Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3944 “Tiên thể vĩnh hằng?”
Không hổ là tiên quả căn nguyên, cho dù chưa trưởng thành vẫn có thể khiến căn nguyên của hắn trở nên dồi dào. Nếu có thêm mấy quả như thế này nữa thì căn nguyên của hắn chắc chắn sẽ khôi phục như thoát xác.
Nói tóm lại.
Lại là một lần cơ duyên.
Tới tận nửa đêm hắn mới mở mắt, khí huyết tràn trề khắp toàn thân.
Hắn tiến vào thế giới vĩnh hằng, lấy ra tảng đá thứ hai. Bởi vì không biết bên trong thứ này là gì nên trốn vào thế giới vĩnh hằng cho an toàn, lỡ như gây ra động tĩnh gì đó quá lớn, có thể sẽ gọi tới thêm nhiều lão già bám đuôi.
Sau một hồi quan sát, hắn vẫn không nhìn ra điều gì.
Hắn cầm đao trúc, gọt bỏ từng lớp “vỏ đá”.
Có lẽ vì sức mạnh bí ẩn bên trong tảng đá đang rời rạc dần nên khả năng che phủ của nó cũng yếu đi, hắn có thể gắng gượng trông thấy thứ đen thùi lùi kia biết di chuyển, đồng thời hình thái cũng không theo quy luật nào, méo mó khó coi.
Keng!
Hắn dè dặt hơn khá nhiều, vừa cắt gọt vừa nhìn trộm.
Càng nhìn thì ánh mắt của hắn càng thâm trầm. Thứ màu đen kia dường như không chỉ biết cử động mà còn biết thay đổi hình thái, ngay trước đó, hình như hắn trông thấy một gương mặt quỷ, đã vậy còn cười với hắn.
“Tà niệm?”
Triệu Bân lầm bầm trong lòng, còn vô thức đảo mắt nhìn thế giới vĩnh hằng.
Nếu thứ này thực sự là tà niệm, tại sao thế giới vĩnh hằng không ném nó ra ngoài?
Hay là tà niệm không được coi là “vật sống” thực thụ?
Răng rắc!
Đột nhiên, tảng đá nứt ra.
Từ trong vết nứt trên tảng đá, một luồng khí tức nóng bỏng tràn ra.
“Ngọn lửa?”, Triệu Bân sững sờ.
Đúng lúc này, tảng đá đột ngột nổ tung.
Mẹ kiếp, đúng là ngọn lửa thật, một ngọn lửa màu đen, đồng thời sở hữu linh trí cực kỳ cao, có khả năng tự tấn công. Sau khi thoát khỏi sự trói buộc của tảng đá, nó biến thành một biển lửa. Triệu Bân không kịp trở tay nên bị nhấn chìm ngay lập tức, ngọn lửa hung hãn khiến hắn đứng không vững.
Đợi khi đứng vững rồi.
Đập vào mắt hắn là mặt quỷ do ngọn lửa biến thành, vặn vẹo méo mó.
“Tiên hỏa”.
Triệu Bân thoáng nheo mắt, chỉ liếc cái đã hiểu rõ vấn đề.
Đây là một tiên hỏa hàng thật hàng thật, thể phách của hắn còn không chịu nổi sự thiêu đốt của ngọn lửa này. Khó hiểu nhất là ngọn lửa này sở hữu linh trí của tà niệm, cứ với đà phát triển này, hiển nhiên là nó định thiêu rụi hắn, à không phải, chắc là định cắn nuốt hắn, gây ra một trận đoạt xác.
Nói tóm lại.
Lại là một lần cơ duyên.
Tới tận nửa đêm hắn mới mở mắt, khí huyết tràn trề khắp toàn thân.
Hắn tiến vào thế giới vĩnh hằng, lấy ra tảng đá thứ hai. Bởi vì không biết bên trong thứ này là gì nên trốn vào thế giới vĩnh hằng cho an toàn, lỡ như gây ra động tĩnh gì đó quá lớn, có thể sẽ gọi tới thêm nhiều lão già bám đuôi.
Sau một hồi quan sát, hắn vẫn không nhìn ra điều gì.
Hắn cầm đao trúc, gọt bỏ từng lớp “vỏ đá”.
Có lẽ vì sức mạnh bí ẩn bên trong tảng đá đang rời rạc dần nên khả năng che phủ của nó cũng yếu đi, hắn có thể gắng gượng trông thấy thứ đen thùi lùi kia biết di chuyển, đồng thời hình thái cũng không theo quy luật nào, méo mó khó coi.
Keng!
Hắn dè dặt hơn khá nhiều, vừa cắt gọt vừa nhìn trộm.
Càng nhìn thì ánh mắt của hắn càng thâm trầm. Thứ màu đen kia dường như không chỉ biết cử động mà còn biết thay đổi hình thái, ngay trước đó, hình như hắn trông thấy một gương mặt quỷ, đã vậy còn cười với hắn.
“Tà niệm?”
Triệu Bân lầm bầm trong lòng, còn vô thức đảo mắt nhìn thế giới vĩnh hằng.
Nếu thứ này thực sự là tà niệm, tại sao thế giới vĩnh hằng không ném nó ra ngoài?
Hay là tà niệm không được coi là “vật sống” thực thụ?
Răng rắc!
Đột nhiên, tảng đá nứt ra.
Từ trong vết nứt trên tảng đá, một luồng khí tức nóng bỏng tràn ra.
“Ngọn lửa?”, Triệu Bân sững sờ.
Đúng lúc này, tảng đá đột ngột nổ tung.
Mẹ kiếp, đúng là ngọn lửa thật, một ngọn lửa màu đen, đồng thời sở hữu linh trí cực kỳ cao, có khả năng tự tấn công. Sau khi thoát khỏi sự trói buộc của tảng đá, nó biến thành một biển lửa. Triệu Bân không kịp trở tay nên bị nhấn chìm ngay lập tức, ngọn lửa hung hãn khiến hắn đứng không vững.
Đợi khi đứng vững rồi.
Đập vào mắt hắn là mặt quỷ do ngọn lửa biến thành, vặn vẹo méo mó.
“Tiên hỏa”.
Triệu Bân thoáng nheo mắt, chỉ liếc cái đã hiểu rõ vấn đề.
Đây là một tiên hỏa hàng thật hàng thật, thể phách của hắn còn không chịu nổi sự thiêu đốt của ngọn lửa này. Khó hiểu nhất là ngọn lửa này sở hữu linh trí của tà niệm, cứ với đà phát triển này, hiển nhiên là nó định thiêu rụi hắn, à không phải, chắc là định cắn nuốt hắn, gây ra một trận đoạt xác.
Bình luận facebook