Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3742 Triệu Bân vẫn còn đang trong tình trạng bất tỉnh.
Chỉ trong nháy mắt, cơ thể hắn đã hóa thành mây máu.
Cũng trong khoảnh khắc đó, nguyên thần hắn đứng bên bờ vỡ nát.
Răng rắc!
Màu máu ngập trời, một âm thanh trong trẻo chợt vang lên.
Đó chính là ngọc thạch của kẻ trừng phạt gặp phải đòn tấn công nên vỡ vụn.
“Quay về”.
Kẻ trừng phạt hừ lạnh, kéo Triệu Bân trở về.
Cùng Triệu Bân trở về chính là thứ ánh sáng hủy diệt.
Kẻ trừng phạt nhíu mày, mũi nhọn của thần trong cơ thể lão ta bắn ra chém đứt luồng sáng đó.
“Chúc Không, ngươi lớn gan quá nhỉ”.
Trong màn đêm Minh phủ, phát ra tiếng thở dài.
Minh thần đã bị đánh thức, ở bên kia truyền âm tới.
Xí!
Kẻ trừng phạt không cho là đúng, dứt khoát không quan tâm.
Trâu bò như thế thì tới phàm giới đi! Đánh ngươi đến chết thì thôi.
Chuyển tầm mắt từ Minh phủ về, lão ta mới thấy Triệu Bân, tiểu tử này lúc đi còn bình thường, nay trở về chỉ còn nửa nguyên thần, bây giờ sát ý vẫn còn đang cắn nuốt hóng hủy diệt nguyên thần đó.
“Sợ ngươi thật”.
Kẻ trừng phạt phùng mang trợn má, bắt đầu dùng đến thần lực.
Thần minh ra tay, triệt tiêu sát ý dễ như trở bàn tay, cũng chữa lành nguyên thần của Triệu Bân, cơ thể của hắn cũng được cải tạo, may phúc là tiếp dẫn sớm, chứ nếu chậm một chút thôi là đã không thể trở về nữa.
“Muốn chút nước sông Minh Hà thôi mà khó quá!”.
Kẻ trừng phạt tiễn Triệu Bân đi, chỉ để lại một bát nước sông Minh Hà.
Bát nước này là thứ lão ta trả ân tình cho người ta mà đồng thời còn là thứ khiến lão ta kết thù với Minh Thần.
…
Cũng trong khoảnh khắc đó, nguyên thần hắn đứng bên bờ vỡ nát.
Răng rắc!
Màu máu ngập trời, một âm thanh trong trẻo chợt vang lên.
Đó chính là ngọc thạch của kẻ trừng phạt gặp phải đòn tấn công nên vỡ vụn.
“Quay về”.
Kẻ trừng phạt hừ lạnh, kéo Triệu Bân trở về.
Cùng Triệu Bân trở về chính là thứ ánh sáng hủy diệt.
Kẻ trừng phạt nhíu mày, mũi nhọn của thần trong cơ thể lão ta bắn ra chém đứt luồng sáng đó.
“Chúc Không, ngươi lớn gan quá nhỉ”.
Trong màn đêm Minh phủ, phát ra tiếng thở dài.
Minh thần đã bị đánh thức, ở bên kia truyền âm tới.
Xí!
Kẻ trừng phạt không cho là đúng, dứt khoát không quan tâm.
Trâu bò như thế thì tới phàm giới đi! Đánh ngươi đến chết thì thôi.
Chuyển tầm mắt từ Minh phủ về, lão ta mới thấy Triệu Bân, tiểu tử này lúc đi còn bình thường, nay trở về chỉ còn nửa nguyên thần, bây giờ sát ý vẫn còn đang cắn nuốt hóng hủy diệt nguyên thần đó.
“Sợ ngươi thật”.
Kẻ trừng phạt phùng mang trợn má, bắt đầu dùng đến thần lực.
Thần minh ra tay, triệt tiêu sát ý dễ như trở bàn tay, cũng chữa lành nguyên thần của Triệu Bân, cơ thể của hắn cũng được cải tạo, may phúc là tiếp dẫn sớm, chứ nếu chậm một chút thôi là đã không thể trở về nữa.
“Muốn chút nước sông Minh Hà thôi mà khó quá!”.
Kẻ trừng phạt tiễn Triệu Bân đi, chỉ để lại một bát nước sông Minh Hà.
Bát nước này là thứ lão ta trả ân tình cho người ta mà đồng thời còn là thứ khiến lão ta kết thù với Minh Thần.
…
Bình luận facebook