Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 466-470
Chương 466: Đây không phải một bài hát! Đây là bản tố cáo! Một vụ giết người
Âm thanh của piano và violin đột ngột im bặt, thay vào đó là tiếng đàn cello xen lẫn tiếng mưa rơi. Khung cảnh lúc này là một màn mưa như một bức tranh trắng đen nhập nhèm, tiếng hét thất thanh của người phụ nữ vang lên.
Giọng hát có phần quỷ dị của người đàn ông như tô điểm lên bức tranh ấy.
“21 năm trước dưới màn mưa tháng 2 trong con ngõ, bữa tiệc hoành tráng đã bắt đầu. Huy hiệu gỗ sồi trên những bộ lễ phục đen, từng vết cắt rướm máu trên da thịt. Có lẽ đây là sự ám chỉ của thần thánh, những vị khách mang chiếc mặt nạ in bóng lên ly champagne.”
Khung cảnh đột nhiên chuyển đến một khu rừng sồi trắng, xuyên qua khu rừng tới một lâu đài huyền bí. Khương Nghiệp Lễ (Bạc Hạc Hiên diễn) đứng ở trước gương với bộ lễ phục, Melansha (Khương Mạn diễn) nhẹ nhàng bước tới, giúp anh đeo chiếc huy hiệu lên. Đầu kim đâm vào ngón tay, từng giọt máu đỏ tươi trào ra.
Khương Nghiệp Lễ nắm lấy tay cô, Melansha nhìn anh mỉm cười, các đó không xa có một chiếc nôi, tiếng khóc chuyền ra từ trong nôi. Hai người cùng nhau đi tới nhìn đứa bé đang khóc nức nở giống như bị ốm.
Bác sĩ đi tới bế đứa bé đi, chỉ để lại một bé gái vẫn còn đang trong giấc mộng ngọt ngào.
Khung cảnh lúc này thay đổi, dưới lầu bữa tiệc đã bắt đầu, khách khứa đều đã đông đủ, mọi việc đã xong xuôi. Hai thanh niên một lớn một nhỏ chạy theo chú mình, đang bắt chước dáng vẻ của người lớn. Đứa trẻ nhỏ hơn hai đứa kia một chút đang lén lút cởi lễ phục của mình ra để chơi trốn tìm.
Giọng nữ tao nhã vang lên.
“Lancelot dưới ánh trăng, ác quỷ từ từ nhập cuộc.”
Cánh cửa cổ kính từ từ mở ra, người đàn ông mặc vest đen bước vào.
Melansha khoác tay Khương Nghiệp Lễ gật đầu mới người đàn ông.
Trên màn hình xuất hiện một dòng chữ phụ đề.
Khương Nghiệp Lễ gọi người đàn ông ấy là: Anh cả.
……
Trong cửa hàng đồ ngọt, lòng mọi người không khỏi thắt lại. Cái mv này ngay từ đầu đã thấy rất kỳ lạ rồi.
Hình tượng ngón tay bị đâm, những giọt máu đỏ trào ra nhưng xung quanh vẫn chỉ dùng hai màu trắng đen, đúng là làm người ta đau nhói tim.
Đột ngột.
“Bang—”
Tiếng súng vang lên.
Mọi người như ngừng thở, có fan còn hét lên, một số người đưa tay che mồm, trợn mắt.
Giọng Khương Tử Mặc cất lên đau đớn tột cùng.
“Những hạt mưa xuyên qua màn đêm đem theo tiếng súng, máu nhuộm đỏ huy hiệu cây sồi. Bên những miệng hố đen xì những đứa trẻ đang hát vang, ác quỷ mang theo lòng thương xót.”
Khương Nghiệp Lễ và Melansha ngã trong vũng máu, những giọt máu bắn lên hàng lông mày của họ. Người thanh niên lớn kinh hoàng thét lên.
Người đàn ông kéo mũ trùm xuống, trên môi nở nụ cười quỷ dị đi lên trên tầng 2.
……
Trong cửa hàng đồ ngọt, rất nhiều người rùng mình.
“Chết, chết rồi……”
“Bị bắn chết?” Có giọng người run run nói: “Những việc trong mv này đều là thật?”
“Hình như tôi biết Khương võ thần và Bạc thần đóng ai rồi.”
Mạnh Sơn Sơn nói, là hội trưởng fan của Bạc Hạc Hiên, hôm nay anh ta cũng tới xem. Mạnh Sơn Sơn là em họ của Sở Thánh Kỳ, đương nhiên là biết một chút chuyện mà người bình thường không thể biết được.
Anh ta nuốt một ngụm nước bọt, toàn thân tê dại nói: “Cây sồi trắng là biểu tượng nhà Lancelot!!”
“Khương võ thần đóng vai mẹ cô ấy Melansha Lancelot! Bạc thần đóng vai cha Khương Mạn, Khương Nghiệp Lễ!!”
“Trước đây tôi từng nghe nói về chuyện của bố mẹ Khương võ thần, lúc trước bố mẹ cô ấy bị bắn chết……”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Mạc Thụ run run nói: “Cái đó, thế hai đứa trẻ sơ sinh ở cảnh mở đầu…..là Khương võ thần và Nine??”
Mạnh Sơn Sơn khó khăn gật đầu.
Có giọng nữ nghẹn ngào như sắp khóc: “Vậy người đàn ông đội ngũ đi lên tầng 2……”
Mv vẫn tiếp tục, khoảnh khắc tiếng súng vang lên chú đã bế đứa con lớn chạy khỏi hiện trường, đứa con thứ ba tính cách luôn nghịch ngợm nhanh tay ôm em gái, hoảng loạn và sợ hãi không biết nên làm gì, cậu bé sợ hãi giấu em mình vào tủ, chạy xuống lầu hoảng hốt thấy cha mẹ nằm trong vũng máu.
Đứa con thứ ba nhìn thấy đứa thứ hai lập tức ôm lấy em mình kéo thằng bé trốn vào trong đám đông. Lúc này chất giọng đặc biệt của Khương Tử Mặc lại vang lên:
“Đứa trẻ sơ sinh trong tủ quần áo, em nghe thấy tiếng bước chân sôi sục.”
Trong màn hình người đàn ông đội mũ đen mở tủ quần áo, nhìn thấy đứa trẻ sơ sinh.
Lúc này giọng hát của nam và nữ hòa quyện vào với nhau:
“Những đứa trẻ nhỏ trồng hoa hồng trắng trên cơ thể cha mẹ mình, bóng tối nhiễm lên cây sồi trắng. Mục sư xin người hãy cầu xin Đức Chúa Cha, lột bỏ lớp mặt nạ giả dối của những con quỷ.”
Một nhóm người mặc đồ đen đứng quanh mộ.
Trên bia mộ có khắc lời mở đầu mv: --buildings burn, people die, but real love is forever.
Người đàn ông đội mũ đen đứng phía xa, trên mặt mang một vẻ đồng cảm đầy đạo đức giả, đưa tay lau nước mắt nhưng khóe miệng lại nhếch lên.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
……
“Nếu ác mộng là nỗi tuyệt vọng không bao giờ kết thúc, vậy sự thật là âm thanh xé tan ác quỷ. Kết cục của nó sẽ cho chính tay tôi đặt xuống. Bữa tiệc cuối cùng là một hiện trường bi thảm, hơi nóng của viên đạn phá tan khung ảnh.
Sự thật về bữa tiệc của 21 năm trước, tôi sẽ viết ra tội lỗi của hắn……”
Khung cảnh trắng đen khép lại, cuối cùng biến thành ảnh một nhóm người. Trên ảnh viết ‘bữa tiệc cuối cùng’, đây là bức ảnh gia đình được đám người Khương Mạn đăng lên weibo trước đó.
Bước ảnh nhóm từ từ được thay bằng một bức ảnh khác, nhưng nhìn lại như giống y hệt.
Trong ảnh là Melansha Lancelot thật đang ôm lấy Khương Mạn và Khương Tử Mặc còn đang là trẻ sơ sinh, Khương Nghiệp Lễ đứng bên cạnh tay dắt theo một đứa trẻ tầm 5 6 tuổi chính là Khương Vân Sênh.
Khương Lệ Sính đã ra dáng thiếu niên, mặc một bộ vest giống như một người lớn thu nhỏ. Đứng bên trái Khương Nghiệp Lễ là Elijah, Khương Nhuệ Trạch còn đang cưỡi lên cổ Elijah.
Thực giả đan xen, bức ảnh thật là bức ảnh gia đình duy nhất xuất hiện trên màn hình.
“Bang—”
Cảnh cuối cùng của mv giống như tiếng súng nổ, kết thúc và mở đầu giống y hệt nhau. Đây giống như ……một kiểu tuyên chiến!!
……
Trong cửa hàng đồ ngọt, không gian như chết lặng. Hầu như tất cả mọi người đều ướt ướt ở mắt và thẫn thờ sau khi màn hình chiếu đã kết thúc.
Cái lạnh thấu vào trong xương.
Nếu chuyện trong mv chỉ là hư cấu thì mọi người sẽ không như thế này. Nhưng nó lại là chuyện từng xảy ra thật.
Đây là những người thân thương của họ, là nỗi đau cắt da cắt thịt họ từng phải trải qua.
Trong đầu mọi người chỉ có một khái niệm duy nhất: Điên thật rồi……
Đúng là điên thật rồi!!!
Cái mv này!
Đây là một vụ giết người!! giết người đó!!
Chương 467: Năm anh em nhà họ Khương muốn báo thù cho cha mẹ mình!
Điên rồi! Tất cả đều điên rồ! !
Chủ đề bàn luận về "Bữa tối cuối cùng" trên Weibo đã vượt mốc 1 tỷ lượt.
(Mọi người ơi! Sau khi nghe bài hát của Nine, tôi sởn cả tóc gáy!!)
(Tôi muốn dùng bài hát này để tri ân những bậc cha mẹ yêu quý của chúng ta. Câu chuyện trong MV không phải là hư cấu. Còn có chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này không?)
(Vậy nên trong MV Khương võ thần và Bạc Thần đang đóng vai cha mẹ của họ à?! Cha mẹ của Khương võ thần bị bắn chết à?!)
Thậm chí một số fan hâm mộ thậm chí còn phân tích toàn bộ MV.
Nine: (Khi khóc lóc, tôi cảm thấy ớn lạnh khắp người. Sau khi xem đi xem lại MV 10 lần, với lời bài hát do chính Nine viết, để tôi khôi phục lại những gì đã xảy ra cho mọi người nghe: Một bữa tiệc tối vào 20 năm trước, có lẽ địa điểm là ở nhà Lancelot (nhấn mạnh: cây sồi trắng, biểu tượng cho gia tộc Lancelot)
Bé trai bị đánh ở đầu MV có lẽ là Nine, có vẻ như bé bị ốm nên được bác sĩ đưa đi chữa trị.
Bữa tiệc tối, cha mẹ Khương Mạn xuống chào đón khách khứa.
Chàng trai trông lớn nhất trong MV chắc là anh cả Khương Lệ Sính, còn anh chàng ngoại quốc đẹp trai bên cạnh chắc là bậc cha chú của nhà Lancelot, có thể là chú hay gì đó?
Đứa nhỏ còn lại là anh hai Khương Vân Sênh, còn đứa nghịch ngợm chính là anh ba.
Lúc này, những vị khách không mời đã bước vào hiện trường. (Nghi ngờ là đó là anh trai cả của cha Khương Mạn! Tiêu điểm nằm ở phụ đề!)
Tiếng súng vang lên, cha Khương và mẹ Khương gục xuống vũng máu.
Anh cả được chú cứu đi, anh ba không biết gì chuyện gì đã xảy ra nên giấu em gái vào trong tủ. Sau khi thấy cha mẹ bị bắn chết ở tầng dưới liền bị anh hai lôi đi.
Bác cả tìm thấy em gái bị giấu trong tủ ở trên tầng! Không còn nghi ngờ gì nữa, kẻ giết người chính là bác cả! Em gái đã bị bác cả bắt đi rồi!
Kinh hoàng nhất chính là: Ngay từ đầu MV đã nói, đây không phải hư cấu.
Kết hợp với thực tế, Nine đã sáng tác bài hát cho Khương võ thần trong nhiều năm, đạo diễn Khương cũng luôn tìm kiếm em gái mình.
Khương võ thần lớn lên ở trong nước, năm ngoái mới gặp lại các anh trai của mình...
Trên mạng tiết lộ rất nhiều thông tin về cha của Khương võ thần, tên thật của cha là Khương Nghiệp Lễ. Người ta nói rằng ông ta là con trai thứ ba của nhà họ Khương, đã chết ở nước ngoài từ rất lâu rồi.
Nhà họ Khương thì không cần nói nữa, mọi người đều đã biết rồi, khoảng thời gian trước đây xôn xao về chuyện thuốc tiêm làm đẹp có liên quan đến nhà họ Khương!
Mà anh cả của nhà họ Khương là Khương Nghiệp Thành, hiện tại là trưởng họ nhà họ Khương! Giết em trai, cướp con gái em trai, đây là chuyện mà một con người có thể làm sao?
Tôi không thể tin rằng đây là chuyện đã thực sự xảy ra, thật khủng khiếp. Cư dân mạng vẫn luôn nói rằng, trong lòng nhà Khương võ thần có hổ dữ nên ngửi hoa tường vi cũng phải cẩn thận.
Anh cả Khương là người chồng quốc dân, đạo diễn Khương là sự ước ao của bao người, anh ba là diễn viên hài xuất sắc nhất, Nine là người có giọng hát trời ban… Có ai dám tưởng tượng rằng chuyện tàn nhẫn như vậy lại xảy ra với năm anh em họ chứ?
Bọn họ đã phải chịu đựng như thế, nhẫn nhịn bao nhiêu cho đến khi bài hát này xuất hiện?
(Đây không chỉ là một bài hát, nó là một vụ giết người, nó là một lời tố cáo !)
Cư dân mạng đang trở nên phát điên! Bọn họ phẫn nộ đến cực điểm!
#Lời tố cáo giết người trong MV bữa tối cuối cùng #
# Hung thủ- Bác cả #
# Rốt cuộc nhà họ Khương là loại súc vật gì vậy #
Các top hotsearch khiến mạng xã hội bùng nổ.
Không chỉ trong nước mà mạng xã hội nước ngoài cũng trở nên náo động, nó trở thành chủ đề được mọi thành phần trong xã hội hết sức quan tâm.
Lancelot có rất nhiều đối tác. Lúc đầu, khi Melansha qua đời khiến nhiều người nghi ngờ, nhưng đây là điều cấm kỵ của nhà Lancelot, bao nhiêu năm nay cũng không ai dám ra mặt!
Thông thường ân oán của các gia đình giàu có sẽ không được phơi bày, nhưng lần này, năm anh em nhà họ Khương đã chọn phương thức sắc bén nhất để xé tan sự giả dối và phơi bày sự thật tàn nhẫn trước mặt công chúng!
Bộ mặt của nhà bác cả họ Khương đã bị bọn họ tự tay xé nát rồi! !
Cơn gió thổi báo hiệu giông tố sắp ập tới...
Ngay cả cư dân mạng cũng biết rằng, tiếng súng trong cảnh quay cuối cùng của MV không hề đơn giản.
Năm anh em nhà họ Khương đang báo thù cho cha mẹ của họ!
Ở tập đoàn Hoàn Vũ, bầu không khí vô cùng nặng nề, dù đã đến giờ tan làm nhưng không ai dám ra về.
Bài hát mới của em trai chủ tịch được phát hành, sau khi quẹt thẻ tan làm, các nhân viên có thể xem một cách thoải mái.
Sau khi xem xong, biểu cảm của mọi người đều có vẻ không ổn.
Cha mẹ của chủ tịch... bị bắn chết! Khi còn nhỏ, anh ta đã tận mắt chứng kiến cái chết của cha mẹ mình...
Trong lòng của các nhân viên Hoàn Vũ, Khương Lệ Sính giống như một bức tường sắt, một con thú vô cùng đáng sợ trên thương thường.
Thư ký nhìn vào phòng làm việc của chủ tịch, lặng lẽ lau nước mắt.
"Lúc đó, có lẽ chủ tịch Khương mới 13, 14 tuổi..."
"Tôi không dám tưởng tượng rằng anh ấy đã trải qua những chuyện như vậy ..."
Đột ngột, cửa phòng chủ tịch mở, Khương Lệ Sính từ trong bước ra.
Khi đi ngang qua thư ký, anh ta chỉ nói một câu: "Về nhà cả đi, mọi việc vẫn hoạt động như bình thường."
Anh ta bước đi như gió, lưng vẫn thẳng.
Như những gì anh ta nói, mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường nhưng trái tim của những người ngoài cuộc lại cảm thấy rất chua xót. Cuối cùng họ cũng biết rằng sự mạnh mẽ và chịu đựng ấy của anh ta từ đâu mà có...
...Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Ở lâu đài, bữa tiệc chào đón khách đã kết thúc.
Lý Lão âm nghe nói tối nay bài hát mới của Khương Tử Mặc sẽ được phát hành vì vậy đề nghị mọi người cùng nhau nghe.
Nhưng điều đáng ngạc nhiên là lần này các anh em nhà họ Khương đều không nghe cùng họ. Bọn họ đều có những lý do khác nhau để rời khỏi đó.
Khương Mạn đi đến phòng bếp lấy bánh ngọt, Khương Vân Sênh đi thay quần áo. Khương Nhuệ Trạch đi toilet, Elijah cũng nói về phòng lấy tập thơ ra đọc cho mọi người nghe.
Ông nội Erik cũng viện cớ rằng mình mệt nên muốn đi nghỉ ngơi trước.
Lão Lý sửng sốt, thận trọng nói: "Có phải, có phải tôi đã nói sai điều gì rồi không?"
“Không liên quan gì đến chú đâu.” Bạc Hạc Hiên lắc đầu: “Chỉ là đối với bọn họ, MV và bài bát này đều là những thứ họ không muốn nhớ lại.”
Lý lão âm có chút bối rối.
Dương Tiểu Tuyết uống một ngụm rượu, nhẹ giọng nói: "Nghe đi, bọn họ hi vọng tất cả mọi người đều có thể nghe bài hát này, nhưng câu chuyện xảy ra trong bài hát quá tàn nhẫn đối với bọn họ."
Đại Ngọc và Điềm Điềm nhìn nhau, trong lòng cảm thấy bất an.
Mọi người trong "Một cuộc sống khác trên thế giới" đều lấy điện thoại ra và nghe bài hát mới của Nine.
Sau khi xem xong MV và nghe hết bài hát này, sắc mặt của mọi người đều thay đổi.
Tang Điềm che miệng ngăn không cho mình khóc thành tiếng, hai tay run lên.
Trước đây, Khương Nhuệ Trạch và Khương Mạn chưa từng đề cập những điều này với cô ấy...
Sắc mặt Tôn Đại Ngọc cũng tái nhợt.
Cô ta nghĩ đến việc lần đầu nhìn thấy Khương Vân Sênh trên núi trong mùa đầu tiên của "Một cuộc sống khác trên thế giới".
Anh ta đã thắt bím tóc cho Vân Đoá và nói rằng mình luôn muốn chải tóc cho em gái.
Đó là lần đầu tiên cô ta biết rằng anh ta còn có một người em gái. Phía đó, giống như thần tiên đã mủi lòng, anh ta đã tìm được em gái mình, người đó chính là Khương Mạn đáng ghét.
Cô ta biết Khương Mạn có câu chuyện không thể nói ra, cũng biết Khương Vân Sênh có một nỗi đau khó có thể nói thành lời. Nhưng cô ta không hề biết ... nỗi đau đó lại nặng nề đến như vậy!
Lý lão âm hận không thể tự tát vào mặt mình, các nhân viên khác của "Một cuộc sống khác trên thế giới" đã bật khóc.
Lúc đám người Khương Mạn quay lại, ai nấy cũng tự giác lau sạch nước mắt như muốn che đi vết tích của nước mắt.
Tang Điềm đứng dậy, chạy tới chỗ Khương Nhuệ Trạch, ôm chặt lấy cánh tay anh ta. Anh ta có chút ngẩn ra.
Đại Ngọc cắn môi, ánh mắt nhìn về phía Khương Mạn và Khương Vân Sênh.
Bạc Hạc Hiên bước lên phía trước nắm chặt tay Khương Mạn, sau đó giơ tay ngăn Elijah lại.
Elijah sửng sốt, sau đó nở cười kỳ quái, cuối cùng bật cười thành tiếng.
Dương Tuyết Tuyết gật đầu với Khương Tử Mặc.
Trong tay Khương Mạn cầm một chai sâm panh nói: "Tối nay, rất đáng để mọi người cùng nhau uống một ly."
Bụp - Nút chai rượu bay ra.
Sâm panh đã được rót ra và mọi người cùng nâng ly.
Khương Mạn suy nghĩ một chút, sau đó cười nói: "Kính những người chưa từng bị lãng quên."
Chương 468: Sự điên rồ của nhà bác cả họ Khương
"Bữa tối cuối cùng" đã khơi dậy sự tức giận của tất cả công chúng, nhà bác cả họ Khương bị đẩy lên đầu để đứng mũi chịu sào.
Sản nghiệp dưới tay nhà bác cả họ Khương không hề ít, người trong giới tài chính đều biết đến tập đoàn Thành Nghiệp nhưng người bình thường lại biết rất ít về con cá mập tài chính này.
Lần này nổi tiếng khắp đất nước, nhưng lại là vì scandal 'giết em trai, cướp con gái em trai'!
Khương Nghiệp Thành hiện đã mất tích không thấy tăm hơi, chủ tịch tập đoàn Thành Nghiệp là con trai cả của ông ta - Khương Nguy Viễn.
Ngoài con trai cả, Khương Nghiệp Thành còn có một con trai và một con gái nữa. Con trai thứ hai là Khương Nguy Tư, con gái thứ ba là Khương Lị Mạt.
Bên trong phòng của chủ tịch tập đoàn Thành Nghiệp.
“Vẫn chưa tìm thấy cha ở đâu sao?” Sắc mặt Khương Nguy Tư trông rất khó coi.
Khương Nguy Viễn lắc đầu: "Có tin tức nói rằng cha đang nằm trong tay người phụ nữ điên nhà họ Kiều, nhưng rõ ràng là nhà họ Kiều không muốn nhúng chân vào trong vũng lầy."
"Người phụ nữ điên Joanna đó muốn làm gì cơ chứ? Rốt cuộc, cô ta là thù hay là bạn vậy?" Khương Nguy Tư cáu kỉnh.
"Trước mắt mà nói, có lẽ cô ta không phải là kẻ thù của chúng ta. Người phụ nữ điên đó thích Bạc Hạc Hiên. Lý do cô ta cứu cha có lẽ là để đả kích Khương Mạn."
Khương Nguy Viễn bình tĩnh phân tích: "Có điều, điều này không có nghĩa là cô ta sẽ đứng về phía chúng ta. Đừng quên rằng một khi cô ta phát điên thì ngay cả mẹ mình cũng có thể giết."
"Nếu không phải vì như vậy, nhà họ Kiều đã không bắt cô ta phải ra nước ngoài."
Khương Nguy Tư nói: "Tóm lại, nhiệm vụ cấp bách hàng đầu bây giờ là cứu cha về trước."
Khương Nguy Viễn ngập ngừng muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng anh ta không phản bác em trai mình nữa.
Theo quan điểm của anh ta, không có gì quan trọng bằng tiến độ phát triển của hạng mục chỉnh sửa gen.
Đối với việc tuyên chiến của năm anh em Khương Mạn, Khương Nguy Viễn cảm thấy nó thật nực cười nhưng đồng thời anh ta cũng có chút vui mừng khi thấy nó xảy ra.
Đợi khi dự án gen thành công và thành tựu của anh ta được công bố với toàn thế giới, anh ta sẽ trở thành đấng cứu thế, trở thành người vĩ đại đã thay đổi toàn bộ cục diện thế giới!
Vì anh ta muốn trở thành một vĩ nhân, lý lịch của anh ta không thể bị vấy bẩn nên nhất định phải có một người thế thân.
Trên thực tế, những tội ác bẩn thỉu đó quả thực là do cha anh ta là Khương Nghiệp Thành tạo nên! Mà anh ta - Khương Nguy Viễn, chỉ là một doanh nhân và nhà khoa học tận tụy cống hiến cho sự tiến bộ của toàn nhân loại!
Có lẽ, trong cả gia đình họ, người duy nhất thực sự quan tâm đến an nguy của Khương Nghiệp Thành chỉ có cậu con trai thứ hai- Khương Nguy Tư!
“Anh cả, bây giờ dư luận đang gây bất lợi cho chúng ta!” Khương Nguy Tư lo lắng: “Ảnh hưởng của thuốc tiêm làm đẹp đó quá xấu, anh thấy liệu có nên dừng dự án gen lại không?”
Ánh mắt Khương Nguy Viễn trở nên nghiêm túc: "Câm miệng! Em thì biết cái gì!"
Khương Nguy Tư sửng sốt.
Khương Nguy Viễn đứng lên và nói: "Dự án gen là công trình thí nghiệm vĩ đại nhất về sự sống của con người. Chỉ cần nó thành công, nhà họ Khương chúng ta sẽ là người thay đổi lịch sử!"
"Em nghĩ tại sao một kẻ hèn nhát như Bạc Khôn lại sẵn sàng đầu từ? Chẳng phải vì quyền lực sao?"
Vẻ mặt Khương Nguy Viễn đầy sự điên cuồng.
Khương Nguy Tư cau mày: "Nhưng nếu Bạc Khôn không quản lý tốt con trai mình, Zeus sẽ không bị thủ tiêu. Cái giá phải trả cho sự thất bại đó là quá nặng!"
"Không! Chúng ta đã thành công rồi, Bạc Hạc Hiên chính là bằng chứng rõ ràng nhất!"
"Thế nhưng bây giờ Bạc Khôn đã chẳng còn gì cả, ông ta đã bị lật đổ, hiện tại người nắm quyền thực sự chính là Bạc Thiên Y!"
Khương Nguy Tư khiếp sợ nói: "Anh em nhà đó thật quá đáng sợ, nếu cứ tiếp tục như vậy chúng ta sẽ thua mất!"
"Thua ư?"
Khương Nguy Viễn nở nụ cười kỳ quái: "Chúng ta sẽ không thua, chỉ cần có con át chủ bài kia."
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Át chủ bài?
Khương Nguy Tư nhìn anh ta với ánh mắt nghi ngờ: "Anh cả, trong tay anh còn có át chủ bài tẩy có thể kiểm soát anh em họ sao?"
Khương Nguy Viễn cười nói: "Nếu muốn làm tê liệt đối thủ phải làm cho họ cảm thấy rằng họ đang nắm chắc phần thắng."
Khương Nguy Viễn chơi đùa chiếc bút máy, cười nửa miệng nói: "Món quà lớn của Zeus, nhưng anh đã tự tay tặng cho Bạc Hạc Hiên và anh ta đã không làm anh thất vọng."
Trong lòng Khương Nguy Tư cảm thấy kinh ngạc không thôi.
Cái gì cơ? ?
"Năm đó Bạc Hạc Hiên đã huỷ diệt Zeus, chính là anh, anh cả..."
"Hy sinh là điều khó tránh khỏi. Anh ta là sự tồn tại quý giá nhất trên thế giới, là cơ thể duy nhất biến đổi gen thành công! Và việc Zeus bị huỷ diệt là bằng chứng rõ ràng nhất cho sự thành công ấy!"
Trong mắt Khương Nguy Viễn tràn đầy sự điên cuồng và nóng như thiêu đốt: "Anh ta mạnh mẽ đúng như dự liệu của anh, không! Thậm chí còn mạnh hơn!"
Khương Nguy Tư cảm thấy cả người ớn lạnh như thể đây là lần đầu tiên quen biết anh cả mình vậy.
"Khương Mạn thì sao... Theo điều tra, rất có thể cô ta cũng là người có siêu năng lực giống như Khương Nhược Lai!"
"Khi cha cướp cô ta về, ông ấy cố ý yêu cầu Khương Hổ mang cô ta đi, và đánh dấu cô ta làm mẫu vật thí nghiệm. Rõ ràng 20 năm trước cô ta là người thường, năm ngoái đột nhiên siêu năng lực đã được đánh thức!"
"Cho tới bây giờ phòng thí nghiệm vẫn chưa tìm ra rốt cuộc thứ gì đã đánh thức siêu năng lực trong cơ thể cô ta!"
"Điều kỳ lạ nhất chính là trong nhà chú ba hình như chỉ có cô ta và Khương Nhược Lai có năng lực như vậy! Khương Tiểu Bảo là con trai của Khương Nhược Lai nhưng lại tầm thường như một kẻ vô dụng."
"Nếu như loại siêu năng lực này chỉ di truyền cho phụ nữ vậy thì đã bị đứt đoạn từ lâu rồi!"
"Suy cho cùng, sau khi giải phẫu người bà ngoại không có quan hệ huyết thống gì chúng ta cũng không phát hiện ra điều gì đặc biệt."
“Cho nên Bạc Hạc Hiên và Khương Mạn đều là vật liệu rất quý giá.” Vẻ điên cuồng trong mắt Khương Nguy Viễn không hề giảm đi: “Khương Mạn giống như món quà thần kỳ do tạo hóa ban tặng, còn Bạc Hạc Hiên là bảo vật do chúng ta tự tay tạo ra!”
"Em trai, em nghĩ hai người như vậy kết hợp lại sẽ sẽ được sinh ra em bé như thế nào?"
Khương Nguy Tư sững sờ.
"Ý anh là ... con của họ?"
"Rất đáng mong đợi, đúng không?" Khương Nguy Viễn mím môi và cười: "Tôi còn mong đợi sự xuất hiện của sinh mệnh nhỏ đó hơn bọn họ."
"Trước lúc đó, mọi hành động khiêu khích của họ đều nằm trong khả năng chịu đựng của anh."
Khương Nguy Tư nhìn anh ta với ánh mắt không thể tin nổi.
"Tất cả ư? Anh cả, lẽ nào anh còn muốn lấy tính mạng của cha mình và tập đoàn Thành Nghiệp ra để đánh đổi sao?"
Khương Nguy Viễn kiềm chế vẻ mặt điên cuồng của mình lại.
"Yên tâm, anh sẽ cứu cha, dù sao ông ấy là cha của chúng ta..."
Đây là lần đầu tiên Khương Nguy Tư nghi ngờ anh cả của mình.
Có thật không?
"Vậy nhà chú anh, anh định như thế nào?"
"Hiện giờ Khương Nghiệp Minh đã là phế vật rồi. Có giết ông ta hay không cũng không quan trọng nữa. Dù sao thì em họ Khương Tiểu Bảo của chúng ta cũng có chút tình cảm với ông ta."
"Khương Mạn rất yêu quý thằng nhóc đó, không cần vì một người vô dụng như vậy mà chọc giận Khương Mạn."
"Giữ Khương Vân Kỳ lại còn có ích lợi cho trong phòng thí nghiệm, hiện tại chưa giết được. Về phần Khương Mỹ Lâm..."
"Con đần độn này hận em gái nhỏ Khương Mạn của chúng ta đến tận xương tủy."
Khương Vân Sênh mỉm cười rồi nói: "Luôn bị đánh một cách bị động thì có thể em gái nhỏ của chúng ta sẽ nghi ngờ? Chúng ta cần phản kích cho thích hợp một chút."
"Hơn nữa, Khương Mỹ Lâm tự nguyện trở thành vật thí nghiệm. Thậm chí cô ta còn trải qua nhiều liệu trình hơn Vương Tuệ Kỳ, cơ thể gần như hoàn hảo giống Bạc Hạc Hiên."
"Anh rất mong chờ được nhìn thấy vẻ mặt của Khương Mạn khi cô ta nhận được món quà này." Khương Nguy Viễn cười đắc ý.
Khương Nguy Tư nuốt nước bọt, trong đầu chỉ có hai chữ: Đồ điên!
Anh cả thực sự là kẻ điên rồi!
Anh ta chỉ nói sẽ cứu cha chứ không quan tâm đến chuyện sống chết của tập đoàn Thành Nghiệp!
Vì dự án gen chết tiệt đó mà anh ta điên đến mức độ như vậy sao?
"Em muốn đến khu Tây Nhất, có tin tức nói Joanna từng xuất hiện ở đó!"
Khương Nguy Tư trầm giọng nói: "Anh cả, cho dù anh làm gì, em chỉ có một giới hạn duy nhất đó là cha và em gái chúng ta phải bình an vô sự!"
Khương Nguy Viễn ừ một tiếng: "Em gái ở nước S rất an toàn. Bên đó không thuộc về Đế Quốc hay Tây liên bang. Chỉ cần nó không chạy lung tung thì sẽ không bị cuốn vào cơn bão."
Khương Nguy Tư rời đi với rất nhiều suy nghĩ trong lòng, anh ta không biết mình có nên tin tưởng Khương Nguy Viễn hay không.
Lúc này, phòng chủ tịch trở yên lặng.
Khương Nguy Viễn nhìn cây bút máy trong tay mình, trên đó có khắc tên của Khương Nghiệp Thành.
Anh cố nén sự kinh hoàng trong đáy mắt xuống, nhẹ giọng nhưng chắc nịch: “Dự án gen là niềm tin, sự đồng lòng của cha con chúng ta…”
"Sự hy sinh là không thể tránh khỏi, chính cha đã dạy con điều này."
"Vậy nên... vì niềm tin của chúng ta, cha nhất định phải thông cảm cho quyết định của con, cha kính yêu."
Chương 469: Viết muốn giết Khương Mạn lên mặt
Lần tuyên chiến này giống như việc phơi bày tất cả ân oán giữa nhà họ Khương và năm anh em Khương Mạn. Hơn nữa cũng đại biểu cho việc tập đoàn Thành Nghiệp của dòng chính, hiện tại đang rơi vào tình thế vô cùng rối loạn kể cả chi nhánh trong và ngoài nước.
Trong nước có vô vàn áp lực, bị dân chúng căm ghét. Đối tác quốc tế lần lượt chấm dứt hợp đồng. Cả tập toàn đều thấy được nguy cơ cả một cơ ngơi to lớn đang đứng trước nguy cơ.
Thuận lợi, thuận lợi đến mức kỳ lạ.
Khương Mạn và anh cả nói chuyện điện thoại với nhau xong, Khương Lệ Sính và cô đã cùng có một ý nghĩ, bên dòng chính của nhà họ Khương hình như quá hiền rồi. Như vậy mới là cực kỳ bất thường.
Trước phản ứng của dư luận trong nước, không phải tập đoàn Thành Nghiệp không có cách áp chế công chúng, nhưng hiệu quả sẽ không được tốt. Mặc dù có tín hiệu bọn họ đang cố phản kháng, nhưng lại giống như chỉ giả vờ làm cho có.
Sau khi nói xong điện thoại với anh cả, Khương Mạn mở chiếc điện thoại vệ tinh rất ít khi dùng tới của mình ra. Trong điện thoại có một chuỗi mật mã, sau khi nhìn chuỗi mã này, Khương Mạn đột nhiên cười rộ lên.
Bạc Hạc Hiên cầm món tráng miệng đi vào hỏi: “Khương Vân Kỳ gọi cho em à?”
“Ừ.”
Chiếc điện thoại vệ tinh này chuyên để liên hệ với Khương Vân Kỳ, bởi vì điện thoại vệ tinh sẽ không bị chặn tín hiệu, hơn nữa có độ bảo mật cao chỉ có Bạc Hạc Hiên và Khương Mạn biết được.
“Khương Mỹ Lâm sắp tới rồi.”
Khương Mạn cầm cái bánh ngọt trong tay anh, vừa ăn vừa nói: “Người anh họ của chúng ta có trách nhiệm thật đấy, đúng là trụ cột trong phòng thí nghiệm của Khương Nguy Viễn.”
“Anh ta thâm nhập vào đó lâu như vậy mà chỉ nhìn thấy Khương Mỹ Lâm có một lần, đúng là con đàn bà mất lý trí, không ngần ngại lấy chính bản thân mình làm vật thí nghiệm rồi còn dám tới tìm em báo thù.”
Bạc Hạc Hiên lau kem tươi dính ở khóe mồm cô, nhìn thấy sự lo lắng trong mắt cô.
“Còn chuyện gì sao?”
Khương Mạn dừng một lúc nhìn anh rồi nói: “Anh họ nói, trong tay Khương Nguy Viễn có thứ đối phó được với anh.”
Bạc Hạc Hiên nhướng mày.
Chuyện này đúng là có chút bất ngờ.
“Có cái gì thì anh ấy cũng không rõ, tin tức này anh ấy cũng vừa mới biết, ngoài ra anh hai bên dòng chính kia còn muốn đến khu Tây một chuyến”
“Tung tích của Joanna cũng đã lộ hết rồi.”
Đối với việc con đàn bà điên kia muốn làm cái gì thì Khương Mạn cũng tò mò y như việc bên dòng chính của nhà họ Khương sẽ làm gì tiếp theo.
Con đàn bà điên đấy sau khi bắt cóc Khương Nghiệp Thành thì chạy trốn khắp nơi, không để lộ chút tung tích nào.
“Anh ba của em đã đến đó rồi.”
“Còn về việc trong tay Khương Nguy Viễn cầm thứ có thể uy hiếp anh.” Bạc Hạc Hiên dừng một lúc, “Ngoài việc Bạc Thiên Y ra thì anh không nghĩ ông ta còn cái gì khác.”
“Nhưng trước mắt trừ khi Khương Nguy Viễn muốn mất hết mọi thứ, không thì ông ta cũng không dám làm gì Thiên Y, dù gì, làm vậy cũng chả được lợi gì.”
Khương Mạn gật đầu.
Hiện tại Bạc Thiên Y đúng là rất an toàn, mặc dù bọn chúng không ngừng tìm đường chết, nhưng vẫn có điều cố kỵ, đó chính là việc che giấu sự thật về người biến đổi gen.
Tính xa thì khi chuyện này bị lộ ra, cả hai bên đều thiệt nhiều hơn lợi. Khương Nguy Viễn là một kẻ có dã tâm, ông ta sẽ không xuất hiện trước mặt người khác cho đến khi thí nghiệm chỉnh gen thành công.
Nhưng chỉ cần là người hiểu thoáng qua chuyện này đều có thể biết được, Khương Nguy Viễn chắc chắn là thất bại trong trận chiến này.
Kể cả khi tận thế diễn ra, các sản phẩm lỗi của thí nghiệm này vẫn tồn tại, thí nghiệm này đầy rẫy sai sót, và đối với mỗi người nó lại có sự thay đổi khác nhau. Vấn đề cốt lõi chính là đối tượng thí nghiệm, không phải ai cũng chấp nhận được hậu quả của việc sửa đổi gen mang lại!
Thí nghiệm này được định sẵn là không có sự hoàn hảo.
Khương Mạn ăn xong miếng bánh ngọt lại thở dài một tiếng: “Bây giờ vấn đề không phải dòng chính nhà họ Khương nữa.”
“Lo lắng cho mọi người của ‘Cuộc sống khác?”
Khương Mạn gật đầu: “Lúc này mà bỏ ghi hình thì lão Lý giết em mất. Nhìn đi nhìn lại, Khương Nguy Viễn lúc này đưa Khương Mỹ Lâm tới đây, chắc là để đối phó với em trong lúc ghi hình.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Bạc Hạc Hiên vô cùng kỳ quái nhìn cô.
Khương Mạn không vui: “Anh nhìn em kiểu gì đó?”
“Có phải em đã đánh giá thấp thực lực nhà Lancelot quá rồi không, hoặc là nói đánh giá thấp chú Elijah của em?”
“Khương Mỹ Lâm bây giờ là người biến đổi gen.”
“Ồ.” Bạc Hạc Hiên cười như không: “Em có nhớ cái nhẫn của anh tư nhà em không?”
“Khống chế dị năng?” Lúc này hình như Khương Mạn nhớ ra gì đó: “Lão An lại phát minh ra cái gì à?”
“Ừ, ngoài cái khống chế dị năng, còn có thể dùng trong phạm vi bao phủ là 10m.” Bạc Hạc Hiên gật đầu: “Tuy nhiên năng lực của em cũng bị ảnh hưởng trong phạm vi đó.”
Khương Mạn nhướng mày: “Võ thuật đâu phải dị năng! Có thể khống chế dị năng, nhưng không thể khống chế việc em đánh người.”
Khương Mỹ Lâm trở thành người biến đổi gen thì cũng có sao? Không có dị năng đặc biệt, dùng một viên gạch cũng có thể hạ gục cô ta!
Càng không cần nói……Liên bang phía Tây vẫn thuộc lãnh thổ Lancelot!
Bạc ảnh đế xì một tiếng, ui da, khóc không ra nước mắt.
“Bạc Hạc Hiên, sao em thấy anh hình như đang thất vọng đúng không? Anh đang thất vọng cái gì?” Khương Mạn híp mắt nhìn anh.
Bạc ảnh đế cười như điên: “Em ảo giác rồi!”
“Hahaha! Anh nghĩ em bị khống chế dị năng là anh có thể xoay chuyển tình thế áp đảo em à? cười chết mất hahaha”
Bạc Hạc Hiên vác cô lên đi vào phòng tắm: “Nhưng mà có một chuyện anh có thể áp đảo em.”
Khương Mạn: mẹ kiếp!
……
‘Cuộc sống khác’ mùa 2 bắt đầu bằng một màn không khí kỳ lạ, khi thông tin được công bố trong nước, cứ dân mạng còn không dám tin. Cho đến khi Khương Mạn đăng weibo:
(Bước qua màn sương mù, ánh hào quang sẽ xuất hiện, sống hết mình mỗi ngày, như vậy mỗi ngày mới trở thành ngày đẹp nhất~)
Kèm theo đó là một bức ảnh cô đội mũ rơm, tay ôm một chậu dâu tây cười rạng rỡ trong vườn dâu. Phía sau là một nhóm bạn nhỏ chen chúc nhau làm mặt xấu, cả Bạc Hạc Hiên cũng trợn mắt há mồm làm trò.
Trước khi chương trình được phát sóng. Có một vị khách mời không có trước trong kịch bản đến ‘Cuộc sống khác’ mùa 2. Vị khách mời này hiển nhiên là do quan hệ nên được vào chương trình, Khương Mạn cũng không hề giấu giếm.
--Từ Tiểu Mạn!
Lão Lý nhìn thấy người mới này thì quay qua nhìn đứa đầu têu mà không biết nói gì.
“Con ranh thối, người này của cô có phải quá trắng trợn rồi không?”
“Hết cách, làm bà chủ không dễ dàng gì!”
Khương Mạn cảm khái: “Người mới cần lộ mặt, có tí độ hot mới dễ làm việc, ai bảo lão Lý là ông to!”
“Cái kiểu này tôi không thích, cứ coi như nửa tổ chương trình này là người của cô, nghe lệnh của cô thì thế nào?”
Từ Tiểu Mạn cảm thấy vô cùng xấu hổ, cô vừa về nước vừa ký hợp đồng xong, thì đã được bà chủ lớn đích thân triệu tập tới bên liên minh phía Tây để đưa cô đi show.
Có không biết bao nhiêu người ghen tị với cách làm này của bà chủ cô!
Ngay cả chị Lam cũng bảo cô đúng là như được thánh ban ơn!
Lão Lý vừa nghe xong thì cũng thấy đây là chuyện tốt, cũng có chút động lòng, ông ta nhìn Từ Tiều Mạn một cái rồi hỏi: “Phản lại bà chủ cô, cô không sợ?”
Đây là ai chứ, cô nhìn Khương Mạn nói: “Nếu có làm phản, có chết thật không vậy?”
“Đúng là nhân tài.” Lão Lý vỗ bàn: “Khương ranh con cô đáp ứng một điều kiện thì tôi sẽ đồng ý để cô ta ở lại đây!”
“Điều kiện gì?”
“He he, bảo mật, đợi chương trình bắt đầu xem tình hình rồi nói.”
Khương Mạn: người già đi tàu điện ngầm xem điện thoại.jpg*
(*nhăn nhó khó chịu)
Được lắm Lý lão âm, ông có giỏi thì viết luôn lên mặt chữ muốn hại chết tôi luôn đi!
Chương 470: ‘Một cuộc sống khác 2’ Mở đầu lãng mạn, Elijah tái hiện một màn romantic
Sự gian xảo của Lý Lão Âm quanh co khúc khuỷu như đường lên núi.
Bởi vì vấn đề chênh lệch múi giờ, thành phố Lancelot và trong nước chênh nhau tròn bảy tiếng đồng hồ.
Cho nên ‘Một cuộc sống khác 2’ mở màn livestream lần này, tổ ekip có lí do chính đáng để.......Không làm người!
Bên trong lâu đài nằm bên cạnh vách đá, rạng sáng 3 giờ.
Thời gian trong nước: 10 giờ sáng.
Trong lâu đài vang lên tiếng nổ lớn tới mức có thể dọa cho một con la sợ đến sảy thai, livestream vừa bắt đầu, cư dân mạng nhìn thấy bầu trời đêm ở Tây bán cầu.
Cùng với pháo hoa rực sáng, giống như thắp sáng cả bầu trời.
Một gã trông như côn đồ mặc vest vô cùng đẹp trai, tay cầm một cây gậy thiên thần phát sáng, dùng tiếng đế quốc thuần thục hét lớn:
“Sự lãng mạn trường tồn vĩnh cửu!!! wuhu~~~”
Kênh livestream:
(Bên đó đang là buổi tối à? Đây là kiểu mở màn quỷ quái gì vậy?)
(???Ông chú đẹp trai này trông có hơi quen mặt!)
(À, ông ấy hình như từng xuất hiện trên tấm ảnh gia đình trong ‘Bữa tối cuối cùng’, là trưởng bối trong nhà Khương võ thần phải không?)
(Côn đồ mặc vest, tui thích à nha!! Đây là chú trẻ sao? Ôi trời ơi, lãng mạn quá!! nụ cười của chú khiến tui nhũn cả chân ra rồi!!! Quần cũng sắp nổ tung rồi!)
(Nhìn thấy lầu trên thì tôi liền biết đám con la này nhịn đến phát điên rồi, không hốt được anh zai thì quay sang hốt ông chú à? Có đạo đức cơ bản không vậy? tới sau thì phải xếp hàng, hỉu hông nà?)
(Chú đẹp trai thì đẹp trai thật, nhưng cái kiểu côn đồ mặc vest xong lại cầm pháo bông, gậy thiên thần khua khua là cái trò ngu ngốc gì vậy??)
(Pháo hoa thật đẹp, bầu trời đêm thật tối, thành phố Lancelot lúc này hình như là 3 giờ sáng đúng không? Lý Lão Âm, ông chắc chắn là ông sẽ không bị đánh chết chứ?)
Dưới tầm mắt của hàng vạn công chúng, đồng chí Lý Lão Âm, thân là một đạo diễn cao quý, đã xuất hiện trước ống kính, ông ấy đứng bên cạnh Elijah, bỗng chốc tôn lên vẻ đẹp của gã côn đồ mặc vest....đẹp tựa thiên thần!
Đặc biệt là lúc này Elijah đang cực kỳ kích động.
Có trời mới biết chấp niệm của ông ấy đối với pháo hoa lớn đến đâu, cả nhà từ trên xuống dưới đều không hiểu sự lãng mạn của ông ấy. Kết quả, người bạn đến từ phương Đông này lại hiểu ông ta đến vậy!
“Lý, ông thật đúng là soulmate của tôi! Tuy rằng ông là một người đàn ông mà lại bị trọc hơi sớm, nhưng ông thấu hiểu tôi đấy!”
Elijah dùng một tay ôm lấy lão Lý, xoay một vòng.
Lý Lão Âm giống như con gà con trong phim hoạt hình, bị con đại bàng ôm đến biến dạng.
Lúc đó, trải nghiệm xấu hổ vào ngày vừa đến Lancelot bỗng chốc ùa về trong ký ức. Lão Lý kinh hãi quay đầu nhìn ống kính.
Nhân viên công tác: “Hahaha!!!”
Buồn cười chết mất, còn chưa kịp chơi xấu Khương Mạn đã hại bản thân mình trước!!!
(Hahahaha! Tôi sắp cười đến ói cả bữa sáng ra rồi, lão Lý kinh sợ, Lão Lý tuyệt vọng!)
(Chu choa ~~ một tay ôm lên xoay vòng vòng, lực cánh tay này đáng sợ cỡ nào chứ! Lão Lý cút ra!)
(Chú trẻ ơi, tuy em là nam, nhưng em không trọc, em cũng hiểu lãng mạn, mau nhìn em trai này một cái đi mà ~)
(AAA! Trong vòng một phút, tôi muốn có tất cả thông tin của chú này!)
(Tới ngay tới ngay ~ Chú trẻ này là người nổi tiếng trong giới tài chính đó, giỏi cực! Cái tên này vừa nhìn là biết không động vào được rồi! Elijah·D·Lancelot! Biệt danh là Cá Mập Trắng nuốt vàng nè!)
(Elijah chồng ơi! Mau nhìn em trai này nào!)
(Không đúng……tôi đang thắc mắc không biết có phải trong kênh live stream này đã bị mấy thứ kỳ quái trà trộn vào hay không?)
(Ôi đệt, không đỡ nổi, đám đàn ông này điên cả rồi!)
Sau khi Lý Lão Âm bị xoay đến ói mửa,cuối cũng cũng được thả xuống, ông ta cảm thấy như mình đã mất đi nửa linh hồn.
Vẻ mặt u ám nhìn Elijah, mặt hướng về phía ống kính nói: “Dựa theo nguyên tắc trung thực, tôi có chuyện muốn nói rõ với mọi người trước, kế hoạch đánh thức khách mời lần này chẳng có liên quan gì đến ekip hết!”
“Từ khâu lên kế hoạch cho đến bước tiến hành đều do người chú của cô Khương đang đứng bên cạnh tôi đây, ông Elijah·D·Lancelot đích thân thực hiện!”
(Lão Lý, ông mạnh mẽ lên nào, đùn đẩy trách nhiệm làm gì chứ!)
(Buồn cười chết mất, Lý Lão Âm sợ bị đánh chết phải không? Vừa mở màn đã đẩy hết trách nhiệm đi rồi?)
(Đây đúng là bản năng sinh tồn chết tiệt mà, cười ói mửa, tôi trông chờ khoảnh khắc lão Lý bị rụng trọc đầu!)
(Chỉ có mình tôi chú ý đến tòa lâu đài phía sau thôi sao? Ghê thật, đó là nhà của Khương võ thần sao?)
Mười phút sau.
Những khách mời bị cưỡng chế đánh thức đã xuất hiện trước ống kính!
Không ngoài dự tính, sắc mặt của tất cả mọi người đều rất tệ!
Người duy nhất không dám tỏ vẻ khó chịu chỉ có Hứa Tiểu Mạn mà thôi, vẻ mặt tuy không khó chịu, nhưng nhìn trông lơ ngơ như người mất hồn.
“A~ Các cục cưng của chú, có thích sự bất ngờ chú dành cho mấy đứa không nào?”
Elijah cười lớn rồi đi về phía những đứa cháu cưng của mình, Khương Vân Sênh vẻ mặt không biểu cảm liếc nhìn ông ấy, mắt kính gọng vàng phản quang, lóe lên tia sáng.
Tiếng cười của Elijah bất chợt dừng lại, âm thầm lùi ra khỏi khung cảnh.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
(Hahaha! Tật xấu khi mới ngủ dậy của đạo diễn Khương tái xuất giang hồ!)
(Buồn cười chết mất, tính xấu khi mới ngủ dậy của đạo diễn Khương, ông xã nhìn thấy cũng phải sợ ư? Vậy nên mới nói, sao ông xã lại đi bắt nạt đứa cháu cưng của chúng ta vậy?)
(Có sao nói vậy, dáng vẻ của đạo diễn Khương lúc mới ngủ dậy trông thật là đáng sợ, cảm giác như chương trình bật cả hiệu ứng cho đôi mắt đỏ rực lên ý! )
(Chỉ có mình tôi chú ý đến việc có thêm sự xuất hiện của một chị gái xinh đẹp hay sao? Chị ấy là ai vậy? Nhìn không giống người ngoài ngành.)
(Khương Mạn à! Con gái ngoan ơi, con chú ý một chút đi chứ.... Shhh! Bạc Hạc Hiên anh mau quản vợ mình đi, ngáp to tới mức tôi nhìn thấy cả vòm họng của cô ấy rồi kia kìa!)
(Lại là một ngày Khương Mạn vùi dập nhan sắc của chính mình!)
Bầu không khí này có sát khí quá nặng.
Lý Lão Âm cầm loa nói: “Các vị khách mời đều biết rồi chứ, dịch vụ đánh thức lần này không liên quan gì tới ekip chương trình hết!”
Tang Điềm chậc một tiếng: “Lão Lý, chú rũ bỏ trách nhiệm cũng giỏi đấy, có tiến bộ nhỉ!”
Lý Lão Âm nháy mắt một cái, nực cười, thời đại tân tiến, ông đây còn có thể không tiến bộ hay sao?
Tự Thiên Sách ngáp một cái, ánh mắt mang theo cảnh giác: “Sáng sớm mới 3 giờ chú đã gọi chúng tôi dậy, lão Lý, chắc không phải chú định để bọn tôi ra nước ngoài bán đồ ăn sáng đấy chứ?”
“Chú cẩn thận không là tôi kiện chú tới tổ chức nhân đạo quốc tế đấy!”
Lý Lão Âm tỏ vẻ đàng hoàng: “Ekip chương trình nhân từ, sẽ không làm loại chuyện táng tận lương tâm như vậy đâu!”
Lời vừa phát ra, đám khách mời đồng loạt nôn khan.
Tin chú mới lạ.
“Lão Lý đừng phí lời nữa, nhanh lên đi!” Khương Mạn thúc giục, ban đêm ở thành phố Lancelot vẫn rất lạnh, cảm giác như chỉ có tám, chín độ thôi vậy.
Lão Lý nhìn dáng vẻ co rúm sợ lạnh của cô, nở nụ cười kỳ quái: “Ôi giồi ôi, cách ăn mặc của cô và anh Bạc hôm nay, thật là trên cả tuyệt vời!”
Khương Mạn mặc một chiếc áo khoác lông dài màu hồng, bên trong mặc một chiếc áo nỉ liền mũ màu hồng, đầu thì cắt quả đầu đinh không thể cản gió, Khương Mạn trùm mũ kín mít, trên đỉnh mũ còn có thể nhìn thấy một đôi tai gấu.
Ăn mặc thế này vừa hoang dã, vừa đẹp, lại mang một phong cách thiếu nữ kỳ dị.
Đặc biệt là màu hồng kia……
Lại còn là màu hồng baby kinh dị! Vừa quê vừa ngố!
Chỉ cần là người không có khí chất, mặc màu này lên người, chẳng khác nào đồ nhà quê chạy theo phong cách HKT!
(Gu thẩm mỹ của Khương Mạn thật không ngoài sự kỳ vọng của tôi!)
(Tôi muốn biết trong tủ quần áo của Khương võ thần có phải đều là hàng ế không bán đi được hay không?)
(Khương võ thần thì tôi hiểu, thế nhưng Bạc Hạc Hiên là sao vậy? Anh bị vợ anh đầu độc tư tưởng lệch lạc rồi à?)
(Hahahaha! Cười xỉu! Tôi cuối cùng cũng hiểu tại sao Bạc thần lại im lặng như vậy rồi, đeo cái kính đen xì đó chẳng phải là vì không có mặt mũi nhìn ai hay sao?)
(Chu choa mạ ơi! Hôm nay là CP hồng phấn à? Đồ đôi à? Có thể khiến Bạc Hạc Hiên mặc lên người cái màu hồng đó, coi như Khương Mạn cô ghê gớm!)
(Cười i..ẻ, Bạc thần, anh gỡ mắt kính đen ra đi, còn đấu tranh làm gì nữa!)
Bạc Hạc Hiên mặc y chang như Khương Mạn. Đều là cái màu hồng kinh dị đó……
Anh luôn đeo kính đen, trên mặt thì không có lấy một nụ cười.
Phong cách ngày thường của anh quả thực không có cái loại thiếu chín chắn như này……
Phải cảm ơn chú Elijah, chuyên gia ‘lãng mạn vĩnh cửu’ đã đem vứt hết toàn bộ quần áo trong hành lý của anh đi, thay vào đó là toàn bộ quần áo trong tủ cùng một kiểu với Khương Mạn!
Hơn nữa……tất cả đều là màu hồng!
Chiếc áo lông này cũng coi như là chiếc bình thường nhất rồi.
Anh thậm chí còn lục thấy cả quần áo nam loại có ren nữa kìa! Gu thẩm mỹ của Bạc Hạc Hiên cả đời này cũng chưa từng bị khiêu chiến tới độ này!
Toàn bộ ánh mắt đều tập trung trên người Bạc Hạc Hiên.
Bạc ảnh đế giật giật khóe miệng, nói trái lương tâm: “Cảm ơn chú Elijah, gu thẩm mỹ này.... rất tuyệt.”
(Phụt, tôi nghe ra rồi, người đàn ông này đang cứng miệng đấy!)
(Câu nói này là ngậm máu mà nói đúng không? Hahahaha!)
Âm thanh của piano và violin đột ngột im bặt, thay vào đó là tiếng đàn cello xen lẫn tiếng mưa rơi. Khung cảnh lúc này là một màn mưa như một bức tranh trắng đen nhập nhèm, tiếng hét thất thanh của người phụ nữ vang lên.
Giọng hát có phần quỷ dị của người đàn ông như tô điểm lên bức tranh ấy.
“21 năm trước dưới màn mưa tháng 2 trong con ngõ, bữa tiệc hoành tráng đã bắt đầu. Huy hiệu gỗ sồi trên những bộ lễ phục đen, từng vết cắt rướm máu trên da thịt. Có lẽ đây là sự ám chỉ của thần thánh, những vị khách mang chiếc mặt nạ in bóng lên ly champagne.”
Khung cảnh đột nhiên chuyển đến một khu rừng sồi trắng, xuyên qua khu rừng tới một lâu đài huyền bí. Khương Nghiệp Lễ (Bạc Hạc Hiên diễn) đứng ở trước gương với bộ lễ phục, Melansha (Khương Mạn diễn) nhẹ nhàng bước tới, giúp anh đeo chiếc huy hiệu lên. Đầu kim đâm vào ngón tay, từng giọt máu đỏ tươi trào ra.
Khương Nghiệp Lễ nắm lấy tay cô, Melansha nhìn anh mỉm cười, các đó không xa có một chiếc nôi, tiếng khóc chuyền ra từ trong nôi. Hai người cùng nhau đi tới nhìn đứa bé đang khóc nức nở giống như bị ốm.
Bác sĩ đi tới bế đứa bé đi, chỉ để lại một bé gái vẫn còn đang trong giấc mộng ngọt ngào.
Khung cảnh lúc này thay đổi, dưới lầu bữa tiệc đã bắt đầu, khách khứa đều đã đông đủ, mọi việc đã xong xuôi. Hai thanh niên một lớn một nhỏ chạy theo chú mình, đang bắt chước dáng vẻ của người lớn. Đứa trẻ nhỏ hơn hai đứa kia một chút đang lén lút cởi lễ phục của mình ra để chơi trốn tìm.
Giọng nữ tao nhã vang lên.
“Lancelot dưới ánh trăng, ác quỷ từ từ nhập cuộc.”
Cánh cửa cổ kính từ từ mở ra, người đàn ông mặc vest đen bước vào.
Melansha khoác tay Khương Nghiệp Lễ gật đầu mới người đàn ông.
Trên màn hình xuất hiện một dòng chữ phụ đề.
Khương Nghiệp Lễ gọi người đàn ông ấy là: Anh cả.
……
Trong cửa hàng đồ ngọt, lòng mọi người không khỏi thắt lại. Cái mv này ngay từ đầu đã thấy rất kỳ lạ rồi.
Hình tượng ngón tay bị đâm, những giọt máu đỏ trào ra nhưng xung quanh vẫn chỉ dùng hai màu trắng đen, đúng là làm người ta đau nhói tim.
Đột ngột.
“Bang—”
Tiếng súng vang lên.
Mọi người như ngừng thở, có fan còn hét lên, một số người đưa tay che mồm, trợn mắt.
Giọng Khương Tử Mặc cất lên đau đớn tột cùng.
“Những hạt mưa xuyên qua màn đêm đem theo tiếng súng, máu nhuộm đỏ huy hiệu cây sồi. Bên những miệng hố đen xì những đứa trẻ đang hát vang, ác quỷ mang theo lòng thương xót.”
Khương Nghiệp Lễ và Melansha ngã trong vũng máu, những giọt máu bắn lên hàng lông mày của họ. Người thanh niên lớn kinh hoàng thét lên.
Người đàn ông kéo mũ trùm xuống, trên môi nở nụ cười quỷ dị đi lên trên tầng 2.
……
Trong cửa hàng đồ ngọt, rất nhiều người rùng mình.
“Chết, chết rồi……”
“Bị bắn chết?” Có giọng người run run nói: “Những việc trong mv này đều là thật?”
“Hình như tôi biết Khương võ thần và Bạc thần đóng ai rồi.”
Mạnh Sơn Sơn nói, là hội trưởng fan của Bạc Hạc Hiên, hôm nay anh ta cũng tới xem. Mạnh Sơn Sơn là em họ của Sở Thánh Kỳ, đương nhiên là biết một chút chuyện mà người bình thường không thể biết được.
Anh ta nuốt một ngụm nước bọt, toàn thân tê dại nói: “Cây sồi trắng là biểu tượng nhà Lancelot!!”
“Khương võ thần đóng vai mẹ cô ấy Melansha Lancelot! Bạc thần đóng vai cha Khương Mạn, Khương Nghiệp Lễ!!”
“Trước đây tôi từng nghe nói về chuyện của bố mẹ Khương võ thần, lúc trước bố mẹ cô ấy bị bắn chết……”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Mạc Thụ run run nói: “Cái đó, thế hai đứa trẻ sơ sinh ở cảnh mở đầu…..là Khương võ thần và Nine??”
Mạnh Sơn Sơn khó khăn gật đầu.
Có giọng nữ nghẹn ngào như sắp khóc: “Vậy người đàn ông đội ngũ đi lên tầng 2……”
Mv vẫn tiếp tục, khoảnh khắc tiếng súng vang lên chú đã bế đứa con lớn chạy khỏi hiện trường, đứa con thứ ba tính cách luôn nghịch ngợm nhanh tay ôm em gái, hoảng loạn và sợ hãi không biết nên làm gì, cậu bé sợ hãi giấu em mình vào tủ, chạy xuống lầu hoảng hốt thấy cha mẹ nằm trong vũng máu.
Đứa con thứ ba nhìn thấy đứa thứ hai lập tức ôm lấy em mình kéo thằng bé trốn vào trong đám đông. Lúc này chất giọng đặc biệt của Khương Tử Mặc lại vang lên:
“Đứa trẻ sơ sinh trong tủ quần áo, em nghe thấy tiếng bước chân sôi sục.”
Trong màn hình người đàn ông đội mũ đen mở tủ quần áo, nhìn thấy đứa trẻ sơ sinh.
Lúc này giọng hát của nam và nữ hòa quyện vào với nhau:
“Những đứa trẻ nhỏ trồng hoa hồng trắng trên cơ thể cha mẹ mình, bóng tối nhiễm lên cây sồi trắng. Mục sư xin người hãy cầu xin Đức Chúa Cha, lột bỏ lớp mặt nạ giả dối của những con quỷ.”
Một nhóm người mặc đồ đen đứng quanh mộ.
Trên bia mộ có khắc lời mở đầu mv: --buildings burn, people die, but real love is forever.
Người đàn ông đội mũ đen đứng phía xa, trên mặt mang một vẻ đồng cảm đầy đạo đức giả, đưa tay lau nước mắt nhưng khóe miệng lại nhếch lên.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
……
“Nếu ác mộng là nỗi tuyệt vọng không bao giờ kết thúc, vậy sự thật là âm thanh xé tan ác quỷ. Kết cục của nó sẽ cho chính tay tôi đặt xuống. Bữa tiệc cuối cùng là một hiện trường bi thảm, hơi nóng của viên đạn phá tan khung ảnh.
Sự thật về bữa tiệc của 21 năm trước, tôi sẽ viết ra tội lỗi của hắn……”
Khung cảnh trắng đen khép lại, cuối cùng biến thành ảnh một nhóm người. Trên ảnh viết ‘bữa tiệc cuối cùng’, đây là bức ảnh gia đình được đám người Khương Mạn đăng lên weibo trước đó.
Bước ảnh nhóm từ từ được thay bằng một bức ảnh khác, nhưng nhìn lại như giống y hệt.
Trong ảnh là Melansha Lancelot thật đang ôm lấy Khương Mạn và Khương Tử Mặc còn đang là trẻ sơ sinh, Khương Nghiệp Lễ đứng bên cạnh tay dắt theo một đứa trẻ tầm 5 6 tuổi chính là Khương Vân Sênh.
Khương Lệ Sính đã ra dáng thiếu niên, mặc một bộ vest giống như một người lớn thu nhỏ. Đứng bên trái Khương Nghiệp Lễ là Elijah, Khương Nhuệ Trạch còn đang cưỡi lên cổ Elijah.
Thực giả đan xen, bức ảnh thật là bức ảnh gia đình duy nhất xuất hiện trên màn hình.
“Bang—”
Cảnh cuối cùng của mv giống như tiếng súng nổ, kết thúc và mở đầu giống y hệt nhau. Đây giống như ……một kiểu tuyên chiến!!
……
Trong cửa hàng đồ ngọt, không gian như chết lặng. Hầu như tất cả mọi người đều ướt ướt ở mắt và thẫn thờ sau khi màn hình chiếu đã kết thúc.
Cái lạnh thấu vào trong xương.
Nếu chuyện trong mv chỉ là hư cấu thì mọi người sẽ không như thế này. Nhưng nó lại là chuyện từng xảy ra thật.
Đây là những người thân thương của họ, là nỗi đau cắt da cắt thịt họ từng phải trải qua.
Trong đầu mọi người chỉ có một khái niệm duy nhất: Điên thật rồi……
Đúng là điên thật rồi!!!
Cái mv này!
Đây là một vụ giết người!! giết người đó!!
Chương 467: Năm anh em nhà họ Khương muốn báo thù cho cha mẹ mình!
Điên rồi! Tất cả đều điên rồ! !
Chủ đề bàn luận về "Bữa tối cuối cùng" trên Weibo đã vượt mốc 1 tỷ lượt.
(Mọi người ơi! Sau khi nghe bài hát của Nine, tôi sởn cả tóc gáy!!)
(Tôi muốn dùng bài hát này để tri ân những bậc cha mẹ yêu quý của chúng ta. Câu chuyện trong MV không phải là hư cấu. Còn có chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này không?)
(Vậy nên trong MV Khương võ thần và Bạc Thần đang đóng vai cha mẹ của họ à?! Cha mẹ của Khương võ thần bị bắn chết à?!)
Thậm chí một số fan hâm mộ thậm chí còn phân tích toàn bộ MV.
Nine: (Khi khóc lóc, tôi cảm thấy ớn lạnh khắp người. Sau khi xem đi xem lại MV 10 lần, với lời bài hát do chính Nine viết, để tôi khôi phục lại những gì đã xảy ra cho mọi người nghe: Một bữa tiệc tối vào 20 năm trước, có lẽ địa điểm là ở nhà Lancelot (nhấn mạnh: cây sồi trắng, biểu tượng cho gia tộc Lancelot)
Bé trai bị đánh ở đầu MV có lẽ là Nine, có vẻ như bé bị ốm nên được bác sĩ đưa đi chữa trị.
Bữa tiệc tối, cha mẹ Khương Mạn xuống chào đón khách khứa.
Chàng trai trông lớn nhất trong MV chắc là anh cả Khương Lệ Sính, còn anh chàng ngoại quốc đẹp trai bên cạnh chắc là bậc cha chú của nhà Lancelot, có thể là chú hay gì đó?
Đứa nhỏ còn lại là anh hai Khương Vân Sênh, còn đứa nghịch ngợm chính là anh ba.
Lúc này, những vị khách không mời đã bước vào hiện trường. (Nghi ngờ là đó là anh trai cả của cha Khương Mạn! Tiêu điểm nằm ở phụ đề!)
Tiếng súng vang lên, cha Khương và mẹ Khương gục xuống vũng máu.
Anh cả được chú cứu đi, anh ba không biết gì chuyện gì đã xảy ra nên giấu em gái vào trong tủ. Sau khi thấy cha mẹ bị bắn chết ở tầng dưới liền bị anh hai lôi đi.
Bác cả tìm thấy em gái bị giấu trong tủ ở trên tầng! Không còn nghi ngờ gì nữa, kẻ giết người chính là bác cả! Em gái đã bị bác cả bắt đi rồi!
Kinh hoàng nhất chính là: Ngay từ đầu MV đã nói, đây không phải hư cấu.
Kết hợp với thực tế, Nine đã sáng tác bài hát cho Khương võ thần trong nhiều năm, đạo diễn Khương cũng luôn tìm kiếm em gái mình.
Khương võ thần lớn lên ở trong nước, năm ngoái mới gặp lại các anh trai của mình...
Trên mạng tiết lộ rất nhiều thông tin về cha của Khương võ thần, tên thật của cha là Khương Nghiệp Lễ. Người ta nói rằng ông ta là con trai thứ ba của nhà họ Khương, đã chết ở nước ngoài từ rất lâu rồi.
Nhà họ Khương thì không cần nói nữa, mọi người đều đã biết rồi, khoảng thời gian trước đây xôn xao về chuyện thuốc tiêm làm đẹp có liên quan đến nhà họ Khương!
Mà anh cả của nhà họ Khương là Khương Nghiệp Thành, hiện tại là trưởng họ nhà họ Khương! Giết em trai, cướp con gái em trai, đây là chuyện mà một con người có thể làm sao?
Tôi không thể tin rằng đây là chuyện đã thực sự xảy ra, thật khủng khiếp. Cư dân mạng vẫn luôn nói rằng, trong lòng nhà Khương võ thần có hổ dữ nên ngửi hoa tường vi cũng phải cẩn thận.
Anh cả Khương là người chồng quốc dân, đạo diễn Khương là sự ước ao của bao người, anh ba là diễn viên hài xuất sắc nhất, Nine là người có giọng hát trời ban… Có ai dám tưởng tượng rằng chuyện tàn nhẫn như vậy lại xảy ra với năm anh em họ chứ?
Bọn họ đã phải chịu đựng như thế, nhẫn nhịn bao nhiêu cho đến khi bài hát này xuất hiện?
(Đây không chỉ là một bài hát, nó là một vụ giết người, nó là một lời tố cáo !)
Cư dân mạng đang trở nên phát điên! Bọn họ phẫn nộ đến cực điểm!
#Lời tố cáo giết người trong MV bữa tối cuối cùng #
# Hung thủ- Bác cả #
# Rốt cuộc nhà họ Khương là loại súc vật gì vậy #
Các top hotsearch khiến mạng xã hội bùng nổ.
Không chỉ trong nước mà mạng xã hội nước ngoài cũng trở nên náo động, nó trở thành chủ đề được mọi thành phần trong xã hội hết sức quan tâm.
Lancelot có rất nhiều đối tác. Lúc đầu, khi Melansha qua đời khiến nhiều người nghi ngờ, nhưng đây là điều cấm kỵ của nhà Lancelot, bao nhiêu năm nay cũng không ai dám ra mặt!
Thông thường ân oán của các gia đình giàu có sẽ không được phơi bày, nhưng lần này, năm anh em nhà họ Khương đã chọn phương thức sắc bén nhất để xé tan sự giả dối và phơi bày sự thật tàn nhẫn trước mặt công chúng!
Bộ mặt của nhà bác cả họ Khương đã bị bọn họ tự tay xé nát rồi! !
Cơn gió thổi báo hiệu giông tố sắp ập tới...
Ngay cả cư dân mạng cũng biết rằng, tiếng súng trong cảnh quay cuối cùng của MV không hề đơn giản.
Năm anh em nhà họ Khương đang báo thù cho cha mẹ của họ!
Ở tập đoàn Hoàn Vũ, bầu không khí vô cùng nặng nề, dù đã đến giờ tan làm nhưng không ai dám ra về.
Bài hát mới của em trai chủ tịch được phát hành, sau khi quẹt thẻ tan làm, các nhân viên có thể xem một cách thoải mái.
Sau khi xem xong, biểu cảm của mọi người đều có vẻ không ổn.
Cha mẹ của chủ tịch... bị bắn chết! Khi còn nhỏ, anh ta đã tận mắt chứng kiến cái chết của cha mẹ mình...
Trong lòng của các nhân viên Hoàn Vũ, Khương Lệ Sính giống như một bức tường sắt, một con thú vô cùng đáng sợ trên thương thường.
Thư ký nhìn vào phòng làm việc của chủ tịch, lặng lẽ lau nước mắt.
"Lúc đó, có lẽ chủ tịch Khương mới 13, 14 tuổi..."
"Tôi không dám tưởng tượng rằng anh ấy đã trải qua những chuyện như vậy ..."
Đột ngột, cửa phòng chủ tịch mở, Khương Lệ Sính từ trong bước ra.
Khi đi ngang qua thư ký, anh ta chỉ nói một câu: "Về nhà cả đi, mọi việc vẫn hoạt động như bình thường."
Anh ta bước đi như gió, lưng vẫn thẳng.
Như những gì anh ta nói, mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường nhưng trái tim của những người ngoài cuộc lại cảm thấy rất chua xót. Cuối cùng họ cũng biết rằng sự mạnh mẽ và chịu đựng ấy của anh ta từ đâu mà có...
...Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Ở lâu đài, bữa tiệc chào đón khách đã kết thúc.
Lý Lão âm nghe nói tối nay bài hát mới của Khương Tử Mặc sẽ được phát hành vì vậy đề nghị mọi người cùng nhau nghe.
Nhưng điều đáng ngạc nhiên là lần này các anh em nhà họ Khương đều không nghe cùng họ. Bọn họ đều có những lý do khác nhau để rời khỏi đó.
Khương Mạn đi đến phòng bếp lấy bánh ngọt, Khương Vân Sênh đi thay quần áo. Khương Nhuệ Trạch đi toilet, Elijah cũng nói về phòng lấy tập thơ ra đọc cho mọi người nghe.
Ông nội Erik cũng viện cớ rằng mình mệt nên muốn đi nghỉ ngơi trước.
Lão Lý sửng sốt, thận trọng nói: "Có phải, có phải tôi đã nói sai điều gì rồi không?"
“Không liên quan gì đến chú đâu.” Bạc Hạc Hiên lắc đầu: “Chỉ là đối với bọn họ, MV và bài bát này đều là những thứ họ không muốn nhớ lại.”
Lý lão âm có chút bối rối.
Dương Tiểu Tuyết uống một ngụm rượu, nhẹ giọng nói: "Nghe đi, bọn họ hi vọng tất cả mọi người đều có thể nghe bài hát này, nhưng câu chuyện xảy ra trong bài hát quá tàn nhẫn đối với bọn họ."
Đại Ngọc và Điềm Điềm nhìn nhau, trong lòng cảm thấy bất an.
Mọi người trong "Một cuộc sống khác trên thế giới" đều lấy điện thoại ra và nghe bài hát mới của Nine.
Sau khi xem xong MV và nghe hết bài hát này, sắc mặt của mọi người đều thay đổi.
Tang Điềm che miệng ngăn không cho mình khóc thành tiếng, hai tay run lên.
Trước đây, Khương Nhuệ Trạch và Khương Mạn chưa từng đề cập những điều này với cô ấy...
Sắc mặt Tôn Đại Ngọc cũng tái nhợt.
Cô ta nghĩ đến việc lần đầu nhìn thấy Khương Vân Sênh trên núi trong mùa đầu tiên của "Một cuộc sống khác trên thế giới".
Anh ta đã thắt bím tóc cho Vân Đoá và nói rằng mình luôn muốn chải tóc cho em gái.
Đó là lần đầu tiên cô ta biết rằng anh ta còn có một người em gái. Phía đó, giống như thần tiên đã mủi lòng, anh ta đã tìm được em gái mình, người đó chính là Khương Mạn đáng ghét.
Cô ta biết Khương Mạn có câu chuyện không thể nói ra, cũng biết Khương Vân Sênh có một nỗi đau khó có thể nói thành lời. Nhưng cô ta không hề biết ... nỗi đau đó lại nặng nề đến như vậy!
Lý lão âm hận không thể tự tát vào mặt mình, các nhân viên khác của "Một cuộc sống khác trên thế giới" đã bật khóc.
Lúc đám người Khương Mạn quay lại, ai nấy cũng tự giác lau sạch nước mắt như muốn che đi vết tích của nước mắt.
Tang Điềm đứng dậy, chạy tới chỗ Khương Nhuệ Trạch, ôm chặt lấy cánh tay anh ta. Anh ta có chút ngẩn ra.
Đại Ngọc cắn môi, ánh mắt nhìn về phía Khương Mạn và Khương Vân Sênh.
Bạc Hạc Hiên bước lên phía trước nắm chặt tay Khương Mạn, sau đó giơ tay ngăn Elijah lại.
Elijah sửng sốt, sau đó nở cười kỳ quái, cuối cùng bật cười thành tiếng.
Dương Tuyết Tuyết gật đầu với Khương Tử Mặc.
Trong tay Khương Mạn cầm một chai sâm panh nói: "Tối nay, rất đáng để mọi người cùng nhau uống một ly."
Bụp - Nút chai rượu bay ra.
Sâm panh đã được rót ra và mọi người cùng nâng ly.
Khương Mạn suy nghĩ một chút, sau đó cười nói: "Kính những người chưa từng bị lãng quên."
Chương 468: Sự điên rồ của nhà bác cả họ Khương
"Bữa tối cuối cùng" đã khơi dậy sự tức giận của tất cả công chúng, nhà bác cả họ Khương bị đẩy lên đầu để đứng mũi chịu sào.
Sản nghiệp dưới tay nhà bác cả họ Khương không hề ít, người trong giới tài chính đều biết đến tập đoàn Thành Nghiệp nhưng người bình thường lại biết rất ít về con cá mập tài chính này.
Lần này nổi tiếng khắp đất nước, nhưng lại là vì scandal 'giết em trai, cướp con gái em trai'!
Khương Nghiệp Thành hiện đã mất tích không thấy tăm hơi, chủ tịch tập đoàn Thành Nghiệp là con trai cả của ông ta - Khương Nguy Viễn.
Ngoài con trai cả, Khương Nghiệp Thành còn có một con trai và một con gái nữa. Con trai thứ hai là Khương Nguy Tư, con gái thứ ba là Khương Lị Mạt.
Bên trong phòng của chủ tịch tập đoàn Thành Nghiệp.
“Vẫn chưa tìm thấy cha ở đâu sao?” Sắc mặt Khương Nguy Tư trông rất khó coi.
Khương Nguy Viễn lắc đầu: "Có tin tức nói rằng cha đang nằm trong tay người phụ nữ điên nhà họ Kiều, nhưng rõ ràng là nhà họ Kiều không muốn nhúng chân vào trong vũng lầy."
"Người phụ nữ điên Joanna đó muốn làm gì cơ chứ? Rốt cuộc, cô ta là thù hay là bạn vậy?" Khương Nguy Tư cáu kỉnh.
"Trước mắt mà nói, có lẽ cô ta không phải là kẻ thù của chúng ta. Người phụ nữ điên đó thích Bạc Hạc Hiên. Lý do cô ta cứu cha có lẽ là để đả kích Khương Mạn."
Khương Nguy Viễn bình tĩnh phân tích: "Có điều, điều này không có nghĩa là cô ta sẽ đứng về phía chúng ta. Đừng quên rằng một khi cô ta phát điên thì ngay cả mẹ mình cũng có thể giết."
"Nếu không phải vì như vậy, nhà họ Kiều đã không bắt cô ta phải ra nước ngoài."
Khương Nguy Tư nói: "Tóm lại, nhiệm vụ cấp bách hàng đầu bây giờ là cứu cha về trước."
Khương Nguy Viễn ngập ngừng muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng anh ta không phản bác em trai mình nữa.
Theo quan điểm của anh ta, không có gì quan trọng bằng tiến độ phát triển của hạng mục chỉnh sửa gen.
Đối với việc tuyên chiến của năm anh em Khương Mạn, Khương Nguy Viễn cảm thấy nó thật nực cười nhưng đồng thời anh ta cũng có chút vui mừng khi thấy nó xảy ra.
Đợi khi dự án gen thành công và thành tựu của anh ta được công bố với toàn thế giới, anh ta sẽ trở thành đấng cứu thế, trở thành người vĩ đại đã thay đổi toàn bộ cục diện thế giới!
Vì anh ta muốn trở thành một vĩ nhân, lý lịch của anh ta không thể bị vấy bẩn nên nhất định phải có một người thế thân.
Trên thực tế, những tội ác bẩn thỉu đó quả thực là do cha anh ta là Khương Nghiệp Thành tạo nên! Mà anh ta - Khương Nguy Viễn, chỉ là một doanh nhân và nhà khoa học tận tụy cống hiến cho sự tiến bộ của toàn nhân loại!
Có lẽ, trong cả gia đình họ, người duy nhất thực sự quan tâm đến an nguy của Khương Nghiệp Thành chỉ có cậu con trai thứ hai- Khương Nguy Tư!
“Anh cả, bây giờ dư luận đang gây bất lợi cho chúng ta!” Khương Nguy Tư lo lắng: “Ảnh hưởng của thuốc tiêm làm đẹp đó quá xấu, anh thấy liệu có nên dừng dự án gen lại không?”
Ánh mắt Khương Nguy Viễn trở nên nghiêm túc: "Câm miệng! Em thì biết cái gì!"
Khương Nguy Tư sửng sốt.
Khương Nguy Viễn đứng lên và nói: "Dự án gen là công trình thí nghiệm vĩ đại nhất về sự sống của con người. Chỉ cần nó thành công, nhà họ Khương chúng ta sẽ là người thay đổi lịch sử!"
"Em nghĩ tại sao một kẻ hèn nhát như Bạc Khôn lại sẵn sàng đầu từ? Chẳng phải vì quyền lực sao?"
Vẻ mặt Khương Nguy Viễn đầy sự điên cuồng.
Khương Nguy Tư cau mày: "Nhưng nếu Bạc Khôn không quản lý tốt con trai mình, Zeus sẽ không bị thủ tiêu. Cái giá phải trả cho sự thất bại đó là quá nặng!"
"Không! Chúng ta đã thành công rồi, Bạc Hạc Hiên chính là bằng chứng rõ ràng nhất!"
"Thế nhưng bây giờ Bạc Khôn đã chẳng còn gì cả, ông ta đã bị lật đổ, hiện tại người nắm quyền thực sự chính là Bạc Thiên Y!"
Khương Nguy Tư khiếp sợ nói: "Anh em nhà đó thật quá đáng sợ, nếu cứ tiếp tục như vậy chúng ta sẽ thua mất!"
"Thua ư?"
Khương Nguy Viễn nở nụ cười kỳ quái: "Chúng ta sẽ không thua, chỉ cần có con át chủ bài kia."
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Át chủ bài?
Khương Nguy Tư nhìn anh ta với ánh mắt nghi ngờ: "Anh cả, trong tay anh còn có át chủ bài tẩy có thể kiểm soát anh em họ sao?"
Khương Nguy Viễn cười nói: "Nếu muốn làm tê liệt đối thủ phải làm cho họ cảm thấy rằng họ đang nắm chắc phần thắng."
Khương Nguy Viễn chơi đùa chiếc bút máy, cười nửa miệng nói: "Món quà lớn của Zeus, nhưng anh đã tự tay tặng cho Bạc Hạc Hiên và anh ta đã không làm anh thất vọng."
Trong lòng Khương Nguy Tư cảm thấy kinh ngạc không thôi.
Cái gì cơ? ?
"Năm đó Bạc Hạc Hiên đã huỷ diệt Zeus, chính là anh, anh cả..."
"Hy sinh là điều khó tránh khỏi. Anh ta là sự tồn tại quý giá nhất trên thế giới, là cơ thể duy nhất biến đổi gen thành công! Và việc Zeus bị huỷ diệt là bằng chứng rõ ràng nhất cho sự thành công ấy!"
Trong mắt Khương Nguy Viễn tràn đầy sự điên cuồng và nóng như thiêu đốt: "Anh ta mạnh mẽ đúng như dự liệu của anh, không! Thậm chí còn mạnh hơn!"
Khương Nguy Tư cảm thấy cả người ớn lạnh như thể đây là lần đầu tiên quen biết anh cả mình vậy.
"Khương Mạn thì sao... Theo điều tra, rất có thể cô ta cũng là người có siêu năng lực giống như Khương Nhược Lai!"
"Khi cha cướp cô ta về, ông ấy cố ý yêu cầu Khương Hổ mang cô ta đi, và đánh dấu cô ta làm mẫu vật thí nghiệm. Rõ ràng 20 năm trước cô ta là người thường, năm ngoái đột nhiên siêu năng lực đã được đánh thức!"
"Cho tới bây giờ phòng thí nghiệm vẫn chưa tìm ra rốt cuộc thứ gì đã đánh thức siêu năng lực trong cơ thể cô ta!"
"Điều kỳ lạ nhất chính là trong nhà chú ba hình như chỉ có cô ta và Khương Nhược Lai có năng lực như vậy! Khương Tiểu Bảo là con trai của Khương Nhược Lai nhưng lại tầm thường như một kẻ vô dụng."
"Nếu như loại siêu năng lực này chỉ di truyền cho phụ nữ vậy thì đã bị đứt đoạn từ lâu rồi!"
"Suy cho cùng, sau khi giải phẫu người bà ngoại không có quan hệ huyết thống gì chúng ta cũng không phát hiện ra điều gì đặc biệt."
“Cho nên Bạc Hạc Hiên và Khương Mạn đều là vật liệu rất quý giá.” Vẻ điên cuồng trong mắt Khương Nguy Viễn không hề giảm đi: “Khương Mạn giống như món quà thần kỳ do tạo hóa ban tặng, còn Bạc Hạc Hiên là bảo vật do chúng ta tự tay tạo ra!”
"Em trai, em nghĩ hai người như vậy kết hợp lại sẽ sẽ được sinh ra em bé như thế nào?"
Khương Nguy Tư sững sờ.
"Ý anh là ... con của họ?"
"Rất đáng mong đợi, đúng không?" Khương Nguy Viễn mím môi và cười: "Tôi còn mong đợi sự xuất hiện của sinh mệnh nhỏ đó hơn bọn họ."
"Trước lúc đó, mọi hành động khiêu khích của họ đều nằm trong khả năng chịu đựng của anh."
Khương Nguy Tư nhìn anh ta với ánh mắt không thể tin nổi.
"Tất cả ư? Anh cả, lẽ nào anh còn muốn lấy tính mạng của cha mình và tập đoàn Thành Nghiệp ra để đánh đổi sao?"
Khương Nguy Viễn kiềm chế vẻ mặt điên cuồng của mình lại.
"Yên tâm, anh sẽ cứu cha, dù sao ông ấy là cha của chúng ta..."
Đây là lần đầu tiên Khương Nguy Tư nghi ngờ anh cả của mình.
Có thật không?
"Vậy nhà chú anh, anh định như thế nào?"
"Hiện giờ Khương Nghiệp Minh đã là phế vật rồi. Có giết ông ta hay không cũng không quan trọng nữa. Dù sao thì em họ Khương Tiểu Bảo của chúng ta cũng có chút tình cảm với ông ta."
"Khương Mạn rất yêu quý thằng nhóc đó, không cần vì một người vô dụng như vậy mà chọc giận Khương Mạn."
"Giữ Khương Vân Kỳ lại còn có ích lợi cho trong phòng thí nghiệm, hiện tại chưa giết được. Về phần Khương Mỹ Lâm..."
"Con đần độn này hận em gái nhỏ Khương Mạn của chúng ta đến tận xương tủy."
Khương Vân Sênh mỉm cười rồi nói: "Luôn bị đánh một cách bị động thì có thể em gái nhỏ của chúng ta sẽ nghi ngờ? Chúng ta cần phản kích cho thích hợp một chút."
"Hơn nữa, Khương Mỹ Lâm tự nguyện trở thành vật thí nghiệm. Thậm chí cô ta còn trải qua nhiều liệu trình hơn Vương Tuệ Kỳ, cơ thể gần như hoàn hảo giống Bạc Hạc Hiên."
"Anh rất mong chờ được nhìn thấy vẻ mặt của Khương Mạn khi cô ta nhận được món quà này." Khương Nguy Viễn cười đắc ý.
Khương Nguy Tư nuốt nước bọt, trong đầu chỉ có hai chữ: Đồ điên!
Anh cả thực sự là kẻ điên rồi!
Anh ta chỉ nói sẽ cứu cha chứ không quan tâm đến chuyện sống chết của tập đoàn Thành Nghiệp!
Vì dự án gen chết tiệt đó mà anh ta điên đến mức độ như vậy sao?
"Em muốn đến khu Tây Nhất, có tin tức nói Joanna từng xuất hiện ở đó!"
Khương Nguy Tư trầm giọng nói: "Anh cả, cho dù anh làm gì, em chỉ có một giới hạn duy nhất đó là cha và em gái chúng ta phải bình an vô sự!"
Khương Nguy Viễn ừ một tiếng: "Em gái ở nước S rất an toàn. Bên đó không thuộc về Đế Quốc hay Tây liên bang. Chỉ cần nó không chạy lung tung thì sẽ không bị cuốn vào cơn bão."
Khương Nguy Tư rời đi với rất nhiều suy nghĩ trong lòng, anh ta không biết mình có nên tin tưởng Khương Nguy Viễn hay không.
Lúc này, phòng chủ tịch trở yên lặng.
Khương Nguy Viễn nhìn cây bút máy trong tay mình, trên đó có khắc tên của Khương Nghiệp Thành.
Anh cố nén sự kinh hoàng trong đáy mắt xuống, nhẹ giọng nhưng chắc nịch: “Dự án gen là niềm tin, sự đồng lòng của cha con chúng ta…”
"Sự hy sinh là không thể tránh khỏi, chính cha đã dạy con điều này."
"Vậy nên... vì niềm tin của chúng ta, cha nhất định phải thông cảm cho quyết định của con, cha kính yêu."
Chương 469: Viết muốn giết Khương Mạn lên mặt
Lần tuyên chiến này giống như việc phơi bày tất cả ân oán giữa nhà họ Khương và năm anh em Khương Mạn. Hơn nữa cũng đại biểu cho việc tập đoàn Thành Nghiệp của dòng chính, hiện tại đang rơi vào tình thế vô cùng rối loạn kể cả chi nhánh trong và ngoài nước.
Trong nước có vô vàn áp lực, bị dân chúng căm ghét. Đối tác quốc tế lần lượt chấm dứt hợp đồng. Cả tập toàn đều thấy được nguy cơ cả một cơ ngơi to lớn đang đứng trước nguy cơ.
Thuận lợi, thuận lợi đến mức kỳ lạ.
Khương Mạn và anh cả nói chuyện điện thoại với nhau xong, Khương Lệ Sính và cô đã cùng có một ý nghĩ, bên dòng chính của nhà họ Khương hình như quá hiền rồi. Như vậy mới là cực kỳ bất thường.
Trước phản ứng của dư luận trong nước, không phải tập đoàn Thành Nghiệp không có cách áp chế công chúng, nhưng hiệu quả sẽ không được tốt. Mặc dù có tín hiệu bọn họ đang cố phản kháng, nhưng lại giống như chỉ giả vờ làm cho có.
Sau khi nói xong điện thoại với anh cả, Khương Mạn mở chiếc điện thoại vệ tinh rất ít khi dùng tới của mình ra. Trong điện thoại có một chuỗi mật mã, sau khi nhìn chuỗi mã này, Khương Mạn đột nhiên cười rộ lên.
Bạc Hạc Hiên cầm món tráng miệng đi vào hỏi: “Khương Vân Kỳ gọi cho em à?”
“Ừ.”
Chiếc điện thoại vệ tinh này chuyên để liên hệ với Khương Vân Kỳ, bởi vì điện thoại vệ tinh sẽ không bị chặn tín hiệu, hơn nữa có độ bảo mật cao chỉ có Bạc Hạc Hiên và Khương Mạn biết được.
“Khương Mỹ Lâm sắp tới rồi.”
Khương Mạn cầm cái bánh ngọt trong tay anh, vừa ăn vừa nói: “Người anh họ của chúng ta có trách nhiệm thật đấy, đúng là trụ cột trong phòng thí nghiệm của Khương Nguy Viễn.”
“Anh ta thâm nhập vào đó lâu như vậy mà chỉ nhìn thấy Khương Mỹ Lâm có một lần, đúng là con đàn bà mất lý trí, không ngần ngại lấy chính bản thân mình làm vật thí nghiệm rồi còn dám tới tìm em báo thù.”
Bạc Hạc Hiên lau kem tươi dính ở khóe mồm cô, nhìn thấy sự lo lắng trong mắt cô.
“Còn chuyện gì sao?”
Khương Mạn dừng một lúc nhìn anh rồi nói: “Anh họ nói, trong tay Khương Nguy Viễn có thứ đối phó được với anh.”
Bạc Hạc Hiên nhướng mày.
Chuyện này đúng là có chút bất ngờ.
“Có cái gì thì anh ấy cũng không rõ, tin tức này anh ấy cũng vừa mới biết, ngoài ra anh hai bên dòng chính kia còn muốn đến khu Tây một chuyến”
“Tung tích của Joanna cũng đã lộ hết rồi.”
Đối với việc con đàn bà điên kia muốn làm cái gì thì Khương Mạn cũng tò mò y như việc bên dòng chính của nhà họ Khương sẽ làm gì tiếp theo.
Con đàn bà điên đấy sau khi bắt cóc Khương Nghiệp Thành thì chạy trốn khắp nơi, không để lộ chút tung tích nào.
“Anh ba của em đã đến đó rồi.”
“Còn về việc trong tay Khương Nguy Viễn cầm thứ có thể uy hiếp anh.” Bạc Hạc Hiên dừng một lúc, “Ngoài việc Bạc Thiên Y ra thì anh không nghĩ ông ta còn cái gì khác.”
“Nhưng trước mắt trừ khi Khương Nguy Viễn muốn mất hết mọi thứ, không thì ông ta cũng không dám làm gì Thiên Y, dù gì, làm vậy cũng chả được lợi gì.”
Khương Mạn gật đầu.
Hiện tại Bạc Thiên Y đúng là rất an toàn, mặc dù bọn chúng không ngừng tìm đường chết, nhưng vẫn có điều cố kỵ, đó chính là việc che giấu sự thật về người biến đổi gen.
Tính xa thì khi chuyện này bị lộ ra, cả hai bên đều thiệt nhiều hơn lợi. Khương Nguy Viễn là một kẻ có dã tâm, ông ta sẽ không xuất hiện trước mặt người khác cho đến khi thí nghiệm chỉnh gen thành công.
Nhưng chỉ cần là người hiểu thoáng qua chuyện này đều có thể biết được, Khương Nguy Viễn chắc chắn là thất bại trong trận chiến này.
Kể cả khi tận thế diễn ra, các sản phẩm lỗi của thí nghiệm này vẫn tồn tại, thí nghiệm này đầy rẫy sai sót, và đối với mỗi người nó lại có sự thay đổi khác nhau. Vấn đề cốt lõi chính là đối tượng thí nghiệm, không phải ai cũng chấp nhận được hậu quả của việc sửa đổi gen mang lại!
Thí nghiệm này được định sẵn là không có sự hoàn hảo.
Khương Mạn ăn xong miếng bánh ngọt lại thở dài một tiếng: “Bây giờ vấn đề không phải dòng chính nhà họ Khương nữa.”
“Lo lắng cho mọi người của ‘Cuộc sống khác?”
Khương Mạn gật đầu: “Lúc này mà bỏ ghi hình thì lão Lý giết em mất. Nhìn đi nhìn lại, Khương Nguy Viễn lúc này đưa Khương Mỹ Lâm tới đây, chắc là để đối phó với em trong lúc ghi hình.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Bạc Hạc Hiên vô cùng kỳ quái nhìn cô.
Khương Mạn không vui: “Anh nhìn em kiểu gì đó?”
“Có phải em đã đánh giá thấp thực lực nhà Lancelot quá rồi không, hoặc là nói đánh giá thấp chú Elijah của em?”
“Khương Mỹ Lâm bây giờ là người biến đổi gen.”
“Ồ.” Bạc Hạc Hiên cười như không: “Em có nhớ cái nhẫn của anh tư nhà em không?”
“Khống chế dị năng?” Lúc này hình như Khương Mạn nhớ ra gì đó: “Lão An lại phát minh ra cái gì à?”
“Ừ, ngoài cái khống chế dị năng, còn có thể dùng trong phạm vi bao phủ là 10m.” Bạc Hạc Hiên gật đầu: “Tuy nhiên năng lực của em cũng bị ảnh hưởng trong phạm vi đó.”
Khương Mạn nhướng mày: “Võ thuật đâu phải dị năng! Có thể khống chế dị năng, nhưng không thể khống chế việc em đánh người.”
Khương Mỹ Lâm trở thành người biến đổi gen thì cũng có sao? Không có dị năng đặc biệt, dùng một viên gạch cũng có thể hạ gục cô ta!
Càng không cần nói……Liên bang phía Tây vẫn thuộc lãnh thổ Lancelot!
Bạc ảnh đế xì một tiếng, ui da, khóc không ra nước mắt.
“Bạc Hạc Hiên, sao em thấy anh hình như đang thất vọng đúng không? Anh đang thất vọng cái gì?” Khương Mạn híp mắt nhìn anh.
Bạc ảnh đế cười như điên: “Em ảo giác rồi!”
“Hahaha! Anh nghĩ em bị khống chế dị năng là anh có thể xoay chuyển tình thế áp đảo em à? cười chết mất hahaha”
Bạc Hạc Hiên vác cô lên đi vào phòng tắm: “Nhưng mà có một chuyện anh có thể áp đảo em.”
Khương Mạn: mẹ kiếp!
……
‘Cuộc sống khác’ mùa 2 bắt đầu bằng một màn không khí kỳ lạ, khi thông tin được công bố trong nước, cứ dân mạng còn không dám tin. Cho đến khi Khương Mạn đăng weibo:
(Bước qua màn sương mù, ánh hào quang sẽ xuất hiện, sống hết mình mỗi ngày, như vậy mỗi ngày mới trở thành ngày đẹp nhất~)
Kèm theo đó là một bức ảnh cô đội mũ rơm, tay ôm một chậu dâu tây cười rạng rỡ trong vườn dâu. Phía sau là một nhóm bạn nhỏ chen chúc nhau làm mặt xấu, cả Bạc Hạc Hiên cũng trợn mắt há mồm làm trò.
Trước khi chương trình được phát sóng. Có một vị khách mời không có trước trong kịch bản đến ‘Cuộc sống khác’ mùa 2. Vị khách mời này hiển nhiên là do quan hệ nên được vào chương trình, Khương Mạn cũng không hề giấu giếm.
--Từ Tiểu Mạn!
Lão Lý nhìn thấy người mới này thì quay qua nhìn đứa đầu têu mà không biết nói gì.
“Con ranh thối, người này của cô có phải quá trắng trợn rồi không?”
“Hết cách, làm bà chủ không dễ dàng gì!”
Khương Mạn cảm khái: “Người mới cần lộ mặt, có tí độ hot mới dễ làm việc, ai bảo lão Lý là ông to!”
“Cái kiểu này tôi không thích, cứ coi như nửa tổ chương trình này là người của cô, nghe lệnh của cô thì thế nào?”
Từ Tiểu Mạn cảm thấy vô cùng xấu hổ, cô vừa về nước vừa ký hợp đồng xong, thì đã được bà chủ lớn đích thân triệu tập tới bên liên minh phía Tây để đưa cô đi show.
Có không biết bao nhiêu người ghen tị với cách làm này của bà chủ cô!
Ngay cả chị Lam cũng bảo cô đúng là như được thánh ban ơn!
Lão Lý vừa nghe xong thì cũng thấy đây là chuyện tốt, cũng có chút động lòng, ông ta nhìn Từ Tiều Mạn một cái rồi hỏi: “Phản lại bà chủ cô, cô không sợ?”
Đây là ai chứ, cô nhìn Khương Mạn nói: “Nếu có làm phản, có chết thật không vậy?”
“Đúng là nhân tài.” Lão Lý vỗ bàn: “Khương ranh con cô đáp ứng một điều kiện thì tôi sẽ đồng ý để cô ta ở lại đây!”
“Điều kiện gì?”
“He he, bảo mật, đợi chương trình bắt đầu xem tình hình rồi nói.”
Khương Mạn: người già đi tàu điện ngầm xem điện thoại.jpg*
(*nhăn nhó khó chịu)
Được lắm Lý lão âm, ông có giỏi thì viết luôn lên mặt chữ muốn hại chết tôi luôn đi!
Chương 470: ‘Một cuộc sống khác 2’ Mở đầu lãng mạn, Elijah tái hiện một màn romantic
Sự gian xảo của Lý Lão Âm quanh co khúc khuỷu như đường lên núi.
Bởi vì vấn đề chênh lệch múi giờ, thành phố Lancelot và trong nước chênh nhau tròn bảy tiếng đồng hồ.
Cho nên ‘Một cuộc sống khác 2’ mở màn livestream lần này, tổ ekip có lí do chính đáng để.......Không làm người!
Bên trong lâu đài nằm bên cạnh vách đá, rạng sáng 3 giờ.
Thời gian trong nước: 10 giờ sáng.
Trong lâu đài vang lên tiếng nổ lớn tới mức có thể dọa cho một con la sợ đến sảy thai, livestream vừa bắt đầu, cư dân mạng nhìn thấy bầu trời đêm ở Tây bán cầu.
Cùng với pháo hoa rực sáng, giống như thắp sáng cả bầu trời.
Một gã trông như côn đồ mặc vest vô cùng đẹp trai, tay cầm một cây gậy thiên thần phát sáng, dùng tiếng đế quốc thuần thục hét lớn:
“Sự lãng mạn trường tồn vĩnh cửu!!! wuhu~~~”
Kênh livestream:
(Bên đó đang là buổi tối à? Đây là kiểu mở màn quỷ quái gì vậy?)
(???Ông chú đẹp trai này trông có hơi quen mặt!)
(À, ông ấy hình như từng xuất hiện trên tấm ảnh gia đình trong ‘Bữa tối cuối cùng’, là trưởng bối trong nhà Khương võ thần phải không?)
(Côn đồ mặc vest, tui thích à nha!! Đây là chú trẻ sao? Ôi trời ơi, lãng mạn quá!! nụ cười của chú khiến tui nhũn cả chân ra rồi!!! Quần cũng sắp nổ tung rồi!)
(Nhìn thấy lầu trên thì tôi liền biết đám con la này nhịn đến phát điên rồi, không hốt được anh zai thì quay sang hốt ông chú à? Có đạo đức cơ bản không vậy? tới sau thì phải xếp hàng, hỉu hông nà?)
(Chú đẹp trai thì đẹp trai thật, nhưng cái kiểu côn đồ mặc vest xong lại cầm pháo bông, gậy thiên thần khua khua là cái trò ngu ngốc gì vậy??)
(Pháo hoa thật đẹp, bầu trời đêm thật tối, thành phố Lancelot lúc này hình như là 3 giờ sáng đúng không? Lý Lão Âm, ông chắc chắn là ông sẽ không bị đánh chết chứ?)
Dưới tầm mắt của hàng vạn công chúng, đồng chí Lý Lão Âm, thân là một đạo diễn cao quý, đã xuất hiện trước ống kính, ông ấy đứng bên cạnh Elijah, bỗng chốc tôn lên vẻ đẹp của gã côn đồ mặc vest....đẹp tựa thiên thần!
Đặc biệt là lúc này Elijah đang cực kỳ kích động.
Có trời mới biết chấp niệm của ông ấy đối với pháo hoa lớn đến đâu, cả nhà từ trên xuống dưới đều không hiểu sự lãng mạn của ông ấy. Kết quả, người bạn đến từ phương Đông này lại hiểu ông ta đến vậy!
“Lý, ông thật đúng là soulmate của tôi! Tuy rằng ông là một người đàn ông mà lại bị trọc hơi sớm, nhưng ông thấu hiểu tôi đấy!”
Elijah dùng một tay ôm lấy lão Lý, xoay một vòng.
Lý Lão Âm giống như con gà con trong phim hoạt hình, bị con đại bàng ôm đến biến dạng.
Lúc đó, trải nghiệm xấu hổ vào ngày vừa đến Lancelot bỗng chốc ùa về trong ký ức. Lão Lý kinh hãi quay đầu nhìn ống kính.
Nhân viên công tác: “Hahaha!!!”
Buồn cười chết mất, còn chưa kịp chơi xấu Khương Mạn đã hại bản thân mình trước!!!
(Hahahaha! Tôi sắp cười đến ói cả bữa sáng ra rồi, lão Lý kinh sợ, Lão Lý tuyệt vọng!)
(Chu choa ~~ một tay ôm lên xoay vòng vòng, lực cánh tay này đáng sợ cỡ nào chứ! Lão Lý cút ra!)
(Chú trẻ ơi, tuy em là nam, nhưng em không trọc, em cũng hiểu lãng mạn, mau nhìn em trai này một cái đi mà ~)
(AAA! Trong vòng một phút, tôi muốn có tất cả thông tin của chú này!)
(Tới ngay tới ngay ~ Chú trẻ này là người nổi tiếng trong giới tài chính đó, giỏi cực! Cái tên này vừa nhìn là biết không động vào được rồi! Elijah·D·Lancelot! Biệt danh là Cá Mập Trắng nuốt vàng nè!)
(Elijah chồng ơi! Mau nhìn em trai này nào!)
(Không đúng……tôi đang thắc mắc không biết có phải trong kênh live stream này đã bị mấy thứ kỳ quái trà trộn vào hay không?)
(Ôi đệt, không đỡ nổi, đám đàn ông này điên cả rồi!)
Sau khi Lý Lão Âm bị xoay đến ói mửa,cuối cũng cũng được thả xuống, ông ta cảm thấy như mình đã mất đi nửa linh hồn.
Vẻ mặt u ám nhìn Elijah, mặt hướng về phía ống kính nói: “Dựa theo nguyên tắc trung thực, tôi có chuyện muốn nói rõ với mọi người trước, kế hoạch đánh thức khách mời lần này chẳng có liên quan gì đến ekip hết!”
“Từ khâu lên kế hoạch cho đến bước tiến hành đều do người chú của cô Khương đang đứng bên cạnh tôi đây, ông Elijah·D·Lancelot đích thân thực hiện!”
(Lão Lý, ông mạnh mẽ lên nào, đùn đẩy trách nhiệm làm gì chứ!)
(Buồn cười chết mất, Lý Lão Âm sợ bị đánh chết phải không? Vừa mở màn đã đẩy hết trách nhiệm đi rồi?)
(Đây đúng là bản năng sinh tồn chết tiệt mà, cười ói mửa, tôi trông chờ khoảnh khắc lão Lý bị rụng trọc đầu!)
(Chỉ có mình tôi chú ý đến tòa lâu đài phía sau thôi sao? Ghê thật, đó là nhà của Khương võ thần sao?)
Mười phút sau.
Những khách mời bị cưỡng chế đánh thức đã xuất hiện trước ống kính!
Không ngoài dự tính, sắc mặt của tất cả mọi người đều rất tệ!
Người duy nhất không dám tỏ vẻ khó chịu chỉ có Hứa Tiểu Mạn mà thôi, vẻ mặt tuy không khó chịu, nhưng nhìn trông lơ ngơ như người mất hồn.
“A~ Các cục cưng của chú, có thích sự bất ngờ chú dành cho mấy đứa không nào?”
Elijah cười lớn rồi đi về phía những đứa cháu cưng của mình, Khương Vân Sênh vẻ mặt không biểu cảm liếc nhìn ông ấy, mắt kính gọng vàng phản quang, lóe lên tia sáng.
Tiếng cười của Elijah bất chợt dừng lại, âm thầm lùi ra khỏi khung cảnh.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
(Hahaha! Tật xấu khi mới ngủ dậy của đạo diễn Khương tái xuất giang hồ!)
(Buồn cười chết mất, tính xấu khi mới ngủ dậy của đạo diễn Khương, ông xã nhìn thấy cũng phải sợ ư? Vậy nên mới nói, sao ông xã lại đi bắt nạt đứa cháu cưng của chúng ta vậy?)
(Có sao nói vậy, dáng vẻ của đạo diễn Khương lúc mới ngủ dậy trông thật là đáng sợ, cảm giác như chương trình bật cả hiệu ứng cho đôi mắt đỏ rực lên ý! )
(Chỉ có mình tôi chú ý đến việc có thêm sự xuất hiện của một chị gái xinh đẹp hay sao? Chị ấy là ai vậy? Nhìn không giống người ngoài ngành.)
(Khương Mạn à! Con gái ngoan ơi, con chú ý một chút đi chứ.... Shhh! Bạc Hạc Hiên anh mau quản vợ mình đi, ngáp to tới mức tôi nhìn thấy cả vòm họng của cô ấy rồi kia kìa!)
(Lại là một ngày Khương Mạn vùi dập nhan sắc của chính mình!)
Bầu không khí này có sát khí quá nặng.
Lý Lão Âm cầm loa nói: “Các vị khách mời đều biết rồi chứ, dịch vụ đánh thức lần này không liên quan gì tới ekip chương trình hết!”
Tang Điềm chậc một tiếng: “Lão Lý, chú rũ bỏ trách nhiệm cũng giỏi đấy, có tiến bộ nhỉ!”
Lý Lão Âm nháy mắt một cái, nực cười, thời đại tân tiến, ông đây còn có thể không tiến bộ hay sao?
Tự Thiên Sách ngáp một cái, ánh mắt mang theo cảnh giác: “Sáng sớm mới 3 giờ chú đã gọi chúng tôi dậy, lão Lý, chắc không phải chú định để bọn tôi ra nước ngoài bán đồ ăn sáng đấy chứ?”
“Chú cẩn thận không là tôi kiện chú tới tổ chức nhân đạo quốc tế đấy!”
Lý Lão Âm tỏ vẻ đàng hoàng: “Ekip chương trình nhân từ, sẽ không làm loại chuyện táng tận lương tâm như vậy đâu!”
Lời vừa phát ra, đám khách mời đồng loạt nôn khan.
Tin chú mới lạ.
“Lão Lý đừng phí lời nữa, nhanh lên đi!” Khương Mạn thúc giục, ban đêm ở thành phố Lancelot vẫn rất lạnh, cảm giác như chỉ có tám, chín độ thôi vậy.
Lão Lý nhìn dáng vẻ co rúm sợ lạnh của cô, nở nụ cười kỳ quái: “Ôi giồi ôi, cách ăn mặc của cô và anh Bạc hôm nay, thật là trên cả tuyệt vời!”
Khương Mạn mặc một chiếc áo khoác lông dài màu hồng, bên trong mặc một chiếc áo nỉ liền mũ màu hồng, đầu thì cắt quả đầu đinh không thể cản gió, Khương Mạn trùm mũ kín mít, trên đỉnh mũ còn có thể nhìn thấy một đôi tai gấu.
Ăn mặc thế này vừa hoang dã, vừa đẹp, lại mang một phong cách thiếu nữ kỳ dị.
Đặc biệt là màu hồng kia……
Lại còn là màu hồng baby kinh dị! Vừa quê vừa ngố!
Chỉ cần là người không có khí chất, mặc màu này lên người, chẳng khác nào đồ nhà quê chạy theo phong cách HKT!
(Gu thẩm mỹ của Khương Mạn thật không ngoài sự kỳ vọng của tôi!)
(Tôi muốn biết trong tủ quần áo của Khương võ thần có phải đều là hàng ế không bán đi được hay không?)
(Khương võ thần thì tôi hiểu, thế nhưng Bạc Hạc Hiên là sao vậy? Anh bị vợ anh đầu độc tư tưởng lệch lạc rồi à?)
(Hahahaha! Cười xỉu! Tôi cuối cùng cũng hiểu tại sao Bạc thần lại im lặng như vậy rồi, đeo cái kính đen xì đó chẳng phải là vì không có mặt mũi nhìn ai hay sao?)
(Chu choa mạ ơi! Hôm nay là CP hồng phấn à? Đồ đôi à? Có thể khiến Bạc Hạc Hiên mặc lên người cái màu hồng đó, coi như Khương Mạn cô ghê gớm!)
(Cười i..ẻ, Bạc thần, anh gỡ mắt kính đen ra đi, còn đấu tranh làm gì nữa!)
Bạc Hạc Hiên mặc y chang như Khương Mạn. Đều là cái màu hồng kinh dị đó……
Anh luôn đeo kính đen, trên mặt thì không có lấy một nụ cười.
Phong cách ngày thường của anh quả thực không có cái loại thiếu chín chắn như này……
Phải cảm ơn chú Elijah, chuyên gia ‘lãng mạn vĩnh cửu’ đã đem vứt hết toàn bộ quần áo trong hành lý của anh đi, thay vào đó là toàn bộ quần áo trong tủ cùng một kiểu với Khương Mạn!
Hơn nữa……tất cả đều là màu hồng!
Chiếc áo lông này cũng coi như là chiếc bình thường nhất rồi.
Anh thậm chí còn lục thấy cả quần áo nam loại có ren nữa kìa! Gu thẩm mỹ của Bạc Hạc Hiên cả đời này cũng chưa từng bị khiêu chiến tới độ này!
Toàn bộ ánh mắt đều tập trung trên người Bạc Hạc Hiên.
Bạc ảnh đế giật giật khóe miệng, nói trái lương tâm: “Cảm ơn chú Elijah, gu thẩm mỹ này.... rất tuyệt.”
(Phụt, tôi nghe ra rồi, người đàn ông này đang cứng miệng đấy!)
(Câu nói này là ngậm máu mà nói đúng không? Hahahaha!)
Bình luận facebook