Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1455
Chương 1455
Bận rộn cả một ngày, cuối cùng cả nhà họ Lâm cũng yên tĩnh lại, Lâm Quân hôn trán Lê Nhật Linh một cái, định nói ngủ ngon thì bị Lê Nhật Linh kéo áo lại.
“Sao vậy?”
“Lâm Quân, anh có thể kể cho em nghe.
chuyện hồi bé của Hòa Phong, Hạ Ly và Chí Linh không?”
“Em nhớ ra gì rồi hả?” Mắt Lâm Quân sáng bừng lên.
“Không, em chỉ muốn tìm hiểu một chút, nói không chừng có thể nhớ lại gì đó thì sao?”
Lê Nhật Linh nghiêng đầu qua.
“Được rồi, không gấp, cứ từ từ thôi, vậy anh sẽ kể chuyện liên quan đến Hòa Phong cho em nghe trước nhé”
“Được! Lê Nhật Linh gật đầu, chăm chú nhìn Lâm Quân, cẩn thận lắng nghe anh nói về mấy đứa trẻ, nhưng cô lại chậm rãi chìm trong giọng nói của Lâm Quân mà ngủ thiếp đi mất.
“Dậy đi, Nhật Linh” Lâm Quân bóp mũi Lê Nhật Linh, khiến cô kêu lên, hôm nay là ngày đầu tiên cô chính thức đi làm ở JZ.
Ai ngờ Lê Nhật Linh trở mình, không thèm để ý đến anh.
Lâm Quân nhướng mày, anh bị hắt hủi rồi sao?
Anh lật chăn lên, nghiêng người qua dọa Lê Nhật Linh bật dậy: “Anh làm gì thế?”
“Không phải em không muốn dậy sao?
Vậy chúng ta tập thể dục buổi sáng cho tỉnh táo một chút” Môi Lâm Quân ở ngay trước mắt Lê Nhật Linh.
Lê Nhật Linh đỏ ửng mặt, vừa kêu to: “Lưu manh!” vừa luống cuống mặc quần áo vào.
Tâm trạng Lâm Quân rất tốt, không làm gì nữa: “Mau dậy ăn sáng rồi chúng ta đến công ty “Embi.”
“Thế mới ngoan” Lâm Quân cong khóe môi lên, hôn má Lê Nhật Linh một cái.
“Chủ tịch Linh, chào buổi sáng”
“Chào chủ tịch Linh”
Vừa đến công ty, mọi người đua nhau chào hỏi cô, còn Khả Nhi đã biết Lê Nhật Linh hôm nay sẽ đến công ty nên đã đứng chờ ở cửa từ lâu.
Vào đến văn phòng làm việc, Khả Nhi lại tỏ vẻ muốn nói lại thôi, Lê Nhật Linh nghỉ hoặc: “Nói đi, đã xảy ra chuyện gì rồi hả?”
“Chủ tịch Linh, sao cô biết?” Khả Nhi trợn tròn mặt, kinh ngạc nhìn Lê Nhật Linh đứng trước mặt mình.
“Cái dáng vẻ này của cô khiến tôi không muốn biết cũng khó, được chưa hả?” Lê Nhật Linh vừa nhìn tài liệu vừa hỏi tiếp.
Ngày đầu tiên cô nhậm chức, còn rất đột ngột nên không tránh khỏi sẽ có nhiều chuyện khiến người ta thấy khó hiểu.
Mặc dù Lâm Quân đã nói không muốn để cô chịu quá nhiều áp lực, cùng lầm là về nhà làm bà chủ, nhưng cô cảm thấy chuyện trước đây cô làm tốt thì bây giờ cô cũng có thể làm được, hơn nữa chắc chẳn sẽ không kém trước kia chút xíu nào, đây là yêu cầu tiên quyết của cô đối với cuộc sống của chính mình.
“Được rồi, chuyện là như vầy, Christina biết cô hôm nay nhậm chức nên tìm bộ thiết kế mùa đông “Tuyết Chi Quốc” mà trước kia cô làm ra rồi liên lạc với truyền thông, cô ta nói sắp đến mùa đông rồi, nếu cô hung hăng trở về như vậy thì phải thiết kế ra tác phẩm mới mới được, hơn nữa, cô phải nói được linh cảm và ý tưởng của “Tuyết Chi Quốc” ngay trước mặt truyền thông”
Lê Nhật Linh mím môi lại, cô biết “Tuyết Chi Quốc”, năm đó, cô từng thấy ở Coler, được lấy ra làm ví dụ thực tế, lúc ấy cô còn thấy kinh ngạc và hâm mộ, không ngờ lại có người thiết kế ra được thứ tuyệt đẹp như vậy, nhưng mà linh cảm, ý tưởng gì đó thì cô chẳng có chút ấn tượng nào hết.
“Lúc nào phóng viên sẽ đến?”
