• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản) (1 Viewer)

  • Chương 1440

Chương 1440


“Sau này nghe lời anh sao?”


“Nghe!”


Lê Nhật Linh chân chó mà gật đầu liên tục, thật ra trong lòng đã mắng Lâm Quân một vạn lần từ lâu.


Chết tiệt, bà đây cũng chỉ tạm thời khuất phục dưới dâm uy của anh mà thôi, anh hùng không ăn thiệt thòi trước mắt, chờ em tìm được cơ hội, xem em chỉnh anh thế nào.


“Thôi đi, em vẫn là Lê Nhật Linh mà anh biết sao? Trong lòng đã sớm mắng anh không dưới một vạn lần rồi!”


Bị Lâm Quân đâm thủng tâm tư, Lê Nhật Linh xấu hổ ngẩng đầu cười cười “Em gái nhỏ, chút ý nghĩ này của em, anh còn không biết sao, rời giường, dẫn em đi bệnh viện”


“Hả, ờ!”


Trong bệnh viện, tràn ngập mùi thuốc khử trùng, tay Lê Nhật Linh vẫy vẫy không khí trước mặt.


“Thật là, mất trí nhớ không phải chuyện một sớm một chiều, không hiểu sao anh lại đưa em đến đây! Em không thích nơi này”


“Đưa em đi kiểm tra thì mới giúp em biết rõ về bệnh tình và tình trạng khôi phục! Làm sao, hối hận “Em hối hận cái gì, không phải chỉ làm kiểm tra thôi sao? Ai sợ ai chứ, ngược lại anh đừng có quên để em đi xem căn phòng nhỏ là được.”


Lâm Quân búng tay ra hiệu đồng ý!


Như đã được sắp xếp trước, Lâm Quân cùng Lê Nhật Linh bước trước phòng điều trị.


“Anh Lâm!”


Một bác sĩ trung niên mặc áo khoác dài màu trắng đẩy cửa ra, cũng tính là tôn kính mà chào hỏi với Lâm Quân.


“Bác sĩ, đây là bệnh nhân mà tôi đã nhắc với ông trước đó vợ tôi Lê Nhật Linh!”


“À, được! Mời vào!”


Trong văn phòng không lớn bày rất nhiều dụng cụ to nhỏ, Lê Nhật Linh nhìn xung quanh một cái, lại ngồi xuống trước mặt bác sĩ theo sự hướng dẫn của ông.


Lê Nhật Linh liếc nhìn Lâm Quân một cái!


Lâm Quân dường như hiểu lòng cô, bước tới và nắm lấy một bàn tay của cô.


“Đừng lo, đây là bác sĩ Korando, ở nước.


Mỹ ông ấy có thành tựu không Tồi trong lĩnh vực thần kinh và khoa não, đặc biệt là lĩnh vực mất trí nhớ này, ông ấy từng giúp rất nhiều người bệnh! Em phải tin tưởng ông ấy, nói không chừng rất nhanh có thể nhớ ra anh, còn có các con nữa!”


“Dạ!”


Lê Nhật Linh gật đầu, dưới ánh mắt khẳng định của Lâm Quân, trong lòng chậm rãi khôi phục bình tĩnh lại.


“Trước đó anh Lâm tới tìm tôi đã có nói qua bệnh tình của cô Lê đây”


“Bây giờ cô đi chụp CT não bộ giúp tôi, để tôi có thể tiến thêm một bước trong việc phân tích bệnh tình!”


“Được!”


Lê Nhật Linh liếc nhìn Lâm Quân một cái, đi vào bên trong với Korando.


Lâm Quân buồn chán ngồi ở bàn làm việc, tùy tiện cầm lên một cuốn tạp chí lật xem, trong lòng anh có chút lo lắng, nhưng cũng biết loại chuyện này chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi thời gian trôi qua từng phút từng giây.


“Xong rồi?”


Nhìn thấy Lê Nhật Linh bước ra, Lâm Quân nắm tay cô ngồi xuống.


“Yên tâm đi”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom