• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (4 Viewers)

  • Gặp Đúng Lúc Yêu Đúng Người-343

Chương 344: Tính toán sai lầm




72967.png
Hắn biết rõ, nếu như người phụ nữ này chạy đi cáo trạng mình, cho dù hắn đúng hay sai, Minh Duệ Viễn chắc chắn sẽ không phân biệt tốt xấu mắng hắn một trận! Vì vậy, tiểu Hào kiên quyết tranh phát sinh xung đột với cô



“Chuyện này không liên quan gì đến anh, tôi luôn khách sáo với anh, cũng hy vọng anh đừng xem tôi như phạm nhân, chúng ta tôn trọng lẫn nhau.”



Mạnh Tri Ngư tựa đầu sang một bên, lặng yên nhìn ra ngoài cửa sổ



Con đường này đối với cô mà nói, có một cảm giác quen thuộc khó hiểu.



Cảm giác này, giống như đã từng đi qua vô số lần vậy



Thế nên, cô mới nhân lúc Tiểu Hào không chú ý, chuồn ra khỏi xe, men theo con phố nhỏ kia, cẩn thận đi vào bên trong.



Nhưng rõ ràng3cô đã đánh giá thấp tình hình trong ngõ hẻm, cho nên Mạnh Tri Ngư mới đi được một lát đã không tìm được đường, đành phải theo lối cũ trở về.



Vừa mới đi tới đầu hẻm, cô đã bị Tiểu Hào đang đi tìm bắt được.



“Có phải trước kia tôi đã từng đến đây không?”



Sau khi im lặng cả buổi, Mạnh Tri Ngư chủ động dò hỏi



Tiểu Hào đang chuyên tâm lái xe, nghe vậy, hắn hơi ngẩn ra.



“Tôi không biết, thực ra tôi cũng luôn sống ở nước ngoài, không quen thuộc với nơi này.” Hắn cẩn thận trả lời câu hỏi của cô, rất kiệm lời, sợ nói thừa một chữ sẽ khiến đối phương bắt được sơ hở gì.



“Được rồi, anh đưa tôi đến trung tâm thương mại đi, tôi mua tã cho Tỉnh Tỉnh.”



Mạnh Tri Ngư cảm thấy buồn chán, cô0hiểu rõ, Tiểu Hào rất kín miệng, tuy hắn chỉ là tay chân của Minh Duệ, trên thực tế, tất cả kế hoạch đều là do hắn tự mình sắp xếp.



Minh Duệ là ông chủ, nhưng tuổi tác và kinh nghiệm vẫn non kém, rất nhiều lúc, cậu ta đều bị tiểu Hào dắt mũi mà còn không biết.



Nhưng cho dù cho cái đầu gỗ của Mạnh Tri Ngư đã nhìn ra hết, cô cũng sẽ không nói ra.



Vì Minh Duệ coi Tỉnh Tỉnh thành con tin, chỉ cần cậu ta giữ đứa bé một ngày, Mạnh Tri Ngư sẽ không chạy đi được, chỉ có thể ngoan ngoãn thỏa hiệp



“Ở chỗ cậu Minh cái gì cũng có, thật ra cô không cần phải đi mua đâu.” Tiểu Hào không muốn Mạnh Tri Ngư ra ngoài quá lâu, nên hắn theo bản năng khuyên nhủ



Nếu như5cô có thể ngoan ngoãn về nhà, hắn cũng không cần phải làm tài xế nữa



Huống hồ, đây là Trung Hải chứ không phải nơi khác, chính là địa bàn của Phó Cẩm Hành



Hai mươi triệu người, xác suất vô tình gặp được nhau thật sự cũng không đáng kể



Nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ, tỉnh Tiểu Hào luôn luôn cẩn thận lo xa, hắn không muốn mạo hiểm



“Có phải tôi không được làm cái gì cả, đúng không? Nếu vậy, anh gọi cho Minh Duệ đi, bảo cậu ta tự mình nói với tôi



Chỉ cần cậu ta nói không cho phép tôi ra ngoài, từ nay về sau tôi nhất định sẽ không đi đâu nữa!” Mạnh Tri Ngư khẽ hếch cằm lên, giọng nói lạnh lùng, giơ tay ra chỉ vào chiếc điện thoại Tiểu Hào đặt ở trước kính chắn gió



“..



Được rồi.”4Vì không muốn xảy ra xung đột với cô, Tiểu Hào đành phải cam chịu số phận quay đầu xe, hướng về khu thương mại



Mua đồ xong, Mạnh Tri Ngư không hề nán lại liền đi đến chỗ ở của Minh Duệ



Trong chuyện này, cô cũng coi như bể đá đập vào chân mình..



Sau một tháng ở cữ, Mạnh Tri Ngư hiểu rõ, cô đã sinh con rồi, nếu như tiếp tục ở cùng với Minh Duệ, khó tránh khỏi sẽ không xảy ra vấn đề gì.



Vì vậy, cô kiên quyết không sống chung với Minh Duệ



Nhưng rõ ràng cô đã đánh giá thấp đầu óc của Minh Duệ, tuy cậu ta chấp thuận, nhưng cũng giữ Tỉnh Tỉnh ở lại.



Việc đã đến nước này, Mạnh Tri Ngư không còn cách nào bàn điều kiện với cậu ta nữa, lập tức trở nên bị động.



Nửa tháng9gần đây, cô thật sự không kìm được nỗi nhớ nhung trong lòng, chỉ có thể liên tục chạy tới thăm con, ngược lại bị lép vế



“Cậu Minh, cô Mạnh đến rồi.” Người giúp việc ra mở cửa thấy Mạnh Tri Ngư, lập tức gọi lớn.



Trong nhà, riêng giúp việc đã có đến ba người, Minh Duệ Viễn không tiếc tiền, cho dù là tạm thời về đây ở, cậu ta cũng muốn sống thật thoải mái.



Quan trọng nhất là, cậu ta cơ bản không biết chăm sóc trẻ con



Thời gian như thoi đưa, Tỉnh Tỉnh đã hơn trăm ngày tuổi rồi.



Một đứa bé hơn ba tháng tuổi, cả ngày chỉ ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn, thỉnh thoảng cũng khóc một chút, nhưng may mắn không ốm đau gì, cũng khiến người lớn bớt lo phần nào.



Nếu như cả ngày nó ầm ĩ, gây đau đầu nhức óc, có lẽ Minh Duệ Viễn chính là người đầu tiên không chịu đựng nổi



Tính tình cậu ta vốn dĩ vô cùng nóng nảy, không thể nào kiên nhẫn dỗ dành trẻ con được



“Chị đến rồi à? Tôi nói rồi, ở đây không thiếu cái gì cả, chị không cần phải chạy đi mua đồ vậy đâu.” Minh Duệ Viễn vừa thấy Mạnh Tri Ngư cầm theo hai túi tã trên tay, lại bất đắc dĩ mở miệng nói.



Lời nói ba lần nhạt như nước, mà những lời này, cậu ta đã nói rất nhiều lần rồi.



Nhưng cô không chịu nghe, cứ muốn tự mình đi mua tã, mua sữa bột..



“Đồ cậu mua, tôi không yên tâm



Cậu cũng không phải là gì của con bé, làm sao có thể so với mẹ ruột của nó được? Nếu như cậu thật lòng quan tâm con bé, thì nên trả nó lại cho tôi!”



Mạnh Tri Ngư đưa tã trên tay cho người giúp việc, cúi người vừa đổi dép lê, vừa lạnh lùng nói.



Cô biết rõ, giúp việc ở đây rất tò mò về mối quan hệ của bọn họ, thường âm thầm suy đoán trong lòng.



Vì vậy, vào thời điểm thích hợp, Mạnh Tri Ngư sẽ cố ý nói một hai câu trước mặt bọn họ, tránh cho đám người này bàn tán lời khó nghe gì sau lưng



“Nói vậy cũng đúng



Nhưng tôi cảm thấy, nếu như chị cũng thật lòng quan tâm con, thì nên chuyển về đây, chẳng phải là có thể ở cùng một chỗ với Tỉnh Tỉnh rồi sao?” Minh Duệ Viễn đút một tay trong túi quần, nhìn cô bỡn cợt



Nói về việc đấu võ mồm, cậu ta sống đến tận bây giờ, chưa từng thua ai



“Tối có chuyện muốn nói với cậu.” Mạnh Tri Ngư đứng thẳng người lên, nhìn chằm chằm cậu ta



Minh Duệ Viễn phất tay, những người khác đều đi ra.



Cậu ta quay người: “Vào phòng sách đi.”



Ai ngờ, cô lại không chịu: “Nói luôn ở đây đi.” Minh Duệ Viễn khó hiểu quay đầu lại: “Không phải chị nói có chuyện muốn nói với tôi à?” Mạnh Tri Ngư có suy tính riêng của mình, vào phòng sách rồi, một khi đóng cửa phòng lại, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì, thì Tiểu Hào cùng mấy người giúp việc đều không đứng về phía cô, thậm chí có khả năng còn giả vờ như không nghe thấy.



Cô là phụ nữ, xét về thể lực, tuyệt đối không phải là đối thủ của một người đàn ông.



Dù đây chỉ là một đứa trẻ chưa đủ tuổi vị thành niên, vẫn chưa được tính là đàn ông, nhưng cô cũng không dám xem thường.



“Nếu như đã trở lại Trung Hải rồi, vậy cậu nên để tôi gặp lại người nhà của mình đúng không? Tôi dám khẳng định, nơi này chính là quê hương của mình, tôi có cảm giác quen thuộc.”



Hít sâu một hơi, Mạnh Tri Ngư mạnh dạn nói ra suy nghĩ của mình



Cô hiểu rõ, sớm lật ngửa ván bài, thật ra không có lợi gì cả.



Con gái vẫn còn đang ở trong tay đối phương, cô càng phải cẩn thận hơn mới đúng



Nhưng vừa rồi, lúc cô đi trong con phố nhỏ cũ kỹ kia, trái tim như có cảm giác khó nói nên lời, không thể nào bình tĩnh lại được.



Minh Duệ Viễn hơi khựng lại.



Thấy cậu ta không nói gì, Mạnh Tri Ngư nói tiếp: “Cậu bắt giữ tôi, có phải có thù hận gì với người nhà tôi không? Cậu dẫn tôi trốn đông trốn tây đã hơn một năm, chứng minh cậu không có khả năng đối phó với bọn họ



Nếu đã như thể, nể tình cậu đối xử với tôi cùng Tỉnh Tỉnh cũng không tệ lắm trong thời gian dài như vậy, tôi cho cậu một ý này...” Minh Duệ Viễn ngắt lời cô: “Hừm, vài ngày không gặp, sao đầu óc chị lại tốt hơn rồi thế?” Trong lời nói của cậu ta đầy sự chế nhạo, Mạnh Tri Ngư đã nghe ra, cô dừng lại một chút, biết đại não của mình vẫn chưa hoàn toàn khôi phục



Vì vậy, cô căn bản không có cách chiếm được bất cứ lợi thế nào bằng lời nói được.



“Tôi nói này, chị cũng đừng tự cho mình là thông minh



Nghĩ mà xem, nếu người nhà của chị ở tại Trung Hải, tôi sẽ dẫn chị đến đây sao?” Mắt Minh Duệ Viễn hơi lóe lên một cái.



Chiêu lấy lui làm tiền này, quả nhiên có hiệu quả



Mạnh Tri Ngư vốn vẫn chưa có ký ức về quá khứ, bị Minh Duệ Viễn dọa như vậy, cô lập tức không nói được gì nữa.



Suy nghĩ vài giây, cô cảm thấy, cậu ta nói vậy cũng có lý.



Nhưng cô không cam lòng, phản bác: “Nhưng tôi cảm nhận được, tôi rất quen thuộc với nơi này, những con đường kia...”



Minh Duệ Viễn cười lạnh: “Chị nghĩ Trung Hải là nơi nào? Đây chính là nơi mà người dân cả nước đều muốn đến! Cho dù chị đã tới đây mấy lần thì có cái gì kỳ lạ đâu? Đừng nói là chị, tôi lớn lên ở nước ngoài từ nhỏ, không phải cũng tương đối hiểu Trung Hải sao?”



Nói cũng đúng..



“Vậy rốt cuộc tôi là ai?” Mạnh Tri Ngư sốt ruột



Cô không hiểu kỹ xảo đàm phán, ít nhất thì bây giờ không hiểu



Minh Duệ Viễn đã sớm nghĩ ra cách giải thích, thừa cơ rủ rỉ nói: “Tôi cũng không ngại nói cho chị biết, chị là người Nam Bình, hơn nữa xuất thân từ nhà họ Mạnh tiếng tăm lừng lẫy



Ở Nam Bình, nhà họ Mạnh là gia đình quyền thế, nhưng chị lại là con riêng, luôn không được thừa nhận



Người thừa kế hiện tại của nhà họ Mạnh là Mạnh Gia Nhàn, người ta mới là con gái danh chính ngôn thuận.” Bịa ra một lời nói dối như vậy, Minh Duệ Viễn dương dương tự đắc trong lòng



Vừa thật vừa giả mới dễ làm người khác tin tưởng.



Trong những lời này của cậu ta, có ba phần thật, bảy phần giả, đan xen nhau, dù là ai cũng không tìm ra được sơ hở



Nghĩ như vậy, Minh Duệ Viễn càng cảm thấy mình thật tài tình



Mạnh Tri Ngư kinh ngạc há hốc miệng, mãi mà không nói nên lời.



Vì vậy, nếu tôi mà là chị, tôi sẽ ngoan ngoãn trốn đi, tạm thời không xuất hiện



Nếu như để cho cô Mạnh kia biết chị ở đây, còn không phải sẽ giết chị đầu tiên à? Con riêng cũng có quyền thừa kế, cô ta nhất định sợ chị trở về tranh đoạt gia sản!”



Minh Duệ Viễn cố ý dọa cô.



“Mặt khác, nếu cô ta thật sự phát hiện ra hành tung của chị, nhất định sẽ tìm cách xóa bỏ thân phận của chị, nói không chừng còn nói chị là Trương Tam Lý Tứ Vương Nhị mặt rỗ gì đó, chứ nào chịu thừa nhận chị họ Mạnh!” Cậu ta nghĩ, ngộ nhỡ có một ngày, Mạnh Tri Ngư bị người ta nhận ra chính là Hà Tư Ca, mình cũng tẩy não cho cô trước rồi, coi như đề phòng bị trước



“Những điều cậu nói..



đều là thật à?”



Rõ ràng cô vẫn còn nghi ngờ trong lòng.



“Chuyện này thì có cái gì mà giả, Mạnh Cường, Mạnh Gia Nhàn, chị có thể đi ra ngoài nghe ngóng, xem xem có sự tồn tại của nhà họ Mạnh hay không! Nhưng mà, nếu như Mạnh Gia Nhàn lại thuê người giết chị, tôi không dám bảo đảm có thể cứu chị thêm một lần nữa đâu! Chị đừng quên, đầu của chị vì sao lại có vấn đề như vậy.”



Minh Duệ Viễn vừa nói, vừa dùng ngón tay chỉ vào đầu mình, nhắc nhở cô



Nghe những câu này, Mạnh Tri Ngư hãi hùng khiếp vía



Đây là lần đầu tiên Minh Duệ nói về những chuyện trước kia kể từ sau khi cô tỉnh táo lại.



Trước đó, cho dù cô truy hỏi thế nào, cậu ta cũng không chịu nói.



“Tỉnh Tỉnh là con gái của ai? Ý của tôi là, ai là cha của Tỉnh Tỉnh?”



Nghĩ nửa ngày, cuối cùng cũng tiêu hóa được lượng thông tin khổng lồ, Mạnh Tri Ngư cố nén cơn đau đầu, lại lần nữa đưa ra một câu hỏi quan trọng




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom