Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3909 “Thế này… thì ngượng lắm”.
Triệu Bân cảm thấy thể phách của mình đang rung lên.
Nói cho chính xác hơn là căn nguyên huyết mạch của hắn đang rung lên, khơi gợi sóng ngầm dữ dội, sau đó lập tức hút mất chân khí Thái Dương, dung nhập vào huyết mạch, biến thành chất dinh dưỡng cho căn nguyên, khiến Triệu Bân không kịp trở tay, cũng khiến thiên lôi cuống quýt lên, chỉ sợ căn nguyên của chủ nhân lôi cả nó đi.
“Sao cái gì ngươi cũng nuốt thế”.
Triệu Bân nhìn vào căn nguyên, có thể trông thấy một mảng màu vàng rực rỡ.
Dung hòa xong chân khí Thái Dương, dường như căn nguyên khôi phục thêm một phần, huyết mạch tinh túy hơn, sức mạnh huyết mạch cũng bá đạo hơn, thế giới không gian vĩnh hằng đi cùng cơ thể cũng to hơn hẳn.
Bất kể nhìn từ góc độ nào.
Đây là một cơ duyên.
“Khá đấy”.
Triệu Bân bật cười, vội vàng khoanh chân ngồi xuống.
Căn nguyên lại khôi phục thêm, hắn có thể cảm nhận được sức mạnh thần bí kia rất rõ ràng.
Chẳng trách Nguyệt Thần nói rằng nhánh này rất mạnh rất kinh khủng, hắn chỉ là tiên thể vĩnh hằng nửa vời đã sở hữu sức mạnh như thế. Nếu hắn là tiên thể vĩnh hằng hoàn chỉnh, chẳng phải rất đáng sợ sao, nếu hắn là tiên thể vĩnh hằng hoàn chỉnh, chẳng phải sẽ rất nghịch thiên sao.
Không biết tới lúc nào, hắn mới trốn ra khỏi tiểu thế giới.
Bên ngoài không thấy lão đầu trọc đâu, chắc hẳn đã rời đi rồi.
“Thế này… thì ngượng lắm”.
Triệu Bân liếc mắt nhìn thế giới vĩnh hằng, viên Thiên linh châu kia đang lơ lửng trong không trung, tỏa sáng lấp lánh. Hắn vốn đi lấy bảo vật thay lão trọc, bây giờ có phải có thể chiếm làm của riêng không nhỉ.
Đã bảo mà, chuyến đi này không uổng phí, nương nhờ vào bậc thang đá tôi luyện thể phách, lấy được lò luyện tiên, lấy được Thiên linh châu, còn lấy được chân khí Thái Dương, khôi phục căn nguyên huyết mạch, cơ duyên chồng chất đấy!
“Lão đại, hôm nay ngươi đẹp trai ghê!”, kiếm Long Uyên nói một câu rất thâm sâu.
“Ta có ngày nào không đẹp trai”, Triệu Bân tiện tay quăng Long Uyên vào thế giới vĩnh hằng, ngụ ý rõ ràng, lò luyện tiên và Thiên linh châu kia thuộc về ngươi hết, có nuốt được không phải xem bản lĩnh của ngươi nhé.
“Được ngay!”
Nói cho chính xác hơn là căn nguyên huyết mạch của hắn đang rung lên, khơi gợi sóng ngầm dữ dội, sau đó lập tức hút mất chân khí Thái Dương, dung nhập vào huyết mạch, biến thành chất dinh dưỡng cho căn nguyên, khiến Triệu Bân không kịp trở tay, cũng khiến thiên lôi cuống quýt lên, chỉ sợ căn nguyên của chủ nhân lôi cả nó đi.
“Sao cái gì ngươi cũng nuốt thế”.
Triệu Bân nhìn vào căn nguyên, có thể trông thấy một mảng màu vàng rực rỡ.
Dung hòa xong chân khí Thái Dương, dường như căn nguyên khôi phục thêm một phần, huyết mạch tinh túy hơn, sức mạnh huyết mạch cũng bá đạo hơn, thế giới không gian vĩnh hằng đi cùng cơ thể cũng to hơn hẳn.
Bất kể nhìn từ góc độ nào.
Đây là một cơ duyên.
“Khá đấy”.
Triệu Bân bật cười, vội vàng khoanh chân ngồi xuống.
Căn nguyên lại khôi phục thêm, hắn có thể cảm nhận được sức mạnh thần bí kia rất rõ ràng.
Chẳng trách Nguyệt Thần nói rằng nhánh này rất mạnh rất kinh khủng, hắn chỉ là tiên thể vĩnh hằng nửa vời đã sở hữu sức mạnh như thế. Nếu hắn là tiên thể vĩnh hằng hoàn chỉnh, chẳng phải rất đáng sợ sao, nếu hắn là tiên thể vĩnh hằng hoàn chỉnh, chẳng phải sẽ rất nghịch thiên sao.
Không biết tới lúc nào, hắn mới trốn ra khỏi tiểu thế giới.
Bên ngoài không thấy lão đầu trọc đâu, chắc hẳn đã rời đi rồi.
“Thế này… thì ngượng lắm”.
Triệu Bân liếc mắt nhìn thế giới vĩnh hằng, viên Thiên linh châu kia đang lơ lửng trong không trung, tỏa sáng lấp lánh. Hắn vốn đi lấy bảo vật thay lão trọc, bây giờ có phải có thể chiếm làm của riêng không nhỉ.
Đã bảo mà, chuyến đi này không uổng phí, nương nhờ vào bậc thang đá tôi luyện thể phách, lấy được lò luyện tiên, lấy được Thiên linh châu, còn lấy được chân khí Thái Dương, khôi phục căn nguyên huyết mạch, cơ duyên chồng chất đấy!
“Lão đại, hôm nay ngươi đẹp trai ghê!”, kiếm Long Uyên nói một câu rất thâm sâu.
“Ta có ngày nào không đẹp trai”, Triệu Bân tiện tay quăng Long Uyên vào thế giới vĩnh hằng, ngụ ý rõ ràng, lò luyện tiên và Thiên linh châu kia thuộc về ngươi hết, có nuốt được không phải xem bản lĩnh của ngươi nhé.
“Được ngay!”
Bình luận facebook