• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân 2023 (2 Viewers)

Các bạn đang đọc truyện Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân – Chương 681 miễn phí tại Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter trên nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​




Chương 681
Quả thật không thể ngầu hơn được nữa!
“Check mate.”


Cố Niệm Chi nhẹ nhàng phun ra hai từ, nhìn con lợn hồng trên màn hình máy tính từ từ biến mất. Cô dùng tay tạo thành thế bắn súng, chĩa thẳng vào màn hình, “pằng” một tiếng.


Việc cuối cùng cô làm trước khi mạng nội bộ của Cục tình báo Liên bang hoàn toàn sụp đổ, chính là gửi một tin nhắn riêng cho tài khoản công tác xã hội của Hà Chi Sơ.


Bên trong đó, chỉ có một từ dùng tiếng Đức viết tắt: “Gestapo.”


Từ này, chính là viết tắt của Cơ quan Mật vụ Đức Quốc xã.


Cố Niệm Chi không gửi thêm nội dung gì đặc biệt, càng không vết tên của mình, vì cô không biết liệu mình còn sót từ khóa gì không. Một khi đề cập đến từ khóa, cơ hội duy nhất của cô cũng sẽ biến mất luôn.


Cùng lúc đó, các tổ chức hacker có máu mặt trên toàn thế giới dường như đều đang chú ý đến biến động cực lớn từ trang web của Cục tình báo Liên bang Đức.


“Bé lợn hồng!”


“Mạng nội bộ của Cục tình báo Liên bang sụp đổ rồi!”


“Là Bé lợn hồng làm đấy!”


“Ôi trời ơi!! Quá siêu luôn còn gì!”


“Cô ấy là thần tượng của tôi! Là nữ thần của tôi!!! Hoàn toàn tuyệt đối!”


“Sao cậu biết đó là ‘cô ấy’ mà không phải là ‘hắn ta’?”


“Cậu bị dở hơi à?! Đàn ông mà lại đi dùng cái nick name ‘Bé lợn hồng’ siêu cute đó sao?! Chắc chắn đây là một cô gái, còn là một em gái cực trẻ trung cực tươi non nữa ấy chứ!”


“A ha ha ha ha… Quả là series những năm tháng rực rỡ! Nhân chứng lịch sử đây!”


Những đoạn đối thoại như thế này gần như chạy kín màn hình trò chuyện của các tổ chức hacker lớn trên toàn thế giới.


Một sự tấn công như ảo mộng, một sự rút lui gọn gàng như gió thu quét sạch lá rừng, quả thật không thể ngầu hơn được nữa!


Kể từ ngày hôm nay trở đi, giới hacker quốc tế có thêm một thành viên mới với biệt hiệu “Bé lợn hồng”.


Chỉ trong một đêm, chiến công của cô truyền khắp các tổ chức hacker mũ đen lớn trên thế giới. Thậm chí, ngay cả mấy cơ quan tình báo mạng có máu mặt hay các tổ chức hacker mũ trắng cũng đều có ấn tượng sâu sắc với cái tên này, còn âm thầm hạ lệnh kêu gọi mời chào.


Bởi vì cô chỉ dùng sức một người, công phá toàn bộ mạng nội bộ của Cục tình báo Liên bang, dễ dàng cuốn sạch toàn bộ tài liệu như trở bàn tay, tạo thành tổn thất không thể tính toán đo lường được đối với cơ quan tình báo nước Đức. Không phải nói khoa trương là không thể đo lường được, mà nó thực sự không cách nào đo lường được!


Kể từ ngày hôm nay trở đi, những bí mật được cất giữ từ thời Mật vụ Đức Quốc xã đã không còn là bí mật gì nữa.


Mà những người kích động nhất trong chuyện này, chắc chắn không ai khác ngoài những hacker mũ đen ở Đông Âu.


Vì lý do lịch sử, các hacker mũ đen ở Đông Âu thù hận Cục tình báo Liên bang hơn xa các quốc gia khác, thậm chí cũng sâu nặng hơn các bộ ban ngành khác ở Đức nhiều. Bản thân bọn họ cũng là những hacker mũ đen chăm chỉ cần cù không ngừng tấn công mạng của Cục tình báo Liên bang nhất.


Thế nhưng, bao nhiêu năm qua, họ chưa từng thực sự xâm nhập được vào mạng nội bộ của người ta.


Vậy mà đêm nay đã có người làm được điều đó!
Kể từ đêm nay, nhóm hacker mũ đen ở Đông Âu này đã trở thành các fans hâm mộ trung thành đến chết của “Bé lợn hồng”, rất nhiều người còn giơ cao lá cờ hiệu “Đội quân dự bị” của “Bé lợn hồng”. Logo của bọn họ… chính là hình mông của một con lợn con màu hồng phấn mũm mĩm dễ thương… =_=


Cố Niệm Chi hoàn toàn không biết đến cơn chấn động do chính mình tạo ra này.


Bởi vì, cô cũng hoàn toàn không biết rằng, từng giờ từng phút từng giây, mạng nội bộ của các cơ cấu tình báo các quốc gia đều nằm trong tình trạng bị tấn công. Những trận chiến đó đến từ đủ các tổ chức như hacker mũ đen, hacker mũ trắng, chính phủ, nhân dân v.v.., chưa từng có lúc nào ngừng lại.


Thế nên, “hành động cắn nuốt” cực kì đặc sắc mà cô đạo diễn ra này, về cơ bản đều bị rất nhiều người chứng kiến.


Tuy họ chỉ nhìn thấy những hành động bên ngoài, nhưng bản thân họ đều là những cao thủ trong nghề, nên mọi người đều biết rõ hệ thống nội bộ đã xuất hiện những thay đổi mang tính hủy diệt gì.


Mà tính ra, nguyên nhân căn bản nhất giúp cho Cố Niệm Chi có thể đơn thương độc mã phá hoại hệ thống điều hành trung ương của Cục tình báo Liên bang đó là… cô vốn dĩ đang ở trong hệ thống mạng nội bộ của Cục tình báo Liên bang.


Bởi vì thứ đối phương dùng để lừa gạt cô, che mắt cô, với ý đồ che đậy mạng nội bộ của Cục tình báo Liên bang ấy, thực ra chính là mạng nội bộ của Cục tình báo Liên bang mở rộng ra, thế nên quá trình ngược dòng cũng rất dễ dàng.


Có rất nhiều thứ mạnh mẽ đến mức không thể thua được, cuối cùng đều bị công phá từ trong chính nội bộ.


Đó cũng là cách dễ dàng nhất, triệt để nhất để đánh bại một người, một dân tộc, một quốc gia.


Hành vi của Cố Niệm Chi vô hình trung được thiết lập trên chính nguyên lý này.





Khi Cố Niệm Chi bắt đầu chương trình “cắn nuốt” này, Cục tác chiến đặc biệt của Đế quốc Hoa Hạ cũng không tránh khỏi việc chú ý đến.


Hơn nữa, họ cũng may mắn hơn cơ quan tình báo của các quốc gia khác nhiều, bởi vì họ nhận được sự “chúc phúc” không ngừng từ nước Đức!


Hàng nghìn hàng vạn bưu kiện được đánh dấu tuyệt mật gửi tới hàng vạn địa chỉ email của Cục tác chiến đặc biệt, nhiều như tuyết rơi. Khi họ mở ra xem thì tất cả đều là tiếng Đức.


Chỉ dịch qua loa ra thôi, vẻ mặt của mọi người đều sững sờ hết cả…


“Chẳng… chẳng… chẳng… chẳng lẽ Bé lợn hồng… lại… lại chính là người của chúng ta sao?!”


“Ai ai ai ai ai cơ? Là Trung tá Triệu à?!”


“Phì phì! Trung tá Triệu đang đi thăm hỏi ở Cuba với sếp tổng rồi, làm sao có thể là anh ấy được?!” Đọc truyện tại ngontinhhay.com


“Thế thì là ai nhỉ?!”


“Bất kể là ai thì người này cũng đã lập công cực cực cực kì lớn với tổ quốc của chúng ta rồi. Ôi chao ôi… nhiều như thế này cơ mà, có khác gì dọn nguyên cả ổ của ‘Cơ quan Mật vụ Đức Quốc xã’ về đây đâu…”


“Công lớn như thế này, rõ ràng là vô tiền khoáng hậu rồi còn gì nữa.”
Nhìn những bưu kiện không ngừng chảy về tài khoản email của đơn vị, mặt của những nhân viên trực ban trong phòng điều hành trung ương của Cục tác chiến đặc biệt đều lộ ra vẻ như nhìn thấy bảo vật hiếm có trên thế gian vậy.


Thế nhưng, báu vật hiếm có đến mấy cũng có cái giá của nó, còn những tin tình báo này thì hoàn toàn vô giá rồi.


Chỉ tiếc rằng, hiện giờ lại đang là đêm trước ngày tổng tuyển cử Thủ tướng của Đế quốc Hoa Hạ. Tuy bình thường Cục tác chiến đặc biệt không can thiệp vào chuyện nội chính, nhưng vì tình hình tuyển cử năm nay rất đặc thù, nên hai vị ứng cử viên sáng giá của ghế Thủ tướng là Bạch Kiến Thành và Đàm Đông Bang đều yêu cầu Cục tác chiến đặc biệt tham gia, trở thành người quan sát của tổng tuyển cử, giám sát hệ thống bỏ phiếu điện tử ở tất cả các địa phương trên cả nước.


Bởi vì cả hai người họ đều cho rằng, chỉ có Cục tác chiến đặc biệt mới giữ vững thái độ trung lập trong cuộc tổng tuyển cử lần này, không nghiêng về một bên nào hết.


Cũng có thể nói, cả hai người đều cho rằng mình có người trong Cục tác chiến đặc biệt, nên nếu có thiên vị thì cũng sẽ chỉ thiên vị về phía mình mà thôi…


Do đó, được Thượng tướng Quý và Chủ tịch Long trao quyền, dưới sự chỉ huy của Phó Chỉ huy trưởng, Cục tác chiến đặc biệt đã phân công ra một nhóm thành viên có năng lực kỹ thuật và độ trung thành đứng nhất nhì đơn vị, trực riêng trong phòng điều hành trung ương, giám sát toàn bộ hệ thống bỏ phiếu điện tử trên cả nước.


Đây cũng là nguyên nhân Hoắc Thiệu Hằng tạm thời không thể về nước được.


Thật ra Thượng tướng Quý cũng chẳng muốn Cục tác chiến đặc biệt bị cuốn vào trong Nội chính, nhưng đứng trước yêu cầu của hai vị ứng cử viên cùng với bộ phận đông đảo dân chúng, ông cũng không thể nào kháng cự được. Cuối cùng, cách tốt nhất mà ông có thể nghĩ đến chỉ là cố gắng hết sức để Hoắc Thiệu Hằng không bị dính vào việc này mà thôi.


Như vậy, bất kể kết quả là tốt hay là xấu, Hoắc Thiệu Hằng vẫn có thể tiếp tục làm Thiếu tướng, Chỉ huy trưởng của Cục tác chiến đặc biệt, không thiên vị, không ỷ lại, không có vết nhơ nào.


Mà trước khi kết quả bỏ phiếu được tổng kết xong thì không ai trong số những người này được phép rời khỏi tòa nhà điều hành trung ương đó, cũng không được phép có bất kì liên lạc nào với thế giới bên ngoài.


Đêm nay họ vốn đang thực hiện các bước xác nhận và bảo trì cuối cùng trước tổng tuyển cử để làm cơ sở vững chắc cho việc bỏ phiếu ngày mai, không ngờ lại được nhìn thấy một màn kịch lớn đến như vậy.


Trừ Cục tác chiến đặc biệt ra, Sở Mật vụ của Đế quốc Hoa Hạ cũng chú ý đến tình trạng khác thường của cơ quan tình báo Đức, thế nhưng cũng giống bên kia, sự chú ý lớn nhất của họ đều dồn vào cuộc bầu cử ngày mai, nên không thể nào phân tâm được sang chuyện khác.





Mà ở trong phòng điều hành trung ương của Cục tình báo Liên bang, nơi trung tâm của trận bão táp mưa sa này thì lại yên tĩnh đến mức khiến người ta run sợ.


Vẻ mặt Reinz rất lạnh lùng, tĩnh lặng, nhẹ vỗ lên vai Arth, “Đừng vội, để tôi xem nào.”
Anh ta ngồi xuống trước hệ thống điều hành trung ương, ngón tay thon dài gõ như bay trên bàn phím, nhập vào một loạt câu lệnh, vừa làm vừa nói: “Hacker này là con gái, tuổi không vượt quá 25, cũng có thể còn trẻ hơn nữa. Cô ấy là một thiên tài, nhưng tính cách vẫn có chút trẻ con. Nếu có cơ hội bắt được cô ấy, cậu hãy giao cô ấy cho tôi. Tôi có thể giúp cậu đào tạo cô ấy thành một hacker lợi hại nhất.”


“… Chỉ vì cái biệt hiệu ‘Bé lợn hồng’ này mà anh cho rằng đó là một cô gái ư?” Sắc mặt của Arth vô cùng u ám. Hắn đang rơi vào trạng thái như thể chỉ một phút sau sẽ biến thành một kẻ cuồng loạn vậy.


“Không chỉ thế đâu. Nhìn chương trình và phong cách xử lý của cô ấy, đều tiếp cận rất gần với giới tính nữ.” Reinz bình tĩnh đáp lại, vừa gõ phím vừa ấn nút enter.


Arth bực bội đạp bàn một cái, “Quan tâm làm chó gì chuyện nó là trai hay gái. Anh mau mau truy tìm tung tích của những bưu kiện kia đi.”


“Tôi đang tra đây còn gì.”


Arth đứng sau lưng anh ta, chỉ nhìn thấy anh ta múa bàn phím đến hoa cả mắt, không nhịn được nói: “Chẳng phải anh đã tra ra được hòm thư đã tiếp nhận những bức thư đó rồi à?! Sao mà còn phải tra nữa?”


Giọng điệu của Reinz mang theo vẻ tán thưởng và ngưỡng mộ: “Người viết ra chương trình này thật đúng là một thiên tài. Biến không thành có, biến có thành không, vận chuyển rất linh hoạt. Hơn nữa, cô ấy cũng có phán đoán cân nhắc đến tình huống cực đoan nhất, đến giây phút cuối cùng mới bùng phát, cuốn sạch sẽ tất cả mọi tập tài liệu. Trời ạ, đúng là quá dám nghĩ dám làm luôn!”


Mặt Arth đen như hầm cầu, trừng mắt lườm anh ta một cái: “Anh đang nói đỡ cho kẻ thù của chúng ta đấy à?! Anh có biết là anh như thế nguy hiểm lắm không hả?”


Reinz liếc nhìn hắn ta một cái, đôi mắt màu lam ngọc bích nhìn thoáng qua như có áp lực hàng trăm nghìn tấn vậy.


Arth vội ngậm miệng lại, mặt hằm hằm đứng bên cạnh nhìn Reinz không ngừng truy đuổi điều tra dấu vết.


Một tiếng sau, Reinz mới khó xử lắc đầu, cảm thán: “Trước giờ tôi chưa từng thấy một lập trình viên nào thông minh đến như thế này. Viết ra được một chương trình như vậy, thực sự là thiên tài, tuyệt đối là thiên tài!” Nói rồi anh ta xoay ghế nhìn về phía Arth, “Arth này, nếu cậu có thể tìm được ra cô ấy là ai, nhất định phải mời chào cô ấy nhé. Có cô ấy giúp đỡ, chắc chắc cậu sẽ thắng một cách khó tin đấy.”


“Chẳng lẽ còn siêu hơn anh à?” Arth bất chợt tung ra một câu, vô cùng khó chịu với việc Reinz cứ hạ thấp khí thế quân mình, cổ vũ khí thế quân địch như vậy.


“Ha ha, có thể kỹ thuật của cô ấy còn chưa bằng tôi. Đây chỉ là một hacker mới vào nghề thôi. Có điều, năng khiếu của cô ấy thực sự quá cao! Qua một thời gian nữa, cô ấy sẽ vượt qua tôi một cách dễ dàng thôi.” Reinz bật cười lắc đầu, sau đó lại nói: “Cậu đừng có không tin. Nếu cậu tìm được ra cô ấy thì giao cho tôi đi. Tôi sẽ dạy dỗ cho cậu một cao thủ hacker siêu nhất.”


Kẻ địch quá mạnh mẽ. Mạnh mẽ đến mức, tấm lòng tiếc nuối nhân tài của Reinz cũng nổi lên luôn.


Arth phì cười một tiếng, “Tôi mà tìm được ả ta á? Việc đầu tiên tôi làm là lột da ả ta ra! Dám quậy cho hệ thống của chúng ta rối tinh rối mù như thế này cũng đã đủ để bị tù chung thân rồi!”


Reinz hắng giọng một tiếng, nói: “Cậu chắc chứ?”


“Dù có là con gái tôi cũng sẽ lột da!” Arth trừng mắt nhìn anh ta.


Thấy tay Reinz ngừng lại, Arth vội hỏi: “Tìm thấy rồi à?!”


Reinz lắc đầu đáp: “Vẫn chưa.”


“Vậy sao anh không tra tiếp đi?!” Arth vội đến đỏ cả mắt, “Tất cả các dữ liệu của Cục đều đã bị gửi đi hết rồi đấy! Thế mà anh còn không truy bắt à?!”


“Truy thế nào bây giờ?” Reinz khen chương trình kia không ngớt miệng, “Thiên tài! Quả nhiên là thiên tài! Không ngờ người này lại vận dụng cả lý luận bàn cờ và hạt thóc lên chương trình tính toán mà cô ấy dùng để gửi bưu kiện. Chỉ riêng điểm này thôi cũng đã vượt qua được đến 99.99999% lập trình viên phần mềm trên thế giới rồi.”


Arth ngây người nhìn anh ta.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom