Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3785 Thiên lôi không an phận, tự nó muốn nhảy ra.
Triệu Bân thản nhiên nói, lập tức đắc đạo.
Hắn vượt qua Hồng Trần lộ, chính thức trở thành tiên hồng trần.
Vù!
Đất trời rung chuyển.
Ngoài ra còn mây đen còn cuồn cuộn kéo đến, sấm chớp đùng đùng, một luồng ý chí cực kỳ đáng sợ bao trùm khắp thành Nam Thiên, không gian vốn lấp lánh ánh sao bỗng bị mây đen che khuất, trở nên tối mịt.
“Thiên kiếp?”
Tất cả người trong thành đều giật mình, ngước đầu lên nhìn.
Sau đó, mọi người đều lớn tiếng mắng, rất rõ ràng, trong thành có người dẫn thiên kiếp đến, thế này là muốn để mọi người bị sét bổ tập thể sao? Nếu thế, hiện trường sét đánh sẽ “hoành tá tràng” lắm nè!
Phong!
Triệu Bân khẽ quát lên trong lòng, cưỡng chế phong ấn thiên kiếp.
Thiên kiếp bị phong ấn nên sấm chớp và ý chí của những đám mây điện bỗng chốc tan rã.
Người trong thành trông thấy mà sững sờ, là kẻ độ kiếp đã phong ấn thiên kiếp rồi ư? Hay là nhân tài đó bị anh tài trong thành giết chết trong gang tấc rồi? Nếu người dẫn kiếp chết đi thì thiên kiếp cũng tự động tan biến đó!
Không ai có thể đưa ra câu trả lời.
Cho dù là những nhân vật máu mặt nhất trong thành cũng không tìm ra được là ai.
Phù!
Triệu Bân cuối cùng cũng đứng dậy, nhả ra một luồng khí đục ngầu, vô cùng khoan khoái.
Uỳnh!
Hắn tấn cấp nên sự trói buộc nhắm vào kiếm Long Uyên cũng bị gỡ bỏ.
Thanh kiếm này rung lên một cái, nó cũng lập tức biến thành tiên binh, một hồi niết bàn thoát biến khiến kiếm thể được phủ một lớp ánh sáng màu vàng rực rỡ, cộng thêm Độn Giáp Thiên Tự càng khiến nó hào hùng hơn.
“Lão đại, ta tấn cấp rồi”.
Kiếm Long Uyên rung lên, thậm chí còn cười hề hề.
Nghe thấy câu này, Triệu Bân không khỏi nhướng mày: thanh kiếm này thành tinh rồi, thậm chí còn biết nói chuyện! Nhưng dường như nó chỉ nói được câu này, linh hồn của Long Uyên bây giờ vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành.
Hắn vượt qua Hồng Trần lộ, chính thức trở thành tiên hồng trần.
Vù!
Đất trời rung chuyển.
Ngoài ra còn mây đen còn cuồn cuộn kéo đến, sấm chớp đùng đùng, một luồng ý chí cực kỳ đáng sợ bao trùm khắp thành Nam Thiên, không gian vốn lấp lánh ánh sao bỗng bị mây đen che khuất, trở nên tối mịt.
“Thiên kiếp?”
Tất cả người trong thành đều giật mình, ngước đầu lên nhìn.
Sau đó, mọi người đều lớn tiếng mắng, rất rõ ràng, trong thành có người dẫn thiên kiếp đến, thế này là muốn để mọi người bị sét bổ tập thể sao? Nếu thế, hiện trường sét đánh sẽ “hoành tá tràng” lắm nè!
Phong!
Triệu Bân khẽ quát lên trong lòng, cưỡng chế phong ấn thiên kiếp.
Thiên kiếp bị phong ấn nên sấm chớp và ý chí của những đám mây điện bỗng chốc tan rã.
Người trong thành trông thấy mà sững sờ, là kẻ độ kiếp đã phong ấn thiên kiếp rồi ư? Hay là nhân tài đó bị anh tài trong thành giết chết trong gang tấc rồi? Nếu người dẫn kiếp chết đi thì thiên kiếp cũng tự động tan biến đó!
Không ai có thể đưa ra câu trả lời.
Cho dù là những nhân vật máu mặt nhất trong thành cũng không tìm ra được là ai.
Phù!
Triệu Bân cuối cùng cũng đứng dậy, nhả ra một luồng khí đục ngầu, vô cùng khoan khoái.
Uỳnh!
Hắn tấn cấp nên sự trói buộc nhắm vào kiếm Long Uyên cũng bị gỡ bỏ.
Thanh kiếm này rung lên một cái, nó cũng lập tức biến thành tiên binh, một hồi niết bàn thoát biến khiến kiếm thể được phủ một lớp ánh sáng màu vàng rực rỡ, cộng thêm Độn Giáp Thiên Tự càng khiến nó hào hùng hơn.
“Lão đại, ta tấn cấp rồi”.
Kiếm Long Uyên rung lên, thậm chí còn cười hề hề.
Nghe thấy câu này, Triệu Bân không khỏi nhướng mày: thanh kiếm này thành tinh rồi, thậm chí còn biết nói chuyện! Nhưng dường như nó chỉ nói được câu này, linh hồn của Long Uyên bây giờ vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành.
Bình luận facebook