Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 294 “Ông muốn tôi giải thích sao?”
Lâm Hữu Triết xuống cùng Sở Hạ Vũ.
Nhưng vừa xuống trạm thì bị một đám người ngăn lại.
Cầm đầu chính là bà cụ với tên mập kia.
“Đứng lại, giờ muốn chạy thì e là muộn rồi đấy!”
Bà cụ nhìn chằm chằm vào Lâm Hữu Triết.
“Các người muốn gì?”
Lâm Hữu Triết tiến lên một bước, bình thản nói.
“Còn giả ngu nữa hay sao?”
Cụ ta cười lạnh lùng: “Lúc nãy trên tàu còn hung hăng lắm cơ mà, bắt nạt bà cháu tôi, các người nghĩ không có ai đến giúp chúng tôi đúng không?”
“Cậu tưởng rằng nhà họ Tào chúng tôi dễ bị ăn hiếp đến vậy hay sao?”
Nhà họ Tào?
Lâm Hữu Triết nhíu mày một cái, anh không có chút ấn tượng gì hết.
Trước khi đi, anh cũng đã dặn Long Diệu liệt kê ra danh sách các gia tộc đứng đầu khu vực tỉnh.
Nhưng trong số đó không có tên nhà họ Tào.
“Này, bị câm à, sao không nói gì đi!”
Bà cụ hùng hổ dọa người.
“Tôi không có thời gian cho mấy người đâu, mau tránh ra đi!”
Lâm Hữu Triết chậm rãi nói.
Nghe thấy vậy cụ ta vô cùng tức giận.
Cụ ta đang định mắng chửi thì một người đàn ông trung niên xuất hiện, đi ra từ sau lưng.
“Thằng nhãi, bớt ngông cuồng chút đi, nếu không muốn rước vạ vào thân”.
“Tôi xin tự giới thiệu tôi là ông chủ nhà họ Tào, Tào Hồng”.
“Còn hai người này, một người là mẹ tôi, một người là con trai tôi, cậu bắt nạt bọn họ, tôi nghĩ cậu nên giải thích đôi lời nhỉ?”
“Ông muốn tôi giải thích sao?”
Lâm Hữu Triết không nhịn được cười.
Vừa mới đến tỉnh mà có kẻ có mắt không tròng đến gây sự với anh, lẽ nào muốn anh phải làm to chuyện hay sao?
Tào Hồng im lặng, ông ta nhìn về phía bà cụ và tên mập.
Bà cụ khinh khỉnh nói: “Mẹ muốn nó quỳ xuống dập đầu xin lỗi mười lần, thì mẹ sẽ bỏ qua!”
“Con…con muốn chị này làm vợ con”.
Tên mập nhìn chằm chằm Sở Hạ Vũ với đôi mắt háo sắc.
Nhưng vừa xuống trạm thì bị một đám người ngăn lại.
Cầm đầu chính là bà cụ với tên mập kia.
“Đứng lại, giờ muốn chạy thì e là muộn rồi đấy!”
Bà cụ nhìn chằm chằm vào Lâm Hữu Triết.
“Các người muốn gì?”
Lâm Hữu Triết tiến lên một bước, bình thản nói.
“Còn giả ngu nữa hay sao?”
Cụ ta cười lạnh lùng: “Lúc nãy trên tàu còn hung hăng lắm cơ mà, bắt nạt bà cháu tôi, các người nghĩ không có ai đến giúp chúng tôi đúng không?”
“Cậu tưởng rằng nhà họ Tào chúng tôi dễ bị ăn hiếp đến vậy hay sao?”
Nhà họ Tào?
Lâm Hữu Triết nhíu mày một cái, anh không có chút ấn tượng gì hết.
Trước khi đi, anh cũng đã dặn Long Diệu liệt kê ra danh sách các gia tộc đứng đầu khu vực tỉnh.
Nhưng trong số đó không có tên nhà họ Tào.
“Này, bị câm à, sao không nói gì đi!”
Bà cụ hùng hổ dọa người.
“Tôi không có thời gian cho mấy người đâu, mau tránh ra đi!”
Lâm Hữu Triết chậm rãi nói.
Nghe thấy vậy cụ ta vô cùng tức giận.
Cụ ta đang định mắng chửi thì một người đàn ông trung niên xuất hiện, đi ra từ sau lưng.
“Thằng nhãi, bớt ngông cuồng chút đi, nếu không muốn rước vạ vào thân”.
“Tôi xin tự giới thiệu tôi là ông chủ nhà họ Tào, Tào Hồng”.
“Còn hai người này, một người là mẹ tôi, một người là con trai tôi, cậu bắt nạt bọn họ, tôi nghĩ cậu nên giải thích đôi lời nhỉ?”
“Ông muốn tôi giải thích sao?”
Lâm Hữu Triết không nhịn được cười.
Vừa mới đến tỉnh mà có kẻ có mắt không tròng đến gây sự với anh, lẽ nào muốn anh phải làm to chuyện hay sao?
Tào Hồng im lặng, ông ta nhìn về phía bà cụ và tên mập.
Bà cụ khinh khỉnh nói: “Mẹ muốn nó quỳ xuống dập đầu xin lỗi mười lần, thì mẹ sẽ bỏ qua!”
“Con…con muốn chị này làm vợ con”.
Tên mập nhìn chằm chằm Sở Hạ Vũ với đôi mắt háo sắc.
Bình luận facebook