• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (24 Viewers)

  • cuong-tham-688

Chương 688: Ai là đồ đệ của ai




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
74988.png
Trách không được ban nãy hắn bốc trúng quẻ Khảm kia!



Thì ra là có một người con gái đang ở chỗ này chờ hắn...



“Kim Muội này, cô đây là... Từ chỗ nào mà đến vậy?” Triệu Ngọc kinh ngạc mắt chữ O mồm chữ A, không tin được những gì đang lù lù ở trước mắt.



“A Di Đà Phật, bần tăng từ Đông thổ Đại...” Tô Kim Muội cười xấu xa chắp tay trước ngực, miệng nói câu của người đi tu kia, chỉ có điều chữ “Đường” còn chưa ra khỏi miệng thì Đại Lực Kim Cương Chỉ của Triệu Ngọc đã đập vào đầu của cô nhóc ranh này.



“Đại cái đầu của cô đó!” Triệu Ngọc ầm ĩ nói: “Nói mau? Cô từ chỗ nào chui ra vậy hả?”



“Úi,3sư phụ đánh nhẹ thôi...” Tô Kim Muội ăn đau nên ôm đầu làm nũng nói: “Em cũng là đồ đệ của anh đó, sao anh lại đối xử với em như vậy hả?”



“Gì cơ? Mới vài ngày không gặp, cô học thói lắm mồm lắm miệng ở đâu vậy? Mau nói cho tôi biết, rốt cuộc chuyện này là sao đây?” Triệu Ngọc chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh rồi nói: “Chỗ ngồi này, cô đặt ở đâu vậy?”



“Em đặt trên mạng đó! Em muốn cùng sư phụ đến New Zealand tìm sư nương mà...” Tô Kim Muội mở to mắt vô cùng đáng yêu: “Chẳng lẽ... Em lại trơ mắt nhìn sư phụ chịu nỗi dằn vặt của tương tư cũng không được góp chút sức lực nhỏ bé1sao? Vậy thì em làm sao xứng với cái danh đồ đệ đây?”



“Tôi... Cô...” Triệu Ngọc bắt đầu lộn xộn, vội vàng đưa tay bảo ngừng lại nói: “Cô chờ một chút, tôi vuốt ngực cái đã... A... Cô... Cô nói cho tôi biết trước cái đã, làm sao cô biết được chuyện này hả? Nói mau, bằng không tôi nhổ từng cái răng của cô quăng xuống đất bây giờ!”



Ai ngờ Triệu Ngọc mới nói một cách hung ác xong, Tô Kim Muội lại nhìn về phía Triệu Ngọc mà há mồm, lộ ra một hàm răng trắng tinh, tròn vành rõ chữ mà nói: “Vừa lúc em có một cái răng sâu, đang muốn nhổ đây... anh qua đây, nhổ hộ em.”



“Trời đất!?” Nhìn Tô Kim Muội vô lại3đến như thế, đầu óc của Triệu Ngọc đã bắt đầu chạy vòng vòng rồi, giống như ngày tận thế mà ngửa mặt lên trời thở dài: “Ông trời ơi! Đúng là oan gia mà! Đây là cái nghiệp gì của tôi vậy? Từ một Tô Kim Muội trong sáng như vậy lại bị tôi dạy thành một tiểu lưu manh, cô... cô nói đi, tại sao cô không học những điểm tốt của tôi đây này!?”



“Anh đừng có nói mấy thứ vớ va vớ vẩn đó!” Tô Kim Muội vòng hai tay lại, nghiêm túc nói: “Anh cũng đừng quan tâm làm sao em biết được! Dù sao vé máy bay em cũng mua rồi, thị thực cũng làm xong rồi! Đến Auckland thì anh phải cho em giúp anh3đấy! Hừ, anh lo mấy vụ án lớn cũng không nói cho em biết, bây giờ tìm sư nương cũng không muốn nói cho em sao? Buồn cười!”



“Cô...” Triệu Ngọc giống như bị sốt mà hồ đồ luôn, trước đây Tô Kim Muội hoàn toàn không giống như thế này đâu, lẽ nào... Thật sự là thầy nào thì trò nấy sao?!



“Sư phụ à!” Tô Kim Muội giống như quán triệt tư tưởng cho Triệu Ngọc, giống như vừa đấm vừa xoa, đột nhiên tươi cười ngọt ngào kéo tay của Triệu Ngọc. “Tiếng Anh của em cấp tám, hơn nữa còn dẻo mồm dẻo miệng. Nhiều chuyện anh dùng nắm đấm mới giải quyết được thì em đi lên nhẹ nhàng khuyên giải mấy câu, có lẽ sẽ giải quyết9được đó!”



“Cô... Haiz...” Triệu Ngọc thật sự hết nói nổi, trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, vất vả lắm mới khuyên nhủ được một đại mỹ nhân lùi bước, đột nhiên ở đâu lại xông lên một đứa đồ đề nhỏ!



Triệu Ngọc ơi là Triệu Ngọc, mày cũng thật là có duyên với phụ nữ nhỉ?



Song... Hắn thật sự suy nghĩ cẩn thận, cảm giác nếu đổi thành Tô Kim Muội cũng chưa hẳn là chuyện gì xấu! Nếu như cùng Diêu Giai đi với nhau, trong lòng hắn lại ngứa ngáy, sợ thật sự kìm lòng không được động tay động chân với người ta!



Nhưng mà hắn đối với Tô Kim Muội lại khác! Tuy rằng em gái này ngày thường đáng yêu, nhưng Triệu Ngọc lại tự nhận hắn miễn dịch với loại đáng yêu này. Hơn nữa mặc dù không có lễ bái sư chính thức nhưng dẫu gì cũng là quan hệ thầy trò. Cho nên hắn mang cô ấy theo đồng hành không cần phải lo lắng bản thân mình không giữ được, phạm cái sai lầm gì đó!



Ngoài ra Tô Kim Muội còn khá ranh mãnh và tinh quái, rất có chủ kiến, hơn nữa dẻo mồm dẻo miệng thật, nói không chừng có thể giúp đỡ mình được việc gì lớn đây.



Nghĩ xong chuyện đó, Triệu Ngọc cuối cùng cũng bình thường trở lại, hung hăng nhéo mũi Tô Kim Muội một cái rồi nói: “Được rồi, tôi đây bất đắc dĩ mà cho cô đi theo vậy! Nhưng mà trước đó chúng ta nên nói một số quy tắc trước đã, sau khi tới Auckland thì cô phải nghe lời tôi răm rắp đấy!”



“Đâu có, đâu có, tất cả em đều nghe sư phụ hết đó!” Kim Muội cười hi hi nói: “Nhưng mà trước hết anh nói rõ ràng với em, sau khi anh gia nhập vào tổ điều tra đặc biệt thì rốt cuộc phá vụ án nào vậy? Có lợi hại không?”



“Hừ hừ...” Nhắc tới các vụ án, Triệu Ngọc không khỏi vênh váo đắc ý, tự mãn nói: “Chỉ có mấy cái chuyện này thôi mà, cũng đâu có gì lợi hại lắm đâu nhỉ? Hiện tại tôi chỉ sợ nói ra sẽ hù chết cô đó...”



Bởi vì Triệu Ngọc tham gia và phá được ba vụ án lớn nhất, tin tức sớm hay muộn cũng sẽ thông báo cho khắp cả nước biết, cho nên hắn cũng không cần giữ bí mật hay gì cả, trên máy bay nói về chuyện vụ án cho Tô Kim Muội nghe.



Án lớn động trời như vậy, hơn nữa lời nói trau chuốt của Triệu Ngọc không ngoài ý muốn mà hấp dẫn được Tô Kim Muội, khiến cô chấn động trong lòng.



Tô Kim Muội cũng vô cùng ngạc nhiên, chưa đầy một tháng ngắn ngủi vậy mà Triệu Ngọc có thể một hơi phá được nhiều vụ án như vậy, hơn nữa tất cả đều là án vô cùng lớn đó, điều này không khỏi khiến cô càng thêm kính nể Triệu Ngọc...



Thêm một người làm bạn, nhất là cô bé đáng yêu như Tô Kim Muội vậy thì thời gian thật sự trôi qua rất nhanh, trong lúc hai người đang nói chuyện phiếm thì khoảng cách giữa máy bay và địa điểm đến đã càng ngày càng gần rồi.



Mới thoạt đầu Triệu Ngọc đã nghĩ rất hay, máy bay khoảng hai giờ rưỡi mới tới sân bay Auckland, qua cửa hải quan kiểm tra an ninh linh tinh, đến lúc hắn gặp hướng dẫn viên du lịch thì đã là bốn tiếng sau mất rồi.



Người dẫn đường là một người Hoa điển hình, tên thì thuần tiếng Anh, Abbey. Không ngờ, sau khi gặp mặt, chuyện trò gia tăng tình cảm được một lúc thì hắn biết tên tiếng Trung của anh ta là Hàn Đức Vượng!



Hai cái tên này thật sự là đối lập với nhau rõ ràng, khiến cho hai người Triệu Ngọc dở khóc dở cười.



Hàn Đức Vượng đã gần bốn mươi tuổi, anh ta là một hướng dẫn viên du lịch địa phương chuyên nghiệp, chuyên môn đón tiếp khách du lịch Trung Quốc. Trên sơ yếu lý lịch cho thấy người này ở đây còn có chút danh tiếng, là hướng dẫn viên du lịch sáng giá nhất của công ty kia.



Bởi vì Triệu Ngọc bỏ ra số tiền rất lớn, người này tất phải có điểm gì đáng giá, sau khi đón máy bay ở sân bay, anh ta lái một chiếc xe Sedan trông cũng khí phái, chở hai người đến bến tàu.



Auckland là thành phố lớn nhất New Zealand, tuy rằng không tắc đường nhưng đường cũng khá là xa, Hàn Đức Vượng chạy nửa giờ mới tới được bến tàu, khó khăn lắm mới chen vào được chuyến tàu cuối cùng.



Landing Island cách Auckland khá xa, cần phải tốn một đống thời gian mới có thể đến đó được.



Mùa ở hai bán cầu Nam Bắc đối lập với nhau, bây giờ Auckland bắt đầu vào hạ nhưng mà khí hậu nơi đây hết sức ôn hòa, cũng không quá nóng bức, ngồi trên thuyền cảm nhận từng cơn gió biển thổi, thậm chí còn có cảm giác mát mẻ sạch sẽ vô cùng.



“Ngài Triệu!” Hàn Đức Vượng nói: “Sau bữa tối, anh cứ ngủ tại khách sạn tôi đặt đi, nhưng mà... Hôm nay đã trễ thế này, chuyện tìm người thì sợ là phải đợi tới mai mới được!”



“Không.” Triệu Ngọc quả quyết nói: “Hiện giờ anh lập tức đi điều tra một chút đi, hòn đảo kia có chỗ nào luyện quyền luyện võ gì không?”



“What? Luyện quyền luyện võ?” Hàn Đức Vượng suy nghĩ một chút rồi hỏi lại: “Ý của anh là phòng tập võ đúng không? Công phu các kiểu ấy?”



“Đúng vậy!” Triệu Ngọc gật đầu: “Giúp tôi điều tra, hiện tại vào thời điểm này thì phòng võ thuật kia chắc chắn vẫn chưa đóng cửa đâu! Có lẽ, người tôi muốn tìm đang ở chỗ đó...”




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom