Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3746 Cái tên này hôm nay kì lạ thế?
Mấy ngày sau, đỉnh núi Triệu gia vô cùng an tĩnh, cường giả Chuẩn Tiên kinh diễm nhất thế gian dường như đã quen với việc bình thản, việc mà hắn làm mỗi ngày đều là chuẩn bị bữa sáng cho mẹ cùng thê tử.
Màn đêm lại buông xuống.
Lạc Hà ngồi trước bàn trang điểm.
Phía sau lưng, Triệu Bân cầm lược nhẹ nhàng chải đầu cho cô ta.
"Ta phải đi".
“Không đợi đứa trẻ ra đời sao?”, Lạc Hà nắm tay hắn hỏi.
“Khi đứa trẻ sinh ra ta nhất định sẽ trở về”, Triệu Bân nở nụ cười ấm áp nói.
"Đó là... lời nói hay nhất mà ta từng nghe".
Lạc Hà mỉm cười dịu dàng, đôi đẹp dần dần trở nên mông lung cho đến khi yên lặng chìm vào giấc ngủ thì cô ta mới nhẹ nhàng tựa vào người Triệu Bân, bí pháp phong ấn của Triệu Bân đã khiến cho cô ta chìm vào giấc ngủ yên bình.
"Con ta... ngủ đi!"
Triệu Bân mỉm cười vuốt ve bụng của Lạc Hà.
Tử hồn châu của hắn từ trong cơ thể bay ra rồi dung nhập vào cơ thể của Lạc Hà, nó sẽ thay hắn bảo hộ thê nhi một thời gian dài, trong khoảng thời gian này hắn sẽ xông qua Hồng Trần lộ, hắn sẽ thành tiên, sẽ nghịch thiên phong thần, sẽ dùng sức mạnh to lớn bảo vệ mẫu tử bọn họ bình an.
Đêm.
Triệu Bân lại leo lên đỉnh núi.
Người đồng hành bên cạnh hắn là Liễu Tâm Như, tiểu nha đầu không đành lòng buông tay, gắt gao ôm lấy cánh tay của hắn thật lâu không muốn buông ra, thế giới của nàng từng chỉ có bóng tối cô độc, chỉ có Triệu Bân là ánh sáng duy nhất của nàng.
"Chăm sóc tốt cho mẹ nhé".
"Bân ca ca... ta sẽ..."
Nàng cũng đã ngủ thiếp đi vì bị Triệu Bân đưa vào mộng đẹp.
Giấc ngủ này sẽ kéo dài nhiều ngày, khi tỉnh lại nàng sẽ không còn thấy Triệu Bân nữa.
Quác!
Hắn đã triệu hồi Đại Bằng.
Con chim này vẫn giống như xưa, rất không an phận, vừa xuất hiện đã gào to muốn đánh Triệu Bân, nhưng nó cũng chỉ có thể gào to thế thôi, bởi vì phần lớn thời gian thì chỉ có một mình nó bị đánh, bị đánh nhiều khiến nó cũng dần quen.
"Không dễ để quen biết một lần, ngồi xuống uống chén rượu đi".
Triệu Bân cười nói, lấy ra hai bầu rượu rồi ném cho Đại Bằng một bầu.
Mí mắt Đại Bằng hơi nhướng lên, hình như có gì đó không đúng! Cái tên này hôm nay kì lạ thế?
Màn đêm lại buông xuống.
Lạc Hà ngồi trước bàn trang điểm.
Phía sau lưng, Triệu Bân cầm lược nhẹ nhàng chải đầu cho cô ta.
"Ta phải đi".
“Không đợi đứa trẻ ra đời sao?”, Lạc Hà nắm tay hắn hỏi.
“Khi đứa trẻ sinh ra ta nhất định sẽ trở về”, Triệu Bân nở nụ cười ấm áp nói.
"Đó là... lời nói hay nhất mà ta từng nghe".
Lạc Hà mỉm cười dịu dàng, đôi đẹp dần dần trở nên mông lung cho đến khi yên lặng chìm vào giấc ngủ thì cô ta mới nhẹ nhàng tựa vào người Triệu Bân, bí pháp phong ấn của Triệu Bân đã khiến cho cô ta chìm vào giấc ngủ yên bình.
"Con ta... ngủ đi!"
Triệu Bân mỉm cười vuốt ve bụng của Lạc Hà.
Tử hồn châu của hắn từ trong cơ thể bay ra rồi dung nhập vào cơ thể của Lạc Hà, nó sẽ thay hắn bảo hộ thê nhi một thời gian dài, trong khoảng thời gian này hắn sẽ xông qua Hồng Trần lộ, hắn sẽ thành tiên, sẽ nghịch thiên phong thần, sẽ dùng sức mạnh to lớn bảo vệ mẫu tử bọn họ bình an.
Đêm.
Triệu Bân lại leo lên đỉnh núi.
Người đồng hành bên cạnh hắn là Liễu Tâm Như, tiểu nha đầu không đành lòng buông tay, gắt gao ôm lấy cánh tay của hắn thật lâu không muốn buông ra, thế giới của nàng từng chỉ có bóng tối cô độc, chỉ có Triệu Bân là ánh sáng duy nhất của nàng.
"Chăm sóc tốt cho mẹ nhé".
"Bân ca ca... ta sẽ..."
Nàng cũng đã ngủ thiếp đi vì bị Triệu Bân đưa vào mộng đẹp.
Giấc ngủ này sẽ kéo dài nhiều ngày, khi tỉnh lại nàng sẽ không còn thấy Triệu Bân nữa.
Quác!
Hắn đã triệu hồi Đại Bằng.
Con chim này vẫn giống như xưa, rất không an phận, vừa xuất hiện đã gào to muốn đánh Triệu Bân, nhưng nó cũng chỉ có thể gào to thế thôi, bởi vì phần lớn thời gian thì chỉ có một mình nó bị đánh, bị đánh nhiều khiến nó cũng dần quen.
"Không dễ để quen biết một lần, ngồi xuống uống chén rượu đi".
Triệu Bân cười nói, lấy ra hai bầu rượu rồi ném cho Đại Bằng một bầu.
Mí mắt Đại Bằng hơi nhướng lên, hình như có gì đó không đúng! Cái tên này hôm nay kì lạ thế?
Bình luận facebook