• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (2 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-365

Chương 366: Chúng ta là vợ chồng




73794.png
Phó Cẩm Hành vốn chỉ muốn trải nghiệm mùi vị được cô tự dâng mình lên



Anh giơ tay khẽ đỡ gáy Mạnh Tri Ngư, đề phòng cố giãy giụa lung tung, Phó Cẩm Hành dùng cái tay còn lại cầm lấy cằm cô, để cô ngẩng đầu lên, lúc này mới hôn cô.



“Um..



um um..” Cô trợn to mắt, cảm nhận được đầu lưỡi mềm mại đang cạy rằng mình ra, cái cảm giác động chạm kỳ lạ đó làm Mạnh Tri Ngư theo bản năng mở miệng ra



Nhìn vẻ mặt mơ hồ của cô, Phó Cẩm Hành cảm thấy buồn cười, anh khàn giọng nói: “Nhắm mắt lại.”



Cô làm theo giống như một con mèo con nghe lời, chỉ có điều mí mắt vẫn khẽ run run, ngay cả lông mi cũng không ngừng run rẩy.



Phó Cẩm3Hành là một người thấy rất kiên nhẫn, anh không vội công thành đoạt đất mà để cô thích ứng trước



Người phụ nữ nào cũng thích sự quan tâm như vậy, Mạnh Tri Ngư đương nhiên cũng không ngoại lệ



Đến lúc cô thở hổn hển, cả người nhũn ra dựa vào Phó Cẩm Hành, bầu không khí xung quanh đã trở nên vô cùng mờ ám, ngay cả nhiệt độ hình như cũng tăng lên



“Anh thật là lão luyện!” Mạnh Tri Ngư phản ứng lại, giọng nói hơi không vui



Không chỉ như vậy, cô còn dùng ngón tay chọc mạnh vào ngực Phó Cẩm Hành mấy cái, khiến cơ thể anh cứng đờ.



Mạnh Tri Ngư cảm nhận được rõ ràng da thịt dưới áo sơ mi anh càng nóng lên, cô do dự một chút, sau đó0dường như mới ý thức được điều gì, vội vàng rụt tay lại



“Em còn sờ linh tinh nữa, anh không ngại để họ Tưởng đợi thêm một hai tiếng đâu.” Phó Cẩm Hành híp mắt lại, vẻ mặt nguy hiểm nhắc nhở



Mạnh Tri Ngư nghiêng đầu: “Một hai tiếng cơ hả?”



“Em!”



Anh tức giận: “Em đang nghi ngờ anh à?”



Không có người đàn ông nào có thể chịu được chuyện bị phụ nữ nghi ngờ ở phương diện này, Phó Cẩm Hành muốn chứng minh năng lực của mình.



“Không không không, em đâu có nghi ngờ!”



Mạnh Tri Ngư nhanh nhẹn nhảy ra hai bước, cô nhanh chóng chỉnh sửa lại quần áo tóc tai, còn dùng mu bàn tay lau đôi môi nóng bỏng.



Cảm giác này



Cô không hề ghét



“Tốt nhất là như thế!”



Phó Cẩm Hành cũng điều chỉnh5lại tâm trạng, kéo Mạnh Tri Ngư qua, ép cô khoác lên cánh tay mình, cùng đi đến phòng bên cạnh.



Tưởng Thành H



đã uống một bình trà, đi vệ sinh hai lần, hút ba điếu thuốc, tính kiên nhẫn của anh ta đang mất dần từng chút một.



Nhưng Tưởng Thành Hủ tự nói với mình, nhất định mình sẽ đợi được Phó Cẩm Hành, trừ phi ngay cả công ty hắn cũng không tới nữa.



“Nghe nói anh muốn gặp tôi?”



Đột nhiên anh ta nghe thấy một giọng nói truyền tới từ cửa



Anh ta quay lại thì thấy Phó Cẩm Hành đến rồi



Nhìn thấy cô gái bên cạnh hắn, Tưởng Thành Hủ đứng bật dậy, kích động gọi: “Tư Ca! Em thật sự không sao à!”



Anh ta nói rồi bước nhanh qua đây



Mạnh Tri Ngư theo bản năng4dịch đến gần Phó Cẩm Hành, vẻ mặt căng thẳng, không hiểu sao cô không quá thích người đàn ông này



Có lẽ là bởi vì lần trước ở nhà hàng nghe trộm được đoạn đối thoại của anh ta và Mạnh Gia Nhàn, cho nên theo Mạnh Tri Ngư thấy, rõ ràng là người đàn ông này ngoại tình sau khi kết hôn, đã thế lại còn ra vẻ cây ngay không sợ chết đứng, thật sự chẳng phải thứ tốt đẹp gì



“Đứng lại!” Phó Cẩm Hành nặng nề quát một tiếng, đồng thời giơ tay ra chắn trước mặt Tưởng Thành Hủ, ngăn anh ta tiếp tục tiến lên.



“Tưởng Thành Hủ, tôi đã nể mặt anh quá nhiều lần rồi, anh đừng có được voi đòi tiên!”



Hắn không cố ý nâng cao âm lượng, không giận9mà vẫn phát uy, khí thể áp bức người khác



Tưởng Thành Hủ bất giác lui về phía sau một bước.



“Tư Ca, hơn một năm qua rốt cuộc em đã đi đâu thế? Có phải là anh ta làm gì em không, hay là có ai làm hại em.” Anh ta hoàn hồn lại, lớn tiếng hỏi.



Đương nhiên Tưởng Thành Hủ cũng đã thấy tin tức liên quan tới Tập đoàn Minh Thị.



Anh ta theo bản năng liên hệ đám người Minh Duệ Tư và Phó Cẩm Hành lại với nhau, hơn nữa thông qua trực giác cho rằng việc Hà Tư Ca mất tích nhất định có liên quan với bọn họ.



“Anh nghĩ nhiều rồi, tôi về nhà sinh con thôi.”



Mạnh Tri Ngư có chút chán ghét liếc Tưởng Thành Hủ một cái, khó chịu nói.



“Sinh..



sinh con?”



Anh ta như bị sét đánh, đứng đực ra tại chỗ.



“Đúng vậy, sinh con, không được sao?” Cô hỏi ngược lại.



Phó Cẩm Hành thầm khen ngợi cô trong lòng.



Hắn vốn còn chút lo lắng, bây giờ xem ra hoàn toàn không cần lo lắng rồi.



Mạnh Tri Ngư của bây giờ xấu tính hơn Hà Tư Ca nhiều, cô căn bản không đi theo đường đi nước bước bình thường, cũng không bị bất cứ hạn chế nào, ai làm cô không vui, cô sẽ khiến người đó không thoải mái, không nể mặt chút nào.



Nếu là trước kia, chắc chắn cô vẫn nhớ ơn cứu mạng của Tưởng Thành Hủ năm đó, dù thế nào cũng không nhẫn tâm với anh ta được.



“Em thật sự không sao à? Anh nghe nói.” Tưởng Thành Hủ nửa tin nửa ngờ quan sát người phụ nữ trước mặt, nhìn mãi mà anh ta cũng không nhìn ra chỗ nào không ổn



Mạnh Tri Ngư rất không nể mặt lườm anh ta một cái, cô không muốn nói gì với anh ta nữa, quay đầu đi chỗ khác, còn lạnh lùng hừ mũi



Phản ứng như vậy khiến Tưởng Thành Hủ rất bất ngờ.



Anh ta không ngờ sự quan tâm của mình lại đổi lấy sự xem thường



Nhất định là Phó Cẩm Hành đang giở trò!



Nếu như không phải hắn, tại sao mình lại bị ép kết hôn với Mạnh Gia Nhàn, lại hồ đồ dính vào Lương Vũ Thư?



Trên thế giới có một kiểu người, cho dù gặp phải bất hạnh gì cũng sẽ đổ tội cho người khác, nhưng chưa bao giờ nghĩ lại rốt cuộc mình đã làm cái gì mới dẫn đến kết quả này.



Tưởng Thành Hủ vừa vặn chính là người như vậy.



“Phó Cẩm Hành, anh bớt ở đây nói linh tinh đi! Nếu như chỉ đơn giản là mang thai, anh sẽ cẩn thận như vậy à?” Anh ta nghiêng đầu chất vấn Phó Cẩm Hành.



“Anh quản được tôi sẽ như thế nào à? Liên quan gì đến anh?” Phó Cẩm Hành giận đến bật cười: “Nhà họ Tưởng dù sao cũng là danh môn vọng tộc, sinh ra loại con cháu chẳng ra gì như anh thật đúng là bất hạnh



Đúng rồi, tôi nghe nói cái hạng mục anh đầu tư trước đó đã hoàn toàn thất bại, bồi thường mất mấy chục triệu tệ, chẳng lẽ không cần cứu vớt à?”



Đây là chuyện Tưởng Thành Hủ không muốn nhắc tới nhất, nhưng Phó Cẩm Hành lại cứ nói đến chuyện không nên nói, chọc vào chỗ đau của anh ta.



Sự thật chứng minh, sau khi đến Trung Hải, Tưởng Thành Hủ không thích ứng được cho lắm.



Những quan hệ cũ đều không dùng được ở đây.



Mà anh ta lại vô cùng kiêu ngạo, không muốn kết giao với quan to ở Trung Hải, cho rằng sẽ mang tiếng la liếm nịnh bợ



Về điểm này, Tưởng Thành Hủ đúng là không bằng Mạnh Gia Nhàn.



Mạnh Gia Nhàn là thương nhân trời sinh, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, chỉ cần có thể kiếm được tiền, bảo cô ta gọi là ba cũng được



Cho nên chưa đến hai năm, Mạnh Gia Nhàn đã đứng vững ở Trung Hải



Mà Tưởng Thành Hủ thì làm hỏng mấy vụ đầu tư, các bề trên trong nhà họ Tưởng đã vô cùng bất mãn, mấy lần giục anh ta về Nam Bình



Nhưng anh ta lại không đồng ý, khăng khăng tiếp tục ở lại đây phân đua cao thấp với Phó Cẩm Hành



“Đừng tưởng tôi không biết, chính anh là người giở trò sau lưng! Phó Cẩm Hành, anh làm ở mảng bất động sản, tại sao đột nhiên lại chuyển qua văn hóa truyền thông?” Mắt Tưởng Thành Hủ đỏ lên, hung ác chất vấn.



Nửa năm trước, anh ta đầu tư một trang web truyền hình trực tiếp, vốn định đào tạo một nhóm tâm phúc mạng, lợi dụng truyền hình trực tiếp để kiếm tiền.



Ai ngờ trang web chưa mở được hai tháng, bởi vì nội dung kém, bị cưỡng chế chỉnh đốn



Cùng lúc đó, một trang web truyền hình trực tiếp khác đột nhiên mọc ra, chưa đến một tháng đã gom được một lượng người sử dụng lớn



Có tin đồn rằng Phó Cẩm Hành đầu tư trang web truyền hình trực tiếp này, hắn là một trong những ông chủ phía sau



“Phạm pháp sao? Nếu như tội phạm pháp, anh đi tố cáo tôi đi.”



Đối mặt với sự căm giận ngút trời của Tưởng Thành Hủ, Phó Cẩm Hành ung dung trả lời anh ta.



“Được, anh tưởng là tôi không dám phải không?” Anh ta liên tục gật đầu, sắc mặt trở nên dữ dằn.



“Anh dám!”



Nghe đến đây, Mạnh Tri Ngư quay mặt sang, tức giận nói: “Anh muốn để con gái tôi còn nhỏ như vậy đã không được gặp ba nữa à? Thật thất đức!”



Phó Cẩm Hành cảm thấy buồn cười, nhưng hắn chỉ đành kìm nén, khẽ ho một tiếng



“Loại người này chính là thiếu dạy dỗ! Có thể đuổi anh ta ra ngoài không, em tức chết rồi!” Mạnh Tri Ngư không chút lưu tình nói



“Tư Ca, sao em lại...”



Cuối cùng phát giác ra sự khác thường, Tưởng Thành Hủ nhìn cô đầy nghi hoặc, nhìn chăm chú giống như đang nhìn một người xa lạ



“Anh chạy đến đây quát chồng tôi, tại sao tôi không thể mắng anh? Tôi nói một lần cuối cùng, MỜI ANH RA NGOÀI!” Mạnh Tri Ngư lui về phía sau hai bước, mở cửa phòng tiếp khách ra.



Người phụ nữ trước mặt, ngay cả một chút xíu tình cảm với mình cũng không có..



Trong lòng Tưởng Thành Hủ vô cùng đau khổ, đồng thời lại tràn đầy oán hận.



Anh ta nhìn Phó Cẩm Hành một cái, nghiến răng nói: “Coi như anh giỏi! Chúng ta cứ đợi mà xem!”



Phó Cẩm Hành khẽ gật đầu một cái, mỉm cười trả lời: “Đây chính là hai câu thường trực trên miệng kẻ hèn nhát, nghe thật hạ giá, không có chút uy hiếp nào.” Mặc dù không hiểu đối thoại giữa hai người bọn họ lắm, có điều Mạnh Tri Ngư cảm thấy, Phó Cẩm Hành thật là ngầu! Hơn nữa, người đàn ông ngầu như vậy lại là chồng mình..



Nghĩ thôi là thấy kích động rồi!



Tin tức Phó Cẩm Hành có thêm con gái nhanh chóng lan truyền,



Lại liên hệ đến việc Hà Tư Ca mất tin tức hơn một năm trước, mọi người đều bừng tỉnh.



Còn có người nhân cơ hội thêm mắm thêm muối, đoán có thể là có nguy cơ sinh non, cần dưỡng thai cả quá trình, nghỉ ngơi trong thời gian dài, vv.



Phó Cẩm Hành đều không đáp lại những tin đồn này.



Tối hôm đó, một công ty truyền thông đưa ra giá cao mua bức ảnh độc nhất của Tỉnh Tỉnh cũng bị Phó Cẩm Hành từ chối



Dùng cách nói của hắn, hắn vẫn chưa nghèo đến mức đem con gái ra kiếm tiền.



“Anh đi tắm đây.”



Phó Cẩm Hành đi ra khỏi phòng sách, lấy quần áo ngủ, đi vào nhà tắm.



Mạnh Tri Ngư ngồi ở trước bàn trang điểm lập tức nhảy lên, cảnh giác nhìn hắn.



“Anh..



tối nay anh sẽ không ngủ ở đây đấy chứ?” Cô chỉ cái giường lớn sau lưng



Hai tối trước cô đều ngủ một mình ở đó



“Không phải là em muốn ở riêng với anh chứ?”



Phó Cẩm Hành nhanh chóng hiểu ra, hóa ra cả đêm cô thấp thỏm không yên là đang lo lắng chuyện này



“Dù sao ở đây cũng có nhiều phòng như vậy.” Mạnh Tri Ngư chột dạ nói, giọng nhỏ hẳn đi



“Chúng ta là vợ chồng.” Phó Cẩm Hành đặt quần áo ngủ xuống, đi đến trước mặt cô, nhắc nhở một lần nữa



Cô cúi đầu, ấp úng nói: “Người gả cho anh là Hà Tư Ca, không phải em, chúng ta không phải là vợ chồng...”



Nói như vậy rất tùy hứng, rất không có trách nhiệm, nhưng trong lòng Mạnh Tri Ngư không nhịn được mà liên tục nói với mình như vậy.



Thậm chí cô còn ghen tỵ với người phụ nữ kia, ghen tị với mình




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom