• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên (2 Viewers)

  • Chương 18

Ngây người nhìn lãng tử chơi đàn áo trắng tiêu diêu tự tại bên cạnh mình, Vy Vy đột nhiên thấy lòng mình cứ âm thầm, nhưng dần dần lại cảm thấy hiểu rõ mọi chuyện….







Ban đầu Vy Vy không để ý, cho dù Đại Thần từ trước đến giờ không bao giờ đến muộn nhưng thỉnh thoảng muộn mấy phút thì cũng đâu có sao. Thời gian cứ từng phút từng phút chậm rãi trôi qua, nháy mắt đã đến 7 giờ 45 phút, Vy Vy bắt đầu lo lắng, cho dù biết rõ rang Nại Hà không có trên mạng thế nhưng cô vẫn cố tình gửi tin nhắn cho cậu.

"Có ở đó không?".

Tự nhiên chẳng có tiếng trả lời.

Cứ hai phút cô lại gửi một tin nhắn. Cuối cùng Vy Vy không gửi nữa, cô chỉ ngồi click vào nick của Nại Hà, thế nhưng hệ thống cũng lien tục nhắc nhở là người chơi hiện tại không có trên mạng, bạn không thể gửi tin nhắn cho họ.

Ngu Công, Hầu Tử Tửu cũng không có trên mạng.

Không online.

7 giờ 50 phút.

Vy Vy một mình xuất hiện ở sân thi đấu chỗ NPC, cả đội chỉ có một mình cô.

Xung quanh NPC tụ tập rất đông người, vòng đấu loại và quyết đấu mở cửa cho mọi người xem, những người tụ tập ở đây đã mua vé để xem thi đấu, khi thấy chỉ có một mình Vy Vy đứng ở đây, tất cả đều không khỏi ngạc nhiên nên đã bàn luận ngay trước mặt cô.

[Hiện tại] [Côn trùng gặm rau diếp]: Làm sao mà chỉ có một mình Lô Vỹ Vy Vy thế? Nhất Tiếu Nại Hà đâu?

[Hiện tại] [Huyền Ngư Tải]: không phải là đến muộn đấy chứ!

[Hiện tại] [963]: Trận đấu quan trọng thế này mà cũng đến muộn được sao?

[Hiện tại] [Không mặc quần thật mát mẻ]: còn mười phút nữa cơ mà, vội vàng gì chứ, cao thủ đệ nhất thường xuất hiện vào phút cuối cùng cơ mà.

7 giờ 55 phút.

Vy Vy coi như không nhìn thấy mấy dòng mọi người đang bàn luận, cô lặng lẽ gửi tin nhắn cho Nại Hà: "Em đang đợi anh ở trước NPC, anh đến thẳng đó luôn nhé!".

Bàn luận vẫn tiếp tục sôi nổi.

[Hiện tại] [Đinh Đinh Đào]: Chẳng còn mấy phút nữa, sao còn chưa đến nhỉ ?

[Hiện tại] [Hỏa Tiễn quy 1.0] : Không phải không đến đấy chứ?

[Hiện tại] [Búp bê ngôc nghếch]: Tôi thấy, chả nhẽ chuyện này lặp lại, đôi này cũng li hôn rồi?

[Hiện tại] [Day dreamer]: Không giống, li hôn rồi thì Lô Vỹ Vy Vy đứng đây làm gì chứ!

[Hiện tại] [Sấm sét gọi oa]: tôi thấy là, hình như Lô Vỹ Vy Vy lại bị bở rơi một lần nữa rồi

Tám giờ.

Bạn bè nhắn tin đến càng lúc càng nhiều, Vy Vy tắt mở lien tục, cô nhẹ nhàng tắt cửa sổ tin nhắn gửi cho Nại Hà.

Đám đông cũng tản đi dần.

[Hiện tại] [Cô đơn cả đời]: Về thôi về thôi, ông đây mệt rồi.

[Hiện tại] [**Ngưng Triệt**]: Cứ tưởng rằng hôm nay được xem một trận thi đấu hoành tráng, may mà mình không mua vé.

[Hiện tại] [Cỏ đuôi chó]: Không thi đấu thì sao không rút lui trước đi cơ, đứng đây để nhường không chức quán quân cho server khác, đểu thật.

[Hiện tại] [Jager]: Không thể nói như thế được, nếu không phải Lô Vỹ Vy Vy và Nhất Tiếu Nại Hà thì server chúng ta không thể tiến vào vòng quyết đấu được.

[Hiện tại] [Romantic]: Đợi chút đi, còn ba phút chuẩn bị nữa cơ mà. Sau ba phút chuẩn bị vẫn được tham gia thi đấu cơ mà.

[Hiện tại] [Thất Nguyệt]: Xem ra không đến đâu, tôi thấy Lô Vỹ thật đáng thương.

[Hiện tại] [Tiểu Vũ Miên Miên]: Là rất đáng thương chứ, hô hô.

8 giờ 2 phút.

Vy Vy click vào sân, cô muốn một mình chiến đấu thế nhưng hệ thống NPC nhắc nhở: Bạn cần phải tham gia thi đấu cùng với chồng bạn.


8 giờ 3 phút.

Hệ thống gửi thông báo do Lô Vỹ Vy Vy và Nhất Tiếu Nại Hà không tham gia thi đấu cho nên chức quán quân của đại hội thi đấu vợ chồng lần này thuộc về một cặp khác của server khác.

8 giờ 3 phút.

Vy Vy thoát khỏi game.

"Tớ cảm thấy hai hôm nay Vy Vy làm sao ấy?".

Kí túc xá về đêm, Hiểu Linh đeo tai nghe và trèo lên giường, nhìn Vy Vy đang ngồi trước máy tính không biết làm gì, nói linh tinh mấy câu.

"Bình thường mà, sắp thi rồi. Trước mỗi kì thi cậu ấy lúc nào chả biến thành quái vật". Nhị Hỷ vừa nói, tay vừa viết liên tục.

"Cậu ấy không chơi game kìa".

"Bình thường, nếu bây giờ chơi game thì không lấy được học bổng, mà không lấy được học bổng thì kì sau lấy tiền đâu mà chơi game nữa". Nhị Hỹ vẫn tiếp tục viết, bút không ngừng và miệng cũng không ngừng, "tớ nói rồi, cậu làm gì phải quan tâm Vy Vy như thế chứ, hôm trước cậu còn nước mắt ngắn dài cơ mà, Đại Trung thế nào rồi?".

"Không sao rồi, anh ta đáng chết, các anh năm thứ tư có hội lien hoan thế mà anh ta cũng mặt dày đi theo, hay chưa, xảy ra chuyện rồi".

Hiểu Linh nói chuyện này là lại tức giận, thế là cô gạt chuyện Vy Vy sang một bên và bắt đầu kể chuyện của bạn trai.

Vy Vy đang chìm đắm trong thế giới riêng của mình nên không biết bản thân đang bị các bạn bàn tán 1 hồi. Lúc này cô đang nhìn hình ảnh nữ hiệp cướp chồng ở trên kênh. Hai hôm nay cô không vào trò chơi, ngoài đọc sách ra cô chỉ lên kênh để xem thôi. Có lúc chẳng muốn click vào xem chút nào thế nhưng từ mới học đi học lại rồi thế nên lại không kìm lòng được và click vào xem. Trong lòng có cảm giác không kiềm chế được cảm xúc của mình nữa, dường như chỉ có xem kênh thì cô mới cảm thấy lòng mình yên tĩnh một chút.

Cũng có thể nói chỉ cần nhìn thấy hình ảnh ấy.

Nhất Tiếu Nại Hà.

Nhất Tiếu Nại Hà.

Trong lòng tự nhiên lại cứ lẩm nhẩm mấy câu như thế, Vy Vy ngây người nhìn màn hình.

Trên màn hình, lãng tử chơi đàn đang đứng trên đỉnh núi Lạc Hà, lạnh lùng chơi đàn, hình ảnh ấy vừa cô đơn vừa tiêu diêu tự tại. Vy Vy nhìn đi nhìn lại, tự nhiên vô tình lại nghĩ đến hình ảnh cô đơn một mình của mình khi đứng trước NPC hôm nọ, cảm thấy tâm trạng mình như lúc đó.

Tâm trạng lúc đó, chắc chắn là lo lắng lắm.

Không phải là tâm trạng tức giận khi bị cho leo cây, không phải cảm giác tiếc nuối khi không được thi đấu, mà là cảm giác lo lắng hoảng loạn, mấy phút cuối cùng trong lòng cô không ngừng suy nghĩ.

Nại Hà làm sao mà chưa đến?

Hay là, sau này anh ấy cũng không đến nữa.

Trên mạng có người không từ biệt mà đã mãi mãi không lên nữa, lẽ nào Nại Hà cũng biến mất như thế sao?

Mấy ngày hôm nay cô không kiềm chế được bản thân khi lúc nào cũng nghĩ đến việc xem kênh, phải chăng kênh này là kỉ niệm kéo dài những ngày sau này, là minh chứng duy nhất cho cuộc gặp gỡ giữa cô và Nại Hà….

Ôi…

Vy Vy mệt mỏi bò lên giường, cô cũng không biết làm thế nào với bản thân mình nữa.

Làm sao cô lại có thể nghĩ ngợi linh tinh không có logic mọi chuyện như thế chứ? Nại Hà có thể chỉ do có việc bận không đến mà thôi, làm sao mà cô lại nghĩ nó nghiêm trọng đến thế chứ? Hơn nữa, Nại Hà có biến mất hay không thì bây giờ chỉ cần đăng nhập vào game là biết ngay, làm sao mà cô lại không nghĩ ra chứ….

Tâm trạng hỗn loạn cứ thế mà dấy lên, câu chuyện của nữ tặc lại đến hồi kết thúc, đau đớn ai oán trong tiếng nhạc vui vẻ, hình ảnh lãng tử chơi đàn và nữ hiệp áo hồng lại tan biến như mây khói.

Bây giờ lại…

Ngây người nhìn lãng tử chơi đàn áo trắng phiêu diêu bên cạnh nhân vật của mình, Vy Vy đột nhiên thấy lòng mình cứ âm thầm, nhưng dần dần lại cảm thấy hiểu rõ mọi chuyện…

Sau đó "bụp" một tiếng, Vy Vy tắt máy, tháo tai nghe rồi vùi đầu vào trong gối.

Xong rồi xong rồi, hình như cô đa sầu đa cảm rồi.

Xong rồi…

Hình như cô thích một người rồi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom