• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên (1 Viewer)

  • Chương 30

Mojata bực tức rút điện thoại nhắn tin cho một người: "Vợ cậu trêu ghẹo tớ." Rất nhanh sau đó người đó trả lời: "Vui vẻ bị trêu ghẹo nhé, tớ không để ý đâu."







[Hệ thống]: Thần Lôi Ni Ni, Nhất Tiếu Nại Hà, Lô Vỹ Vy Vy, Chân Thủy Vô Hương, Tiểu Vũ Yêu Yêu trừ báo giúp người, giết yêu diệt quỷ, đánh bại U Minh quỷ lão, giải cứu nhiều người khỏi nạn nước lửa, thần công cái thế, uy chấn giang hồ.

[Ma Thuyền Thủy]: Tôi có nhìn nhầm không thế này?

[SC Gấu Trúc]: Trời ơi, hệ thống bị lỗi mạng rồi.

[Du Du...]: Chơi lâu thế này bây giờ mới biết trò này có thể lấy trùng tên được.

[Không mặc quần rất mát mẻ]: Trời, ông đây đi giặt quần một cái mà quay lại đã không kịp thời đại rồi.

[SC Gấu Trúc]: Ngạc nhiên quá, anh trên đây quả nhiên có cả quần.

[Không mặc quần rất mát mẻ]: ...

[Vô địch bát đao]: Vợ ơi, chúng ta hợp tác lại đi, mấy người này cùng nhau đánh Boss rồi, chúng ta có lý do gì mà không bên nhau chứ, quay lại đi quay lại đi, vợ ơi anh yêu vợ!

[Đội ngũ]:

[Lô Vỹ Vy Vy]: Ni Ni, bọn tớ đi trước đây, có việc gì gọi tớ nhé, tớ không ở đấy thì trực tiếp tìm Nại Hà.

[Thần Lôi Ni Ni]: Sao? Cũng được à?!!!

[Nhất Tiếu Nại Hà]: Cũng được.

[Lô Vỹ Vy Vy]: Chúng ta đi thôi. Bye.

[Thần Lôi Ni Ni]: Đợi chút, trang bị nhặt được vẫn chưa chia mà.

Không khí trong động rất kì lạ nên Vy Vy không muốn ở lại quá lâu, không đợi Ni Ni chia trang bị cô và Nại Hà đã đi rồi. Thấy lãng tử áo trắng bên cạnh mình cứ im lặng, Vy Vy liền hỏi: "Tiếp theo đây chúng ta làm gì?"

"Đợi chút, điện thoại."

Điện thoại?

Vy Vy đột nhiên nhớ đến một khả năng nữa, nhưng có chút mơ hồ. "Trời, không phải anh vừa đánh Boss cũng dùng điện thoại đấy chứ!"

Vy Vy thề là cô chỉ hỏi vô cớ thôi thế nhưng Đại Thần lại "ừ" một cách tự nhiên làm cô hoàn toàn bị đánh bại. Quả nhiên là sự thật...

Vy Vy suy nghĩ một hồi lâu cũn không thể hiểu được: "... Một tay anh điều khiển à?"

"... Tai nghe."

Đúng quá, điện thoại có thể nghe bằng tai nghe mà, Vy Vy toát cả mồ hôi nên vội nói: "Vậy anh gọi đi."

Rõ ràng là không định lên mạng quá lâu thế nhưng ngay lúc này trong đầu cô lại không hề xuất hiện hai chữ "out mạng", lại nghĩ đến Đại Thần đeo tai nghe, cái dáng vẻ lạnh lùng điềm tĩnh nghe điện thoại cứ hiện lên trong đầu cô. Gọi điện thoại mà còn thao tác chơi game nhanh như thế, các loại trình độ của Đại Thần đều mạnh mẽ đến mức như muốn chống lại ông trời vậy. >o<

Vy Vy đột nhiên lại thừ người ra, trên màn hình nữ hiệp áo hồng đang lặng lẽ ngồi bên cạnh lãng tử áo trắng, tà váy hồng của cô tung bay trong gió.

Lát sau lãng tử áo trắng nói: "Vy Vy, ngày mai anh đi Thượng Hải."


° ° °​


Mới mười một giờ mà nhà ăn cạnh thư viện đã xếp thành hàng dài. Vy Vy và mấy cô bạn cùng phòng xếp ở cuối hàng rồi nhìn đám người chen chúc phía trước mà thở dài.

Nhị Hỷ xếp sau cô cười khục khặc nói: "Ê ê ê, cho dù Đại Thần nhà cậu không có nhà đi ăn cơm với bọn tớ thì có gì mà phải thở dài chứ!"

Mấy câu này Vy Vy nghe mấy lần cũng đã quen khi buổi sáng đi tự học cùng bọn họ, vì thế chẳng có cảm giác gì cả, cô ngó dài cổ ra để xem hôm nay nhà bếp có món gì.

Nhị Hỷ thấy cô không phản ứng gì lại cười gian hơn và nói: "Vy Vy, cậu và Đại Thần phát triển đến bước nào rồi?"

Vy Vy nghiêm mặt quay đầu lại nói: "... Bọn tớ mới quen nhau được một tuần, được chưa?"

Ty Ty nói chen vào: "Hai cậu quen nhau hai tiếng mà đã xác định quan hệ yêu đương rồi, cứ theo tốc độ này quen biết được một tuần thì em bé cũng phải có rồi."

"..........."

Vy Vy: "Nói chung, chẳng có cái gì cả, em bé còn chưa biết ở đâu nữa."

Hiểu Linh nói với vẻ không tin: "Không thể nào, lẽ nào Đại Thần định nước ấm luộc ếch xanh?"

Vy Vy : "Cậu là ếch xanh thì có."

Hiểu Linh càng nói càng lý lẽ: "Không sai, chắc chắn là như thế, đầu tiên là đun to lửa sôi nước, sau đó là luộc nhỏ lửa, sớm muộn gì thì cũng ăn con ếch là cậu thôi."

Nhị Hỷ cũng bắt đầu nói đay nghiến: "Đúng quá, chiến lược của Đại Thần là thế này, đầu tiên là trận chiến lóe diện, bây giờ đang chơi trận chiến thẩm thấu, hi hi hi hi." Gương mặt cô ấy biểu cảm thật gian xảo: "Vy Vy, hai người bao giờ chơi trận chiến trường kỳ đây?"


Ty Ty nói: "Đúng đấy, đầu tiên là mưa to gió lớn để cậu không tìm thấy phương hướng. Sau đó là mưa gió dầm dề để cậu choáng váng quay đầu, cuối cùng là mưa gì nhỉ?"

Ty Ty cố gằng nghĩ, Vy Vy không hiểu sao trong đầu lại xuất hiện bốn chữ: mây mưa ở núi Vu. (nguyên văn: Vu sơn vân vũ, điển tích hay nhắc tới chuyện mây mưa ở núi Vu, tức chuyện ân ái nam nữ.)

Sau đó rồi cũng tự mình cảm thấy choáng váng.

Nhị Hỷ vẫn chưa chịu đầu hàng và nói: "Chiến tranh trường kỳ, chiến tranh trường kỳ. Trường kỳ trường kỳ."

Vy Vy và đám bạn vẫn chưa hiểu hết hàm ý sâu xa của nó thì nghe thấy "phù" một tiếng, đó là do một cậu nam sinh đứng sau lưng cô thổi.

Bốn đôi mắt cùng nhìn về phía đó.

Đó là một nam sinh có dáng người khá cao, có điều gương mặt như búp bê, mắt to, giống như học sinh cấp ba vậy, lúc trước cậu ta đứng ngay đằng sau mấy cô, Nhị Hỷ và Vy Vy nhìn thấy nhiều kiểu con trai "niệm nam mô bụng một bồ dao găm" như cậu ta rồi, thế nên cũng không đoái hoài đến.

Cậu nam sinh đó bị mọi người nhìn cho đỏ cả mặt, cậu gãi đầu rồi khó khăn nói với Vy Vy: "Ha ha, chị ba, em là Mojata."

Vy Vy lạnh người.

Mojata? Hách Mi? Bạn của Đại Thần? Người mà cô quen? Không thể nào! Vy Vy trợn mắt nhìn cậu ta, chuyện lúc nãy các cô vừa nói cậu ấy đều nghe thấy hết? Aaaaa, thật là mất mặt quá!

Vy Vy nhớ lại lúc Mojata miêu tả về bản thân mình, nghe nói là đen hơn cả than, rồi cô nhìn lại gương mặt với nước da trắng của cậu ấy...

Vy Vy bực quá!

Được thôi, từ đầu đến cuối anh ấy không hề nói thật chút nào, hôm qua còn tình báo sai làm hại cô. Thù cũ lại thêm hận mới, Vy Vy cười rồi nói thong dong: "Hóa ra là anh ~~xinh~~ gái!"

Thế là...

Trong ánh mắt nhìn của bao người, gương mặt non choẹt của cậu ấy đỏ ửng hết cả lên.

Mấy phút sau Mojata ngồi ăn cơm trong góc của nhà ăn. Cậu bực tức rút điện thoại nhắn tin cho một người: "Vợ cậu trêu ghẹo tớ."

Rất nhanh sau đó người đó trả lời: "Vui vẻ bị trêu ghẹo nhé, tớ không để ý đâu."

Mojata tức muốn hộc máu.

Không thể không nói thêm về phương diện hai người đang tức người kia thì thật là xa cách nghìn trùng thế nhưng trong lòng thì lại vô cùng thông minh - - Mấy ngày rồi không có tin tức gì của Tiêu Nại, buổi tối theo thói quen Vy Vy không kiềm chế được lại lên mạng. Tiêu Nại đương nhiên không có trên mạng, Lô Vỹ Vy Vy đến căn phòng của bọn họ, bày biện đồ đạc, tưới nước cho hoa trong vườn rồi đi quanh đó mấy vòng.

Lát sau thì đám Ngu Công lên mạng, Vy Vy đi cùng bọn họ, sau khi tặng thần thú cho Hầu Tử Tửu và Ngu Công xong họ vừa đi đánh quái vừa nói chuyện không dinh dưỡng.

Ngu Công: "Khang sư phụ vừa ra loại mì ăn liền mới không ngon."

Vy Vy: "@_@ ăn mì mà cũng thế nữa sao?" Hầu Tử Tửu: "Cậu là đồ lợn thì mới ăn của Khang sư phụ." Ngu Công: "Ôi dào, sao so được với anh ba chứ, bây giờ "rượu ngon trong tay, gái đẹp vây quanh." Vy Vy: "..........." Mojata hôm nay bị Vy Vy chơi cho một vố nên bây giờ nói tiếp: "Chị ba, không phải tức giận, bao giờ anh ba về bọn em sẽ giúp chị dạy dỗ anh ấy." Vy Vy: ">o< Không tức giận gì cả, em rất vui." Vy Vy: "Lần này Ngu Công dùng thành ngữ không sai." (Nhân vật Ngu Công có một đặc điểm là hay sử dụng sai các thành ngữ. VD như thành ngữ "Ngu Công dời núi" - chỉ sự kiên trì, bền bỉ đã bị cậu ta sửa thành "Ngu Công trèo núi" - chính là ID trong game) Vy Vy: "Với anh thì không nên yêu cầu cao quá, bốn chữ ghép lại là thành thành ngữ được rồi..." Ngu Công: "Thực ra cái việc dùng thành ngữ này là do anh bị ám ảnh tâm lý từ ngày còn nhỏ."

Hầu Tử Tửu: "Ám ảnh tâm lý và tâm lý biến thái có gì khác nhau?" Ngu Công không thèm nhìn cậu ta mà nói một cách đau khổ: "Thành ngữ 'Ngu Công dời núi' chắc mọi người đều rõ đúng không, đó là nói về việc một ông già dẫn cả nhà mỗi ngày đào một chút đá..."

Vy Vy vội vàng ngăn cản cậu ấy phổ cập giáo dục tiểu học: "Vừa mới biết xong, không cần giải thích nữa."

Ngu Công: "Ờ, em biết là được rồi, tên anh là Vu Bán Sơn (Yu Ban Shan) mà, thế nên anh luôn đọc thành Ngu Công chuyển núi (Yu Gong Ban Shan), chính vì thế nên mới bị thầy giáo ngữ văn phạt rất nhiều lần (tức giận)."

Hầu Tử Tửu: "... Nỗi ám ảnh của cậu còn đơn giản hơn việc tớ đánh rắm ấy." Mojata: "Hóa ra bại não là do bắt đầu từ ngày bé!"

Vy Vy: "Em hiểu, em không nói gì cả..."

Ngu Công bực tức đi vào trong góc tường.

Mojata vẫn tiếp tục hỏi Vy Vy: "Chị ba thực sự yên tâm về anh ba à, Thượng Hải là một thế giới phồn hoa, quán rượu ở đó mọc như nấm..."

Vy Vy: "Không phải anh ấy đi làm việc với hệ thống của công ty Phong đằng sao?"

Mojata ngạc nhiên hỏi lại: "Chị ba cũng biết chuyện ấy sao?" Đương nhiên là cô biết rồi. Đại Thần tám giờ rưỡi lên máy bay, thì đúng bảy giờ còn gọi cô đi ăn sáng sau đó còn chuẩn bị hành lý và đồ đạc lên đường. Sau đó thong thả đi chứ không vội vàng gì cả. "Chị ba, chị chỉ biết một mà không biết hai. Cấp trên đâu có cần cậu ấy đi. Nghe nói giám đôc Phong Đằng giới thiệu cho anh ấy một khách hàng lớn, vì thế nên mới quyết định đi." Hầu Tử Tửu nói.

Ngu Công phục hồi rồi và nói tiếp: "Hi hi, nếu mà nói như thế thì anh ba có vợ rồi." Mojata cũng phụ họa theo cậu ta, cố ý làm ra vẻ ngạc nhiên: "Vợ cần nhiều đến thế sao?" Ngu Công cao giọng: "Người ta muốn lấy hoa khôi đấy, hoa khôi." Vy Vy nghiến răng, có điều đối diện với sự khiêu chiến của mấy nhân sĩ "phi đại thần" Vy Vy làm sao mà thua được chứ. Cô gửi một biểu tượng mặt cười hi hi rồi nói: "Không cách nào hết, Đại Thần không lý tưởng, không thích lấy vợ giàu."

Ngu Công: "............"

Một phút sau, có một người đang tham gia tiệc rượu ở Thượng Hải nhận được một tin nhắn cáo trạng: "Vợ cậu bắt nạt tớ."

Bỏ điện thoại vào túi không lưu luyến gì, Tiêu Nại mỉm cười.

Xem ra, có ai đó khi cậu không có mặt cũng vẫn sống vui vẻ được.

Có điều, một người đang sống vui vẻ ở thành phố B xa xôi rất nhanh chóng từ vui vẻ đã chuyển sang đau khổ, Nhị Hỷ gọi lớn: "Trời ơi, Vy Vy, cậu mau lên diễn đàn của trường ngay."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom