• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (2 Viewers)

  • Gặp Đúng Lúc Yêu Đúng Người-363

Chương 364: Gió chiều nào xoay chiều đó




73369.png
Thủ hạ của hắn không phải ăn không ngồi rồi, mà vệ sĩ Phó Cẩm Hành thuế về hiển nhiên cũng sẽ không trơ mắt nhìn ông chủ của mình bị người khác uy hiếp, đôi bên giằng co, hết sức căng thẳng.



“Tôi biết cậu tới tìm tôi vì việc gì, nếu không muốn chuyện loạn hơn thì bảo người của cậu ngoan ngoãn một chút, đừng quên, đây là địa bàn của tôi.” Phó Cẩm Hành không nhanh không chậm bước lên một bước, dửng dưng nhìn Minh Duệ Tư



Cho dù như thế nào, bây giờ người phải chịu cảnh tù ngục cũng không phải là mình.



Nếu Minh Duệ Tư có việc muốn cầu cạnh thì nên bày ra thái độ nhờ vả, không phải dáng vẻ như bây giờ.



Phó Cẩm Hành, tôi3tưởng ít nhiều gì cậu vẫn còn nhớ đến tình bạn cũ!”



Biết được Minh Duệ Viễn xảy ra chuyện, Minh Duệ Tư lo lắng đến nỗi giống như kiến bò trên chảo nóng, sắp mất đi lý trí



Nghe “hắn” nói xong, Phó Cẩm Hành không nhịn được bật cười: “Chẳng lẽ tôi còn chưa đủ nhớ tình bạn cũ sao? Nếu như không phải nể tình bạn cùng trường năm đó, cậu cho rằng cậu có tư cách đứng ở trước mặt tôi, chất vấn tôi à?”



Chỉ riêng vụ án mạng ba mạng người ly kỳ ở lần họp lớp kia, “hắn” đã không thoát nổi tội rồi.



Minh Duệ Tư bị hỏi á khẩu không trả lời được, hắn mơ hồ cảm thấy, mặc dù A Hải nhanh nhẹn, nhưng có lẽ cũng không0dọn sạch sẽ đến mức làm cảnh sát Trung Hải không tìm ra được chút manh mối nào.



Có lẽ đã xảy ra chuyện gì, mà “hắn” vẫn không biết



“Cậu..



có cậu phải đã làm gì sau lưng tôi không...” Minh Duệ Tư căng thẳng hỏi



Người đàn ông này càng ngày càng mạnh hơn, khó đối phó hơn so với tưởng tượng của “hắn”



“Tôi không phải vì cậu, chẳng qua tôi cảm thấy, nếu như người đã chết rồi, rất nhiều chuyện cũng không cần phải điều tra nữa



Huống hồ năm đó mấy người kia thật sự rất quá đáng, coi như là trả cái giá tương ứng, cũng là hợp tình hợp lý



Vì vậy, tôi muốn khiến chuyện đó chấm dứt, chỉ thế thôi.” Sợ Minh Duệ Tư hiểu lầm, Phó Cẩm Hành không chút5nghĩ ngợi giải thích.



Mà việc hắn làm chỉ là trấn an người nhà nạn nhân, làm cho vụ án mạng này giảm độ hot xuống



“Tôi tưởng năm đó chúng ta cũng coi là tâm đầu ý hợp..



nếu không phải bởi vì gần gũi cậu, mấy người kia cũng sẽ không ghen ghét tôi, muốn hủy hoại tối...”



Minh Duệ Tư cúi thấp đầu, buồn bực nói.



“Cậu cũng nói rồi đấy, chỉ là năm đó thôi



Tôi thừa nhận, khi đó đúng là tôi có thiện cảm với cậu, nhưng tôi hiểu rất rõ trách nhiệm của mình



Vào lúc tôi không có đủ năng lực, tôi sẽ không dễ dàng giao trái tim tôi ra, vì vậy, tôi tự nhận là không phụ lòng cậu.”



Nếu như “hắn” chủ động nhắc tới chuyện năm đó, Phó Cẩm Hành4cảm thấy, có lẽ mình nên nói rõ ràng.



Sự hiểu lầm mười năm nay, hôm nay nên giải quyết hoàn toàn đi thôi



“Hóa ra chỉ có tôi vẫn còn ôm ảo tưởng về cậu...”



Giọng nói Minh Duệ Tư ngày càng nhỏ đi



Vì giả làm đàn ông, “hắn” đã phá hủy cổ họng mình, giọng nói cũng trở nên rất khó nghe, cả ngày đều mặc quần áo màu đen, dùng mũ che khuất nửa gương mặt



Vì vậy, Minh Duệ Viễn mới thường xuyên ở sau lưng cười nhạo Minh Duệ Tư người không ra người quỷ không ra quỷ



Nhưng cậu ta không biết, Minh Duệ Tư đã phải trả một cái giá lớn để đổi lấy những ngày an nhàn của cậu ta



“Không phải cô còn ảo tưởng về anh ấy, mà là còn9ảo tưởng với chính mình!”.



Một người phụ nữ đứng trên bậc thang, cũng không biết cô đứng đó từ lúc nào, không ai chú ý tới.



Nghe thấy tiếng, Minh Duệ Tư ngẩng đầu lên



Mạnh Tri Ngư bước từng bước xuống tầng, cô đứng bên cạnh Phó Cẩm Hành, có chút tò mò quan sát Minh Duệ Tư phía đối diện



“Cô nhìn cái gì?” Minh Duệ Tư lạnh lùng hỏi



Lần nào đứng trước mặt người phụ nữ này, tâm trạng “hắn” đều trở nên vô cùng phức tạp



Chính cô đã cướp đi người đàn ông “hắn” yêu thời thiếu nữ



Chính cô đã cướp đi đứa con “hắn” hết lòng nuôi dưỡng! “Tôi biết cô là ai, tôi cũng xem tin tức trên mạng rồi.” Mạnh Tri Ngư không hề sợ hãi nói, cảm giác như nghé con mới sinh không sợ cọp



Mặc dù Minh Duệ Tư dẫn theo nhiều người tới, nhưng cô cũng không sợ hãi



Ngược lại Phủ Cẩm Hành muốn cô đi lên tầng, sợ lại gặp chuyện không may.



“Cô ta..



có phải cô ta có vấn đề gì không?”



Sửng sốt một chút, Minh Duệ Tư nhìn về phía Phó Cẩm Hành



Khuôn mặt người phụ nữ trước mặt giống Hà Tư Ca như đúc, nhưng cho dù là dáng vẻ hay giọng nói, đều khác xa so với lúc trước



“Chính là con trai của cậu hại đầu cô ấy bị thương, món nợ này tôi nhất định phải tính toán rõ ràng với Minh Duệ Viễn!”



Không nói tới thì thôi, vừa nhắc tới, Phó Cẩm Hành không nên nổi tức giận.



“A Viễn..



A Viễn thích cô ta như vậy, làm sao có thể hại cô ta? Cậu đừng đổ hết mọi chuyện lên đầu nó như vậy! Mặt khác, hôm nay tôi đến tìm cậu, chính là muốn cậu giao Tiểu Hào ra!” Minh Duệ Tư nổi giận đùng đùng nói



“Hắn không có ở chỗ tôi.” Phó Cẩm Hành khiêu khích nhìn “hắn” một cái: “Tình báo của cậu làm việc quá kém, không hiểu sao lại chạy đến chỗ tôi đòi người!”



“Đương nhiên tôi biết hắn không có ở chỗ cậu, nhưng mục đích hắn tìm đến cậu chính là vì bảo vệ cái mạng chó của hắn! Còn nữa, người đón ông già chỉ còn chút hơi tàn của hắn đi chính là do cậu sắp xếp đúng không?”



Trước khi tới đây, Minh Duệ Tư đã nắm được rất nhiều tin tức



“Hắn” chỉ hận bản thân đã chậm một bước, nếu nhanh hơn Phó Cẩm Hành, khống chế cha của Tiểu Hào thì cũng sẽ không rơi vào thế yếu.



“Tôi tưởng cậu đã sớm cho người đi theo dõi rồi, không ngờ cậu lại bỏ qua manh mối quan trọng như vậy



Đây không phải gọi là khinh người nên bị người hại vào thời khắc mấu chốt sao?” Phó Cẩm Hành không trả lời ngay câu hỏi của hắn” mà móc mỉa hỏi ngược lại.



Minh Duệ Tư thừa nhận, “hắn” quả thực đã quá mức khinh thường Tiểu Hào



Con đê ngàn dặm lại bị hủy bởi tổ kiến.



Không ngờ một con chó trung thành chỉ biết vẫy đuôi mừng chủ cũng có thể làm thay đổi cục diện! “Vậy tôi đổi cách nói khác, rốt cuộc phải thế nào cậu mới có thể tha cho A Viễn?”



Im lặng một lát, giọng điệu Minh Duệ Tư hòa hoãn hơn không ít



Vấn đề này cũng là điều Mạnh Tri Ngư quan tâm



Cô rất muốn biết, rốt cuộc Phó Cẩm nghĩ như thế nào về vấn đề của Minh Duệ Viễn



“Tôi sẽ không để cho cậu ta chết, nhưng cũng sẽ khiến cậu ta không còn tư cách để làm hại người nhà của tôi.” Câu trả lời của Phó Cẩm Hành hơi khiến người ta khó hiểu



Nhưng Minh Duệ Tư vẫn biến sắc



“Hắn” nghẹn ngào nói: “Chẳng lẽ cậu muốn nhốt nó cả đời sao? A Viễn còn chưa trưởng thành! Cuộc sống của nó bây giờ mới bắt đầu!” Khóe mắt Phó Cẩm Hành giật điên cuồng, hắn cũng hét lớn một tiếng: “Chưa trưởng thành? Con gái của tôi cũng vừa mới sinh ra! Lúc trước, cậu sinh ra đứa súc sinh này, chẳng lẽ là vì muốn cậu ta gây hại cho xã hội à?”



Minh Duệ Tư liền ngậm miệng.



Đương nhiên “hắn” biết, “nhờ ơn” Minh Duệ Viễn mà Phó Cẩm Hành đã suýt mất đi vợ và con gái



Nếu như không phải bọn họ mạng lớn, chỉ sợ đã sớm bị cá mập ăn không xót lại một mẩu xương rồi



“Hôm nay tôi đến không phải để xin cậu tha thứ.”



Qua vài phút, Minh Duệ Tư trấn định lại, “hắn” hít sâu một hơi, cười lạnh một tiếng: “Tôi tới tìm cậu để đàm phán.”



Nghe vậy, Phó Cẩm Hành lập tức cười lớn



Hắn cười rất kiêu ngạo, khiến cho khuôn mặt vốn cứng ngắc của A Hải cũng không nhịn được cau mày lại, vô cùng bất mãn



Cười cả buổi, cuối cùng Phó Cẩm Hành cũng dừng lại



“Có phải tại gần đây tôi làm nhiều việc tốt quá, khiến các người dần dần cảm thấy mình có tư cách đàm phán với tôi rồi không?”



Hắn thu lại nụ cười, toàn thân toát ra vẻ đáng sợ



Thậm chí Mạnh Tri Ngư ở gần hắn nhất cũng run rẩy, cô muốn lùi lại hai bước, lại bất ngờ bị Phó Cẩm Hành nắm lấy cổ tay, không thể động đậy.



“Anh..



anh làm gì vậy...” Cô nhỏ giọng hỏi



Chẳng lẽ muốn biến cô thành bao cát, ném qua ném lại à? Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, Mạnh Tri Ngư đã tự bác bỏ ngay



“Cậu nhìn rõ cho tôi, đây là vợ tôi, bây giờ cô ấy hoàn toàn không có ký ức, gần như thay đổi thành một người khác



Nếu như cậu đồng ý, tôi sẽ khiến Minh Duệ Viễn cũng phải trải qua chuyện như cô ấy, chỉ cần cậu ta còn sống, tôi sẽ



mặc cho cậu đưa cậu ta đi, chắc chắn sẽ không can thiệp



Bước đầu tiên, dẫn cậu ta đến bến tàu phía nam, ném thẳng xuống, đập vỡ đầu cậu ta



Còn sự đau đớn của phụ nữ lúc sinh con, tôi sẽ suy nghĩ làm thế nào để cậu ta cũng có thể thử xem...”



Không đợi Phó Cẩm Hành nói xong, Minh Duệ Tư đã biến sắc.



Cho dù Minh Duệ Viễn có thể chịu được, đại nạn không chết, nhưng chỉ cần Phó Cẩm Hành động tay động chân vào một khâu nào đó, cậu ta chắc chắn sẽ chết! “Cậu muốn nó chết, cần gì phải đùa giỡn nó như mèo vờn chuột vậy?”



“Hắn” trùng to mắt, run rẩy chất vấn



“Sai rồi, chẳng lẽ cậu đã quên, tôi đang đàm phán với cậu à.”



Vẻ mặt Phó Cẩm Hành như cười như không nhìn Minh Duệ Tư, nhắc nhở “hắn”, người không biết tự lượng sức mình sẽ rơi vào tình cảnh bây giờ



“Cậu thật sự muốn đẩy mọi chuyện đến bước đường cùng như vậy sao?” Minh Duệ Tư nghiến chặt răng, vừa định xông lên đã bị A Hải vốn im lặng nãy giờ ngăn lại



“Anh Phó, ông chủ của tôi lo lắng quá nên bị loạn, anh đừng trách anh ấy! Nếu có chỗ nào mạo phạm, mong anh lượng thứ, đừng tính toán với anh ấy!”



Tuy A Hải không giỏi ăn nói nhưng cũng vội vàng xin lỗi Phó Cẩm Hành, thật sự sợ chọc giận hắn.



“A Hải, cậu không cần phải xin lỗi cậu ta! Bây giờ không chỉ mình tôi đối phó với cậu ta, mà Minh Đạt cũng sẽ không bỏ qua cho cậu ta! Cho dù tôi không làm gì, nhà họ Phó cũng sẽ không thể yên ổn, Minh Đạt âm thầm lên kế hoạch nhiều năm như vậy, cậu cho rằng ông ta gặp chuyện là rút lui sao?”



Minh Duệ Tư thò đầu ra từ sau lưng A Hải, nói một mạch



“Hắn” nói không sai, hôm nay “hắn” tới tìm Phó Cẩm Hành, chính là để đàm phán.



Nếu Phó Cẩm Hành đồng ý bỏ qua cho Minh Duệ Viễn, Minh Duệ Tư thậm chí có thể lựa chọn phản bội Minh Đạt, giúp hắn tiêu diệt hoàn toàn kẻ địch này



Sau khi mọi chuyện thành công, yêu cầu duy nhất của Minh Duệ Tư là bảo đảm “hắn” và Minh Duệ Viễn có thể bình yên rời khỏi nơi này.



“Cậu tưởng nếu không có cậu giúp thì tôi sẽ sợ ông ta sao? Sự trung thành của cậu thật rẻ mạt, vì mạng sống mà có thể cam tâm để Minh Đạt sai khiến, vì Minh Duệ Viễn, lại có thể giúp tôi



Như vậy, cậu cũng chẳng khác gì con chó trong miệng cậu cả.”



Mặc dù Minh Duệ Tư và Tiểu Hào là cùng một loại người, nhưng Phó Cẩm Hành với Minh Duệ Viễn lại không phải là một loại người



Đối với kẻ gió chiều nào xoay chiều đó, hắn luôn diệt trừ tận gốc.




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom