• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Thiên Kim Báo Thù Full dịch (6 Viewers)

  • thien-kim-bao-thu-323

Chương 335: Tao là ba mày!




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81233.png

Xem ảnh 2
81233_2.png
Lâm Sở Sênh, Lâm Sở Sênh! Anh đã từng nói, cô gái này chính là tính mạng của anh, cô nhất định không thể xảy ra chuyện gì được!



Trái với vẻ căng thẳng của Thẩm Mạc thì mẹ Thẩm lại tỏ ra rất bình tĩnh, ngồi trên ghế sofa đợi ba Thẩm về.



Cuối cùng xe của ba Thẩm cũng đỗ ở ngoài cửa, mẹ Thẩm kích động đứng lên, tâm trạng bà cũng giống như khi nhìn thấy con trai nhỏ của mình nằm trong vũng máu nhiều năm trước đây, rồi nhìn thấy con trai lớn của mình không còn phản ứng gì nữa…



Ba Thẩm đi vào, đưa áo khoác cho người giúp việc cất đi, ông ta chẳng buồn nhìn mẹ Thẩm lấy một cái, cứ như vậy đi lên lầu.




“Thẩm Hạo Chấn, ông có còn là người không?” Mẹ Thẩm nhanh chóng chặn đường ba Thẩm3lại, không cho ông ta đi về phía trước.

Ba Thẩm dừng bước, hờ hững nhìn mẹ Thẩm, “Hiếm lắm mới thấy bà kích động đến vậy.”

“Đứa trẻ trong bụng Lâm Sở Sênh là cháu ông đấy, sao ông lại nhẫn tâm, sao ông lại nhẫn tâm đến vậy?” Mắt mẹ Thẩm ngấn lệ, bà hiểu rất rõ cơ thể mình. Lúc đó đầu bà như muốn nổ tung, rất cần phải phát tiết cảm xúc ra bên ngoài, chắc chắn là có vấn đề gì đó.

Nghe thấy lời nói của mẹ Thẩm, ba Thẩm bật cười, đặt tay lên vai bà rồi vỗ vỗ, “Tôi giết cũng nhiều người rồi, huống chi đấy cũng chỉ là phôi thai còn chưa thành hình. Trái lại, bà ấy…” Ông ta nghiêng người về phía trước, “Bà thích làm thánh nhân còn gì, giờ tay bà đã dính máu rồi, bà nhìn xem, bà2có muốn chặt luôn cả tay mình đi không?”

“Thẩm Hạo Chấn, ông đang ép tôi, đang ép tôi!” Mẹ Thẩm lùi về sau một bước, vốn dĩ hai người cũng chẳng thân thiết, dường như lúc này lại càng trở nên xa lạ hơn.

Mẹ Thẩm bị hất mạnh liền đập đầu vào chân bàn gần đấy.

Đau! Thật sự là rất đau! Mẹ Thẩm dường như cảm nhận được rất rõ trên đầu có thứ gì đó âm ấm đang chảy xuống trán.

Rách rồi!

Nhưng mẹ Thẩm cũng chẳng để ý đến việc này, trong đầu bà toàn là những suy nghĩ về những cảnh chẳng đáng giá suốt bao nhiêu năm qua.

Mẹ Thẩm sinh ra trong một gia đình dòng dõi thư hương, tổ tiên của bà là hoàng tộc, nên họ vẫn luôn tự hào vì tổ tiên của mình, cứ như thế tiếp nối loại truyền thống chẳng có2tác dụng gì đến tận đời bà. Nhiều năm qua, bà vẫn luôn sống theo quan niệm coi chồng là trời, nếu không bị ép thì sẽ không phản kháng, cứ mặc kệ cho ba Thẩm sắp xếp.

Ba Thẩm ngẩng đầu lên, cười: “Tôi đang ép bà? Vậy ai đang ép tôi? Bà nghĩ tôi rất rảnh rỗi, rất thích đùa bà à?” Sau khi quát vào mặt mẹ Thẩm, ông ta lại khẽ gật đầu, “Đúng đấy, tôi rảnh rỗi đấy, tôi không thích nhìn sắc mặt này của bà, tôi muốn nhìn xem, liệu bà có thể sống mãi với vẻ cao ngạo ấy không?”

“Việc bà có thể làm chẳng qua là tập hợp đám người mà mấy chục năm trước đã từng nợ ơn huệ của ông già kia để giày vò tôi. Tôi nói cho bà biết, tôi không sợ. Bà có tin là tôi còn9cả nghìn, cả vạn lý do để khiến bọn họ không quan tâm đến bà nữa không?” Ba Thẩm lại từ từ lắc đầu, “Nhiều năm như vậy rồi, sao bà vẫn không nhìn rõ là nếu tôi bằng lòng để cho bà lăn lộn thì bà còn có thể lăn lộn, nếu tôi không cho phép bà thì bà chẳng là cái thá gì cả!”

Vì nói quá mạnh nên khi nói đến chữ cuối cùng, nước bọt của ba Thẩm đã bắn hết lên mặt mẹ Thẩm.

Vốn dĩ bà vẫn luôn lùi người về phía sau, bây giờ lại bị phun nước bọt, bà liền lùi hẳn đến chỗ lan can cầu thang.

Nhưng làm vậy thì lại chắn đường đi của ba Thẩm, ông ta vung mạnh tay hất bà ra, sau đó đi thẳng lên trên.

Đau! Thật sự là rất đau! Mẹ Thẩm dường như cảm nhận được rất4rõ trên đầu có thứ gì đó âm ấm đang chảy xuống trán.



Rách rồi!



Nhưng mẹ Thẩm cũng chẳng để ý đến việc này, trong đầu bà toàn là những suy nghĩ về những cảnh chẳng đáng giá suốt bao nhiêu năm qua.



Mẹ Thẩm sinh ra trong một gia đình dòng dõi thư hương, tổ tiên của bà là hoàng tộc, nên họ vẫn luôn tự hào vì tổ tiên của mình, cứ như thế tiếp nối loại truyền thống chẳng có tác dụng gì đến tận đời bà. Nhiều năm qua, bà vẫn luôn sống theo quan niệm coi chồng là trời, nếu không bị ép thì sẽ không phản kháng, cứ mặc kệ cho ba Thẩm sắp xếp.



Nhưng mà bây giờ đã đến mức này rồi, đột nhiên bà lại cảm thấy thì ra mình sai rồi.



Nếu như ngay từ đầu mẹ Thẩm theo đuổi theo hạnh phúc của bản thân thì có lẽ kết quả đã không như thế này.



Lúc ba Thẩm đi lên, vừa khéo lại gặp Thẩm Phong đi ra. Lần đầu tiên trong mấy ngày vừa qua, ba Thẩm chủ động để ý đến Thẩm Phong, vỗ vào bả vai anh ta, “Làm tốt lắm.” Sau đó cười như thể hai cha con vẫn rất thân thiết như trước kia.



Ba Thẩm rất lợi hại, ông ta biết là Thẩm Mạc sẽ sắp xếp người theo dõi cả mình nên ông ta đã không tự tay làm mọi chuyện.



Ba Thẩm chưa bao giờ sắp xếp sai bảo Thẩm Phong làm chuyện gì cả, tất cả đều dựa vào sự giác ngộ của Thẩm Phong, cũng chính vì thế mà Thẩm Mạc khó lòng phòng bị.



Bây giờ Thẩm Phong đã thật sự khâm phục ba Thẩm, thủ đoạn của ông ta rất cao minh, đánh cho Thẩm Mạc không kịp trở tay. Chỉ có điều anh ta lại không thấy rõ được ba Thẩm định làm gì, có vẻ như bây giờ Thẩm Mạc chưa hề bị ảnh hưởng.



Ngược lại còn giúp được cho Cam Như Ý.



Nhưng ba Thẩm sắp xếp như vậy chắc chắn là có ý đồ của riêng mình, Thẩm Phong không biết cũng không dám hỏi nhiều.



Kì nghỉ vẫn đang tiếp diễn.



Kì nghỉ Tết vẫn chưa chính thức kết thúc, rất nhiều người vẫn còn đang hưởng thụ kì nghỉ hiếm hoi này, chẳng có việc gì nên tối nào cũng bắn pháo hoa.



Thẩm Mạc ngồi một mình trên giường ở trong phòng, lần đầu tiên trên mặt anh xuất hiện trạng thái chán chường.



Đã lâu như vậy rồi mà vẫn chưa có tin tức gì của Lâm Sở Sênh.



Có lẽ Thẩm Mạc có đủ năng lực, chỉ cần cho anh đủ thời gian thì chắc chắn anh sẽ tìm ra được Lâm Sở Sênh. Nhưng anh không có nhiều thời gian đến thế, thậm chí anh còn chẳng rõ là Lâm Sở Sênh đang bị giày vò thế nào.



Vừa nghĩ đến điều này, Thẩm Mạc sắp suy sụp thật rồi.



Dù anh có muốn hay không thì thời gian vẫn cứ trôi qua từng giây từng phút một.



Thẩm Mạc cứ ngồi như vậy từ lúc trời còn tối đen cho đến khi bình minh. Mười hai tiếng đồng hồ đã trôi qua, anh vô cảm đứng dậy, cả ngày chưa ăn uống gì khiến anh choáng váng, cả người hơi lảo đảo.



Ánh mắt Thẩm Mạc khẽ thay đổi, anh không thể thế này được, không thể chán chường, không thể buông xuôi, không thể ốm. Lâm Sở Sênh còn cần anh đến cứu. Thẩm Mạc ăn xong bữa sáng phong phú, tắm rửa, thay quần áo, nhẹ nhàng đi gặp ba Thẩm.



Lúc anh đến thì ba Thẩm không ở phòng khách mà đang cắt tỉa hoa cỏ trong nhà kính của ông ta.



Thẩm Mạc cho rằng kiểu gì ba Thẩm cũng sẽ ra vẻ gạt anh sang một bên một lúc, nào ngờ người giúp việc vừa vào báo, ba Thẩm đã vừa lau tay vừa đi về phía anh.



“Sao rồi, nghĩ kĩ rồi hả?” Ba Thẩm ném khăn cho người giúp việc, ra hiệu mời Thẩm Mạc ngồi, khách sáo bảo anh ngồi xuống ghế sofa.



“Sao trông ánh mắt của mày có vẻ ngạc nhiên thế?” Ba Thẩm cười cười, dùng thái độ chưa từng có trước đây để đối xử với Thẩm Mạc, “Mày nghĩ hẳn là tao sẽ làm khó dễ mày ư? Sai rồi. Mày có biết tại sao người ta nói người càng thành công thì sẽ càng nhã nhặn không? Vì họ biết rõ mục đích của mình. Hôm nay tao có lạnh nhạt hay châm chọc, khiếu khích mày thì kết quả cuối cùng vẫn sẽ thế. Vậy tại sao tao lại phải đối xử với mày như thế?”



“Tao là ba mày, ăn cơm nhiều, việc tao từng trải qua nhiều hơn mày tưởng đấy.” Lúc này ba Thẩm đã hoàn toàn nói chuyện với Thẩm Mạc bằng thái độ của bậc cha chú.



Thẩm Mạc gật đầu, “Đúng vậy, tôi đã suy nghĩ kĩ rồi, tôi có thể cưới Cam Như Ý, khi nào ông thả Sở Sênh ra.”



Ba Thẩm nhìn đồng hồ, “Chiều hôm qua Lâm Sở Sênh đã làm phẫu thuật rửa tử cung, cần quan sát mười hai tiếng, mày muốn gặp nó thì chắc là phải đợi đến sau năm giờ chiều rồi.”



Ba Thẩm vỗ vào chân mình, nhiệt tình hơn hẳn, “Được rồi, tao đoán là mày cũng không muốn gặp lão già này làm gì đâu, cứ đi làm những gì cần làm đi, năm giờ chiều nay tao sẽ trả Sở Sênh lại về bệnh viện.”



Nói xong, ba Thẩm tự đi lên lầu.



Hôm nay ba Thẩm thật sự rất khéo léo, hiểu lòng người đến mức khiến người ta khó hiểu.



Cái gọi là việc Thẩm Mạc phải làm cũng chỉ đơn giản là công bố chuyện anh đính hôn với Cam Như Ý vì không hợp tính với Lâm Sở Sênh.



Vì buổi phát trực tiếp lần trước nên mọi người rất đồng cảm với Lâm Sở Sênh, nhưng lúc đó ai có mắt cũng nhìn thấy tấm chân tình của Thẩm Mạc. Hiếm lắm mới thấy cư dân mạng không chửi nhau ầm ĩ mà lại chúc phúc cho Lâm Sở Sênh, chúc cô có thể tìm thấy hoàng tử của cuộc đời mình, sau đó hai người sẽ thật lòng quý trọng nhau cho thật tốt.



Mẹ Thẩm mở cửa trên lầu, nhìn bóng lưng Thẩm Mạc rồi lặng lẽ khóc.



Thẩm Mạc thức trắng đêm, mẹ Thẩm cũng vậy. Dù không cố ý nhưng chuyện bà hại chết con của Lâm Sở Sênh là sự thật, mỗi khi nghĩ đến việc này bà lại cảm thấy tim mình thắt lại.



Sau khi Thẩm Mạc công bố tin kia xong, ba Thẩm liền đi lên tầng cao nhất.



Chẳng ai ngờ được rằng khi ông ta xây nhà kính còn bí mật xây thêm một căn phòng cấp cứu trong đó.



Có lẽ là vì lăn lộn trên giang hồ quá lâu, quá tiếc mạng sống nên ông ta mong rằng vào khoảnh khắc sống chết mình có thể được cứu chữa ngay lập tức, chứ không tốn thời gian vào việc bị chở đến bệnh viện.



Nơi mà ba Thẩm tạo ra để cho bản thân mình dùng thì tất nhiên là không thể kém được.



Tất nhiên dù Thẩm Mạc có trí nhớ của tận hai kiếp thì cũng không thể biết đến chỗ này vì anh chưa bao giờ đẩy ba Thẩm vào chỗ chết.



Thật ra Lâm Sở Sênh được khám chữa ở đây còn tốt hơn ở trong bệnh viện rất nhiều.



Lâm Sở Sênh đã được làm phẫu thuật hơn tám tiếng trước, đầu óc cũng tỉnh táo lại, giờ cô đang mở to mắt, nhàm chán nhìn lên trần nhà.



Cửa mở, ba Thẩm mặc quần áo tiệt trùng đi vào, “Các bác sĩ tôi mời đến đều là những người ở cấp độ quốc tế. Cô yên tâm, cơ thể cô không có di chứng nào đâu, cùng lắm là nửa năm sau cô có thể mang thai một cách bình thường.”



Nghe thấy giọng ba Thẩm, Lâm Sở Sênh lập tức quay đầu về phía cửa ra vào, nhìn ông ta với ánh mắt cảnh giác.



“Đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt ấy, tôi không có ác ý gì với cô đâu.” Sau đó ba Thẩm nhấc tay lên, ý bảo người bên ngoài cửa thủy tinh chuẩn bị cho tốt.



Trong màn hình phía ngoài phòng bệnh xuất hiện một vài hình ảnh, khi Thẩm Mạc đang nói được một nửa thì vội vã rời đi khỏi cuộc họp báo được tổ chức hôm qua.



Mặc dù video không dài nhưng bên dưới mọi người phản ứng rất kịch liệt, sau đó ba Thẩm cho người mở rất nhiều trang web, tất cả đều là những lời khen việc lần này Thẩm Mạc ra mặt lên tiếng, rằng anh có cùng cách giải quyết với vợ chưa cưới Cam Như Ý.



Rồi ba Thẩm lại mở lời phát biểu của Thẩm Mạc lên cho Lâm Sở Sênh xem.



Trong đó Thẩm Mạc nói rất rõ ràng rành mạch rằng Cam Như Ý mới là vợ chưa cưới của anh.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom