Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 137 “Haiz, thật nhạt nhẽo!”
*Chương có nội dung hình ảnh
“Xin lỗi, tôi nói nhầm”.
Sở Hạ Vũ mỉm cười, cô không muốn để ý đến người này nữa.
Nhưng không ngờ Kiều Lâm Na lại chặn trước mặt cô, cười nhạo nói: “Hạ Vũ, nhìn bộ dạng vội vội vàng vàng của cậu kìa, chắc cũng đến tham gia đấu thầu đúng không?”
“Có vấn đề gì sao?”
Sở Hạ Vũ cau mày hỏi.
Dù Kiều Lâm Na là bạn học và bạn cùng phòng của cô nhưng sau khi tốt nghiệp thì hai người họ cũng không còn liên lạc nữa.
Hồi đó Kiều Lâm Na mê tiền, thích lấy người giàu sang nên dù người đó có mập như lợn thì cô ta cũng không ngại.
Quan điểm sống của hai người không hợp nhau nên quan hệ cũng chẳng tốt đẹp lắm.
“Đúng lúc hôm nay Honey nhà tôi cũng tham gia đấu thầu, là đối thủ của cậu đấy!”
Kiều Lâm Na nở nụ cười đắc ý.
Còn tên mập đứng bên cạnh cô ta cứ nhìn chằm chằm Sở Hạ Vũ, khó dứt ra nổi.
Kiều Lâm Na không quan tâm.
Cô ta đảo mắt nhìn Lâm Hữu Triết, ánh mắt lóe sáng.
Không thể không nói, Lâm Hữu Triết thật sự rất đẹp trai. Do nhiều năm đi lính nên trên người anh còn mang đến một loại cảm giác uy nghiêm phi phàm.
Chỉ tiếc là quần áo anh đang mặc trông quá bình thường, nhìn kiểu gì cũng không thấy giống người có tiền.
Kiều Lâm Na bĩu môi, nói: “Sở Hạ Vũ, hồi còn học trung học, tôi chưa từng vượt mặt cậu, nhưng bây giờ thì mọi mặt của cậu đều không bằng tôi!”
“Đợi lát nữa tôi sẽ bảo Honey của tôi cho cậu biết thế nào mới được gọi là người giàu chân chính! Công trình này chắc chắn đã là vật trong túi của Honey nhà tôi rồi!”
Nói xong, Kiều Lâm Na kéo tên mập vào hội trường đấu thầu.
“Haiz, thật nhạt nhẽo!”
Sở Hạ Vũ thở dài, đi vào hội trường cùng Lâm Hữu Triết.
Công trình lần này là dự án của thành phố, nhằm xây dựng con đường nối liền giữa thành phố và thị trấn nhỏ.
Chi phí đầu tư ban đầu chỉ cần khoảng hơn trăm nghìn tệ, nhưng sau khi hoàn thiện là có thể kiếm được hơn mấy trăm nghìn tệ, rất phù hợp với tình hình trước mắt của công ty bất động sản Duyệt Tâm.
Sở Hạ Vũ đã nộp hồ sơ mời thầu, cũng đã chỉnh sửa lại rất nhiều lần, còn tham khảo cả chi phí thị trường và đưa ra điều chỉnh.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì người trúng thầu đương nhiên là cô.
Nhưng sau khi người bên nhà thầu xuất hiện thì mọi thứ bỗng thay đổi.
Một người đàn ông trung niên đeo kính lên sân khấu, nói: “Đầu tiên, hoan nghênh các vị đại biểu các công ty đã đến tham dự đấu thầu!”
“Xin lỗi, tôi nói nhầm”.
Sở Hạ Vũ mỉm cười, cô không muốn để ý đến người này nữa.
Nhưng không ngờ Kiều Lâm Na lại chặn trước mặt cô, cười nhạo nói: “Hạ Vũ, nhìn bộ dạng vội vội vàng vàng của cậu kìa, chắc cũng đến tham gia đấu thầu đúng không?”
“Có vấn đề gì sao?”
Sở Hạ Vũ cau mày hỏi.
Dù Kiều Lâm Na là bạn học và bạn cùng phòng của cô nhưng sau khi tốt nghiệp thì hai người họ cũng không còn liên lạc nữa.
Hồi đó Kiều Lâm Na mê tiền, thích lấy người giàu sang nên dù người đó có mập như lợn thì cô ta cũng không ngại.
Quan điểm sống của hai người không hợp nhau nên quan hệ cũng chẳng tốt đẹp lắm.
“Đúng lúc hôm nay Honey nhà tôi cũng tham gia đấu thầu, là đối thủ của cậu đấy!”
Kiều Lâm Na nở nụ cười đắc ý.
Còn tên mập đứng bên cạnh cô ta cứ nhìn chằm chằm Sở Hạ Vũ, khó dứt ra nổi.
Kiều Lâm Na không quan tâm.
Cô ta đảo mắt nhìn Lâm Hữu Triết, ánh mắt lóe sáng.
Không thể không nói, Lâm Hữu Triết thật sự rất đẹp trai. Do nhiều năm đi lính nên trên người anh còn mang đến một loại cảm giác uy nghiêm phi phàm.
Chỉ tiếc là quần áo anh đang mặc trông quá bình thường, nhìn kiểu gì cũng không thấy giống người có tiền.
Kiều Lâm Na bĩu môi, nói: “Sở Hạ Vũ, hồi còn học trung học, tôi chưa từng vượt mặt cậu, nhưng bây giờ thì mọi mặt của cậu đều không bằng tôi!”
“Đợi lát nữa tôi sẽ bảo Honey của tôi cho cậu biết thế nào mới được gọi là người giàu chân chính! Công trình này chắc chắn đã là vật trong túi của Honey nhà tôi rồi!”
Nói xong, Kiều Lâm Na kéo tên mập vào hội trường đấu thầu.
“Haiz, thật nhạt nhẽo!”
Sở Hạ Vũ thở dài, đi vào hội trường cùng Lâm Hữu Triết.
Công trình lần này là dự án của thành phố, nhằm xây dựng con đường nối liền giữa thành phố và thị trấn nhỏ.
Chi phí đầu tư ban đầu chỉ cần khoảng hơn trăm nghìn tệ, nhưng sau khi hoàn thiện là có thể kiếm được hơn mấy trăm nghìn tệ, rất phù hợp với tình hình trước mắt của công ty bất động sản Duyệt Tâm.
Sở Hạ Vũ đã nộp hồ sơ mời thầu, cũng đã chỉnh sửa lại rất nhiều lần, còn tham khảo cả chi phí thị trường và đưa ra điều chỉnh.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì người trúng thầu đương nhiên là cô.
Nhưng sau khi người bên nhà thầu xuất hiện thì mọi thứ bỗng thay đổi.
Một người đàn ông trung niên đeo kính lên sân khấu, nói: “Đầu tiên, hoan nghênh các vị đại biểu các công ty đã đến tham dự đấu thầu!”
Bình luận facebook