Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 191-198
Chương 191: Suy nghĩ tốt hơn
Ngày thứ hai Cố Tư thức dậy, cũng chẳng nhìn thấy bóng dáng lẫn xe của Trì Uyên.Nhưng mà khi tỉnh lại thực sự đã không còn sớm nữa rồi.
Cũng không rõ rằng Trì Uyên về rồi lại đi, hay là vẫn chưa từng về.
Cố Tư đứng bên cửa sổ trầm ngâm một hồi, liền quay người đi thẳng vào phòng tắm.
Sau khi dọn dẹp sạch sẽ, bản thân cũng chẳng muốn đi nấu cơm nữa, quyết định ra ngoài ăn một bữa.
Trong quán bán đồ ăn sáng, Cố Tư lấy điện thoại ra xem thử.
Trời ạ, một ngày không chú ý đến những động tĩnh trên Internet thôi đã có đủ thứ xuất hiện.
Về sự việc Trì Uyên mượn rượu làm ra những chuyện vượt quá giới hạn, hiện tại lại có thêm chuyển biến mới.
Công ty phía nhà họ Trì,đã đăng tải video từ CCTV giám sát bên khách sạn ở Tam Á.
Những video đó đã chứng minh rằng, quả thực Cố Tư vẫn luôn ở cùng với Trì Uyên, hai người ở chung một phòng.
Sau đó nữ nhân viên họ Thôi đó đã ăn mặc mát mẻ đến khách sạn gõ cửa phòng của Trì Uyên.
Nhưng mà, ngay cả cửa phòng Trì Uyên còn chưa để cô ta bước vào.
Dựa theo những hình ảnh trên CCTV, hình như hai người nói chuyện có vẻ không vui vẻ gì.
Hơn nữa trôi qua một lúc, nhân viên bảo vệ của khách sạn đã đến rồi.
Yêu Lại Từ Đầu- Cố Tư- Trì Uyên Thi Tư Nhìn động tác trên màn hình, chính là đang trực tiếp mời nữ nhân viên họ Thôi đó rời khỏi.
Vì vậy, rất nhiều người đã đoán rằng, có phải Trì Uyên là người đã trực tiếp gọi người bên khách sạn đến giải quyết hay không.
Nên phía bên đó mới nhanh chóng tới đuổi người đi.
Như vậy xem ra, sự việc với nữ nhân viên họ Thôi đó đã được giải thích, nhưng vẫn còn đôi chỗ mâu thuẫn với nhau.
Cố Tư tặc lưỡi hai cái, Trì Uyên còn chưa lên tiếng, toàn bộ đều là công ty đứng ra giải quyết hộ.
Bọn họ mặc kệ tình cảnh trở nên khó coi đến mức nào, cũng sẽ không để sự việc rơi lên người anh.
Đúng là người trong giới kinh doanh, đều có dự tính trước hết rồi.
Cố Tư nhẹ nhàng cất điện thoại vào, có gì thì cũng phải ăn trước đã.
Ăn xong lại rảo bước đến tiệm đồ ngọt.
Cô nàng Mạnh Sướng lần này mở cửa rồi.
Trong tiệm giờ này vẫn chưa có khách, cô ấy vẫn đang bận rộn lau dọn sạch sẽ.
Nhìn thấy Cố Tư đến, cô nàng lập tức nở nụ cười, “Chị tới rồi, đúng lúc em đang định liên lạc với chị, hôm qua gọi điện cho chủ nhà cho thuê, anh ấy nói hôm nay có thời gian sẽ ghé qua liền, đúng lúc hai người có thể gặp nhau rồi bàn bạc chi tiết chuyện cho thuê.”.
Cố Tư bỗng dừng lại, vội vàng hỏi, “Anh ấy chừng nào sẽ đến?” Mạnh Sướng nghĩ một lúc, “Tầm xế chiều ảnh sẽ ghé qua, đến lúc đó em sẽ gọi điện báo cho chị một tiếng”.
Cố Tư gật gật đầu, trong lòng lại nghĩ đến việc khác.
Cô từ trước đến giờ chưa biết kinh doanh buôn bán là gì, cũng không biết giá cả cho thuê cụ thể cho một cửa tiệm bên này là bao nhiêu, càng không hiểu khi cùng chủ nhà cho thuê bàn bạc thương lượng cần đưa ra những yêu cầu gì.
Cho nên, cho nên là, cô phải tìm người nào đó giúp đỡ mới được.
Suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu chính là Trì Uyên.
Nhưng mà cô nhanh chóng gạt người này qua một bên.
Hay là Tử Thư đi, cũng tốt hơn một chút.
Ở trong tiệm đồ ngọt một lúc lâu, Cố Tư nhanh chóng điện thoại cho Tử Thư.
Tình hình bên này đều kể hết cho anh ta.
Tử Thư a một tiếng, “Hôm nay cần gặp chủ cho thuê rồi sao?”
“Đúng vậy”.
Cố Tư không biết bản thân kích động để làm gì, “Tôi không rành về chuyện này lắm, nên yêu cầu những gì, đến lúc đó cậu đến đây một lát, giúp tôi vượt qua tình cảnh này”.
“Chuyện này là đương nhiên rồi”.
Tử Thư cười cười, ‘Đến lúc đó chỉ cần gọi tôi một tiếng, tôi lập tức có mặt ngay”.
Cố Tư ừm một tiếng, vốn dĩ đang định cúp máy, kết quả không biết thế nào lại hỏi một câu, “À đúng rồi, Trì Uyên anh ấy dạo này không đi xã giao sao, hôm qua anh ấy về nhà rất sớm”.
Tử Thư ngây người, “Tối hôm qua sao? A, không có đi, anh ấy gần đây không có đi xã giao nữa, còn không phải do sự việc đó gây ra sao, gần như toàn bộ khách hàng của anh ấy đều đẩy cho người khác rồi, nên dạo này anh ấy thoải mái lắm, mỗi ngày đến giờ thì có thể tan làm luôn”.
Cố Tư cười ha ha, “Vậy sao, được rồi được rồi, tôi biết rồi”.
Ngắt máy với Tử Thư, Cố Tư tự mình giễu cợt.
Vậy là tối qua, có lẽ Trì Uyên bận việc cá nhân nên mới phải ra ngoài như vậy.
Ngay cả việc cá nhân gì Cố Tư nghĩ cũng không thông.
Cô kết hôn với Trì Uyên cũng được một khoảng thời gian rồi, vậy mà cũng không thể hiểu rõ cuộc sống của anh ta.
Căn bản anh ta có bạn bè gì, cô cũng không biết.
Bất giác lại nghĩ đến Tùy Mị.
Lại cảm thấy, có lẽ bản thân nghĩ nhiều rồi.
Anh ta ngoại trừ Tùy Mị, chính là không thể quen biết người phụ nữ khác.
Tất cả đều là muốn nghĩ tốt lên một chút, cùng lắm là giám đốc tài vụ Chu có tình ý đối với Trì Uyên có một chút.
Xem ra, việc này so với Tùy Mị, vẫn tốt hơn rất nhiều.
Chương 192: Chiếc nhẫn này, tôi tặng em
Cố Tư buồn chán, quyết định đi dạo một vòng cửa hàng.Không phải muốn mua đồ gì cả, chỉ là muốn đi đến nơi nào náo nhiệt một chút, nhiều người một chút.
Số người bên trong cửa hàng cũng không tính là quá nhiều.
Suy cho cùng thì hôm nay là một ngày đi làm bình thường mà, rất nhiều người vẫn phải làm việc.
Cố Tư nghĩ rồi lại nghĩ, chân lại hướng về phía cửa tiệm đồ nữ trang ở đằng kia.
Nhìn lại trên những ngón tay của mình, đúng là không có lấy nổi một món trang sức nào.
Bên trong cửa tiệm nữ trang, càng ít người hơn.
Cố Tư hồi hộp bước vào, những nhân viên trong quầy nhanh chóng tiến lại, nghênh tiếp rất nhiệt tình.
Cố Tư chỉ nói, “Tôi muốn mua nhẫn”.
Người đó lập tức giơ tay sang một bên, cung kính mời cô ấy tiến vào bên trong, “Quý cô, xin mời đi lối này”.
Hai người liền đi đến khu trưng bày nhẫn.
Cố Tư vừa đi đến nơi thì tiếng chuông điện thoại đột ngột reo lên.
Lần mò nhìn xem thử, là Ninh Tôn.
Cố Tư vội vàng nghe máy, “Hôm nay không bận gì sao, sao lại có thời gian tìm tôi”.
Yêu Lại Từ Đầu- Cố Tư- Trì Uyên Thi Tư Ninh Tôn ở đầu dây bên kia cười rồi, “Sắp trưa rồi, chỉ muốn hỏi cô đang ở đâu, có muốn cùng tôi đi ăn cơm không ấy mà”.
Cố Tư nhìn đồng hồ, quả thực đã đến giờ nghỉ trưa rồi.
Ừ một tiếng, Cố Tư liền nói ra địa chỉ mà mình đang đứng cho anh biết, “Hình như nơi này cách chỗ anh cũng gần, hay là anh đi tới chỗ tôi đi”.
Quả thực là không có xa, Ninh Tôn cũng đồng ý rồi, còn nói Cố Tư đứng đợi anh một lúc.
Sau khi ngắt máy, Cố Tư lại ngắm nhìn những chiếc nhẫn.
Bình thường tự mình nấu cơm, tự mình dọn dẹp vệ sinh, chắc chắn không thể nào đeo một chiếc nhẫn quá khoa trương được.
Đơn giản, mộc mạc một chút cũng được rồi.
Cố Tư đi thử hết mấy cái, mất một lúc cũng chưa thể quyết định được sẽ mua cái nào.
Mấy món đồ này, càng nhìn nhiều càng dễ bị hoa mắt.
Cũng may là nhân viên đứng quầy đó vẫn rất kiên nhẫn, hầu như toàn bộ những mẫu mã có trong tiệm đều mang ra cho Cố Tư thử qua một lần.
Còn Cố Tư thì vẫn chưa thể nào quyết định được, bên này Ninh Tôn cũng đã đến rồi.
Anh ta từ bên ngoài đẩy cửa đi vào, nhìn vào một lượt, cuối cùng cũng nhìn thấy Cố Tư đang đứng bên trong một cửa tiệm.
Ninh Tôn nhấc chân bước tới, “Muốn mua trang sức sao?” Cố Tư nhìn anh một cái, khẽ gật đầu, “Ừ, mấy ngày trước trên tay không đeo gì cả, bị người ta nhìn thấy, cho nên muốn mua một cái để đeo vào”.
Ninh Tôn biết sự tình giữa cô và Trì Uyên, cũng hiểu ý tứ khi Cố Tư nói như vậy.
Anh nhìn vào quầy một cái, “Vẫn chưa nhìn trúng chiếc nào sao?” Cố Tư thở dài, “Nhiều mẫu quá, sớm bị hoa mắt luôn rồi”.
Ninh Tôn thầm cười một tiếng, nhanh chóng đưa mắt nhìn hết các quầy một lần, sau đó chỉ vào một chiếc nhẫn, “Có thể đem cho tôi xem thử mẫu này được không”.
Mẫu này, Cố Tư đã thử qua rồi.
Hinh tròn, có đính mảnh kim cương, không khoa trương, cũng không có gì đặc biệt lắm.
Cố Tư đeo lại lần nữa, giơ tay nhìn ngang nhìn dọc, “Nhìn cũng ổn đấy chứ”.
Kích cỡ cùng vừa hợp.
Cô nhìn sang Ninh Tôn, “Anh cảm thấy như thế nào”.
Ninh Tôn gật gật đầu, “Rất đẹp”.
Vừa nói xong, anh cũng trực tiếp rút ví tiền ra, rút ra một tấm thẻ đưa cho nhân viên trong quầy, “Tôi lấy chiếc này, vừa nhìn liền cảm thấy rất đẹp”.
Cố Tư bị dọa cho sợ, “Không không không, là tôi tự mua, tôi có thể tự trả mà.” Vừa nói vừa lấy ví tiền ra, cũng rút ra một tấm thẻ khác.
Ninh Tôn vẫn kiên quyết muốn thanh toán, xoay đầu nhìn Cố Tư, “Chiếc nhẫn này, làm gì có chuyện tự mình mua cho mình, cứ xem như là tôi tặng cô, đừng hiểu lầm, chỉ là muốn cảm ơn cô đã cùng tôi tới công ty của Ninh gia, nhưng ngoài mặt đã giúp đỡ tôi, mấy ngày này không còn ai dám khoa tay múa chân trước mặt tôi nữa”.
Cố Tư cúi nhìn vật đang đeo giữa những ngón tay, vẫn cảm thấy không thỏa đáng lắm, “Chúng ta là bạn bè, tôi giúp anh cũng là lẽ thường tình, vật này, vẫn là không nên như vậy”.
Ninh Tôn cười rồi nói ra một câu không có gì, sau đó nói với nhân viên, “Quẹt thẻ, lấy mẫu này, trực tiếp mang đi”.
Nhân viên đoán có lẽ là hiểu lầm mối quan hệ của hai người, trực tiếp lấy thẻ của Ninh Tôn quét lên máy tính tiền.
Cố Tư chỉ đành bất lực, “Ninh Tôn, tôi vẫn luôn cảm thấy, chiếc nhẫn này không hợp với tôi lắm, nếu anh muốn cảm ơn tôi, lát nữa mời tôi ăn cơm là được rồi”.
“Không có gì là không hợp cả”.
Biểu tình của Ninh Tôn trái lại rất thoải mái nhẹ nhàng, “Chỉ là một món quà để cảm ơn, thôi đừng nghĩ nhiều nữa, cũng không nghĩ ra thêm ý nghĩa đâu.” Ninh Tôn thấy Cố Tư vẫn còn cau mày, liền vỗ vỗ vai cô, “Tôi vẫn luôn tặng cho người khác như vậy, không sao đâu, tôi còn chưa nghĩ gì nên cô cũng đừng có nghĩ nhiều như vậy”.
Cố Tư rủ mi nhìn xuống chiếc nhẫn đang đeo trên tay, do dự, chần chừ lúc lâu sau mới mở lời, “Vậy lát nữa tôi mời anh ăn cơm”.
Nói vậy thôi chứ một bữa ăn làm sao có thể so sánh được với chiếc nhẫn kim cương đang đeo trên tay cơ chứ.
Cố Tư cũng biết điều đó mà.
Có thể nào cũng không nghĩ đến, Ninh Tôn sao lại có thể như vậy được chứ.
Hay là nói, những người ở tầng lớp thượng lưu như này, thực sự là không có tính toán so đo những việc như này sao? Những đồ vật như thế này, đối với bọn họ mà nói, chỉ là những món quà phổ thông thôi sao?
Chương 193: Có lẽ rất nhiều người thích anh.
Sau khi thanh toán xong, hai người Cố Tư cùng Ninh Tôn đi đến nhà hàng ăn trưa.Mặc dù đang là giờ trưa, nhưng bên trong nhà hàng này thực sự rất ít người.
Nơi hai người quyết định dừng chân chính là một nhà hàng kiểu Thái, Ninh Tôn cũng thường xuyên ghé đến nhà hàng này dùng bữa.
Trong lúc gọi đồ ăn, Cố Tư không biết món nào sẽ ngon hơn, sẽ hợp với khẩu vị của mình nữa.
Mặc cho Ninh Tôn vẫn giới thiệu món này đến món khác.
Cố Tư mỉm cười, “Từ trước đến giờ, vào các ngày lễ tết anh vẫn luôn ở bên ngoài, có phải trong lòng luôn cảm thấy có chút cô đơn không?” Ninh Tôn ngập ngừng, “Vẫn tốt, trước giờ sống ở Ninh gia tôi vẫn cảm thấy không thích hợp lắm nên mới quyết định dọn ra ngoài, dọn ra rồi thì mới thấy, đúng là rời xa cuộc sống trước kia có chút cô đơn, nhưng lại tự do hơn rất nhiều”.
Cố Tư đột nhiên nhớ đến việc gì đó, nghiêng đầu nhìn Ninh Tôn, “Phải ha, lâu như vậy rồi mà anh vẫn còn chưa chịu kiếm một cô bạn gái, có người mình thương bên cạnh, mỗi ngày trôi qua đều cảm thấy rất vui vẻ”.
Ninh Tôn nhìn chằm chằm vào Cố Tư một lúc rồi lại dời ánh mắt sang chỗ khác, “Trước kia có từng nghĩ tới, nhưng mà sau này sớm đã không nghĩ tới nữa rồi”.
Bản thân luôn có những băn khoăn trong lòng, bạn gái đâu phải muốn tìm là tìm ra được.
Hai người ở bên nhau, luôn muốn cân nhắc chuyện tương lai sau này.
Anh vẫn mong có một ngày, có thể đem tất cả những tâm tư này nói ra ngoài.
Kỳ thực trong lòng vẫn có chút sợ hãi.
Yêu Lại Từ Đầu- Cố Tư- Trì Uyên Thi Tư Thân phận của bản thân, từ đầu đến cuối vẫn không có cách nào có thể xem nhẹ được.
Hơn nữa, những tháng ngày sống ở Ninh gia, thực sự không dễ dàng chút nào.
Không cần thiết vì sự cô đơn của bản thân mà đành lòng kéo thêm người khác nhảy xuống vực thẳm này.
Những lời này, Ninh Tôn không biết phải nói ra làm sao.
Cố Tư nhìn anh, tự nhiên liền phì cười, “Nhưng mà cậu đẹp trai như vậy, lại còn hát hay nữa, ở ngoài kia không khéo lại có cả khối cô muốn kết hôn cùng ấy.” Nhìn lại Trì Uyên, anh ấy cũng là một người hoàn hảo, đến nỗi kiểu người như Tùy Mị còn muốn xen vào, bất chấp luôn chuyện hai người đã kết hôn.
Người như Ninh Tôn, rất nhiều người yêu thích mới là lẽ thường tình.
Ninh Tôn khẽ cười thầm, “Nào có, đa số những cô gái hiện nay đều rất thực tế”.
Không có nhà, công việc cũng không to tát lắm.
Không thể cho những cô gái đó cái gọi là cảm giác an toàn.
Làm gì có nhiều người thích cơ chứ.
Mà có đi chăng nữa, chắc cũng chỉ là những cô bé nhỏ tuổi chưa hiểu xã hội thực tế là gì.
Những người này, Ninh Tôn cũng không thấy hứng thú.
Những cô bé nhỏ tuổi, anh luôn cảm thấy như đang chơi với một đứa con nít vậy.
Nhân viên phục vụ đặt món ăn lên bàn, Cố Tư cầm muỗng lên, đổi chủ đề, nói đến tình hình công ty bên Ninh gia.
Ninh Tôn nói bây giờ mình chỉ mới bắt đầu, thiệt tình vẫn chưa hiểu gì cả.
Thân là phó tổng, nhưng mà hiện tại đề cập đến chức vụ nào đi chăng nữa, anh vẫn cực kỳ chột dạ.
Tuy nhiên, Phó tổng Trương đó đúng là không tệ, những vấn đề nhỏ nhất cũng là do anh ta đứng ra giải quyết.
Cố Tư chớp chớp mắt, “Người bên phía công ty, có biết tình hình nhà các anh không?” Ninh Tôn nghĩ một lúc mới lên tiếng trả lời, “Tôi nghĩ là có nhưng vẫn chưa được rõ ràng, đều cho rằng tôi và Ninh Tú là cùng một mẹ”.
Không ai nghĩ đến, trong khoảng thời gian Ninh Bang sống cùng vợ cả và vợ nhỏ, lại có thời gian xen kẽ với một người đàn bà khác.
Con riêng cũng có luôn rồi.
Cố Tư yên tâm phần nào, “Có Ninh Tú là chỗ dựa vững chắc như vậy, mấy ngày này có lẽ cũng tốt lên đôi chút”.
Đột nhiên có chút hiếu kỳ, “Ninh Tú cùng với Ninh Tiêu và Ninh Tương, quan hệ như thế nào, chắc là không giống như vậy đâu nhỉ”.
Ninh Tôn vừa nghe xong liền cười.
Ninh Tiêu với Ninh Tương rất sợ Ninh Tú.
Nghe nói lúc đó mẹ của hai người bọn họ, Trang Lệ Nhã vì muốn có vị trí liền sử dụng thủ đoạn để đoạt lấy.
Lúc ấy ồn ào đến nỗi kinh động đến Ninh Bang ở nhà họ Ninh , khiến ông ấy nổi một trận lôi đình.
Không những thế, Ninh Tú đối với chuyện này rõ như trong lòng bàn tay.
Ninh Tiêu và Ninh Tương, ở trước mặt Ninh Tú có chút mất mặt.
Giống như dáng vẻ của vợ lẽ khi nhìn thấy chính thất vậy.
Hơn nữa, mấy ngày ở chung với nhau, Ninh Tôn đã nhìn ra, Trang Lệ Nhã trước mặt Ninh Tú khúm núm như chiếc đuôi vậy.
Ở nhà họ Ninh, lời nói của Ninh Tú và lời nói của Ninh Bang, gần như có cùng trọng lượng với nhau.
Chương 194: Sao anh lại đến đây
Cố Tư và Ninh Tôn ăn tối, sau đó đi dạo quanh trung tâm thương mại.Cũng sắp hết giờ nghỉ trưa, Ninh Tôn mới rời đi.
Vốn dĩ anh muốn đưa Cố Tư về nhà, Cố Tư lắc đầu, “Một lát, tôi có chuyện cần giải quyết, nên cũng không về nhà lúc này.” Ninh Tôn gật đầu, “Vậy thì cô ở bên ngoài một mình, nhớ cẩn thận.” Cố Tư cười, “Được rồi, tôi biết rồi.” Giữa thanh thiên bạch nhật, sao có thể xảy ra chuyện gì được.
Cố Tư đợi Ninh Tôn đi khỏi, rồi cũng đi ra khỏi trung tâm thương mại.
Cô ấy đưa tay lên hướng thứ trên ngón tay của mình về phía mặt trời.
Món đồ này, còn có thể được người khác tặng cho sao? Thứ lỗi cho cô, thực ra cô chưa gặp chuyện như vậy bao giờ Cô nghĩ mấy món này chỉ nên do bạn trai hoặc bạn gái tặng.
Nhưng rồi nghĩ lại, nhẫn cưới của nàng lúc trước, cũng là bà Trì mua cho.
Nếu suy nghĩ kỹ, thì cũng không phải là của Trì Uyên đưa.
Nên cũng không có phải bận tâm như thế.
Cố Tư thở dài, để bản thân không nghĩ nhiều nữa.
Cô bắt taxi đến cửa hàng bánh ngọt.
Mạnh Sướng ngồi bên trong, đang nói chuyện điện thoại.
Thấy Cố Tư đến, cô nhanh chóng chỉ vào chiếc điện thoại trên tay, không phát ra tiếng dùng môi mấp máy nói cho Cố Tư đây là ông chủ cho thuê nhà, ông chủ nói là bây giờ sẽ đến đây ngay lập tức.
Yêu Lại Từ Đầu- Cố Tư- Trì Uyên Thi Tư Cố Tư nghe xong, gọi điện thoại cho Tư Thư sang đây Tử Thư ở bên kia nghe, cũng giống như lần trước nói là sẽ lập tức đến ngay.”
Cố Tư thở phào nhẹ nhõm, “Ừm, anh đến là tôi an tâm rồi.” Tử Thư bảo cô đừng hoảng sợ, nói một lát nữa sẽ tới đó, cứ giao hết cho anh.
Sau đó tắt điện thoại.
Cố Tư bước vào cửa hàng bánh ngọt, ngồi xuống một chiếc ghế.
Mạnh Sướng mỉm cười, “Chủ nhà nói là đã ra ngoài rồi, chắc cũng sắp đến, chị suy nghĩ thử xem làm sao ép giá thuê nhà xuống, ở đây kinh doanh ế ẩm vậy, tiền thuê nhà cao quá, thật là khó có lời.” Cô nàng còn nói tiền thuê nhà của mình cho Cố Tư, để Cố Tư ép giá thuê xuống thấp hơn giá của cô nàng.
Cố Tư gật đầu, “Được rồi, tôi biết rồi.” Trước khi chủ nhà đến, xe của Tử Thư đã chạy tới trước.
Trước khi xe của Tử Thư dừng lại, Cố Tư nhanh chóng đứng dậy và đi ra cửa.
Nhưng Tử Thư không đến đây một mình, Trì Uyên cũng xuống xe.
Cố Tư sững sờ.
Trì Uyên không có biểu hiện gì đặc biệt, vừa nhìn thấy Cố Tư liền đi tới, “Khi nào thì chủ nhà đến đây.” Cố Tư nói: “Sao anh lại ở đây, chuyện này, một mình Tử Thư lo là tốt rồi.” Chẳng qua chỉ cần thuê một căn nhà.
Không cần một người như Trì Uyên đích thân ra mặt.
Trì Uyên nhìn vào bên trong cửa hàng và nói: “Đây là lần đầu tiên cô kinh doanh nên tôi sẽ đến xem.” Trì Uyên này thật là.
Cố Tư thở hắt một cái.
Lúc này tự nhiên lại hòa hợp như vậy, khiến cô thực sự khó chịu.
Bọn họ đều đã ly hôn, còn đối tốt với cô như vậy, trong lòng cô nên nghĩ như thế nào.
Nhất là sau đó hai người còn liên tục lên giường cùng nhau Phụ nữ luôn dễ tự mình đa tình.
Cô không khỏi tự hỏi, có phải vì cơ thể này phù hợp, mà Trì Uyên lại sinh ra tâm tư gì với mình không.
Đương nhiên, ý nghĩ này Cố Tư cũng cảm thấy hơi vô lý, cảm thấy đang tự đẩy mình vào ngõ cụt.
Tuy nhiên, trái tim cũng không khống chế được suy nghĩ.
Cô không thể thuyết phục bản thân một cách thấu đáo.
Tử Thư sau đó, cười toe toét theo kiểu mọi khi, “hai người chúng ta tới hỗ trợ, chủ nhà thấy đông người có thể sợ hãi, mà giảm tiền thuê nhà cho cô.” Cố Tư xùy một tiếng, “Anh có nghĩ vậy thôi, nhưng sao có chuyện tốt vậy được.” Ba người ở tại cửa hàng được vài phút, thì chủ cho thuê nhà đã lái xe đến.
Xe của Tử Thư dừng trước cửa hàng.
Chủ nhà xuống xe nhìn chăm chú vào chiếc xe một chút Cố Tư không biết nhiều về xe hơi, nhưng cô cũng biết rằng chiếc xe mà Tử Thư lái không hề rẻ.
Vẻ mặt của chủ nhà cũng có biểu hiện điều đó, anh ta khá ngạc nhiên.
Sau đó mới nhìn đến ba người Cố Tư ở cửa.
Mạnh Sướng cũng từ bên trong quầy hàng đi ra, chào hỏi chủ thuê nhà, “Chú Trương, đây là người con đã nói với chú, Cố Tư, chị ấy muốn thuê lại cửa hàng này.” Chủ nhà nhìn Cố Tư và gật đầu, “Xin chào.
“ Cố Tư mỉm cười,” Xin chào.
“ Trì Uyên bên cạnh không có biểu cảm gì, xoay người đi vào trong cửa hàng,” Mời vào nói chuyện.
“ Động tác cứ như, cửa hàng này là chỗ của anh ta vậy đó.
Chương 195: Hỗ trợ
Cố Tư không biết nhiều về việc thuê nhà, cho nên Trì Uyên và Tử Thư đã thay mặt cô, tiến hành đàm phán thương lượng.Bốn người họ ngồi cùng nhau trên một cái bàn vuông, Cố Tư chỉ cúi mặt, nhìn vào bản hợp đồng thuê nhà do chủ nhà đưa tới.
Hợp đồng cho thuê này là chuẩn bị cho cô.
Cố Tư đã xem nó từ đầu đến cuối, nhưng cũng không biết phải nên nói gì Trì Uyên đợi Cố Tư đọc xong, “Đưa tôi xem.” Cố Tư đưa hợp đồng qua.
Khi Trì Uyên cầm hợp đồng, mắt anh ấy rơi vào ngón tay của Cố Tư.
Chiếc nhẫn kim cương hơi chói lóa.
Anh nhìn chằm chằm vào những ngón tay của Cố Tư vài giây, rồi ngước mắt lên nhìn Cố Tư.
Cố Tư lúc này đang tập trung vào việc thuê nhà, hoàn toàn không để ý đến biểu hiện của Trì Uyên.
Tử Thư hỏi chủ nhà những thông tin cơ bản về cửa hàng.
Diện tích của cửa hàng, cùng những điều khoản để có thể cải tạo trang trí chỗ này.
Tử Thư nói chuyện quá chuyên nghiệp, khiến chủ nhà choáng váng.
Trì Uyên xem qua hợp đồng một lần, đã trực tiếp chỉ ra hai điểm, “Hợp đồng này toàn là nghĩa vụ của bên A, không hề có một điểm quyền lợi nào, như vậy không được.
Ngoài ra, cửa hàng sử dụng điện nước, bọn tôi cũng phải tự trả, tại sao chúng tôi không trực tiếp đóng phí, mà phải đóng tiền nhà, rồi đóng thêm tiền điện nước cho anh.” Yêu Lại Từ Đầu- Cố Tư- Trì Uyên Thi Tư Cố Tư lại cầm hợp đồng xem lại.
Trên hợp đồng, đúng là có điều khoản, mỗi tháng tiền điện, tiền nước, gom chung với tiền thuê nhà định kỳ đều đưa một lần cho chủ nhà.
Rồi giá điện nước thì cứ căn cứ vào giá thị trường cho thuê của các cửa hàng mà tính.
Cố Tư cũng không rõ lắm, giá thị trường điện nước này là như thế nào.
Vừa rồi cô xem nhưng cũng không xem kỹ mấy chỗ này Chủ nhà cho thuê lúng túng, “Tôi cho thuê cũng giống mấy chỗ khác thôi, mấy cửa hàng khác cũng đều cho thuê như vậy, không tin anh có thể ra ngoài hỏi đi.” Trì Uyên cười, “Vậy thì có thể nói, tiền điện nước này, là anh tự đặt giá tiền, vậy tính thế nào?” Chủ nhà cho thuê cười có chút không được tự nhiên,“ Cửa hàng thương mại này, tiền điện là năm tệ một chữ, tiền nước là năm tệ một khối, nếu sử dụng quá ba khối nước, thì tính là bảy tệ một khối.” Trì Uyên đặt bản hợp đồng xuống,” Nếu đã như vậy thì không còn gì để đàm phán nữa.
“ Anh ta nhìn Cố Tư,” Tôi sẽ giúp cô tìm cửa hàng khác, vị trí tốt hơn cửa hàng này, tiền thuê nhà, điện nước cũng theo quy định của nhà nước.
” Cố Tư há to miệng, không kịp phản ứng.
Trì Uyên nói xong liền đứng dậy, “Trùng hợp làm sao, tôi cũng có người quen trên con đường này, tiền điện nước bao nhiêu, tôi hỏi chút là biết rồi.” Trì Uyên quay đầu nhìn Mạnh Sướng Mạnh Sướng đứng bên trong quầy, cũng ngây mặt ra.
Trì Uyên nói, “Cô cũng ký hợp đồng giống như vậy à? Mạnh Sướng nói, “Hình như là vậy.” Cô nàng cũng được chuyển hợp đồng thuê nhà từ một người khác, cứ nghĩ là trả tiền điện nước và tiền thuê nhà cùng một lúc, cũng thuận tiện, đỡ được nhiều việc.
Cũng không không nghĩ nhiều chuyện khác như vậy.
Trì Uyên mỉm cười.
Tử Thư cũng đứng dậy gọi Cố Tư, “Đi thôi, cô muốn thuê cửa hàng, thì cứ nói sếp tôi một tiếng.
Nói cho cùng, thì anh ấy cũng có nhiều bất động sản, cho cô một chỗ cũng được thôi.
“ Cố Tư không tự chủ cũng đứng dậy theo,” Tôi không muốn phụ thuộc vào anh ta, tôi muốn dựa vào chính mình.
“ Chủ nhà bên kia cũng đột nhiên đứng lên, này này vài lần.
Trì Uyên, Tử Thư và Cố Tư đều quay lại nhìn anh.
Chủ nhà có chút ngượng ngùng, “Cô có thể thuê bao lâu? Nếu thuê lâu dài, thì chuyện này có thể dễ thương lượng lại mà.” Anh ta biện minh, “Tôi cũng đã gặp những người thuê nhà, thuê một thời gian thì trốn mất.
Tiền điện nước cũng không trả, tôi phải tự bỏ tiền ra trả.
Tôi tự quy định như vậy, cũng chỉ muốn tự bảo vệ mình thôi, cũng giống như những chủ nhà cho thuê khác, tôi cũng muốn mình bị thua thiệt mà chết.” Có thể thu phí cao hơn bình thường để bảo đảm, nhưng thu phí như vậy thì quá cao.
Chương 196 Vẫn là phải cảm ơn anh.
Chủ nhà cho thuê bắt đầu nói lời dễ nghe hơn, bên kia Tử Thư đi theo thái độ cũng dịu dàng trở lại.Thời gian thuê nhà dài ngắn, cũng phải xem tiền thuê nhà thế nào mà linh động.
Chưa gì mà ký hợp đồng lâu năm, tiền cho thuê tự nhiên cứ tăng không dừng, bản thân không thể chi trả được, cũng không thể cho người khác thuê lại.
Cho nên, bình thường chẳng ai lại làm như vậy.
Chủ nhà cho thuê cũng không làm thế nào, đột nhiên cũng nói giọng dễ chịu.
Nói là nếu như có thể ký cái hợp đồng dài hạn, anh ta có thể cố định giá tiền thuê nhà, trong khoảng thời gian đó, sẽ không tăng giá.
Ngay cả khi có tăng thì cũng sẽ xem xét tình hình thị trường cụ thể thế nào.
Trì Uyên nhìn chằm chú chủ nhà hồi lâu, nhìn mọi người một cách khó hiểu, rồi ngồi xuống, “Nếu anh đã có thành ý như vậy, thì chúng ta có thể nói chuyện thêm một chút.” Cố Tư cảm thấy nhẹ nhõm.
Thật là may mắn, nếu hôm nay cô không gọi cho họ, có lẽ cô đã bị chủ cho thuê nhà lừa rồi.
Cô liếc nhìn Trì Uyên, trong lòng cảm thấy thoải mái không thể giải thích được.
Tiếp tục trao đổi, anh không quan tâm đến điều gì.
Cố Tư ngồi đó một lúc nhưng không hiểu nên đứng dậy đi đến quầy.
Sắc mặt cô nàng Mạnh Sướng không tốt lắm, thấy Cố Tư đến liền nhếch miệng.
Giọng cô nàng tương đối nhỏ, “Chắc trước đây em bị hố không ít.” Yêu Lại Từ Đầu- Cố Tư- Trì Uyên Thi Tư Cố Tư cũng cố nén giọng, “Tôi cũng suýt bị hố đấy chứ, có quá nhiều khuất mắt trong đó.” Mạnh Sướng nhìn về phía Trì Uyên.
“Nhưng mà, người kia là gì của chị vậy, em thấy anh ấy thật có khí chất, khi nãy trông bộ dạng của anh ấy thật đáng sợ.
“ Cố Tư cũng quay lại nhìn Trì Uyên, một lúc lâu sau mới nói,” Đó là một người bạn của chị, cũng có công ty riêng.” Mạnh Sướng liếc mắt nhìn Trì Uyên,” Hình như em từng gặp rồi, trông quen lắm.
“ Cố Tư chững lại, chắc là đã từng thấy, Trì Uyên được nhiều báo kinh tế tài chính đưa tin, tần suất xuất hiện trên các báo cũng khá nhiều.
Còn chưa nói đến, những tin tức gần đây.
Nếu để ý những tin trên mạng gần đây, chắc hẳn sẽ nhìn thấy khuôn mặt này của Trì Uyên.
Cố Tư tiếp tục trò chuyện với Mạnh Sướng tại quầy, trong khi Trì Uyên và Tử Thư đang thảo luận chi tiết.
Đàm phán xong tất cả cũng không mất bao nhiêu thời gian.
Thái độ của chủ thuê nhà cũng thay đổi không giống khi nãy, anh ta cười tươi rói.
Chủ nhà vẫn còn có chuyện khác, sau khi chào hỏi vài câu với Trì Uyên ở cửa, anh ta lại lái xe đi.
Cố Tư đợi chủ nhà đi khỏi rồi bước vội ra cửa, nhìn Tử Thư, “Mọi việc xong chưa?” Tử Thư nói , khá tự hào, “Được rồi, chủ nhà này chẳng qua cũng chỉ là muốn ăn sớm thôi, thực ra tôi kể cô nghe, một năm vừa rồi anh ta cho thuê cũng qua mấy người rồi, chẳng ai thuê lâu dài cả, vậy nên anh ta cũng sốt ruột.” Trì Uyên chế nhạo,” Sốt ruột thật sao, còn làm cái hợp đồng trịch thượng như vậy, cũng không biết chính xác trong lòng anh ta là như thế nào.” Cố Tư quay đầu lại nhìn lại cửa hàng,” vậy bây giờ hai người đều đã trao đổi lại tốt hết rồi phải không?”
“Ừ, yên tâm đi, đều trao đổi xong cả rồi.” Tử Thư nhìn Cố Tư, nhoẻn miệng cười.
Trì Uyên quay đầu lại nhìn Cố Tư, ánh mắt lại rơi xuống ngón tay cô.
Chiếc nhẫn tương đối thanh lịch, trông cũng đẹp.
Trì Uyên nói, “Anh ta nói sẽ soạn lại hợp đồng, rồi sau đó hẹn thời gian đến ký hợp đồng.
Bây giờ không còn việc gì, chúng tôi đi trước đây.” Cố Tư nhanh chóng gật đầu, “Được rồi , anh cứ đi đi ” Trì Uyên và Tử Thư lại lên xe, Tử Thư cầm lái, lái xe ra ngoài.
Cố Tư đứng tại lối vào của cửa hàng, thở phào một cái.
Mới vừa rồi cô còn tưởng là phải bỏ.
Cố Tư đã suy nghĩ về nó lâu như vậy, nếu cuối cùng phải bỏ nó, cô hẳn là sẽ thất vọng lắm.
Cũng may, bây giờ mọi chuyện không như vậy.
Cố Tư về nhà, cô chào Mạnh Sướng, rồi rời đi.
Mọi chuyện cũng đã xong rồi, trong lòng cô cảm thấy dễ chịu.
Cố Tư về nhà, thay quần áo rồi lại xem một đề thi lái xe.
Sau khi xem xong mấy ngày này, kỳ thật có nhiều thứ, cô cũng có thể tìm hiểu từ từ.
Thực ra có nhiều thứ, không có Trì Uyên, cô cũng có thể tự làm.
Nhưng mà hôm nay đi gặp chủ nhà cho thuê, chuyện này, cô phải cảm ơn Trì Uyên rất nhiều.
Cho dù một mình Tử Thư cũng có thể giải quyết, nhưng mà anh ta cũng đến, cô cũng cảm thấy anh rất thực tế.
Chương 197:Không cho cô một cơ hội.
Buổi chiều Cố Tư ngủ một giấc, sau đó thấy thời gian cũng không còn bao lâu, liền dọn dẹp rồi đi đến siêu thị bên cạnh nhà.Đồ ăn ở nhà cũng không còn nhiều Cô muốn nấu một cái gì đó ngon ngon tối nay, coi như là để cảm ơn Trì Uyên.
Cố Tư mua một ít hải sản, cũng có cả thịt gà và cá.
Về đến nhà cũng bắt đầu bận rộn, cũng không để ý giờ giấc, mãi cho đến khi bên ngoài sắc trời đã nhá nhem.
Món canh cuối cũng cũng đã làm xong.
Cố Tư duỗi thẳng tay chân.
Bận rộn cả một lúc, cô thật sự cảm thấy mệt.
Cô nhìn đồng hồ, chắc Trì Uyên cũng đã tan làm.
Cố Tư bừng đồ ăn đến phòng ăn, rồi ngồi xuống đợi.
Thậm chí cô còn nghĩ xem, lát nữa gặp Trì Uyên sẽ nói lời cảm ơn như thế nào.
Việc công tư này, cô luôn muốn rõ ràng.
Mặc dù cô và Trì Uyên dính líu nhiều chuyện không vui, nhưng trong chuyện này, Trì Uyên đã giúp cô, đó là sự ưu ái anh dành cho cô.
Cố Tư dựa lưng vào ghế, cứ ngồi đợi như vậy, cũng được nửa giờ trôi qua.
Trì Uyên vẫn chưa quay về.
Cố Tư nhớ rằngTử Thư đã nói rằng gần đây Trì Uyên không phải đi xã giao.
Yêu Lại Từ Đầu- Cố Tư- Trì Uyên Thi Tư Chẳng lẽ chuyện Vạn Phong đã giải quyết xong, Trì Uyên lại phải bắt đầu đi gặp gỡ nhiều hơn? Cố Tư liếm môi, nén lòng, đợi thêm một lúc.
Trì Uyên vẫn thường không về.
Cuối cùng cô không đợi được nữa nên đã gọi điện trực tiếp cho Tử Thư.
Tử Thư trả lời nhanh chóng, lắng nghe âm thanh xung quanh, như thể đang xem TV.
Nếu Trì Uyên ra ngoài xã giao, lần nào cũng đều dẫn theo Tử Thư.
Nhưng giờ Tử Thư hình như là đang ở nhà.
Tử Thư hơi ngạc nhiên khi thấy Cố Tư gọi, “Có chuyện gì vậy, Cố Tư, cô muốn làm chuyện gì sao?” Cố Tư dừng lại trước khi nói, “Tối nay anh rảnh rỗi sao, không phải làm thêm giờ à?”
“Làm thêm giờ?” Tử Thư hơi ngạc nhiên, sau cười, “Gần đây, tôi được sếp Trì ưu ái.
Không cần phải làm thêm giờ.
Thật hiếm khi tôi có thể thư giãn vài ngày.” Cố Tư nói.
“Có vẻ tốt nhỉ.
” Tử Thư hỏi ngay, “ Sao vậy, có chuyện gì vậy? ” Cố Tư nhanh chóng nói không có gì, nhưng sau đó có vẻ hơi ngượng ngùng,“ Chủ yếu là tôi muốn cảm ơn vì đã giúp đỡ tôi rất nhiều ngày hôm nay.
Nếu hôm nay tôi tự làm, chắc là đã bị chủ nhà cho thuê lừa rồi.
” Tử Thư thở dài,“ Cái chủ nhà đó, chắc là đã lừa không ít người, thu tiền điện nước như vậy chắc đã kiếm thêm được một khoản tiền nữa.
“ Anh ta nghĩ về điều đó rồi nói lại.” Nếu không phải vì vị trí của cửa hàng cũng được, mà xung quanh cũng không có cửa hàng nào tương tự, chứ thực tế bọn tôi khá là chướng mắt tên chủ nhà đó, cũng không muốn thuê của hàng của ông ta.” Cố Tư ừ một tiếng, chủ nhà cho thuê, đúng là lừa người.
Hôm nay, Mạnh Sướng từ sáng đến trưa cũng không có tâm trạng trông tiệm.
Cô nàng sau đó còn nhắn cho Cố Tư, nói là cứ nghĩ đến việc đó lại thấy trong lòng lòng hoảng sợ.
Chắc là cũng khá hoảng hốt, không ngờ cửa hàng cũng không có bao nhiêu lợi nhuận, còn bị chủ nhà cho thuê hút máu.
Cố Tư chỉ có thể an ủi cô nàng, may mà qua tháng này cũng đã kết thúc, hai người bọn họ tiếp tục làm tốt, nếu có lời, Mạnh Sướng của được chia phần trăm.
Sau khi nói một hồi như vậy, tâm trạng Mạnh Sướng dường như mới tốt lên.
Tử Thư nói rằng anh ta cũng đang tìm người thiết kế trang trí cửa hàng, hai ngày nữa sẽ dẫn người đó đến cửa hàng xem qua.
Đợi đến khi hợp đồng với bên kia được ký, thì sẽ bắt tay vào trang trí.
Cố Tư sửng sốt, lập tức nói lời cảm ơn, không ngờ Tử Thư lại nhanh như vậy.
Tử Thư thở dài nói: “Cô không phải cảm ơn tôi, chồng cũ của cô nói tôi làm việc này.
Hôm nay biết chuyện tôi qua giúp cô, cũng là anh ấy tự chủ động đi qua cùng, thật sự tôi cũng không có công gì trong việc này.” Cố Tư đột nhiên không nói gì.
Tên tồi Trì Uyên này, đến bây giờ còn chưa quay về.
Lại không phải ra ngoài xã giao, cũng không phải tăng ca.
Không biết là đã đi đến cái nơi chốn nào rồi.
Một lúc sau, Cố Tư nói mình biết rồi.
Còn nói sẽ tìm cơ hội để cảm ơn Trì Uyên.
Tử Thư bên kia cũng không còn chuyện gì, hai người nói đến đây, rồi cúp điện thoại.
Cố Tư đặt điện thoại xuống rồi nhìn đồ ăn trên bàn.
Hôm nay cô chỉ muốn cảm ơn Trì Uyên, nhưng vào những thời điểm quan trọng như vậy, người đang ông đó lại không cho cô một cơ hội.
Chương 198 :Anh thực sự không biết phải nói gì
Cố Tư ngồi ăn một ít, sau đó cất phần còn lại vào tủ lạnh.Cô vẫn còn ngồi trong phòng khách xem TV, nhưng Trì Uyên mãi vẫn không về.
Cũng không có tin tức nào của anh, cũng như một cuộc điện thoại nào.
Người đàn ông này, chắc anh ta xem đây như cái khách sạn.
Cố Tư đổi kênh mấy lần, nhưng cũng chẳng xem được gì, liền tắt TV.
Cô từ từ đi lên lầu.
Lên đến lầu hai, vẫn còn chưa bỏ được ý định miễn cưỡng quay đầu nhìn ra bên ngoài.
Bên ngoài vẫn yên tĩnh, cả người đi ngang cũng không có.
Cô tắt đèn ở tầng dưới rồi vào phòng.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Cố Tư nằm trên giường, cửa phòng cũng khóa trái.
Cô không kéo rèm cửa, ánh sáng từ bên ngoài hắt vào, làm căn phòng vẫn còn sáng sủa.
Cố Tư nhìn chằm chằm lên trần nhà một lúc lâu, rồi nhắm mắt lại.
Thật là, dù anh ấy có đi đâu, bây giờ hai người cũng không có quan hệ gì.
Cho dù ở bên ngoài anh có làm bậy chuyện gì, đây cũng là quyền tự do của Trì Uyên.
Ừ đúng vậy, tự do, chính cô cũng có được khoảng sân tự do đó.
Thực là, kém một chút cô đã quên đi việc này.
Yêu Lại Từ Đầu- Cố Tư- Trì Uyên Thi Tư Cố Tư sửa lại tư thế, rồi quyết định trong lòng.
Cô thả mình vào giấc ngủ.
Ngày mai mở mắt ra, lại là một ngày tinh thần đầy phấn chấn.
Nhưng Cố Tư nằm ở đây một hồi lâu, càng cố ngủ lại càng thấy tỉnh.
Lật qua lật lại một lúc lâu, cho đến khi có ánh sáng trên cửa sổ, mà lại có tiếng xe ô tô chạy qua.
Cố Tư lập tức trở mình ngồi dậy, nhanh đến cửa sổ nhìn thử.
Đúng là Trì Uyên đã trở về, chiếc xe đang hướng vào trong cổng.
Cố Tư rụt cổ lại, vội vàng kéo rèm cửa lên.
Cô nấp sau tấm rèm chỉ mở một khe nhỏ để nhìn ra bên ngoài.
Trì Uyên điều khiển xe đi vào, nhưng không xuống xe ngay lập tức.
Anh ngồi trong xe rất lâu không có động tĩnh gì.
Cố Tư cau mày, nếu không phải chỉ có một mình Trì Uyên trong xe sao, chiếc xe bây giờ đã yên tĩnh.
Cô có chút nghi ngờ anh đang cùng một người đó ở trong xe làm chuyện không tốt nào đó.
Cố Tư cũng rất kiên nhẫn, cứ như vậy ghé mắt vào cửa sổ nhìn xem bên ngoài.
Một lúc sau, Cố Tư nghe thấy điện thoại di động của cô ấy đổ chuông.
Đó là âm thanh của tin nhắn.
Cô quay lại, cầm lấy điện thoại, là do Trì Uyên gửi đến Cố Tư bấm vào đó và xem thử, người thanh niên này hỏi cô rằng cô đã ngủ chưa. Mời đọc tiếp tại T*amlinh*247*.com
Trạng thái thế này của cô không phải đã rõ sao? Đèn trong nhà đã tắt hết, rèm còn được kéo lại.
Không giống như đã ngủ à? Cố Tư không trả lời lại tin nhắn của Trì Uyên, cứ đứng bên cửa sổ, tiếp tục nhìn ra ngoài.
Không đợi cô trả lời lại, Trì Uyên một phút sau cũng bước xuống xe.
Anh còn vòng qua chỗ ghế phụ, cầm một cái gì đó ra ngoài.
Một vật gì đó đựng trong một cái túi.
Cố Tư thấy anh mở cửa bước qua, rồi vào phòng khách.
Cô hừ một cái rồi quay lại giường nằm.
Mà Trì Uyên ở đằng kia bật đèn phòng khách lên.
Cứ nhìn chăm chú mấy vật dụng trong phòng khách hồi lâu, mới cầm đồ trong tay đặt ở trong phòng ăn.
Anh lại ngồi tiếp tên ghế phòng ăn, nhìn chăm chú mấy thứ trên bàn đến ngẩn ngơ cả người.
Có tin nhắn của Tùy Mị đến điện thoại, nói đã về đến nhà.
Trì Uyên không trả lời.
Ngồi như vậy được một lúc, anh đứng dậy đi mở tủ lạnh lấy nước.
Kết quả là ngay sau khi mở tủ lạnh, đã thấy mấy món ăn trong đó.
Hải sản thịt cá đều có.
Anh và Cố Tư hay ăn cùng nhau, Cố Tư thường không làm nhiều như vậy.
Vì vậy … Trì Uyên quay người lại, cất những thứ đã mua vào tủ lạnh.
Tối nay Cố Tư đã nấu những món này, chắc phải đợi anh ấy về ăn mới được.
Trì Uyên muốn cười chế nhạo.
Anh vặn chai nước, uống hai ngụm.
Rồi anh đóng sầm cửa tủ lạnh.
Anh đi lên lầu mang theo chai nước, khi đi ngang qua phòng của Cố Tư, Trì Uyên vẫn là dừng lại.
Anh thở dài, đi tới giơ tay định gõ cửa.
Nhưng đến giây phút cuối cùng, anh lại dừng lại.
Không quan trọng là Cố Tư có ngủ hay không, nhưng mà giờ gọi cô ấy.
Anh thực sự không biết phải nói gì.
Bình luận facebook