Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3787 “Là như vậy à!”
Ở tiên giới thì khác, bởi vì không bị hạn chế như vậy.
Bất kỳ vị tiên nào có chút đạo hạnh, chẳng ai không biết vẽ vài loại bùa.
Nếu đã như thế, giá cả chắc chắn sẽ rẻ như bắp cải rồi.
“Còn định vẽ bùa để phát tài mà?”, Triệu Bân gãi gãi cổ.
Giá cả của bùa chú rẻ như thế thì kiếm được nhiều tiền mới là lạ, so với cách này thì bắt cóc tống tiền có vẻ nhanh hơn.
“Dù thế nào thì có cũng đỡ hơn không”.
Triệu Bân hít một hơi thật sâu, dùng số tiên thạch ít ỏi để vẽ một đống đồ nghề vẽ bùa.
Không hổ là tiên giới, đến cả loại giấy bùa để vẽ bùa cũng cao cấp hơn phàm giới.
Nơi sâu nhất.
Hắn lại dừng chân.
Trên bức tường trước mặt treo từng tấm thẻ bài bằng ngọc, trên mỗi tấm thẻ viết một chữ, có tên của yêu thú, cũng có tên của thảo dược, đã vậy còn gắn kèm giá cả.
Khi hắn đến nơi, có vài ba người đứng lặng trước bức tường, đảo mắt nhìn từng tấm thẻ bài, giống như đang lựa chọn, mà cũng vì lựa chọn nên mới băn khoăn.
“Ông anh, đây là thứ gì vậy?”, Triệu Bân nhìn chàng thanh niên bên cạnh mình.
“Từ dưới quê mới lên hả!”, chàng thanh niên đảo mắt nhìn sang, đánh giá Triệu Bân một lượt.
“Hôm nay mới đến thành Nam Thiên”.
Triệu Bân cười khà khà, tiện thể bịa bừa một lý do.
“Chẳng trách ngươi không biết”, người thanh niên thu hồi ánh mắt, lại nhìn mấy tấm thẻ bài trên tường: “Đây là tường nhiệm vụ, trong thành Nam Thiên, gần như cửa hàng nào cũng có thứ này. Nhìn thấy thẻ bài bằng ngọc treo trên đó không, những thứ này là nhiệm vụ, lấy thẻ bài đi tức là nhận nhiệm vụ, tìm thấy thứ trên đó là có thể mang về đây lĩnh tiền, giá cả cũng khá công bằng, bọn ta thường xuyên đến đây”.
“Là như vậy à!”
Triệu Bân nghe xong lập tức hiểu luôn.
“Tường nhiệm vụ” chẳng qua là dùng phương thức nhiệm vụ để thu thập các món đồ, dược thảo cũng được mà tinh thạch từ yêu thú cũng thế, bất kể thu về thứ gì cũng có thể đặt ở cửa hàng để rao bán. Ông chủ cửa hàng chính là người phát hành nhiệm vụ, kiếm chút tiền trung gian, không cần tự mình mệt nhọc mà vẫn kiếm được tiền.
Cách làm này còn có thể thu hút nguồn khách.
Bất kỳ vị tiên nào có chút đạo hạnh, chẳng ai không biết vẽ vài loại bùa.
Nếu đã như thế, giá cả chắc chắn sẽ rẻ như bắp cải rồi.
“Còn định vẽ bùa để phát tài mà?”, Triệu Bân gãi gãi cổ.
Giá cả của bùa chú rẻ như thế thì kiếm được nhiều tiền mới là lạ, so với cách này thì bắt cóc tống tiền có vẻ nhanh hơn.
“Dù thế nào thì có cũng đỡ hơn không”.
Triệu Bân hít một hơi thật sâu, dùng số tiên thạch ít ỏi để vẽ một đống đồ nghề vẽ bùa.
Không hổ là tiên giới, đến cả loại giấy bùa để vẽ bùa cũng cao cấp hơn phàm giới.
Nơi sâu nhất.
Hắn lại dừng chân.
Trên bức tường trước mặt treo từng tấm thẻ bài bằng ngọc, trên mỗi tấm thẻ viết một chữ, có tên của yêu thú, cũng có tên của thảo dược, đã vậy còn gắn kèm giá cả.
Khi hắn đến nơi, có vài ba người đứng lặng trước bức tường, đảo mắt nhìn từng tấm thẻ bài, giống như đang lựa chọn, mà cũng vì lựa chọn nên mới băn khoăn.
“Ông anh, đây là thứ gì vậy?”, Triệu Bân nhìn chàng thanh niên bên cạnh mình.
“Từ dưới quê mới lên hả!”, chàng thanh niên đảo mắt nhìn sang, đánh giá Triệu Bân một lượt.
“Hôm nay mới đến thành Nam Thiên”.
Triệu Bân cười khà khà, tiện thể bịa bừa một lý do.
“Chẳng trách ngươi không biết”, người thanh niên thu hồi ánh mắt, lại nhìn mấy tấm thẻ bài trên tường: “Đây là tường nhiệm vụ, trong thành Nam Thiên, gần như cửa hàng nào cũng có thứ này. Nhìn thấy thẻ bài bằng ngọc treo trên đó không, những thứ này là nhiệm vụ, lấy thẻ bài đi tức là nhận nhiệm vụ, tìm thấy thứ trên đó là có thể mang về đây lĩnh tiền, giá cả cũng khá công bằng, bọn ta thường xuyên đến đây”.
“Là như vậy à!”
Triệu Bân nghe xong lập tức hiểu luôn.
“Tường nhiệm vụ” chẳng qua là dùng phương thức nhiệm vụ để thu thập các món đồ, dược thảo cũng được mà tinh thạch từ yêu thú cũng thế, bất kể thu về thứ gì cũng có thể đặt ở cửa hàng để rao bán. Ông chủ cửa hàng chính là người phát hành nhiệm vụ, kiếm chút tiền trung gian, không cần tự mình mệt nhọc mà vẫn kiếm được tiền.
Cách làm này còn có thể thu hút nguồn khách.
Bình luận facebook