• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Thiên Kim Báo Thù Full dịch (1 Viewer)

  • thien-kim-bao-thu-325

Chương 337: Chuyện tốt cuối cùng




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81910.png

Xem ảnh 2
81910_2.png
Anh xoay người, quyết định đi xuống lầu.



Trong khoảng thời gian khó khăn này, Thẩm Mạc cảm thấy hai người ở cùng bên nhau là tốt hơn bất cứ thứ gì.



Anh cho người chuyển hết tất cả đồ cần dùng cho công việc về nhà, đề phòng những lúc Lâm Sở Sênh cần, anh đều sẽ có mặt.



Ít nhất anh sẽ không để cho người có ý đồ xấu làm tổn thương cô được nữa.




Có lẽ con đường theo đuổi vợ càng thêm dài đằng đẵng, nhưng anh có nhiều thời gian để đợi. Cho dù là nhà họ Cam hay là nhà họ Thẩm, hễ là người từng hãm hại con của anh, anh đều sẽ không bỏ qua.

Nghe3thấy bên ngoài đã yên tĩnh trở lại, Lâm Sở Sênh vốn đang nằm lại từ từ ngồi dậy nhìn ra ngoài cửa sổ.

Tuyết vẫn tiếp tục rơi, bầu trời vốn đã âm u, cách thêm lớp kính thủy tinh lại càng khiến lòng người cảm thấy khó chịu.

Lâm Sở Sênh khẽ nheo mắt lại, thời tiết thế này thật sự rất thích hợp với kiểu tình cảm đau buồn.

Nhưng loại tình cảm này chỉ hợp với kẻ yếu. Cuộc sống vốn đi ngược dòng nước, không tiến ắt sẽ lùi. Con người luôn phải nhìn về phía trước, kể cả khi phải đặt lại mục tiêu cho bản thân mình.

Trời bên ngoài đang lạnh, mà Trương Nhất Nhất lại vừa2mới sảy thai, lúc này không phải là lúc thể hiện tình cảm.

“Nhất Nhất, cậu hãy nghe tớ nói, tớ thật sự rất khỏe. Con của tớ mất là do nguyên nhân khác, là vật liệu xây dựng không đạt tiêu chuẩn gây tổn thương đến đứa bé. Còn về phía Thẩm Mạc, là tớ nói chia tay với anh ấy, chắc anh ấy giận nên mới công khai như thế.” Lâm Sở Sênh cố gắng nói chuyện này theo hướng máu chó.

Mặc dù không đáng tin tưởng cho lắm nhưng lại có vẻ hợp tình hợp lý.

Lâm Sở Sênh an ủi Trương Nhất Nhất một lát, lại dặn dò mẹ Trương trông chừng kĩ Trương Nhất Nhất, sau đó mới cúp2điện thoại.

Lâm Sở Sênh bình tĩnh đặt điện thoại lên bàn. Lúc này cô mới biết thì ra giả vờ cười cũng khổ sở như vậy. Những gì cô trải qua bây giờ chính là nỗi đau mà lúc trước Trương Nhất Nhất từng trải qua.

Lúc này điện thoại đổ chuông, thấy là Trương Nhất Nhất gọi, Lâm Sở Sênh lập tức nghe máy.

“Sở Sênh, tin tức nói thật sao? Tên khốn kiếp Thẩm Mạc ở bên người khác thật à? Sức khỏe của cậu sao rồi?”

Một khi Trương Nhất Nhất sốt ruột sẽ nói chuyện rất nhanh, ríu ra ríu rít liên tục giống như trước kia.

Suy cho cùng thì tình yêu không phải là thứ quan trọng nhất trên9thế giới này, không hiểu sao Lâm Sở Sênh lại nở một nụ cười, “Khỏe, khỏe mà.”

“Sở Sênh, cậu đừng làm tớ sợ.” Trương Nhất Nhất vừa nghe Lâm Sở Sênh trả lời như vậy, giọng điệu sốt ruột cũng thay đổi, sau đó là một trận ồn ào, có tiếng nói của mẹ Trương, hình như là không cho Trương Nhất Nhất ra ngoài.

“Nhất Nhất, cậu hãy nghe tớ nói, tớ thật sự rất khỏe. Con của tớ mất là do nguyên nhân khác, là vật liệu xây dựng không đạt tiêu chuẩn gây tổn thương đến đứa bé. Còn về phía Thẩm Mạc, là tớ nói chia tay với anh ấy, chắc anh ấy giận nên mới công khai như4thế.” Lâm Sở Sênh cố gắng nói chuyện này theo hướng máu chó.



Mặc dù không đáng tin tưởng cho lắm nhưng lại có vẻ hợp tình hợp lý.



Lâm Sở Sênh an ủi Trương Nhất Nhất một lát, lại dặn dò mẹ Trương trông chừng kĩ Trương Nhất Nhất, sau đó mới cúp điện thoại.



Lâm Sở Sênh bình tĩnh đặt điện thoại lên bàn. Lúc này cô mới biết thì ra giả vờ cười cũng khổ sở như vậy. Những gì cô trải qua bây giờ chính là nỗi đau mà lúc trước Trương Nhất Nhất từng trải qua.



Nói qua nói lại một lát, giọng nói của Lâm Sở Sênh có chút khàn khàn. Cô bụm miệng ho khan vài tiếng, bên cạnh lập tức có một chiếc cốc đưa tới. Cô quay lại nhìn, người đưa chiếc cốc là Thẩm Mạc cũng đang im lặng. Cô không nhận cốc nước mà đẩy cốc nước sang một bên, nói cô giận dỗi cũng được, hay là cố ý kích thích Thẩm Mạc cũng chẳng sao, cô tự mình xuống giường đi rót nước uống.



Đôi mắt Thẩm Mạc tối sầm lại nhưng anh cũng không ép buộc cô, anh cầm cốc nước đi vào thế nào thì lúc đi ra vẫn còn nguyên như thế.



Hai phút sau nhân viên chăm sóc đi lên, không cần suy nghĩ cũng biết là Thẩm Mạc gọi người. Lâm Sở Sênh không muốn dùng đồ của Thẩm Mạc đưa, mà Thẩm Mạc cũng không muốn nhìn thấy Lâm Sở Sênh tự hành hạ mình, nên chỉ có thể nghĩ ra cách thuê người chăm sóc cô.



Những ngày sau đó Thẩm Mạc luôn ở nhà làm việc, chỉ có một vài trường hợp cần thiết ra mặt mới đi ra ngoài. Trước khi đi ra ngoài, anh đều đứng trong phòng Lâm Sở Sênh một lát, cho dù cô có để ý tới anh hay không, anh đều nói rõ cho cô biết mình đi đâu.



Đến khi trở về, anh sẽ đứng trước giường cô nói cho cô biết anh đã trở về. Có rất nhiều người không hiểu nổi cách làm của Thẩm Mạc. Thẩm Mạc quan tâm Lâm Sở Sênh như thế, sao anh lại không chủ động trò chuyện với cô nhiều hơn nữa. Chỉ có một mình Lâm Sở Sênh hiểu, Thẩm Mạc đang cố ý dùng cách của bản thân để ở bên cạnh cô.



Đây chính là lời bày tỏ thâm tình nhất.



Về phía Cam Như Ý, từ sau lần trước cô ta không hề tới nữa, nhưng vẫn có thể thấy được tin tức của cô ta trên mạng. Ngoài đưa tin về tiến triển của vụ kiện ra thì báo chí còn đưa tin về sở thích của cô ta. Trong tình huống này, chắc chắn sẽ không thể thiếu việc so sánh với Lâm Sở Sênh.



Thật ra thì ngoại hình của Lâm Sở Sênh không được gọi là xinh đẹp, cùng lắm chỉ được xem là dễ nhìn. Chỉ nhìn vào điểm này, chắc chắn Lâm Sở Sênh không bằng Cam Như Ý. Có điều, khí thế của Lâm Sở Sênh quá mạnh mẽ, cũng bởi vì loại khí thế mạnh mẽ này cho nên lại có thêm một khía cạnh khác để so sánh.



Người ngoài rất ít khi thấy cảnh Lâm Sở Sênh và Thẩm Mạc ở bên nhau, lần nào cũng chỉ thấy thái độ của Lâm Sở Sênh khi xử lý vấn đề.



Nếu bàn về điểm khác nhau giữa Lâm Sở Sênh và Cam Như Ý thì Lâm Sở Sênh trông có vẻ giống như một vị vua, còn Cam Như Ý lại giống như một vị hoàng hậu. Ở trong tình huống nào mới có thể cảm thấy một người phụ nữ giống hoàng hậu?



Khi so sánh như vậy, mọi người càng khẳng định Cam Như Ý thích hợp với Thẩm Mạc hơn Lâm Sở Sênh.



Trong sự kiện bạo lực lần này, mức độ nổi tiếng của Cam Như Ý tăng lên đáng kể. Kết thúc vụ án, đứa trẻ được xin lỗi và bồi thường. Trong nội bộ Thẩm Thị cũng đưa ra xử phạt tương ứng.



Không nói đến nhân viên cấp dưới, ngay trong tầng lớp quản lý có tới ba mươi lăm người liên quan, trong đó có hai mươi tám người trực tiếp bị đuổi việc.



Về các hoạt động của Cam Như Ý, Thẩm Mạc không ra mặt hoặc tham dự trực tiếp, nhưng mà cũng không chống lại được sự nhiệt tình ghép cặp của mọi người, nhất là khi Cam Như Ý nói cô ta là một luật sư, giữ gìn chính nghĩa chính là nghề nghiệp của cô ta.



Khi nói những lời này, cô ta lại càng có vẻ ngầu hơn!



Lâm Sở Sênh xin nghỉ phép một tháng, nhân viên cấp dưới nói ngày nào cũng có có đơn vị truyền thông gọi điện thoại tới, nói là muốn liên lạc với cô để mời phỏng vấn. Thực ra người làm nghề như bọn họ không thích nhất là sóng êm bể lặng, có lẽ bọn họ muốn đào ra một vài tin tức xấu về đôi Kim Đồng Ngọc Nữ từ Lâm Sở Sênh.



Có điều, cho dù bên ngoài có ầm ĩ như thế nào thì Lâm Sở Sênh cũng chỉ yên tâm chăm sóc cơ thể.



Điều khiến Lâm Sở Sênh bất ngờ là không ngờ Linda lại tới tìm cô. Khác với biểu hiện nồng nhiệt trước đây, hôm nay Linda ăn mặc đơn giản, để mặt mộc, mang theo quà tới, “Sở Sênh, sức khỏe phục hồi thế nào rồi?”



Linda thuộc kiểu người khá thoải mái. Có cảm giác cô ấy luôn đối xử với Lâm Sở Sênh giống như bạn bè.



“Rất khỏe, sao hôm nay lại có thời gian tới đây vậy?” Lâm Sở Sênh cười bắt chuyện với Linda, còn bản thân thì ngồi xếp bằng ở trên giường. Tuy rằng hai người họ ít qua lại với nhau, nhưng ở trước mặt Linda, Lâm Sở Sênh luôn bất giác thả lỏng.



“Tôi từ chức ở công ty của đàn anh rồi, ngày kia phải ra nước ngoài nên hôm nay đến thăm cô một lát.” Lúc Linda nói chuyện trông có vẻ vô cùng nhẹ nhõm.



Lâm Sở Sênh có thể nhìn ra được Linda rất thích Vân Ly. Nhưng bây giờ tại sao Linda lại đột nhiên muốn ra nước ngoài? Lâm Sở Sênh rất muốn hỏi đã xảy ra chuyện gì, nhưng vừa nghĩ tới chuyện hai người họ nói sẽ đính hôn mà lại kéo dài không thấy tin tức gì, chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì đó rồi.



“Chỉ cần cô đã nghĩ kĩ, đi ra ngoài cho khuây khỏa cũng tốt.” Lâm Sở Sênh cười. Có điều cô lại vô thức tránh ánh mắt của Linda, giống như là vô thức tránh cảm xúc đau buồn của cô ấy.



Linda không nhịn được bật cười, “Cô không cần nói khách sáo như vậy. Tôi và đàn anh không thành đôi được, trong lòng tôi khó chịu nên mới ra nước ngoài du lịch.” Linda sửa sang lại tóc của mình, “Thật ra người đàn anh thích là cô.”



Một câu nói của Linda khiến Lâm Sở Sênh ngạc nhiên ngẩng đầu lên.



Bởi vì Vân Ly là bạn tốt của Thẩm Mạc cho nên Lâm Sở Sênh chưa từng suy nghĩ tới phương diện này.



Nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Sở Sênh, Linda đột nhiên nở nụ cười, “Sao cô có vẻ bất ngờ như vậy?” Ánh mắt của Linda hơi xa xăm giống như là đang nhớ lại điều gì đó, “Thật ra lần đầu tiên nhìn thấy cô, tôi đã cảm thấy ánh mắt của anh ấy luôn hướng về cô, tôi cứ tưởng là ngoại hình của cô giống người trong lòng anh ấy, cho nên anh ấy mới nhìn thêm vài lần.”



Giọng điệu của Linda rõ ràng là có chút đau lòng. Cô ấy nhớ lại lần đầu tiên gặp Lâm Sở Sênh, Vân Ly có vẻ hoảng hốt, không tập trung, còn tặng cho Lâm Sở Sênh một bộ đồ nữa.



“Sau này tôi phát hiện tôi sai rồi.” Linda ổn định lại cảm xúc, nở nụ cười mà bản thân cô ấy thích nhất với Lâm Sở Sênh, “Anh ấy thích cô. Thật ra cô không hề giống người trong lòng của anh ấy một chút nào. Người kia là điển hình của kiểu người yếu đuối, kích thích ý muốn bảo vệ của đàn ông. Nhưng cô thì khác, khí thế của cô mạnh mẽ tới mức khi mà anh ấy đứng trước mặt cô sẽ trở thành một sự tồn tại có cũng được, không có cũng không sao.”



Linda uống một ngụm nước rồi tiếp tục nói: “Ban đầu chúng tôi định đính hôn, nhưng tôi không muốn suốt ngày phải trông chừng một người mất hồn mất vía vì người khác. Tôi yêu anh ấy nhưng đây không phải là cuộc sống mà tôi mong muốn. Tôi không có kiên nhẫn chờ anh ấy nhìn về phía tôi. À, không đúng, tôi không có hèn mọn đến mức độ đó. Anh ấy đã không yêu tôi, vậy thì tôi lựa chọn buông tay anh ấy.”



Linda vẫn luôn cười nói, nhưng lại là nụ cười ứa nước mắt. Thật ra mỗi người đều có nỗi khó xử của riêng mình, nhưng vì cuộc sống sau này nên luôn phải lựa chọn buông bỏ. Linda không phải kiểu người như Vương Phi, mặt dày đeo bám vì cái mình muốn.



Thật ra, ra đi một cách kiêu ngạo cũng rất tốt. Ít nhất là trong lòng tất cả mọi người, Linda vẫn luôn tốt đẹp như giây phút ban đầu. Ít nhất là trong thế giới của mình, cô ấy chưa từng sụp đổ.



“Tôi biết tính cách của đàn anh, chỉ cần cô và Thẩm Mạc còn ở bên nhau thì anh ấy nhất định sẽ không nói tâm tư của mình cho cô biết. Có điều, bây giờ hai người đã chia tay rồi, coi như tôi làm một chuyện tốt cuối cùng cho anh ấy trước khi ra nước ngoài vậy.” Linda dùng đầu ngón tay lau nước mắt, phóng khoáng y như cái cách mà cô ấy lựa chọn rời đi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom