Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 373 Anh đánh nhầm người rồi à?”
Đột nhiên, một giọng nói khàn khàn vang lên.
Anh Long vô thức nói: “Vậy đương nhiên sẽ bị tan xương nát thịt, hài cốt không… bốp!”
Lời gã còn chưa nói xong, một bạt tai mạnh mẽ giáng xuống mặt.
“Chết tiệt, thằng khốn nào không biết sống chết, lại dám đánh ông đây? ”
Anh Long nổi giận, trừng mắt nhìn qua: “Đại... Đại ca?”
Nhìn Phùng Huy trước mắt, mặt đã sưng lên thành đầu heo, anh Long không tin được mà hét lên.
“Đại ca, là ai đã đánh anh thành bộ dạng này, là người của tập đoàn Diệt Lâm sao?”
Gã vội vàng đi đến đỡ Phùng Huy, quan tâm hỏi han.
Ngay sau đó gã trừng mắt với Lâm Hữu Triết, hét toáng lên: “Lâm Hữu Triết, người của công ty cậu lại dám đánh đại ca tôi, mẹ kiếp, tôi phải giết hết cả nhà cậu!”
Phụt!
Hai chân Phùng Huy mềm nhũn lập tức quỳ xuống.
Hắn bị dọa sợ đến mức gần như sắp khóc tới nơi.
Anh Long vẫn chưa kịp phản ứng.
“Họ Lâm kia, cậu chết chắc rồi, cả nhà cậu đều phải chết chung, lại dám đánh đại ca tôi đến mức không đứng vững, tôi liều mạng với cậu!”
Vừa nói, gã vừa lấy cây gậy sắt từ bên hông ra, xông về phía Lâm Hữu Triết.
Còn chưa đợi gã đi đến trước mặt Lâm Hữu Triết.
Phùng Huy đã nắm lấy một cây gậy, chợt nhảy lên rồi đập thẳng vào đầu anh Long.
Bụp!
Trên đầu trọc lóc của anh Long bỗng có một dòng máu sền sệt tuôn ra.
Gã ngã xuống đất, cơ thể co giật liên hồi.
Cú đánh này dù không chết, cũng sẽ bị chấn thương não nặng.
“Đại ca, anh đánh nhầm người rồi à?”
Mấy tên côn đồ còn lại sợ ngu người, lớn tiếng nói.
“Câm miệng!”
Phùng Huy quay đầu lại, quát tháo với chúng.
“Mấy người các cậu không muốn chết thì lập tức ngậm miệng lại cho tôi!”
Ba tên côn đồ lập tức che miệng lại với ánh mắt kinh hoàng.
Sau đó, bọn chúng nhìn thấy Phùng Huy nặng nề quỳ xuống trước mặt Lâm Hữu Triết.
“Cậu Lâm, là tôi không quản lý tốt đàn em của mình, mang đến phiền phức cho cậu, tôi xin lỗi!”
Anh Long vô thức nói: “Vậy đương nhiên sẽ bị tan xương nát thịt, hài cốt không… bốp!”
Lời gã còn chưa nói xong, một bạt tai mạnh mẽ giáng xuống mặt.
“Chết tiệt, thằng khốn nào không biết sống chết, lại dám đánh ông đây? ”
Anh Long nổi giận, trừng mắt nhìn qua: “Đại... Đại ca?”
Nhìn Phùng Huy trước mắt, mặt đã sưng lên thành đầu heo, anh Long không tin được mà hét lên.
“Đại ca, là ai đã đánh anh thành bộ dạng này, là người của tập đoàn Diệt Lâm sao?”
Gã vội vàng đi đến đỡ Phùng Huy, quan tâm hỏi han.
Ngay sau đó gã trừng mắt với Lâm Hữu Triết, hét toáng lên: “Lâm Hữu Triết, người của công ty cậu lại dám đánh đại ca tôi, mẹ kiếp, tôi phải giết hết cả nhà cậu!”
Phụt!
Hai chân Phùng Huy mềm nhũn lập tức quỳ xuống.
Hắn bị dọa sợ đến mức gần như sắp khóc tới nơi.
Anh Long vẫn chưa kịp phản ứng.
“Họ Lâm kia, cậu chết chắc rồi, cả nhà cậu đều phải chết chung, lại dám đánh đại ca tôi đến mức không đứng vững, tôi liều mạng với cậu!”
Vừa nói, gã vừa lấy cây gậy sắt từ bên hông ra, xông về phía Lâm Hữu Triết.
Còn chưa đợi gã đi đến trước mặt Lâm Hữu Triết.
Phùng Huy đã nắm lấy một cây gậy, chợt nhảy lên rồi đập thẳng vào đầu anh Long.
Bụp!
Trên đầu trọc lóc của anh Long bỗng có một dòng máu sền sệt tuôn ra.
Gã ngã xuống đất, cơ thể co giật liên hồi.
Cú đánh này dù không chết, cũng sẽ bị chấn thương não nặng.
“Đại ca, anh đánh nhầm người rồi à?”
Mấy tên côn đồ còn lại sợ ngu người, lớn tiếng nói.
“Câm miệng!”
Phùng Huy quay đầu lại, quát tháo với chúng.
“Mấy người các cậu không muốn chết thì lập tức ngậm miệng lại cho tôi!”
Ba tên côn đồ lập tức che miệng lại với ánh mắt kinh hoàng.
Sau đó, bọn chúng nhìn thấy Phùng Huy nặng nề quỳ xuống trước mặt Lâm Hữu Triết.
“Cậu Lâm, là tôi không quản lý tốt đàn em của mình, mang đến phiền phức cho cậu, tôi xin lỗi!”
Bình luận facebook