• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (4 Viewers)

  • chap-416

Chương 417: Kẻ điên




77198.png

77198_2.png
Cho dù là loại nào thì dường như cũng không phải tin tức tốt.



“Tôi nói này, hai người thật sự không nên lừa dối người lớn tuổi, thấy bà vú của tôi nhiều tuổi rồi nên cố ý dùng lời ngon ngọt lừa người à?”



Người đàn ông vừa cất lời đã nhận ra ngay là khẩu âm Trung Hải, nhưng nghe lại có vẻ cổ quái



Xem ra, chắc là hắn lớn lên ở nước ngoài từ nhỏ, chẳng qua đi theo một số người Trung Hải lâu, tự nhiên cũng nhiễm khẩu âm nơi đó



“Ông chủ này, anh nói thế là có ý gì, tôi không hiểu lắm...” Phó Cẩm Hành tạm thời vẫn chưa phân rõ đối phương có lừa dối hay không, cho nên hắn mỉm cười đứng lên, giả vờ nghe không hiểu



Mạnh Tri Ngư ở bên cạnh cũng3đứng lên, không tự chủ được viết tay lại, toàn thân đều căng thẳng



Trong trực giác, cô không thích người đàn ông này, mặc dù nhìn hắn không tệ, nhưng vẻ mặt thấp thoáng chút quỷ quái, làm người ta cảm thấy rất không thoải mái



Phụ nữ nhìn đàn ông, luôn là ở góc độ mới lạ, nhưng lại vô cùng chính xác



“Anh không hiểu, vậy để tôi làm cho anh hiểu.” Gã đàn ông bước tới, bổn vệ sĩ kia lập tức chia sang hai bên, nhường không gian cho hắn.



Hắn ngồi xuống cái xô pha bên cạnh, chỉnh sửa lại quần áo trên người, lúc này mới thong thả ung dung nói: “Phó Cẩm Hành, anh rõ ràng có cả trai cả gái, gia đình hạnh phúc, tại sao phải lừa bà vú của tôi nói vợ mình không mang1thai được? Nếu như đây không phải là lừa người, vậy thì là cái gì?” Nói xong, hắn châm chọc nhìn Phó Cẩm Hành đứng ở trước mặt



Thấy đối phương vạch trần ngay thân phận của mình, Phó Cẩm Hành cũng không kinh ngạc



Trên thực tế, từ lúc hắn nhìn thấy gã đàn ông này, hắn đã đoán được sẽ bại lộ rồi.



“Ồ, hóa ra bà cụ vừa rồi là bà vú của anh à, thật là thất kính.”



Chỉ thấy Phó Cẩm Hành vẫn cười như thế, khách sáo nói.



“Anh không cần vòng vo với tôi, tôi biết tại sao anh xuất hiện ở nơi này, cũng biết anh muốn cái gì.”



Người đàn ông không hề chớp mắt, ánh mắt xuyên qua Phó Cẩm Hành, rơi lên người Mạnh Tri Ngư



“Cô Phó thật là lớn mạng, uống nhiều thuốc dưỡng thai như9vậy mà vẫn có thể sinh con ra, bản thân cũng sống rất tốt, đúng là ngoài dự liệu của tôi!” Hắn hếch cằm lên, như có điều suy nghĩ nói



Thấy dường như đối phương biết tất cả, nhưng mình lại không biết gì về hắn, trong lòng Phó Cẩm Hành có chút bất an



Cảm giác này đối với hắn mà nói là nằm ngoài tầm kiểm soát, vô cùng không thoải mái, cực kỳ khó chịu.



“Không biết tôn tính đại danh của anh đây thế nào, xưng hô làm sao?” Phó Cẩm Hành cân nhắc, mở miệng hỏi



Mặc dù nhìn bề ngoài, Tiểu Hào là người của Minh Duệ Viễn, nhưng nhìn từ hành động hắn dễ dàng bán đứng Minh Duệ Viễn thì cũng chưa chắc là thật



Hắn rất thiếu tiền, có thể đã sớm phản bội Minh Duệ Viễn3rồi, chẳng qua là Minh Duệ Viễn căn bản không biết mà thôi.



Người tùy hứng lại tự phụ như Minh Duệ Viễn tuyệt đối sẽ không coi nhân vật nhỏ như Tiểu Hào ra gì



Nhưng thường thì nhân vật nhỏ càng tầm thường thì lại càng có thể ảnh hưởng đến hướng đi của cả ván cờ, có tác dụng cực kỳ quan trọng.



Chỉ sợ là Minh Duệ Viễn sẽ vĩnh viễn không hiểu cái đạo lý này



“Anh nghênh ngang chạy đến địa bàn của tôi, lại còn không biết tôi, ngộ nhỡ truyền ra ngoài, vậy tôi sẽ mất mặt thế nào?” Người đàn ông không trả lời thẳng câu hỏi của Phó Cẩm Hành, mà nhún vai, bất đắc dĩ hỏi



“Là bà vú của anh dẫn chúng tôi tới, không phải chúng tôi tự xông vào!” Mạnh Tri Ngư luôn3không mở miệng không nhịn được nữa, cô tiến lên một bước, lớn tiếng nói.



Người đàn ông lại nhìn về phía cô, vẻ mặt có chút nghiền ngẫm: “Ồ, cũng đúng, cô Phó nói không sai



Đúng là như vậy, là bà vú của tôi đưa hai người qua đây, không phải hai người tự xông vào.” Hắn nhắc lại lời cô, sau khi nói xong, hắn lắc ngón tay với vệ sĩ bên cạnh, thấp giọng dặn dò: “Làm việc.” Vệ sĩ dẫn đầu lập tức xoay người, đi ra khỏi phòng VIP.



Mạnh Tri Ngư mím môi, chán ghét nhìn người đàn ông trên sô pha



Cô cứ cảm thấy hình như mình đã từng gặp hắn ở đâu rồi.



Nhưng cô lại vô cùng chắc chắn, người đàn ông làm người ta ghét như vậy, nếu mình thật sự gặp rồi, cho dù mất trí nhớ thì cũng không thể hoàn toàn không có ấn tượng.



Cô đang mải suy nghĩ, tên vệ sĩ vừa rồi đã quay lại



Hắn cầm trên tay một thứ gì đó, Mạnh Tri Ngư định thần nhìn kỹ, là một cái ly thủy tinh hình vuông xinh xắn dùng để uống rượu whisky.



Tên vệ sĩ úp cái ly lên bàn trà, một ngón tay máu thịt lẫn lộn rơi ra.



“A...”



Sau khi nhìn rõ, Mạnh Tri Ngư không nhịn được hét lên



Ngay sau đó, cô dùng tay che miệng lại, đồng thời cúi người xuống nôn ọe



Là một ngón tay của bà cụ đó



Mặc dù không lên tiếng, nhưng sắc mặt Phó Cẩm Hành cũng đã trở nên cực kỳ khó coi.



“Đã làm sai chuyện thì phải chịu phạt, cho dù là mẹ ruột, hay là bà vú của tôi cũng vậy



Cô xem, tôi đã trừng phạt bà ấy rồi, tiếp theo nên nói chuyện của chúng ta rồi chứ?”



Người đàn ông bắt tréo hai chân, giọng ôn hòa hỏi.



Nhìn dáng vẻ không chút hoảng sợ của hắn giống như người vừa ra lệnh căn bản không phải là hắn vậy



“Đồ điên! Bà ấy không phải là bà vú của anh sao? Sao anh có thể...” Mạnh Tri Ngư ấn ngực, cố nhịn cái cảm giác khó chịu, khàn giọng chất vấn



Cô không dám nhìn thứ trên bàn trà nữa, sợ là nhìn thêm một cái sẽ thật sự nôn ra



Ngồi máy bay mười mấy tiếng, cô vốn đã mệt mỏi lắm rồi, bây giờ lại bị mùi máu tanh kích thích, hoàn toàn không chịu nổi



“Nếu bà ấy không phải bà vú của tôi, bây giờ có thể đã mất mạng rồi



Tôi là một ông chủ thưởng phạt rõ ràng, nếu không, người đi theo tôi kiếm bát cơm ăn nhiều như vậy, không có quy củ thì làm sao có thể thành quy tắc? Anh Phó, anh cũng làm ông chủ, anh nói xem tôi làm đúng không?” Hắn đổi chủ đề, hỏi Phó Cẩm Hành.



“Tôi không nhớ mình đã đắc tội anh bao giờ.”



Từ lúc đặt chân đến đây tới giờ phút này, người đàn ông này không hề che giấu thái độ thù địch của hắn, rõ ràng là cố ý.



Đáng tiếc là cho dù Phó Cẩm Hành cố nhớ lại thể nào, hắn cũng không nhớ mình và đối phương từng gặp nhau, càng đừng nói là có xích mích gì.



Dưới tình hình như vậy, Phó Cẩm Hành có cảm giác vô duyên vô cơ trêu chọc phải một tên điên



Hơn nữa, gã điên vô cùng hiểu mọi chuyện của bọn họ, nhưng bọn họ lại không biết gì về gã cả



“Anh thật sự không đắc tội tôi.”



Gã đàn ông tiếp tục dùng dáng vẻ cợt nhả trả lời, nhìn hắn rất hiền lành, những ánh mắt lóe lên vẫn để lộ tâm tư chân thật của hắn.



“Anh cũng nói rồi, không cần vòng vo..



Vậy được, tại sao anh phải hạ độc vợ tôi? Còn nữa, Tiểu Hào có phải là người của anh không?”



Phó Cẩm Hành trầm giọng hỏi.



Mặc dù hắn nghi ngờ thái độ làm người của Minh Duệ Viễn nhưng Minh Duệ Viễn có một câu nói rất đúng, nếu cậu ta làm thì cậu ta nhận, còn nếu không phải cậu ta làm thì đừng mơ đổ oan cho cậu ta



Nếu cậu ta đã nói chuyện này không liên quan đến cậu ta, vậy chỉ có thể là Tiểu Hào âm thầm bố trí, luôn giấu Minh Duệ Viễn



“Tiểu Hào? Ồ, anh nói cái tên tham tiền đó hả?”



Gã đàn ông cau mày lại, sờ cằm, coi thường nói: “Thật sự là quá tham tiền, có số kiếm tiền nhưng lại không có số tiêu, không biết kẻ như vậy rốt cuộc đang mưu đồ cái gì, chậc...” Hắn không phản đối, vậy chính là thừa nhận.



“Vậy vấn đề thứ nhất thì sao?”



Phó Cẩm Hành ngước mắt lên, chậm rãi hỏi.



“Anh bị ngu à, tôi hạ độc vợ anh, đương nhiên là hy vọng cô ta chết, cho dù cô ta không chết thì cũng hy vọng đứa bé trong bụng cô ta chết! Anh lại còn hỏi tôi tại sao, đường đường là Tổng Giám đốc của Tập đoàn Phó Thị, tưởng thể nào hóa ra là một tên ngu xuẩn à?”



Gã đàn ông ngẩn ra một chút, đột nhiên cười nói.



Phó Cẩm Hành cũng không nhịn được nữa, hắn giơ tay túm lấy cổ áo gã đàn ông, bồn vệ sĩ bên cạnh cũng nhanh chóng vây lại ngay



Tên vệ sĩ dẫn đầu kéo lấy cánh tay Mạnh Tri Ngư, đẩy cô ra phía trước, lạnh lùng quát: “Không muốn cô ta chết thì buông tay ra!”



Gã đàn ông cười híp mắt nhìn Phó Cẩm Hành, trên mặt hắn không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn nhắc nhở Phó Cẩm Hành: “Mấy vệ sĩ của tôi đều là lính đánh thuế chuyên nghiệp, ai cũng chân tay thô kệch, còn chỉ biết nói ngoại ngữ, ngộ nhỡ truyền đạt xảy ra vấn đề gì, vợ yêu của anh sẽ phải chịu khổ rồi.”



Phó Cẩm Hành khẽ nghiến răng, buông tay ra



Gã đàn ông vung tay lên, tên vệ sĩ kia cũng đẩy Mạnh Tri Ngư ra



Cố lùi về phía sau mấy bước, ngã lên xô pha, lưng bị dập đau điếng, cô cảm thấy ngay cả cột sống cũng sắp gãy lìa



“Mấy người đi ra ngoài trước đi.” Gã đàn ông đang chỉnh lại cổ áo, phủi mấy nếp nhăn bị Phó Cẩm Hành gây ra và nói với đám vệ sĩ



Đến lúc trong phòng VIP chỉ còn lại ba người bọn họ, hắn mới đứng lên, đi từng bước đến trước mặt Phó Cẩm Hành



Mạnh Tri Ngư muốn đứng lên, nhưng cô vừa nhúc nhích đã đau đến nhăn hết mặt mũi, lại ngã xuống



Cô chỉ có thể cảnh giác nhìn gã đàn ông đó không dám chớp mắt, sợ hắn ra tay với Phó Cẩm Hành



Chỉ là từ góc độ của Mạnh Tri Ngư, dáng người hai người đàn ông tương tự nhau, ngay cả đường nét khuôn mặt cũng có chút giống nhau



Cô có chút ngơ ngẩn



Phó Cẩm Thiêm và Phó Cẩm Hành có mấy phần giống nhau, nhưng hai người đứng cạnh nhau, nhìn một cái cũng biết ai là anh, ai là em, không chỉ là tuổi tác khác nhau, ngay cả khí chất cũng khác nhau.



Nhưng Phó Cẩm Hành và cái gã điên này xấp xỉ tuổi nhau, cùng lắm chỉ chênh hai ba tuổi, cho nên mới làm người ta cảm thấy hoang mang.



“Phó Cẩm Hành, tôi luôn rất muốn gặp anh, hôm nay cuối cùng cũng gặp được



Có điều anh khiến tôi rất thất vọng, không mạnh như lời đồn, ngược lại yếu như con gà con.” Gã đàn ông vừa nói vừa giơ tay phải ra, giơ ngón tay cái ra



Sau đó, hắn hướng ngón tay cái xuống dưới, làm ra một động tác khinh thường



Phó Cẩm Hành không hề để ý sự sỉ nhục của hắn



Bây giờ hắn chỉ muốn làm rõ, rốt cuộc cái tên điên này chui ở đâu ra



“Vậy sao? Đáng tiếc, anh nhớ nhung tôi lâu như vậy, tôi lại căn bản không biết đến sự tồn tại của anh, không phải rất châm chọc sao?” Phó Cẩm Hành cổ ý châm biếm đáp lễ.



Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom