Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3763 Mà nắn chỉnh càn khôn là sứ mệnh của lão ta.
Vài ba con tà vật thì hắn chẳng sợ nhưng giờ số lượng lại đông nghịt, cứ như thủy triều, tính theo tu vi dưới phàm giới thì con yếu nhất cũng là Huyền Dương đỉnh cao rồi.
Sao Hồng Trần lộ lại có nhiều yêu tụy đến vậy chứ?
Là thử thách mà thượng giới tạo ra để khảo nghiệm người phàm đến từ hạ giới sao?
Vù!
Triệu Bân rút Long Uyên ra rồi xông qua chém giết nhanh như một tia sáng.
Yêu tụy như cơn sóng thủy triều, con trước ngã xuống thì con sau tiến lên, không hề biết sợ, cả đám ngã xuống cũng có cả đám khác nhào tới, như thể không khiến Triệu Bân tan xương nát thịt thì quyết không thôi.
Giống như Chúc Không dự đoán, Triệu Bân bê bết máu rồi.
Hắn vô địch nhân gian thật đấy, nhưng cũng không chịu nổi quần ẩu.
“Đủ khổ sở nhỉ”.
Chúc Không cất lời thâm trầm, chẳng mấy coi trọng Triệu Bân.
Lão ta là kẻ trừng phạt, trông coi nhân gian qua vô số tháng năm, chứng kiến nhân tài hào kiệt đời này qua đời khác. Những kẻ có thể sánh ngang cùng Triệu Bân - thậm chí vượt qua Triệu Bân có cả đống, tiếc rằng từ xưa đến nay không một ai có thể xông qua Hồng Trần lộ. Đó là con đường chết, hi vọng gần như tiệm cận với tuyệt vọng.
Nửa bầu rượu dốc vào bụng, lão ta lại thi triển thần lực thêm lần nữa.
Kẻ gánh vác phàm giới mà, không thể nào ngồi chơi mà không làm việc.
Tọa trấn nhân gian là nhiệm vụ của lão ta.
Mà nắn chỉnh càn khôn là sứ mệnh của lão ta.
Phen này hao tốn khá nhiều thời gian, tấm thân già của ông ta cũng mệt mỏi lắm đấy.
Đợi đến khi lão ta ngồi xuống lần nữa, lại thấy ở tận cùng của Đông Hải lố nhố bóng người, đa phần là thân hữu của Triệu Bân, hơn nữa toàn là những bóng dáng yêu kiều. Có thể thấy Nhan Như Ngọc hay Bạch Nhật Mộng, cứ cách một khoảng thời gian sẽ tới một chuyến.
Ba năm rồi.
Người đó đi ba năm rồi.
Không ai biết, Triệu Bân đã vượt qua Hồng Trần lộ hay chưa.
Dù là kẻ trừng phạt cũng không chắc chắn, bởi vì lão ta không chắc chắn.
Hồng Trần lộ.
Cát vàng bay mịt mùng.
Sao Hồng Trần lộ lại có nhiều yêu tụy đến vậy chứ?
Là thử thách mà thượng giới tạo ra để khảo nghiệm người phàm đến từ hạ giới sao?
Vù!
Triệu Bân rút Long Uyên ra rồi xông qua chém giết nhanh như một tia sáng.
Yêu tụy như cơn sóng thủy triều, con trước ngã xuống thì con sau tiến lên, không hề biết sợ, cả đám ngã xuống cũng có cả đám khác nhào tới, như thể không khiến Triệu Bân tan xương nát thịt thì quyết không thôi.
Giống như Chúc Không dự đoán, Triệu Bân bê bết máu rồi.
Hắn vô địch nhân gian thật đấy, nhưng cũng không chịu nổi quần ẩu.
“Đủ khổ sở nhỉ”.
Chúc Không cất lời thâm trầm, chẳng mấy coi trọng Triệu Bân.
Lão ta là kẻ trừng phạt, trông coi nhân gian qua vô số tháng năm, chứng kiến nhân tài hào kiệt đời này qua đời khác. Những kẻ có thể sánh ngang cùng Triệu Bân - thậm chí vượt qua Triệu Bân có cả đống, tiếc rằng từ xưa đến nay không một ai có thể xông qua Hồng Trần lộ. Đó là con đường chết, hi vọng gần như tiệm cận với tuyệt vọng.
Nửa bầu rượu dốc vào bụng, lão ta lại thi triển thần lực thêm lần nữa.
Kẻ gánh vác phàm giới mà, không thể nào ngồi chơi mà không làm việc.
Tọa trấn nhân gian là nhiệm vụ của lão ta.
Mà nắn chỉnh càn khôn là sứ mệnh của lão ta.
Phen này hao tốn khá nhiều thời gian, tấm thân già của ông ta cũng mệt mỏi lắm đấy.
Đợi đến khi lão ta ngồi xuống lần nữa, lại thấy ở tận cùng của Đông Hải lố nhố bóng người, đa phần là thân hữu của Triệu Bân, hơn nữa toàn là những bóng dáng yêu kiều. Có thể thấy Nhan Như Ngọc hay Bạch Nhật Mộng, cứ cách một khoảng thời gian sẽ tới một chuyến.
Ba năm rồi.
Người đó đi ba năm rồi.
Không ai biết, Triệu Bân đã vượt qua Hồng Trần lộ hay chưa.
Dù là kẻ trừng phạt cũng không chắc chắn, bởi vì lão ta không chắc chắn.
Hồng Trần lộ.
Cát vàng bay mịt mùng.
Bình luận facebook