• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (1 Viewer)

  • chap-412

Chương 413: Thuốc dưỡng thai có vấn đề




75949.png

75949_2.png
“Chị nói Tỉnh Tỉnh không nhìn thấy gì? Đợi đã, gần đây trên mạng có tin đồn nói Tỉnh Tỉnh vào bệnh viện, chẳng lẽ con bé...”



Minh Duệ Viễn kinh ngạc trợn to hai mắt, nhìn người phụ nữ đối diện với vẻ mặt khó tin.



Nhưng cậu ta chỉ nhìn thấy sự thù hận trong mắt cô



“Minh Duệ Viễn, hôm nay tôi tới tìm cậu chính là vì chuyện này! Cậu nói rõ ràng cho tôi, rốt cuộc cậu đã cho Tỉnh Tỉnh uống thuốc gì! Nếu như không tra được nó uống cái gì, bác sĩ cũng hết cách!”



Mạnh Tri Ngư biết bây giờ mình có tức giận cũng không ích gì



Nếu Minh Duệ Viễn vẫn còn lương tâm, nói ra Tỉnh Tỉnh bị loại thuốc nào3hại ra nông nỗi này thì nói không chừng vẫn có thể kịp thời cứu vãn



“Tôi..



tôi không biết rốt cuộc chị đang nói gì!”



Mặt Minh Duệ Viễn hết đó lại trắng, hết trắng lại đỏ, biểu cảm biến hóa thất thường, đáy mắt cậu ta thoáng qua chút nghi ngờ, rõ ràng đã nghĩ đến điều gì đó, nhưng lại không dám hoàn toàn khẳng định



“Chuyện đến nước này rồi cậu còn mạnh miệng à? Tôi vốn tưởng là ít nhiều cậu vẫn có chút tính người, bây giờ xem ra cậu chẳng qua cũng chỉ là một tên súc sinh! Đúng, tôi sai rồi, với người thân nhất của mình mà cậu cũng có thể ra tay, huống chi là người khác?” Mạnh Tri Ngư gật đầu1với Minh Duệ Viễn, mặt mũi phờ phạc quay người định đi.



“Đứng lại!” Minh Duệ Viễn bước nhanh đuổi theo, cậu ta túm lấy cánh tay cô, còn nắm rất chặt làm Mạnh Tri Ngư không thể cử động



“Tôi nói rồi, không được nhắc đến chuyện đó!” Sắc mặt cậu ta tàn bạo, lớn tiếng gầm lên.



Nhưng Mạnh Tri Ngư không hề sợ hãi, ngược lại lớn gan đối mặt với đôi mắt Minh Duệ Viễn, cười lạnh một tiếng: “Sao thế, cậu cũng biết chột dạ à? Tôi thấy cậu không chỉ không hối hận, còn rất thỏa mãn! Bây giờ cậu là người thừa kế duy nhất của Tập đoàn Minh Thị rồi, chỉ cần cậu làm tốt vị trí con chó bên cạnh Minh Đạt,9công ty lớn như vậy sớm muộn gì cũng là của cậu...”



Không đợi cô nói hết, cổ tay đột nhiên đau đớn, Mạnh Tri Ngư đau đến không nói được nữa



Vì tức giận, Minh Duệ Viễn chỉ muốn bẻ gãy cổ tay cô



Đến lúc thấy mặt cô vì quá đau đớn mà đỏ lên, cậu ta mới ý thức được mình quá đáng, vội vàng buông cô ra



Mạnh Tri Ngư lảo đảo, suýt nữa ngã xuống



Cô miễn cưỡng đứng vững, ngẩng đầu lên, trên trán đã lấm tấm mấy giọt mồ hôi lạnh



“Bị nói trúng tim đen rồi cho nên thẹn quá hóa giận à?” Đối diện với sự chế giễu của cô, Minh Duệ Viễn chỉ mấp máy môi, nhưng không phân trần nữa.



“Cho dù chị có3tin hay không, chuyện của Tỉnh Tỉnh không liên quan đến tôi.” Qua mấy giây, cậu ta yếu ớt mở miệng nói



Cứ nghĩ đến cô bé đáng yêu đó bị tổn thương thị lực, rất có thể sẽ trở thành người mù, trong lòng Minh Duệ Viễn lại có cảm giác đau đớn khó hiểu



Mạnh Tri Ngư nói đúng, từ sau khi Tỉnh Tỉnh ra đời, tất cả những người có thể xuất hiện ở bên cạnh cô, cho dù là bác sĩ hay là nhân viên chăm sóc đều do cậu ta đích thân lựa chọn



Vốn nghĩ như vậy đủ an toàn rồi, ai ngờ lại vẫn xảy ra sơ suất lớn như vậy! “Không phải cậu thì là ai? Chẳng lẽ là tối đút thuốc độc3cho con gái tôi lúc mộng du à?” Mạnh Tri Ngư tức giận hỏi ngược lại



Trước khi tới, cô đã đoán được Minh Duệ Viễn tuyệt đối sẽ không tốt bụng như vậy, nhưng cô không ngờ cậu ta lại lòng lang dạ sói đến mức đó! Cô vốn còn tưởng là Minh Duệ Viễn đối với Tỉnh Tỉnh không tệ



Nhìn dáng vẻ cậu ta hình như rất thích con bé, trước kia cũng không có bất hành động nào làm tổn thương con bé.



Thế nhưng, tất cả đều là giả dối!



“Thật sự không phải là tôi!” Minh Duệ Viễn nóng nảy



Trong đầu cậu ta đột nhiên lướt qua một người! Chẳng lẽ là Tiểu Hào?!



“Có phải là Tiểu Hào không? Đúng rồi, nhất định là hắn! Tôi nhớ rồi, từ sau khi chị mang thai không lâu, thỉnh thoảng hắn lại mua ít thuốc dưỡng thai ở chợ đen về, nói có lợi cho cả mẹ và con!”



Minh Duệ Viễn chỉ cảm thấy trước mắt sáng lên, đột nhiên nghĩ đến điều gì.



Mạnh Tri Ngư ngẩn ra một chút, truy hỏi: “Thuốc dưỡng thai gì, sao tôi không biết?”



“Sau khi chúng ta ổn định ở nước ngoài, mặc dù chỉ mang thai nhưng cơ thể vẫn rất suy nhược, Tiểu Hào đề nghị bồi bổ cho chị, cho nên đặc biệt đi mua một ít thuốc quý



Những thứ này tôi đều giấu chị, trộn lẫn vào đồ ăn ba bữa, cho nên chị không biết.”



Minh Duệ Viễn do dự một chút, cuối cùng đành nói sự thật với cô.



Nghe đến đây, Mạnh Tri Ngư như bị sét đánh, cô lập tức ngày ra tại chỗ, cảm thấy tay chân tê dại.



Hóa ra thật sự bị bác sĩ nói trúng, từ những tháng đầu thai kỳ, những thứ thuốc không rõ lai lịch kia đã bắt đầu không ngừng ngấm vào trong cơ thể Tỉnh Tỉnh rồi.



“Cậu điên rồi à? Ngay cả dược tính của những thứ thuốc kia là gì cậu cũng không biết mà lại dám để tôi dùng với số lượng lớn lại còn trong thời gian lâu như vậy, cậu muốn hại chết mẹ con tôi đúng không?” Cô như phát điên, đấm lên ngực Minh Duệ Viễn, khàn giọng chất vấn



“Tôi đã tìm bác sĩ xem qua rồi, bọn họ đều nói không có vấn đề, có thể dùng để bồi bổ sức khỏe! Còn nữa, sau khi chị uống những thứ thuốc đó, đúng là khẩu vị đã tốt hơn rất nhiều, ngay cả chất lượng giấc ngủ cũng cải thiện, trước đó chị luôn mất ngủ, chị quên rồi à?” Minh Duệ Viễn túm lấy tay cô, vội vàng giải thích.



Được cậu ta nhắc nhở, Mạnh Tri Ngư nhớ lại thì thấy đúng là như vậy



“Sau đó, tôi thấy những thứ thuốc kia có hiệu quả tốt như vậy, nên bảo Tiểu Hào đi mua thêm một ít cho chị dùng tiếp



Tôi cũng không biết sẽ xuất hiện hậu quả như vậy..



hoặc là..



là Tiểu Hào động tay động chân trong thuốc, thậm chí là ông chủ chợ đen đó lén đổi đồ..



Tôi thật sự không biết!” Minh Duệ Viễn đau khổ nói



Xảy ra chuyện thể này, cậu ta cũng vô cùng hối hận



Vốn là muốn tốt cho bọn họ, nhưng lại tạo thành hậu quả khó mà cứu vãn, thậm chí bản thân còn thành hung thủ trong mắt cô, điều này làm Minh Duệ Viễn cảm thấy có trăm miệng cũng không biện bạch được



“Cho dù cậu nói gì cũng chỉ là suy đoán mà thôi! Tôi muốn gặp Tiểu Hào, tôi muốn đích thân hỏi rõ! Tôi biết cậu có cách, tôi muốn gặp hắn ngay!”



Mạnh Tri Ngư dùng mu bàn tay lau nước mắt, giọng kiên định.



Cô lén chạy từ bệnh viện ra ngoài, thời gian có hạn, nếu như không nắm chắc, rất có thể lập tức bị Phó Cẩm Hành nghe tin mà chạy tới đưa về.



Cho nên, phải quý trọng từng giây từng phút



Minh Duệ Viễn có chút do dự: “Tiểu Hào đã ở trong tù rồi...” Mạnh Tri Ngư cười lạnh nói: “Tại sao hắn lại ở trong tù, chẳng lẽ không phải cậu là người rõ nhất sao? Hay là nói trong lòng cậu hổ thẹn, không dám gặp hắn?”



Kế khích tướng quả nhiên có hiệu quả, chỉ thấy Minh Duệ Viễn biến sắc, hừ lạnh nói: “Chị nói đùa à? Tôi có cái gì mà hổ thẹn, hắn có kết cục như bây giờ đều do hắn tự chuốc lấy!”



“Nếu đã như vậy, cậu đưa tôi đi đổi chất với hắn đi!” Thái độ của Mạnh Tri Ngư vẫn rất kiên quyết, không giống như dễ đuổi đi, làm không tốt, cô sẽ làm ầm lên, cá chết lưới rách



Minh Duệ Viễn không biết làm sao, chỉ đành gọi một cuộc điện thoại



Thật ra bây giờ thân phận của cậu ta có chút bất tiện, Minh Duệ Tư đã chết, với bên ngoài thì Minh Duệ Viễn chính là người thừa kế duy nhất của Tập đoàn Minh Thị, là con trai út của Minh Đạt, cậu hai nhà họ Minh.



Nhưng trên thực tế, cậu ta không có một chút quan hệ huyết thống nào với Minh Đạt, cùng lắm cũng chỉ có thể là con nuôi của Minh Đạt mà thôi



Minh Đạt không có bất cứ tình thân nào với cậu ta, chỉ coi cậu ta là một đứa con hoang, một con cờ



Minh Duệ Viễn trưởng thành sớm đã hiểu rõ những thứ này.



Một mặt, cậu ta muốn mượn thế lực của Minh Đạt, mặt khác, cậu ta lại phải đề phòng Minh Đạt sẽ qua cầu rút ván, diệt trừ mình giống như diệt trừ Minh Duệ Tư



Thiếu niên vẫn chưa đến mười tám tuổi mà đã phải suy nghĩ lại sâu sắc phức tạp, đã có thể so với kẻ nham hiểm từng trải như Minh Đạt



“Đi thôi, bây giờ qua đó chắc vẫn có thể kịp giờ thăm.” Đặt điện thoại xuống, Minh Duệ Viễn nói với Mạnh Tri Ngư



Hai người vội vàng đến nhà tù ở ngoại ô



Làm xong đủ mọi thủ tục, cuối cùng bọn họ cũng được vào thăm tù.



Tiểu Hào chậm rãi xuất hiện ở trước mặt Minh Duệ Viễn và Mạnh Tri Ngư dưới sự hướng dẫn của hai quản giáo



Hắn mặc quần áo chỉnh thể, kiểu tóc cũng theo quy định, cắt rất ngắn, lộ hết da đầu ra



Mấy tháng không gặp, Tiểu Hào gầy đi một chút, nhưng nhìn rất có tinh thần, cũng không có bất cứ chút ủ rũ nào.



Hắn ngồi xuống, khóe môi cong lên thành một ý cười như có như không



Thấy một nam một nữ này xuất hiện ở trước mặt mình, Tiểu Hào lại không hề kinh ngạc, giống như sớm biết tại sao bọn họ phải đích thân đến đây



“Anh biết tại sao tôi đến đây?” Minh Duệ Viễn cũng đã nhìn ra, hơi tức giận chất vấn.



Tiểu Hào cũng khóe miệng lên: “Từ khi tôi vào đây đến giờ, không có ai thăm tôi, cậu là người đầu tiên, cậu hai, cậu thật là nhớ tình xưa, ha ha ha ha!”



Tiếng cười của hắn đầy sự chế giễu, vô cùng chói tai.



Một quản giáo nhắc nhở: “Chú ý thái độ!”



Bị mắng như vậy, Tiểu Hào lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại, dáng vẻ kiêu ngạo cũng bớt đi rất nhiều



Hắn còn phải ở đây lâu, đắc tội nhân quản giáo không phải là một chuyện sáng suốt



“Tiểu Hào, tôi hỏi anh, anh mua thuốc dưỡng thai cho tôi ở đâu, rốt cuộc trong chỗ thuốc đó có cái gì?” Mạnh Tri Ngư không khống chế được, cô không muốn hỏi ân ân oán oán giữa Minh Duệ Viễn và Tiểu Hào, chỉ muốn làm rõ chân tướng



Bất ngờ bị cô hỏi như vậy, Tiểu Hào hơi biển sắc



“Thuốc dưỡng thai? Tôi quên rồi.” Rõ ràng hắn đang nói dối



“Anh nói dối! Anh mua không chỉ một lần, làm sao có thể quên được? Con gái tôi bị anh hại thê thảm, anh lại còn muốn trốn tránh trách nhiệm à!” Mạnh Tri Ngư siết chặt nắm đấm, giọng nói run rẩy



Nghe vậy, Tiểu Hào ngước mắt lên, thản nhiên trả lời: “Tôi cũng đâu phải là bác sĩ, làm sao tôi biết những thứ thuốc kia có vấn đề hay không? Hơn nữa, trước khi dùng thuốc, không phải đã có bác sĩ kiểm tra rồi à?”



Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom