• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (5 Viewers)

  • Chương 356 Mặc Sơ cảm thấy con trai thật sự rất hiểu chuyện!

"Đứa nhỏ này sức khỏe tốt, chỉ có điều là vẫn chưa ăn khổ! Huấn luyện nhiều hơn thì sẽ nổi bật!" Cấp dưới quân đội nói: "Lão thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ huấn luyện cậu ấy thật tốt, để cho cậu ấy và Đế Sâm giống nhau, trở thành ngôi sao tỏa sáng của quân đội chúng ta!"


"Được!" Quyên Thịnh Quốc và Quyền Để Thâm nhất trí đồng ý, để cho Quyền Đế Đình vào quân đội rèn luyện, thân làm thế hệ sau của nhà họ Quyền, nhất định là phải có thân thể và khí phách như sắt, cũng phải có ý chí như thép.


Sau khi Quyền Thịnh Quốc bỏ điện thoại xuống, Quyền Đế Sâm đẩy cửa đi vào: "Ông nội..."


"Đế Sâm, chuyện của nhà họ Mặc, ngoại trừ Mặc Đại Thăng ra, cháu cũng đừng liên lụy người vô tội nữa!" Quyền Thịnh Quốc hơi không vui.



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm thì lại rất bình tĩnh: "Trần Chân Dao là bị con gái bà ta giết chết, Mặc Đại Thăng cũng là bị mẹ con bọn họ làm tức chết! Trứng của ruồi bọ không chích không không khe hở, là lòng tham của bọn họ đã hại chết bọn họ! Đó là bọn họ gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được!"


Tất nhiên, cải bố cục không chê vào đâu được này là anh thiết kế.


Quyền Thịnh Quốc gật đầu: "Ông biết, ông chỉ lo sau khi Mặc Sợ biết, con bé sẽ có ý kiến với thủ pháp làm việc của cháu!"


Quyền Đế Sâm lại rất có tự tin: "Cháu là người đàn ông tốt với cô ấy nhất trên đời này, cháu là bố của hai đứa con của cô ấy, là cháu làm cô ấy không phải bị nhà họ Mặc chọc tức, cô ấy sẽ có ý kiến gì với cháu nào? Huống hồ, cô ấy đã sinh hai đứa con, cả nhà Mặc Đại Thăng bọn họ chưa từng chăm sóc cô ấy một ngày, trái lại còn cùng với thân thích chế nhạo cô ấy! Nếu cô ấy vì chuyện này mà có ý kiến với cháu, cô ấy cũng không xứng làm vợ của Quyền Đế Sâm cháu!"


"Đế Sâm, ông nội hy vọng cháu biết rằng, không có cái gì quan trọng hơn cả nhà cùng sống vui vẻ hạnh phúc, cũng có cái gì có thể cho người ta vui vẻ bằng việc có con cái kề cận!" Đôi mắt Quyền Thịnh Quốc mang theo lệ quang yêu thương: "Ông mong cháu hạnh phúc! Mặc Sơ yêu cháu chân thành, con bé chính là người bạn đời phù hợp nhất của cháu!"


Quyền Đế Sâm khẽ mím môi: "Mặc Sa vĩnh viễn sẽ là bạn đời của cháu, là vợ của cháu, là mẹ của con cháu! Nhưng, thì cháu nhất định phải báo! Ông nội, nếu không có ba nhà bọn họ cùng hại chết bố cháu, thì bây giờ bố cháu cũng sẽ đang ở bên cạnh ông"



vietwriter.vn



Quyền Thịnh Quốc không nói gì nữa.


Sau khi Quyền Đế Sâm trở về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, anh nhìn thấy Mặc Sơ đang xõa tóc, cô ngồi trên chiếc xích đu, đung đưa trên xích đu.


Mái tóc màu đen bay theo gió, còn có tiếng cười của cô và các con đang không ngừng phát


ra.


Mặc SỢ gọi: "Hàm Hàm, Hi Hi, đẩy mạnh vào! Xem sức của các con lớn đến đâu? Có thể đẩy mẹ cao bao nhiêu?"


Hai đứa bé Mặc Hi và Mặc Hàm đứng đằng sau cô, hai bàn tay một trải một phải đẩy người CÔ.


Mặc Hàm kêu lên: "Sơ SƠ, mẹ nặng quá, mẹ phải giảm béo đi! Nếu không biến thành một bài mập, daddy sẽ chê mẹ đấy!"


Mặc Sơ cười ha ha: "Hi Hi, con xem daddy và Hàm Hàm chế mẹ rồi kìa, con có chế mẹ không?"


Cô vừa nói vừa nhảy đôi mắt to sáng lấp lánh, nhìn con trai!


Ánh mắt đó như thể đang nói, nếu cậu bé cũng chế cô béo, cô thật sự là không chỗ nương tựa nữa rồi!


Mặc Hi thở dài, sau đó lấy góc 45 độ làm ra vẻ ưu nhã nhìn lên trời cao: "Nể tình mẹ đáng thương như này, con miễn cưỡng thu nhận mẹ!"


"Woa..." Mặc Sơ ngồi trên xích đu chắp tay thi lễ: "Tiểu nữ tử cảm động phục sát đất! Nhìn tháy nước mắt trong suốt của mẹ chưa?"


"Chưa!" Mặc Hi lắc đầu, cậu bé nói với em gái: "Hàm Hàm, đi lấy hạt tiêu đến đây!"


Mặc SƠ vươn tay chọc cậu bé: "Này thì nhẫn tâm quá á!"


Quyền Đế Sâm bước thảnh thơi đi về phía ba mẹ con.


Mặc Hàm chạy từ xa tới: "Daddy... daddy... Sơ Sở thành mẹ mập rồi, con và Hi Hi đều không đẩy được!"


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, bế cô bé lên, khuôn mặt mềm mại phấn nộn của cô bé cọ lên


khuôn mặt màu đồng của anh, mặt anh đi qua phong sương và gió lạnh, còn cô bé thì mới bước đến thế giới này, hết thảy đều vẫn là dáng vẻ mỹ lệ.


"Xem ra da mặt của mami cũng dày rồi, ở nhà bóc lột hai sức lao động nhỏ rồi này!" Khóe môi Quyền Đế Sâm nhếch lên một nụ cười nhạt, một tay anh thì bể Mặc Hàm, đi đến bên cạnh xích đu, một tay còn lại thì xoa đầu Mặc Hi.


Mặc Sơ ngẩng đầu lên nhìn anh: "Ông nội vẫn khỏe chứ?"


"Khỏe!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Mặc Hi nói: "Sắp khai giảng rồi, con và Hàm Hàm đi chơi cùng ông nội nhé!"


"Ngoan!" Mặc Sơ cảm thấy con trai thật sự rất hiểu chuyện!


Mặc Hi không chỉ là thiên tài về phương diện chế tạo, ở mặt đối nhân xử thế, cậu bé cũng cực kỳ điêu luyện, không thể không nói, gien di truyền mạnh, cậu bé hoàn toàn là di truyền tác phong làm việc của Quyền Đế Sâm.


Mặc Hàm lại nói: "Hi Hi đây là cho Sơ SƠ và Daddy có không gian hai người đấy!"


"Còn nhỏ mà láu lỉnh!" Mặc Sơ kéo kéo bím tóc của cô bé.


Mặc Hàm cười hì hì: "Đi đến chỗ của ông cụ cũng tốt, con và ông cụ đấu cờ, ông thua thì phải cho con kéo râu! Còn phải cho con tiền, rất nhanh thôi con sẽ giàu hơn Hi Hi!"







"Đứa nhỏ này sức khỏe tốt, chỉ có điều là vẫn chưa ăn khổ! Huấn luyện nhiều hơn thì sẽ nổi bật!" Cấp dưới quân đội nói: "Lão thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ huấn luyện cậu ấy thật tốt, để cho cậu ấy và Đế Sâm giống nhau, trở thành ngôi sao tỏa sáng của quân đội chúng ta!"


"Được!" Quyên Thịnh Quốc và Quyền Để Thâm nhất trí đồng ý, để cho Quyền Đế Đình vào quân đội rèn luyện, thân làm thế hệ sau của nhà họ Quyền, nhất định là phải có thân thể và khí phách như sắt, cũng phải có ý chí như thép.


Sau khi Quyền Thịnh Quốc bỏ điện thoại xuống, Quyền Đế Sâm đẩy cửa đi vào: "Ông nội..."


"Đế Sâm, chuyện của nhà họ Mặc, ngoại trừ Mặc Đại Thăng ra, cháu cũng đừng liên lụy người vô tội nữa!" Quyền Thịnh Quốc hơi không vui.



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm thì lại rất bình tĩnh: "Trần Chân Dao là bị con gái bà ta giết chết, Mặc Đại Thăng cũng là bị mẹ con bọn họ làm tức chết! Trứng của ruồi bọ không chích không không khe hở, là lòng tham của bọn họ đã hại chết bọn họ! Đó là bọn họ gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được!"


Tất nhiên, cải bố cục không chê vào đâu được này là anh thiết kế.


Quyền Thịnh Quốc gật đầu: "Ông biết, ông chỉ lo sau khi Mặc Sợ biết, con bé sẽ có ý kiến với thủ pháp làm việc của cháu!"


Quyền Đế Sâm lại rất có tự tin: "Cháu là người đàn ông tốt với cô ấy nhất trên đời này, cháu là bố của hai đứa con của cô ấy, là cháu làm cô ấy không phải bị nhà họ Mặc chọc tức, cô ấy sẽ có ý kiến gì với cháu nào? Huống hồ, cô ấy đã sinh hai đứa con, cả nhà Mặc Đại Thăng bọn họ chưa từng chăm sóc cô ấy một ngày, trái lại còn cùng với thân thích chế nhạo cô ấy! Nếu cô ấy vì chuyện này mà có ý kiến với cháu, cô ấy cũng không xứng làm vợ của Quyền Đế Sâm cháu!"


"Đế Sâm, ông nội hy vọng cháu biết rằng, không có cái gì quan trọng hơn cả nhà cùng sống vui vẻ hạnh phúc, cũng có cái gì có thể cho người ta vui vẻ bằng việc có con cái kề cận!" Đôi mắt Quyền Thịnh Quốc mang theo lệ quang yêu thương: "Ông mong cháu hạnh phúc! Mặc Sơ yêu cháu chân thành, con bé chính là người bạn đời phù hợp nhất của cháu!"


Quyền Đế Sâm khẽ mím môi: "Mặc Sa vĩnh viễn sẽ là bạn đời của cháu, là vợ của cháu, là mẹ của con cháu! Nhưng, thì cháu nhất định phải báo! Ông nội, nếu không có ba nhà bọn họ cùng hại chết bố cháu, thì bây giờ bố cháu cũng sẽ đang ở bên cạnh ông"



vietwriter.vn



Quyền Thịnh Quốc không nói gì nữa.


Sau khi Quyền Đế Sâm trở về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, anh nhìn thấy Mặc Sơ đang xõa tóc, cô ngồi trên chiếc xích đu, đung đưa trên xích đu.


Mái tóc màu đen bay theo gió, còn có tiếng cười của cô và các con đang không ngừng phát


ra.


Mặc SỢ gọi: "Hàm Hàm, Hi Hi, đẩy mạnh vào! Xem sức của các con lớn đến đâu? Có thể đẩy mẹ cao bao nhiêu?"


Hai đứa bé Mặc Hi và Mặc Hàm đứng đằng sau cô, hai bàn tay một trải một phải đẩy người CÔ.


Mặc Hàm kêu lên: "Sơ SƠ, mẹ nặng quá, mẹ phải giảm béo đi! Nếu không biến thành một bài mập, daddy sẽ chê mẹ đấy!"


Mặc Sơ cười ha ha: "Hi Hi, con xem daddy và Hàm Hàm chế mẹ rồi kìa, con có chế mẹ không?"


Cô vừa nói vừa nhảy đôi mắt to sáng lấp lánh, nhìn con trai!


Ánh mắt đó như thể đang nói, nếu cậu bé cũng chế cô béo, cô thật sự là không chỗ nương tựa nữa rồi!


Mặc Hi thở dài, sau đó lấy góc 45 độ làm ra vẻ ưu nhã nhìn lên trời cao: "Nể tình mẹ đáng thương như này, con miễn cưỡng thu nhận mẹ!"


"Woa..." Mặc Sơ ngồi trên xích đu chắp tay thi lễ: "Tiểu nữ tử cảm động phục sát đất! Nhìn tháy nước mắt trong suốt của mẹ chưa?"


"Chưa!" Mặc Hi lắc đầu, cậu bé nói với em gái: "Hàm Hàm, đi lấy hạt tiêu đến đây!"


Mặc SƠ vươn tay chọc cậu bé: "Này thì nhẫn tâm quá á!"


Quyền Đế Sâm bước thảnh thơi đi về phía ba mẹ con.


Mặc Hàm chạy từ xa tới: "Daddy... daddy... Sơ Sở thành mẹ mập rồi, con và Hi Hi đều không đẩy được!"


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, bế cô bé lên, khuôn mặt mềm mại phấn nộn của cô bé cọ lên


khuôn mặt màu đồng của anh, mặt anh đi qua phong sương và gió lạnh, còn cô bé thì mới bước đến thế giới này, hết thảy đều vẫn là dáng vẻ mỹ lệ.


"Xem ra da mặt của mami cũng dày rồi, ở nhà bóc lột hai sức lao động nhỏ rồi này!" Khóe môi Quyền Đế Sâm nhếch lên một nụ cười nhạt, một tay anh thì bể Mặc Hàm, đi đến bên cạnh xích đu, một tay còn lại thì xoa đầu Mặc Hi.


Mặc Sơ ngẩng đầu lên nhìn anh: "Ông nội vẫn khỏe chứ?"


"Khỏe!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Mặc Hi nói: "Sắp khai giảng rồi, con và Hàm Hàm đi chơi cùng ông nội nhé!"


"Ngoan!" Mặc Sơ cảm thấy con trai thật sự rất hiểu chuyện!


Mặc Hi không chỉ là thiên tài về phương diện chế tạo, ở mặt đối nhân xử thế, cậu bé cũng cực kỳ điêu luyện, không thể không nói, gien di truyền mạnh, cậu bé hoàn toàn là di truyền tác phong làm việc của Quyền Đế Sâm.


Mặc Hàm lại nói: "Hi Hi đây là cho Sơ SƠ và Daddy có không gian hai người đấy!"


"Còn nhỏ mà láu lỉnh!" Mặc Sơ kéo kéo bím tóc của cô bé.


Mặc Hàm cười hì hì: "Đi đến chỗ của ông cụ cũng tốt, con và ông cụ đấu cờ, ông thua thì phải cho con kéo râu! Còn phải cho con tiền, rất nhanh thôi con sẽ giàu hơn Hi Hi!"
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Đứa nhỏ này sức khỏe tốt, chỉ có điều là vẫn chưa ăn khổ! Huấn luyện nhiều hơn thì sẽ nổi bật!" Cấp dưới quân đội nói: "Lão thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ huấn luyện cậu ấy thật tốt, để cho cậu ấy và Đế Sâm giống nhau, trở thành ngôi sao tỏa sáng của quân đội chúng ta!"


"Được!" Quyên Thịnh Quốc và Quyền Để Thâm nhất trí đồng ý, để cho Quyền Đế Đình vào quân đội rèn luyện, thân làm thế hệ sau của nhà họ Quyền, nhất định là phải có thân thể và khí phách như sắt, cũng phải có ý chí như thép.


Sau khi Quyền Thịnh Quốc bỏ điện thoại xuống, Quyền Đế Sâm đẩy cửa đi vào: "Ông nội..."


"Đế Sâm, chuyện của nhà họ Mặc, ngoại trừ Mặc Đại Thăng ra, cháu cũng đừng liên lụy người vô tội nữa!" Quyền Thịnh Quốc hơi không vui.



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm thì lại rất bình tĩnh: "Trần Chân Dao là bị con gái bà ta giết chết, Mặc Đại Thăng cũng là bị mẹ con bọn họ làm tức chết! Trứng của ruồi bọ không chích không không khe hở, là lòng tham của bọn họ đã hại chết bọn họ! Đó là bọn họ gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được!"


Tất nhiên, cải bố cục không chê vào đâu được này là anh thiết kế.


Quyền Thịnh Quốc gật đầu: "Ông biết, ông chỉ lo sau khi Mặc Sợ biết, con bé sẽ có ý kiến với thủ pháp làm việc của cháu!"


Quyền Đế Sâm lại rất có tự tin: "Cháu là người đàn ông tốt với cô ấy nhất trên đời này, cháu là bố của hai đứa con của cô ấy, là cháu làm cô ấy không phải bị nhà họ Mặc chọc tức, cô ấy sẽ có ý kiến gì với cháu nào? Huống hồ, cô ấy đã sinh hai đứa con, cả nhà Mặc Đại Thăng bọn họ chưa từng chăm sóc cô ấy một ngày, trái lại còn cùng với thân thích chế nhạo cô ấy! Nếu cô ấy vì chuyện này mà có ý kiến với cháu, cô ấy cũng không xứng làm vợ của Quyền Đế Sâm cháu!"


"Đế Sâm, ông nội hy vọng cháu biết rằng, không có cái gì quan trọng hơn cả nhà cùng sống vui vẻ hạnh phúc, cũng có cái gì có thể cho người ta vui vẻ bằng việc có con cái kề cận!" Đôi mắt Quyền Thịnh Quốc mang theo lệ quang yêu thương: "Ông mong cháu hạnh phúc! Mặc Sơ yêu cháu chân thành, con bé chính là người bạn đời phù hợp nhất của cháu!"


Quyền Đế Sâm khẽ mím môi: "Mặc Sa vĩnh viễn sẽ là bạn đời của cháu, là vợ của cháu, là mẹ của con cháu! Nhưng, thì cháu nhất định phải báo! Ông nội, nếu không có ba nhà bọn họ cùng hại chết bố cháu, thì bây giờ bố cháu cũng sẽ đang ở bên cạnh ông"



vietwriter.vn



Quyền Thịnh Quốc không nói gì nữa.


Sau khi Quyền Đế Sâm trở về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, anh nhìn thấy Mặc Sơ đang xõa tóc, cô ngồi trên chiếc xích đu, đung đưa trên xích đu.


Mái tóc màu đen bay theo gió, còn có tiếng cười của cô và các con đang không ngừng phát


ra.


Mặc SỢ gọi: "Hàm Hàm, Hi Hi, đẩy mạnh vào! Xem sức của các con lớn đến đâu? Có thể đẩy mẹ cao bao nhiêu?"


Hai đứa bé Mặc Hi và Mặc Hàm đứng đằng sau cô, hai bàn tay một trải một phải đẩy người CÔ.


Mặc Hàm kêu lên: "Sơ SƠ, mẹ nặng quá, mẹ phải giảm béo đi! Nếu không biến thành một bài mập, daddy sẽ chê mẹ đấy!"


Mặc Sơ cười ha ha: "Hi Hi, con xem daddy và Hàm Hàm chế mẹ rồi kìa, con có chế mẹ không?"


Cô vừa nói vừa nhảy đôi mắt to sáng lấp lánh, nhìn con trai!


Ánh mắt đó như thể đang nói, nếu cậu bé cũng chế cô béo, cô thật sự là không chỗ nương tựa nữa rồi!


Mặc Hi thở dài, sau đó lấy góc 45 độ làm ra vẻ ưu nhã nhìn lên trời cao: "Nể tình mẹ đáng thương như này, con miễn cưỡng thu nhận mẹ!"


"Woa..." Mặc Sơ ngồi trên xích đu chắp tay thi lễ: "Tiểu nữ tử cảm động phục sát đất! Nhìn tháy nước mắt trong suốt của mẹ chưa?"


"Chưa!" Mặc Hi lắc đầu, cậu bé nói với em gái: "Hàm Hàm, đi lấy hạt tiêu đến đây!"


Mặc SƠ vươn tay chọc cậu bé: "Này thì nhẫn tâm quá á!"


Quyền Đế Sâm bước thảnh thơi đi về phía ba mẹ con.


Mặc Hàm chạy từ xa tới: "Daddy... daddy... Sơ Sở thành mẹ mập rồi, con và Hi Hi đều không đẩy được!"


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, bế cô bé lên, khuôn mặt mềm mại phấn nộn của cô bé cọ lên


khuôn mặt màu đồng của anh, mặt anh đi qua phong sương và gió lạnh, còn cô bé thì mới bước đến thế giới này, hết thảy đều vẫn là dáng vẻ mỹ lệ.


"Xem ra da mặt của mami cũng dày rồi, ở nhà bóc lột hai sức lao động nhỏ rồi này!" Khóe môi Quyền Đế Sâm nhếch lên một nụ cười nhạt, một tay anh thì bể Mặc Hàm, đi đến bên cạnh xích đu, một tay còn lại thì xoa đầu Mặc Hi.


Mặc Sơ ngẩng đầu lên nhìn anh: "Ông nội vẫn khỏe chứ?"


"Khỏe!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Mặc Hi nói: "Sắp khai giảng rồi, con và Hàm Hàm đi chơi cùng ông nội nhé!"


"Ngoan!" Mặc Sơ cảm thấy con trai thật sự rất hiểu chuyện!


Mặc Hi không chỉ là thiên tài về phương diện chế tạo, ở mặt đối nhân xử thế, cậu bé cũng cực kỳ điêu luyện, không thể không nói, gien di truyền mạnh, cậu bé hoàn toàn là di truyền tác phong làm việc của Quyền Đế Sâm.


Mặc Hàm lại nói: "Hi Hi đây là cho Sơ SƠ và Daddy có không gian hai người đấy!"


"Còn nhỏ mà láu lỉnh!" Mặc Sơ kéo kéo bím tóc của cô bé.


Mặc Hàm cười hì hì: "Đi đến chỗ của ông cụ cũng tốt, con và ông cụ đấu cờ, ông thua thì phải cho con kéo râu! Còn phải cho con tiền, rất nhanh thôi con sẽ giàu hơn Hi Hi!"







"Đứa nhỏ này sức khỏe tốt, chỉ có điều là vẫn chưa ăn khổ! Huấn luyện nhiều hơn thì sẽ nổi bật!" Cấp dưới quân đội nói: "Lão thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ huấn luyện cậu ấy thật tốt, để cho cậu ấy và Đế Sâm giống nhau, trở thành ngôi sao tỏa sáng của quân đội chúng ta!"


"Được!" Quyên Thịnh Quốc và Quyền Để Thâm nhất trí đồng ý, để cho Quyền Đế Đình vào quân đội rèn luyện, thân làm thế hệ sau của nhà họ Quyền, nhất định là phải có thân thể và khí phách như sắt, cũng phải có ý chí như thép.


Sau khi Quyền Thịnh Quốc bỏ điện thoại xuống, Quyền Đế Sâm đẩy cửa đi vào: "Ông nội..."


"Đế Sâm, chuyện của nhà họ Mặc, ngoại trừ Mặc Đại Thăng ra, cháu cũng đừng liên lụy người vô tội nữa!" Quyền Thịnh Quốc hơi không vui.



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm thì lại rất bình tĩnh: "Trần Chân Dao là bị con gái bà ta giết chết, Mặc Đại Thăng cũng là bị mẹ con bọn họ làm tức chết! Trứng của ruồi bọ không chích không không khe hở, là lòng tham của bọn họ đã hại chết bọn họ! Đó là bọn họ gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được!"


Tất nhiên, cải bố cục không chê vào đâu được này là anh thiết kế.


Quyền Thịnh Quốc gật đầu: "Ông biết, ông chỉ lo sau khi Mặc Sợ biết, con bé sẽ có ý kiến với thủ pháp làm việc của cháu!"


Quyền Đế Sâm lại rất có tự tin: "Cháu là người đàn ông tốt với cô ấy nhất trên đời này, cháu là bố của hai đứa con của cô ấy, là cháu làm cô ấy không phải bị nhà họ Mặc chọc tức, cô ấy sẽ có ý kiến gì với cháu nào? Huống hồ, cô ấy đã sinh hai đứa con, cả nhà Mặc Đại Thăng bọn họ chưa từng chăm sóc cô ấy một ngày, trái lại còn cùng với thân thích chế nhạo cô ấy! Nếu cô ấy vì chuyện này mà có ý kiến với cháu, cô ấy cũng không xứng làm vợ của Quyền Đế Sâm cháu!"


"Đế Sâm, ông nội hy vọng cháu biết rằng, không có cái gì quan trọng hơn cả nhà cùng sống vui vẻ hạnh phúc, cũng có cái gì có thể cho người ta vui vẻ bằng việc có con cái kề cận!" Đôi mắt Quyền Thịnh Quốc mang theo lệ quang yêu thương: "Ông mong cháu hạnh phúc! Mặc Sơ yêu cháu chân thành, con bé chính là người bạn đời phù hợp nhất của cháu!"


Quyền Đế Sâm khẽ mím môi: "Mặc Sa vĩnh viễn sẽ là bạn đời của cháu, là vợ của cháu, là mẹ của con cháu! Nhưng, thì cháu nhất định phải báo! Ông nội, nếu không có ba nhà bọn họ cùng hại chết bố cháu, thì bây giờ bố cháu cũng sẽ đang ở bên cạnh ông"



vietwriter.vn



Quyền Thịnh Quốc không nói gì nữa.


Sau khi Quyền Đế Sâm trở về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, anh nhìn thấy Mặc Sơ đang xõa tóc, cô ngồi trên chiếc xích đu, đung đưa trên xích đu.


Mái tóc màu đen bay theo gió, còn có tiếng cười của cô và các con đang không ngừng phát


ra.


Mặc SỢ gọi: "Hàm Hàm, Hi Hi, đẩy mạnh vào! Xem sức của các con lớn đến đâu? Có thể đẩy mẹ cao bao nhiêu?"


Hai đứa bé Mặc Hi và Mặc Hàm đứng đằng sau cô, hai bàn tay một trải một phải đẩy người CÔ.


Mặc Hàm kêu lên: "Sơ SƠ, mẹ nặng quá, mẹ phải giảm béo đi! Nếu không biến thành một bài mập, daddy sẽ chê mẹ đấy!"


Mặc Sơ cười ha ha: "Hi Hi, con xem daddy và Hàm Hàm chế mẹ rồi kìa, con có chế mẹ không?"


Cô vừa nói vừa nhảy đôi mắt to sáng lấp lánh, nhìn con trai!


Ánh mắt đó như thể đang nói, nếu cậu bé cũng chế cô béo, cô thật sự là không chỗ nương tựa nữa rồi!


Mặc Hi thở dài, sau đó lấy góc 45 độ làm ra vẻ ưu nhã nhìn lên trời cao: "Nể tình mẹ đáng thương như này, con miễn cưỡng thu nhận mẹ!"


"Woa..." Mặc Sơ ngồi trên xích đu chắp tay thi lễ: "Tiểu nữ tử cảm động phục sát đất! Nhìn tháy nước mắt trong suốt của mẹ chưa?"


"Chưa!" Mặc Hi lắc đầu, cậu bé nói với em gái: "Hàm Hàm, đi lấy hạt tiêu đến đây!"


Mặc SƠ vươn tay chọc cậu bé: "Này thì nhẫn tâm quá á!"


Quyền Đế Sâm bước thảnh thơi đi về phía ba mẹ con.


Mặc Hàm chạy từ xa tới: "Daddy... daddy... Sơ Sở thành mẹ mập rồi, con và Hi Hi đều không đẩy được!"


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, bế cô bé lên, khuôn mặt mềm mại phấn nộn của cô bé cọ lên


khuôn mặt màu đồng của anh, mặt anh đi qua phong sương và gió lạnh, còn cô bé thì mới bước đến thế giới này, hết thảy đều vẫn là dáng vẻ mỹ lệ.


"Xem ra da mặt của mami cũng dày rồi, ở nhà bóc lột hai sức lao động nhỏ rồi này!" Khóe môi Quyền Đế Sâm nhếch lên một nụ cười nhạt, một tay anh thì bể Mặc Hàm, đi đến bên cạnh xích đu, một tay còn lại thì xoa đầu Mặc Hi.


Mặc Sơ ngẩng đầu lên nhìn anh: "Ông nội vẫn khỏe chứ?"


"Khỏe!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Mặc Hi nói: "Sắp khai giảng rồi, con và Hàm Hàm đi chơi cùng ông nội nhé!"


"Ngoan!" Mặc Sơ cảm thấy con trai thật sự rất hiểu chuyện!


Mặc Hi không chỉ là thiên tài về phương diện chế tạo, ở mặt đối nhân xử thế, cậu bé cũng cực kỳ điêu luyện, không thể không nói, gien di truyền mạnh, cậu bé hoàn toàn là di truyền tác phong làm việc của Quyền Đế Sâm.


Mặc Hàm lại nói: "Hi Hi đây là cho Sơ SƠ và Daddy có không gian hai người đấy!"


"Còn nhỏ mà láu lỉnh!" Mặc Sơ kéo kéo bím tóc của cô bé.


Mặc Hàm cười hì hì: "Đi đến chỗ của ông cụ cũng tốt, con và ông cụ đấu cờ, ông thua thì phải cho con kéo râu! Còn phải cho con tiền, rất nhanh thôi con sẽ giàu hơn Hi Hi!"
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Đứa nhỏ này sức khỏe tốt, chỉ có điều là vẫn chưa ăn khổ! Huấn luyện nhiều hơn thì sẽ nổi bật!" Cấp dưới quân đội nói: "Lão thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ huấn luyện cậu ấy thật tốt, để cho cậu ấy và Đế Sâm giống nhau, trở thành ngôi sao tỏa sáng của quân đội chúng ta!"


"Được!" Quyên Thịnh Quốc và Quyền Để Thâm nhất trí đồng ý, để cho Quyền Đế Đình vào quân đội rèn luyện, thân làm thế hệ sau của nhà họ Quyền, nhất định là phải có thân thể và khí phách như sắt, cũng phải có ý chí như thép.


Sau khi Quyền Thịnh Quốc bỏ điện thoại xuống, Quyền Đế Sâm đẩy cửa đi vào: "Ông nội..."


"Đế Sâm, chuyện của nhà họ Mặc, ngoại trừ Mặc Đại Thăng ra, cháu cũng đừng liên lụy người vô tội nữa!" Quyền Thịnh Quốc hơi không vui.



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm thì lại rất bình tĩnh: "Trần Chân Dao là bị con gái bà ta giết chết, Mặc Đại Thăng cũng là bị mẹ con bọn họ làm tức chết! Trứng của ruồi bọ không chích không không khe hở, là lòng tham của bọn họ đã hại chết bọn họ! Đó là bọn họ gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được!"


Tất nhiên, cải bố cục không chê vào đâu được này là anh thiết kế.


Quyền Thịnh Quốc gật đầu: "Ông biết, ông chỉ lo sau khi Mặc Sợ biết, con bé sẽ có ý kiến với thủ pháp làm việc của cháu!"


Quyền Đế Sâm lại rất có tự tin: "Cháu là người đàn ông tốt với cô ấy nhất trên đời này, cháu là bố của hai đứa con của cô ấy, là cháu làm cô ấy không phải bị nhà họ Mặc chọc tức, cô ấy sẽ có ý kiến gì với cháu nào? Huống hồ, cô ấy đã sinh hai đứa con, cả nhà Mặc Đại Thăng bọn họ chưa từng chăm sóc cô ấy một ngày, trái lại còn cùng với thân thích chế nhạo cô ấy! Nếu cô ấy vì chuyện này mà có ý kiến với cháu, cô ấy cũng không xứng làm vợ của Quyền Đế Sâm cháu!"


"Đế Sâm, ông nội hy vọng cháu biết rằng, không có cái gì quan trọng hơn cả nhà cùng sống vui vẻ hạnh phúc, cũng có cái gì có thể cho người ta vui vẻ bằng việc có con cái kề cận!" Đôi mắt Quyền Thịnh Quốc mang theo lệ quang yêu thương: "Ông mong cháu hạnh phúc! Mặc Sơ yêu cháu chân thành, con bé chính là người bạn đời phù hợp nhất của cháu!"


Quyền Đế Sâm khẽ mím môi: "Mặc Sa vĩnh viễn sẽ là bạn đời của cháu, là vợ của cháu, là mẹ của con cháu! Nhưng, thì cháu nhất định phải báo! Ông nội, nếu không có ba nhà bọn họ cùng hại chết bố cháu, thì bây giờ bố cháu cũng sẽ đang ở bên cạnh ông"



vietwriter.vn



Quyền Thịnh Quốc không nói gì nữa.


Sau khi Quyền Đế Sâm trở về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, anh nhìn thấy Mặc Sơ đang xõa tóc, cô ngồi trên chiếc xích đu, đung đưa trên xích đu.


Mái tóc màu đen bay theo gió, còn có tiếng cười của cô và các con đang không ngừng phát


ra.


Mặc SỢ gọi: "Hàm Hàm, Hi Hi, đẩy mạnh vào! Xem sức của các con lớn đến đâu? Có thể đẩy mẹ cao bao nhiêu?"


Hai đứa bé Mặc Hi và Mặc Hàm đứng đằng sau cô, hai bàn tay một trải một phải đẩy người CÔ.


Mặc Hàm kêu lên: "Sơ SƠ, mẹ nặng quá, mẹ phải giảm béo đi! Nếu không biến thành một bài mập, daddy sẽ chê mẹ đấy!"


Mặc Sơ cười ha ha: "Hi Hi, con xem daddy và Hàm Hàm chế mẹ rồi kìa, con có chế mẹ không?"


Cô vừa nói vừa nhảy đôi mắt to sáng lấp lánh, nhìn con trai!


Ánh mắt đó như thể đang nói, nếu cậu bé cũng chế cô béo, cô thật sự là không chỗ nương tựa nữa rồi!


Mặc Hi thở dài, sau đó lấy góc 45 độ làm ra vẻ ưu nhã nhìn lên trời cao: "Nể tình mẹ đáng thương như này, con miễn cưỡng thu nhận mẹ!"


"Woa..." Mặc Sơ ngồi trên xích đu chắp tay thi lễ: "Tiểu nữ tử cảm động phục sát đất! Nhìn tháy nước mắt trong suốt của mẹ chưa?"


"Chưa!" Mặc Hi lắc đầu, cậu bé nói với em gái: "Hàm Hàm, đi lấy hạt tiêu đến đây!"


Mặc SƠ vươn tay chọc cậu bé: "Này thì nhẫn tâm quá á!"


Quyền Đế Sâm bước thảnh thơi đi về phía ba mẹ con.


Mặc Hàm chạy từ xa tới: "Daddy... daddy... Sơ Sở thành mẹ mập rồi, con và Hi Hi đều không đẩy được!"


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, bế cô bé lên, khuôn mặt mềm mại phấn nộn của cô bé cọ lên


khuôn mặt màu đồng của anh, mặt anh đi qua phong sương và gió lạnh, còn cô bé thì mới bước đến thế giới này, hết thảy đều vẫn là dáng vẻ mỹ lệ.


"Xem ra da mặt của mami cũng dày rồi, ở nhà bóc lột hai sức lao động nhỏ rồi này!" Khóe môi Quyền Đế Sâm nhếch lên một nụ cười nhạt, một tay anh thì bể Mặc Hàm, đi đến bên cạnh xích đu, một tay còn lại thì xoa đầu Mặc Hi.


Mặc Sơ ngẩng đầu lên nhìn anh: "Ông nội vẫn khỏe chứ?"


"Khỏe!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Mặc Hi nói: "Sắp khai giảng rồi, con và Hàm Hàm đi chơi cùng ông nội nhé!"


"Ngoan!" Mặc Sơ cảm thấy con trai thật sự rất hiểu chuyện!


Mặc Hi không chỉ là thiên tài về phương diện chế tạo, ở mặt đối nhân xử thế, cậu bé cũng cực kỳ điêu luyện, không thể không nói, gien di truyền mạnh, cậu bé hoàn toàn là di truyền tác phong làm việc của Quyền Đế Sâm.


Mặc Hàm lại nói: "Hi Hi đây là cho Sơ SƠ và Daddy có không gian hai người đấy!"


"Còn nhỏ mà láu lỉnh!" Mặc Sơ kéo kéo bím tóc của cô bé.


Mặc Hàm cười hì hì: "Đi đến chỗ của ông cụ cũng tốt, con và ông cụ đấu cờ, ông thua thì phải cho con kéo râu! Còn phải cho con tiền, rất nhanh thôi con sẽ giàu hơn Hi Hi!"







"Đứa nhỏ này sức khỏe tốt, chỉ có điều là vẫn chưa ăn khổ! Huấn luyện nhiều hơn thì sẽ nổi bật!" Cấp dưới quân đội nói: "Lão thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ huấn luyện cậu ấy thật tốt, để cho cậu ấy và Đế Sâm giống nhau, trở thành ngôi sao tỏa sáng của quân đội chúng ta!"


"Được!" Quyên Thịnh Quốc và Quyền Để Thâm nhất trí đồng ý, để cho Quyền Đế Đình vào quân đội rèn luyện, thân làm thế hệ sau của nhà họ Quyền, nhất định là phải có thân thể và khí phách như sắt, cũng phải có ý chí như thép.


Sau khi Quyền Thịnh Quốc bỏ điện thoại xuống, Quyền Đế Sâm đẩy cửa đi vào: "Ông nội..."


"Đế Sâm, chuyện của nhà họ Mặc, ngoại trừ Mặc Đại Thăng ra, cháu cũng đừng liên lụy người vô tội nữa!" Quyền Thịnh Quốc hơi không vui.



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm thì lại rất bình tĩnh: "Trần Chân Dao là bị con gái bà ta giết chết, Mặc Đại Thăng cũng là bị mẹ con bọn họ làm tức chết! Trứng của ruồi bọ không chích không không khe hở, là lòng tham của bọn họ đã hại chết bọn họ! Đó là bọn họ gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được!"


Tất nhiên, cải bố cục không chê vào đâu được này là anh thiết kế.


Quyền Thịnh Quốc gật đầu: "Ông biết, ông chỉ lo sau khi Mặc Sợ biết, con bé sẽ có ý kiến với thủ pháp làm việc của cháu!"


Quyền Đế Sâm lại rất có tự tin: "Cháu là người đàn ông tốt với cô ấy nhất trên đời này, cháu là bố của hai đứa con của cô ấy, là cháu làm cô ấy không phải bị nhà họ Mặc chọc tức, cô ấy sẽ có ý kiến gì với cháu nào? Huống hồ, cô ấy đã sinh hai đứa con, cả nhà Mặc Đại Thăng bọn họ chưa từng chăm sóc cô ấy một ngày, trái lại còn cùng với thân thích chế nhạo cô ấy! Nếu cô ấy vì chuyện này mà có ý kiến với cháu, cô ấy cũng không xứng làm vợ của Quyền Đế Sâm cháu!"


"Đế Sâm, ông nội hy vọng cháu biết rằng, không có cái gì quan trọng hơn cả nhà cùng sống vui vẻ hạnh phúc, cũng có cái gì có thể cho người ta vui vẻ bằng việc có con cái kề cận!" Đôi mắt Quyền Thịnh Quốc mang theo lệ quang yêu thương: "Ông mong cháu hạnh phúc! Mặc Sơ yêu cháu chân thành, con bé chính là người bạn đời phù hợp nhất của cháu!"


Quyền Đế Sâm khẽ mím môi: "Mặc Sa vĩnh viễn sẽ là bạn đời của cháu, là vợ của cháu, là mẹ của con cháu! Nhưng, thì cháu nhất định phải báo! Ông nội, nếu không có ba nhà bọn họ cùng hại chết bố cháu, thì bây giờ bố cháu cũng sẽ đang ở bên cạnh ông"



vietwriter.vn



Quyền Thịnh Quốc không nói gì nữa.


Sau khi Quyền Đế Sâm trở về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, anh nhìn thấy Mặc Sơ đang xõa tóc, cô ngồi trên chiếc xích đu, đung đưa trên xích đu.


Mái tóc màu đen bay theo gió, còn có tiếng cười của cô và các con đang không ngừng phát


ra.


Mặc SỢ gọi: "Hàm Hàm, Hi Hi, đẩy mạnh vào! Xem sức của các con lớn đến đâu? Có thể đẩy mẹ cao bao nhiêu?"


Hai đứa bé Mặc Hi và Mặc Hàm đứng đằng sau cô, hai bàn tay một trải một phải đẩy người CÔ.


Mặc Hàm kêu lên: "Sơ SƠ, mẹ nặng quá, mẹ phải giảm béo đi! Nếu không biến thành một bài mập, daddy sẽ chê mẹ đấy!"


Mặc Sơ cười ha ha: "Hi Hi, con xem daddy và Hàm Hàm chế mẹ rồi kìa, con có chế mẹ không?"


Cô vừa nói vừa nhảy đôi mắt to sáng lấp lánh, nhìn con trai!


Ánh mắt đó như thể đang nói, nếu cậu bé cũng chế cô béo, cô thật sự là không chỗ nương tựa nữa rồi!


Mặc Hi thở dài, sau đó lấy góc 45 độ làm ra vẻ ưu nhã nhìn lên trời cao: "Nể tình mẹ đáng thương như này, con miễn cưỡng thu nhận mẹ!"


"Woa..." Mặc Sơ ngồi trên xích đu chắp tay thi lễ: "Tiểu nữ tử cảm động phục sát đất! Nhìn tháy nước mắt trong suốt của mẹ chưa?"


"Chưa!" Mặc Hi lắc đầu, cậu bé nói với em gái: "Hàm Hàm, đi lấy hạt tiêu đến đây!"


Mặc SƠ vươn tay chọc cậu bé: "Này thì nhẫn tâm quá á!"


Quyền Đế Sâm bước thảnh thơi đi về phía ba mẹ con.


Mặc Hàm chạy từ xa tới: "Daddy... daddy... Sơ Sở thành mẹ mập rồi, con và Hi Hi đều không đẩy được!"


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, bế cô bé lên, khuôn mặt mềm mại phấn nộn của cô bé cọ lên


khuôn mặt màu đồng của anh, mặt anh đi qua phong sương và gió lạnh, còn cô bé thì mới bước đến thế giới này, hết thảy đều vẫn là dáng vẻ mỹ lệ.


"Xem ra da mặt của mami cũng dày rồi, ở nhà bóc lột hai sức lao động nhỏ rồi này!" Khóe môi Quyền Đế Sâm nhếch lên một nụ cười nhạt, một tay anh thì bể Mặc Hàm, đi đến bên cạnh xích đu, một tay còn lại thì xoa đầu Mặc Hi.


Mặc Sơ ngẩng đầu lên nhìn anh: "Ông nội vẫn khỏe chứ?"


"Khỏe!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Mặc Hi nói: "Sắp khai giảng rồi, con và Hàm Hàm đi chơi cùng ông nội nhé!"


"Ngoan!" Mặc Sơ cảm thấy con trai thật sự rất hiểu chuyện!


Mặc Hi không chỉ là thiên tài về phương diện chế tạo, ở mặt đối nhân xử thế, cậu bé cũng cực kỳ điêu luyện, không thể không nói, gien di truyền mạnh, cậu bé hoàn toàn là di truyền tác phong làm việc của Quyền Đế Sâm.


Mặc Hàm lại nói: "Hi Hi đây là cho Sơ SƠ và Daddy có không gian hai người đấy!"


"Còn nhỏ mà láu lỉnh!" Mặc Sơ kéo kéo bím tóc của cô bé.


Mặc Hàm cười hì hì: "Đi đến chỗ của ông cụ cũng tốt, con và ông cụ đấu cờ, ông thua thì phải cho con kéo râu! Còn phải cho con tiền, rất nhanh thôi con sẽ giàu hơn Hi Hi!"
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Đứa nhỏ này sức khỏe tốt, chỉ có điều là vẫn chưa ăn khổ! Huấn luyện nhiều hơn thì sẽ nổi bật!" Cấp dưới quân đội nói: "Lão thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ huấn luyện cậu ấy thật tốt, để cho cậu ấy và Đế Sâm giống nhau, trở thành ngôi sao tỏa sáng của quân đội chúng ta!"


"Được!" Quyên Thịnh Quốc và Quyền Để Thâm nhất trí đồng ý, để cho Quyền Đế Đình vào quân đội rèn luyện, thân làm thế hệ sau của nhà họ Quyền, nhất định là phải có thân thể và khí phách như sắt, cũng phải có ý chí như thép.


Sau khi Quyền Thịnh Quốc bỏ điện thoại xuống, Quyền Đế Sâm đẩy cửa đi vào: "Ông nội..."


"Đế Sâm, chuyện của nhà họ Mặc, ngoại trừ Mặc Đại Thăng ra, cháu cũng đừng liên lụy người vô tội nữa!" Quyền Thịnh Quốc hơi không vui.



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm thì lại rất bình tĩnh: "Trần Chân Dao là bị con gái bà ta giết chết, Mặc Đại Thăng cũng là bị mẹ con bọn họ làm tức chết! Trứng của ruồi bọ không chích không không khe hở, là lòng tham của bọn họ đã hại chết bọn họ! Đó là bọn họ gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được!"


Tất nhiên, cải bố cục không chê vào đâu được này là anh thiết kế.


Quyền Thịnh Quốc gật đầu: "Ông biết, ông chỉ lo sau khi Mặc Sợ biết, con bé sẽ có ý kiến với thủ pháp làm việc của cháu!"


Quyền Đế Sâm lại rất có tự tin: "Cháu là người đàn ông tốt với cô ấy nhất trên đời này, cháu là bố của hai đứa con của cô ấy, là cháu làm cô ấy không phải bị nhà họ Mặc chọc tức, cô ấy sẽ có ý kiến gì với cháu nào? Huống hồ, cô ấy đã sinh hai đứa con, cả nhà Mặc Đại Thăng bọn họ chưa từng chăm sóc cô ấy một ngày, trái lại còn cùng với thân thích chế nhạo cô ấy! Nếu cô ấy vì chuyện này mà có ý kiến với cháu, cô ấy cũng không xứng làm vợ của Quyền Đế Sâm cháu!"


"Đế Sâm, ông nội hy vọng cháu biết rằng, không có cái gì quan trọng hơn cả nhà cùng sống vui vẻ hạnh phúc, cũng có cái gì có thể cho người ta vui vẻ bằng việc có con cái kề cận!" Đôi mắt Quyền Thịnh Quốc mang theo lệ quang yêu thương: "Ông mong cháu hạnh phúc! Mặc Sơ yêu cháu chân thành, con bé chính là người bạn đời phù hợp nhất của cháu!"


Quyền Đế Sâm khẽ mím môi: "Mặc Sa vĩnh viễn sẽ là bạn đời của cháu, là vợ của cháu, là mẹ của con cháu! Nhưng, thì cháu nhất định phải báo! Ông nội, nếu không có ba nhà bọn họ cùng hại chết bố cháu, thì bây giờ bố cháu cũng sẽ đang ở bên cạnh ông"



vietwriter.vn



Quyền Thịnh Quốc không nói gì nữa.


Sau khi Quyền Đế Sâm trở về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, anh nhìn thấy Mặc Sơ đang xõa tóc, cô ngồi trên chiếc xích đu, đung đưa trên xích đu.


Mái tóc màu đen bay theo gió, còn có tiếng cười của cô và các con đang không ngừng phát


ra.


Mặc SỢ gọi: "Hàm Hàm, Hi Hi, đẩy mạnh vào! Xem sức của các con lớn đến đâu? Có thể đẩy mẹ cao bao nhiêu?"


Hai đứa bé Mặc Hi và Mặc Hàm đứng đằng sau cô, hai bàn tay một trải một phải đẩy người CÔ.


Mặc Hàm kêu lên: "Sơ SƠ, mẹ nặng quá, mẹ phải giảm béo đi! Nếu không biến thành một bài mập, daddy sẽ chê mẹ đấy!"


Mặc Sơ cười ha ha: "Hi Hi, con xem daddy và Hàm Hàm chế mẹ rồi kìa, con có chế mẹ không?"


Cô vừa nói vừa nhảy đôi mắt to sáng lấp lánh, nhìn con trai!


Ánh mắt đó như thể đang nói, nếu cậu bé cũng chế cô béo, cô thật sự là không chỗ nương tựa nữa rồi!


Mặc Hi thở dài, sau đó lấy góc 45 độ làm ra vẻ ưu nhã nhìn lên trời cao: "Nể tình mẹ đáng thương như này, con miễn cưỡng thu nhận mẹ!"


"Woa..." Mặc Sơ ngồi trên xích đu chắp tay thi lễ: "Tiểu nữ tử cảm động phục sát đất! Nhìn tháy nước mắt trong suốt của mẹ chưa?"


"Chưa!" Mặc Hi lắc đầu, cậu bé nói với em gái: "Hàm Hàm, đi lấy hạt tiêu đến đây!"


Mặc SƠ vươn tay chọc cậu bé: "Này thì nhẫn tâm quá á!"


Quyền Đế Sâm bước thảnh thơi đi về phía ba mẹ con.


Mặc Hàm chạy từ xa tới: "Daddy... daddy... Sơ Sở thành mẹ mập rồi, con và Hi Hi đều không đẩy được!"


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, bế cô bé lên, khuôn mặt mềm mại phấn nộn của cô bé cọ lên


khuôn mặt màu đồng của anh, mặt anh đi qua phong sương và gió lạnh, còn cô bé thì mới bước đến thế giới này, hết thảy đều vẫn là dáng vẻ mỹ lệ.


"Xem ra da mặt của mami cũng dày rồi, ở nhà bóc lột hai sức lao động nhỏ rồi này!" Khóe môi Quyền Đế Sâm nhếch lên một nụ cười nhạt, một tay anh thì bể Mặc Hàm, đi đến bên cạnh xích đu, một tay còn lại thì xoa đầu Mặc Hi.


Mặc Sơ ngẩng đầu lên nhìn anh: "Ông nội vẫn khỏe chứ?"


"Khỏe!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Mặc Hi nói: "Sắp khai giảng rồi, con và Hàm Hàm đi chơi cùng ông nội nhé!"


"Ngoan!" Mặc Sơ cảm thấy con trai thật sự rất hiểu chuyện!


Mặc Hi không chỉ là thiên tài về phương diện chế tạo, ở mặt đối nhân xử thế, cậu bé cũng cực kỳ điêu luyện, không thể không nói, gien di truyền mạnh, cậu bé hoàn toàn là di truyền tác phong làm việc của Quyền Đế Sâm.


Mặc Hàm lại nói: "Hi Hi đây là cho Sơ SƠ và Daddy có không gian hai người đấy!"


"Còn nhỏ mà láu lỉnh!" Mặc Sơ kéo kéo bím tóc của cô bé.


Mặc Hàm cười hì hì: "Đi đến chỗ của ông cụ cũng tốt, con và ông cụ đấu cờ, ông thua thì phải cho con kéo râu! Còn phải cho con tiền, rất nhanh thôi con sẽ giàu hơn Hi Hi!"







"Đứa nhỏ này sức khỏe tốt, chỉ có điều là vẫn chưa ăn khổ! Huấn luyện nhiều hơn thì sẽ nổi bật!" Cấp dưới quân đội nói: "Lão thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ huấn luyện cậu ấy thật tốt, để cho cậu ấy và Đế Sâm giống nhau, trở thành ngôi sao tỏa sáng của quân đội chúng ta!"


"Được!" Quyên Thịnh Quốc và Quyền Để Thâm nhất trí đồng ý, để cho Quyền Đế Đình vào quân đội rèn luyện, thân làm thế hệ sau của nhà họ Quyền, nhất định là phải có thân thể và khí phách như sắt, cũng phải có ý chí như thép.


Sau khi Quyền Thịnh Quốc bỏ điện thoại xuống, Quyền Đế Sâm đẩy cửa đi vào: "Ông nội..."


"Đế Sâm, chuyện của nhà họ Mặc, ngoại trừ Mặc Đại Thăng ra, cháu cũng đừng liên lụy người vô tội nữa!" Quyền Thịnh Quốc hơi không vui.



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm thì lại rất bình tĩnh: "Trần Chân Dao là bị con gái bà ta giết chết, Mặc Đại Thăng cũng là bị mẹ con bọn họ làm tức chết! Trứng của ruồi bọ không chích không không khe hở, là lòng tham của bọn họ đã hại chết bọn họ! Đó là bọn họ gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được!"


Tất nhiên, cải bố cục không chê vào đâu được này là anh thiết kế.


Quyền Thịnh Quốc gật đầu: "Ông biết, ông chỉ lo sau khi Mặc Sợ biết, con bé sẽ có ý kiến với thủ pháp làm việc của cháu!"


Quyền Đế Sâm lại rất có tự tin: "Cháu là người đàn ông tốt với cô ấy nhất trên đời này, cháu là bố của hai đứa con của cô ấy, là cháu làm cô ấy không phải bị nhà họ Mặc chọc tức, cô ấy sẽ có ý kiến gì với cháu nào? Huống hồ, cô ấy đã sinh hai đứa con, cả nhà Mặc Đại Thăng bọn họ chưa từng chăm sóc cô ấy một ngày, trái lại còn cùng với thân thích chế nhạo cô ấy! Nếu cô ấy vì chuyện này mà có ý kiến với cháu, cô ấy cũng không xứng làm vợ của Quyền Đế Sâm cháu!"


"Đế Sâm, ông nội hy vọng cháu biết rằng, không có cái gì quan trọng hơn cả nhà cùng sống vui vẻ hạnh phúc, cũng có cái gì có thể cho người ta vui vẻ bằng việc có con cái kề cận!" Đôi mắt Quyền Thịnh Quốc mang theo lệ quang yêu thương: "Ông mong cháu hạnh phúc! Mặc Sơ yêu cháu chân thành, con bé chính là người bạn đời phù hợp nhất của cháu!"


Quyền Đế Sâm khẽ mím môi: "Mặc Sa vĩnh viễn sẽ là bạn đời của cháu, là vợ của cháu, là mẹ của con cháu! Nhưng, thì cháu nhất định phải báo! Ông nội, nếu không có ba nhà bọn họ cùng hại chết bố cháu, thì bây giờ bố cháu cũng sẽ đang ở bên cạnh ông"



vietwriter.vn



Quyền Thịnh Quốc không nói gì nữa.


Sau khi Quyền Đế Sâm trở về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, anh nhìn thấy Mặc Sơ đang xõa tóc, cô ngồi trên chiếc xích đu, đung đưa trên xích đu.


Mái tóc màu đen bay theo gió, còn có tiếng cười của cô và các con đang không ngừng phát


ra.


Mặc SỢ gọi: "Hàm Hàm, Hi Hi, đẩy mạnh vào! Xem sức của các con lớn đến đâu? Có thể đẩy mẹ cao bao nhiêu?"


Hai đứa bé Mặc Hi và Mặc Hàm đứng đằng sau cô, hai bàn tay một trải một phải đẩy người CÔ.


Mặc Hàm kêu lên: "Sơ SƠ, mẹ nặng quá, mẹ phải giảm béo đi! Nếu không biến thành một bài mập, daddy sẽ chê mẹ đấy!"


Mặc Sơ cười ha ha: "Hi Hi, con xem daddy và Hàm Hàm chế mẹ rồi kìa, con có chế mẹ không?"


Cô vừa nói vừa nhảy đôi mắt to sáng lấp lánh, nhìn con trai!


Ánh mắt đó như thể đang nói, nếu cậu bé cũng chế cô béo, cô thật sự là không chỗ nương tựa nữa rồi!


Mặc Hi thở dài, sau đó lấy góc 45 độ làm ra vẻ ưu nhã nhìn lên trời cao: "Nể tình mẹ đáng thương như này, con miễn cưỡng thu nhận mẹ!"


"Woa..." Mặc Sơ ngồi trên xích đu chắp tay thi lễ: "Tiểu nữ tử cảm động phục sát đất! Nhìn tháy nước mắt trong suốt của mẹ chưa?"


"Chưa!" Mặc Hi lắc đầu, cậu bé nói với em gái: "Hàm Hàm, đi lấy hạt tiêu đến đây!"


Mặc SƠ vươn tay chọc cậu bé: "Này thì nhẫn tâm quá á!"


Quyền Đế Sâm bước thảnh thơi đi về phía ba mẹ con.


Mặc Hàm chạy từ xa tới: "Daddy... daddy... Sơ Sở thành mẹ mập rồi, con và Hi Hi đều không đẩy được!"


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, bế cô bé lên, khuôn mặt mềm mại phấn nộn của cô bé cọ lên


khuôn mặt màu đồng của anh, mặt anh đi qua phong sương và gió lạnh, còn cô bé thì mới bước đến thế giới này, hết thảy đều vẫn là dáng vẻ mỹ lệ.


"Xem ra da mặt của mami cũng dày rồi, ở nhà bóc lột hai sức lao động nhỏ rồi này!" Khóe môi Quyền Đế Sâm nhếch lên một nụ cười nhạt, một tay anh thì bể Mặc Hàm, đi đến bên cạnh xích đu, một tay còn lại thì xoa đầu Mặc Hi.


Mặc Sơ ngẩng đầu lên nhìn anh: "Ông nội vẫn khỏe chứ?"


"Khỏe!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Mặc Hi nói: "Sắp khai giảng rồi, con và Hàm Hàm đi chơi cùng ông nội nhé!"


"Ngoan!" Mặc Sơ cảm thấy con trai thật sự rất hiểu chuyện!


Mặc Hi không chỉ là thiên tài về phương diện chế tạo, ở mặt đối nhân xử thế, cậu bé cũng cực kỳ điêu luyện, không thể không nói, gien di truyền mạnh, cậu bé hoàn toàn là di truyền tác phong làm việc của Quyền Đế Sâm.


Mặc Hàm lại nói: "Hi Hi đây là cho Sơ SƠ và Daddy có không gian hai người đấy!"


"Còn nhỏ mà láu lỉnh!" Mặc Sơ kéo kéo bím tóc của cô bé.


Mặc Hàm cười hì hì: "Đi đến chỗ của ông cụ cũng tốt, con và ông cụ đấu cờ, ông thua thì phải cho con kéo râu! Còn phải cho con tiền, rất nhanh thôi con sẽ giàu hơn Hi Hi!"
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Đứa nhỏ này sức khỏe tốt, chỉ có điều là vẫn chưa ăn khổ! Huấn luyện nhiều hơn thì sẽ nổi bật!" Cấp dưới quân đội nói: "Lão thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ huấn luyện cậu ấy thật tốt, để cho cậu ấy và Đế Sâm giống nhau, trở thành ngôi sao tỏa sáng của quân đội chúng ta!"


"Được!" Quyên Thịnh Quốc và Quyền Để Thâm nhất trí đồng ý, để cho Quyền Đế Đình vào quân đội rèn luyện, thân làm thế hệ sau của nhà họ Quyền, nhất định là phải có thân thể và khí phách như sắt, cũng phải có ý chí như thép.


Sau khi Quyền Thịnh Quốc bỏ điện thoại xuống, Quyền Đế Sâm đẩy cửa đi vào: "Ông nội..."


"Đế Sâm, chuyện của nhà họ Mặc, ngoại trừ Mặc Đại Thăng ra, cháu cũng đừng liên lụy người vô tội nữa!" Quyền Thịnh Quốc hơi không vui.



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm thì lại rất bình tĩnh: "Trần Chân Dao là bị con gái bà ta giết chết, Mặc Đại Thăng cũng là bị mẹ con bọn họ làm tức chết! Trứng của ruồi bọ không chích không không khe hở, là lòng tham của bọn họ đã hại chết bọn họ! Đó là bọn họ gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được!"


Tất nhiên, cải bố cục không chê vào đâu được này là anh thiết kế.


Quyền Thịnh Quốc gật đầu: "Ông biết, ông chỉ lo sau khi Mặc Sợ biết, con bé sẽ có ý kiến với thủ pháp làm việc của cháu!"


Quyền Đế Sâm lại rất có tự tin: "Cháu là người đàn ông tốt với cô ấy nhất trên đời này, cháu là bố của hai đứa con của cô ấy, là cháu làm cô ấy không phải bị nhà họ Mặc chọc tức, cô ấy sẽ có ý kiến gì với cháu nào? Huống hồ, cô ấy đã sinh hai đứa con, cả nhà Mặc Đại Thăng bọn họ chưa từng chăm sóc cô ấy một ngày, trái lại còn cùng với thân thích chế nhạo cô ấy! Nếu cô ấy vì chuyện này mà có ý kiến với cháu, cô ấy cũng không xứng làm vợ của Quyền Đế Sâm cháu!"


"Đế Sâm, ông nội hy vọng cháu biết rằng, không có cái gì quan trọng hơn cả nhà cùng sống vui vẻ hạnh phúc, cũng có cái gì có thể cho người ta vui vẻ bằng việc có con cái kề cận!" Đôi mắt Quyền Thịnh Quốc mang theo lệ quang yêu thương: "Ông mong cháu hạnh phúc! Mặc Sơ yêu cháu chân thành, con bé chính là người bạn đời phù hợp nhất của cháu!"


Quyền Đế Sâm khẽ mím môi: "Mặc Sa vĩnh viễn sẽ là bạn đời của cháu, là vợ của cháu, là mẹ của con cháu! Nhưng, thì cháu nhất định phải báo! Ông nội, nếu không có ba nhà bọn họ cùng hại chết bố cháu, thì bây giờ bố cháu cũng sẽ đang ở bên cạnh ông"



vietwriter.vn



Quyền Thịnh Quốc không nói gì nữa.


Sau khi Quyền Đế Sâm trở về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, anh nhìn thấy Mặc Sơ đang xõa tóc, cô ngồi trên chiếc xích đu, đung đưa trên xích đu.


Mái tóc màu đen bay theo gió, còn có tiếng cười của cô và các con đang không ngừng phát


ra.


Mặc SỢ gọi: "Hàm Hàm, Hi Hi, đẩy mạnh vào! Xem sức của các con lớn đến đâu? Có thể đẩy mẹ cao bao nhiêu?"


Hai đứa bé Mặc Hi và Mặc Hàm đứng đằng sau cô, hai bàn tay một trải một phải đẩy người CÔ.


Mặc Hàm kêu lên: "Sơ SƠ, mẹ nặng quá, mẹ phải giảm béo đi! Nếu không biến thành một bài mập, daddy sẽ chê mẹ đấy!"


Mặc Sơ cười ha ha: "Hi Hi, con xem daddy và Hàm Hàm chế mẹ rồi kìa, con có chế mẹ không?"


Cô vừa nói vừa nhảy đôi mắt to sáng lấp lánh, nhìn con trai!


Ánh mắt đó như thể đang nói, nếu cậu bé cũng chế cô béo, cô thật sự là không chỗ nương tựa nữa rồi!


Mặc Hi thở dài, sau đó lấy góc 45 độ làm ra vẻ ưu nhã nhìn lên trời cao: "Nể tình mẹ đáng thương như này, con miễn cưỡng thu nhận mẹ!"


"Woa..." Mặc Sơ ngồi trên xích đu chắp tay thi lễ: "Tiểu nữ tử cảm động phục sát đất! Nhìn tháy nước mắt trong suốt của mẹ chưa?"


"Chưa!" Mặc Hi lắc đầu, cậu bé nói với em gái: "Hàm Hàm, đi lấy hạt tiêu đến đây!"


Mặc SƠ vươn tay chọc cậu bé: "Này thì nhẫn tâm quá á!"


Quyền Đế Sâm bước thảnh thơi đi về phía ba mẹ con.


Mặc Hàm chạy từ xa tới: "Daddy... daddy... Sơ Sở thành mẹ mập rồi, con và Hi Hi đều không đẩy được!"


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, bế cô bé lên, khuôn mặt mềm mại phấn nộn của cô bé cọ lên


khuôn mặt màu đồng của anh, mặt anh đi qua phong sương và gió lạnh, còn cô bé thì mới bước đến thế giới này, hết thảy đều vẫn là dáng vẻ mỹ lệ.


"Xem ra da mặt của mami cũng dày rồi, ở nhà bóc lột hai sức lao động nhỏ rồi này!" Khóe môi Quyền Đế Sâm nhếch lên một nụ cười nhạt, một tay anh thì bể Mặc Hàm, đi đến bên cạnh xích đu, một tay còn lại thì xoa đầu Mặc Hi.


Mặc Sơ ngẩng đầu lên nhìn anh: "Ông nội vẫn khỏe chứ?"


"Khỏe!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Mặc Hi nói: "Sắp khai giảng rồi, con và Hàm Hàm đi chơi cùng ông nội nhé!"


"Ngoan!" Mặc Sơ cảm thấy con trai thật sự rất hiểu chuyện!


Mặc Hi không chỉ là thiên tài về phương diện chế tạo, ở mặt đối nhân xử thế, cậu bé cũng cực kỳ điêu luyện, không thể không nói, gien di truyền mạnh, cậu bé hoàn toàn là di truyền tác phong làm việc của Quyền Đế Sâm.


Mặc Hàm lại nói: "Hi Hi đây là cho Sơ SƠ và Daddy có không gian hai người đấy!"


"Còn nhỏ mà láu lỉnh!" Mặc Sơ kéo kéo bím tóc của cô bé.


Mặc Hàm cười hì hì: "Đi đến chỗ của ông cụ cũng tốt, con và ông cụ đấu cờ, ông thua thì phải cho con kéo râu! Còn phải cho con tiền, rất nhanh thôi con sẽ giàu hơn Hi Hi!"







"Đứa nhỏ này sức khỏe tốt, chỉ có điều là vẫn chưa ăn khổ! Huấn luyện nhiều hơn thì sẽ nổi bật!" Cấp dưới quân đội nói: "Lão thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ huấn luyện cậu ấy thật tốt, để cho cậu ấy và Đế Sâm giống nhau, trở thành ngôi sao tỏa sáng của quân đội chúng ta!"


"Được!" Quyên Thịnh Quốc và Quyền Để Thâm nhất trí đồng ý, để cho Quyền Đế Đình vào quân đội rèn luyện, thân làm thế hệ sau của nhà họ Quyền, nhất định là phải có thân thể và khí phách như sắt, cũng phải có ý chí như thép.


Sau khi Quyền Thịnh Quốc bỏ điện thoại xuống, Quyền Đế Sâm đẩy cửa đi vào: "Ông nội..."


"Đế Sâm, chuyện của nhà họ Mặc, ngoại trừ Mặc Đại Thăng ra, cháu cũng đừng liên lụy người vô tội nữa!" Quyền Thịnh Quốc hơi không vui.



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm thì lại rất bình tĩnh: "Trần Chân Dao là bị con gái bà ta giết chết, Mặc Đại Thăng cũng là bị mẹ con bọn họ làm tức chết! Trứng của ruồi bọ không chích không không khe hở, là lòng tham của bọn họ đã hại chết bọn họ! Đó là bọn họ gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được!"


Tất nhiên, cải bố cục không chê vào đâu được này là anh thiết kế.


Quyền Thịnh Quốc gật đầu: "Ông biết, ông chỉ lo sau khi Mặc Sợ biết, con bé sẽ có ý kiến với thủ pháp làm việc của cháu!"


Quyền Đế Sâm lại rất có tự tin: "Cháu là người đàn ông tốt với cô ấy nhất trên đời này, cháu là bố của hai đứa con của cô ấy, là cháu làm cô ấy không phải bị nhà họ Mặc chọc tức, cô ấy sẽ có ý kiến gì với cháu nào? Huống hồ, cô ấy đã sinh hai đứa con, cả nhà Mặc Đại Thăng bọn họ chưa từng chăm sóc cô ấy một ngày, trái lại còn cùng với thân thích chế nhạo cô ấy! Nếu cô ấy vì chuyện này mà có ý kiến với cháu, cô ấy cũng không xứng làm vợ của Quyền Đế Sâm cháu!"


"Đế Sâm, ông nội hy vọng cháu biết rằng, không có cái gì quan trọng hơn cả nhà cùng sống vui vẻ hạnh phúc, cũng có cái gì có thể cho người ta vui vẻ bằng việc có con cái kề cận!" Đôi mắt Quyền Thịnh Quốc mang theo lệ quang yêu thương: "Ông mong cháu hạnh phúc! Mặc Sơ yêu cháu chân thành, con bé chính là người bạn đời phù hợp nhất của cháu!"


Quyền Đế Sâm khẽ mím môi: "Mặc Sa vĩnh viễn sẽ là bạn đời của cháu, là vợ của cháu, là mẹ của con cháu! Nhưng, thì cháu nhất định phải báo! Ông nội, nếu không có ba nhà bọn họ cùng hại chết bố cháu, thì bây giờ bố cháu cũng sẽ đang ở bên cạnh ông"



vietwriter.vn



Quyền Thịnh Quốc không nói gì nữa.


Sau khi Quyền Đế Sâm trở về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, anh nhìn thấy Mặc Sơ đang xõa tóc, cô ngồi trên chiếc xích đu, đung đưa trên xích đu.


Mái tóc màu đen bay theo gió, còn có tiếng cười của cô và các con đang không ngừng phát


ra.


Mặc SỢ gọi: "Hàm Hàm, Hi Hi, đẩy mạnh vào! Xem sức của các con lớn đến đâu? Có thể đẩy mẹ cao bao nhiêu?"


Hai đứa bé Mặc Hi và Mặc Hàm đứng đằng sau cô, hai bàn tay một trải một phải đẩy người CÔ.


Mặc Hàm kêu lên: "Sơ SƠ, mẹ nặng quá, mẹ phải giảm béo đi! Nếu không biến thành một bài mập, daddy sẽ chê mẹ đấy!"


Mặc Sơ cười ha ha: "Hi Hi, con xem daddy và Hàm Hàm chế mẹ rồi kìa, con có chế mẹ không?"


Cô vừa nói vừa nhảy đôi mắt to sáng lấp lánh, nhìn con trai!


Ánh mắt đó như thể đang nói, nếu cậu bé cũng chế cô béo, cô thật sự là không chỗ nương tựa nữa rồi!


Mặc Hi thở dài, sau đó lấy góc 45 độ làm ra vẻ ưu nhã nhìn lên trời cao: "Nể tình mẹ đáng thương như này, con miễn cưỡng thu nhận mẹ!"


"Woa..." Mặc Sơ ngồi trên xích đu chắp tay thi lễ: "Tiểu nữ tử cảm động phục sát đất! Nhìn tháy nước mắt trong suốt của mẹ chưa?"


"Chưa!" Mặc Hi lắc đầu, cậu bé nói với em gái: "Hàm Hàm, đi lấy hạt tiêu đến đây!"


Mặc SƠ vươn tay chọc cậu bé: "Này thì nhẫn tâm quá á!"


Quyền Đế Sâm bước thảnh thơi đi về phía ba mẹ con.


Mặc Hàm chạy từ xa tới: "Daddy... daddy... Sơ Sở thành mẹ mập rồi, con và Hi Hi đều không đẩy được!"


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, bế cô bé lên, khuôn mặt mềm mại phấn nộn của cô bé cọ lên


khuôn mặt màu đồng của anh, mặt anh đi qua phong sương và gió lạnh, còn cô bé thì mới bước đến thế giới này, hết thảy đều vẫn là dáng vẻ mỹ lệ.


"Xem ra da mặt của mami cũng dày rồi, ở nhà bóc lột hai sức lao động nhỏ rồi này!" Khóe môi Quyền Đế Sâm nhếch lên một nụ cười nhạt, một tay anh thì bể Mặc Hàm, đi đến bên cạnh xích đu, một tay còn lại thì xoa đầu Mặc Hi.


Mặc Sơ ngẩng đầu lên nhìn anh: "Ông nội vẫn khỏe chứ?"


"Khỏe!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Mặc Hi nói: "Sắp khai giảng rồi, con và Hàm Hàm đi chơi cùng ông nội nhé!"


"Ngoan!" Mặc Sơ cảm thấy con trai thật sự rất hiểu chuyện!


Mặc Hi không chỉ là thiên tài về phương diện chế tạo, ở mặt đối nhân xử thế, cậu bé cũng cực kỳ điêu luyện, không thể không nói, gien di truyền mạnh, cậu bé hoàn toàn là di truyền tác phong làm việc của Quyền Đế Sâm.


Mặc Hàm lại nói: "Hi Hi đây là cho Sơ SƠ và Daddy có không gian hai người đấy!"


"Còn nhỏ mà láu lỉnh!" Mặc Sơ kéo kéo bím tóc của cô bé.


Mặc Hàm cười hì hì: "Đi đến chỗ của ông cụ cũng tốt, con và ông cụ đấu cờ, ông thua thì phải cho con kéo râu! Còn phải cho con tiền, rất nhanh thôi con sẽ giàu hơn Hi Hi!"
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Đứa nhỏ này sức khỏe tốt, chỉ có điều là vẫn chưa ăn khổ! Huấn luyện nhiều hơn thì sẽ nổi bật!" Cấp dưới quân đội nói: "Lão thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ huấn luyện cậu ấy thật tốt, để cho cậu ấy và Đế Sâm giống nhau, trở thành ngôi sao tỏa sáng của quân đội chúng ta!"


"Được!" Quyên Thịnh Quốc và Quyền Để Thâm nhất trí đồng ý, để cho Quyền Đế Đình vào quân đội rèn luyện, thân làm thế hệ sau của nhà họ Quyền, nhất định là phải có thân thể và khí phách như sắt, cũng phải có ý chí như thép.


Sau khi Quyền Thịnh Quốc bỏ điện thoại xuống, Quyền Đế Sâm đẩy cửa đi vào: "Ông nội..."


"Đế Sâm, chuyện của nhà họ Mặc, ngoại trừ Mặc Đại Thăng ra, cháu cũng đừng liên lụy người vô tội nữa!" Quyền Thịnh Quốc hơi không vui.



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm thì lại rất bình tĩnh: "Trần Chân Dao là bị con gái bà ta giết chết, Mặc Đại Thăng cũng là bị mẹ con bọn họ làm tức chết! Trứng của ruồi bọ không chích không không khe hở, là lòng tham của bọn họ đã hại chết bọn họ! Đó là bọn họ gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được!"


Tất nhiên, cải bố cục không chê vào đâu được này là anh thiết kế.


Quyền Thịnh Quốc gật đầu: "Ông biết, ông chỉ lo sau khi Mặc Sợ biết, con bé sẽ có ý kiến với thủ pháp làm việc của cháu!"


Quyền Đế Sâm lại rất có tự tin: "Cháu là người đàn ông tốt với cô ấy nhất trên đời này, cháu là bố của hai đứa con của cô ấy, là cháu làm cô ấy không phải bị nhà họ Mặc chọc tức, cô ấy sẽ có ý kiến gì với cháu nào? Huống hồ, cô ấy đã sinh hai đứa con, cả nhà Mặc Đại Thăng bọn họ chưa từng chăm sóc cô ấy một ngày, trái lại còn cùng với thân thích chế nhạo cô ấy! Nếu cô ấy vì chuyện này mà có ý kiến với cháu, cô ấy cũng không xứng làm vợ của Quyền Đế Sâm cháu!"


"Đế Sâm, ông nội hy vọng cháu biết rằng, không có cái gì quan trọng hơn cả nhà cùng sống vui vẻ hạnh phúc, cũng có cái gì có thể cho người ta vui vẻ bằng việc có con cái kề cận!" Đôi mắt Quyền Thịnh Quốc mang theo lệ quang yêu thương: "Ông mong cháu hạnh phúc! Mặc Sơ yêu cháu chân thành, con bé chính là người bạn đời phù hợp nhất của cháu!"


Quyền Đế Sâm khẽ mím môi: "Mặc Sa vĩnh viễn sẽ là bạn đời của cháu, là vợ của cháu, là mẹ của con cháu! Nhưng, thì cháu nhất định phải báo! Ông nội, nếu không có ba nhà bọn họ cùng hại chết bố cháu, thì bây giờ bố cháu cũng sẽ đang ở bên cạnh ông"



vietwriter.vn



Quyền Thịnh Quốc không nói gì nữa.


Sau khi Quyền Đế Sâm trở về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, anh nhìn thấy Mặc Sơ đang xõa tóc, cô ngồi trên chiếc xích đu, đung đưa trên xích đu.


Mái tóc màu đen bay theo gió, còn có tiếng cười của cô và các con đang không ngừng phát


ra.


Mặc SỢ gọi: "Hàm Hàm, Hi Hi, đẩy mạnh vào! Xem sức của các con lớn đến đâu? Có thể đẩy mẹ cao bao nhiêu?"


Hai đứa bé Mặc Hi và Mặc Hàm đứng đằng sau cô, hai bàn tay một trải một phải đẩy người CÔ.


Mặc Hàm kêu lên: "Sơ SƠ, mẹ nặng quá, mẹ phải giảm béo đi! Nếu không biến thành một bài mập, daddy sẽ chê mẹ đấy!"


Mặc Sơ cười ha ha: "Hi Hi, con xem daddy và Hàm Hàm chế mẹ rồi kìa, con có chế mẹ không?"


Cô vừa nói vừa nhảy đôi mắt to sáng lấp lánh, nhìn con trai!


Ánh mắt đó như thể đang nói, nếu cậu bé cũng chế cô béo, cô thật sự là không chỗ nương tựa nữa rồi!


Mặc Hi thở dài, sau đó lấy góc 45 độ làm ra vẻ ưu nhã nhìn lên trời cao: "Nể tình mẹ đáng thương như này, con miễn cưỡng thu nhận mẹ!"


"Woa..." Mặc Sơ ngồi trên xích đu chắp tay thi lễ: "Tiểu nữ tử cảm động phục sát đất! Nhìn tháy nước mắt trong suốt của mẹ chưa?"


"Chưa!" Mặc Hi lắc đầu, cậu bé nói với em gái: "Hàm Hàm, đi lấy hạt tiêu đến đây!"


Mặc SƠ vươn tay chọc cậu bé: "Này thì nhẫn tâm quá á!"


Quyền Đế Sâm bước thảnh thơi đi về phía ba mẹ con.


Mặc Hàm chạy từ xa tới: "Daddy... daddy... Sơ Sở thành mẹ mập rồi, con và Hi Hi đều không đẩy được!"


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, bế cô bé lên, khuôn mặt mềm mại phấn nộn của cô bé cọ lên


khuôn mặt màu đồng của anh, mặt anh đi qua phong sương và gió lạnh, còn cô bé thì mới bước đến thế giới này, hết thảy đều vẫn là dáng vẻ mỹ lệ.


"Xem ra da mặt của mami cũng dày rồi, ở nhà bóc lột hai sức lao động nhỏ rồi này!" Khóe môi Quyền Đế Sâm nhếch lên một nụ cười nhạt, một tay anh thì bể Mặc Hàm, đi đến bên cạnh xích đu, một tay còn lại thì xoa đầu Mặc Hi.


Mặc Sơ ngẩng đầu lên nhìn anh: "Ông nội vẫn khỏe chứ?"


"Khỏe!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Mặc Hi nói: "Sắp khai giảng rồi, con và Hàm Hàm đi chơi cùng ông nội nhé!"


"Ngoan!" Mặc Sơ cảm thấy con trai thật sự rất hiểu chuyện!


Mặc Hi không chỉ là thiên tài về phương diện chế tạo, ở mặt đối nhân xử thế, cậu bé cũng cực kỳ điêu luyện, không thể không nói, gien di truyền mạnh, cậu bé hoàn toàn là di truyền tác phong làm việc của Quyền Đế Sâm.


Mặc Hàm lại nói: "Hi Hi đây là cho Sơ SƠ và Daddy có không gian hai người đấy!"


"Còn nhỏ mà láu lỉnh!" Mặc Sơ kéo kéo bím tóc của cô bé.


Mặc Hàm cười hì hì: "Đi đến chỗ của ông cụ cũng tốt, con và ông cụ đấu cờ, ông thua thì phải cho con kéo râu! Còn phải cho con tiền, rất nhanh thôi con sẽ giàu hơn Hi Hi!"







"Đứa nhỏ này sức khỏe tốt, chỉ có điều là vẫn chưa ăn khổ! Huấn luyện nhiều hơn thì sẽ nổi bật!" Cấp dưới quân đội nói: "Lão thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ huấn luyện cậu ấy thật tốt, để cho cậu ấy và Đế Sâm giống nhau, trở thành ngôi sao tỏa sáng của quân đội chúng ta!"


"Được!" Quyên Thịnh Quốc và Quyền Để Thâm nhất trí đồng ý, để cho Quyền Đế Đình vào quân đội rèn luyện, thân làm thế hệ sau của nhà họ Quyền, nhất định là phải có thân thể và khí phách như sắt, cũng phải có ý chí như thép.


Sau khi Quyền Thịnh Quốc bỏ điện thoại xuống, Quyền Đế Sâm đẩy cửa đi vào: "Ông nội..."


"Đế Sâm, chuyện của nhà họ Mặc, ngoại trừ Mặc Đại Thăng ra, cháu cũng đừng liên lụy người vô tội nữa!" Quyền Thịnh Quốc hơi không vui.



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm thì lại rất bình tĩnh: "Trần Chân Dao là bị con gái bà ta giết chết, Mặc Đại Thăng cũng là bị mẹ con bọn họ làm tức chết! Trứng của ruồi bọ không chích không không khe hở, là lòng tham của bọn họ đã hại chết bọn họ! Đó là bọn họ gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được!"


Tất nhiên, cải bố cục không chê vào đâu được này là anh thiết kế.


Quyền Thịnh Quốc gật đầu: "Ông biết, ông chỉ lo sau khi Mặc Sợ biết, con bé sẽ có ý kiến với thủ pháp làm việc của cháu!"


Quyền Đế Sâm lại rất có tự tin: "Cháu là người đàn ông tốt với cô ấy nhất trên đời này, cháu là bố của hai đứa con của cô ấy, là cháu làm cô ấy không phải bị nhà họ Mặc chọc tức, cô ấy sẽ có ý kiến gì với cháu nào? Huống hồ, cô ấy đã sinh hai đứa con, cả nhà Mặc Đại Thăng bọn họ chưa từng chăm sóc cô ấy một ngày, trái lại còn cùng với thân thích chế nhạo cô ấy! Nếu cô ấy vì chuyện này mà có ý kiến với cháu, cô ấy cũng không xứng làm vợ của Quyền Đế Sâm cháu!"


"Đế Sâm, ông nội hy vọng cháu biết rằng, không có cái gì quan trọng hơn cả nhà cùng sống vui vẻ hạnh phúc, cũng có cái gì có thể cho người ta vui vẻ bằng việc có con cái kề cận!" Đôi mắt Quyền Thịnh Quốc mang theo lệ quang yêu thương: "Ông mong cháu hạnh phúc! Mặc Sơ yêu cháu chân thành, con bé chính là người bạn đời phù hợp nhất của cháu!"


Quyền Đế Sâm khẽ mím môi: "Mặc Sa vĩnh viễn sẽ là bạn đời của cháu, là vợ của cháu, là mẹ của con cháu! Nhưng, thì cháu nhất định phải báo! Ông nội, nếu không có ba nhà bọn họ cùng hại chết bố cháu, thì bây giờ bố cháu cũng sẽ đang ở bên cạnh ông"



vietwriter.vn



Quyền Thịnh Quốc không nói gì nữa.


Sau khi Quyền Đế Sâm trở về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, anh nhìn thấy Mặc Sơ đang xõa tóc, cô ngồi trên chiếc xích đu, đung đưa trên xích đu.


Mái tóc màu đen bay theo gió, còn có tiếng cười của cô và các con đang không ngừng phát


ra.


Mặc SỢ gọi: "Hàm Hàm, Hi Hi, đẩy mạnh vào! Xem sức của các con lớn đến đâu? Có thể đẩy mẹ cao bao nhiêu?"


Hai đứa bé Mặc Hi và Mặc Hàm đứng đằng sau cô, hai bàn tay một trải một phải đẩy người CÔ.


Mặc Hàm kêu lên: "Sơ SƠ, mẹ nặng quá, mẹ phải giảm béo đi! Nếu không biến thành một bài mập, daddy sẽ chê mẹ đấy!"


Mặc Sơ cười ha ha: "Hi Hi, con xem daddy và Hàm Hàm chế mẹ rồi kìa, con có chế mẹ không?"


Cô vừa nói vừa nhảy đôi mắt to sáng lấp lánh, nhìn con trai!


Ánh mắt đó như thể đang nói, nếu cậu bé cũng chế cô béo, cô thật sự là không chỗ nương tựa nữa rồi!


Mặc Hi thở dài, sau đó lấy góc 45 độ làm ra vẻ ưu nhã nhìn lên trời cao: "Nể tình mẹ đáng thương như này, con miễn cưỡng thu nhận mẹ!"


"Woa..." Mặc Sơ ngồi trên xích đu chắp tay thi lễ: "Tiểu nữ tử cảm động phục sát đất! Nhìn tháy nước mắt trong suốt của mẹ chưa?"


"Chưa!" Mặc Hi lắc đầu, cậu bé nói với em gái: "Hàm Hàm, đi lấy hạt tiêu đến đây!"


Mặc SƠ vươn tay chọc cậu bé: "Này thì nhẫn tâm quá á!"


Quyền Đế Sâm bước thảnh thơi đi về phía ba mẹ con.


Mặc Hàm chạy từ xa tới: "Daddy... daddy... Sơ Sở thành mẹ mập rồi, con và Hi Hi đều không đẩy được!"


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, bế cô bé lên, khuôn mặt mềm mại phấn nộn của cô bé cọ lên


khuôn mặt màu đồng của anh, mặt anh đi qua phong sương và gió lạnh, còn cô bé thì mới bước đến thế giới này, hết thảy đều vẫn là dáng vẻ mỹ lệ.


"Xem ra da mặt của mami cũng dày rồi, ở nhà bóc lột hai sức lao động nhỏ rồi này!" Khóe môi Quyền Đế Sâm nhếch lên một nụ cười nhạt, một tay anh thì bể Mặc Hàm, đi đến bên cạnh xích đu, một tay còn lại thì xoa đầu Mặc Hi.


Mặc Sơ ngẩng đầu lên nhìn anh: "Ông nội vẫn khỏe chứ?"


"Khỏe!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Mặc Hi nói: "Sắp khai giảng rồi, con và Hàm Hàm đi chơi cùng ông nội nhé!"


"Ngoan!" Mặc Sơ cảm thấy con trai thật sự rất hiểu chuyện!


Mặc Hi không chỉ là thiên tài về phương diện chế tạo, ở mặt đối nhân xử thế, cậu bé cũng cực kỳ điêu luyện, không thể không nói, gien di truyền mạnh, cậu bé hoàn toàn là di truyền tác phong làm việc của Quyền Đế Sâm.


Mặc Hàm lại nói: "Hi Hi đây là cho Sơ SƠ và Daddy có không gian hai người đấy!"


"Còn nhỏ mà láu lỉnh!" Mặc Sơ kéo kéo bím tóc của cô bé.


Mặc Hàm cười hì hì: "Đi đến chỗ của ông cụ cũng tốt, con và ông cụ đấu cờ, ông thua thì phải cho con kéo râu! Còn phải cho con tiền, rất nhanh thôi con sẽ giàu hơn Hi Hi!"
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Đứa nhỏ này sức khỏe tốt, chỉ có điều là vẫn chưa ăn khổ! Huấn luyện nhiều hơn thì sẽ nổi bật!" Cấp dưới quân đội nói: "Lão thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ huấn luyện cậu ấy thật tốt, để cho cậu ấy và Đế Sâm giống nhau, trở thành ngôi sao tỏa sáng của quân đội chúng ta!"


"Được!" Quyên Thịnh Quốc và Quyền Để Thâm nhất trí đồng ý, để cho Quyền Đế Đình vào quân đội rèn luyện, thân làm thế hệ sau của nhà họ Quyền, nhất định là phải có thân thể và khí phách như sắt, cũng phải có ý chí như thép.


Sau khi Quyền Thịnh Quốc bỏ điện thoại xuống, Quyền Đế Sâm đẩy cửa đi vào: "Ông nội..."


"Đế Sâm, chuyện của nhà họ Mặc, ngoại trừ Mặc Đại Thăng ra, cháu cũng đừng liên lụy người vô tội nữa!" Quyền Thịnh Quốc hơi không vui.



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm thì lại rất bình tĩnh: "Trần Chân Dao là bị con gái bà ta giết chết, Mặc Đại Thăng cũng là bị mẹ con bọn họ làm tức chết! Trứng của ruồi bọ không chích không không khe hở, là lòng tham của bọn họ đã hại chết bọn họ! Đó là bọn họ gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được!"


Tất nhiên, cải bố cục không chê vào đâu được này là anh thiết kế.


Quyền Thịnh Quốc gật đầu: "Ông biết, ông chỉ lo sau khi Mặc Sợ biết, con bé sẽ có ý kiến với thủ pháp làm việc của cháu!"


Quyền Đế Sâm lại rất có tự tin: "Cháu là người đàn ông tốt với cô ấy nhất trên đời này, cháu là bố của hai đứa con của cô ấy, là cháu làm cô ấy không phải bị nhà họ Mặc chọc tức, cô ấy sẽ có ý kiến gì với cháu nào? Huống hồ, cô ấy đã sinh hai đứa con, cả nhà Mặc Đại Thăng bọn họ chưa từng chăm sóc cô ấy một ngày, trái lại còn cùng với thân thích chế nhạo cô ấy! Nếu cô ấy vì chuyện này mà có ý kiến với cháu, cô ấy cũng không xứng làm vợ của Quyền Đế Sâm cháu!"


"Đế Sâm, ông nội hy vọng cháu biết rằng, không có cái gì quan trọng hơn cả nhà cùng sống vui vẻ hạnh phúc, cũng có cái gì có thể cho người ta vui vẻ bằng việc có con cái kề cận!" Đôi mắt Quyền Thịnh Quốc mang theo lệ quang yêu thương: "Ông mong cháu hạnh phúc! Mặc Sơ yêu cháu chân thành, con bé chính là người bạn đời phù hợp nhất của cháu!"


Quyền Đế Sâm khẽ mím môi: "Mặc Sa vĩnh viễn sẽ là bạn đời của cháu, là vợ của cháu, là mẹ của con cháu! Nhưng, thì cháu nhất định phải báo! Ông nội, nếu không có ba nhà bọn họ cùng hại chết bố cháu, thì bây giờ bố cháu cũng sẽ đang ở bên cạnh ông"



vietwriter.vn



Quyền Thịnh Quốc không nói gì nữa.


Sau khi Quyền Đế Sâm trở về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, anh nhìn thấy Mặc Sơ đang xõa tóc, cô ngồi trên chiếc xích đu, đung đưa trên xích đu.


Mái tóc màu đen bay theo gió, còn có tiếng cười của cô và các con đang không ngừng phát


ra.


Mặc SỢ gọi: "Hàm Hàm, Hi Hi, đẩy mạnh vào! Xem sức của các con lớn đến đâu? Có thể đẩy mẹ cao bao nhiêu?"


Hai đứa bé Mặc Hi và Mặc Hàm đứng đằng sau cô, hai bàn tay một trải một phải đẩy người CÔ.


Mặc Hàm kêu lên: "Sơ SƠ, mẹ nặng quá, mẹ phải giảm béo đi! Nếu không biến thành một bài mập, daddy sẽ chê mẹ đấy!"


Mặc Sơ cười ha ha: "Hi Hi, con xem daddy và Hàm Hàm chế mẹ rồi kìa, con có chế mẹ không?"


Cô vừa nói vừa nhảy đôi mắt to sáng lấp lánh, nhìn con trai!


Ánh mắt đó như thể đang nói, nếu cậu bé cũng chế cô béo, cô thật sự là không chỗ nương tựa nữa rồi!


Mặc Hi thở dài, sau đó lấy góc 45 độ làm ra vẻ ưu nhã nhìn lên trời cao: "Nể tình mẹ đáng thương như này, con miễn cưỡng thu nhận mẹ!"


"Woa..." Mặc Sơ ngồi trên xích đu chắp tay thi lễ: "Tiểu nữ tử cảm động phục sát đất! Nhìn tháy nước mắt trong suốt của mẹ chưa?"


"Chưa!" Mặc Hi lắc đầu, cậu bé nói với em gái: "Hàm Hàm, đi lấy hạt tiêu đến đây!"


Mặc SƠ vươn tay chọc cậu bé: "Này thì nhẫn tâm quá á!"


Quyền Đế Sâm bước thảnh thơi đi về phía ba mẹ con.


Mặc Hàm chạy từ xa tới: "Daddy... daddy... Sơ Sở thành mẹ mập rồi, con và Hi Hi đều không đẩy được!"


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, bế cô bé lên, khuôn mặt mềm mại phấn nộn của cô bé cọ lên


khuôn mặt màu đồng của anh, mặt anh đi qua phong sương và gió lạnh, còn cô bé thì mới bước đến thế giới này, hết thảy đều vẫn là dáng vẻ mỹ lệ.


"Xem ra da mặt của mami cũng dày rồi, ở nhà bóc lột hai sức lao động nhỏ rồi này!" Khóe môi Quyền Đế Sâm nhếch lên một nụ cười nhạt, một tay anh thì bể Mặc Hàm, đi đến bên cạnh xích đu, một tay còn lại thì xoa đầu Mặc Hi.


Mặc Sơ ngẩng đầu lên nhìn anh: "Ông nội vẫn khỏe chứ?"


"Khỏe!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Mặc Hi nói: "Sắp khai giảng rồi, con và Hàm Hàm đi chơi cùng ông nội nhé!"


"Ngoan!" Mặc Sơ cảm thấy con trai thật sự rất hiểu chuyện!


Mặc Hi không chỉ là thiên tài về phương diện chế tạo, ở mặt đối nhân xử thế, cậu bé cũng cực kỳ điêu luyện, không thể không nói, gien di truyền mạnh, cậu bé hoàn toàn là di truyền tác phong làm việc của Quyền Đế Sâm.


Mặc Hàm lại nói: "Hi Hi đây là cho Sơ SƠ và Daddy có không gian hai người đấy!"


"Còn nhỏ mà láu lỉnh!" Mặc Sơ kéo kéo bím tóc của cô bé.


Mặc Hàm cười hì hì: "Đi đến chỗ của ông cụ cũng tốt, con và ông cụ đấu cờ, ông thua thì phải cho con kéo râu! Còn phải cho con tiền, rất nhanh thôi con sẽ giàu hơn Hi Hi!"







"Đứa nhỏ này sức khỏe tốt, chỉ có điều là vẫn chưa ăn khổ! Huấn luyện nhiều hơn thì sẽ nổi bật!" Cấp dưới quân đội nói: "Lão thủ trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ huấn luyện cậu ấy thật tốt, để cho cậu ấy và Đế Sâm giống nhau, trở thành ngôi sao tỏa sáng của quân đội chúng ta!"


"Được!" Quyên Thịnh Quốc và Quyền Để Thâm nhất trí đồng ý, để cho Quyền Đế Đình vào quân đội rèn luyện, thân làm thế hệ sau của nhà họ Quyền, nhất định là phải có thân thể và khí phách như sắt, cũng phải có ý chí như thép.


Sau khi Quyền Thịnh Quốc bỏ điện thoại xuống, Quyền Đế Sâm đẩy cửa đi vào: "Ông nội..."


"Đế Sâm, chuyện của nhà họ Mặc, ngoại trừ Mặc Đại Thăng ra, cháu cũng đừng liên lụy người vô tội nữa!" Quyền Thịnh Quốc hơi không vui.



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm thì lại rất bình tĩnh: "Trần Chân Dao là bị con gái bà ta giết chết, Mặc Đại Thăng cũng là bị mẹ con bọn họ làm tức chết! Trứng của ruồi bọ không chích không không khe hở, là lòng tham của bọn họ đã hại chết bọn họ! Đó là bọn họ gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được!"


Tất nhiên, cải bố cục không chê vào đâu được này là anh thiết kế.


Quyền Thịnh Quốc gật đầu: "Ông biết, ông chỉ lo sau khi Mặc Sợ biết, con bé sẽ có ý kiến với thủ pháp làm việc của cháu!"


Quyền Đế Sâm lại rất có tự tin: "Cháu là người đàn ông tốt với cô ấy nhất trên đời này, cháu là bố của hai đứa con của cô ấy, là cháu làm cô ấy không phải bị nhà họ Mặc chọc tức, cô ấy sẽ có ý kiến gì với cháu nào? Huống hồ, cô ấy đã sinh hai đứa con, cả nhà Mặc Đại Thăng bọn họ chưa từng chăm sóc cô ấy một ngày, trái lại còn cùng với thân thích chế nhạo cô ấy! Nếu cô ấy vì chuyện này mà có ý kiến với cháu, cô ấy cũng không xứng làm vợ của Quyền Đế Sâm cháu!"


"Đế Sâm, ông nội hy vọng cháu biết rằng, không có cái gì quan trọng hơn cả nhà cùng sống vui vẻ hạnh phúc, cũng có cái gì có thể cho người ta vui vẻ bằng việc có con cái kề cận!" Đôi mắt Quyền Thịnh Quốc mang theo lệ quang yêu thương: "Ông mong cháu hạnh phúc! Mặc Sơ yêu cháu chân thành, con bé chính là người bạn đời phù hợp nhất của cháu!"


Quyền Đế Sâm khẽ mím môi: "Mặc Sa vĩnh viễn sẽ là bạn đời của cháu, là vợ của cháu, là mẹ của con cháu! Nhưng, thì cháu nhất định phải báo! Ông nội, nếu không có ba nhà bọn họ cùng hại chết bố cháu, thì bây giờ bố cháu cũng sẽ đang ở bên cạnh ông"



vietwriter.vn



Quyền Thịnh Quốc không nói gì nữa.


Sau khi Quyền Đế Sâm trở về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, anh nhìn thấy Mặc Sơ đang xõa tóc, cô ngồi trên chiếc xích đu, đung đưa trên xích đu.


Mái tóc màu đen bay theo gió, còn có tiếng cười của cô và các con đang không ngừng phát


ra.


Mặc SỢ gọi: "Hàm Hàm, Hi Hi, đẩy mạnh vào! Xem sức của các con lớn đến đâu? Có thể đẩy mẹ cao bao nhiêu?"


Hai đứa bé Mặc Hi và Mặc Hàm đứng đằng sau cô, hai bàn tay một trải một phải đẩy người CÔ.


Mặc Hàm kêu lên: "Sơ SƠ, mẹ nặng quá, mẹ phải giảm béo đi! Nếu không biến thành một bài mập, daddy sẽ chê mẹ đấy!"


Mặc Sơ cười ha ha: "Hi Hi, con xem daddy và Hàm Hàm chế mẹ rồi kìa, con có chế mẹ không?"


Cô vừa nói vừa nhảy đôi mắt to sáng lấp lánh, nhìn con trai!


Ánh mắt đó như thể đang nói, nếu cậu bé cũng chế cô béo, cô thật sự là không chỗ nương tựa nữa rồi!


Mặc Hi thở dài, sau đó lấy góc 45 độ làm ra vẻ ưu nhã nhìn lên trời cao: "Nể tình mẹ đáng thương như này, con miễn cưỡng thu nhận mẹ!"


"Woa..." Mặc Sơ ngồi trên xích đu chắp tay thi lễ: "Tiểu nữ tử cảm động phục sát đất! Nhìn tháy nước mắt trong suốt của mẹ chưa?"


"Chưa!" Mặc Hi lắc đầu, cậu bé nói với em gái: "Hàm Hàm, đi lấy hạt tiêu đến đây!"


Mặc SƠ vươn tay chọc cậu bé: "Này thì nhẫn tâm quá á!"


Quyền Đế Sâm bước thảnh thơi đi về phía ba mẹ con.


Mặc Hàm chạy từ xa tới: "Daddy... daddy... Sơ Sở thành mẹ mập rồi, con và Hi Hi đều không đẩy được!"


Quyền Đế Sâm đưa tay ra, bế cô bé lên, khuôn mặt mềm mại phấn nộn của cô bé cọ lên


khuôn mặt màu đồng của anh, mặt anh đi qua phong sương và gió lạnh, còn cô bé thì mới bước đến thế giới này, hết thảy đều vẫn là dáng vẻ mỹ lệ.


"Xem ra da mặt của mami cũng dày rồi, ở nhà bóc lột hai sức lao động nhỏ rồi này!" Khóe môi Quyền Đế Sâm nhếch lên một nụ cười nhạt, một tay anh thì bể Mặc Hàm, đi đến bên cạnh xích đu, một tay còn lại thì xoa đầu Mặc Hi.


Mặc Sơ ngẩng đầu lên nhìn anh: "Ông nội vẫn khỏe chứ?"


"Khỏe!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Mặc Hi nói: "Sắp khai giảng rồi, con và Hàm Hàm đi chơi cùng ông nội nhé!"


"Ngoan!" Mặc Sơ cảm thấy con trai thật sự rất hiểu chuyện!


Mặc Hi không chỉ là thiên tài về phương diện chế tạo, ở mặt đối nhân xử thế, cậu bé cũng cực kỳ điêu luyện, không thể không nói, gien di truyền mạnh, cậu bé hoàn toàn là di truyền tác phong làm việc của Quyền Đế Sâm.


Mặc Hàm lại nói: "Hi Hi đây là cho Sơ SƠ và Daddy có không gian hai người đấy!"


"Còn nhỏ mà láu lỉnh!" Mặc Sơ kéo kéo bím tóc của cô bé.


Mặc Hàm cười hì hì: "Đi đến chỗ của ông cụ cũng tốt, con và ông cụ đấu cờ, ông thua thì phải cho con kéo râu! Còn phải cho con tiền, rất nhanh thôi con sẽ giàu hơn Hi Hi!"
vietwriter.vn vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom