• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (3 Viewers)

  • Gặp Đúng Lúc Yêu Đúng Người-341

Chương 342: Kế hoạch cho làm con thừa tự




72965.png
Đàn ông suy nghĩ vấn đề gì cũng đều xem trọng lợi ích



Còn đàn bà, rõ ràng sẽ để ý đến tình cảm nhiều hơn



Vậy nên, đàn ông cảm thấy đàn bà ngu ngốc, đàn bà lại cảm thấy đàn ông tàn nhẫn



“Con qua đây đi, ba không nói được mẹ con nữa rồi, bà ấy không khóc thì lại làm ầm lên, con nói với bà ấy đi!” Phó Trí Trạch phiền não, ông ta đứng lên châm một điếu thuốc.



“Không được phép hút thuốc trong nhà!” Ngụy Xảo Quân liếc thấy hành động của ông ta, lập tức quát lên



“Cmn tôi sắp nhịn chết rồi, bà nói không cho phép thì không được làm à? Hôm nay tôi nhất định phải hút.” Phó Trí Trạch gắt gỏng, đập cái bật lửa lên bàn



“Được rồi, ba ra ban công hút3thuốc đi.” Phó Cẩm Thiêm bất đắc dĩ khuyên một câu.



Đợi Phó Trí Trạch đi rồi, anh ta mới nhìn về phía Ngụy Xảo Quân, giải thích với bà ta: “Gần đây chú ba đang lập di chúc, không phải là mẹ không biết, chú ấy không có con trai, lại có một khối tài sản lớn.”



“Vậy cũng không được! Nếu con trở thành con trai của ông ta, chắc chắn ông ta sẽ lợi dụng triệt để, tuyệt đối không để con đứng núi này trông núi nọ đâu, con với bà con nghĩ ngon ăn ư?” Ngụy Xảo Quân trừng mắt, vỗ bộp bộp lên bàn, chỉ muốn nói cho chồng và con trai tỉnh ra.



“Cho dù con thật sự làm con thừa tự của chú ấy, chẳng lẽ mẹ sẽ không nhận con nữa sao? Nếu mẹ đã0không nhận con nữa, con là con trai trên danh nghĩa của ai, căn bản không quan trọng!” Phó Cẩm Thiêm ngồi xuống, bảo chị Vân rót cho mình một cốc nước rồi chậm rãi uống.



“Con còn có thể uống được à? Mẹ sắp bị hai cha con làm tức chết rồi! Đúng rồi, nhìn thấy con mẹ mới nhớ ra, con gái của Trương tổng lần trước mẹ giới thiệu cho con ấy, rốt cuộc con có hẹn người ta ra ngoài không? Bây giờ không phải là thời cha mẹ đặt đâu con ngồi đây nữa rồi, đều là thanh niên các con tự tìm hiểu...”



Hình như Ngụy Xảo Quân nhớ ra cái gì, vội vàng ngồi xuống trước mặt Phó Cẩm Thiêm, hỏi thăm chuyện mà bà ta nghĩ là quan trọng hơn



“Con không hẹn cô ta, con5đã có bạn gái rồi, không cần ba mẹ giới thiệu cho con nữa.” Phó Cẩm Thiêm im lặng một lúc, đặt cốc nước xuống, siết chặt các ngón tay



“Con có bạn gái rồi sao? Từ lúc nào vậy, sao mẹ lại không biết? Nó làm nghề gì, tình hình ba mẹ nó thế nào?”



Ngụy Xảo Quân ngẩn ra, đợi bà ta phản ứng lại, vội vàng hỏi không ngừng



“Để sau rồi nói đi, bây giờ, chuyện quan trọng nhất chính là việc chú ba của con lập di chúc



Mẹ yên tâm đi, giải quyết xong chuyện này, con sẽ đưa cô ấy về nhà ra mắt mẹ.” Phó Cẩm Thiêm cau mày, nói qua loa.



Không đợi Ngụy Xảo Quân nói thêm gì nữa, Phó Trí Trạch đã dập tắt điếu thuốc, bước qua đây



“Tôi đã nói rồi, con người bà4không biết cái gì quan trọng cái gì không quan trọng, đợi Cẩm Thiêm nắm được cổ phần của chú ba trong tay rồi thì muốn kiểu phụ nữ thế nào mà chẳng có?” Ông ta chế giễu, làm Ngụy Xảo Quân càng thêm oán giận



Rè rè...



Điện thoại rung lên, Phó Trí Trạch cầm lên nhìn, vẻ mặt hơi thay đổi



Ông ta lập tức bắt máy, thái độ hơi nịnh nọt: “Chú ba, chú nghĩ thế nào mà lại gọi điện cho tôi thế? À, à, không phải bác sĩ bảo chú phải nghỉ ngơi nhiều hơn sao? Vậy được rồi, tôi sẽ liên lạc với Cẩm Thiêm...”



Phó Trí Trạch đặt điện thoại xuống, kích động đến đỏ cả mặt.



“Chú ba bảo tôi với Cẩm Thiêm qua đó, nói là có chuyện quan trọng cần công bố! Nhanh lên, chuẩn bị9một chút, chúng ta đi xem sao!” Ông ta chun mũi lại, ra sức hít thở, ngay cả lỗ mũi cũng phổng cả ra



Ngụy Xảo Quân rất tức giận, nhưng cũng biết không xen được vào chuyện này



Bà ta chỉ có thể quay mặt đi chỗ khác, cắn môi, vành mắt đỏ lên, không nói gì nữa.



Chỉ một lúc sau, Phó Trí Trạch và Phó Cẩm Thiêm đã xuất phát, đi đến nhà Phó Trí Hán



Trên đường đi, bọn họ không ngừng giục tài xế, nhưng lúc đến đó, Phó Cẩm Hành đã ngồi ở phòng khách nhà Phó Trí Hán rồi



Bên cạnh còn có hai người đàn ông trông giống luật sư, bọn họ đang thấp giọng bàn bạc chuyện gì đó



Nhìn thấy hai người đến, bọn họ lập tức ngậm miệng lại, giống như đang kiêng dè điều gì đó



“Chú ba, chúng tôi đến rồi!”



Phó Trí Trạch có chút hưng phấn lớn tiếng gọi, ông ta biết gần đây sức khỏe của Phó Trí Hán không tốt, bình thường đều nghỉ ngơi ở nhà.



Hôm nay nếu ông ta đã đích thân mở miệng gọi hai cha con bọn họ qua đây, luật sư cũng ở đây rồi, chắc chắn là sẽ có chuyện lớn xảy ra! Người giúp việc đi lên tầng thông báo, không bao lâu sau, Phó Trí Hán đã xuống.



Sau lưng ông ta còn có một người nữa



Vừa nhìn thấy Phó Cẩm Hành, Phó Trí Trạch không giữ được nụ cười trên mặt nữa



Nhưng ông ta nghĩ lại, dù sao Phó Cẩm Hành cũng là Tổng Giám đốc của Tập đoàn Phó Thị, hắn đã ngồi ở vị trí đó rồi, thì lúc gia tộc có việc, hắn đích thân xuất hiện cũng hợp tình hợp lý.



Tự trấn an mình xong, Phó Trí Trạch cảm thấy thoải mái hơn nhiều.



“Chú ba, chú thế nào rồi? Nhìn sắc mặt chú không tệ lắm, nghỉ ngơi thêm một thời gian nữa, có lẽ sẽ không có vấn đề gì.” Phó Cẩm Thiêm chủ động bước lên trước đỡ lấy Phó Trí Hán, để ông ta ngồi xuống xô pha.



“Chú khỏe hơn nhiều rồi



Bệnh nhẹ là phúc, vất vả cả một đời, cuối cùng cũng có thể yên tĩnh hưởng phúc mấy ngày.” Phó Trí Hán thở dài một cái, mặc dù trong lời nói lộ ra sự bất đắc dĩ, nhưng trên mặt lại là vẻ thỏa mãn



Có thể nhìn ra được tâm trạng ông ta khá tốt.



“À, đúng rồi, anh hai, hôm nay em đặc biệt gọi hai người đến đây là muốn bàn chuyện di chúc của em...”



Không đợi Phó Trí Hán dứt lời, Phó Trí Trạch đã không nhịn được nói: “Chú ba, chú nói cái gì thế, chú mới có mấy chục tuổi đầu, sao phải gấp gáp như vậy? Ai mà không có lúc đau ốm, chú đừng suy nghĩ nhiều, nghỉ ngơi cho tốt vào!”



Tuy nói như vậy, nhưng trong lòng ông ta lại sốt ruột như đang bị mèo cào.



Nhưng ông ta không thể để lộ ra vẻ nôn nóng, tránh làm cho Phó Trí Hán phản cảm.



“Được rồi, nhân lúc đầu óc em còn tỉnh táo, sớm thu xếp mọi việc cho tốt, kẻo ngày nào đó ngã xuống lại mang đến phiền phức cho người khác!” Phó Trí Hán khoát tay, dễ nhận thấy ông ta đã hạ quyết tâm rồi



Thấy thái độ của ông ta kiên quyết như thế, người khác cũng không tiện nói thêm gì nữa



“Hai người này là luật sư, em đã nói qua với bọn họ rồi, bọn họ sẽ căn cứ theo ý muốn của em, phác thảo một bản di chúc



Em gọi hai người qua đây cũng là muốn hai người chuẩn bị tâm lý, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì cứ quyết định như vậy.”



Nói xong, Phó Trí Hán gật đầu với luật sư, ý bảo đã có thể bắt đầu



Một luật sư hắng giọng, cầm tài liệu trên bàn lên, bắt đầu đọc



“Nhận được sự ủy thác của ông Phó Trí Hán..



để lại cho anh Phó Cẩm Thiêm năm mươi phần trăm số tiền tiết kiệm được gửi trong ngân hàng dưới tên ông Phó Trí Hán..



còn lại một nửa sẽ dùng để xây dựng quỹ cá nhân..



toàn bộ bất động sản đứng tên ông Phó Trí Hán sẽ được tặng cho vợ là bà Dương Hồng Hà..



toàn bộ cổ phần của ông Phó Trí Hán sẽ được để lại cho anh Phó Cẩm Hành...” Luật sư lớn tiếng đọc lên, cùng với nội dung di chúc được công bố, sắc mặt của ba người đều thay đổi, nhưng lại không giống nhau



Lúc ở trong phòng sách, Phó Cẩm Hành đã biết được sự sắp xếp của Phó Trí Hán, hắn có chút bất ngờ, không ngờ ông ta lại đồng ý chuyển nhượng hết cổ phần của mình cho hắn.



Phải biết, trong nhiều năm qua, Phó Trí Hán đã tích lũy được không ít cổ phần trong Tập đoàn Phó Thị.



Mặt dù không so sánh được với Phó Cẩm Hành, nhưng cũng là con số lớn.



Còn tiền tiết kiệm hay bất động sản, Phó Cẩm Hành không để ý lắm, cho dù không có gì, hắn cũng không quan tâm.



“Cái gì?” Đợi luật sư đọc xong, Phó Trí Trạch là người đầu tiên nhảy ra phản đối: “Chú ba, ý chú là sao hả? Chú đặc biệt tìm chúng tôi sang đây chỉ là để thông báo chú tặng cho Cẩm Thiêm một nửa tiền tiết kiệm của chú thôi à?” Tạm thời không nói đến việc rốt cuộc Phó Trí Hán gửi ngân hàng bao nhiêu tiền, cứ cho là rất nhiều đi, nhưng đối với người nhà họ Phó, tiền bạc không phải là thứ quan trọng nhất



Thứ quan trọng hơn là bất động sản cùng với cổ phần trong công ty, vậy mà Phó Trí Hán lại để hết cho vợ ông ta và Phó Cẩm Hành! Tiền lãi ngân hàng so với giá trị tăng lên của nhà đất, cổ phiếu thì thật sự là quá ít ỏi! Gặp vận không may thì tiền còn mất giá! “Anh hai, anh nói gì vậy? Em không có con cái, để lại một nửa tiền gửi ngân hàng cho cháu em, chẳng lẽ còn chưa đủ à?” Phó Trí Hán híp mắt lại, có chút không vui hỏi ngược lại.



“Không phải, tôi không có ý đó!”



Sợ đắc tội với ông Phật lớn trước mặt, Phó Trí Trạch vội vàng giải thích: “Ý của tôi là, nhà chúng ta cũng không thiếu tiền, người làm chú ba như chú lại chỉ để lại cho Cẩm Thiêm một khoản tiền, chẳng lẽ không sợ người khác bàn tán dị nghị sao? Tôi nói thẳng nhé, bất động sản và cổ phiếu..



chứ không tính để lại cho cháu nó à?”



So sánh ra, Phó Cẩm Hành đứng ở bên cạnh không nói gì, rất bình tĩnh, trên mặt không lộ ra một chút cảm xúc nào.



“Mấy chỗ bất động sản đó em phải để lại cho vợ mình, bà ấy không còn ít tuổi nữa, cần phải suy nghĩ đến vấn đề dưỡng lão



Chỗ nhà cửa còn lại, dù là cho thuê hay chuyển nhượng, đều có thể đảm bảo cuộc sống sau này cho bà ấy



Còn cổ phiếu...”



Phó Trí Hán quay đầu nhìn về phía Phó Cẩm Hành ở bên cạnh, khẽ gật đầu: “Giao cho Cẩm Hành, em rất yên tâm



Huống hồ, nó mới là Tổng Giám đốc của Phó Thị, cổ phần trong tay nó liên quan mật thiết đến sự ổn định của tập đoàn, em không muốn em vừa đi, Phó Thị đã có biên.”



Giọng điệu của ông ta nghiêm túc hơn vừa rồi nhiều, rõ ràng là đã không còn cách nào thay đổi sự sắp xếp này nữa



Nghe Phó Trí Hán nói xong, bầu không khí xung quanh lập tức trở nên vô cùng nặng nề



Ngay cả Phó Trí Trạch cũng có chút lúng túng, ông ta mở miệng, mấy lần muốn nói điều gì đó, nhưng đều nuốt xuống



Cuối cùng, Phó Cẩm Thiên đành mỉm cười đề nghị: “Chú ba, không giấu gì chú ý của cháu với ba cháu là định để cháu làm con thừa tự của chú.” Phó Trí Trạch vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, chú ba, chú cảm thấy thế nào?” “Làm con thừa tự?”



Phó Trí Hán có chút bất ngờ, ông ta nhìn chằm chằm Phó Trí Trạch, rồi chìm vào suy nghĩ.



Thấy có hy vọng, Phó Trí Trạch thừa cơ khuyên nhủ: “Đúng vậy, chú tận mắt nhìn Cẩm Thiêm trưởng thành, tính cách nó lại tốt, có nó phụng dưỡng chăm sóc chú đến cuối đời, không phải cũng rất tốt sao?”



Trong một gia tộc lớn, những chuyện tương tự như vậy cũng không ít.



Dưới tình huống bình thường, người có thể làm con thừa tự đều là cháu trai hoặc là người thân, huyết thống thân thiết là tốt nhất.



“Anh hai, ý này của anh cũng không tệ.”



Im lặng suy nghĩ một lát, Phó Trí Hán lại thật sự gật đầu



Thấy ông ta đồng ý, Phó Trí Trạch vui mừng khôn xiết, ngay cả Phó Cẩm Thiêm cũng mỉm cười



Phó Cẩm Thiêm biết, cho dù anh ta làm con trên danh nghĩa của ai thì vợ chồng Phó Trí Trạch mới là cha mẹ ruột của mình, đợi hai người bọn họ qua đời rồi, nhất định cũng sẽ để di sản lại cho mình.



Như vậy, chẳng khác nào anh ta có thể danh chính ngôn thuận thừa kế hai phần di sản.



Nói không chừng, không bao lâu nữa, anh ta có thể có thực lực chống lại Phó Cẩm Hành.




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom