vào đường cùng, Triệu Ngọc thở5dài một hơi, không có cách nào khác, trong lúc nguy cấp, hắn chỉ có thể xài lại chiêu cũ!



Thế là, hắn không do dự nữa, ngay lúc hắn dây dưa xoay đánh với gã mặc áo khoác, lập tức sử dụng một cái loa phóng thanh tàng hình!



“A...”



Ngay sau đó, hắn nhắm vào lỗ tai của đối phương, rống một tiếng vang trời! Tiếng rống siêu cường lại có thêm uy lực của loa phóng thanh, nhất thời bộc phát ra sóng âm uy lực vô cùng, chấn động đến mức gã mặc áo khoác giật mình một cái, trong chớp mắt lỗ tai bị chấn động đến mức không nghe thấy gì nữa!



“Đi bà nội gấu nhà mày chứ...”



Triệu Ngọc lợi dụng đúng cơ hội, cuối cùng tung ra một cú đá, gạt gã ngã trên mặt3đất. Sau đó hắn rèn sắt khi còn nóng, tranh thủ thời gian lại một đá thêm một cú, đá thẳng vào chỗ yếu hại dưới đũng quần đối thủ!



Mặc dù lỗ tai của gã mặc áo khoác bị chấn động, nhưng phản ứng cực nhanh, nhanh chóng nghiêng người qua nên Triệu Ngọc chỉ đá vào đùi gã, đá gã lăn ra ngoài.



Gã mặc áo khoác nhanh chóng bò dậy từ dưới đất, bởi vì lỗ tai còn đang kêu ong ong nên hành động đã chậm hơn trước mấy phần. Cuối cùng Triệu Ngọc cũng nhìn ra một sơ hở tuyệt hảo, lập tức tung một cú đá cực mạnh vào giữa lồng ngực người này!



Vù...



Gã mặc áo khoác vẽ ra một đường parabol trong không trung, sau đó nặng nề đập vào toa xe hàng, dao găm trong tay cũng “leng keng” rớt xuống đất.



Mắt thấy đối phương không còn vũ khí trí mạng, Triệu Ngọc coi như buông tay buông chân, nhanh nhẹn vọt mạnh lên, lại một lần nữa tung chân vào chỗ yếu hại của đối phương.



Nhưng mà, Triệu Ngọc vẫn coi thường bản lĩnh của tên sát thủ chuyên nghiệp này, lần này gã không trốn không tránh, vậy mà đưa tay quờ lấy mắt cá chân của Triệu Ngọc, sau đó dùng sức giữ chặt, Triệu Ngọc bị vặn ngã trên mặt đất.



Có điều, sau khi Triệu Ngọc rơi xuống đất cũng thuận thế tung ra một cú đá vào bắp chân của gã, đá cho gã lảo đảo một cái.



Chờ đến lúc Triệu Ngọc bò lên, gã mặc áo khoác xông mạnh lên, hai người nhanh chóng lăn trên mặt đất đánh nhau.



Bốp!



Gã mặc áo khoác tung một quyền vào mặt Triệu Ngọc!



Triệu Ngọc xoay người, sau đó đánh ra loạn quyền, cũng đánh cho gã mặc áo khoác phải da tróc thịt bong!



Cứ như vậy, hai người vừa không ngừng lăn lộn trên mặt đất, vừa triển khai một trận chém giết quyền quyền thấu thịt. Thật ra thì Triệu Ngọc vô cùng thích chuyện này, trong lúc loạn quyền đánh nhau, hắn vẫn không quên cắn đối phương mấy ngụm, làm cho gã mặc áo khoác kia phải kêu “ngao ngao”.



Nhưng mà, hai người đang đánh nhau túi bụi, lại phát hiện trong ngõ hẻm đột nhiên sáng lên.



Hóa ra, sau một tiếng kêu lớn của Triệu Ngọc vừa rồi, rất nhiều cư dân đang ngủ say bị đánh thức. Mọi người không rõ tình huống nhao nhao bật đèn, mở cửa ra nhìn.



“Hả? Giữa đêm hôm khuya khoắt, làm sao... Đệch... Đánh nhau kìa!”



“Đúng đó, mau đến xem đi, mau đến xem đi, bên này có đánh nhau nè...”



“Thật sao? Tôi xem một chút coi...”



Trong lúc nhất thời, tất cả cửa lớn mở ra, bóng người xuất hiện ở bốn phía, còn thiếu khua chiêng gõ trống thôi.



Dưới tình huống như thế, rõ ràng gã mặc áo khoác kia lộ ra sự e sợ. Xem ra, chuyện gã đang làm vô cùng bí mật, gã không muốn bị người khác biết được. Mắt thấy quần chúng vây xem càng ngày càng nhiều, gã nhanh chóng không nhịn được, dựa vào một sơ hở hất Triệu Ngọc ra, sau đó muốn leo lên xe chạy trốn!



Mới đầu, Triệu Ngọc biết ống bô xe đã bị mình ngăn chặn, cho nên không đuổi theo.



Thế nhưng hắn vạn lần bất ngờ là, mặc dù ống bô xe đã bị chặn lại, nhưng gã mặc áo khoác vẫn khởi động được xe hàng.



Không thể nào?



Nhìn thấy gã mặc áo khoác sắp lái xe chạy trốn, Triệu Ngọc nhanh chóng xông lên. Cũng không biết đến cùng trong lòng Triệu Ngọc nghĩ như thế nào, sau khi hắn đi lên, không chui vào trong xe, cũng không đi bắt đối phương, mà là dựa vào cửa sổ xe, nhắm mông mình vào ngay buồng lái, sau đó bắn một quả đạn hôi tàng hình vào!



Ngay từ đầu, gã mặc áo khoác còn chưa nhận ra đại nạn lâm đầu, đẩy Triệu Ngọc từ cửa sổ xe xuống. Nhưng mấy giây sau, trong buồng lái nhanh chóng dâng lên mùi thối như chồn sóc đánh rắm, hun gã cay hết cả mắt.



“Khụ... Khụ khụ... Khụ khụ...”



Gã mới ho khan hai tiếng, chiếc xe hàng đã đụng vào góc tường nào đó, ầm ầm đứng lại. Trùng hợp nhất là, sau khi đụng vào tường, cửa xe phía tay lái phụ vừa vặn quay về phía tường, không mở được.



“Khụ khụ... Khụ khụ!”



Gã mặc áo khoác bị hun đến mức ho khan mãnh liệt, muốn mở cửa xe từ ghế lái để xuống xe. Nhưng ai biết, Triệu Ngọc đã sớm chuẩn bị xong một cục gạch, đập thẳng vào mặt gã mặc áo khoác!



Bốp!



Theo một tiếng vang giòn tan, gã mặc áo khoác bị cục gạch đập trúng, kêu thảm ngã vào trong toa xe.



Hừ hừ!



Triệu Ngọc nhanh chóng quơ lấy một cục gạch khác, sau đó vừa bịt mũi, vừa chờ, chỉ cần gã mặc áo khoác còn dám ra, lập tức lại đập cho cục gạch.



Nhưng, hương vị của đạn hôi tàng hình thực sự quá cay mắt, hun đến mức Triệu Ngọc không tự giác phải lùi về sau mấy bước.



“Anh cảnh... cảnh sát... Anh đang làm gì vậy?” Ai ngờ, đột nhiên từ đầu hẻm có một người chạy đến, người này chính là Mã Lão Đán: “Không phải anh đi vào nhà vệ sinh sao? Anh cầm cục gạch làm gì?”



Triệu Ngọc quay đầu lại liếc gã một cái, vốn muốn bảo gã ngậm miệng.



Kết quả, ngay trong chớp mắt xoay người này, một chuyện ngoài ý muốn bỗng nhiên xảy ra!



Trong toa xe hàng hiện lên một ánh lửa chói mắt, toa xe ầm một tiếng nổ tung!



Ầm...



Theo một tiếng vang thấu trời, cả toa xe hàng biến thành một quả cầu lửa chỉ trong chớp mắt! Dòng khí lưu mạnh mẽ nhất thời bắn Triệu Ngọc bay ra ngoài...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom