• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (3 Viewers)

  • Chương 345 Tất cả đều cho người của tôi làm là được rồi!"

"Đúng thế! Mặc Sơ, con có diễn nữa thì cũng sẽ không được chia tài sản đầu!" Trần Chân Dao cũng hờ hững nói: "Con đừng mơ tưởng được chia một đồng từ nhà họ Mặc!"


Mặc Sơ thật lòng cảm thấy bị ai cho đôi mẹ con này, từ trước tới nay cô không hề nghĩ đến tài sản của nhà họ Mặc, huống hồ, tâm trạng cô lúc này là buồn bã.


Cho dù là thân tình không có máu mủ, nhưng mọi người đã sống cùng nhau hai muối năm, cũng sẽ có tình cảm.


Tất nhiên, Mặc Sơ không nói bất kỳ điều gì với bọn họ.



vietwriter.vn



Lúc này, Quyền Đế Sâm đi vào, anh đi tới bên cạnh Mặc Sơ, anh đưa tay ra ôm cô vào lòng.


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ vừa thấy Quyền Đế Sâm ở đây, hai người lập tức biến thành mèo ngoan, đứng một bên không nói một lời.


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, lau nước mắt trên mặt Mặc Sơ, anh nhìn cô: "Chuyện sau đó, để anh lo cho!"


Mặc Sơ nhìn anh với vẻ khó tin, lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp người thân qua đời, cô còn không biết phải làm những gì!"



vietwriter.vn



Vả lại, chắc chắn là hai mẹ con Mặc Chiêu Đệ hận không thể ném Mặc Đại Thăng đi, rồi không cần làm cái gì hết.


Nhưng mà, câu nói này của Quyền Đế Sâm làm cho Mặc SƠ vươn tay ra ôm anh thật chặt: "Cảm ơn anh, Để Sâm, anh là người tốt nhất trong sinh mệnh em!"


Trần Chân Dao vừa nghe thấy là Quyền Đế Sâm tới lo liệu hậu sự, bà ta vui lắm: "Đế Sâm, nhà họ Mặc chúng ta có đứa con rể như con thật đúng là phúc ba đời!"


"Anh rể, nếu cần thì cứ gọi em!" Mặc dù Mặc Chiêu Đệ đã có người bạn trai cổ thần, nhưng cô ta vẫn ngấp nghé Quyền Để Sâm đẹp trai nhiều tiền.


Cô ta còn nghĩ, nếu cô ta đoạt lấy anh rể, thì đó mới là đả kích lớn nhất dành cho Mặc Sơ!


Quyền Đế Sâm chỉ lạnh giọng nói: "Không cần bất kỳ ai trong hai người giúp, tất cả đều cho người của tôi làm là được rồi!"


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ nghe vậy, bọn họ im lặng như về mùa đông, ngay cả hít thở cũng trở nên khẽ khàng.


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Chúng tôi đi trước, tôi sẽ cử người tới xử lý!"


"Vâng!" Mặc Sơ tin anh một trăm phần trăm.


Sau khi Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ rời khỏi, Mặc Chiêu Đệ có hơi tò mò: "Mẹ, mẹ nói xem tại sao anh rể lại tốt với Mặc Sơ như vậy?"


"Mẹ biết đâu? Có thể là vì cô ta đã sinh cho Quyền Đế Sâm hai đứa con!" Trần Chân Dao nói: "Chiêu Đệ, con cũng phải sinh thêm vài đứa cho cổ thần, cứ thế địa vị của con cũng hoàn toàn vững chắc."


Mặc Chiêu Đệ gọi điện cho cổ thần đại sư, kết quả cô ta gọi mấy cuộc nhưng không có ai bắt máy.


Mặc SƠ xin Triển Lê Hàn cho nghỉ, cô ở bên Quyền Đế Sâm, cô cũng không cần lo nghĩ cái gì, anh đã làm xong hết thảy cho cô rồi.


Mặc Sơ nhìn thiệp mời, cô tò mò nói: "Đế Sâm, tại sao anh vẫn mời Long Diệu Thiên? Anh cũng mời cả Mộ Thế Trung đến nữa vậy? Em nhớ, hai nhà bọn họ đều là người có máu mặt ở thành phố S, sao lại kết giao với người bình thường như bố em?"


Quyền Đế Sâm nói bâng quơ: "Gia thế sâu xa mà thôi, em xem, bố em từng là cảnh vệ của ông nội anh, em cũng không biết, đúng không?"


"Đúng!" Mặc Sợ biết, trước giờ Mặc Đại Thăng không có đề cập đến chuyện trước kia, cho dù là chuyện ông ấy từng làm nhân viên cảnh vệ của thủ trưởng thì cũng chưa có nhắc đến.


Quyền Đế Sâm dặn nhân viên cảnh vệ cũ mà mình tín nhiệm nhất và bây giờ là lái xe Dương Tử: “Anh đích thân đi đưa đến tay hai người họ đi!"


Long phủ.


Dương Tử mang thiệp mời tới: "Tôi là tài xế của tổng giám đốc Quyền, tôi tới đưa thiệp mờ cho ông Long! Mong ông Long tự mình ra nhận."


Long Diệu Thiên nghe nói là người của Quyền Đế Sâm phái tới, tất nhiên là ông ta hận Quyền Đế Sâm thấu xương, phải biết rằng, lúc trước, mối hôn sự của nhà họ Quyền và nhà họ Long là đám hỏi mà toàn cầu đều biết, kết quả thì sao? Anh lại cưới một cô bé lọ lem, hơn nữa còn hại cô con gái độc nhất của ông ta vào tù!




"Đúng thế! Mặc Sơ, con có diễn nữa thì cũng sẽ không được chia tài sản đầu!" Trần Chân Dao cũng hờ hững nói: "Con đừng mơ tưởng được chia một đồng từ nhà họ Mặc!"


Mặc Sơ thật lòng cảm thấy bị ai cho đôi mẹ con này, từ trước tới nay cô không hề nghĩ đến tài sản của nhà họ Mặc, huống hồ, tâm trạng cô lúc này là buồn bã.


Cho dù là thân tình không có máu mủ, nhưng mọi người đã sống cùng nhau hai muối năm, cũng sẽ có tình cảm.


Tất nhiên, Mặc Sơ không nói bất kỳ điều gì với bọn họ.



vietwriter.vn



Lúc này, Quyền Đế Sâm đi vào, anh đi tới bên cạnh Mặc Sơ, anh đưa tay ra ôm cô vào lòng.


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ vừa thấy Quyền Đế Sâm ở đây, hai người lập tức biến thành mèo ngoan, đứng một bên không nói một lời.


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, lau nước mắt trên mặt Mặc Sơ, anh nhìn cô: "Chuyện sau đó, để anh lo cho!"


Mặc Sơ nhìn anh với vẻ khó tin, lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp người thân qua đời, cô còn không biết phải làm những gì!"



vietwriter.vn



Vả lại, chắc chắn là hai mẹ con Mặc Chiêu Đệ hận không thể ném Mặc Đại Thăng đi, rồi không cần làm cái gì hết.


Nhưng mà, câu nói này của Quyền Đế Sâm làm cho Mặc SƠ vươn tay ra ôm anh thật chặt: "Cảm ơn anh, Để Sâm, anh là người tốt nhất trong sinh mệnh em!"


Trần Chân Dao vừa nghe thấy là Quyền Đế Sâm tới lo liệu hậu sự, bà ta vui lắm: "Đế Sâm, nhà họ Mặc chúng ta có đứa con rể như con thật đúng là phúc ba đời!"


"Anh rể, nếu cần thì cứ gọi em!" Mặc dù Mặc Chiêu Đệ đã có người bạn trai cổ thần, nhưng cô ta vẫn ngấp nghé Quyền Để Sâm đẹp trai nhiều tiền.


Cô ta còn nghĩ, nếu cô ta đoạt lấy anh rể, thì đó mới là đả kích lớn nhất dành cho Mặc Sơ!


Quyền Đế Sâm chỉ lạnh giọng nói: "Không cần bất kỳ ai trong hai người giúp, tất cả đều cho người của tôi làm là được rồi!"


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ nghe vậy, bọn họ im lặng như về mùa đông, ngay cả hít thở cũng trở nên khẽ khàng.


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Chúng tôi đi trước, tôi sẽ cử người tới xử lý!"


"Vâng!" Mặc Sơ tin anh một trăm phần trăm.


Sau khi Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ rời khỏi, Mặc Chiêu Đệ có hơi tò mò: "Mẹ, mẹ nói xem tại sao anh rể lại tốt với Mặc Sơ như vậy?"


"Mẹ biết đâu? Có thể là vì cô ta đã sinh cho Quyền Đế Sâm hai đứa con!" Trần Chân Dao nói: "Chiêu Đệ, con cũng phải sinh thêm vài đứa cho cổ thần, cứ thế địa vị của con cũng hoàn toàn vững chắc."


Mặc Chiêu Đệ gọi điện cho cổ thần đại sư, kết quả cô ta gọi mấy cuộc nhưng không có ai bắt máy.


Mặc SƠ xin Triển Lê Hàn cho nghỉ, cô ở bên Quyền Đế Sâm, cô cũng không cần lo nghĩ cái gì, anh đã làm xong hết thảy cho cô rồi.


Mặc Sơ nhìn thiệp mời, cô tò mò nói: "Đế Sâm, tại sao anh vẫn mời Long Diệu Thiên? Anh cũng mời cả Mộ Thế Trung đến nữa vậy? Em nhớ, hai nhà bọn họ đều là người có máu mặt ở thành phố S, sao lại kết giao với người bình thường như bố em?"


Quyền Đế Sâm nói bâng quơ: "Gia thế sâu xa mà thôi, em xem, bố em từng là cảnh vệ của ông nội anh, em cũng không biết, đúng không?"


"Đúng!" Mặc Sợ biết, trước giờ Mặc Đại Thăng không có đề cập đến chuyện trước kia, cho dù là chuyện ông ấy từng làm nhân viên cảnh vệ của thủ trưởng thì cũng chưa có nhắc đến.


Quyền Đế Sâm dặn nhân viên cảnh vệ cũ mà mình tín nhiệm nhất và bây giờ là lái xe Dương Tử: “Anh đích thân đi đưa đến tay hai người họ đi!"


Long phủ.


Dương Tử mang thiệp mời tới: "Tôi là tài xế của tổng giám đốc Quyền, tôi tới đưa thiệp mờ cho ông Long! Mong ông Long tự mình ra nhận."


Long Diệu Thiên nghe nói là người của Quyền Đế Sâm phái tới, tất nhiên là ông ta hận Quyền Đế Sâm thấu xương, phải biết rằng, lúc trước, mối hôn sự của nhà họ Quyền và nhà họ Long là đám hỏi mà toàn cầu đều biết, kết quả thì sao? Anh lại cưới một cô bé lọ lem, hơn nữa còn hại cô con gái độc nhất của ông ta vào tù!
vietwriter.vn vietwriter.vn









"Đúng thế! Mặc Sơ, con có diễn nữa thì cũng sẽ không được chia tài sản đầu!" Trần Chân Dao cũng hờ hững nói: "Con đừng mơ tưởng được chia một đồng từ nhà họ Mặc!"


Mặc Sơ thật lòng cảm thấy bị ai cho đôi mẹ con này, từ trước tới nay cô không hề nghĩ đến tài sản của nhà họ Mặc, huống hồ, tâm trạng cô lúc này là buồn bã.


Cho dù là thân tình không có máu mủ, nhưng mọi người đã sống cùng nhau hai muối năm, cũng sẽ có tình cảm.


Tất nhiên, Mặc Sơ không nói bất kỳ điều gì với bọn họ.



vietwriter.vn



Lúc này, Quyền Đế Sâm đi vào, anh đi tới bên cạnh Mặc Sơ, anh đưa tay ra ôm cô vào lòng.


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ vừa thấy Quyền Đế Sâm ở đây, hai người lập tức biến thành mèo ngoan, đứng một bên không nói một lời.


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, lau nước mắt trên mặt Mặc Sơ, anh nhìn cô: "Chuyện sau đó, để anh lo cho!"


Mặc Sơ nhìn anh với vẻ khó tin, lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp người thân qua đời, cô còn không biết phải làm những gì!"



vietwriter.vn



Vả lại, chắc chắn là hai mẹ con Mặc Chiêu Đệ hận không thể ném Mặc Đại Thăng đi, rồi không cần làm cái gì hết.


Nhưng mà, câu nói này của Quyền Đế Sâm làm cho Mặc SƠ vươn tay ra ôm anh thật chặt: "Cảm ơn anh, Để Sâm, anh là người tốt nhất trong sinh mệnh em!"


Trần Chân Dao vừa nghe thấy là Quyền Đế Sâm tới lo liệu hậu sự, bà ta vui lắm: "Đế Sâm, nhà họ Mặc chúng ta có đứa con rể như con thật đúng là phúc ba đời!"


"Anh rể, nếu cần thì cứ gọi em!" Mặc dù Mặc Chiêu Đệ đã có người bạn trai cổ thần, nhưng cô ta vẫn ngấp nghé Quyền Để Sâm đẹp trai nhiều tiền.


Cô ta còn nghĩ, nếu cô ta đoạt lấy anh rể, thì đó mới là đả kích lớn nhất dành cho Mặc Sơ!


Quyền Đế Sâm chỉ lạnh giọng nói: "Không cần bất kỳ ai trong hai người giúp, tất cả đều cho người của tôi làm là được rồi!"


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ nghe vậy, bọn họ im lặng như về mùa đông, ngay cả hít thở cũng trở nên khẽ khàng.


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Chúng tôi đi trước, tôi sẽ cử người tới xử lý!"


"Vâng!" Mặc Sơ tin anh một trăm phần trăm.


Sau khi Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ rời khỏi, Mặc Chiêu Đệ có hơi tò mò: "Mẹ, mẹ nói xem tại sao anh rể lại tốt với Mặc Sơ như vậy?"


"Mẹ biết đâu? Có thể là vì cô ta đã sinh cho Quyền Đế Sâm hai đứa con!" Trần Chân Dao nói: "Chiêu Đệ, con cũng phải sinh thêm vài đứa cho cổ thần, cứ thế địa vị của con cũng hoàn toàn vững chắc."


Mặc Chiêu Đệ gọi điện cho cổ thần đại sư, kết quả cô ta gọi mấy cuộc nhưng không có ai bắt máy.


Mặc SƠ xin Triển Lê Hàn cho nghỉ, cô ở bên Quyền Đế Sâm, cô cũng không cần lo nghĩ cái gì, anh đã làm xong hết thảy cho cô rồi.


Mặc Sơ nhìn thiệp mời, cô tò mò nói: "Đế Sâm, tại sao anh vẫn mời Long Diệu Thiên? Anh cũng mời cả Mộ Thế Trung đến nữa vậy? Em nhớ, hai nhà bọn họ đều là người có máu mặt ở thành phố S, sao lại kết giao với người bình thường như bố em?"


Quyền Đế Sâm nói bâng quơ: "Gia thế sâu xa mà thôi, em xem, bố em từng là cảnh vệ của ông nội anh, em cũng không biết, đúng không?"


"Đúng!" Mặc Sợ biết, trước giờ Mặc Đại Thăng không có đề cập đến chuyện trước kia, cho dù là chuyện ông ấy từng làm nhân viên cảnh vệ của thủ trưởng thì cũng chưa có nhắc đến.


Quyền Đế Sâm dặn nhân viên cảnh vệ cũ mà mình tín nhiệm nhất và bây giờ là lái xe Dương Tử: “Anh đích thân đi đưa đến tay hai người họ đi!"


Long phủ.


Dương Tử mang thiệp mời tới: "Tôi là tài xế của tổng giám đốc Quyền, tôi tới đưa thiệp mờ cho ông Long! Mong ông Long tự mình ra nhận."


Long Diệu Thiên nghe nói là người của Quyền Đế Sâm phái tới, tất nhiên là ông ta hận Quyền Đế Sâm thấu xương, phải biết rằng, lúc trước, mối hôn sự của nhà họ Quyền và nhà họ Long là đám hỏi mà toàn cầu đều biết, kết quả thì sao? Anh lại cưới một cô bé lọ lem, hơn nữa còn hại cô con gái độc nhất của ông ta vào tù!




"Đúng thế! Mặc Sơ, con có diễn nữa thì cũng sẽ không được chia tài sản đầu!" Trần Chân Dao cũng hờ hững nói: "Con đừng mơ tưởng được chia một đồng từ nhà họ Mặc!"


Mặc Sơ thật lòng cảm thấy bị ai cho đôi mẹ con này, từ trước tới nay cô không hề nghĩ đến tài sản của nhà họ Mặc, huống hồ, tâm trạng cô lúc này là buồn bã.


Cho dù là thân tình không có máu mủ, nhưng mọi người đã sống cùng nhau hai muối năm, cũng sẽ có tình cảm.


Tất nhiên, Mặc Sơ không nói bất kỳ điều gì với bọn họ.



vietwriter.vn



Lúc này, Quyền Đế Sâm đi vào, anh đi tới bên cạnh Mặc Sơ, anh đưa tay ra ôm cô vào lòng.


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ vừa thấy Quyền Đế Sâm ở đây, hai người lập tức biến thành mèo ngoan, đứng một bên không nói một lời.


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, lau nước mắt trên mặt Mặc Sơ, anh nhìn cô: "Chuyện sau đó, để anh lo cho!"


Mặc Sơ nhìn anh với vẻ khó tin, lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp người thân qua đời, cô còn không biết phải làm những gì!"



vietwriter.vn



Vả lại, chắc chắn là hai mẹ con Mặc Chiêu Đệ hận không thể ném Mặc Đại Thăng đi, rồi không cần làm cái gì hết.


Nhưng mà, câu nói này của Quyền Đế Sâm làm cho Mặc SƠ vươn tay ra ôm anh thật chặt: "Cảm ơn anh, Để Sâm, anh là người tốt nhất trong sinh mệnh em!"


Trần Chân Dao vừa nghe thấy là Quyền Đế Sâm tới lo liệu hậu sự, bà ta vui lắm: "Đế Sâm, nhà họ Mặc chúng ta có đứa con rể như con thật đúng là phúc ba đời!"


"Anh rể, nếu cần thì cứ gọi em!" Mặc dù Mặc Chiêu Đệ đã có người bạn trai cổ thần, nhưng cô ta vẫn ngấp nghé Quyền Để Sâm đẹp trai nhiều tiền.


Cô ta còn nghĩ, nếu cô ta đoạt lấy anh rể, thì đó mới là đả kích lớn nhất dành cho Mặc Sơ!


Quyền Đế Sâm chỉ lạnh giọng nói: "Không cần bất kỳ ai trong hai người giúp, tất cả đều cho người của tôi làm là được rồi!"


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ nghe vậy, bọn họ im lặng như về mùa đông, ngay cả hít thở cũng trở nên khẽ khàng.


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Chúng tôi đi trước, tôi sẽ cử người tới xử lý!"


"Vâng!" Mặc Sơ tin anh một trăm phần trăm.


Sau khi Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ rời khỏi, Mặc Chiêu Đệ có hơi tò mò: "Mẹ, mẹ nói xem tại sao anh rể lại tốt với Mặc Sơ như vậy?"


"Mẹ biết đâu? Có thể là vì cô ta đã sinh cho Quyền Đế Sâm hai đứa con!" Trần Chân Dao nói: "Chiêu Đệ, con cũng phải sinh thêm vài đứa cho cổ thần, cứ thế địa vị của con cũng hoàn toàn vững chắc."


Mặc Chiêu Đệ gọi điện cho cổ thần đại sư, kết quả cô ta gọi mấy cuộc nhưng không có ai bắt máy.


Mặc SƠ xin Triển Lê Hàn cho nghỉ, cô ở bên Quyền Đế Sâm, cô cũng không cần lo nghĩ cái gì, anh đã làm xong hết thảy cho cô rồi.


Mặc Sơ nhìn thiệp mời, cô tò mò nói: "Đế Sâm, tại sao anh vẫn mời Long Diệu Thiên? Anh cũng mời cả Mộ Thế Trung đến nữa vậy? Em nhớ, hai nhà bọn họ đều là người có máu mặt ở thành phố S, sao lại kết giao với người bình thường như bố em?"


Quyền Đế Sâm nói bâng quơ: "Gia thế sâu xa mà thôi, em xem, bố em từng là cảnh vệ của ông nội anh, em cũng không biết, đúng không?"


"Đúng!" Mặc Sợ biết, trước giờ Mặc Đại Thăng không có đề cập đến chuyện trước kia, cho dù là chuyện ông ấy từng làm nhân viên cảnh vệ của thủ trưởng thì cũng chưa có nhắc đến.


Quyền Đế Sâm dặn nhân viên cảnh vệ cũ mà mình tín nhiệm nhất và bây giờ là lái xe Dương Tử: “Anh đích thân đi đưa đến tay hai người họ đi!"


Long phủ.


Dương Tử mang thiệp mời tới: "Tôi là tài xế của tổng giám đốc Quyền, tôi tới đưa thiệp mờ cho ông Long! Mong ông Long tự mình ra nhận."


Long Diệu Thiên nghe nói là người của Quyền Đế Sâm phái tới, tất nhiên là ông ta hận Quyền Đế Sâm thấu xương, phải biết rằng, lúc trước, mối hôn sự của nhà họ Quyền và nhà họ Long là đám hỏi mà toàn cầu đều biết, kết quả thì sao? Anh lại cưới một cô bé lọ lem, hơn nữa còn hại cô con gái độc nhất của ông ta vào tù!
vietwriter.vn vietwriter.vn









"Đúng thế! Mặc Sơ, con có diễn nữa thì cũng sẽ không được chia tài sản đầu!" Trần Chân Dao cũng hờ hững nói: "Con đừng mơ tưởng được chia một đồng từ nhà họ Mặc!"


Mặc Sơ thật lòng cảm thấy bị ai cho đôi mẹ con này, từ trước tới nay cô không hề nghĩ đến tài sản của nhà họ Mặc, huống hồ, tâm trạng cô lúc này là buồn bã.


Cho dù là thân tình không có máu mủ, nhưng mọi người đã sống cùng nhau hai muối năm, cũng sẽ có tình cảm.


Tất nhiên, Mặc Sơ không nói bất kỳ điều gì với bọn họ.



vietwriter.vn



Lúc này, Quyền Đế Sâm đi vào, anh đi tới bên cạnh Mặc Sơ, anh đưa tay ra ôm cô vào lòng.


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ vừa thấy Quyền Đế Sâm ở đây, hai người lập tức biến thành mèo ngoan, đứng một bên không nói một lời.


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, lau nước mắt trên mặt Mặc Sơ, anh nhìn cô: "Chuyện sau đó, để anh lo cho!"


Mặc Sơ nhìn anh với vẻ khó tin, lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp người thân qua đời, cô còn không biết phải làm những gì!"



vietwriter.vn



Vả lại, chắc chắn là hai mẹ con Mặc Chiêu Đệ hận không thể ném Mặc Đại Thăng đi, rồi không cần làm cái gì hết.


Nhưng mà, câu nói này của Quyền Đế Sâm làm cho Mặc SƠ vươn tay ra ôm anh thật chặt: "Cảm ơn anh, Để Sâm, anh là người tốt nhất trong sinh mệnh em!"


Trần Chân Dao vừa nghe thấy là Quyền Đế Sâm tới lo liệu hậu sự, bà ta vui lắm: "Đế Sâm, nhà họ Mặc chúng ta có đứa con rể như con thật đúng là phúc ba đời!"


"Anh rể, nếu cần thì cứ gọi em!" Mặc dù Mặc Chiêu Đệ đã có người bạn trai cổ thần, nhưng cô ta vẫn ngấp nghé Quyền Để Sâm đẹp trai nhiều tiền.


Cô ta còn nghĩ, nếu cô ta đoạt lấy anh rể, thì đó mới là đả kích lớn nhất dành cho Mặc Sơ!


Quyền Đế Sâm chỉ lạnh giọng nói: "Không cần bất kỳ ai trong hai người giúp, tất cả đều cho người của tôi làm là được rồi!"


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ nghe vậy, bọn họ im lặng như về mùa đông, ngay cả hít thở cũng trở nên khẽ khàng.


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Chúng tôi đi trước, tôi sẽ cử người tới xử lý!"


"Vâng!" Mặc Sơ tin anh một trăm phần trăm.


Sau khi Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ rời khỏi, Mặc Chiêu Đệ có hơi tò mò: "Mẹ, mẹ nói xem tại sao anh rể lại tốt với Mặc Sơ như vậy?"


"Mẹ biết đâu? Có thể là vì cô ta đã sinh cho Quyền Đế Sâm hai đứa con!" Trần Chân Dao nói: "Chiêu Đệ, con cũng phải sinh thêm vài đứa cho cổ thần, cứ thế địa vị của con cũng hoàn toàn vững chắc."


Mặc Chiêu Đệ gọi điện cho cổ thần đại sư, kết quả cô ta gọi mấy cuộc nhưng không có ai bắt máy.


Mặc SƠ xin Triển Lê Hàn cho nghỉ, cô ở bên Quyền Đế Sâm, cô cũng không cần lo nghĩ cái gì, anh đã làm xong hết thảy cho cô rồi.


Mặc Sơ nhìn thiệp mời, cô tò mò nói: "Đế Sâm, tại sao anh vẫn mời Long Diệu Thiên? Anh cũng mời cả Mộ Thế Trung đến nữa vậy? Em nhớ, hai nhà bọn họ đều là người có máu mặt ở thành phố S, sao lại kết giao với người bình thường như bố em?"


Quyền Đế Sâm nói bâng quơ: "Gia thế sâu xa mà thôi, em xem, bố em từng là cảnh vệ của ông nội anh, em cũng không biết, đúng không?"


"Đúng!" Mặc Sợ biết, trước giờ Mặc Đại Thăng không có đề cập đến chuyện trước kia, cho dù là chuyện ông ấy từng làm nhân viên cảnh vệ của thủ trưởng thì cũng chưa có nhắc đến.


Quyền Đế Sâm dặn nhân viên cảnh vệ cũ mà mình tín nhiệm nhất và bây giờ là lái xe Dương Tử: “Anh đích thân đi đưa đến tay hai người họ đi!"


Long phủ.


Dương Tử mang thiệp mời tới: "Tôi là tài xế của tổng giám đốc Quyền, tôi tới đưa thiệp mờ cho ông Long! Mong ông Long tự mình ra nhận."


Long Diệu Thiên nghe nói là người của Quyền Đế Sâm phái tới, tất nhiên là ông ta hận Quyền Đế Sâm thấu xương, phải biết rằng, lúc trước, mối hôn sự của nhà họ Quyền và nhà họ Long là đám hỏi mà toàn cầu đều biết, kết quả thì sao? Anh lại cưới một cô bé lọ lem, hơn nữa còn hại cô con gái độc nhất của ông ta vào tù!




"Đúng thế! Mặc Sơ, con có diễn nữa thì cũng sẽ không được chia tài sản đầu!" Trần Chân Dao cũng hờ hững nói: "Con đừng mơ tưởng được chia một đồng từ nhà họ Mặc!"


Mặc Sơ thật lòng cảm thấy bị ai cho đôi mẹ con này, từ trước tới nay cô không hề nghĩ đến tài sản của nhà họ Mặc, huống hồ, tâm trạng cô lúc này là buồn bã.


Cho dù là thân tình không có máu mủ, nhưng mọi người đã sống cùng nhau hai muối năm, cũng sẽ có tình cảm.


Tất nhiên, Mặc Sơ không nói bất kỳ điều gì với bọn họ.



vietwriter.vn



Lúc này, Quyền Đế Sâm đi vào, anh đi tới bên cạnh Mặc Sơ, anh đưa tay ra ôm cô vào lòng.


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ vừa thấy Quyền Đế Sâm ở đây, hai người lập tức biến thành mèo ngoan, đứng một bên không nói một lời.


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, lau nước mắt trên mặt Mặc Sơ, anh nhìn cô: "Chuyện sau đó, để anh lo cho!"


Mặc Sơ nhìn anh với vẻ khó tin, lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp người thân qua đời, cô còn không biết phải làm những gì!"



vietwriter.vn



Vả lại, chắc chắn là hai mẹ con Mặc Chiêu Đệ hận không thể ném Mặc Đại Thăng đi, rồi không cần làm cái gì hết.


Nhưng mà, câu nói này của Quyền Đế Sâm làm cho Mặc SƠ vươn tay ra ôm anh thật chặt: "Cảm ơn anh, Để Sâm, anh là người tốt nhất trong sinh mệnh em!"


Trần Chân Dao vừa nghe thấy là Quyền Đế Sâm tới lo liệu hậu sự, bà ta vui lắm: "Đế Sâm, nhà họ Mặc chúng ta có đứa con rể như con thật đúng là phúc ba đời!"


"Anh rể, nếu cần thì cứ gọi em!" Mặc dù Mặc Chiêu Đệ đã có người bạn trai cổ thần, nhưng cô ta vẫn ngấp nghé Quyền Để Sâm đẹp trai nhiều tiền.


Cô ta còn nghĩ, nếu cô ta đoạt lấy anh rể, thì đó mới là đả kích lớn nhất dành cho Mặc Sơ!


Quyền Đế Sâm chỉ lạnh giọng nói: "Không cần bất kỳ ai trong hai người giúp, tất cả đều cho người của tôi làm là được rồi!"


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ nghe vậy, bọn họ im lặng như về mùa đông, ngay cả hít thở cũng trở nên khẽ khàng.


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Chúng tôi đi trước, tôi sẽ cử người tới xử lý!"


"Vâng!" Mặc Sơ tin anh một trăm phần trăm.


Sau khi Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ rời khỏi, Mặc Chiêu Đệ có hơi tò mò: "Mẹ, mẹ nói xem tại sao anh rể lại tốt với Mặc Sơ như vậy?"


"Mẹ biết đâu? Có thể là vì cô ta đã sinh cho Quyền Đế Sâm hai đứa con!" Trần Chân Dao nói: "Chiêu Đệ, con cũng phải sinh thêm vài đứa cho cổ thần, cứ thế địa vị của con cũng hoàn toàn vững chắc."


Mặc Chiêu Đệ gọi điện cho cổ thần đại sư, kết quả cô ta gọi mấy cuộc nhưng không có ai bắt máy.


Mặc SƠ xin Triển Lê Hàn cho nghỉ, cô ở bên Quyền Đế Sâm, cô cũng không cần lo nghĩ cái gì, anh đã làm xong hết thảy cho cô rồi.


Mặc Sơ nhìn thiệp mời, cô tò mò nói: "Đế Sâm, tại sao anh vẫn mời Long Diệu Thiên? Anh cũng mời cả Mộ Thế Trung đến nữa vậy? Em nhớ, hai nhà bọn họ đều là người có máu mặt ở thành phố S, sao lại kết giao với người bình thường như bố em?"


Quyền Đế Sâm nói bâng quơ: "Gia thế sâu xa mà thôi, em xem, bố em từng là cảnh vệ của ông nội anh, em cũng không biết, đúng không?"


"Đúng!" Mặc Sợ biết, trước giờ Mặc Đại Thăng không có đề cập đến chuyện trước kia, cho dù là chuyện ông ấy từng làm nhân viên cảnh vệ của thủ trưởng thì cũng chưa có nhắc đến.


Quyền Đế Sâm dặn nhân viên cảnh vệ cũ mà mình tín nhiệm nhất và bây giờ là lái xe Dương Tử: “Anh đích thân đi đưa đến tay hai người họ đi!"


Long phủ.


Dương Tử mang thiệp mời tới: "Tôi là tài xế của tổng giám đốc Quyền, tôi tới đưa thiệp mờ cho ông Long! Mong ông Long tự mình ra nhận."


Long Diệu Thiên nghe nói là người của Quyền Đế Sâm phái tới, tất nhiên là ông ta hận Quyền Đế Sâm thấu xương, phải biết rằng, lúc trước, mối hôn sự của nhà họ Quyền và nhà họ Long là đám hỏi mà toàn cầu đều biết, kết quả thì sao? Anh lại cưới một cô bé lọ lem, hơn nữa còn hại cô con gái độc nhất của ông ta vào tù!
vietwriter.vn vietwriter.vn









"Đúng thế! Mặc Sơ, con có diễn nữa thì cũng sẽ không được chia tài sản đầu!" Trần Chân Dao cũng hờ hững nói: "Con đừng mơ tưởng được chia một đồng từ nhà họ Mặc!"


Mặc Sơ thật lòng cảm thấy bị ai cho đôi mẹ con này, từ trước tới nay cô không hề nghĩ đến tài sản của nhà họ Mặc, huống hồ, tâm trạng cô lúc này là buồn bã.


Cho dù là thân tình không có máu mủ, nhưng mọi người đã sống cùng nhau hai muối năm, cũng sẽ có tình cảm.


Tất nhiên, Mặc Sơ không nói bất kỳ điều gì với bọn họ.



vietwriter.vn



Lúc này, Quyền Đế Sâm đi vào, anh đi tới bên cạnh Mặc Sơ, anh đưa tay ra ôm cô vào lòng.


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ vừa thấy Quyền Đế Sâm ở đây, hai người lập tức biến thành mèo ngoan, đứng một bên không nói một lời.


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, lau nước mắt trên mặt Mặc Sơ, anh nhìn cô: "Chuyện sau đó, để anh lo cho!"


Mặc Sơ nhìn anh với vẻ khó tin, lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp người thân qua đời, cô còn không biết phải làm những gì!"



vietwriter.vn



Vả lại, chắc chắn là hai mẹ con Mặc Chiêu Đệ hận không thể ném Mặc Đại Thăng đi, rồi không cần làm cái gì hết.


Nhưng mà, câu nói này của Quyền Đế Sâm làm cho Mặc SƠ vươn tay ra ôm anh thật chặt: "Cảm ơn anh, Để Sâm, anh là người tốt nhất trong sinh mệnh em!"


Trần Chân Dao vừa nghe thấy là Quyền Đế Sâm tới lo liệu hậu sự, bà ta vui lắm: "Đế Sâm, nhà họ Mặc chúng ta có đứa con rể như con thật đúng là phúc ba đời!"


"Anh rể, nếu cần thì cứ gọi em!" Mặc dù Mặc Chiêu Đệ đã có người bạn trai cổ thần, nhưng cô ta vẫn ngấp nghé Quyền Để Sâm đẹp trai nhiều tiền.


Cô ta còn nghĩ, nếu cô ta đoạt lấy anh rể, thì đó mới là đả kích lớn nhất dành cho Mặc Sơ!


Quyền Đế Sâm chỉ lạnh giọng nói: "Không cần bất kỳ ai trong hai người giúp, tất cả đều cho người của tôi làm là được rồi!"


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ nghe vậy, bọn họ im lặng như về mùa đông, ngay cả hít thở cũng trở nên khẽ khàng.


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Chúng tôi đi trước, tôi sẽ cử người tới xử lý!"


"Vâng!" Mặc Sơ tin anh một trăm phần trăm.


Sau khi Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ rời khỏi, Mặc Chiêu Đệ có hơi tò mò: "Mẹ, mẹ nói xem tại sao anh rể lại tốt với Mặc Sơ như vậy?"


"Mẹ biết đâu? Có thể là vì cô ta đã sinh cho Quyền Đế Sâm hai đứa con!" Trần Chân Dao nói: "Chiêu Đệ, con cũng phải sinh thêm vài đứa cho cổ thần, cứ thế địa vị của con cũng hoàn toàn vững chắc."


Mặc Chiêu Đệ gọi điện cho cổ thần đại sư, kết quả cô ta gọi mấy cuộc nhưng không có ai bắt máy.


Mặc SƠ xin Triển Lê Hàn cho nghỉ, cô ở bên Quyền Đế Sâm, cô cũng không cần lo nghĩ cái gì, anh đã làm xong hết thảy cho cô rồi.


Mặc Sơ nhìn thiệp mời, cô tò mò nói: "Đế Sâm, tại sao anh vẫn mời Long Diệu Thiên? Anh cũng mời cả Mộ Thế Trung đến nữa vậy? Em nhớ, hai nhà bọn họ đều là người có máu mặt ở thành phố S, sao lại kết giao với người bình thường như bố em?"


Quyền Đế Sâm nói bâng quơ: "Gia thế sâu xa mà thôi, em xem, bố em từng là cảnh vệ của ông nội anh, em cũng không biết, đúng không?"


"Đúng!" Mặc Sợ biết, trước giờ Mặc Đại Thăng không có đề cập đến chuyện trước kia, cho dù là chuyện ông ấy từng làm nhân viên cảnh vệ của thủ trưởng thì cũng chưa có nhắc đến.


Quyền Đế Sâm dặn nhân viên cảnh vệ cũ mà mình tín nhiệm nhất và bây giờ là lái xe Dương Tử: “Anh đích thân đi đưa đến tay hai người họ đi!"


Long phủ.


Dương Tử mang thiệp mời tới: "Tôi là tài xế của tổng giám đốc Quyền, tôi tới đưa thiệp mờ cho ông Long! Mong ông Long tự mình ra nhận."


Long Diệu Thiên nghe nói là người của Quyền Đế Sâm phái tới, tất nhiên là ông ta hận Quyền Đế Sâm thấu xương, phải biết rằng, lúc trước, mối hôn sự của nhà họ Quyền và nhà họ Long là đám hỏi mà toàn cầu đều biết, kết quả thì sao? Anh lại cưới một cô bé lọ lem, hơn nữa còn hại cô con gái độc nhất của ông ta vào tù!




"Đúng thế! Mặc Sơ, con có diễn nữa thì cũng sẽ không được chia tài sản đầu!" Trần Chân Dao cũng hờ hững nói: "Con đừng mơ tưởng được chia một đồng từ nhà họ Mặc!"


Mặc Sơ thật lòng cảm thấy bị ai cho đôi mẹ con này, từ trước tới nay cô không hề nghĩ đến tài sản của nhà họ Mặc, huống hồ, tâm trạng cô lúc này là buồn bã.


Cho dù là thân tình không có máu mủ, nhưng mọi người đã sống cùng nhau hai muối năm, cũng sẽ có tình cảm.


Tất nhiên, Mặc Sơ không nói bất kỳ điều gì với bọn họ.



vietwriter.vn



Lúc này, Quyền Đế Sâm đi vào, anh đi tới bên cạnh Mặc Sơ, anh đưa tay ra ôm cô vào lòng.


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ vừa thấy Quyền Đế Sâm ở đây, hai người lập tức biến thành mèo ngoan, đứng một bên không nói một lời.


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, lau nước mắt trên mặt Mặc Sơ, anh nhìn cô: "Chuyện sau đó, để anh lo cho!"


Mặc Sơ nhìn anh với vẻ khó tin, lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp người thân qua đời, cô còn không biết phải làm những gì!"



vietwriter.vn



Vả lại, chắc chắn là hai mẹ con Mặc Chiêu Đệ hận không thể ném Mặc Đại Thăng đi, rồi không cần làm cái gì hết.


Nhưng mà, câu nói này của Quyền Đế Sâm làm cho Mặc SƠ vươn tay ra ôm anh thật chặt: "Cảm ơn anh, Để Sâm, anh là người tốt nhất trong sinh mệnh em!"


Trần Chân Dao vừa nghe thấy là Quyền Đế Sâm tới lo liệu hậu sự, bà ta vui lắm: "Đế Sâm, nhà họ Mặc chúng ta có đứa con rể như con thật đúng là phúc ba đời!"


"Anh rể, nếu cần thì cứ gọi em!" Mặc dù Mặc Chiêu Đệ đã có người bạn trai cổ thần, nhưng cô ta vẫn ngấp nghé Quyền Để Sâm đẹp trai nhiều tiền.


Cô ta còn nghĩ, nếu cô ta đoạt lấy anh rể, thì đó mới là đả kích lớn nhất dành cho Mặc Sơ!


Quyền Đế Sâm chỉ lạnh giọng nói: "Không cần bất kỳ ai trong hai người giúp, tất cả đều cho người của tôi làm là được rồi!"


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ nghe vậy, bọn họ im lặng như về mùa đông, ngay cả hít thở cũng trở nên khẽ khàng.


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Chúng tôi đi trước, tôi sẽ cử người tới xử lý!"


"Vâng!" Mặc Sơ tin anh một trăm phần trăm.


Sau khi Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ rời khỏi, Mặc Chiêu Đệ có hơi tò mò: "Mẹ, mẹ nói xem tại sao anh rể lại tốt với Mặc Sơ như vậy?"


"Mẹ biết đâu? Có thể là vì cô ta đã sinh cho Quyền Đế Sâm hai đứa con!" Trần Chân Dao nói: "Chiêu Đệ, con cũng phải sinh thêm vài đứa cho cổ thần, cứ thế địa vị của con cũng hoàn toàn vững chắc."


Mặc Chiêu Đệ gọi điện cho cổ thần đại sư, kết quả cô ta gọi mấy cuộc nhưng không có ai bắt máy.


Mặc SƠ xin Triển Lê Hàn cho nghỉ, cô ở bên Quyền Đế Sâm, cô cũng không cần lo nghĩ cái gì, anh đã làm xong hết thảy cho cô rồi.


Mặc Sơ nhìn thiệp mời, cô tò mò nói: "Đế Sâm, tại sao anh vẫn mời Long Diệu Thiên? Anh cũng mời cả Mộ Thế Trung đến nữa vậy? Em nhớ, hai nhà bọn họ đều là người có máu mặt ở thành phố S, sao lại kết giao với người bình thường như bố em?"


Quyền Đế Sâm nói bâng quơ: "Gia thế sâu xa mà thôi, em xem, bố em từng là cảnh vệ của ông nội anh, em cũng không biết, đúng không?"


"Đúng!" Mặc Sợ biết, trước giờ Mặc Đại Thăng không có đề cập đến chuyện trước kia, cho dù là chuyện ông ấy từng làm nhân viên cảnh vệ của thủ trưởng thì cũng chưa có nhắc đến.


Quyền Đế Sâm dặn nhân viên cảnh vệ cũ mà mình tín nhiệm nhất và bây giờ là lái xe Dương Tử: “Anh đích thân đi đưa đến tay hai người họ đi!"


Long phủ.


Dương Tử mang thiệp mời tới: "Tôi là tài xế của tổng giám đốc Quyền, tôi tới đưa thiệp mờ cho ông Long! Mong ông Long tự mình ra nhận."


Long Diệu Thiên nghe nói là người của Quyền Đế Sâm phái tới, tất nhiên là ông ta hận Quyền Đế Sâm thấu xương, phải biết rằng, lúc trước, mối hôn sự của nhà họ Quyền và nhà họ Long là đám hỏi mà toàn cầu đều biết, kết quả thì sao? Anh lại cưới một cô bé lọ lem, hơn nữa còn hại cô con gái độc nhất của ông ta vào tù!
vietwriter.vn vietwriter.vn









"Đúng thế! Mặc Sơ, con có diễn nữa thì cũng sẽ không được chia tài sản đầu!" Trần Chân Dao cũng hờ hững nói: "Con đừng mơ tưởng được chia một đồng từ nhà họ Mặc!"


Mặc Sơ thật lòng cảm thấy bị ai cho đôi mẹ con này, từ trước tới nay cô không hề nghĩ đến tài sản của nhà họ Mặc, huống hồ, tâm trạng cô lúc này là buồn bã.


Cho dù là thân tình không có máu mủ, nhưng mọi người đã sống cùng nhau hai muối năm, cũng sẽ có tình cảm.


Tất nhiên, Mặc Sơ không nói bất kỳ điều gì với bọn họ.



vietwriter.vn



Lúc này, Quyền Đế Sâm đi vào, anh đi tới bên cạnh Mặc Sơ, anh đưa tay ra ôm cô vào lòng.


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ vừa thấy Quyền Đế Sâm ở đây, hai người lập tức biến thành mèo ngoan, đứng một bên không nói một lời.


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, lau nước mắt trên mặt Mặc Sơ, anh nhìn cô: "Chuyện sau đó, để anh lo cho!"


Mặc Sơ nhìn anh với vẻ khó tin, lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp người thân qua đời, cô còn không biết phải làm những gì!"



vietwriter.vn



Vả lại, chắc chắn là hai mẹ con Mặc Chiêu Đệ hận không thể ném Mặc Đại Thăng đi, rồi không cần làm cái gì hết.


Nhưng mà, câu nói này của Quyền Đế Sâm làm cho Mặc SƠ vươn tay ra ôm anh thật chặt: "Cảm ơn anh, Để Sâm, anh là người tốt nhất trong sinh mệnh em!"


Trần Chân Dao vừa nghe thấy là Quyền Đế Sâm tới lo liệu hậu sự, bà ta vui lắm: "Đế Sâm, nhà họ Mặc chúng ta có đứa con rể như con thật đúng là phúc ba đời!"


"Anh rể, nếu cần thì cứ gọi em!" Mặc dù Mặc Chiêu Đệ đã có người bạn trai cổ thần, nhưng cô ta vẫn ngấp nghé Quyền Để Sâm đẹp trai nhiều tiền.


Cô ta còn nghĩ, nếu cô ta đoạt lấy anh rể, thì đó mới là đả kích lớn nhất dành cho Mặc Sơ!


Quyền Đế Sâm chỉ lạnh giọng nói: "Không cần bất kỳ ai trong hai người giúp, tất cả đều cho người của tôi làm là được rồi!"


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ nghe vậy, bọn họ im lặng như về mùa đông, ngay cả hít thở cũng trở nên khẽ khàng.


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Chúng tôi đi trước, tôi sẽ cử người tới xử lý!"


"Vâng!" Mặc Sơ tin anh một trăm phần trăm.


Sau khi Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ rời khỏi, Mặc Chiêu Đệ có hơi tò mò: "Mẹ, mẹ nói xem tại sao anh rể lại tốt với Mặc Sơ như vậy?"


"Mẹ biết đâu? Có thể là vì cô ta đã sinh cho Quyền Đế Sâm hai đứa con!" Trần Chân Dao nói: "Chiêu Đệ, con cũng phải sinh thêm vài đứa cho cổ thần, cứ thế địa vị của con cũng hoàn toàn vững chắc."


Mặc Chiêu Đệ gọi điện cho cổ thần đại sư, kết quả cô ta gọi mấy cuộc nhưng không có ai bắt máy.


Mặc SƠ xin Triển Lê Hàn cho nghỉ, cô ở bên Quyền Đế Sâm, cô cũng không cần lo nghĩ cái gì, anh đã làm xong hết thảy cho cô rồi.


Mặc Sơ nhìn thiệp mời, cô tò mò nói: "Đế Sâm, tại sao anh vẫn mời Long Diệu Thiên? Anh cũng mời cả Mộ Thế Trung đến nữa vậy? Em nhớ, hai nhà bọn họ đều là người có máu mặt ở thành phố S, sao lại kết giao với người bình thường như bố em?"


Quyền Đế Sâm nói bâng quơ: "Gia thế sâu xa mà thôi, em xem, bố em từng là cảnh vệ của ông nội anh, em cũng không biết, đúng không?"


"Đúng!" Mặc Sợ biết, trước giờ Mặc Đại Thăng không có đề cập đến chuyện trước kia, cho dù là chuyện ông ấy từng làm nhân viên cảnh vệ của thủ trưởng thì cũng chưa có nhắc đến.


Quyền Đế Sâm dặn nhân viên cảnh vệ cũ mà mình tín nhiệm nhất và bây giờ là lái xe Dương Tử: “Anh đích thân đi đưa đến tay hai người họ đi!"


Long phủ.


Dương Tử mang thiệp mời tới: "Tôi là tài xế của tổng giám đốc Quyền, tôi tới đưa thiệp mờ cho ông Long! Mong ông Long tự mình ra nhận."


Long Diệu Thiên nghe nói là người của Quyền Đế Sâm phái tới, tất nhiên là ông ta hận Quyền Đế Sâm thấu xương, phải biết rằng, lúc trước, mối hôn sự của nhà họ Quyền và nhà họ Long là đám hỏi mà toàn cầu đều biết, kết quả thì sao? Anh lại cưới một cô bé lọ lem, hơn nữa còn hại cô con gái độc nhất của ông ta vào tù!




"Đúng thế! Mặc Sơ, con có diễn nữa thì cũng sẽ không được chia tài sản đầu!" Trần Chân Dao cũng hờ hững nói: "Con đừng mơ tưởng được chia một đồng từ nhà họ Mặc!"


Mặc Sơ thật lòng cảm thấy bị ai cho đôi mẹ con này, từ trước tới nay cô không hề nghĩ đến tài sản của nhà họ Mặc, huống hồ, tâm trạng cô lúc này là buồn bã.


Cho dù là thân tình không có máu mủ, nhưng mọi người đã sống cùng nhau hai muối năm, cũng sẽ có tình cảm.


Tất nhiên, Mặc Sơ không nói bất kỳ điều gì với bọn họ.



vietwriter.vn



Lúc này, Quyền Đế Sâm đi vào, anh đi tới bên cạnh Mặc Sơ, anh đưa tay ra ôm cô vào lòng.


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ vừa thấy Quyền Đế Sâm ở đây, hai người lập tức biến thành mèo ngoan, đứng một bên không nói một lời.


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, lau nước mắt trên mặt Mặc Sơ, anh nhìn cô: "Chuyện sau đó, để anh lo cho!"


Mặc Sơ nhìn anh với vẻ khó tin, lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp người thân qua đời, cô còn không biết phải làm những gì!"



vietwriter.vn



Vả lại, chắc chắn là hai mẹ con Mặc Chiêu Đệ hận không thể ném Mặc Đại Thăng đi, rồi không cần làm cái gì hết.


Nhưng mà, câu nói này của Quyền Đế Sâm làm cho Mặc SƠ vươn tay ra ôm anh thật chặt: "Cảm ơn anh, Để Sâm, anh là người tốt nhất trong sinh mệnh em!"


Trần Chân Dao vừa nghe thấy là Quyền Đế Sâm tới lo liệu hậu sự, bà ta vui lắm: "Đế Sâm, nhà họ Mặc chúng ta có đứa con rể như con thật đúng là phúc ba đời!"


"Anh rể, nếu cần thì cứ gọi em!" Mặc dù Mặc Chiêu Đệ đã có người bạn trai cổ thần, nhưng cô ta vẫn ngấp nghé Quyền Để Sâm đẹp trai nhiều tiền.


Cô ta còn nghĩ, nếu cô ta đoạt lấy anh rể, thì đó mới là đả kích lớn nhất dành cho Mặc Sơ!


Quyền Đế Sâm chỉ lạnh giọng nói: "Không cần bất kỳ ai trong hai người giúp, tất cả đều cho người của tôi làm là được rồi!"


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ nghe vậy, bọn họ im lặng như về mùa đông, ngay cả hít thở cũng trở nên khẽ khàng.


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Chúng tôi đi trước, tôi sẽ cử người tới xử lý!"


"Vâng!" Mặc Sơ tin anh một trăm phần trăm.


Sau khi Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ rời khỏi, Mặc Chiêu Đệ có hơi tò mò: "Mẹ, mẹ nói xem tại sao anh rể lại tốt với Mặc Sơ như vậy?"


"Mẹ biết đâu? Có thể là vì cô ta đã sinh cho Quyền Đế Sâm hai đứa con!" Trần Chân Dao nói: "Chiêu Đệ, con cũng phải sinh thêm vài đứa cho cổ thần, cứ thế địa vị của con cũng hoàn toàn vững chắc."


Mặc Chiêu Đệ gọi điện cho cổ thần đại sư, kết quả cô ta gọi mấy cuộc nhưng không có ai bắt máy.


Mặc SƠ xin Triển Lê Hàn cho nghỉ, cô ở bên Quyền Đế Sâm, cô cũng không cần lo nghĩ cái gì, anh đã làm xong hết thảy cho cô rồi.


Mặc Sơ nhìn thiệp mời, cô tò mò nói: "Đế Sâm, tại sao anh vẫn mời Long Diệu Thiên? Anh cũng mời cả Mộ Thế Trung đến nữa vậy? Em nhớ, hai nhà bọn họ đều là người có máu mặt ở thành phố S, sao lại kết giao với người bình thường như bố em?"


Quyền Đế Sâm nói bâng quơ: "Gia thế sâu xa mà thôi, em xem, bố em từng là cảnh vệ của ông nội anh, em cũng không biết, đúng không?"


"Đúng!" Mặc Sợ biết, trước giờ Mặc Đại Thăng không có đề cập đến chuyện trước kia, cho dù là chuyện ông ấy từng làm nhân viên cảnh vệ của thủ trưởng thì cũng chưa có nhắc đến.


Quyền Đế Sâm dặn nhân viên cảnh vệ cũ mà mình tín nhiệm nhất và bây giờ là lái xe Dương Tử: “Anh đích thân đi đưa đến tay hai người họ đi!"


Long phủ.


Dương Tử mang thiệp mời tới: "Tôi là tài xế của tổng giám đốc Quyền, tôi tới đưa thiệp mờ cho ông Long! Mong ông Long tự mình ra nhận."


Long Diệu Thiên nghe nói là người của Quyền Đế Sâm phái tới, tất nhiên là ông ta hận Quyền Đế Sâm thấu xương, phải biết rằng, lúc trước, mối hôn sự của nhà họ Quyền và nhà họ Long là đám hỏi mà toàn cầu đều biết, kết quả thì sao? Anh lại cưới một cô bé lọ lem, hơn nữa còn hại cô con gái độc nhất của ông ta vào tù!
vietwriter.vn vietwriter.vn









"Đúng thế! Mặc Sơ, con có diễn nữa thì cũng sẽ không được chia tài sản đầu!" Trần Chân Dao cũng hờ hững nói: "Con đừng mơ tưởng được chia một đồng từ nhà họ Mặc!"


Mặc Sơ thật lòng cảm thấy bị ai cho đôi mẹ con này, từ trước tới nay cô không hề nghĩ đến tài sản của nhà họ Mặc, huống hồ, tâm trạng cô lúc này là buồn bã.


Cho dù là thân tình không có máu mủ, nhưng mọi người đã sống cùng nhau hai muối năm, cũng sẽ có tình cảm.


Tất nhiên, Mặc Sơ không nói bất kỳ điều gì với bọn họ.



vietwriter.vn



Lúc này, Quyền Đế Sâm đi vào, anh đi tới bên cạnh Mặc Sơ, anh đưa tay ra ôm cô vào lòng.


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ vừa thấy Quyền Đế Sâm ở đây, hai người lập tức biến thành mèo ngoan, đứng một bên không nói một lời.


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, lau nước mắt trên mặt Mặc Sơ, anh nhìn cô: "Chuyện sau đó, để anh lo cho!"


Mặc Sơ nhìn anh với vẻ khó tin, lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp người thân qua đời, cô còn không biết phải làm những gì!"



vietwriter.vn



Vả lại, chắc chắn là hai mẹ con Mặc Chiêu Đệ hận không thể ném Mặc Đại Thăng đi, rồi không cần làm cái gì hết.


Nhưng mà, câu nói này của Quyền Đế Sâm làm cho Mặc SƠ vươn tay ra ôm anh thật chặt: "Cảm ơn anh, Để Sâm, anh là người tốt nhất trong sinh mệnh em!"


Trần Chân Dao vừa nghe thấy là Quyền Đế Sâm tới lo liệu hậu sự, bà ta vui lắm: "Đế Sâm, nhà họ Mặc chúng ta có đứa con rể như con thật đúng là phúc ba đời!"


"Anh rể, nếu cần thì cứ gọi em!" Mặc dù Mặc Chiêu Đệ đã có người bạn trai cổ thần, nhưng cô ta vẫn ngấp nghé Quyền Để Sâm đẹp trai nhiều tiền.


Cô ta còn nghĩ, nếu cô ta đoạt lấy anh rể, thì đó mới là đả kích lớn nhất dành cho Mặc Sơ!


Quyền Đế Sâm chỉ lạnh giọng nói: "Không cần bất kỳ ai trong hai người giúp, tất cả đều cho người của tôi làm là được rồi!"


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ nghe vậy, bọn họ im lặng như về mùa đông, ngay cả hít thở cũng trở nên khẽ khàng.


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Chúng tôi đi trước, tôi sẽ cử người tới xử lý!"


"Vâng!" Mặc Sơ tin anh một trăm phần trăm.


Sau khi Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ rời khỏi, Mặc Chiêu Đệ có hơi tò mò: "Mẹ, mẹ nói xem tại sao anh rể lại tốt với Mặc Sơ như vậy?"


"Mẹ biết đâu? Có thể là vì cô ta đã sinh cho Quyền Đế Sâm hai đứa con!" Trần Chân Dao nói: "Chiêu Đệ, con cũng phải sinh thêm vài đứa cho cổ thần, cứ thế địa vị của con cũng hoàn toàn vững chắc."


Mặc Chiêu Đệ gọi điện cho cổ thần đại sư, kết quả cô ta gọi mấy cuộc nhưng không có ai bắt máy.


Mặc SƠ xin Triển Lê Hàn cho nghỉ, cô ở bên Quyền Đế Sâm, cô cũng không cần lo nghĩ cái gì, anh đã làm xong hết thảy cho cô rồi.


Mặc Sơ nhìn thiệp mời, cô tò mò nói: "Đế Sâm, tại sao anh vẫn mời Long Diệu Thiên? Anh cũng mời cả Mộ Thế Trung đến nữa vậy? Em nhớ, hai nhà bọn họ đều là người có máu mặt ở thành phố S, sao lại kết giao với người bình thường như bố em?"


Quyền Đế Sâm nói bâng quơ: "Gia thế sâu xa mà thôi, em xem, bố em từng là cảnh vệ của ông nội anh, em cũng không biết, đúng không?"


"Đúng!" Mặc Sợ biết, trước giờ Mặc Đại Thăng không có đề cập đến chuyện trước kia, cho dù là chuyện ông ấy từng làm nhân viên cảnh vệ của thủ trưởng thì cũng chưa có nhắc đến.


Quyền Đế Sâm dặn nhân viên cảnh vệ cũ mà mình tín nhiệm nhất và bây giờ là lái xe Dương Tử: “Anh đích thân đi đưa đến tay hai người họ đi!"


Long phủ.


Dương Tử mang thiệp mời tới: "Tôi là tài xế của tổng giám đốc Quyền, tôi tới đưa thiệp mờ cho ông Long! Mong ông Long tự mình ra nhận."


Long Diệu Thiên nghe nói là người của Quyền Đế Sâm phái tới, tất nhiên là ông ta hận Quyền Đế Sâm thấu xương, phải biết rằng, lúc trước, mối hôn sự của nhà họ Quyền và nhà họ Long là đám hỏi mà toàn cầu đều biết, kết quả thì sao? Anh lại cưới một cô bé lọ lem, hơn nữa còn hại cô con gái độc nhất của ông ta vào tù!




"Đúng thế! Mặc Sơ, con có diễn nữa thì cũng sẽ không được chia tài sản đầu!" Trần Chân Dao cũng hờ hững nói: "Con đừng mơ tưởng được chia một đồng từ nhà họ Mặc!"


Mặc Sơ thật lòng cảm thấy bị ai cho đôi mẹ con này, từ trước tới nay cô không hề nghĩ đến tài sản của nhà họ Mặc, huống hồ, tâm trạng cô lúc này là buồn bã.


Cho dù là thân tình không có máu mủ, nhưng mọi người đã sống cùng nhau hai muối năm, cũng sẽ có tình cảm.


Tất nhiên, Mặc Sơ không nói bất kỳ điều gì với bọn họ.



vietwriter.vn



Lúc này, Quyền Đế Sâm đi vào, anh đi tới bên cạnh Mặc Sơ, anh đưa tay ra ôm cô vào lòng.


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ vừa thấy Quyền Đế Sâm ở đây, hai người lập tức biến thành mèo ngoan, đứng một bên không nói một lời.


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, lau nước mắt trên mặt Mặc Sơ, anh nhìn cô: "Chuyện sau đó, để anh lo cho!"


Mặc Sơ nhìn anh với vẻ khó tin, lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp người thân qua đời, cô còn không biết phải làm những gì!"



vietwriter.vn



Vả lại, chắc chắn là hai mẹ con Mặc Chiêu Đệ hận không thể ném Mặc Đại Thăng đi, rồi không cần làm cái gì hết.


Nhưng mà, câu nói này của Quyền Đế Sâm làm cho Mặc SƠ vươn tay ra ôm anh thật chặt: "Cảm ơn anh, Để Sâm, anh là người tốt nhất trong sinh mệnh em!"


Trần Chân Dao vừa nghe thấy là Quyền Đế Sâm tới lo liệu hậu sự, bà ta vui lắm: "Đế Sâm, nhà họ Mặc chúng ta có đứa con rể như con thật đúng là phúc ba đời!"


"Anh rể, nếu cần thì cứ gọi em!" Mặc dù Mặc Chiêu Đệ đã có người bạn trai cổ thần, nhưng cô ta vẫn ngấp nghé Quyền Để Sâm đẹp trai nhiều tiền.


Cô ta còn nghĩ, nếu cô ta đoạt lấy anh rể, thì đó mới là đả kích lớn nhất dành cho Mặc Sơ!


Quyền Đế Sâm chỉ lạnh giọng nói: "Không cần bất kỳ ai trong hai người giúp, tất cả đều cho người của tôi làm là được rồi!"


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ nghe vậy, bọn họ im lặng như về mùa đông, ngay cả hít thở cũng trở nên khẽ khàng.


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Chúng tôi đi trước, tôi sẽ cử người tới xử lý!"


"Vâng!" Mặc Sơ tin anh một trăm phần trăm.


Sau khi Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ rời khỏi, Mặc Chiêu Đệ có hơi tò mò: "Mẹ, mẹ nói xem tại sao anh rể lại tốt với Mặc Sơ như vậy?"


"Mẹ biết đâu? Có thể là vì cô ta đã sinh cho Quyền Đế Sâm hai đứa con!" Trần Chân Dao nói: "Chiêu Đệ, con cũng phải sinh thêm vài đứa cho cổ thần, cứ thế địa vị của con cũng hoàn toàn vững chắc."


Mặc Chiêu Đệ gọi điện cho cổ thần đại sư, kết quả cô ta gọi mấy cuộc nhưng không có ai bắt máy.


Mặc SƠ xin Triển Lê Hàn cho nghỉ, cô ở bên Quyền Đế Sâm, cô cũng không cần lo nghĩ cái gì, anh đã làm xong hết thảy cho cô rồi.


Mặc Sơ nhìn thiệp mời, cô tò mò nói: "Đế Sâm, tại sao anh vẫn mời Long Diệu Thiên? Anh cũng mời cả Mộ Thế Trung đến nữa vậy? Em nhớ, hai nhà bọn họ đều là người có máu mặt ở thành phố S, sao lại kết giao với người bình thường như bố em?"


Quyền Đế Sâm nói bâng quơ: "Gia thế sâu xa mà thôi, em xem, bố em từng là cảnh vệ của ông nội anh, em cũng không biết, đúng không?"


"Đúng!" Mặc Sợ biết, trước giờ Mặc Đại Thăng không có đề cập đến chuyện trước kia, cho dù là chuyện ông ấy từng làm nhân viên cảnh vệ của thủ trưởng thì cũng chưa có nhắc đến.


Quyền Đế Sâm dặn nhân viên cảnh vệ cũ mà mình tín nhiệm nhất và bây giờ là lái xe Dương Tử: “Anh đích thân đi đưa đến tay hai người họ đi!"


Long phủ.


Dương Tử mang thiệp mời tới: "Tôi là tài xế của tổng giám đốc Quyền, tôi tới đưa thiệp mờ cho ông Long! Mong ông Long tự mình ra nhận."


Long Diệu Thiên nghe nói là người của Quyền Đế Sâm phái tới, tất nhiên là ông ta hận Quyền Đế Sâm thấu xương, phải biết rằng, lúc trước, mối hôn sự của nhà họ Quyền và nhà họ Long là đám hỏi mà toàn cầu đều biết, kết quả thì sao? Anh lại cưới một cô bé lọ lem, hơn nữa còn hại cô con gái độc nhất của ông ta vào tù!
vietwriter.vn vietwriter.vn









"Đúng thế! Mặc Sơ, con có diễn nữa thì cũng sẽ không được chia tài sản đầu!" Trần Chân Dao cũng hờ hững nói: "Con đừng mơ tưởng được chia một đồng từ nhà họ Mặc!"


Mặc Sơ thật lòng cảm thấy bị ai cho đôi mẹ con này, từ trước tới nay cô không hề nghĩ đến tài sản của nhà họ Mặc, huống hồ, tâm trạng cô lúc này là buồn bã.


Cho dù là thân tình không có máu mủ, nhưng mọi người đã sống cùng nhau hai muối năm, cũng sẽ có tình cảm.


Tất nhiên, Mặc Sơ không nói bất kỳ điều gì với bọn họ.



vietwriter.vn



Lúc này, Quyền Đế Sâm đi vào, anh đi tới bên cạnh Mặc Sơ, anh đưa tay ra ôm cô vào lòng.


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ vừa thấy Quyền Đế Sâm ở đây, hai người lập tức biến thành mèo ngoan, đứng một bên không nói một lời.


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, lau nước mắt trên mặt Mặc Sơ, anh nhìn cô: "Chuyện sau đó, để anh lo cho!"


Mặc Sơ nhìn anh với vẻ khó tin, lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp người thân qua đời, cô còn không biết phải làm những gì!"



vietwriter.vn



Vả lại, chắc chắn là hai mẹ con Mặc Chiêu Đệ hận không thể ném Mặc Đại Thăng đi, rồi không cần làm cái gì hết.


Nhưng mà, câu nói này của Quyền Đế Sâm làm cho Mặc SƠ vươn tay ra ôm anh thật chặt: "Cảm ơn anh, Để Sâm, anh là người tốt nhất trong sinh mệnh em!"


Trần Chân Dao vừa nghe thấy là Quyền Đế Sâm tới lo liệu hậu sự, bà ta vui lắm: "Đế Sâm, nhà họ Mặc chúng ta có đứa con rể như con thật đúng là phúc ba đời!"


"Anh rể, nếu cần thì cứ gọi em!" Mặc dù Mặc Chiêu Đệ đã có người bạn trai cổ thần, nhưng cô ta vẫn ngấp nghé Quyền Để Sâm đẹp trai nhiều tiền.


Cô ta còn nghĩ, nếu cô ta đoạt lấy anh rể, thì đó mới là đả kích lớn nhất dành cho Mặc Sơ!


Quyền Đế Sâm chỉ lạnh giọng nói: "Không cần bất kỳ ai trong hai người giúp, tất cả đều cho người của tôi làm là được rồi!"


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ nghe vậy, bọn họ im lặng như về mùa đông, ngay cả hít thở cũng trở nên khẽ khàng.


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Chúng tôi đi trước, tôi sẽ cử người tới xử lý!"


"Vâng!" Mặc Sơ tin anh một trăm phần trăm.


Sau khi Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ rời khỏi, Mặc Chiêu Đệ có hơi tò mò: "Mẹ, mẹ nói xem tại sao anh rể lại tốt với Mặc Sơ như vậy?"


"Mẹ biết đâu? Có thể là vì cô ta đã sinh cho Quyền Đế Sâm hai đứa con!" Trần Chân Dao nói: "Chiêu Đệ, con cũng phải sinh thêm vài đứa cho cổ thần, cứ thế địa vị của con cũng hoàn toàn vững chắc."


Mặc Chiêu Đệ gọi điện cho cổ thần đại sư, kết quả cô ta gọi mấy cuộc nhưng không có ai bắt máy.


Mặc SƠ xin Triển Lê Hàn cho nghỉ, cô ở bên Quyền Đế Sâm, cô cũng không cần lo nghĩ cái gì, anh đã làm xong hết thảy cho cô rồi.


Mặc Sơ nhìn thiệp mời, cô tò mò nói: "Đế Sâm, tại sao anh vẫn mời Long Diệu Thiên? Anh cũng mời cả Mộ Thế Trung đến nữa vậy? Em nhớ, hai nhà bọn họ đều là người có máu mặt ở thành phố S, sao lại kết giao với người bình thường như bố em?"


Quyền Đế Sâm nói bâng quơ: "Gia thế sâu xa mà thôi, em xem, bố em từng là cảnh vệ của ông nội anh, em cũng không biết, đúng không?"


"Đúng!" Mặc Sợ biết, trước giờ Mặc Đại Thăng không có đề cập đến chuyện trước kia, cho dù là chuyện ông ấy từng làm nhân viên cảnh vệ của thủ trưởng thì cũng chưa có nhắc đến.


Quyền Đế Sâm dặn nhân viên cảnh vệ cũ mà mình tín nhiệm nhất và bây giờ là lái xe Dương Tử: “Anh đích thân đi đưa đến tay hai người họ đi!"


Long phủ.


Dương Tử mang thiệp mời tới: "Tôi là tài xế của tổng giám đốc Quyền, tôi tới đưa thiệp mờ cho ông Long! Mong ông Long tự mình ra nhận."


Long Diệu Thiên nghe nói là người của Quyền Đế Sâm phái tới, tất nhiên là ông ta hận Quyền Đế Sâm thấu xương, phải biết rằng, lúc trước, mối hôn sự của nhà họ Quyền và nhà họ Long là đám hỏi mà toàn cầu đều biết, kết quả thì sao? Anh lại cưới một cô bé lọ lem, hơn nữa còn hại cô con gái độc nhất của ông ta vào tù!




"Đúng thế! Mặc Sơ, con có diễn nữa thì cũng sẽ không được chia tài sản đầu!" Trần Chân Dao cũng hờ hững nói: "Con đừng mơ tưởng được chia một đồng từ nhà họ Mặc!"


Mặc Sơ thật lòng cảm thấy bị ai cho đôi mẹ con này, từ trước tới nay cô không hề nghĩ đến tài sản của nhà họ Mặc, huống hồ, tâm trạng cô lúc này là buồn bã.


Cho dù là thân tình không có máu mủ, nhưng mọi người đã sống cùng nhau hai muối năm, cũng sẽ có tình cảm.


Tất nhiên, Mặc Sơ không nói bất kỳ điều gì với bọn họ.



vietwriter.vn



Lúc này, Quyền Đế Sâm đi vào, anh đi tới bên cạnh Mặc Sơ, anh đưa tay ra ôm cô vào lòng.


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ vừa thấy Quyền Đế Sâm ở đây, hai người lập tức biến thành mèo ngoan, đứng một bên không nói một lời.


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, lau nước mắt trên mặt Mặc Sơ, anh nhìn cô: "Chuyện sau đó, để anh lo cho!"


Mặc Sơ nhìn anh với vẻ khó tin, lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp người thân qua đời, cô còn không biết phải làm những gì!"



vietwriter.vn



Vả lại, chắc chắn là hai mẹ con Mặc Chiêu Đệ hận không thể ném Mặc Đại Thăng đi, rồi không cần làm cái gì hết.


Nhưng mà, câu nói này của Quyền Đế Sâm làm cho Mặc SƠ vươn tay ra ôm anh thật chặt: "Cảm ơn anh, Để Sâm, anh là người tốt nhất trong sinh mệnh em!"


Trần Chân Dao vừa nghe thấy là Quyền Đế Sâm tới lo liệu hậu sự, bà ta vui lắm: "Đế Sâm, nhà họ Mặc chúng ta có đứa con rể như con thật đúng là phúc ba đời!"


"Anh rể, nếu cần thì cứ gọi em!" Mặc dù Mặc Chiêu Đệ đã có người bạn trai cổ thần, nhưng cô ta vẫn ngấp nghé Quyền Để Sâm đẹp trai nhiều tiền.


Cô ta còn nghĩ, nếu cô ta đoạt lấy anh rể, thì đó mới là đả kích lớn nhất dành cho Mặc Sơ!


Quyền Đế Sâm chỉ lạnh giọng nói: "Không cần bất kỳ ai trong hai người giúp, tất cả đều cho người của tôi làm là được rồi!"


Trần Chân Dao và Mặc Chiều Đệ nghe vậy, bọn họ im lặng như về mùa đông, ngay cả hít thở cũng trở nên khẽ khàng.


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Chúng tôi đi trước, tôi sẽ cử người tới xử lý!"


"Vâng!" Mặc Sơ tin anh một trăm phần trăm.


Sau khi Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ rời khỏi, Mặc Chiêu Đệ có hơi tò mò: "Mẹ, mẹ nói xem tại sao anh rể lại tốt với Mặc Sơ như vậy?"


"Mẹ biết đâu? Có thể là vì cô ta đã sinh cho Quyền Đế Sâm hai đứa con!" Trần Chân Dao nói: "Chiêu Đệ, con cũng phải sinh thêm vài đứa cho cổ thần, cứ thế địa vị của con cũng hoàn toàn vững chắc."


Mặc Chiêu Đệ gọi điện cho cổ thần đại sư, kết quả cô ta gọi mấy cuộc nhưng không có ai bắt máy.


Mặc SƠ xin Triển Lê Hàn cho nghỉ, cô ở bên Quyền Đế Sâm, cô cũng không cần lo nghĩ cái gì, anh đã làm xong hết thảy cho cô rồi.


Mặc Sơ nhìn thiệp mời, cô tò mò nói: "Đế Sâm, tại sao anh vẫn mời Long Diệu Thiên? Anh cũng mời cả Mộ Thế Trung đến nữa vậy? Em nhớ, hai nhà bọn họ đều là người có máu mặt ở thành phố S, sao lại kết giao với người bình thường như bố em?"


Quyền Đế Sâm nói bâng quơ: "Gia thế sâu xa mà thôi, em xem, bố em từng là cảnh vệ của ông nội anh, em cũng không biết, đúng không?"


"Đúng!" Mặc Sợ biết, trước giờ Mặc Đại Thăng không có đề cập đến chuyện trước kia, cho dù là chuyện ông ấy từng làm nhân viên cảnh vệ của thủ trưởng thì cũng chưa có nhắc đến.


Quyền Đế Sâm dặn nhân viên cảnh vệ cũ mà mình tín nhiệm nhất và bây giờ là lái xe Dương Tử: “Anh đích thân đi đưa đến tay hai người họ đi!"


Long phủ.


Dương Tử mang thiệp mời tới: "Tôi là tài xế của tổng giám đốc Quyền, tôi tới đưa thiệp mờ cho ông Long! Mong ông Long tự mình ra nhận."


Long Diệu Thiên nghe nói là người của Quyền Đế Sâm phái tới, tất nhiên là ông ta hận Quyền Đế Sâm thấu xương, phải biết rằng, lúc trước, mối hôn sự của nhà họ Quyền và nhà họ Long là đám hỏi mà toàn cầu đều biết, kết quả thì sao? Anh lại cưới một cô bé lọ lem, hơn nữa còn hại cô con gái độc nhất của ông ta vào tù!
vietwriter.vn vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom