• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Truyền Thuyết Đô Thị (4 Viewers)

  • Phần 9 Nuôi Tiểu Quỷ

Tầm khoảng ngày 10 tháng 4, đám bạn bè tổ chức một buổi tiệc rượu, trên bàn tiệc, lúc chúng tôi nói đến toà nhà Sun Palace, một người anh lớn ngắt lời bảo: “Trong Sun Palace có một vị đạo diễn nuôi tiểu quỷ, mọi người biết chuyện này không?”

Lúc nghe đến câu đó, tôi không cảm thấy quá bất ngờ, dù sao việc nuôi tiểu quỷ trong giới giải trí cũng là một chuyện hết sức bình thường. Sau đó mọi người lại nháo nhào bảo anh bạn quay phim đó kể lại chuyện này cho họ nghe.

Anh ấy uống một ngụm rượu, sau đó bắt đầu kể.

Năm đó tôi vừa xin nghỉ việc ở công ty luật, thông qua sự giới thiệu của một người thầy, tôi bắt đầu tiến vào tổ quay phim, thông thường chúng tôi sẽ được giới thiệu đi quay thông qua trung gian, lúc đó chúng tôi đã nhận lời mời quay buổi casting ở Sun Palace.

Với tư cách là người quay phim, tôi bắt buộc phải tham gia, chúng tôi đã đi đến Sun Place ở cầu Tam Nguyên, sau khi đến đó chúng tôi được vào trong một căn phòng cao cấp, lúc bước vào tất cả đạo diễn đều đang ở đó. Thời điểm đó bọn họ muốn tạo một kênh truyền thông quay theo phong cách dân dã đồng quê, bắt chước lzq, thế nhưng các cô gái ở đây đều không mang lại được loại cảm giác đó, ai nấy đều đậm mùi con gái thành thị.

(Tác giả không viết rõ là ai chỉ viết tắt là lzq, nhưng mình đoán có vẻ đang nói đến Lý Tử Thất.)

Không còn cách nào khác, tôi bèn bước vào nhà vệ sinh hút điếu thuốc, nhưng nhà vệ sinh của vị đạo diễn này rất kì lạ, vừa bước vào đã ngửi thấy được mùi dầu, hơn nữa trên tấm gương treo trong phòng vệ sinh dán đầy tranh ảnh của trẻ con.

Điều này khiến tôi có chút nghi hoặc, bởi vì vị đạo diễn này độc thân mà, nhưng tôi cũng không tiếp tục suy đoán nhiều hơn nữa, mãi cho đến khi tôi hút xong điếu thuốc chuẩn bị ra ngoài, đột nhiên tôi cảm thấy hình như phía sau lưng có người, kế đó chân của tôi đau nhói một cái hệt như bị ai đó đá vào, cảm giác như là bị một đứa nhỏ đá vào chân ấy.

Tôi sợ hãi lập tức xoay người lại, nhưng ngoại trừ tôi trong phòng vệ sinh không còn ai nữa cả, có điều trên sàn nhà lại vang lên tiếng bước chân lộc cộc, giống như có người chạy chân trần trên nền đất vậy, tôi sợ đến mức lao ra khỏi cửa.

Lúc chạy ra, đạo diễn đó thấy dáng vẻ hoảng sợ của tôi liền kéo tôi sang một góc phòng rồi nói: “Bị doạ rồi đúng không, thật ngại quá, tôi có nuôi một tiểu quỷ.”

Nói thật, tôi không ngạc nhiên lắm khi nghe ông ấy nói câu đó, dù sao tôi cũng đã lang thang kiếm sống ở Bắc Kinh từ năm 22 tuổi rồi, làm việc với bao nhiêu đoàn phim, loại chuyện này tôi hiểu rõ, nhưng tự mình trải nghiệm vẫn khiến tôi không khỏi sợ hãi.

Sau đó ông ấy kéo tôi lại, đi vào nhà vệ sinh, ở trước mặt tôi bắt đầu nhìn vào khoảng không quở mắng một hồi.

Xong xuôi, đạo diễn lại kéo tôi ra khỏi nhà vệ sinh, bởi vì tò mò tôi lấy hết can đảm quay đầu nhìn lại, trên bức tường lát gạch sáng bóng vậy mà lại đang phản chiếu bóng của một đứa trẻ, nếu như tôi nhớ không lầm, đứa trẻ đó đang gục đầu khóc.

Tiếp đó chúng tôi quay trở lại phòng khách, lại cho vài cô gái nữa thử vai, nhưng lúc này đạo diễn của chúng tôi đột nhiên lại cúi người nhìn vào không khí rồi gật đầu mấy cái, sau đó đi đến chỗ chúng tôi nói: “Chọn A đi.” Tất cả chúng tôi đều vui mừng vì công việc casting đã kết thúc.

Bởi vì cuối cùng đạo diễn đã đưa ra quyết định rồi, trước khi rời đi, tôi và Trường Vụ hỏi đạo diễn tại sao lại chọn A, lúc này đạo diễn vui vẻ nói: “Con trai tôi nói A giống mẹ của nó.”

Tôi nghe xong thì toát mồ hôi lạnh.

Câu chuyện đến đây thì kết thúc, mọi người trong bàn nghe xong đều thấy lạnh sống lưng, một chị khác hỏi: “Vậy mùi dầu trong nhà vệ sinh là sao?”

Anh trai quay phim này nhỏ giọng nói một câu: “Dầu ướp xác.”

Sau khi bữa tiệc kết thúc, tôi cũng nhớ ra hình như mình đã từng gặp một chuyện tương tự như vậy, rõ ràng 5 người đang cùng ăn một cái đùi cừu nướng ngon lành, đột nhiên một người anh trong bàn lại đi xin cho bằng được thêm một cái ghế, nhìn thấy hành động này tôi lập tức đứng dậy nói: “Tôi không thích những chuyện này, tôi đi trước đây, mọi người cứ ăn.”

Tôi biết, người đó nuôi tiểu quỷ, anh ta muốn lấy thêm một cái ghế để cho nó ngồi. Hơn nữa tôi cũng cảm thấy may mắn vì lúc đó đã kiên quyết rời khỏi bàn ăn.

Hết.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom