• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Xứng Đôi (2 Viewers)

  • Chương 6

Năm nghỉ hè lớp mười một, tất cả mọi người đều vội vội vàng vàng tham gia các lớp học bổ túc để chuẩn bị cho lớp mười hai. Trong suốt kì nghỉ hè đó, chỉ riêng mình em học được hút thuốc, uống rượu, chơi bời.

Lúc đó em chỉ có một suy nghĩ, nếu anh không xứng với em thì hãy để em xứng với anh. Giờ nghĩ lại mới thấy bản thân lúc đó suy nghĩ thật ngu xuẩn. Nhưng, chắc lúc đó anh đã quyết tâm từ bỏ nên dù em có phóng túng ra sao, anh cũng chưa từng xuất hiện.

Bầu không khí trong nhà thời gian đó thật ngột ngạt. Cha em tìm thấy những bao thuốc lá rỗng trong phòng em. Cha tìm em nói chuyện, đem những bao thuốc lá đặt trước mặt em, ông nói: “Mạn Mạn, con cần phải tỉnh táo lại thôi”.

Sau đó em bị cấm đoán, quản lý chặt đến tận hết kì nghỉ hè.

Học sinh xuất sắc mà có thể sa đọa đến mức này, đúng là chuyện khó thể tin nổi.

Học kì đầu năm lớp mười hai, em nghe nhiều lời đồn đại đánh giá về em. Nhưng khi đó em mặc kệ, bởi đó là phương pháp duy nhất giúp em có thể bước theo anh nên em đã bỏ ngoài tai tất cả.

Nhưng trong khoảng thời gian bị cấm túc, em bỗng nhiên thông suốt mọi chuyện. Em đã mất anh rồi giờ không thể mất cả cha mẹ. Em quay về trường học, lại trở thành học sinh xuất sắc như ban đầu. Chỉ là giờ đây, em lại có thêm một thói quen, hằng đêm em sẽ ngả người tựa vào ban công, đốt một điếu thuốc trên tay, là loại thuốc lá anh thường để trong áo. Động tác hút thuốc của anh cũng được em mô phỏng lại y hệt. Em không muốn quên anh. Em sợ dòng thời gian sẽ cuốn anh ra khỏi kí ức của em. Vì thế em muốn dùng cách thức này để nhớ mãi về anh.

Anh chẳng thể ở bên cạnh em nhưng em có thể mang theo anh, giấu thật kĩ trong lòng.

Cứ bình thản như thế, em thi đậu trường đại học về kinh tế hàng đầu của thành phố. Bầu không khí trong nhà khôi phục như trước đây. Em thuận theo cha mẹ làm một đứa con gái ngoan ngoãn. Mà anh, vẫn biệt tăm biệt tích. Em cũng chẳng còn cố gắng tìm kiếm anh làm gì. Chỉ có một lần họp mặt lớp cấp hai, em nghe mọi người nói anh theo cha anh sang Châu Âu sinh sống. Các bạn chế giễu bảo anh là con nhà giàu mới nổi nhưng ánh mắt bọn họ lại toát lên tia hâm mộ chẳng giấu nổi. Thế nhưng khi em đến gần, họ đều im bặt. Xem ra ai ai cũng biết rồi, với em, anh là chuyện cấm kị.

Em có bạn trai. Người ta hoàn toàn trái ngược với anh, có học thức, có chí tiến thủ, tính cách trầm ổn. Vì thế chẳng ai phản đối chúng em Thế nhưng đoạn tình cảm này nhanh đến cũng nhanh đi. Rồi em lại bắt đầu một tình cảm mới. Ở ngôi trường thuộc top đầu này, nam sinh đa tài nhan nhản. Em và bọn họ tay trong tay dạo phố, hôn môi, ôm ấp. Nhưng lần nào em cũng sẽ nhớ đến nụ hôn với anh – nụ hôn phảng phất mùi thuốc lá nhàn nhạt – mùi của anh.

Sau khi vào đại học, em chẳng ổn chút nào. Em tìm cách lấp đầy khoảng trống bằng cách học tiếng anh. Ipad lúc nào cũng đầy các bản tin DB, VOA, các đoạn hội thoại bằng tiếng anh. Trên giá sách trong kí túc xá cũng sắp xếp một loạt các loại sách tiếng anh. Em thi hết cuộc thi tiếng anh này đến cuộc thi tiếng anh khác. Em học đến khi thuộc làu làu, mở miệng ra là có thể lưu loát nói tiếng anh. Tất cả những chuyện này là do hai chữ Châu Âu – đó là động lực của em.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom