• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Yêu Cô Ấy Từ Đằng Sau (1 Viewer)

  • CHƯƠNG 28 TỪNG CÂU ĐAU ĐỚN LÒNG

CHƯƠNG 28: TỪNG CÂU ĐAU ĐỚN LÒNG

“Anh không cần em làm trâu làm ngựa, anh chỉ cần em ở bên cạnh anh. Chúng ta sẽ sống thật tốt. Lam Lam, em đã từng hứa với anh là sẽ cho anh cơ hội. Anh không thể không có em được. Anh sẽ phát điên mất. Anh sẽ đợi em, đợi đến khi em tự nguyện chấp nhận anh thì thôi. Anh đã từng nói cả đời này sẽ không lấy ai khác ngoài em.”

“Vâng…” Võ Lam trả lời xong thì giọng nói trở nên nghẹn ngào. Tình cảm mà cô cảm thấy có lỗi nhất chính là tình cảm của Mạnh Thiếu Khiên.

Ngày hôm sau nắng ấm vừa đẹp, Võ Lam bò trên mặt đất chơi cùng với Thất Bảo. Sự phát triển tự nhiên của con cô rất chậm. Mặc dù khả năng ngôn ngữ của nó vẫn được coi là bình thường nhưng đứa bé không biết đi, thậm chí đứng còn không vững. Võ Lam chỉ có thể tập bò trườn cùng nó.

Thất Bảo không hiểu được sự khác biệt giữa nó và những đứa bé cùng tuổi khác. Nó vừa bò vừa lớn tiếng cười ha ha.

Lúc này, điện thoại của Võ Lam reo lên. Cô chưa nhìn màn hình điện thoại mà đã nghe máy luôn. Cô hỏi bằng giọng ấm áp: “Thiếu Khiên, anh sắp về rồi phải không? Vậy em nhờ dì nấu ăn nhé.”

Thất Bảo bò về hướng mẹ. Nó reo lên một cách hào hứng: “Ba! Ba!”

Thịnh Hựu Đình nghe thấy giọng nói truyền vào trong điện thoại thì chau mày. Cổ họng hắn khó chịu như kiểu đang nuốt phải những mảnh thủy tinh bị vỡ. Sự vui vẻ, hòa thuận của một nhà ba người đối lập hẳn với sự hiu quạnh, buồn tẻ của hắn.

“Là anh.” Giọng của Thịnh Hựu Đình. Giọng hắn hơi trầm xuống và có phần lạnh nhạt. Hắn có rất nhiều lời để mở đầu nhưng vào giây phút này hắn chỉ có thể nói ra được hai chữ ấy một cách gian nan.

Người phụ nữ ở đầu dây bên kia đột nhiên im lặng. Thịnh Hựu Đình lập tức nói: “Chúng ta nói chuyện về Lam Lâm uyển nhé.”

Thịnh Hựu Đình cũng biết bản thân hắn hèn hạ, nhưng hắn còn biết làm thế nào với cô ấy đây. Biết cô ấy sẽ sụp đổ nên hắn đã không còn dám lấy đứa bé ra ép cô. Vậy thì Lam Lâm uyển, cô ấy quan tâm chứ?

“Lam Lâm uyển? Anh muốn bán, hay là muốn phá?”

Giọng nói của Võ Lam còn lạnh lùng hơn cả Thịnh Hựu Đình. Hắn còn tưởng là mình nghe nhầm. Nhưng cách nhả chữ như vậy, với tần suất và âm sắc như thế thì ngoài của Võ Lam ra thì chẳng còn của ai khác cả.

Cô ấy hỏi ngược lại hắn như vậy khiến hắn không trả lời được: “Chẳng phải em vẫn luôn muốn giữ sao?”

“Đúng vậy, tôi muốn giữ. Nhưng hôm nay anh gọi điện thoại đến là muốn phá hay là muốn bán? Nếu tôi nói là tùy anh thì anh có thấy vui không?”

Thịnh Hựu Đình cầm điện thoại, ngồi thẳng trên ghế sofa. Trong đôi mắt hắn hiện ra sự đau khổ và hoang mang khiến hắn hoảng loạn: “A Lam… anh không định…”

“Tôi sẽ không tới thành phố đó nữa. Nếu như anh muốn hủy, muốn bán ngôi nhà của mẹ tôi thì vừa khéo cắt đứt đi nỗi nhớ nhung của tôi.” Võ Lam tắt máy. Những giọt nước mắt trào ra trong khoảnh khắc đó. Cô giả bộ mạnh mẽ, bình tĩnh, giả vờ không sao. Cô muốn phá hỏng mọi đường lui của hắn, và cũng khiến bản thân tổn thương rất đau. Ngôi nhà của mẹ cô, sao mà cô nỡ lòng nào chứ?

Thịnh Hựu Đình chưa bao giờ phải chật vật đến thế. Trước sự dứt khoát của Võ Lam, hắn cảm thấy tan vỡ. Hắn hận vì không hạ được quyết tâm, cũng không dám bán hay là phá hủy Lam Lâm uyển như Võ Lam nói.

Bởi vì hắn biết rằng như vậy sẽ cắt đứt mọi con đường của hắn.

Kết quả là cô ấy sẽ trở thành đối địch với hắn một cách triệt để.

Nửa giờ sau, hắn lại gọi một cuộc điện thoại cho Võ Lam. Lần này, hắn tỉnh táo hơn lần trước. Hắn nói một cách tuần tự, rõ ràng. Câu nào câu nấy đâm vào lòng đau xót: “Có thể em không quan tâm đến những vật vô dụng ấy, nhưng Lam Lâm uyển là tài sản của mẹ vợ, anh sẽ không động tới nói. Chỉ là, về phía Mạnh Thiếu Khiên, anh sợ là anh hận không thể giết chết hắn ta.”

Thịnh Hựu Đình vừa nói ra thì nghe được tiếng ho sặc kịch liệt của Võ Lam: “Thịnh Hựu Đình! Anh không được phép động vào Thiếu Khiên! Nếu không, tôi sẽ không tha cho anh!”

Nỗi xót xa trong lòng Thịnh Hựu Đình cuộn dâng. Sao mà hắn không khó chịu cho được? Người phụ nữ mà hắn luôn nhớ nhung lâu như vậy, hắn cũng vì cô mà có thể trở thành kẻ điên quỷ dại. Vậy mà cô không quở trách hắn vì mẹ mình mà lại đối kháng với hắn vì một người đàn ông khác.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom