Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3841 “Ngươi chắc chắn muốn đặt hắn chứ?”
*Chương có nội dung hình ảnh
Cứ hễ gặp ai lên đài thách đấu ắt sẽ có bóng dáng của họ, bất kể ai thắng ai thua, họ cũng được trích hoa hồng tiền thuê, đúng là một mối làm ăn không bao giờ lỗ. Điều kiện tiên quyết là họ không được tham gia cá cược, nếu cược thua thì cũng có khả năng bị lỗ.
Có cá cược,
Khung cảnh càng thêm náo nhiệt.
Đâu đâu cũng có những người muốn bỏ vốn ít mà thắng cược nhiều.
Gần như bàn cược nào cũng tập trung cả đống người.
Nhà cái không từ chối bất kỳ ai, tiền cược càng nhiều thì họ càng kiếm được nhiều, còn người khiêu chiến liệu có thương lượng trước với nhau để ăn chặn tiền cược hay không thì họ không để tâm, chỉ cần thu tiền là được. Thật hay giả, khách cược phải tự phân biệt.
Cá cược mà.
Tất cả là do họ tự nguyện.
Tất nhiên, kẻ nào dám làm giả thì sẽ bị truy sát đấy, phải biết rằng trong số những người đặt cược, cũng có không ít người tu vi cao thâm. Dám hùa với nhau lừa tiền của họ ư? Hãy chuẩn bị tinh thần bị tiêu diệt.
“Chúng ta gây náo động như thế, Triệu Tử Long có đến không nhỉ!”
Bất kể là nhà cái hay khách cược cũng không tự tin lắm, nhưng không sao, không đến thì trả tiền cược thôi. Cứ tạo dựng bầu không khí đã, coi như góp vui.
“Nhiều tiền quá luôn!”
Kẻ gây rối lại gần một bàn đặt cược, bám vào mép bàn kiễng chân nhìn tới nhìn lui. Người đặt cược cho Lương Khâu rất nhiều, từng chiếc túi trữ vật sắp chất thành một ngọn núi nhỏ.
Ở bên phía Triệu Tử Long, tuy rằng cũng có, nhưng đa phần là tiền lẻ, chẳng qua là những kẻ nhàn rỗi muốn đùa vui.
“Anh bạn nhỏ kia, ngươi có đặt không đây!”
Nhà cái của bàn này là lão đạo Hoa Hoa, vừa gom túi tiền vừa hỏi.
“Ta để tiền ở chỗ ngươi, ngươi sẽ không cuỗm tiền chạy mất chứ?”, kẻ gây rối hỏi.
“Ta là người làm ăn nhé, chữ “tín” luôn đặt lên đầu, cứ yên tâm mà đặt đi”, lão đạo Hoa Hoa nói năng rất nghiêm túc. Uy tín tích lũy bao nhiêu năm nay, lão ta không dám làm hỏng đâu, thậm chí còn trông mong phát tài nhờ lần này ấy chứ? Công việc này kiếm tiền nhanh hơn tiệm tạp hóa của lão ta nhiều, ai rảnh rỗi đập nát thanh danh của mình đâu.
“Thế thì ta yên tâm rồi”, kẻ gây rối lấy ra một túi trữ vật, “keng” một tiếng đặt vào bên Triệu Tử Long, phải có đến hơn một vạn tiên thạch, đồng thời là toàn bộ tài sản của cậu ta.
“Ngươi chắc chắn muốn đặt hắn chứ?”
Cứ hễ gặp ai lên đài thách đấu ắt sẽ có bóng dáng của họ, bất kể ai thắng ai thua, họ cũng được trích hoa hồng tiền thuê, đúng là một mối làm ăn không bao giờ lỗ. Điều kiện tiên quyết là họ không được tham gia cá cược, nếu cược thua thì cũng có khả năng bị lỗ.
Có cá cược,
Khung cảnh càng thêm náo nhiệt.
Đâu đâu cũng có những người muốn bỏ vốn ít mà thắng cược nhiều.
Gần như bàn cược nào cũng tập trung cả đống người.
Nhà cái không từ chối bất kỳ ai, tiền cược càng nhiều thì họ càng kiếm được nhiều, còn người khiêu chiến liệu có thương lượng trước với nhau để ăn chặn tiền cược hay không thì họ không để tâm, chỉ cần thu tiền là được. Thật hay giả, khách cược phải tự phân biệt.
Cá cược mà.
Tất cả là do họ tự nguyện.
Tất nhiên, kẻ nào dám làm giả thì sẽ bị truy sát đấy, phải biết rằng trong số những người đặt cược, cũng có không ít người tu vi cao thâm. Dám hùa với nhau lừa tiền của họ ư? Hãy chuẩn bị tinh thần bị tiêu diệt.
“Chúng ta gây náo động như thế, Triệu Tử Long có đến không nhỉ!”
Bất kể là nhà cái hay khách cược cũng không tự tin lắm, nhưng không sao, không đến thì trả tiền cược thôi. Cứ tạo dựng bầu không khí đã, coi như góp vui.
“Nhiều tiền quá luôn!”
Kẻ gây rối lại gần một bàn đặt cược, bám vào mép bàn kiễng chân nhìn tới nhìn lui. Người đặt cược cho Lương Khâu rất nhiều, từng chiếc túi trữ vật sắp chất thành một ngọn núi nhỏ.
Ở bên phía Triệu Tử Long, tuy rằng cũng có, nhưng đa phần là tiền lẻ, chẳng qua là những kẻ nhàn rỗi muốn đùa vui.
“Anh bạn nhỏ kia, ngươi có đặt không đây!”
Nhà cái của bàn này là lão đạo Hoa Hoa, vừa gom túi tiền vừa hỏi.
“Ta để tiền ở chỗ ngươi, ngươi sẽ không cuỗm tiền chạy mất chứ?”, kẻ gây rối hỏi.
“Ta là người làm ăn nhé, chữ “tín” luôn đặt lên đầu, cứ yên tâm mà đặt đi”, lão đạo Hoa Hoa nói năng rất nghiêm túc. Uy tín tích lũy bao nhiêu năm nay, lão ta không dám làm hỏng đâu, thậm chí còn trông mong phát tài nhờ lần này ấy chứ? Công việc này kiếm tiền nhanh hơn tiệm tạp hóa của lão ta nhiều, ai rảnh rỗi đập nát thanh danh của mình đâu.
“Thế thì ta yên tâm rồi”, kẻ gây rối lấy ra một túi trữ vật, “keng” một tiếng đặt vào bên Triệu Tử Long, phải có đến hơn một vạn tiên thạch, đồng thời là toàn bộ tài sản của cậu ta.
“Ngươi chắc chắn muốn đặt hắn chứ?”
Bình luận facebook