Bận rộn cả một ngày, cuối cùng cả nhà họ Lâm cũng yên tĩnh lại, Lâm Quân hôn trán Lê Nhật Linh một cái, định nói ngủ ngon thì bị Lê Nhật Linh kéo áo lại.
“Sao vậy?”
“Lâm Quân, anh có thể kể cho em nghe.
chuyện hồi bé của Hòa Phong, Hạ Ly và Chí Linh không?”
“Em nhớ ra gì rồi hả?” Mắt Lâm Quân sáng bừng lên.
“Không, em chỉ muốn tìm hiểu một chút, nói không chừng có thể nhớ lại gì đó thì sao?”
Lê Nhật Linh nghiêng đầu qua.
“Được rồi, không gấp, cứ từ từ thôi, vậy anh sẽ kể chuyện liên quan đến Hòa Phong cho em nghe trước nhé”
“Được! Lê Nhật Linh gật đầu, chăm chú nhìn Lâm Quân, cẩn thận lắng nghe anh nói về mấy đứa trẻ, nhưng cô lại chậm rãi chìm trong giọng nói của Lâm Quân mà ngủ thiếp đi mất.
“Dậy đi, Nhật Linh” Lâm Quân bóp mũi Lê Nhật Linh, khiến cô kêu lên, hôm nay là ngày đầu tiên cô chính thức đi làm ở JZ.
Ai ngờ Lê Nhật Linh trở mình, không thèm để ý đến anh.
Lâm Quân nhướng mày, anh bị hắt hủi rồi sao?
Anh lật chăn lên, nghiêng người qua dọa Lê Nhật Linh bật dậy: “Anh làm gì thế?”
“Không phải em không muốn dậy sao?
Vậy chúng ta tập thể dục buổi sáng cho tỉnh táo một chút” Môi Lâm Quân ở ngay trước mắt Lê Nhật Linh.
Lê Nhật Linh đỏ ửng mặt, vừa kêu to: “Lưu manh!” vừa luống cuống mặc quần áo vào.
Tâm trạng Lâm Quân rất tốt, không làm gì nữa: “Mau dậy ăn sáng rồi chúng ta đến công ty “Embi.”
“Thế mới ngoan” Lâm Quân cong khóe môi lên, hôn má Lê Nhật Linh một cái.
“Chủ tịch Linh, chào buổi sáng”
“Chào chủ tịch Linh”
Vừa đến công ty, mọi người đua nhau chào hỏi cô, còn Khả Nhi đã biết Lê Nhật Linh hôm nay sẽ đến công ty nên đã đứng chờ ở cửa từ lâu.
Vào đến văn phòng làm việc, Khả Nhi lại tỏ vẻ muốn nói lại thôi, Lê Nhật Linh nghỉ hoặc: “Nói đi, đã xảy ra chuyện gì rồi hả?”
“Chủ tịch Linh, sao cô biết?” Khả Nhi trợn tròn mặt, kinh ngạc nhìn Lê Nhật Linh đứng trước mặt mình.
“Cái dáng vẻ này của cô khiến tôi không muốn biết cũng khó, được chưa hả?” Lê Nhật Linh vừa nhìn tài liệu vừa hỏi tiếp.
Ngày đầu tiên cô nhậm chức, còn rất đột ngột nên không tránh khỏi sẽ có nhiều chuyện khiến người ta thấy khó hiểu.
Mặc dù Lâm Quân đã nói không muốn để cô chịu quá nhiều áp lực, cùng lầm là về nhà làm bà chủ, nhưng cô cảm thấy chuyện trước đây cô làm tốt thì bây giờ cô cũng có thể làm được, hơn nữa chắc chẳn sẽ không kém trước kia chút xíu nào, đây là yêu cầu tiên quyết của cô đối với cuộc sống của chính mình.
“Được rồi, chuyện là như vầy, Christina biết cô hôm nay nhậm chức nên tìm bộ thiết kế mùa đông “Tuyết Chi Quốc” mà trước kia cô làm ra rồi liên lạc với truyền thông, cô ta nói sắp đến mùa đông rồi, nếu cô hung hăng trở về như vậy thì phải thiết kế ra tác phẩm mới mới được, hơn nữa, cô phải nói được linh cảm và ý tưởng của “Tuyết Chi Quốc” ngay trước mặt truyền thông”
Lê Nhật Linh mím môi lại, cô biết “Tuyết Chi Quốc”, năm đó, cô từng thấy ở Coler, được lấy ra làm ví dụ thực tế, lúc ấy cô còn thấy kinh ngạc và hâm mộ, không ngờ lại có người thiết kế ra được thứ tuyệt đẹp như vậy, nhưng mà linh cảm, ý tưởng gì đó thì cô chẳng có chút ấn tượng nào hết.
“Lúc nào phóng viên sẽ đến?”
Bình luận facebook